Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời - Chương 304: Anh Ở Sân Bay, Về Nhà Chờ Anh!!Edit: Quả Chanh Nhỏ
Chu Đình An giật mình, nở nụ cười.
"Là tôi hiểu lầm em, em vì sao tới xin lỗi tôi?"
“Thầy không có giận thì tốt.” Bùi Vân Khinh hất cằm lên thiết bị thí nghiệm trước mặt “Nhìn thầy mặt mày ủ rũ, có phải thí nghiệm không thuận lợi? Không bằng nói ta, em giúp thầy nghĩ cách, nói không chừng, người ngoài cuộc tỉnh táo hơn người trong cuộc!" Lần này, cô chính là vì vấn đề này mà tới.
Vì Chu Đình Ann là học trưởng của cô ấy, đã từng đoạt giải Nobel nên cô rất ấn tượng với anh.
Trong trí nhớ của tôi, Chu Đình An đã từng nói khi trả lời câu hỏi của phóng viên.
Trong giai đoạn đầu hoàn thành loại thuốc mới này, anh đã gặp rắc rối trong một thời gian dài, và phải mất hơn một tháng mới giải quyết được.
Bùi Vân Khinh đến đây để cứu anh, chính là muốn giúp anh tiết kiệm một tháng này.
Đường Mặc Trầm đã bắt đầu chiến dịch tranh cử của mình, cô muốn đẩy nhanh sự nghiệp của mình.
Chu Đình càng sớm công bố thành công phát triển loại thuốc mới, cổ phiếu của Dược nghiệp Chu thị càng sớm tăng cao, cô có thể thành công trở thành cổ đông của Dược nghiệp Chu thị.
Khi đó, cô sẽ không còn là mộttiểu nha đầu nghèo rớt mùng tơi nữa
Chu Đình định thần lại,đối diện với tầm mắt của cô
Đôi mắt cô gái trong veo, ánh mắt đó khiến anh thực sự khó lòng từ chối.
Dù biết cô không thể có cách nhưng anh vẫn nói ra nguyên nhân.
“Tình hình hiện nay là một số thành phần hóa học của thuốc này sẽ phản ứng với axit dịch vị sẽ mất đi hoạt tính, nhưng các thành phần khác của thuốc phải trải qua dạ dày hấp thụ,không thể làm dung môi trong ruột. "
Bùi Vân Khinh giả vờ suy nghĩ một chút, ánh mắt rơi vào chiếc cốc thủy tinh đôi trên bàn phụ.
"Có thể như cái cốc này?"
"Cốc? !"
Chu Đình An nhìn theo ánh mắt của cô, ánh mắt rơi vào chiếc cốc giữ nhiệt trên bàn.
"Là. . ." Bùi Vân Khinh tiếp tục cao hứng, "RĐem thuốc. . .Phân tầng. . ."
Chu Đình Ann chớp chớp mắt, sau đó hai mắt đột nhiên sáng lên.
"Ý em là. . . làm thành thuốc kép?!"
Bùi Vân Khinh chưa kịp trả lời thì Chu Đình Ann đã bật dậy phấn khích, lao đến như một đứa trẻ, nắm lấy cánh tay cô.
"Không sai, thuốc kép! Một phần thuốc tan trong dạ dày, sau đó đi vào ruột để hòa tan phần kia. . . Nếu đúng như vậy, nó có thể giải quyết tất cả các vấn đề đồng thời tối ưu hóa thời gian tác dụng của thuốc. . . Trời ạ. . . Quá tốt rồi. . .Vấn đề này cuối cùng đã được giải quyết. . ."
Vấn đề khiến anh đau đầu một tuần đã được cô giải quyết, làm sao anh không cảm thấy vui cho được?
Phải biết rằng, thành công của loại thuốc này quyết định sự sống còn của Dược nghiệp Chu thị.
Chế tạo thành công, Dược nghiệp Chu thị có thể khởi tử hồi sinh.
Nếu thất bại, Dược nghiệp Chu thị phải tuyên bố phá sản.
Trong sáu tháng qua, Chu Đình An cũng phải chịu áp lực tâm lý rất lớn.
Thấy thuốc cuối cùng cũng được nghiên cứu thành công nhưng lại gặp phải sự cố như vậy.
Trong những ngày qua, anh đã thức trắng đêm, chỉ nghĩ cách giải quyết vấn đề này, anh gần như phát điên lên bởi vấn đề này.
"Đây không phải là công lao của em, là của thầy!"
Câu này, Bùi Vân Khinh cũng không phải là khách sáo.
Trước khi trùng sinh, Chu Đình Ann đã tự mình nghĩ ra ý tưởng thuốc kép, nguồn cảm hứng chính là chiếc cốc nước của anh, cô chỉ nhắc trước cho anh về nguồn cảm hứng này.
"Tôi hiện tại liền tính toán thời gian tan trong ruột. . ."
Chu Đình An hưng phấn chạy tới máy tính, hoàn toàn không để ý tới Bùi Vân Khinh.
Những người làm nghiên cứu khoa học người đều là như thế, Bùi Vân Khinh không tức giận mà cười nhẹ, nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Điện thoại trong túi vang lên, cô lấy điện thoại ra.
Trên màn hình là một tin nhắn văn bản của Đường Mặc Trầm.
"Anh đang ở sân bay, về nhà chờ anh!"
"Là tôi hiểu lầm em, em vì sao tới xin lỗi tôi?"
“Thầy không có giận thì tốt.” Bùi Vân Khinh hất cằm lên thiết bị thí nghiệm trước mặt “Nhìn thầy mặt mày ủ rũ, có phải thí nghiệm không thuận lợi? Không bằng nói ta, em giúp thầy nghĩ cách, nói không chừng, người ngoài cuộc tỉnh táo hơn người trong cuộc!" Lần này, cô chính là vì vấn đề này mà tới.
Vì Chu Đình Ann là học trưởng của cô ấy, đã từng đoạt giải Nobel nên cô rất ấn tượng với anh.
Trong trí nhớ của tôi, Chu Đình An đã từng nói khi trả lời câu hỏi của phóng viên.
Trong giai đoạn đầu hoàn thành loại thuốc mới này, anh đã gặp rắc rối trong một thời gian dài, và phải mất hơn một tháng mới giải quyết được.
Bùi Vân Khinh đến đây để cứu anh, chính là muốn giúp anh tiết kiệm một tháng này.
Đường Mặc Trầm đã bắt đầu chiến dịch tranh cử của mình, cô muốn đẩy nhanh sự nghiệp của mình.
Chu Đình càng sớm công bố thành công phát triển loại thuốc mới, cổ phiếu của Dược nghiệp Chu thị càng sớm tăng cao, cô có thể thành công trở thành cổ đông của Dược nghiệp Chu thị.
Khi đó, cô sẽ không còn là mộttiểu nha đầu nghèo rớt mùng tơi nữa
Chu Đình định thần lại,đối diện với tầm mắt của cô
Đôi mắt cô gái trong veo, ánh mắt đó khiến anh thực sự khó lòng từ chối.
Dù biết cô không thể có cách nhưng anh vẫn nói ra nguyên nhân.
“Tình hình hiện nay là một số thành phần hóa học của thuốc này sẽ phản ứng với axit dịch vị sẽ mất đi hoạt tính, nhưng các thành phần khác của thuốc phải trải qua dạ dày hấp thụ,không thể làm dung môi trong ruột. "
Bùi Vân Khinh giả vờ suy nghĩ một chút, ánh mắt rơi vào chiếc cốc thủy tinh đôi trên bàn phụ.
"Có thể như cái cốc này?"
"Cốc? !"
Chu Đình An nhìn theo ánh mắt của cô, ánh mắt rơi vào chiếc cốc giữ nhiệt trên bàn.
"Là. . ." Bùi Vân Khinh tiếp tục cao hứng, "RĐem thuốc. . .Phân tầng. . ."
Chu Đình Ann chớp chớp mắt, sau đó hai mắt đột nhiên sáng lên.
"Ý em là. . . làm thành thuốc kép?!"
Bùi Vân Khinh chưa kịp trả lời thì Chu Đình Ann đã bật dậy phấn khích, lao đến như một đứa trẻ, nắm lấy cánh tay cô.
"Không sai, thuốc kép! Một phần thuốc tan trong dạ dày, sau đó đi vào ruột để hòa tan phần kia. . . Nếu đúng như vậy, nó có thể giải quyết tất cả các vấn đề đồng thời tối ưu hóa thời gian tác dụng của thuốc. . . Trời ạ. . . Quá tốt rồi. . .Vấn đề này cuối cùng đã được giải quyết. . ."
Vấn đề khiến anh đau đầu một tuần đã được cô giải quyết, làm sao anh không cảm thấy vui cho được?
Phải biết rằng, thành công của loại thuốc này quyết định sự sống còn của Dược nghiệp Chu thị.
Chế tạo thành công, Dược nghiệp Chu thị có thể khởi tử hồi sinh.
Nếu thất bại, Dược nghiệp Chu thị phải tuyên bố phá sản.
Trong sáu tháng qua, Chu Đình An cũng phải chịu áp lực tâm lý rất lớn.
Thấy thuốc cuối cùng cũng được nghiên cứu thành công nhưng lại gặp phải sự cố như vậy.
Trong những ngày qua, anh đã thức trắng đêm, chỉ nghĩ cách giải quyết vấn đề này, anh gần như phát điên lên bởi vấn đề này.
"Đây không phải là công lao của em, là của thầy!"
Câu này, Bùi Vân Khinh cũng không phải là khách sáo.
Trước khi trùng sinh, Chu Đình Ann đã tự mình nghĩ ra ý tưởng thuốc kép, nguồn cảm hứng chính là chiếc cốc nước của anh, cô chỉ nhắc trước cho anh về nguồn cảm hứng này.
"Tôi hiện tại liền tính toán thời gian tan trong ruột. . ."
Chu Đình An hưng phấn chạy tới máy tính, hoàn toàn không để ý tới Bùi Vân Khinh.
Những người làm nghiên cứu khoa học người đều là như thế, Bùi Vân Khinh không tức giận mà cười nhẹ, nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Điện thoại trong túi vang lên, cô lấy điện thoại ra.
Trên màn hình là một tin nhắn văn bản của Đường Mặc Trầm.
"Anh đang ở sân bay, về nhà chờ anh!"
Bình luận facebook