Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời - Chương 211: Nói Trước
“Đúng đấy, phế một cánh tay cũng được, nhìn cô ta vẫn kiêu ngạo như vậy!”
. . .
“Các người biết cái gì!” Chung Linh quát, “Chỉ biết gây chuyện thị phi, Vân Khinh người ta là biết chừng mực, về sau các ngươi đều học tập Vân Khinh một chút.”
Bạch Anh Tư thế nhưng là tôn nữ Bạch gia, nếu là thật đánh tới gãy xương tàn phế, Bạch gia làm sao chịu để yên?
Bùi Vân Khinh làm nhìn như quá phận, lại không thực sự đả thương đối phương, coi như Bạch gia không cao hứng, nhiều nhất chính là cảnh cáo vài câu, cũng không thể bởi vì chút chuyện nhỏ như vậy liền thực sự gây khó dễ cho cô được. . .
"Tránh sang một bên!"
Thư ký Bạch Dữ Trạch sải bước đi tới, ách mọi người đi đến chỗ Bạch Anh Tư, sau khi hỏi thăm thương tích của cô, liền ghé vào nói nhỏ với cô vài câu.
Bạch Anh Tư nghe xong, liền dời mắt nhìn Bùi Vân Khinh.
Đem hết thảy thu vào tầm mắt, Chung Linh không khỏi xiết chặt trong lòng.
Lúc này, thư ký đã đỡ lấy cánh tay Bạch Anh Tư, đưa nàng nâng lên luận võ đài.
Mắt thấy hai người đi tới, Tư Đồ Duệ cùng Hứa Gia không hẹn mà cùng tiến lên một bước, một trái một phải đem Bùi Vân Khinh bảo hộ ở sau lưng.
“Họ Bạch lia, có gan ngươi qua đây!”
"Đúng đấy, là ta kêu cô ấy đánh ngươi, không phục ngươi tìm ta!"
"Tất cả im miệng cho ta!" Chung Linh tiến lên một bước, đứng trước mặt tất cả học sinh "Ta là huấn luyện viên đội Một, nếu như Bạch Tướng Quân bất mãn, ta có thể đi giải thích."
Chung Linh ngày bình thường nghiêm ngặt, trên thực tế lại là trong nóng ngoài lạnh,đương nhiên rất quan tâm đến học viên của mình.
Nhất là đối Bùi Vân Khinh, cô lại vô cùng yêu thích.
Sự tình ngày hôm nay, Chung Linh nhìn thấy Bùi Vân Khinh không có bất kì quá phận nào, thậm chí còn xử lý rất khoan dung.
Nếu như vậy, Bạch gia còn không buông tha, thì cũng thật sự quá nhỏ mọn.
Bởi vậy, Chung Linh chủ động đứng ra, quyết định thay Bùi Vân Khinh gánh chuyện này.
"Huấn luyện viên, không liên quan đến ngài!" Bùi Vân Khinh từ sau đám người bước ra, khinh thường nhìn khuôn mặt có dấu giày của Bạch Anh Tư, “Tôi làm đấy, các người muốn thế nào?”
Chuyện là cô gây ra, tự nhiên cũng tự xử lí.
Cô ngược lại không tin, chú nhỏ có thể trơ mắt nhìn cô bị người ta khi dễ?
"Bùi tiểu thư, ngài nhưng tuyệt đối đừng hiểu lầm!" Thư ký Bạch Dữ Trạch vội nói “Chúng tôi là muốn tới nói xin lỗi cô!”
Nói. . . Xin lỗi?
Lần này, đừng nói là Tư Đồ Duệ cùng bọn người Hứa Gia, ngay cả Chung Linh cũng là một mặt kinh ngạc nhìn về phía Bùi Vân Khinh.
Bạch Anh Tư bị đánh còn tới xin lỗi, người này đến cùng là lai lịch gì? !
Thư ký khẽ chạm vào cánh tay Bạch Anh Tư, có ý thúc giục.
Bùi Vân Khinh cũng giật mình, trong mắt lập tức hiện lên nét cười.
Biết ngay chú nhỏ sẽ không nhìn xem mà mặc kệ, nguyên bản đã sớm an bài tốt ổn thỏa!
Đem biểu cảm trên mặt Bùi Vân Khinh thu lại trong mắt, Bạch Anh Tư hận không thể đem cô xé thành nhiều mảnh nhỏ.
Bất quá, gia gia đã lên tiếng, không thể không nghe theo!
Hít sâu một hơi, Bạch Anh Tư đè nén tức giận.
"Vừa mới đã đắc tội, mong Bùi tiểu thư không so đo!"
Ngoài miệng nói dễ nghe, trong lòng còn không phải hận không thể đưa cô chém thành nhiều mảnh sao? !
Bùi Vân Khinh nhún nhún vai.
“Tôi là người mà người khác đối tốt ba phần liền trả lại năm phần, người khác đá ta một chân, ta liền phế người đó một chân!”
Nói đến đây, cô cong môi cười.
"Bạch tiểu thư hào phóng như vậy, ta đương nhiên cũng sẽ không mang thù."
Thân phận của cô đối phương khẳng định đã biết, nên cô muốn nói trước.
Hôm nay cô đã là thủ hạ lưu tình.
Đối phương biết điều là tốt nhất, nếu là không biết điều còn muốn trêu chọc tới cô, lần sau chắc chắn không phải trật khớp đơn giản như vậy!
. . .
“Các người biết cái gì!” Chung Linh quát, “Chỉ biết gây chuyện thị phi, Vân Khinh người ta là biết chừng mực, về sau các ngươi đều học tập Vân Khinh một chút.”
Bạch Anh Tư thế nhưng là tôn nữ Bạch gia, nếu là thật đánh tới gãy xương tàn phế, Bạch gia làm sao chịu để yên?
Bùi Vân Khinh làm nhìn như quá phận, lại không thực sự đả thương đối phương, coi như Bạch gia không cao hứng, nhiều nhất chính là cảnh cáo vài câu, cũng không thể bởi vì chút chuyện nhỏ như vậy liền thực sự gây khó dễ cho cô được. . .
"Tránh sang một bên!"
Thư ký Bạch Dữ Trạch sải bước đi tới, ách mọi người đi đến chỗ Bạch Anh Tư, sau khi hỏi thăm thương tích của cô, liền ghé vào nói nhỏ với cô vài câu.
Bạch Anh Tư nghe xong, liền dời mắt nhìn Bùi Vân Khinh.
Đem hết thảy thu vào tầm mắt, Chung Linh không khỏi xiết chặt trong lòng.
Lúc này, thư ký đã đỡ lấy cánh tay Bạch Anh Tư, đưa nàng nâng lên luận võ đài.
Mắt thấy hai người đi tới, Tư Đồ Duệ cùng Hứa Gia không hẹn mà cùng tiến lên một bước, một trái một phải đem Bùi Vân Khinh bảo hộ ở sau lưng.
“Họ Bạch lia, có gan ngươi qua đây!”
"Đúng đấy, là ta kêu cô ấy đánh ngươi, không phục ngươi tìm ta!"
"Tất cả im miệng cho ta!" Chung Linh tiến lên một bước, đứng trước mặt tất cả học sinh "Ta là huấn luyện viên đội Một, nếu như Bạch Tướng Quân bất mãn, ta có thể đi giải thích."
Chung Linh ngày bình thường nghiêm ngặt, trên thực tế lại là trong nóng ngoài lạnh,đương nhiên rất quan tâm đến học viên của mình.
Nhất là đối Bùi Vân Khinh, cô lại vô cùng yêu thích.
Sự tình ngày hôm nay, Chung Linh nhìn thấy Bùi Vân Khinh không có bất kì quá phận nào, thậm chí còn xử lý rất khoan dung.
Nếu như vậy, Bạch gia còn không buông tha, thì cũng thật sự quá nhỏ mọn.
Bởi vậy, Chung Linh chủ động đứng ra, quyết định thay Bùi Vân Khinh gánh chuyện này.
"Huấn luyện viên, không liên quan đến ngài!" Bùi Vân Khinh từ sau đám người bước ra, khinh thường nhìn khuôn mặt có dấu giày của Bạch Anh Tư, “Tôi làm đấy, các người muốn thế nào?”
Chuyện là cô gây ra, tự nhiên cũng tự xử lí.
Cô ngược lại không tin, chú nhỏ có thể trơ mắt nhìn cô bị người ta khi dễ?
"Bùi tiểu thư, ngài nhưng tuyệt đối đừng hiểu lầm!" Thư ký Bạch Dữ Trạch vội nói “Chúng tôi là muốn tới nói xin lỗi cô!”
Nói. . . Xin lỗi?
Lần này, đừng nói là Tư Đồ Duệ cùng bọn người Hứa Gia, ngay cả Chung Linh cũng là một mặt kinh ngạc nhìn về phía Bùi Vân Khinh.
Bạch Anh Tư bị đánh còn tới xin lỗi, người này đến cùng là lai lịch gì? !
Thư ký khẽ chạm vào cánh tay Bạch Anh Tư, có ý thúc giục.
Bùi Vân Khinh cũng giật mình, trong mắt lập tức hiện lên nét cười.
Biết ngay chú nhỏ sẽ không nhìn xem mà mặc kệ, nguyên bản đã sớm an bài tốt ổn thỏa!
Đem biểu cảm trên mặt Bùi Vân Khinh thu lại trong mắt, Bạch Anh Tư hận không thể đem cô xé thành nhiều mảnh nhỏ.
Bất quá, gia gia đã lên tiếng, không thể không nghe theo!
Hít sâu một hơi, Bạch Anh Tư đè nén tức giận.
"Vừa mới đã đắc tội, mong Bùi tiểu thư không so đo!"
Ngoài miệng nói dễ nghe, trong lòng còn không phải hận không thể đưa cô chém thành nhiều mảnh sao? !
Bùi Vân Khinh nhún nhún vai.
“Tôi là người mà người khác đối tốt ba phần liền trả lại năm phần, người khác đá ta một chân, ta liền phế người đó một chân!”
Nói đến đây, cô cong môi cười.
"Bạch tiểu thư hào phóng như vậy, ta đương nhiên cũng sẽ không mang thù."
Thân phận của cô đối phương khẳng định đã biết, nên cô muốn nói trước.
Hôm nay cô đã là thủ hạ lưu tình.
Đối phương biết điều là tốt nhất, nếu là không biết điều còn muốn trêu chọc tới cô, lần sau chắc chắn không phải trật khớp đơn giản như vậy!
Bình luận facebook