Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời - Chương 215: Phương Thức “Ban Thưởng ” Đặc Biệt Của Chú Nhỏ
“Được rồi!” Chung Linh vỗ vỗ lòng tay. “Chiến thắng nhỏ cũng không tính là gì. Nếu muốn hàng tháng nhận được hồng kì, vậy thì ngoan ngoãn luyện tập cho tốt. Mọi người xếp hàng đi! Không phải muốn học bắn súng mục tiêu di động à, chiều nay cho mọi người đến sân bắn. Nhưng trước hết, bây giờ chạy ba ngàn mét! Tất cả, bên phải quay, chạy bộ!”
Đội Một hơn hai mươi người nhanh chóng hàng lối chỉnh tề, Chung Linh dẫn đầu chạy tới sân tập có máy điều hòa.
Bùi Vân Khinh chạy giữa đám người, nheo mắt nhìn mặt trời trên đầu rực nắng, giống như tất cả mọi người hô to khẩu hiệu.
Trong lòng, tâm tình kích động.
Thanh xuân. . .
Thật tốt!
Dưới kíƈɦ ŧɦíƈɦ của buổi diễn tập hàng tháng, trong đợt huấn luyện này, đám người này đều phá lệ vô cùng nghiêm túc, chăm chỉ luyện tập.
Trong buổi tập bắn buổi chiều, Bùi Vân Khinh cũng không ngần ngại chia sẻ kinh nghiệm bắn súng của mình cho mọi người.
Ví dụ như ảnh hưởng của hướng gió, tốc độ gió, nguyên lý của parabol, quỹ đạo đạn …
"... Tất nhiên, những thứ này phù hợp hơn để bắn tỉa tầm xa, vì đạn có tầm bắn xa hơn. Nếu chỉ bắn ở cự ly gần thì cũng không ảnh hưởng lớn. Điều quan trọng nhất chỉ có hai chữ - Luyện tập! "Bùi Vân Khinh nói, nhìn mọi người mỉm cười," Chỉ cần mọi người chăm chỉ luyện tập, ai cũng có thể làm được! "
Trên đời này làm gì có thiên tài?
Thành tích hiện tại của cô là dựa trên kiếp trước và việc luyện tập lặp đi lặp lại vô số lần.
"Nói hay lắm!" Chung Linh vỗ vỗ tay, "Còn chờ cái gì, hiện tại chúng ta liền bắt đầu luyện, hôm nay ta liền dạy các ngươi dùng súng bắn tỉa."
Vừa nói, vừa nhẹ nhàng vẫy vẫy tay phân phó Vương Dương bên cạnh mở tủ lấy súng.
Nhìn thấy trong ngăn tủ những khẩu súng bắn tỉa sắp xếp phải chỉnh chỉnh tề tề, tất cả mọi người là hai mắt tỏa ánh sáng.
Các thiết bị hỗ trợ giảng dạy trong căn cứ đều là đồ thật, cho nên liền xem như những tên nhị thế tổ này, bình thường cũng rất khó tiếp xúc đến.
Chung Linh đích thân giải thích kết cấu và chi tiết cách sử dụng cho mọi người, sau đó đưa một cái qua.
"Vân Khinh, ngươi cũng tới hỗ trợ!"
"Vâng!"
Bùi Vân Khinh chủ động đi tới, cùng Chung Linh, VƯơng Dương, hướng dẫn mọi người, giống như một huấn luyện viên, hướng dẫn Hứa Gia với mấy cô gái tay nên để như nào…
"Vân Khinh, ngươi cũng tới dạy ta một chút thôi?" Một học viên nam ở phía xa trêu ghẹo.
"Dạy ta trước!"
. . .
Hắn dẫn đầu, mấy người học viên nam khác đều đi theo tham gia náo nhiệt.
Biết mọi người đang nói đùa, Bùi Vân Khinh chỉ cười.
Tư Đồ Duệ khẽ nhướng mày, "Câm miệng hết đi, luyện tập!”
Hắn mới mở miệng, mấy cái đau đầu lập tức an tĩnh lại, ngoan ngoãn đi luyện tập bắn súng.
Trong đám nhị thế tổ này, Tư Đồ Duệ là Lão đại.
Tư Đồ Duệ tính cách mạnh mẽ, luôn làm theo ý mình, thậm chí không thèm nghe lời Chung Linh, luôn là nhân vật phiền phức nhất đối với Chung Linh.
Bây giờ cậu nhóc này đột nhiên chuyển tính, bắt đầu nghiêm túc rèn luyện, thậm chí còn khiến người khác trở nên ngoan ngoãn, có Bùi Vân Khinh làm gương, động lực học tập của cả đội lập tức được nâng lên.
Chung Linh lùi lại hai bước, nhìn những người trẻ tuổi này đang bắt đầu có tiến bộ, nhếch môi hài lòng.
Đảo mắt, đã đến giờ huấn luyện kết thúc, mọi người xách túi ra bãi đậu xe.
Khi những người khác đang lái xe, Hứa Gia chủ động rủ Bùi Vân Khinh đi chơi cùng.
Đường Mặc Trầm còn ở nhà chờ "ban thưởng" cho cô, cô sao dám ra ngoài chơi?
"Hôm nào đi, hôm nay ta có hơi mệt, muốn về nhà sớm nghỉ ngơi."
Bùi Vân Khinh miệng thì nói vậy trong lòng lại cười khỏi.
Phương pháp “ban thưởng” đặc biệt của chú nhỏ, cô chỉ sợ đêm nay ngủ không ngon!
. . .
. . .
Ngoan ngoãn bình chọn đi, không thì để chú nhỏ lên giường xem đêm nay ngươi còn ngủ được không? Hừ!
Đội Một hơn hai mươi người nhanh chóng hàng lối chỉnh tề, Chung Linh dẫn đầu chạy tới sân tập có máy điều hòa.
Bùi Vân Khinh chạy giữa đám người, nheo mắt nhìn mặt trời trên đầu rực nắng, giống như tất cả mọi người hô to khẩu hiệu.
Trong lòng, tâm tình kích động.
Thanh xuân. . .
Thật tốt!
Dưới kíƈɦ ŧɦíƈɦ của buổi diễn tập hàng tháng, trong đợt huấn luyện này, đám người này đều phá lệ vô cùng nghiêm túc, chăm chỉ luyện tập.
Trong buổi tập bắn buổi chiều, Bùi Vân Khinh cũng không ngần ngại chia sẻ kinh nghiệm bắn súng của mình cho mọi người.
Ví dụ như ảnh hưởng của hướng gió, tốc độ gió, nguyên lý của parabol, quỹ đạo đạn …
"... Tất nhiên, những thứ này phù hợp hơn để bắn tỉa tầm xa, vì đạn có tầm bắn xa hơn. Nếu chỉ bắn ở cự ly gần thì cũng không ảnh hưởng lớn. Điều quan trọng nhất chỉ có hai chữ - Luyện tập! "Bùi Vân Khinh nói, nhìn mọi người mỉm cười," Chỉ cần mọi người chăm chỉ luyện tập, ai cũng có thể làm được! "
Trên đời này làm gì có thiên tài?
Thành tích hiện tại của cô là dựa trên kiếp trước và việc luyện tập lặp đi lặp lại vô số lần.
"Nói hay lắm!" Chung Linh vỗ vỗ tay, "Còn chờ cái gì, hiện tại chúng ta liền bắt đầu luyện, hôm nay ta liền dạy các ngươi dùng súng bắn tỉa."
Vừa nói, vừa nhẹ nhàng vẫy vẫy tay phân phó Vương Dương bên cạnh mở tủ lấy súng.
Nhìn thấy trong ngăn tủ những khẩu súng bắn tỉa sắp xếp phải chỉnh chỉnh tề tề, tất cả mọi người là hai mắt tỏa ánh sáng.
Các thiết bị hỗ trợ giảng dạy trong căn cứ đều là đồ thật, cho nên liền xem như những tên nhị thế tổ này, bình thường cũng rất khó tiếp xúc đến.
Chung Linh đích thân giải thích kết cấu và chi tiết cách sử dụng cho mọi người, sau đó đưa một cái qua.
"Vân Khinh, ngươi cũng tới hỗ trợ!"
"Vâng!"
Bùi Vân Khinh chủ động đi tới, cùng Chung Linh, VƯơng Dương, hướng dẫn mọi người, giống như một huấn luyện viên, hướng dẫn Hứa Gia với mấy cô gái tay nên để như nào…
"Vân Khinh, ngươi cũng tới dạy ta một chút thôi?" Một học viên nam ở phía xa trêu ghẹo.
"Dạy ta trước!"
. . .
Hắn dẫn đầu, mấy người học viên nam khác đều đi theo tham gia náo nhiệt.
Biết mọi người đang nói đùa, Bùi Vân Khinh chỉ cười.
Tư Đồ Duệ khẽ nhướng mày, "Câm miệng hết đi, luyện tập!”
Hắn mới mở miệng, mấy cái đau đầu lập tức an tĩnh lại, ngoan ngoãn đi luyện tập bắn súng.
Trong đám nhị thế tổ này, Tư Đồ Duệ là Lão đại.
Tư Đồ Duệ tính cách mạnh mẽ, luôn làm theo ý mình, thậm chí không thèm nghe lời Chung Linh, luôn là nhân vật phiền phức nhất đối với Chung Linh.
Bây giờ cậu nhóc này đột nhiên chuyển tính, bắt đầu nghiêm túc rèn luyện, thậm chí còn khiến người khác trở nên ngoan ngoãn, có Bùi Vân Khinh làm gương, động lực học tập của cả đội lập tức được nâng lên.
Chung Linh lùi lại hai bước, nhìn những người trẻ tuổi này đang bắt đầu có tiến bộ, nhếch môi hài lòng.
Đảo mắt, đã đến giờ huấn luyện kết thúc, mọi người xách túi ra bãi đậu xe.
Khi những người khác đang lái xe, Hứa Gia chủ động rủ Bùi Vân Khinh đi chơi cùng.
Đường Mặc Trầm còn ở nhà chờ "ban thưởng" cho cô, cô sao dám ra ngoài chơi?
"Hôm nào đi, hôm nay ta có hơi mệt, muốn về nhà sớm nghỉ ngơi."
Bùi Vân Khinh miệng thì nói vậy trong lòng lại cười khỏi.
Phương pháp “ban thưởng” đặc biệt của chú nhỏ, cô chỉ sợ đêm nay ngủ không ngon!
. . .
. . .
Ngoan ngoãn bình chọn đi, không thì để chú nhỏ lên giường xem đêm nay ngươi còn ngủ được không? Hừ!
Bình luận facebook