• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu. (2 Viewers)

  • chap-8

Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 6-1




Sáng sớm ta đến lớp, như dự đoán nhìn thấy Tống Thanh Minh mềm người nằm trên bàn, Tống Như thì tiếp tục xoay quanh hắn nói mấy thứ vớ vẩn



Ta ngáp một cái, ngồi vào bên cạnh Tống Thanh Minh



Lại một tiết học Ngữ văn nhàm chán a Ta nhìn ra ngoài cửa sổ, bất ngờ nhìn thấy Trầm Hiên đang chơi đá banh, tên này quả nhiên là sung sức mà, chơi đủ các môn thể thao



Hắn có thể nhẹ nhàng đá tay con tay cầm dao của ta không phải là do may mắn Hơn sức lực của nữ nhân đâu thể bằng nam nhân được



Mặc dù hắn không có thời gian nhìn về phía ta, nhưng hai chữ "thoả mãn" viết trên trán hắn chứng tỏ hắn biết ta đang nhìn hắn



Tên này giống như một con mèo kiêu ngạo đang vẫy vẫy chiếc đuôi của mình vậy, ha ha!!



Một buổi học nhàm chán lại qua đi, ta theo Tống Như đi mua đồ ăn sáng rồi lên tầng thượng hóng mát



Tống Như giống như có tâm sự, mặt ủ mày chau kéo tay ta ngồi xuống cạnh lan can



"Hạ Tiểu Hi này, mình đang rất chán nản" Tống Như với vẻ mặt ưu thương nhìn ta "Mình có một chuyện muốn nhờ bạn, bạn có chịu giúp mình không?"



Ta nghiêng đầu không rõ, nhưng giúp đỡ một cô bạn nữ sinh, ta cảm thấy không hẳn là không được, bèn gật đầu



Tống Như nhìn thấy cái gật đầu của ta thì thở phào một cái, hạnh phúc cười rộ lên



"Vậy thì bạn chết đi"



Cái gì? Ta ngớ người, sau đó bị hai cánh tay đẩy người về phía sau, ngã nhào ra ngoài lan can



Trước lúc rơi xuống, ta nhìn thấy nụ cười vô cùng xinh đẹp trên miệng Tống Như, cô ta nói chết đi, cũng giống như nói "Em yêu anh" vậy, vô cùng ngọt ngào



Ta nghe được Tống Như nói "Cảm ơn bạn, Hạ Tiểu Hi"



Rơi xuống, máu tươi bắn tung toé cùng thịt nát, chết không nhắm mắt



"Hộc!" Ta bật mình khỏi giường, thở dốc vò vò đầu



Chết đã chết đi mấy lần, mà ta vẫn còn chưa quen được Không thể ngờ được Tống Như lại muốn giết ta, ta nghi ngờ tất cả mọi người, lại chưa bao giờ nghi ngờ Tống Như, bởi Tống Như là người bạn duy nhất của Hạ Tiểu Hi trong lớp



Ta không hề hiểu vì sao mà tất cả mọi người trong lớp học đều đối xử lạnh lùng với Hạ Tiểu Hi



Suy nghĩ một chốc, ta lật tìm dưới ngăn bàn và hộc tủ, may mắn tìm được một cuốn nhật ký



Ngày xx



Ta trở về nhà, trốn tránh ánh nhìn của mẹ, vội vàng chạy lên phòng xả nước tắm rửa, cố gắng rửa trôi thứ nước bẩn mà bọn họ hắt lên người ta



Ta không hiểu vì sao lại là ta, ta đã làm gì sai sao?



Ngày xx



Tống Như là người duy nhất tiếp cận và làm bạn với ta, còn bảo vệ ta khỏi việc bị bắt nạt, ta thực sự rất hạnh phúc, cuối cùng ta cũng tìm được người bạn của mình sao?



Ngày xx



Ta nghe được hết thảy rồi Tống Như vì muốn gây ấn tượng với anh họ của cô ta mà dàn xếp cả lớp học bắt nạt ta, còn chính mình lại sắm vai một thiên sứ chính nghĩa



Tại sao cuộc đời của ta luôn bị sắp xếp, bị lợi dụng như một con rối vậy?



Ta đọc hết những trang này thì đã hiểu ra được toàn bộ Tống Như chưa bao giờ coi Hạ Tiểu Hi là bạn, đồng thời chơi cùng Hạ Tiểu Hi chính là để thu hút sự chú ý của Tống Thanh Minh mà thôi



Nếu như vậy cô bé Hạ Tiểu Hi này đúng là rất tội nghiệp, bị bắt nạt, kèm theo lợi dụng và không hề có một ai thật tâm đối xử tốt



Vậy bây giờ, phải xử lí vấn đề của Tống Như như thế nào cho tốt đây



Giọng nói lạnh lùng của hệ thống lại vang lên, ta nhắm mắt, khi mở mắt ra ta lại đang ngồi trong lớp, Tống Như cầm túi tiền đến gọi ta cùng cô ta đi ăn trưa



Lần này ta lắc đầu "Mình ở lại ăn trưa ở lớp thôi, cậu cứ đi đi"



Tống Như có vẻ hơi bất ngờ, chậc lưỡi một cái, quay người nắm tay một cô bạn khác rời đi



Có lẽ chỉ có ta là người duy nhất hiểu rõ hàm ý của tiếng chậc lưỡi đó là gì



"Đừng lại gần Tống Như" Tống Thanh Minh đang ngủ đột nhiên ngồi dậy nói, sau đó nhìn ta cầm ví tiền, môi mỏng khẽ cười "Tôi ăn bánh mì thịt nướng"



Ta nhìn hắn, sau đó đi ra ngoài mua đồ ăn



Đang cầm hai chiếc bánh mì trên tay chạy về lớp nhưng khi ta chạy qua phòng kho nhỏ, một mùi hương gay mũi chợt thoảng qua



"Mùi gì ghê vậy?" Ta lẩm bẩm, nhìn cánh cửa nhà kho khoá chặt, bèn về lớp đưa ổ bánh mì cho Tống Thanh Minh, cũng nói với hắn, muốn hắn cùng ta đi kiểm tra nhà kho, tất nhiên là hắn không chút do dự gật gật đầu



Chúng ta đến nhà kho vừa lúc nhìn thấy Trầm Hiên đang cầm chìa khoá kho định mở cửa, ta thầm than thật may mắn



"Yo" Trầm Hiên nháy mắt với ta, nở một cụ cười sáng chói Tống Thanh Minh hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm



Chờ Trầm Hiên mở cửa, chúng ta cùng nhau bước vào, đập vào mắt là một tròng mắt của nữ sinh lăn lông lốc dưới chân ta, ta run lên, kí ức buồn nôn bị gợi nhớ, ngã ngồi xuống đất



Thế nhưng ngã xuống đất tay ta lại chạm phải nước sền sệt ươn ướt



Trầm Hiên đúng lúc mở đèn, chúng ta cùng nhau nhìn thấy một nữ sinh bị treo trên một chiếc cột sắt, tròng mắt bị móc ra, bụng bị khoét mổ, ngũ tạng trong người bị moi ra trộn lẫn cùng máu tươi sềnh sệch bị treo lơ lửng trên người cô ta



"Á!!!!!!!!"



Một nữ sinh tình cờ đi ngang qua nhìn thấy cảnh này hét lên một tiếng rồi ngất xỉu



Còn ta rất mất vệ sinh quay người sang nôn oẹ lên người Tống Thanh Minh



----



Muốn đọc trước 1 chương? Tải ngay app mê đọc truyện novels


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom