• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Binh Vương Thần Cấp (2 Viewers)

  • Chương 271-275

Chương 271 Tình huống trớ trêu

Smith chính là đến cũng vội mà khi đi cũng vội, sau khi ký xong hợp đồng với Lâm Phi thì liền rời đi.

Vào ngày thứ hai, Lâm Phi cuối cùng cũng đến cuộc triển lãm Bác Mỹ, đây là ngày cuối cùng diễn ra cuộc triển lãm. Bởi vì buổi biểu diễn của Từ Hữu Chân và Smith đã diễn ra vào ngày hôm qua, cho nên hôm nay ở khu vực phía đông nam đơn giản là có quá nhiều người.

Những công ty trước đây từng có ý định hợp tác với Kiều Lan Nữ Nhân, nhưng sau đó lại vì Giám đốc Hoàng mà đã rút lui, thế là hôm nay bọn họ đều đã đến bên cạnh Kiều Lan Nữ Nhân, với hy vọng muốn tiếp tục hợp tác với Kiều Lan Nữ Nhân, lần này bọn họ đến đây với sự chân thành, và thậm chí còn đưa ra những điều kiện ưu đãi mà trước đây hoàn toàn không nhắc đến nó. Những điều kiện này ưu đãi đến mức khó có thể tin được.

Nhưng toàn bộ đều đã bị Triệu Cẩn Du từ chối một cách lịch sự, bao gồm cả những công ty trước đây, và một số công ty mới. Lý do hôm nay mà Lâm Phi đến đây thực ra là để nhờ người dọn dẹp quầy hàng, để chuẩn bị về nhà.

Chuyện đó về sau đích thực đã khiến cho ông chủ của một công ty tức giận, cho nên ông ấy liền dùng những lời nói khó nghe để nói với Triệu Cẩn Du rằng, “Kiều Lan Nữ Nhân của các người đang cố tình nâng cao giá trị của bản thân, nếu cứ tiếp tục như thế này thì sẽ không hoàn thành được một cuộc giao dịch nào hết.”

Triệu Cẩn Du liền nhìn về phía ông chủ của công ty đó, nhưng cô không hề tức giận, thay vào đó cô nói với nụ cười nở trên môi rằng: “Tôi thực sự xin lỗi. Không phải công ty chúng tôi đang cố gắng nâng cao giá trị của bản thân hay gì đó, mà là chúng tôi đã nhận được một đơn đặt hàng lớn. Ngay cả khi công ty gần đây đã chú ý đến điều này nhưng trước mắt vẫn là không đáp ứng đủ cho nó.”

Nếu là trước đây, Triệu Cẩn Du có thể sẽ tức giận vì lời nói của ông chủ công ty này, hoặc có thể cô sẽ cảm thấy bất an, công ty cần có danh tiếng để hoạt động, làm ăn không thành cũng không sao, nhưng nếu danh tiếng trở nên tồi tệ hơn, đừng mong có được công việc kinh doanh nào sau này.

Nhưng hiện tại, Triệu Cẩn Du không cần phải suy nghĩ về điều này, bởi vì bây giờ Triệu Cẩn Du đang đứng trên một tòa nhà cao, và cô có thể nhìn thấy những nơi xa hơn, nhiều cảnh sắc hơn và có tầm nhìn rộng hơn.

Điều quan trọng nhất là Kiều Lan Nữ Nhân ở hiện tại đã không còn là Kiều Lan Nữ Nhân của trước đây nữa, hiện tại Kiều Lan Nữ Nhân đã có đủ thực lực, cho nên Triệu Cẩn Du đương nhiên cũng sẽ có đủ tự tin.

Ông chủ công ty sửng sốt một chút, sau đó ông ấy liền lập tức nhớ đến cảnh tượng ngày hôm qua, Smith đã nói rằng ông ta đã đạt được thỏa thuận hợp tác với Kiều Lan Nữ Nhân.

Ngay tức khắc gương mặt của ông chủ công ty vừa rồi liền tỏ ra không vui, nhưng trên gương mặt đó lại xuất hiện một nụ cười, hơn nữa nụ cười đó lại mang theo sự nịnh nọt mà nói với Triệu Cẩn Du rằng: “Triệu tổng, vừa rồi tôi không có ý đó. Tôi muốn nói rằng công ty chúng tôi sẽ luôn sát cánh cùng với Kiều Lan Nữ Nhân, đợi đến khi các vị không bận rộn như thế này nữa, thì hãy gửi cho tôi một ít hàng cũng được rồi.”

Triệu Cẩn Du liền mỉm cười và gật đầu, nhưng cô lại nhìn ông chủ công ty đó rất nhiều lần. Nhớ lại trước kia khi đối mặt với lão đại này, Triệu Cẩn Du mặc dù không cần phải khom lưng khuỵu gối, nhưng cô vẫn phải cẩn thận từng li từng tí, còn bây giờ.

Nghĩ tới đây, Triệu Cẩn Du không khỏi lại liếc nhìn Lâm Phi một cái.

Cô cũng đang nghĩ tới việc Kiều Lan Nữ Nhân đang dần dần đi đúng hướng, tất cả nhân viên trong công ty đều đã được động viên, cho nên bọn họ đã cố gắng hết sức, hơn nữa bọn họ cũng có thể biết được là Kiều Lan Nữ Nhân đang sắp đột phá, và khi thời cơ đến thì từ một doanh nghiệp hạng nhất trong thành phố, bọn họ sẽ trở thành doanh nghiệp hạng nhất trong tỉnh, và thậm chí là doanh nghiệp hạng nhất trên toàn Hoa Hạ (tên cũ của Trung Quốc).

Nếu họ không làm việc chăm chỉ vào thời gian này, thì họ sẽ làm gì nếu bị công ty sa thải?

Bởi vì công ty không còn bất kỳ vấn đề gì nữa, thậm chí còn đang phát triển nhanh chóng theo hướng tốt, cho nên chủ tịch Lâm Phi hoàn toàn nhàn rỗi và không có quá nhiều việc phải xử lý.

Điều này khiến Lâm Phi cảm thấy vô cùng vui mừng. Trước đây Lâm Phi vẫn phải đến công ty hàng ngày, mặc dù phần lớn thời gian là xem phim hoạt hình. Còn hiện tại Triệu Cẩn Du căn bản là bận rộn từ sáng tới tối đều không nhìn thấy người đâu, cho nên Lâm Phi chính là hoàn toàn được thả tự do, và cũng không cần phải đến công ty.

Hôm nay Lâm Phi lại trốn làm.

Lâm Phi đang suy nghĩ, cảm giác như đã mấy ngày rồi không được gặp Nicole, không biết vì lý do gì mà điện thoại lại bị tắt máy, điều này khiến Lâm Phi rất tức giận.

Nicole, cô ấy có biết ở nhà không có ai lau sàn không? Cô ấy có biết bây giờ sau khi ăn xong anh phải tự mình rửa bát? Cô ấy có biết việc dọn dẹp vụn đồ ăn vặt nếu chúng rơi xuống bàn cà phê hay dưới ghế sofa sẽ khó khăn đến thế nào không?

Nơi ăn ở của Nicole là của anh, vậy mà bây giờ ngay cả khi việc dọn dẹp chưa hề hoàn tất mà đã muốn rời đi rồi.

Ngay sau đó, Lâm Phi bèn đi tìm Nicole.

Và rất nhanh, Lâm Phi đã đến studio tạm thời của Nicole ở Hoa Hạ.

Studio của Nicole cũng không hề nhỏ, lúc này trong studio của cô ấy có rất nhiều người.

Đúng rồi, Lâm Phi chợt nhớ tới gần đây Nicole đang phỏng vấn nam chính cho cô ấy. Tất nhiên là sẽ có rất nhiều người đến đăng ký, và những người có mặt lúc này có lẽ là một trong số những người đã qua được bộ phận sàng lọc.

Lâm Phi liền trực tiếp đi vào phòng làm việc của Nicole, anh muốn đi thẳng đến phòng làm việc của Nicole nhưng bị một nhân viên ngăn lại.

“Anh đang làm gì vậy? Vẫn chưa đến lượt anh mà. Mau đi xếp hàng đi.” Nhân viên phòng làm việc tỏa ra không khách sáo với Lâm Phi, lại là một chàng trai khác muốn đạt đến đỉnh cao chỉ trong một bước.

“Tôi là bạn của Nicole, tôi đến đây để gặp Nicole.” Đột nhiên, một giọng nói vang lên trước mặt Lâm Phi.

Thì ra ở phía trước cũng có người muốn đột nhập vào văn phòng của Nicole. Sau đó, người đàn ông này đã bị hai nhân viên bảo vệ trực tiếp bắt được, và dẫn đi khỏi đây.

“Thật sao, sao các người có thể để fan của Nicole lẻn vào? Mọi người hãy nghiêm túc và đừng làm xáo trộn cuộc phỏng vấn của Nicole.” Lâm Phi nghe thấy những lời này khi nhân viên bảo vệ đi ngang qua anh.

Khóe miệng Lâm Phi không tự chủ mà co giật, anh liền ngậm lại những lời vừa định nói, sau đó mỉm cười với nhân viên rồi quay về đội.

Lâm Phi không muốn bị ép ra khỏi đây như anh chàng vừa rồi.

Lâm Phi tùy ý đi vào xếp hàng, anh nhìn về phía trước, xem ra không có nhiều người chờ đợi, hẳn là rất nhanh sẽ có thể nhìn thấy Nicole, cho nên anh cũng an tâm mà lưu lại để đợi tiếp.

“Anh thật dũng cảm, dám gia nhập đội ngũ của tôi.” Đột nhiên, một thanh âm khác vang lên từ phía sau của Lâm Phi.

Lâm Phi không khỏi quay đầu lại, và mỉm cười với người đàn ông đó, sau đó anh liền giải thích: “Tôi đến gặp Nicole, tôi là bạn của cô ấy, sau này tôi sẽ không đi phỏng vấn, cũng sẽ không lãng phí thời gian của anh nữa.”

Lâm Phi không phải kẻ ác bá gì, làm sai điều gì đó đương nhiên cần một lời giải thích.

Thanh niên phía sau Lâm Phi liền nhếch môi, nhìn Lâm Phi với vẻ mặt giễu cợt, mà nói: “Quả nhiên, anh không cần nhiều thời gian.”

Chàng trai trẻ này rõ ràng không tin những gì Lâm Phi vừa nói, ý anh ta là Lâm Phi sẽ sớm bị loại trong cuộc phỏng vấn.

Lâm Phi không nói gì, chỉ mỉm cười với chàng trai trẻ đó, sao đó tiếp tục đi theo đội như không có chuyện gì xảy ra.
Chương 272 Bên ngoài cuộc phỏng vấn.

“Ta nói, trước mặt chú, anh không cảm thấy xấu hổ chút nào sao, anh có biết như vậy là đang chen hàng không?” Thanh niên không nhịn được lại nói với Lâm Trạch Dương, vẻ mặt không thể khinh thường hơn.

Lâm Trạch Dương quay đầu lại nhìn thanh niên này. Chàng trai này rất đẹp trai, chắc chắn là một trong những chàng trai được yêu thích nhất hiện nay, nhưng nếu gương mặt này xuất hiện trước công chúng, đương nhiên sẽ khiến vô số cô gái phải hét lên.

Trên thực tế, chàng trai trẻ tên Chu Quang này đang là thực tập sinh của một công ty, chuẩn bị ra mắt. Chu Quang có ngoại hình nổi bật, dáng người cao ráo, giọng hát hay, anh ta là ngôi sao mà một công ty giải trí đang chuẩn bị tốn nhiều công sức để quảng bá.

Đúng lúc này, Nicole đến Trung Hoa, sau đó tuyển nam chính của cho mình, nên công ty của Chu Kiệt đã mời Chu Kiệt tới. Đương nhiên, nếu là những người nổi tiếng khác, thậm chí là những ngôi sao hàng đầu của Trung Hoa đến thử giọng, Chu Kiệt cũng sẽ bỏ qua, làm sao anh ta có thể đi thử vai diễn đó?

Tuy nhiên, nếu anh ta có thể hợp tác với Nicole, sau đó công ty sẽ quảng bá cho anh ta, sẽ từng bước có chỗ đứng trong giới giải trí này, không chỉ là ở Trung Hoa, thậm chí còn có sức ảnh hưởng trên cả thị trường quốc tế.

Đây mới chính là tham vọng của Chu Kiệt, anh ta muốn trở thành siêu sao ngay khi ra mắt, đồng thời anh ta cũng muốn có sức ảnh hưởng trên thị trường quốc tế.

Vì vậy, trước mặt của Chu Kiệt, Lâm Trạch Dương như một kẻ ngốc, anh thực sự là một tên hề thực sự. Lúc đầu Chu Kiệt cũng không thèm liếc nhìn Lâm Trạch Dương , nhưng Lâm Trạch Dương mặt dày quá, không để ý tới lời châm chọc, mỉa mai của chính mình.

Nếu là người bình thường, nếu vừa nhìn thấy chính mình, nghe chính mình nói ra những lời như vậy, nhất định sẽ cúi đầu xấu hổ và tuyệt vọng.

“Nhìn cái gì? Anh có nhận ra tôi không?” Tuy Chu Kiệt chưa ra mắt, nhưng anh ta đã có một lượng lớn người hâm mộ, cho nên anh ta cho rằng Lâm Trạch Dương đã nhận ra anh ta khi thấy anh ngơ ngác nhìn anh ta.

Thì ra là fan của mình.

Chu Kiệt càng thêm vênh váo tự đắc, nói rằng: “Mau tránh ra!”

Dù sao cũng là fan của mình, vậy thì dù anh ta có đối xử với anh như thế nào cũng không sao, những kẻ này chỉ là hạng người rẻ tiền, dù có mắng mỏ thì họ cũng chỉ cảm thấy vui mà thôi.

“Bộ dáng của anh trông thật khó coi.” Lâm Trạch Dương rất nghiêm túc nhìn Chu Kiệt, sau đó anh nhường vị trí, anh không để ý đến Chu Kiệt nữa, nếu không anh đã tát chết tên này rồi.

Chu Kiệt không khỏi sửng sốt, anh ta hoàn toàn không thể phản ứng kịp, tại sao lại có người dám nói bộ dáng của anh ta trông thật khó coi chứ.

Chu Kiệt nhịn không được quay đầu lại hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Trạch Dương, anh ta tức giận đến mức lồng ngực sắp nổ tung, nhưng cuối cùng anh ta không đuổi theo, vì Lâm Trạch Dương cách anh ta một đoạn khá xa, trước mặt anh ta cũng không có quá nhiều người.

Nghĩ đi nghĩ lại, Chu Kiệt vẫn cảm thấy chuyện phỏng vấn quan trọng hơn, sau khi phỏng vấn nếu có cơ hội sẽ dạy cho tên khốn kiếp đó một bài học.

Rất nhanh, Chu Kiệt đã đi vào phòng phỏng vấn, Nicole cùng trợ lý ngồi ở phía sau bàn.

Nơi này là phòng luyện tập, bên trong có các loại thiết bị đa dạng, thí sinh có thể thể hiện nhiều tài năng khác nhau của mình như ca hát, toạ đàm, nhạc cụ, khiêu vũ,… đều có thể.

Chu Kiệt đúng là một nhân tài đáng giá để một công ty giải trí bỏ ra số tiền lớn bồi dưỡng, dù là ca hát hay vũ đạo, đều không thể chê được, sau phần trình diễn, nhiều giám khảo đều gật đầu đồng ý.

“Nicole, cô xem người này thế nào tôi cảm thấy rất tốt, so với tất cả mọi người đã phỏng vấn trước đó tốt hơn rất nhiều. Hắn chẳng những có tài nghệ xuất chúng, hơn nữa hình tượng cũng rất tốt, tôi rất thích, người này rất thích hợp trở thành nam chính của cô.”Trợ lý Nicole nói với Nicole.

Nicole gật đầu, nói: “Quả nhiên là tốt, chúng ta có thể giữ anh ta trước, nếu hôm nay không có ai tốt hơn, chúng ta sẽ tuyển dụng anh ta.”

Tuy giọng nói Nicole và trợ lý đã nói rất nhỏ, nhưng Chu Kiệt vẫn nghe được, điều này khiến Chu Kiệt rất vui vẻ, trên mặt hiện lên nụ cười, xem đi anh ta chính là con người xuất chúng như vậy.

“Nicole, các vị giám khảo, các vị cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, làm tốt nhất có thể.” Chu Kiệt rất tự tin nhìn ban giám khảo nói.

Ban giám khảo liên tục gật đầu, giới giải trí khác với những nơi khác, nơi này cần bộc lộ tài năng, một người không có tự tin thì làm sao có thể đối mặt với ống kính, cho nên sự tự tin của Chu Kiệt là rất cần thiết.

Nicole suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Được rồi, tôi đã quyết định chọn anh. Bây giờ anh có thể nghỉ ngơi, tiện giúp tôi xem còn có người thích hợp hay không. Thật ra phim của tôi cần hai nhân vật nam chính.”

Nụ cười trên mặt Chu Kiệt càng hiện rõ niềm vui, anh ta gật đầu, sau đó đi sang một bên ngồi xuống chiếc ghế mà nhân viên đã chuẩn bị sẵn.

Vốn là Nicole đã chuẩn bị hai vòng phỏng vấn, vòng đầu tiên là thử giọng, vòng thứ hai là sàng lọc lần nữa, nhưng Chu Kiệt thực sự rất xuất sắc nên Nicole sẵn sàng trực tiếp chọn Chu Kiệt.

Đương nhiên Chu Kiệt biết rất rõ điều này, trong lòng anh ta rối bời đến mức biến thành một người đàn ông mập mạp nặng gần 200 cân.

Tiếp theo, hơn 10 người lần lượt bước vào, nhưng về hình tượng và tài năng giữa những người này và Chu Kiệt có một khoảng cách chênh lệch rõ ràng.

Nicole và những người khác ở bàn giám khảo không khỏi lắc đầu, dường như cũng không còn hứng thú xem nữa.

"Nicole, nếu không có gì buổi thử giọng của chúng ta sẽ kết thúc ở đây.” Trợ lý của Nicole nói thẳng.

Nicole đang định gật đầu, thì đột nhiên cánh cửa đã bị đẩy thẳng ra.

Điều này là trái với quy định, theo thỏa thuận trước đó, nếu Nicole không nhờ nhân viên mời thí sinh thì thí sinh không được đẩy cửa vào.

Nhưng Lâm Trạch Dương đã làm như vậy.

Lâm Trạch Dương đã ở bên ngoài chờ rất lâu, anh đã sớm muốn trực tiếp xông vào, nhưng cuối cùng lại nhịn xuống.

Cuối cùng cũng đợi được đến lượt của mình, nhưng nhân viên lại ngăn anh lại.

Lâm Trạch Dương chỉ muốn tìm người giúp việc của mình, sao lại khó khăn như vậy, Lâm Trạch Dương không để ý tới, trực tiếp mở cửa đi vào.

Sau khi Lâm Trạch Dương tiến vào, mọi người không khỏi sửng sốt.

Sau đó, nhân viên bên ngoài nhanh chóng bước vào, một tay ôm lấy Lâm Trạch Dương, nói với Nicole: “Thật xin lỗi, là do chúng tôi sơ suất.”

Vừa nói chuyện, nhân viên vừa kéo Lâm Trạch Dương ra ngoài.

Chu Kiệt tự nhiên là lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Trạch Dương, sau đó vẻ mỉa mai trên mặt càng thêm nồng nàn, tên này không phải là tên khốn nạn vừa mới xảy ra mâu thuẫn với hắn sao, dám xông vào, hắn căn bản không có cơ hội? . , hiện tại đương nhiên là tuyệt vọng.

Đương nhiên Chu Kiệt cũng nhìn thấy Lâm Trạch Dương trước tiên, sau đó vẻ mỉa mai trên mặt anh ta càng trở nên sâu đậm, tên này không phải là tên khốn vừa mới xảy ra xung đột với anh ta sao? Tên này lại dám xông vào, đương nhiên tên này không có cơ hội, cho nên bây giờ mới cảm thấy tuyệt vọng.

Anh ta thực sự không biết anh là thực tập sinh của công ty đó hay chỉ là một anh chàng quê mùa với ước mơ trở thành ngôi sao.

Nếu ai cũng có thể trở thành ngôi sao, thì trên thế giới này ai cũng đã là ngôi sao rồi.

Ngay khi Chu Kiệt nghĩ rằng Lâm Trạch Dương sẽ được mời ra ngoài mà không có gì bất ngờ.
Chương 273 Mày nghĩ mày rất quan trọng à?

“Đợi đã!” Nicole gọi một câu rồi đứng lên, trên mặt cô ấy hiện rõ sự hưng phấn.

Nicole không nghĩ đến việc Lâm Trạch Dương sẽ đến đây tìm mình, mấy ngày rồi cô ấy không gặp được Lâm Trạch Dương nên giờ rất kích động.

Nhưng lúc này trợ lý của Nicole đã kéo Nicole lại và lắc đầu với cô ấy, muốn bảo Nicole không nên kích động như vậy.

Dù việc tuyển chọn này là không công khai với truyền thông nhưng Nicole là siêu sao quốc tế đấy, mọi hành động cử chỉ của cô ấy đều sẽ bị mọi người chú ý đến , ở hiện trường có một số phóng viên được chọn đi cùng để ghi hình nội dung rồi tuyên truyền.

Vậy nên lúc này Nicole không thể quá thân thiết với Lâm Trạch Dương như vậy được, nếu không sẽ có scandal và điều này sẽ gây bất lợi với Nicole.

Trong chớp mắt Nicole cũng đã suy nghĩ cẩn thận về vấn đề này nên đã ngồi xuống, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Trạch Dương vẫn có vẻ rất thân thiết.

Tên nhân viên công tác vừa rồi nghe thấy tiếng của Nicole nên đã buông Lâm Trạch Dương ra.

Lâm Trạch Dương vừa đi về phía Nicole vừa nói: “Nicole, trong thời gian này cô đều ở đây à?

Ăn ở đây có hợp khẩu vị không, ngủ có bị lạ giường không?”

Lâm Trạch Dương thấy mình quả thật là người thông minh, nhìn trình độ nói chuyện này đi, rõ ràng muốn bảo Nicole trở lại dọn dẹp vệ sinh nhưng lại có cảm giác rất cao thượng.

Quả nhiên Nicole lập tức kích động, thật sự là cô ấy ăn không quen mấy món ở đây, giường trong khách sạn cũng không thoải mái bằng giường của Lâm Trạch Dương, cô chuẩn bị mở miệng trả lời Lâm Trạch Dương.

Trợ lý của Nicole lại ho khan rồi nhìn Lâm Trạch Dương: “Anh đến đây tham gia buổi phỏng vấn à? Anh chuẩn bị biểu diễn tài năng gì? Mời biểu diễn.”

Lúc nói chuyện, trợ lý của Nicole cũng đang đánh giá giá nhan sắc của Lâm Trạch Dương rồi liên tục dùng khẩu hình miệng nói với Lâm Trạch Dương không nên thể hiện quá thân thiết với Nicole, thậm chí còn duỗi tay chỉ vào camera đang ở bên cạnh.

Lâm Trạch Dương hiểu ra rồi trắng trợn nhìn trợ lý với vẻ “Tôi hiểu rồi, tôi thông minh lắm đúng không, mau khen tôi đi.”

Trợ lý của Nicole giật giật khóe miệng, giao tiếp với Lâm Trạch Dương thật sự là một việc làm người ta tổn thọ.

“Vậy thì mời anh biểu diễn.” Trợ lý của Nicole căng thẳng nói với Lâm Trạch Dương.

Lâm Trạch Dương ngây người tại chỗ, biểu diễn? Diễn cái gì hả? Anh có phải đến để phỏng vấn tuyển chọn đâu?

Lâm Trạch Dương đứng đó khoảng 1 phút mà không nói gì, cũng chẳng làm gì.

Có vẻ giống như một thực tập sinh tự nhiên lại được lên sân khấu lớn, vì đối diện với người quan trọng nên không biết phải làm gì.

Thậm chí còn không nhìn được nên phát ra tiếng hừ một cách lạnh lùng, thật là đồ vô dụng không làm được tích sự gì hết! Chỉ với nguời như mày mà dám đến đây tranh vai nam chính với tao?

“Có rồi!” Đôi mắt Lâm Trạch Dương đột nhiên tỏa sáng rồi nói với Nicole đang ở trên bàn ban giám khảo: “Tôi có tài năng! Tôi có thể ăn lượng thức ăn mà ba nguời ăn không hết. Tôi còn có thể suốt ngày xem phim hoạt hình mà chẳng làm gì. Tôi giỏi lắm đúng không?”

Mọi người ở đây đều ngơ ngác, vừa nãy họ nhìn thấy sự hưng phấn của anh ta thì đều nghĩ là anh ta có tài năng nổi bật lắm cơ, ai ngờ được rằng….
Chương 274 Buồn của Nicole

Chu Quang là một thực tập sinh có thực lực, đồng thời là tuyển thủ được công ty đặt kỳ vọng cao, có tương lai tươi sáng, cho nên rõ ràng anh ta rất kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức không để thực tập sinh khác vào mắt, thậm chí còn cho rằng một số minh tinh nổi tiếng cũng chỉ như thế, về sau bản thân chắc chắn sẽ vượt qua bọn họ.

Vì vậy tất nhiên Chu Quang sẽ không có sắc mặt hòa nhã gì với Lâm Trạch Dương. Lâm Trạch Dương muốn ngoại hình không có ngoại hình, muốn dáng người không có dáng người, muốn tài năng không có tài năng. Chỉ cần không phải người mù, cho dù có là một thằng ngốc đi chăng nữa, nếu phải lựa chọn giữa anh ta và Lâm Trạch Dương thì ai dám chọn Lâm Trạch Dương chứ.

Nhưng Nicole lại làm như vậy. Điều này khiến Chu Quang rất tự ái , anh ta cảm thấy cuộc sống của mình hoàn toàn sụp đổ, không thể chấp nhận sự thật này, dùng đôi mắt ngu ngơ nhìn về phía Nicole.

"Nicole, cô bình tĩnh một chút, Chu Quang là một người có tài năng, có thể hỗ trợ rất nhiều cho video này của cô." Trợ lý của Nicole là người đầu tiên phản ứng lại, vội vàng đưa là lời khuyên

Nicole do dự một chút, sau đó nhìn về phía Chu Quang, nói: "Đúng là anh rất có tài năng, ngoại hình cũng rất xuất chúng, là một trong những nhân vật chính thích hợp nhất trong đội của tôi, cho nên tôi đồng ý cho anh thêm cơ hội, nếu anh rút lại lời nói vừa rồi, tôi sẽ tiếp tục để anh đảm nhận vai nam chính của tôi."

Khóe mắt Chu Quang giật giật, anh ta có thể nhìn thấy sự kiên định trong mắt Nicole, biết rằng nếu mình tiếp tục cố chấp như vậy, mình chắc chắn sẽ bị sa thải.

Chẳng qua muốn để anh ta tiếp nhận Lâm Trạch Dương, thừa nhận Lâm Trạch Dương, việc này rõ ràng quá khó. Ngẫm mà xem, có một người bạn không thích đã lâu, đột nhiên có người đề nghị bạn hợp tác với người đó, bạn sẽ bằng lòng sao? Đây chính là một loại sỉ nhục.

Chu Quang hít một hơi thật sâu, sau đó miễn cưỡng bản thân nở nụ cười, nói: "Tôi không có ý kiến gì."

Nói xong câu đó, Chu Quang cảm giác tim mình muốn vỡ ra. "Không có ý kiến", sao có thể không có ý kiến được?

"Vậy thì tốt quá!" Nicole rất vui vẻ, cô như muốn nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi.

"Được rồi, bây giờ các người ra ngoài hết đi, tôi cần nói một số việc với nam chính lần này." Nicole nói xong, mắt không nhịn được nhìn về phía Lâm Trạch Dương.

Rất nhanh, nhân viên công tác đều đã rời khỏi phòng, kể cả trợ lý của Nicole, trong gian phòng này cũng chỉ còn lại Lâm Trạch Dương, Nicole và Chu Quang.

Chu Quang lại bắt đầu thấy hơi rộn ràng, trước tiên không đề cập tới Nicole là siêu sao nổi tiếng hàng đầu, chỉ nói đến ngoại hình và vóc dáng của Nicole cũng đủ để khiến một người đàn ông bình thường không kìm nén được tình cảm.

Chu Quang từng nghe nói phụ nữ nước ngoài rất thoáng, hiện tại Nicole để anh ta ở lại, có phải muốn làm một số chuyện không thể để người khác thấy hay không? Vậy mà loại chuyện quy tắc ngầm này lại rơi vào đầu anh ta rồi, ngẫm kĩ lại hình như còn thấy rất hồi hộp.

Hai mắt Nicole nhìn chằm chằm Chu Quang.

Hơi thở của Chu Quang cũng trở nên nhanh hơn, không phải bây giờ muốn vào thẳng chủ đề luôn chứ? Tôi, tôi còn chưa từng trải qua loại chuyện này đâu, có thể cho tôi chuẩn bị tâm lý trước được không?

Hiện tại Chu Quang hơi sợ hãi, cực kỳ rạo rực và chờ mong.

"Anh còn đứng ở trong này làm gì?" Nicole dùng vẻ mặt nghi hoặc nhìn Chu Quang.

"Hả?" Chu Quang lại một lần nữa bị đơ ra, hoàn toàn không hiểu Nicole đang nói cái gì, chẳng lẽ còn muốn tôi chủ động? Cô cũng đã làm đến loại trình độ này rồi, còn thẹn thùng cái gì.

"Hả cái gì mà hả, tôi đang hỏi anh vì sao còn ở đây? Người khác đều đã đi ra ngoài hết rồi kìa." Nicole cảm thấy hình như Chu Quang hơi có vấn đề, hoàn toàn không giống Chu Quang đa tài vừa rồi.

"Hả?" Chu Quang lại phát ra âm thanh nghi hoặc, anh ta chỉ cảm thấy đầu mình kêu ong ong, không phải Nicole sẽ làm chuyện như vậy với mình sao? Tại sao lại muốn đuổi mình ra ngoài?

Chu Quang lại một lần nữa bị sự thật vả mặt, bị Nicole đuổi ra ngoài. Trước khi đóng cửa, Chu Quang quay đầu lại nhìn thoáng qua, đôi mắt dừng trên người Lâm Trạch Dương. Chính là người này, chính là người này gây ra mọi thất bại cho mình.

Nghĩ đến đây, Chu Quang siết tay thật chặt, tôi không biết anh là ai, không biết phía sau anh có thế lực gì, không biết vì sao Nicole có phần kính trọng anh, nhưng cứ chờ xem, trong thời gian ghi hình kế tiếp tôi sẽ cho anh biết chênh lệch giữa chúng ta lớn thế nào, để Nicole biết ai mới là nam chính thực sự.

Sau khi Chu Quang rời khỏi, nụ cười trên mặt Nicole càng tươi hơn, nhìn Lâm Trạch Dương nói: "Sao anh lại đến tìm tôi, có phải nhớ tôi rồi không?"

Lâm Trạch Dương vội vàng gật đầu.

Nicole hơi đỏ mặt, đột nhiên có hơi thẹn thùng, người mình thích nói nhớ mình, việc đó khiến người ta rung động đến mức nào chứ?

Sau đó, Nicole đứng đối mặt với Lâm Trạch Dương, đôi mắt dừng trên người Lâm Trạch Dương, cơ thể chậm rãi tiến lại gần Lâm Trạch Dương, hai mắt cũng chậm rãi nhắm lại.

"Cô đang làm gì đấy?" Đột nhiên, âm thanh tràn đầy nghi hoặc của Lâm Trạch Dương vang lên.

Nicole đang chu miệng lên chuẩn bị tiếp nhận nụ hôn lập tức cứng đờ, sau đó mặt càng đỏ hơn, bởi vì xấu hổ, sau đó không nhịn được trừng mắt liếc Lâm Trạch Dương một cái, cô cảm thấy hơi xấu hổ và giận dữ.

"Khi nào thì cô về nhà? Lâu lắm không có người dọn nhà rồi." Lâm Trạch Dương nói mục đích lần này tới đây ra.

Nicole trừng mắt thật to, người kia, người kia không phải thật sự coi mình là bảo mẫu đấy chứ? Tôi đường đường là siêu sao quốc tế Nicole đó.

"Về, về, bây giờ về được chưa?" Nicole tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói với Lâm Trạch Dương.

Lâm Trạch Dương lập tức xoay người đi về phía cửa.

Thời điểm đi đến trước cửa, Lâm Trạch Dương quay đầu lại nhìn về phía Nicole, nói: "Cô còn đứng đó làm gì? Không phải muốn về nhà sao?"

Nicole thật sự bị Lâm Trạch Dương hạ gục, người kia căn bản không ý thức được mình vừa mỉa mai , càng không ý thức được mình đang tức giận.

Hít vào một hơi thật sâu, Nicole đuổi kịp Lâm Trạch Dương, dù sao thì hiện tại cũng đã xác định vai chính, một ít chuyện vụn vặt kế tiếp giao cho trợ lý để ý là được, cho nên sẽ có thêm thời gian rảnh.

Nicole ngồi lên, Lâm Trạch Dương khởi động xe.

Lâm Trạch Dương lái xe về thẳng nhà, dọc theo đường đi vẫn không ngừng cằn nhằn: "Nicole, lần này cô làm vậy không đúng đâu, cả ngày không làm việc đàng hoàng, tôi cho cô đồ ăn, cho cô chỗ ở, vậy mà cô không trở lại dọn dẹp vệ sinh."

Nicole rất muốn phản bác Lâm Trạch Dương, nhưng thật sự không biết phản bác như nào, loại chuyện này thật sự rất dễ khiến người khác tức giận.

Logic của Lâm Trạch Dương đích thực là rắm chó không kêu, cho nên không thể tìm được chỗ nào để phản bác.

Không lâu sau, xe chạy đến một khu vực tương đối phát triển của thành phố.

Nicole nhìn thoáng qua Lâm Trạch Dương, lại nhìn dòng người ngoài cửa xe, đảo mắt, sau đó cắn chặt răng một cái, nói ra một quyết định rất to gan.

"Lâm Trạch Dương, tìm một chỗ dừng xe, tôi muốn đi mua ít đồ." Nicole đột nhiên nói với Lâm Trạch Dương.
Chương 275 Bỏ trốn

Một thực tập sinh như Chu Quang còn có thái độ kiêu ngạo như thế, Nicole làm siêu sao quốc tế sao có thể không kiêu ngạo chứ.

Nicole cảm thấy sở dĩ bây giờ Lâm Trạch Dương đối xử với mình như vậy là do anh không nhận thức được sức hấp dẫn của mình, không biết mình được người khác yêu thích như thế nào. Cho nên Nicole dừng lại ở một bãi đỗ xe gần đó, rồi mang theo Lâm Trạch Dương đi vào một khu phố mua sắm.

Nơi này không phải trung tâm thành phố, nhưng cũng là khu vực trung tâm của quận cho nên người qua lại cũng không ít.

Thời điểm Lâm Trạch Dương và Nicole tiến vào phố mua sắm này, có rất nhiều ánh mắt của mọi người xung quanh dừng lại trên người Nicole.

Hôm nay Nicole mặc một bộ quần áo rất bình thường, quần jean mực đơn giản, một chiếc áo sơ mi trắng giản dị. Nhưng khi mặc trên người Nicole lại mang một loại khí chất nghệ thuật rất cuốn hút, mang đến cho người loại cảm giác giống em gái nhà bên, rất thoải mái.

"Cô muốn mua gì? Tranh thủ thời gian đi." Sau khi đi theo Nicole một đoạn đường, Lâm Trạch Dương phát hiện dường như Nicole không hề nhìn cửa hàng xung quanh, chỉ đi dạo loanh quanh, khiến anh cảm thấy mất kiên nhẫn.

Nicole nhìn Lâm Trạch Dương bằng một ánh mắt xem thường, người kia đúng thật không hiểu thế nào là hạnh phúc, một cô gái xinh đẹp như vậy đi dạo phố cùng anh còn tỏ ra không vui.

Không thấy ánh mắt của những người đàn ông xung quanh sao? Hiện tại bổn cô nương chỉ cần nhẹ nhàng kêu một tiếng, làm gì có ai không tự nguyện chạy tới theo bổn cô nương đi dạo phố, ai dám buông nửa câu oán hận chứ, vui vẻ còn không kịp đó.

Đột nhiên hai mắt Nicole sáng ngời, nhìn thấy phía trước có một sân khấu nhỏ. Chắc hẳn hôm nay có một cửa hàng nào đó làm hoạt động, bây giờ hoạt động đã kết thúc, nhân viên công tác đang thu dọn đồ đạc.

Nicole nghĩ ngợi một lát, vội vàng kéo Lâm Trạch Dương đi tới.

Sau đó Nicole để Lâm Trạch Dương đứng ở một bên, Nicole nhanh chóng lại gần nói mấy câu với nhân viên công tác, sau đó Nicole trở về bên cạnh Lâm Trạch Dương, nói: "Anh chờ ở đây, tôi sẽ cho anh xem một thứ."

Nicole quyết định hôm nay nhất định phải để Lâm Trạch Dương cảm nhận được sức hấp dẫn của mình dù chỉ một ít, không phải bởi vì danh hiệu siêu sao quốc tế, mà chỉ vì sự quyến rũ độc đáo của riêng cô.

Không lâu sau, Nicole đi lên sân khấu một lần nữa, trong tay cô đã cầm một chiếc đàn ghi-ta, ngồi lên chiếc ghế phía trước, sau đó hắng giọng, cũng không nói gì, tiếng nhạc đã vang lên.

Trên đường cũng có một số người chú ý tới Nicole, nhưng phần lớn mọi người vẫn cắm đầu đi về phía trước. Vì hiện tại sân khấu gần như đã được dỡ xong cho nên cũng không ai nghĩ rằng sẽ có người biểu diễn ở trên đó.

Sau đó, giọng hát giống như âm thanh tự nhiên của Nicole vang lên.

"Country Load Takeho!" giống như một dòng chảy trong veo, nhẹ nhàng lướt qua bãi cát mịn, hoặc như cơn gió nhẹ sảng khoái của mùa hè nóng bức, nhẹ nhàng vuốt ve hai má, càng giống như một ly trà sữa được nâng trong lòng bàn tay vào mùa đông, khiến cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác ấm áp khi sờ vào.

Ngay từ đầu, bởi vì con phố thương mại này thật sự quá đỗi ồn áo cho nên không có mấy người chú ý đến tình huống bên này, chỉ có rải rác vài người dừng chân, nhìn về phía Nicole.

Nhưng không lâu sau đã có rất nhiều người tụ lại đây, không kể là người lớn hay trẻ nhỏ, không kể đàn ông hay phụ nữ, bọn họ đều vây lại quanh đây.

Vốn nơi này có một khoảng trống rộng để thuận tiện cho mọi người thưởng thức biểu diễn, nhưng hiện tại khu vực này cũng không thể chứa thêm người được nữa, thậm chí ngay cả ngã tư đường rộng lớn cũng đã đầy người đứng.

May mắn vừa rồi Lâm Trạch Dương đã chọn một vị trí tốt, nếu không thì lúc này có khả năng sẽ bị người khác đẩy ra ngoài.

Điều kỳ lạ là rõ ràng rất nhiều người cùng tụ lại như vậy nhưng không hề phát ra âm thanh gì, dường như toàn bộ ngã tư đường đều chỉ còn lại tiếng đàn đàn ghi-ta cùng giọng hát của Nicole.

Dần dần, thậm chí Lâm Trạch Dương còn phát hiện có một số người đã nhắm hai mắt lại, trên mặt cũng có nước mắt chảy ra. Rất nhiều người nghe không hiểu tiếng Anh, không biết ý nghĩa của lời hát nhưng dường như đều cảm nhận được một tia nhớ nhung trong giai điệu du dương đó.

Con đường quê hương từng đi qua, nó giống như quê hương chỉ có thể thấy trong giấc mơ.

Ca từ rất đơn giản, nhịp điệu cũng rất đơn giản, nhưng lại bao hàm tình cảm, kéo một phần nội tâm trong mỗi người ra ngoài.

Nhìn dáng vẻ của mọi người xung quanh, Lâm Trạch Dương không nhịn được nhìn về phía Nicole, Nicole lúc này hoàn toàn không giống với Nicole bình thường.

Lúc bình thường Nicole tùy tiện, giống như một cô gái bước vào thời kỳ trưởng thành, dám yêu dám hận, nổi loạn. Nicole hiện tại lại dịu dàng trầm lặng đến lạ, giống như ngọc bích, như đóa hoa lan đơn độc mọc trong hang động, trên người tản ra một sức hấp dẫn khó hiểu, khiến người khác nhìn không rời mắt.

Không lâu sau đã kết thúc một bài hát, Nicole vừa định buông đàn ghi-ta, đám người phía dưới đã trở nên kích động.

"Hát thêm một bài đi, nghe hay quá!"

"Còn hay hơn bản của ca sĩ gốc tôi từng nghe, hát thêm một bài."

"Hát thêm một bài đi."

Mọi người phía dưới phát ra tiếng hoan hô rất lớn.

Nicole sửng sốt, cô ấy cũng không nghĩ đến dưới sân khấu đã tụ tập nhiều người như vậy. Nicole không nhịn được nhìn về phía Lâm Trạch Dương, vừa rồi chỉ muốn thể hiện một chút mà thôi, tình hình hiện tại hình như có hơi phức tạp.

Không phải là không thể hát thêm một bài, nhưng nếu lại hát một bài, sau đó có thể sẽ phải hát thêm một bài nữa, như vậy sẽ không chơi được nữa.

Lâm Trạch Dương hiểu ý, sau đó đi lên sân khấu, không nói hai lời lập tức kéo tay Nicole, nhanh chóng nhảy xuống sân khấu, sau đó đi ra khỏi đám đông.

"Nicole, người kia là siêu sao quốc tế Nicole, là Nicole." Đột nhiên có người lớn tiếng quát to lên.

"Đúng, chính là Nicole, nếu không thì sao có thể hát hay như vậy chứ, trời ạ, vậy mà tôi lại có thể tận mắt thấy Nicole, không những vậy còn nghe được giọng của Nicole."

"Không được, tôi nhất định phải tới xin chữ ký của Nicole. Nicole, cô đừng đi."

Mọi người kêu to, một số người trẻ tuổi không để ý gì hết mà đuổi theo Lâm Trạch Dương và Nicole.

Sau đó càng nhiều người bị lôi kéo, cũng bắt đầu đuổi theo.

Lâm Trạch Dương hơi nhíu mày, sau đó cầm tay Nicole thật chặt, nói: "Chạy."

Ngay sau đó, Lâm Trạch Dương kéo tay Nicole bắt đầu chạy trốn.

Gió thổi từ phía trước tới, thổi bay tóc, lay động quần áo, cũng gợi lòng người lên.

Trước kia Nicole rất khó chịu với những tình huống như bây giờ, bởi vì rất nhiều thời điểm fan điên cuồng quá mức khiến cô thấy mỏi mệt. Nhưng lúc này, Nicole cảm thấy thật vui vẻ, trên mặt tràn đầy năng lượng, như đóa hoa nở rộ trước gió.

Tiếng mọi người hưng phấn la hét không ngừng truyền tới từ phía sau, nhưng Nicole giống như không nghe thấy gì. Nicole chỉ nghe ra tiếng gió thổi bên tai, gió dường như đang vui vẻ hát ca.

Nicole chỉ cảm thấy trên cổ tay mình truyền đến xúc cảm ấm áp và mạnh mẽ, giống như một ngọn núi lớn có thể che mưa che gió cho mình.

Nicole cảm thấy đây giống như một cuộc chạy trốn, bỏ trốn cùng người đàn ông mình yêu thương.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Chương 10...
Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Long đô binh vương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom