Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 340
Lâm Côn lái một chiếc xe Jeep kiểu cũ biển số 031 của quân đội chạy trong bóng đêm vắng lặng ở vùng ngoại ô khu phía nam. Lái đến đường phố phồn hoa, chạy vào một quán rượu náo nhiệt, cuối cùng chiếc xe dừng lại trước một tòa nhà lớn, đó là hội sở có khí thế như hoàng cung, trên tấm bảng hội sở có ghi bốn chữ -- hội sở Đế Hoàng.
Ở thành phố Vô Đồng này, dám đặt tên cho hội sở là Đế Hoàng, như vậy cũng chỉ có một người, đó chính là ông trùm thế giới ngầm Lỗ Đại Năng, hội sở Đế Hoàng là một trong rất nhiều sản nghiệp của Lỗ Đại Năng, hơn nữa còn là nơi kiếm tiền nhiều nhất, đó là một trong những sản nghiệp công khai của ông ta, ngoài ra còn có một ít sòng bạc ngầm trái phép.
Mại dâm, cờ bạc và ma túy đó là ba nghề kiếm tiền nhiều nhất, hai cái trước do Lỗ Đại Năng chiếm, ông ta luôn bài xích cái sau, gái và đánh bạc bị bắt cũng không tính là tội gì nghiêm trọng, nếu như buôn ma túy bị bắt được, với quy mô sản nghiệp của Lỗ Đại Năng hiện tại, chính phủ đã đủ bắn chết ông ta mười lần rồi.
Có thể trở thành vua của thành phố Vô Đồng, Lỗ Đại Năng cũng dựa vào bản lĩnh thật sự, bằng không bang phái lớn nhỏ trong thành phố Vô Đồng nhiều như vậy làm sao chịu nghe lời ông ta, hơn nữa ông ta còn có thể ngồi vững vị trí ông trùm.
Có chút chuyện Lỗ Đại Năng luôn cực kỳ thủ đoạn, nhưng gặp phải chuyện gì, ông ta tuyệt đối bình tĩnh hơn những người khác, sẽ nghĩ ra biện pháp mà người bình thường khó có thể nghĩ tới. Trong vấn đề đối xử với thuộc hạ của mình, ông ta đa mưu túc trí giống như Tào Tháo, rất nhiều người tài ba đều tập trung dưới trướng của ông ta, đều nguyện đầu rơi máu chảy vì ông ta.
Trương Dực là thuộc hạ số một của Lỗ Đại Năng, oai phong ở thành phố Vô Đồng nhiều năm như vậy, hơn nữa còn chưa gặp địch thủ. Trương Dực xuất thân tội phạm, trước khi bị Lỗ Đại Năng thu phục, ông ta chuyên môn làm một ít chuyện giết người cướp của, những năm trước từng theo sư phụ giang hồ học võ, võ công cũng rất tốt. Lỗ Đại Năng rất trọng dụng Trương Dực, cho nên rất nhiều việc lớn nhỏ đều giao cho ông ta xử lý, Trương Dực từ trước tới nay không làm ông ta thất vọng, ngoại trừ lần này đi núi Bắc Giao giết Lâm Côn, bắt giữ Sở Tĩnh Dao không thành, Trương Dực xưa nay chưa từng thất bại bao giờ.
Đột nhiên xuất hiện một chiếc xe quân dụng ở trước cửa hội sở Đế Hoàng, trong lòng các bảo vệ rất căng thẳng, hiện tại không dễ chọc nhất chính là binh lính, ở thành phố Vô Đồng này, gần như không người nào dám chọc ông chủ Lỗ Đại Năng, nhưng đối với đám binh lính ở căn cứ Nam Giao, Lỗ Đại Năng luôn kiêng kỵ, vì sao?
Chọc vào đám binh sĩ này, xe tăng, máy bay, đại pháo sẽ được dời ra ngoài, có kẻ nào chán sống đi lên trêu chọc, hơn nữa nếu thật sự đánh nhau, người ta dùng xe tăng san bằng hội sở của ông ta, ông ta làm sao đấu lại, báo cảnh sát hay tìm chính phủ, đối với quân đội mà nói, việc này không có tác dụng gì.
Ầm...
Lâm Côn bước ra khỏi xe, cửa xe nặng nề đóng lại, bảo vệ ở hội sở không dám chậm trễ, lập tức tươi cười nghênh đón, cúi đầu khom lưng hô: “Quân gia, mời vào trong, hoan nghênh đến chơi!”
Lâm Côn liếc mắt nhìn hai tên bảo vệ, hai người này có năng lực quan sát rất tốt, anh tươi cười, cũng không nói gì, đi thẳng vào hội sở. Lập tức lại có em gái xinh đẹp chào đón, việc này đối lập rõ ràng với hai bảo vệ bên ngoài, bảo vệ bên ngoài ăn mặc rất nghiêm chỉnh, vừa nhìn thoáng qua đã có cảm giác là nơi kinh doanh nghiêm túc, nhưng nhìn em gái phục vụ bên trong hội sở ăn mặc hở hang, gương mặt tươi cười dụ dỗ, có thể tưởng tượng được hội sở này kinh doanh chủ yếu chính là nghề -- bán thịt.
Mở hội sở, nếu như không bán thịt, dựa vào cái gì mà kiếm tiền, bán thịt là thủ đoạn thu hút buôn bán. Hiện tại chính phủ chưa ra lệnh cấm nên chỉ là ngành kiếm tiền bình thường, Lỗ Đại Năng rất có nguyên tắc, mại dâm, ma túy và cờ bạc, ông ta không dính vào ma túy, nhưng những thứ khác có thể dính một ít.
Lâm Côn liếc mắt nhìn em gái phục vụ ngực lớn rồi cười nhạt, trưởng nhóm phục vụ nhìn sang đây, vẻ mặt Lâm Côn rất càn rỡ, nhất định là quen nhìn cảnh như vậy rồi.
“Anh trai, có muốn thân mật không?” Trưởng nhóm phục vụ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi đi tới, cô ta chín chắn thành thục hơn những người khác nhiều, trên mặt còn trang điểm rất tinh xảo, dáng vẻ cũng không tệ.
Lâm Côn cười nhạt, nói: “Không có, chỉ có điều...” Ánh mắt anh nhìn vào một nhân viên phục vụ đứng phía sau, người này khoảng mười chín tuổi, ngây ngô lại không mất ý vị, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt to tròn trong suốt như nước hồ thu. Lúc này cô ta đang nhả khói, cô ta không có ý tới gần anh, các nhân viên phục vụ khác đều chủ động tập trung vào Lâm Côn, chỉ có cô ta khác với những người khác, cô ta ở phía sau, ánh mắt chưa từng nhìn sang Lâm Côn.
Lâm Côn mỉm cười với nữ phục vụ trước mặt, anh đi tới trước mặt cô gái kia, (cái gọi là nhân viên phục vụ, là hội sở treo đầu bán thịt chó, trên thực tế đều nhân viên phục vụ kiêm bạn giường), anh đưa tay nâng cằm cô ta lên, sau đó cười nói: “Người đẹp, có thời gian rảnh không?”
Nữ phục vụ này mỉm cười duyên dáng, vẻ mặt lẳng lơ khó nói thành lời, nói: “Gọi tôi rất đắt, anh trai có đủ tiền hay không?”
Lâm Côn lộ ra dáng vẻ khách làng chơi từng trải, cười nói: “Cưới em về nhà không đủ, nhưng một buổi tối thì thừa sức.”
Nữ phục vụ cười vui vẻ, uyển chuyển kéo tay Lâm Côn và đi vào bên trong.
Nhìn bóng lưng Lâm Côn và nữ phục vụ rời đi, vẻ mặt các nữ phục vụ khác khẩn trương không nói thành lời, lúc này một nữ phục vụ đi tới chân tường, lấy điện thoại di động ra và nhắn tin -- Anh Dực, Tiểu Lệ đi tiếp khách rồi.
Lúc này Trương Dực đang chơi bạc trong sòng bạc ngầm của Lỗ Đại Năng rất hăng say, mỗi buổi tối ông ta đều thua tại nơi này vài chục vạn, ngày hôm nay vận may lại rất tốt, từ đầu vẫn thắng đến giờ, trên bàn trước mặt bỏ đầy thẻ đánh bạc, giá trị cũng khoảng mấy trăm vạn, đồng thời người đặt theo ông ta rất đông, bọn họ cũng thắng rất lớn.
Trương Dực thích đánh bạc, đây là việc mà tất cả người lăn lộn trong giới xã hội đen ở thành phố Vô Đồng đều biết, hơn nữa người này đánh bạc rất xui xẻo, rất ít khi thắng, nếu thua sẽ bắt đầu chửi má nó, cũng may anh ta thua thì thua, mắng thì mắng, thua hết sẽ không trở mặt, bằng không chỉ dựa vào thân phận của anh ta thì còn ai dám chơi với anh ta nữa?
Lỗ Đại Năng rất dung túng Trương Dực, đây chính là tay chân đắc lực nhất của mình, lại kiêm chức vệ sĩ, Lỗ Đại Năng mỗi buổi tối sẽ cho Trương Dực một trăm vạn để đánh bạc, thắng tính cho Trương Dực, thua tính cho ông ta. Có ông chủ tốt như Lỗ Đại Năng, cũng khó trách một kẻ phạm tội chồng chất như Trương Dực lại trung thành và tận tâm như thế. Giữa người và người cũng chỉ có như vậy, thật lòng đổi thật lòng, đương nhiên cũng có kẻ lòng lang dạ sói, nhưng dù sao không phải phần lớn.
Điện thoại trong túi kêu hai tiếng, Trương Dực không có thời gian nghe điện thoại, ông ta đã thắng bạc nên rất vui vẻ, tối hôm nay vận khí trên chiếu bạc đã nghiêng về ông ta. Ông ta đặt ở đâu đều thắng, đối với một người luôn đánh bạc thua như ông ta, tuyệt đối là chuyện ngàn năm khó gặp.
Nữ phục vụ kéo Lâm Côn đi vào sảnh chính của hội sở, bên trong không ồn ào như bên ngoài, nơi này dựa vào khí chất sang trọng thu hút người ta, âm nhạc cũng du dương nhưng không mất sống động, lại ánh đèn xa hoa mỹ lệ và vô số nam nữ không ngừng lắc lư, bọn họ đang tìm kiếm con mồi. Một cô gái dáng vẻ xinh đẹp, lúc này đang đứng ở giữa sân khấu làm DJ, thỉnh thoảng còn hét lớn, nhận được nhiều tiếng hoan hô phía dưới sân khấu.
Lâm Côn dừng bước lại, cảm nhận bầu không khí khác biệt ở nơi này, nữ phục vụ ngẩng đầu nhìn sang, nói: “Thế nào, lần đầu tiên tới nơi này?”
Lâm Côn quay đầu lại nhìn cô ta, cười nói: “Ở đây rất đặc biệt.”
Nữ phục vụ lộ ra vẻ mặt tự hào: “Nơi này là hội sở tốt nhất tại thành phố Vô Đồng, đương nhiên phải không giống bình thường.”
Nói xong, hai người ngồi xuống một quầy bar nhỏ, nữ phục vụ cười nói với Lâm Côn: “Rượu này rất đắt, anh nhất định muốn uống với em một ly sao?”
Lâm Côn cười nói: “Muốn uống gì cứ việc gọi, cứ tính cho tôi, khẳng định em đáng giá hơn rượu.”
“Một ly phượng hoàng Pháp.” Nữ phục viên nói rất thành thạo, một ly rượu màu vàng được mang tới, ngón tay của cô ta uyển chuyển cầm ly rượu, nhẹ nhàng lắc lư một cái, ánh mắt vẫn quyến rũ nhìn Lâm Côn, nói: “Tôi có cảm giác đặc biệt với anh, dường như anh có mùi vị khác với những người xung quanh?”
“Ồ?” Lâm Côn cười nói: “Tôi không hiểu, cô đang khen tôi sao?”
Nữ phục vụ mỉm cười, lắc đầu nói: “Tôi nói không giống người thường, là cảm thấy anh không bình thường.”
“Ồ?” Lâm Côn mỉm cười nghi ngờ.
Nữ phục vụ uống một hớp rượu, nói với Lâm Côn: “Anh nhìn tôi uống, không gọi chút gì sao?”
Lâm Côn gõ ngón tay lên quầy bar, một nam phục vụ khuôn mặt điển trai đi tới, anh nói: “Cho một ly quý giá nhất ở đây.”
Nam nhân viên phục vụ mỉm cười, rất lễ phép mang ra một ly rượu, đẩy tới trước mặt Lâm Côn, nâng tay mời, nói: “Thưa ngài, mời, đây là rượu tốt nhất ở nơi này, Hồng Môn Yến.”
“Ồ?” Tại sao lại là cái tên không may mắn, Lâm Côn không hiểu nhìn nam nhân viên phục vụ.
Nam nhân viên phục vụ liếc mắt nhìn thoáng qua nữ phục vụ, vừa cười nói với Lâm Côn: “Chị Tiểu Lệ chính là nữ phục vụ đẹp nhất ở đây, phụ nữ xinh đẹp đều là gây hại cho đàn ông, mời chị Tiểu Lệ uống rượu, nhất định phải phối hợp với Hồng Môn Yến, ý tứ là dính vào phụ nữ xinh đẹp giống như đi dự Hồng Môn Yến.”
Lâm Côn cười gật đầu, nói: “Rượu này rất thú vị, cũng không biết mùi của rượu này như thế nào.”
Nam nhân viên phục vụ đưa tay ra hiệu mời, mỉm cười nói: “Thưa ngài, nhất định sẽ không làm ngài thất vọng.”
Lâm Côn cầm ly rượu lên, có phần hứng thú uống một ngụm, rượu này vào trong miệng, đầu tiên là cay, vị cay xông lên mũi rất khó chịu, nhưng qua một thời gian sau đó, đột nhiên có vị ngọt, vị cay biến mất ngay lập tức, người ta rất thưởng thức vị ngọt, sau khi ngọt đến sắp ngấy, đột nhiên rượu lại có vị đắng...
Lâm Côn đặt ly rượu xuống, nuốt ngụm rượu vào bụng, nhìn nam nhân viên phục vụ và nói: “Rượu này đúng là rượu ngon, đàn ông gặp phải phải phụ nữ xinh đẹp, đầu tiên sẽ có vị cay, cay mới có quyến rũ, sau đó cảm nhận được ngọt ngào, vị ngọt sẽ làm cho người ta đắm đuối, nhưng cuối cùng sẽ cay đắng vì tình cảm tan nát. Một ly rượu đơn giản lại diễn giải rõ tình cảm nam nữ, đúng là hiếm có.”
Lâm Côn nói xong, uống cạn ly rượu, cười nói với nhân viên phục vụ: “Thêm một ly.” Anh quay đầu nhìn nữ phục vụ nói: “Hiện tại có thể trả lời tôi, tôi có gì không bình thường?”
Nữ phục vụ mỉm cười, trong ánh mắt mang theo mờ ám, đưa ngón tay ấn ấn tới trước mặt Lâm Côn, nói: “Dường như anh không quan tâm tới tất cả cô gái đẹp trong nơi này, cho nên tôi nghi ngờ anh, cái kia có bình thường hay không, hoặc nói... Anh rõ ràng thích đàn ông, ha ha.”
Nữ phục vụ cười khanh khách, bộ ngực của cô ta run lên hai cái, dáng vẻ thật mê người.
Lâm Côn mỉm cười dâm tà, vươn tay lên sờ cằm nữ phục vụ, giống như khách làng chơi lâu năm, nói: “Nếu cô nghi ngờ như thế, chúng ta tìm một căn phòng thử xem?”
Nữ phục vụ ưỡn ngực tới, vẻ mặt suy nghĩ nói: “Thử thì thử, chưa có chuyện gì mà chị Tiểu Lệ này sợ, nếu năng lực của anh không được, cũng đừng trách tôi đá anh xuống giường.”
Ở thành phố Vô Đồng này, dám đặt tên cho hội sở là Đế Hoàng, như vậy cũng chỉ có một người, đó chính là ông trùm thế giới ngầm Lỗ Đại Năng, hội sở Đế Hoàng là một trong rất nhiều sản nghiệp của Lỗ Đại Năng, hơn nữa còn là nơi kiếm tiền nhiều nhất, đó là một trong những sản nghiệp công khai của ông ta, ngoài ra còn có một ít sòng bạc ngầm trái phép.
Mại dâm, cờ bạc và ma túy đó là ba nghề kiếm tiền nhiều nhất, hai cái trước do Lỗ Đại Năng chiếm, ông ta luôn bài xích cái sau, gái và đánh bạc bị bắt cũng không tính là tội gì nghiêm trọng, nếu như buôn ma túy bị bắt được, với quy mô sản nghiệp của Lỗ Đại Năng hiện tại, chính phủ đã đủ bắn chết ông ta mười lần rồi.
Có thể trở thành vua của thành phố Vô Đồng, Lỗ Đại Năng cũng dựa vào bản lĩnh thật sự, bằng không bang phái lớn nhỏ trong thành phố Vô Đồng nhiều như vậy làm sao chịu nghe lời ông ta, hơn nữa ông ta còn có thể ngồi vững vị trí ông trùm.
Có chút chuyện Lỗ Đại Năng luôn cực kỳ thủ đoạn, nhưng gặp phải chuyện gì, ông ta tuyệt đối bình tĩnh hơn những người khác, sẽ nghĩ ra biện pháp mà người bình thường khó có thể nghĩ tới. Trong vấn đề đối xử với thuộc hạ của mình, ông ta đa mưu túc trí giống như Tào Tháo, rất nhiều người tài ba đều tập trung dưới trướng của ông ta, đều nguyện đầu rơi máu chảy vì ông ta.
Trương Dực là thuộc hạ số một của Lỗ Đại Năng, oai phong ở thành phố Vô Đồng nhiều năm như vậy, hơn nữa còn chưa gặp địch thủ. Trương Dực xuất thân tội phạm, trước khi bị Lỗ Đại Năng thu phục, ông ta chuyên môn làm một ít chuyện giết người cướp của, những năm trước từng theo sư phụ giang hồ học võ, võ công cũng rất tốt. Lỗ Đại Năng rất trọng dụng Trương Dực, cho nên rất nhiều việc lớn nhỏ đều giao cho ông ta xử lý, Trương Dực từ trước tới nay không làm ông ta thất vọng, ngoại trừ lần này đi núi Bắc Giao giết Lâm Côn, bắt giữ Sở Tĩnh Dao không thành, Trương Dực xưa nay chưa từng thất bại bao giờ.
Đột nhiên xuất hiện một chiếc xe quân dụng ở trước cửa hội sở Đế Hoàng, trong lòng các bảo vệ rất căng thẳng, hiện tại không dễ chọc nhất chính là binh lính, ở thành phố Vô Đồng này, gần như không người nào dám chọc ông chủ Lỗ Đại Năng, nhưng đối với đám binh lính ở căn cứ Nam Giao, Lỗ Đại Năng luôn kiêng kỵ, vì sao?
Chọc vào đám binh sĩ này, xe tăng, máy bay, đại pháo sẽ được dời ra ngoài, có kẻ nào chán sống đi lên trêu chọc, hơn nữa nếu thật sự đánh nhau, người ta dùng xe tăng san bằng hội sở của ông ta, ông ta làm sao đấu lại, báo cảnh sát hay tìm chính phủ, đối với quân đội mà nói, việc này không có tác dụng gì.
Ầm...
Lâm Côn bước ra khỏi xe, cửa xe nặng nề đóng lại, bảo vệ ở hội sở không dám chậm trễ, lập tức tươi cười nghênh đón, cúi đầu khom lưng hô: “Quân gia, mời vào trong, hoan nghênh đến chơi!”
Lâm Côn liếc mắt nhìn hai tên bảo vệ, hai người này có năng lực quan sát rất tốt, anh tươi cười, cũng không nói gì, đi thẳng vào hội sở. Lập tức lại có em gái xinh đẹp chào đón, việc này đối lập rõ ràng với hai bảo vệ bên ngoài, bảo vệ bên ngoài ăn mặc rất nghiêm chỉnh, vừa nhìn thoáng qua đã có cảm giác là nơi kinh doanh nghiêm túc, nhưng nhìn em gái phục vụ bên trong hội sở ăn mặc hở hang, gương mặt tươi cười dụ dỗ, có thể tưởng tượng được hội sở này kinh doanh chủ yếu chính là nghề -- bán thịt.
Mở hội sở, nếu như không bán thịt, dựa vào cái gì mà kiếm tiền, bán thịt là thủ đoạn thu hút buôn bán. Hiện tại chính phủ chưa ra lệnh cấm nên chỉ là ngành kiếm tiền bình thường, Lỗ Đại Năng rất có nguyên tắc, mại dâm, ma túy và cờ bạc, ông ta không dính vào ma túy, nhưng những thứ khác có thể dính một ít.
Lâm Côn liếc mắt nhìn em gái phục vụ ngực lớn rồi cười nhạt, trưởng nhóm phục vụ nhìn sang đây, vẻ mặt Lâm Côn rất càn rỡ, nhất định là quen nhìn cảnh như vậy rồi.
“Anh trai, có muốn thân mật không?” Trưởng nhóm phục vụ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi đi tới, cô ta chín chắn thành thục hơn những người khác nhiều, trên mặt còn trang điểm rất tinh xảo, dáng vẻ cũng không tệ.
Lâm Côn cười nhạt, nói: “Không có, chỉ có điều...” Ánh mắt anh nhìn vào một nhân viên phục vụ đứng phía sau, người này khoảng mười chín tuổi, ngây ngô lại không mất ý vị, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt to tròn trong suốt như nước hồ thu. Lúc này cô ta đang nhả khói, cô ta không có ý tới gần anh, các nhân viên phục vụ khác đều chủ động tập trung vào Lâm Côn, chỉ có cô ta khác với những người khác, cô ta ở phía sau, ánh mắt chưa từng nhìn sang Lâm Côn.
Lâm Côn mỉm cười với nữ phục vụ trước mặt, anh đi tới trước mặt cô gái kia, (cái gọi là nhân viên phục vụ, là hội sở treo đầu bán thịt chó, trên thực tế đều nhân viên phục vụ kiêm bạn giường), anh đưa tay nâng cằm cô ta lên, sau đó cười nói: “Người đẹp, có thời gian rảnh không?”
Nữ phục vụ này mỉm cười duyên dáng, vẻ mặt lẳng lơ khó nói thành lời, nói: “Gọi tôi rất đắt, anh trai có đủ tiền hay không?”
Lâm Côn lộ ra dáng vẻ khách làng chơi từng trải, cười nói: “Cưới em về nhà không đủ, nhưng một buổi tối thì thừa sức.”
Nữ phục vụ cười vui vẻ, uyển chuyển kéo tay Lâm Côn và đi vào bên trong.
Nhìn bóng lưng Lâm Côn và nữ phục vụ rời đi, vẻ mặt các nữ phục vụ khác khẩn trương không nói thành lời, lúc này một nữ phục vụ đi tới chân tường, lấy điện thoại di động ra và nhắn tin -- Anh Dực, Tiểu Lệ đi tiếp khách rồi.
Lúc này Trương Dực đang chơi bạc trong sòng bạc ngầm của Lỗ Đại Năng rất hăng say, mỗi buổi tối ông ta đều thua tại nơi này vài chục vạn, ngày hôm nay vận may lại rất tốt, từ đầu vẫn thắng đến giờ, trên bàn trước mặt bỏ đầy thẻ đánh bạc, giá trị cũng khoảng mấy trăm vạn, đồng thời người đặt theo ông ta rất đông, bọn họ cũng thắng rất lớn.
Trương Dực thích đánh bạc, đây là việc mà tất cả người lăn lộn trong giới xã hội đen ở thành phố Vô Đồng đều biết, hơn nữa người này đánh bạc rất xui xẻo, rất ít khi thắng, nếu thua sẽ bắt đầu chửi má nó, cũng may anh ta thua thì thua, mắng thì mắng, thua hết sẽ không trở mặt, bằng không chỉ dựa vào thân phận của anh ta thì còn ai dám chơi với anh ta nữa?
Lỗ Đại Năng rất dung túng Trương Dực, đây chính là tay chân đắc lực nhất của mình, lại kiêm chức vệ sĩ, Lỗ Đại Năng mỗi buổi tối sẽ cho Trương Dực một trăm vạn để đánh bạc, thắng tính cho Trương Dực, thua tính cho ông ta. Có ông chủ tốt như Lỗ Đại Năng, cũng khó trách một kẻ phạm tội chồng chất như Trương Dực lại trung thành và tận tâm như thế. Giữa người và người cũng chỉ có như vậy, thật lòng đổi thật lòng, đương nhiên cũng có kẻ lòng lang dạ sói, nhưng dù sao không phải phần lớn.
Điện thoại trong túi kêu hai tiếng, Trương Dực không có thời gian nghe điện thoại, ông ta đã thắng bạc nên rất vui vẻ, tối hôm nay vận khí trên chiếu bạc đã nghiêng về ông ta. Ông ta đặt ở đâu đều thắng, đối với một người luôn đánh bạc thua như ông ta, tuyệt đối là chuyện ngàn năm khó gặp.
Nữ phục vụ kéo Lâm Côn đi vào sảnh chính của hội sở, bên trong không ồn ào như bên ngoài, nơi này dựa vào khí chất sang trọng thu hút người ta, âm nhạc cũng du dương nhưng không mất sống động, lại ánh đèn xa hoa mỹ lệ và vô số nam nữ không ngừng lắc lư, bọn họ đang tìm kiếm con mồi. Một cô gái dáng vẻ xinh đẹp, lúc này đang đứng ở giữa sân khấu làm DJ, thỉnh thoảng còn hét lớn, nhận được nhiều tiếng hoan hô phía dưới sân khấu.
Lâm Côn dừng bước lại, cảm nhận bầu không khí khác biệt ở nơi này, nữ phục vụ ngẩng đầu nhìn sang, nói: “Thế nào, lần đầu tiên tới nơi này?”
Lâm Côn quay đầu lại nhìn cô ta, cười nói: “Ở đây rất đặc biệt.”
Nữ phục vụ lộ ra vẻ mặt tự hào: “Nơi này là hội sở tốt nhất tại thành phố Vô Đồng, đương nhiên phải không giống bình thường.”
Nói xong, hai người ngồi xuống một quầy bar nhỏ, nữ phục vụ cười nói với Lâm Côn: “Rượu này rất đắt, anh nhất định muốn uống với em một ly sao?”
Lâm Côn cười nói: “Muốn uống gì cứ việc gọi, cứ tính cho tôi, khẳng định em đáng giá hơn rượu.”
“Một ly phượng hoàng Pháp.” Nữ phục viên nói rất thành thạo, một ly rượu màu vàng được mang tới, ngón tay của cô ta uyển chuyển cầm ly rượu, nhẹ nhàng lắc lư một cái, ánh mắt vẫn quyến rũ nhìn Lâm Côn, nói: “Tôi có cảm giác đặc biệt với anh, dường như anh có mùi vị khác với những người xung quanh?”
“Ồ?” Lâm Côn cười nói: “Tôi không hiểu, cô đang khen tôi sao?”
Nữ phục vụ mỉm cười, lắc đầu nói: “Tôi nói không giống người thường, là cảm thấy anh không bình thường.”
“Ồ?” Lâm Côn mỉm cười nghi ngờ.
Nữ phục vụ uống một hớp rượu, nói với Lâm Côn: “Anh nhìn tôi uống, không gọi chút gì sao?”
Lâm Côn gõ ngón tay lên quầy bar, một nam phục vụ khuôn mặt điển trai đi tới, anh nói: “Cho một ly quý giá nhất ở đây.”
Nam nhân viên phục vụ mỉm cười, rất lễ phép mang ra một ly rượu, đẩy tới trước mặt Lâm Côn, nâng tay mời, nói: “Thưa ngài, mời, đây là rượu tốt nhất ở nơi này, Hồng Môn Yến.”
“Ồ?” Tại sao lại là cái tên không may mắn, Lâm Côn không hiểu nhìn nam nhân viên phục vụ.
Nam nhân viên phục vụ liếc mắt nhìn thoáng qua nữ phục vụ, vừa cười nói với Lâm Côn: “Chị Tiểu Lệ chính là nữ phục vụ đẹp nhất ở đây, phụ nữ xinh đẹp đều là gây hại cho đàn ông, mời chị Tiểu Lệ uống rượu, nhất định phải phối hợp với Hồng Môn Yến, ý tứ là dính vào phụ nữ xinh đẹp giống như đi dự Hồng Môn Yến.”
Lâm Côn cười gật đầu, nói: “Rượu này rất thú vị, cũng không biết mùi của rượu này như thế nào.”
Nam nhân viên phục vụ đưa tay ra hiệu mời, mỉm cười nói: “Thưa ngài, nhất định sẽ không làm ngài thất vọng.”
Lâm Côn cầm ly rượu lên, có phần hứng thú uống một ngụm, rượu này vào trong miệng, đầu tiên là cay, vị cay xông lên mũi rất khó chịu, nhưng qua một thời gian sau đó, đột nhiên có vị ngọt, vị cay biến mất ngay lập tức, người ta rất thưởng thức vị ngọt, sau khi ngọt đến sắp ngấy, đột nhiên rượu lại có vị đắng...
Lâm Côn đặt ly rượu xuống, nuốt ngụm rượu vào bụng, nhìn nam nhân viên phục vụ và nói: “Rượu này đúng là rượu ngon, đàn ông gặp phải phải phụ nữ xinh đẹp, đầu tiên sẽ có vị cay, cay mới có quyến rũ, sau đó cảm nhận được ngọt ngào, vị ngọt sẽ làm cho người ta đắm đuối, nhưng cuối cùng sẽ cay đắng vì tình cảm tan nát. Một ly rượu đơn giản lại diễn giải rõ tình cảm nam nữ, đúng là hiếm có.”
Lâm Côn nói xong, uống cạn ly rượu, cười nói với nhân viên phục vụ: “Thêm một ly.” Anh quay đầu nhìn nữ phục vụ nói: “Hiện tại có thể trả lời tôi, tôi có gì không bình thường?”
Nữ phục vụ mỉm cười, trong ánh mắt mang theo mờ ám, đưa ngón tay ấn ấn tới trước mặt Lâm Côn, nói: “Dường như anh không quan tâm tới tất cả cô gái đẹp trong nơi này, cho nên tôi nghi ngờ anh, cái kia có bình thường hay không, hoặc nói... Anh rõ ràng thích đàn ông, ha ha.”
Nữ phục vụ cười khanh khách, bộ ngực của cô ta run lên hai cái, dáng vẻ thật mê người.
Lâm Côn mỉm cười dâm tà, vươn tay lên sờ cằm nữ phục vụ, giống như khách làng chơi lâu năm, nói: “Nếu cô nghi ngờ như thế, chúng ta tìm một căn phòng thử xem?”
Nữ phục vụ ưỡn ngực tới, vẻ mặt suy nghĩ nói: “Thử thì thử, chưa có chuyện gì mà chị Tiểu Lệ này sợ, nếu năng lực của anh không được, cũng đừng trách tôi đá anh xuống giường.”
Bình luận facebook