Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-7
Chương 7
Sau khi chạy ra khỏi phòng sếp Lâm, tôi đâm sầm phải một người,mới vừa rồi tôi bị sếp Lâm đùa bỡn, giờ lại đụng trúng người khác,tôi té bịch xuống sàn nhà bị đau, nên tự nhiên tôi thấy ấm ức nước mắt vô thức cứ rơi.Tôi chả buồn ngẩng đầu lên xem người bị tôi đụng trúng là ai, tôi cứ ngồi bệt xuống sàn rồi khóc nức nở.
Thấy tôi cứ im lặng ngồi khóc người đó khó chịu hỏi:
- Cô có sao không? Tính ngồi đó ăn vạ đến bao giờ?
Tôi bực mình trước thái độ hằn học của giọng nói này. Tôi ngước lên nhìn thấy một người đàn ông đang lạnh lùng nhìn tôi.Hắn ta đeo kiếng đen, toàn thân một cây đen làm tôi cứ tưởng là dân anh chị xã hội trên phim hành động Mỹ hay chiếu trên tivi.Cộng thêm người hắn như một tảng băng từ Bắc cực trôi vào.
Thoáng giật mình trước phong cách quái gỡ của hắn ta, tôi quên cả đau cứ vô thức nhìn hắn không nói được gì.
- Nhìn đủ chưa?không việc gì thì tránh đường dùm tôi đang bận.
Lúc này tôi mới hoàn toàn tỉnh táo,xoa vội cái mông đau nhức của tôi, tôi bực bội trong người,đang điên không có nơi xã,chỉ trách hắn ta xui xẻo mà thôi.Tôi cố gắng đứng dậy trước ánh nhìn thờ ơ của hắn ta.
- Này anh kia, không biết phép lịch sự tối thiểu với phụ nữ hay sao?
Anh ta lúc này mới liếc mắt nhìn tôi, giọng điệu tỏ vẻ coi thường không quan tâm nói:
- Cô cũng giống phụ nữ sao?
- Anh... Anh...
- Tôi..làm sao?Vừa nãy còn khóc tu tu ăn vạ giờ thì hùng hổ như sư tử mẹ. Thiết nghĩ công ty nổi tiếng như này sao lại tuyển loại có vấn đề về thần kinh như cô vào làm nhỉ? Rách việc,tránh đường cho tôi đi.
- Nè anh kia, nói gì có giỏi nói lại tôi xem.
- Tôi không ngờ não cô đã có vấn đề lại thêm bị điếc nữa chứ.
Nói xong anh ta còn làm vẻ tiếc nuối nhìn tôi xong bỏ đi không thèm quan tâm tôi đang điên tiết ở phía sau, lúc này chẳng nghĩ được nhiều,tôi điên lắm rồi,thấy hắn ta rời đi tôi vội cuối xuống tháo một bên giày cao gót ném thẳng vào người anh ta, không biết tôi ném thế nào người bị trúng lại là sếp Lâm đang vội vàng đi tới.Đôi cao gót 5phân của tôi đụng trúng vào trán sếp ấy.
Ôi trời đất ơi, cả ba con người 6 đôi mắt mở to tròn không ngờ một màn trước mặt vừa xảy ra, tôi lúc này mất hết cả dũng khí khi nãy, thôi xong rồi phen này có nước về quê húp cháo. Không biết hôm nay ngày gì mà tôi lại xui đến vậy, chắc sáng tôi bước chân ra đường bằng chân trái thì phải.
Tôi hết cách chỉ biết thầm thở dài,số tôi đúng khổ, bây giờ tôi quên cả ngại ngùng xấu hổ vì bị sếp đùa bỡn khi nãy,dù sao cũng là lỗi của tôi, tôi vội chạy tới với một chân đi giày và một bên chân không,tôi bây giờ đã mất mặt lắm rồi,giờ chẳng còn gì để mất tôi chỉ biết làm mặt dày vội đỡ lấy sếp,ân cần nói:
- Chú, có sao không,tôi xin lỗi,tôi không cố ý, cũng tại cái tên điên này,thôi chết sưng một cục to rồi nè, chú vào phòng đi tôi đi lấy đá chườm cho chú.
Nói xong tôi quay đầu liếc mắt nhìn cái tên đầu sỏ đang đứng ung dung sau tôi,rồi tôi quay lại nhìn sếp như sắp khóc, thấy tôi như con nai nhỏ bị ăn hiếp sếp Lâm cũng trừng mắt nhìn tên đó còn hắn ta thì chỉ biết giơ tay lắc đầu tỏ vẻ chuyện này không liên quan gì tới hắn.
Tôi cứ nghĩ sau vụ này sẽ bị đuổi việc nhưng không ngờ sếp Lâm chỉ dịu dàng nhìn tôi nói:
- Tôi không sao, có cậu Thái ở đây rồi,em về phòng làm việc đi, nhớ tuyệt đối không được có lần sau biết chưa, dù sao đây cũng là công ty,em phải cân nhắc trước sau, lỡ người bị ném trúng không phải là tôi thì sao, mọi việc sẽ rất khó kiểm soát.
Nghe sếp ấy nói quả thật rất có lý, cũng may lúc này đang là giờ nghỉ trưa,mọi người đều đi ăn hết nếu không bị mọi người biết chuyện tôi chả biết giấu mặt vào đâu, hơn ai hết tôi rất sợ bị hội chị em dìm chết tôi vì lỡ làm thần tượng của họ bị thương, nhất là chị Hoàng, nghĩ tới thôi tôi thấy sởn hết da gà rồi.
Không dám nghĩ nhiều thêm nữa, tôi vẫn hơi lo lắng nhìn sếp nói:
- Nhưng mà đầu của sếp sưng đỏ hết cả rồi.
- Đã nói tôi không sao, hay là em đang lo lắng cho tôi sao cô bé?
Câu nói cuối cùng sếp ấy chỉ nói nhỏ vừa đủ tôi nghe,tôi không ngờ bị như vậy mà sếp ấy còn chọc ghẹo tôi được,biết vậy tôi dùng lực mạnh hơn cho sếp ấy vỡ đầu luôn cho rồi. Nghĩ thôi chứ tôi nào dám.
Nhìn gương mặt sếp cuối gần xuống mặt tôi, nhớ lại nụ hôn lúc nãy tôi bất giác đỏ mặt cuối xuống không dám nhìn gương mặt đẹp trai của sếp nữa, giây phút đó không hiểu sao trái tim tôi lại cảm thấy hồi hộp xen lẫn ngọt ngào khi nghe sếp nói như vậy.
Thầm lắc đầu,sao tôi lại suy nghĩ lệch lạc như vậy được chứ, nếu tôi còn ở đây thêm giây nào nữa chỉ có nước xấu mặt thêm thôi. Tôi cuối đầu chào sếp về phòng không quên ném cái nhìn đầy bực tức nhìn về tên kia, "Thái sao tôi ghim anh rồi đó ".
Sau khi tôi đi, Thái lúc này mới đi tới bên cạnh sếp Lâm ân cần hỏi:
- Chú còn đau không, mà phải công nhận nhân viên của chú cũng ghê gớm thật đó, mới nói có mấy câu mà cô ta đã xù lông lên rồi.Cô ta đúng là thú vị thật.
Nói rồi Thái cười ha ha đầy thích thú mà không thấy gương mặt thoáng lạnh đi của sếp Lâm.Thái tiếp tục nói:
- Để con đỡ chú về phòng nghỉ ngơi nha, sẵn có một số việc con muốn trao đổi với chú luôn.
Sau khi vào phòng,Thái dìu sếp Lâm tới ghế sôpha ngồi, mở tủ lạnh lấy khăn bỏ đá vào chườm trên trán sếp Lâm. Đàn ông với nhau nên tay chân Thái hơi vụng về, vì đau nên sếp Lâm nhăn mày lại nói:
- Thôi, cậu để tôi, mà cậu tới có việc gì không?
Lúc này Thái mới bỏ cái mắt kính màu đen ra, gương mặt anh ta đẹp trai không khác gì những minh tinh màn bạc,vẻ đẹp lạnh lùng khiến người khác không dám đến gần, giọng anh ta cũng vậy rất lạnh chẳng có độ ấm nào.
Sếp Lâm ngồi cùng hắn ta thì khỏi phải bàn, hai người bọn họ ngồi cạnh nhau thì đẹp hết cả phần thiên hạ rồi.Bao nhiêu hào quang ánh sáng đều chiếu rọi vào họ.
Thái mang vẻ đẹp lạnh lùng của tuổi trẻ, còn sếp Lâm lại đẹp theo kiểu chững chạc từng trải đời. Nếu mà để ý quan sát sẽ thấy Thái giống sếp Lâm đến vài phần.
Thái ngồi lại trên ghế nói:
- Dạ việc hợp tác dự án ngoài Mũi né lần trước chú có ý kiến gì không?
- Để tôi xem lại, tôi thấy còn một số điểm chưa được khả thi, với điều kiện địa hình ở đó rất khó để xây dựng nên một khu resort như cậu nói.
- Con nghĩ chú nói cũng đúng, nhưng chúng ta phải nhìn xa hơn chú à, con thấy tương lai khu đó sẽ rất phát triển sầm uất, nó lại gần biển nên địa hình vô cùng thuận lợi. Mà chú lo gì cơ chứ, bên chú chỉ nhận thi công công trình thôi mà.
- Thì đúng là vậy,địa hình khó khăn nên vấn đề thi công sẽ rất bất lợi, tuy vụ làm ăn này rất hời nhưng tôi coi trọng công sức tính mạng của công nhân hơn.Bản vẽ thì tôi đã có sẵn rồi. Nhưng thi công thì tôi chưa dám chắc. Đây cậu xem đây là bản vẽ dự thảo vẫn chưa hoàn chỉnh, còn một chỗ chúng tôi sẽ chỉnh sửa cho hợp lý sau.
Nhìn bản về trên bàn Thái chăm chú quan sát anh ta vô cùng hài lòng trước lối thiết kế đặc biệt này. Một lúc sau anh ta mới hỏi:
- Bản thiết kế này rất tốt,không biết nhân viên nào của chú lại có tài ưu tú như vậy ạ?
- À, bản vẽ này là của cô gái lúc nãy chọi trúng tôi đấy.
Thái ngạc nhiên trước câu trả lời của sếp Lâm, hắn không ngờ tôi lại vẽ được lối thiết kế độc đáo như vậy, hắn nghĩ cũng phải,lần đầu tiên hắn lại đi nói nhiều đôi co với một cô gái như vậy,Thái bất giác mỉm cười,gấp bản thiết kế lại, hắn hỏi sếp Lâm:
- Cô gái đó tên gì vậy chú,cháu thấy chú có vẻ quan tâm cô ta, trước giờ với tính cách của chú nhân viên vô kỉ luật như vậy đã bị chú đuổi việc ngay từ lúc đó rồi.
- Cậu nói đúng,tôi thích cô bé đó, nên cậu cũng đừng có ý định dây vào cô ấy.
Sếp Lâm thẳng thắn thừa nhận chứ không vòng vo tránh né trước câu hỏi của Thái.. Nói rồi sếp Lâm cầm ly trà trên tay nhớ đến bộ dáng nhỏ xấu hổ của tôi khi bị sếp chiếm tiện nghi,sếp lại mỉm cười hưởng thụ nụ hôn đó.
Thái ngỡ ngàng trước sự khẳng định của sếp Lâm, hắn ta không tin một người chưa từng coi phụ nữ ra gì như sếp Lâm lại đặt tôi vào mắt,mà tôi lại kém sếp ấy nhiều tuổi như vậy.Thái sau đó nhìn chú Lâm đang đong đưa ly trà nói đầy vẻ tò mò:
- Không ngờ gu của chú lại mặn đến vậy, nhưng con cũng thấy thích cô ta, sao đây ta,người ta nói phụ nữ đúng là mầm tai hoạ quả không sai chút nào.
Nghe Thái nói hắn cũng thích Bảo, sếp Lâm đặt mạnh ly trà Lên bàn, nheo mắt lại nhìn Thái đầy vẻ nguy hiểm, giọng sếp cũng lạnh đi nhiều nói:
- Không ngờ, người tôi thích cậu cũng muốn nhìn tới, giới trẻ bây giờ quả nhiên rất ư là bốc đồng, sốc nổi nha.
Nói rồi sếp Lâm cười, một nụ cười đầy châm chọc nhìn Thái,làm Thái thoáng rùng mình,nói thật trước giờ Thái chẳng ngán bất kì ai,cả giới xã hội đen hắn cũng có máu mặt trong đó nhưng đối với sếp Lâm hắn ta nể sếp ấy đến mấy phần.Một phần vì giữa hai người bọn họ có mối quan hệ đặc thù với nhau.
Thấy bầu không khí có vẻ căng thẳng quái dị,Thái bây giờ mới cầm ly trà lên vừa ngửi hương trà hắn ta vừa nói:
- Trà ngon hay không cũng phải do người biết thưởng thức, chú trước giờ cũng biết tính con,thứ gì con đã muốn nhất định cháu sẽ lấy bằng được nhưng lần này là ngoại lệ.Con không muốn vì một người đàn bà mà mích lòng chú cháu.
- Cậu nghĩ được vậy thì tốt, Bảo là của tôi, bất kì ai cũng đừng mong chạm tới.Kể cả cho dù cậu là cháu ruột của tôi.Nếu đã rõ ràng vậy rồi thì cậu cứ gọi tôi bằng cậu không cần kêu chú nữa đâu.
- Ồ thì ra cô ta tên Bảo,nếu chú đã thừa nhận quan hệ cậu cháu con cũng không khách sáo nữa mà gọi chú là cậu.Con không biết cô ta đặc biệt như thế nào mà cậu lại để ý quan tâm cô ta đến vậy?
- Không phải việc của cậu, xong việc rồi cậu có thể ra về.
- Kìa cậu sao lại vội xua đuổi cháu trai của mình như vậy chứ?Bao nhiêu năm rồi cậu mới vào Nam vậy mà lại tỏ ra lạnh nhạt với đứa cháu ruột duy nhất của mình như vậy sao?con thấy bị tổn thương lắm đó.
- Cậu thôi diễn đi,sao tôi thấy bây giờ cậu nói nhiều thế nhỉ,chị hai tôi chiều cậu quá đâm ra sinh hư rồi, cậu cút về nhà nhanh cho tôi. Nhìn cậu tôi lại nhớ đến người cha không ra gì của cậu. Cũng vì anh ta mà dòng họ bên ngoại đã từ mặt mẹ cậu,cũng vì điều đó mà tôi sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho ba cậu.
- Cậu đừng nói ba con như vậy, dù sao ông ấy vẫn mãi là ba con,Không gì có thể phủ nhận được sự thật này.
- Hừ nếu không nhờ chị tôi tài giỏi anh ta có được như ngày hôm nay sao?Thôi cậu về đi,tôi phải làm việc tiếp rồi.
- Dạ, cậu hôm nào có dịp ghé thăm mẹ con một chút, bà trông chú lắm đó. Bao nhiêu năm rồi mẹ cứ nhắc cậu mãi.
- Tôi biết rồi.
- Thôi cũng trễ rồi, con về đây.À mà cậu nhớ để ý đến con mèo hoang của cậu đó nha, coi chừng nó chạy lung tung sẽ bị người khác thịt đó.
- Cậu không phải nhắc tôi, liệu hồn với tôi nếu cậu dám ve vãn cô ấy.
- Haha con sợ cậu thật chưa gì đã bảo bọc cô ta ra mặt rồi. Con về đây.
Thái ra về rồi mà sếp Lâm vẫn ngồi thừ ra đó, sếp thương nhất là người chị gái duy nhất này, nhưng chị ấy lại đi lấy một gã lông bông chẳng ra gì,bởi vậy gia đình sếp ấy tức giận đã từ mặt chị sếp. Mới đó mà đã 22 năm không gặp nhau rồi.
Nhưng nghĩ đến chị gái mình lại sinh ra một đứa cháu tài giỏi như Thái mà không vô dụng như ba hắn, chỉ được cái mã bề ngoài điển trai. Sếp Lâm cũng thấy an ủi nguôi ngoai không ít.
Sếp xoa xoa chỗ bị đau, nhớ tới bộ dáng lo lắng của tôi vừa rồi,sếp bất giác mỉm cười.Nghĩ đi nghĩ lại thấy không ổn một người lạnh lùng như Thái trước giờ chả hứng thú gì với con gái nay mới gặp lần đầu đã có cảm giác với tôi nên sếp Lâm nghĩ phải tìm mọi cách nhanh chóng để tôi yêu sếp ấy để tôi mãi là của sếp.Ôi suy nghĩ thật của sếp ấy quả thật rất ư là bá đạo.
Sau khi chạy ra khỏi phòng sếp Lâm, tôi đâm sầm phải một người,mới vừa rồi tôi bị sếp Lâm đùa bỡn, giờ lại đụng trúng người khác,tôi té bịch xuống sàn nhà bị đau, nên tự nhiên tôi thấy ấm ức nước mắt vô thức cứ rơi.Tôi chả buồn ngẩng đầu lên xem người bị tôi đụng trúng là ai, tôi cứ ngồi bệt xuống sàn rồi khóc nức nở.
Thấy tôi cứ im lặng ngồi khóc người đó khó chịu hỏi:
- Cô có sao không? Tính ngồi đó ăn vạ đến bao giờ?
Tôi bực mình trước thái độ hằn học của giọng nói này. Tôi ngước lên nhìn thấy một người đàn ông đang lạnh lùng nhìn tôi.Hắn ta đeo kiếng đen, toàn thân một cây đen làm tôi cứ tưởng là dân anh chị xã hội trên phim hành động Mỹ hay chiếu trên tivi.Cộng thêm người hắn như một tảng băng từ Bắc cực trôi vào.
Thoáng giật mình trước phong cách quái gỡ của hắn ta, tôi quên cả đau cứ vô thức nhìn hắn không nói được gì.
- Nhìn đủ chưa?không việc gì thì tránh đường dùm tôi đang bận.
Lúc này tôi mới hoàn toàn tỉnh táo,xoa vội cái mông đau nhức của tôi, tôi bực bội trong người,đang điên không có nơi xã,chỉ trách hắn ta xui xẻo mà thôi.Tôi cố gắng đứng dậy trước ánh nhìn thờ ơ của hắn ta.
- Này anh kia, không biết phép lịch sự tối thiểu với phụ nữ hay sao?
Anh ta lúc này mới liếc mắt nhìn tôi, giọng điệu tỏ vẻ coi thường không quan tâm nói:
- Cô cũng giống phụ nữ sao?
- Anh... Anh...
- Tôi..làm sao?Vừa nãy còn khóc tu tu ăn vạ giờ thì hùng hổ như sư tử mẹ. Thiết nghĩ công ty nổi tiếng như này sao lại tuyển loại có vấn đề về thần kinh như cô vào làm nhỉ? Rách việc,tránh đường cho tôi đi.
- Nè anh kia, nói gì có giỏi nói lại tôi xem.
- Tôi không ngờ não cô đã có vấn đề lại thêm bị điếc nữa chứ.
Nói xong anh ta còn làm vẻ tiếc nuối nhìn tôi xong bỏ đi không thèm quan tâm tôi đang điên tiết ở phía sau, lúc này chẳng nghĩ được nhiều,tôi điên lắm rồi,thấy hắn ta rời đi tôi vội cuối xuống tháo một bên giày cao gót ném thẳng vào người anh ta, không biết tôi ném thế nào người bị trúng lại là sếp Lâm đang vội vàng đi tới.Đôi cao gót 5phân của tôi đụng trúng vào trán sếp ấy.
Ôi trời đất ơi, cả ba con người 6 đôi mắt mở to tròn không ngờ một màn trước mặt vừa xảy ra, tôi lúc này mất hết cả dũng khí khi nãy, thôi xong rồi phen này có nước về quê húp cháo. Không biết hôm nay ngày gì mà tôi lại xui đến vậy, chắc sáng tôi bước chân ra đường bằng chân trái thì phải.
Tôi hết cách chỉ biết thầm thở dài,số tôi đúng khổ, bây giờ tôi quên cả ngại ngùng xấu hổ vì bị sếp đùa bỡn khi nãy,dù sao cũng là lỗi của tôi, tôi vội chạy tới với một chân đi giày và một bên chân không,tôi bây giờ đã mất mặt lắm rồi,giờ chẳng còn gì để mất tôi chỉ biết làm mặt dày vội đỡ lấy sếp,ân cần nói:
- Chú, có sao không,tôi xin lỗi,tôi không cố ý, cũng tại cái tên điên này,thôi chết sưng một cục to rồi nè, chú vào phòng đi tôi đi lấy đá chườm cho chú.
Nói xong tôi quay đầu liếc mắt nhìn cái tên đầu sỏ đang đứng ung dung sau tôi,rồi tôi quay lại nhìn sếp như sắp khóc, thấy tôi như con nai nhỏ bị ăn hiếp sếp Lâm cũng trừng mắt nhìn tên đó còn hắn ta thì chỉ biết giơ tay lắc đầu tỏ vẻ chuyện này không liên quan gì tới hắn.
Tôi cứ nghĩ sau vụ này sẽ bị đuổi việc nhưng không ngờ sếp Lâm chỉ dịu dàng nhìn tôi nói:
- Tôi không sao, có cậu Thái ở đây rồi,em về phòng làm việc đi, nhớ tuyệt đối không được có lần sau biết chưa, dù sao đây cũng là công ty,em phải cân nhắc trước sau, lỡ người bị ném trúng không phải là tôi thì sao, mọi việc sẽ rất khó kiểm soát.
Nghe sếp ấy nói quả thật rất có lý, cũng may lúc này đang là giờ nghỉ trưa,mọi người đều đi ăn hết nếu không bị mọi người biết chuyện tôi chả biết giấu mặt vào đâu, hơn ai hết tôi rất sợ bị hội chị em dìm chết tôi vì lỡ làm thần tượng của họ bị thương, nhất là chị Hoàng, nghĩ tới thôi tôi thấy sởn hết da gà rồi.
Không dám nghĩ nhiều thêm nữa, tôi vẫn hơi lo lắng nhìn sếp nói:
- Nhưng mà đầu của sếp sưng đỏ hết cả rồi.
- Đã nói tôi không sao, hay là em đang lo lắng cho tôi sao cô bé?
Câu nói cuối cùng sếp ấy chỉ nói nhỏ vừa đủ tôi nghe,tôi không ngờ bị như vậy mà sếp ấy còn chọc ghẹo tôi được,biết vậy tôi dùng lực mạnh hơn cho sếp ấy vỡ đầu luôn cho rồi. Nghĩ thôi chứ tôi nào dám.
Nhìn gương mặt sếp cuối gần xuống mặt tôi, nhớ lại nụ hôn lúc nãy tôi bất giác đỏ mặt cuối xuống không dám nhìn gương mặt đẹp trai của sếp nữa, giây phút đó không hiểu sao trái tim tôi lại cảm thấy hồi hộp xen lẫn ngọt ngào khi nghe sếp nói như vậy.
Thầm lắc đầu,sao tôi lại suy nghĩ lệch lạc như vậy được chứ, nếu tôi còn ở đây thêm giây nào nữa chỉ có nước xấu mặt thêm thôi. Tôi cuối đầu chào sếp về phòng không quên ném cái nhìn đầy bực tức nhìn về tên kia, "Thái sao tôi ghim anh rồi đó ".
Sau khi tôi đi, Thái lúc này mới đi tới bên cạnh sếp Lâm ân cần hỏi:
- Chú còn đau không, mà phải công nhận nhân viên của chú cũng ghê gớm thật đó, mới nói có mấy câu mà cô ta đã xù lông lên rồi.Cô ta đúng là thú vị thật.
Nói rồi Thái cười ha ha đầy thích thú mà không thấy gương mặt thoáng lạnh đi của sếp Lâm.Thái tiếp tục nói:
- Để con đỡ chú về phòng nghỉ ngơi nha, sẵn có một số việc con muốn trao đổi với chú luôn.
Sau khi vào phòng,Thái dìu sếp Lâm tới ghế sôpha ngồi, mở tủ lạnh lấy khăn bỏ đá vào chườm trên trán sếp Lâm. Đàn ông với nhau nên tay chân Thái hơi vụng về, vì đau nên sếp Lâm nhăn mày lại nói:
- Thôi, cậu để tôi, mà cậu tới có việc gì không?
Lúc này Thái mới bỏ cái mắt kính màu đen ra, gương mặt anh ta đẹp trai không khác gì những minh tinh màn bạc,vẻ đẹp lạnh lùng khiến người khác không dám đến gần, giọng anh ta cũng vậy rất lạnh chẳng có độ ấm nào.
Sếp Lâm ngồi cùng hắn ta thì khỏi phải bàn, hai người bọn họ ngồi cạnh nhau thì đẹp hết cả phần thiên hạ rồi.Bao nhiêu hào quang ánh sáng đều chiếu rọi vào họ.
Thái mang vẻ đẹp lạnh lùng của tuổi trẻ, còn sếp Lâm lại đẹp theo kiểu chững chạc từng trải đời. Nếu mà để ý quan sát sẽ thấy Thái giống sếp Lâm đến vài phần.
Thái ngồi lại trên ghế nói:
- Dạ việc hợp tác dự án ngoài Mũi né lần trước chú có ý kiến gì không?
- Để tôi xem lại, tôi thấy còn một số điểm chưa được khả thi, với điều kiện địa hình ở đó rất khó để xây dựng nên một khu resort như cậu nói.
- Con nghĩ chú nói cũng đúng, nhưng chúng ta phải nhìn xa hơn chú à, con thấy tương lai khu đó sẽ rất phát triển sầm uất, nó lại gần biển nên địa hình vô cùng thuận lợi. Mà chú lo gì cơ chứ, bên chú chỉ nhận thi công công trình thôi mà.
- Thì đúng là vậy,địa hình khó khăn nên vấn đề thi công sẽ rất bất lợi, tuy vụ làm ăn này rất hời nhưng tôi coi trọng công sức tính mạng của công nhân hơn.Bản vẽ thì tôi đã có sẵn rồi. Nhưng thi công thì tôi chưa dám chắc. Đây cậu xem đây là bản vẽ dự thảo vẫn chưa hoàn chỉnh, còn một chỗ chúng tôi sẽ chỉnh sửa cho hợp lý sau.
Nhìn bản về trên bàn Thái chăm chú quan sát anh ta vô cùng hài lòng trước lối thiết kế đặc biệt này. Một lúc sau anh ta mới hỏi:
- Bản thiết kế này rất tốt,không biết nhân viên nào của chú lại có tài ưu tú như vậy ạ?
- À, bản vẽ này là của cô gái lúc nãy chọi trúng tôi đấy.
Thái ngạc nhiên trước câu trả lời của sếp Lâm, hắn không ngờ tôi lại vẽ được lối thiết kế độc đáo như vậy, hắn nghĩ cũng phải,lần đầu tiên hắn lại đi nói nhiều đôi co với một cô gái như vậy,Thái bất giác mỉm cười,gấp bản thiết kế lại, hắn hỏi sếp Lâm:
- Cô gái đó tên gì vậy chú,cháu thấy chú có vẻ quan tâm cô ta, trước giờ với tính cách của chú nhân viên vô kỉ luật như vậy đã bị chú đuổi việc ngay từ lúc đó rồi.
- Cậu nói đúng,tôi thích cô bé đó, nên cậu cũng đừng có ý định dây vào cô ấy.
Sếp Lâm thẳng thắn thừa nhận chứ không vòng vo tránh né trước câu hỏi của Thái.. Nói rồi sếp Lâm cầm ly trà trên tay nhớ đến bộ dáng nhỏ xấu hổ của tôi khi bị sếp chiếm tiện nghi,sếp lại mỉm cười hưởng thụ nụ hôn đó.
Thái ngỡ ngàng trước sự khẳng định của sếp Lâm, hắn ta không tin một người chưa từng coi phụ nữ ra gì như sếp Lâm lại đặt tôi vào mắt,mà tôi lại kém sếp ấy nhiều tuổi như vậy.Thái sau đó nhìn chú Lâm đang đong đưa ly trà nói đầy vẻ tò mò:
- Không ngờ gu của chú lại mặn đến vậy, nhưng con cũng thấy thích cô ta, sao đây ta,người ta nói phụ nữ đúng là mầm tai hoạ quả không sai chút nào.
Nghe Thái nói hắn cũng thích Bảo, sếp Lâm đặt mạnh ly trà Lên bàn, nheo mắt lại nhìn Thái đầy vẻ nguy hiểm, giọng sếp cũng lạnh đi nhiều nói:
- Không ngờ, người tôi thích cậu cũng muốn nhìn tới, giới trẻ bây giờ quả nhiên rất ư là bốc đồng, sốc nổi nha.
Nói rồi sếp Lâm cười, một nụ cười đầy châm chọc nhìn Thái,làm Thái thoáng rùng mình,nói thật trước giờ Thái chẳng ngán bất kì ai,cả giới xã hội đen hắn cũng có máu mặt trong đó nhưng đối với sếp Lâm hắn ta nể sếp ấy đến mấy phần.Một phần vì giữa hai người bọn họ có mối quan hệ đặc thù với nhau.
Thấy bầu không khí có vẻ căng thẳng quái dị,Thái bây giờ mới cầm ly trà lên vừa ngửi hương trà hắn ta vừa nói:
- Trà ngon hay không cũng phải do người biết thưởng thức, chú trước giờ cũng biết tính con,thứ gì con đã muốn nhất định cháu sẽ lấy bằng được nhưng lần này là ngoại lệ.Con không muốn vì một người đàn bà mà mích lòng chú cháu.
- Cậu nghĩ được vậy thì tốt, Bảo là của tôi, bất kì ai cũng đừng mong chạm tới.Kể cả cho dù cậu là cháu ruột của tôi.Nếu đã rõ ràng vậy rồi thì cậu cứ gọi tôi bằng cậu không cần kêu chú nữa đâu.
- Ồ thì ra cô ta tên Bảo,nếu chú đã thừa nhận quan hệ cậu cháu con cũng không khách sáo nữa mà gọi chú là cậu.Con không biết cô ta đặc biệt như thế nào mà cậu lại để ý quan tâm cô ta đến vậy?
- Không phải việc của cậu, xong việc rồi cậu có thể ra về.
- Kìa cậu sao lại vội xua đuổi cháu trai của mình như vậy chứ?Bao nhiêu năm rồi cậu mới vào Nam vậy mà lại tỏ ra lạnh nhạt với đứa cháu ruột duy nhất của mình như vậy sao?con thấy bị tổn thương lắm đó.
- Cậu thôi diễn đi,sao tôi thấy bây giờ cậu nói nhiều thế nhỉ,chị hai tôi chiều cậu quá đâm ra sinh hư rồi, cậu cút về nhà nhanh cho tôi. Nhìn cậu tôi lại nhớ đến người cha không ra gì của cậu. Cũng vì anh ta mà dòng họ bên ngoại đã từ mặt mẹ cậu,cũng vì điều đó mà tôi sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho ba cậu.
- Cậu đừng nói ba con như vậy, dù sao ông ấy vẫn mãi là ba con,Không gì có thể phủ nhận được sự thật này.
- Hừ nếu không nhờ chị tôi tài giỏi anh ta có được như ngày hôm nay sao?Thôi cậu về đi,tôi phải làm việc tiếp rồi.
- Dạ, cậu hôm nào có dịp ghé thăm mẹ con một chút, bà trông chú lắm đó. Bao nhiêu năm rồi mẹ cứ nhắc cậu mãi.
- Tôi biết rồi.
- Thôi cũng trễ rồi, con về đây.À mà cậu nhớ để ý đến con mèo hoang của cậu đó nha, coi chừng nó chạy lung tung sẽ bị người khác thịt đó.
- Cậu không phải nhắc tôi, liệu hồn với tôi nếu cậu dám ve vãn cô ấy.
- Haha con sợ cậu thật chưa gì đã bảo bọc cô ta ra mặt rồi. Con về đây.
Thái ra về rồi mà sếp Lâm vẫn ngồi thừ ra đó, sếp thương nhất là người chị gái duy nhất này, nhưng chị ấy lại đi lấy một gã lông bông chẳng ra gì,bởi vậy gia đình sếp ấy tức giận đã từ mặt chị sếp. Mới đó mà đã 22 năm không gặp nhau rồi.
Nhưng nghĩ đến chị gái mình lại sinh ra một đứa cháu tài giỏi như Thái mà không vô dụng như ba hắn, chỉ được cái mã bề ngoài điển trai. Sếp Lâm cũng thấy an ủi nguôi ngoai không ít.
Sếp xoa xoa chỗ bị đau, nhớ tới bộ dáng lo lắng của tôi vừa rồi,sếp bất giác mỉm cười.Nghĩ đi nghĩ lại thấy không ổn một người lạnh lùng như Thái trước giờ chả hứng thú gì với con gái nay mới gặp lần đầu đã có cảm giác với tôi nên sếp Lâm nghĩ phải tìm mọi cách nhanh chóng để tôi yêu sếp ấy để tôi mãi là của sếp.Ôi suy nghĩ thật của sếp ấy quả thật rất ư là bá đạo.
Bình luận facebook