Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 108
"Giống với chị dâu là vinh hạnh của em." Thẩm Sở Sở đáp.
"Chẳng qua, tính cách của hai người không giống lắm." Diệp Kỳ Thâm một bên uống bia một bên nói.
Thẩm Sở Sở liếc nhìn chai bia trong tay Diệp Kỳ Thâm, nói: "Uống nhiều quá mà ngày mai nếu như thể hiện không tốt, đoán chắc anh sẽ bị đạo diễn mắng đấy. Em là nhắc trước cho anh nha, tính khí của đạo diễn hôm nay rất kém."
Diệp Kỳ Thâm còn muốn uống thêm mấy ngụm, lại đem chai bia đặt xuống: "Thật sao? Thế anh ngày mai khả năng là bị mắng thảm rồi."
Thẩm Sở Sở cười, nói: "Chị dâu là người như thế nào?"
Nghe câu hỏi này, Diệp Kỳ Thâm vô thức định cầm chai bia lên lần nữa. Nhưng nghĩ tới Viên Viên không thích anh uống rượu, cũng không thích anh hút thuốc, anh lại thả xuống.
"Thực ra, anh không thích vị rượu và thuốc chút nào, chỉ là, có lúc những thứ này có thể làm tê liệt thần kinh của mình." Diệp Kỳ Thâm không trực tiếp trả lời câu hỏi của Thẩm Sở Sở, mà nói sang chuyện khác.
Tuy nhiên, sau khi nói xong câu này, anh lại ngắm nhìn lớp lớp sóng biển, mở miệng nói: "Cô ấy ấy mà, là một người cá tính rất quật cường, nhưng cũng là một người phụ nữ rất thực tế. Cô ấy làm việc có nguyên tắc và giới hạn của chính mình, bất kỳ người nào đầu không thể chạm vào. Vì vậy, lúc vừa vào giới giải trí, cô ấy đối với một số cách làm của anh vô cùng không hài lòng. Vào lúc đó, bọn anh thường xuyên cãi vã."
Nói rồi, Diệp Kỳ Thâm lắc lắc đầu, nói: "Anh biết, những thứ này đều tại anh, cô ấy là người thành thực lại lương thiện như vậy, còn anh lại thường xuyên vì danh tiếng làm ra một số việc vô đạo đức. Ở trước mặt cô ấy, anh có chút không ngẩng đầu lên được. Cho tới sau này, anh thỏa hiệp."
Thẩm Sở Sở nói: "Có thể nhìn ra được, chị dâu là một người rất tốt, còn anh rất yêu chị dâu."
Diệp Kỳ Thâm đáp: "Đúng vậy, cô ấy là một người rất tốt, còn anh lại chỉ là một kẻ tiểu nhân. Mọi người đều muốn biết nguyên nhân anh ly hôn, chuyện này ấy à, là anh có lỗi với cô ấy. Tuy rằng lúc đó anh đã thỏa hiệp rồi, nhưng, đối diện với việc nhân khí giảm xuống, nội tâm anh vô cùng đau xót. Cho tới một ngày, người đại diện của anh lại một lần nhắc tới để anh làm chiêu trò một lần. Hôm đó đúng lúc có một nữ minh tinh cũng ở hiện trường, còn Viên Viên cũng bị người đại diện của anh gọi tới, chuyện này thì anh không biết."
Thẩm Sở Sở không ngờ Diệp Kỳ Thâm sẽ nói mấy lời này với cô, cô nghiêng đầu nhìn Diệp Kỳ Thâm gương mặt tràn đầy thống khổ, cảm thấy loại bi thương nồng đậm này làm cho người ta có chút khó thở.
"Phần sau của sự tình thì vô cùng cẩu huyết. Anh lúc đó tuy là có đi, cũng có chút động lòng, nhưng cuối cùng anh không hề đồng ý. Chỉ là lúc đi ra, nữ minh tinh kia không cẩn thận ngã vào người anh, rồi lúc đỡ cô ấy dậy, anh nhìn thấy Viên Viên đang đứng không xa nhìn."
Nói hết những việc này, Diệp Kỳ Thâm muốn lấy một điếu thuốc trên người ra. Sờ nửa ngày cuối cùng cũng tìm thấy, anh ta lại từ bỏ.
"Nguyên nhân ly hôn có rất nhiều loại mà, chỉ là nhiều lúc, những nguyên nhân này chỉ là một cái, hoặc là một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà thôi."
"Viên Viên đích thực là bị trầm cảm nhẹ, cô ấy cả ngày nhốt mình trong phòng, một câu cũng không nói với anh." Diệp Kỳ Thâm nói tới việc này, ngữ khí cũng trở nên thương cảm.
"Anh sao lại không biết, bệnh trầm cảm của cô ấy là vì anh mới bị. Là anh đã hứa hẹn cho cô ấy một tương lai tốt đẹp, lại không giữ lời. Là anh làm tan vỡ khao khát về tình yêu, về hôn nhân của cô ấy. Anh hẳn là người đàn ông tồi tệ nhất trong trời đất này đi."
Thẩm Sở Sở nghe được trong giọng nói có phần nghẹn ngào, người đàn ông bên cạnh mắt nhìn biển rộng, viền mắt đỏ bừng.
Trong phút chốc, hai người đều không nói gì, bên tai chỉ có tiếng sóng vỗ trùng trùng điệp điệp.
"Anh Thâm, hai người có từng nghĩ đến việc có con không?" Thẩm Sở Sở hỏi.
Diệp Kỳ Thâm không ngờ Thẩm Sở Sở sẽ hỏi vấn đề như thế này, vô thức nhìn cô một cái, nói: "Đã từng nghĩ tới, chỉ là vẫn không kịp có."
"Vậy anh vẫn yêu chị dâu chứ?"
Diệp Kỳ Thâm đáp: "Yêu, sao lại không yêu. Tình cảm bao nhiêu năm, từ lâu đã không buông được rồi."
Thẩm Sở Sở nghĩ, nếu đã không buông được, vì sao mười năm sau lại lấy người khác. Chẳng lẽ tình yêu của đàn ông đều là rẻ mat như thế sao? Lúc yêu thì luôn miệng nói cả đời, quay đầu liền có thể lấy một người phụ nữ khác.
Hàn Hành Ngạn cảm thấy bờ biển càng ngày càng lạnh, thấy Diệp Kỳ Thâm cũng không còn uống nữa, từ từ bước qua. Đem áo khoác trên người choàng lên người Thẩm Sở Sở.
"Bãi biển rất lạnh, về thôi."
Thẩm Sở Sở nhìn Hàn Hành Ngạn một cái, cười đáp: "Được."
Diệp Kỳ Thâm nhìn qua Hàn Hành Ngạn, hỏi: "Bạn trai?"
Thẩm Sở Sở ngẫm nghĩ, lắc lắc đầu, đáp: "Không phải, là chồng chưa cưới."
Diệp Kỳ Thâm nói: "Chúc mừng."
Hàn Hành Ngạn ôm lấy vai Thẩm Sở Sở, nói: "Anh Diệp về sớm nghỉ ngơi đi thôi, uống rượu hại người."
"Ừm, cảm ơn đã nhắc nhở."
Sau khi về tới khách sạn, Thẩm Sở Sở nằm trên giường lật qua lật lại có chút ngủ không được. Nghĩ tới nội dung cuộc trò chuyện vừa rồi với Diệp Kỳ Thâm, cô có chút khó ngủ.
Vào lúc Thẩm Sở Sở vô thức thở dài lần thứ mười, Hàn Hành Ngạn nhịn không nổi nữa một tay kéo cô qua.
"Không mệt sao?" Nói rồi, tay siết lấy eo Thẩm Sở Sở.
Thẩm Sở Sở ưm một tiếng, nói: "Mệt."
Hàn Hành Ngạn nghe giọng nói này thì cười cười, hôn hôn Thẩm Sở Sở, nói: "Ừ, vừa rồi đang nghĩ gì thế?"
Thẩm Sở Sở ngẫm nghĩ nói: "Em vừa rồi đang nghĩ, nếu anh biết một bí mật của người khác, còn người trong cuộc kia lại không biết. Anh liệu có đi nói cho cô ấy không?"
Hàn Hành Ngạn đáp: "Thế thì còn phải xem là loại bí mật như thế nào."
"Nếu bí mật này có khả năng sẽ khiến cô ấy và người cô ấy yêu gương vỡ lại lành thì sao?" Thẩm Sở Sở hỏi tiếp, "Nhưng mà, em lại không nắm chắc nói ra là tốt hay không tốt. Nếu em không nói, người kia sau này có khả năng sẽ thích người khác nữa. Nếu em nói hai người họ cũng chưa chắc sẽ ở bên nhau. Ôi."
Nói xong mấy lời này, Thẩm Sở Sở tự mình cũng cảm thấy logic của mình có chút hỗn loạn.
Hàn Hành Ngạn lại chỉ ra trọng điểm của vấn đề: "Bí mật đó cô ấy có nên biết không?"
Thẩm Sở Sở nghe được lời này thì ngừng lại, cô suy tư một lát, trả lời là: "Nên biết."
Vợ cũ của mình có con chính mình, làm một người cha, không cần biết là nói từ phương diện đạo đức hay pháp luật, đều là nên có quyền được biết.
Hàn Hành Ngạn cười đáp: "Vậy nên, có đáp án chưa?"
Thẩm Sở Sở đáp: "Ừm, có rồi, cảm ơn anh."
"Ừ, thảo luận việc của người khác lâu như vậy, bây giờ nên thảo luận tới việc của chúng ta nhỉ." Hàn Hành Ngạn xoay người một cái liền đem Thẩm Sở Sở áp xuống dưới thân, "Cách thể hiện lòng biết ơn có rất nhiều loại, anh càng thích loại này."
Nói rồi, liền hôn lên môi Thẩm Sở Sở.
Hôm sau lúc tỉnh lại, Thẩm Sở Sở phát hiện chính mình lên hot search rồi. Cô có cảm giác độ phổ biến của mình cao hơn trước đây, dạo này cứ luôn lên hot tìm kiếm.
Mở ra nội dung hot search cô mới biết được, hóa ra là hôm qua lúc ở bờ biển bị chụp được.
Hơn nữa, đối phương vô cùng thần kỳ, thế mà lại không đưa ảnh cô cùng Hàn Hành Ngạn tản bộ trên bờ cát, chỉ chọn đoạn cô nói chuyện với Diệp Kỳ Thâm bên bờ biển kia.
Lúc ăn sáng, Thẩm Sở Sở cười nói: "Hàn tổng, cảm giác tồn tại của anh hình như có chút thấp quá, phóng viên thế mà không chụp anh vào."
Hàn Hành Ngạn đưa cho Thẩm Sở Sở một tờ giấy ăn, liếc một cái ảnh đăng trên Weibo, đáp: "Xem ra công ty truyền thông này cần phải thay phóng viên rồi."
Còn chưa ăn xong, điện thoại của Trần Tây Lệ liền gọi tới.
Không đợi Trần Tây Lệ nói, Thẩm Sở Sở liền mở lời trước: "Chị Lệ, em vừa rồi còn nghĩ ăn xong gọi cho chị đây. Tối qua em và Hành Ngạn cùng nhau đi ra ngoài, lúc đó Hành Ngạn cũng ở. Chỉ là phóng viên chỉ lựa chọn ảnh em ở cùng với Diệp Kỳ Thâm."
Trần Tây Lệ đã chuẩn bị một đống câu hỏi, nghe được giải thích của Thẩm Sở Sở lập tức bình phục lại, nói: "Thế thì được. Tuy nhiên, có một phương án chúng ta cần phải thay đổi một chút."
"Phương án gì?" Thẩm Sở Sở hỏi.
"Hiện giờ bên Diệp Kỳ Thâm vừa mới bị công khai việc ly hôn, xem ra lúc này chuyện độc thân không có lợi cho duy trì hình tượng của em, em rất dễ bị ảnh hưởng tới. Chuyện hôm nay, trên mạng rất nhiều người đang đoán mò em có phải tiểu tam kia không. Mà để giải quyết sự việc tối qua, cách tốt nhất chính là đem chuyện em có bạn trai nói ra. Chỉ có duy độc trợ lý ở hiện trường không thể nói rõ gì được."
Thẩm Sở Sở cười đáp: "Ừm, được ạ, thế em lát nữa tiếp nhận phỏng vấn sẽ nói một chút."
"Ừ, được. Có cần công bố đối phương là Hàn tổng hay không, tự em xem rồi làm nhé."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Sở Sở cười nói: "Hàn tiên sinh, anh có khả năng bị lộ rồi, anh chuẩn bị tốt chưa?"
Hàn Hành Ngạn đáp: "Có cần anh cùng đi đến phim trường không?"
Thẩm Sở Sở lắc đầu, nói: "Thế thì không cần, em sợ anh sau này ngày ngày sẽ bị phóng viên làm phiền chết."
Vương Thiến đi cùng Thẩm Sở Sở tới trường quay, lại vô cùng căng thẳng, có mấy lần cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Sở Sở. Thấy Thẩm Sở Sở hôm nay dáng vẻ một dạng tâm tình tốt đẹp, cô cảm thấy chuyện này quá là quái dị.
"Sếp, chị tối qua thật sự là đi gặp Diệp Kỳ Thâm à, hai người đến bờ biển uống rượu?"
Thẩm Sở Sở cười nói: "Chị tối qua đúng là ở bờ biển nhìn thấy Diệp Kỳ Thâm, chẳng qua không bồi anh ta uống rượu. Chỉ là, chị không đi một mình, Hàn tổng cũng ở đó."
Vừa nghe Hàn tổng cũng có mặt, Vương Thiến liền yên tâm.
Sau khi đến tổ kịch, quả nhiên, phóng viên bên ngoài cửa còn nhiều hơn trước đó.
"Thẩm Sở Sở, xin hỏi tối hôm qua có phải cô cùng Diệp Kỳ Thâm uống rượu?"
"Nghe nói cô rất giống vợ cũ của Diệp Kỳ Thâm, có phải là cô phá hoại hôn nhân của Diệp Kỳ Thâm hay không?"
"Cô là kẻ thứ ba xem vào sao? Xin hãy trực tiếp trả lời câu hỏi của chúng tôi."
......
Thẩm Sở Sở trước ống kính lại không có chút nào vì bị hỏi mà quẫn bách, cô cười đáp: "Tối qua tôi đúng là gặp được Diệp Kỳ Thâm ở bờ biển, chẳng qua, chúng tôi chỉ là ở bờ biển nói chuyện một lúc."
"Chỉ thuần túy nói chuyện sao? Cô có phải thừa nhận là cô phá hoại hôn nhân của Diệp Kỳ Thâm không?"
"Cô thật sự là kẻ thứ ba sao?"
Thẩm Sở Sở lắc đầu, nói: "Tôi không biết tối qua là người bạn phóng viên nào chụp được, nhưng tôi muốn nói là, mời người bạn này đem tất cả ảnh anh chụp được đều đăng lên được không?"
"Lời này của cô là có ý gì, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác?"
"Có phải là có người thứ ba ở hiện trường, cô sẽ không nói là trợ lý của cô chứ?"
"Chẳng lẽ trợ lý của các người không phải là ở đó chắn gió sao?"
Thẩm Sở Sở đáp: "Tối qua đúng là có người thứ ba cũng ở, tuy nhiên người đó không phải là trợ lý của tôi, mà là chồng chưa cưới của tôi. Chồng chưa cưới của tôi sáng nay còn đang oán thán, vì sao phóng viên không chụp cả anh ấy vào, anh ấy rõ ràng cảm thấy bản thân rất soái."
"Chẳng qua, tính cách của hai người không giống lắm." Diệp Kỳ Thâm một bên uống bia một bên nói.
Thẩm Sở Sở liếc nhìn chai bia trong tay Diệp Kỳ Thâm, nói: "Uống nhiều quá mà ngày mai nếu như thể hiện không tốt, đoán chắc anh sẽ bị đạo diễn mắng đấy. Em là nhắc trước cho anh nha, tính khí của đạo diễn hôm nay rất kém."
Diệp Kỳ Thâm còn muốn uống thêm mấy ngụm, lại đem chai bia đặt xuống: "Thật sao? Thế anh ngày mai khả năng là bị mắng thảm rồi."
Thẩm Sở Sở cười, nói: "Chị dâu là người như thế nào?"
Nghe câu hỏi này, Diệp Kỳ Thâm vô thức định cầm chai bia lên lần nữa. Nhưng nghĩ tới Viên Viên không thích anh uống rượu, cũng không thích anh hút thuốc, anh lại thả xuống.
"Thực ra, anh không thích vị rượu và thuốc chút nào, chỉ là, có lúc những thứ này có thể làm tê liệt thần kinh của mình." Diệp Kỳ Thâm không trực tiếp trả lời câu hỏi của Thẩm Sở Sở, mà nói sang chuyện khác.
Tuy nhiên, sau khi nói xong câu này, anh lại ngắm nhìn lớp lớp sóng biển, mở miệng nói: "Cô ấy ấy mà, là một người cá tính rất quật cường, nhưng cũng là một người phụ nữ rất thực tế. Cô ấy làm việc có nguyên tắc và giới hạn của chính mình, bất kỳ người nào đầu không thể chạm vào. Vì vậy, lúc vừa vào giới giải trí, cô ấy đối với một số cách làm của anh vô cùng không hài lòng. Vào lúc đó, bọn anh thường xuyên cãi vã."
Nói rồi, Diệp Kỳ Thâm lắc lắc đầu, nói: "Anh biết, những thứ này đều tại anh, cô ấy là người thành thực lại lương thiện như vậy, còn anh lại thường xuyên vì danh tiếng làm ra một số việc vô đạo đức. Ở trước mặt cô ấy, anh có chút không ngẩng đầu lên được. Cho tới sau này, anh thỏa hiệp."
Thẩm Sở Sở nói: "Có thể nhìn ra được, chị dâu là một người rất tốt, còn anh rất yêu chị dâu."
Diệp Kỳ Thâm đáp: "Đúng vậy, cô ấy là một người rất tốt, còn anh lại chỉ là một kẻ tiểu nhân. Mọi người đều muốn biết nguyên nhân anh ly hôn, chuyện này ấy à, là anh có lỗi với cô ấy. Tuy rằng lúc đó anh đã thỏa hiệp rồi, nhưng, đối diện với việc nhân khí giảm xuống, nội tâm anh vô cùng đau xót. Cho tới một ngày, người đại diện của anh lại một lần nhắc tới để anh làm chiêu trò một lần. Hôm đó đúng lúc có một nữ minh tinh cũng ở hiện trường, còn Viên Viên cũng bị người đại diện của anh gọi tới, chuyện này thì anh không biết."
Thẩm Sở Sở không ngờ Diệp Kỳ Thâm sẽ nói mấy lời này với cô, cô nghiêng đầu nhìn Diệp Kỳ Thâm gương mặt tràn đầy thống khổ, cảm thấy loại bi thương nồng đậm này làm cho người ta có chút khó thở.
"Phần sau của sự tình thì vô cùng cẩu huyết. Anh lúc đó tuy là có đi, cũng có chút động lòng, nhưng cuối cùng anh không hề đồng ý. Chỉ là lúc đi ra, nữ minh tinh kia không cẩn thận ngã vào người anh, rồi lúc đỡ cô ấy dậy, anh nhìn thấy Viên Viên đang đứng không xa nhìn."
Nói hết những việc này, Diệp Kỳ Thâm muốn lấy một điếu thuốc trên người ra. Sờ nửa ngày cuối cùng cũng tìm thấy, anh ta lại từ bỏ.
"Nguyên nhân ly hôn có rất nhiều loại mà, chỉ là nhiều lúc, những nguyên nhân này chỉ là một cái, hoặc là một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà thôi."
"Viên Viên đích thực là bị trầm cảm nhẹ, cô ấy cả ngày nhốt mình trong phòng, một câu cũng không nói với anh." Diệp Kỳ Thâm nói tới việc này, ngữ khí cũng trở nên thương cảm.
"Anh sao lại không biết, bệnh trầm cảm của cô ấy là vì anh mới bị. Là anh đã hứa hẹn cho cô ấy một tương lai tốt đẹp, lại không giữ lời. Là anh làm tan vỡ khao khát về tình yêu, về hôn nhân của cô ấy. Anh hẳn là người đàn ông tồi tệ nhất trong trời đất này đi."
Thẩm Sở Sở nghe được trong giọng nói có phần nghẹn ngào, người đàn ông bên cạnh mắt nhìn biển rộng, viền mắt đỏ bừng.
Trong phút chốc, hai người đều không nói gì, bên tai chỉ có tiếng sóng vỗ trùng trùng điệp điệp.
"Anh Thâm, hai người có từng nghĩ đến việc có con không?" Thẩm Sở Sở hỏi.
Diệp Kỳ Thâm không ngờ Thẩm Sở Sở sẽ hỏi vấn đề như thế này, vô thức nhìn cô một cái, nói: "Đã từng nghĩ tới, chỉ là vẫn không kịp có."
"Vậy anh vẫn yêu chị dâu chứ?"
Diệp Kỳ Thâm đáp: "Yêu, sao lại không yêu. Tình cảm bao nhiêu năm, từ lâu đã không buông được rồi."
Thẩm Sở Sở nghĩ, nếu đã không buông được, vì sao mười năm sau lại lấy người khác. Chẳng lẽ tình yêu của đàn ông đều là rẻ mat như thế sao? Lúc yêu thì luôn miệng nói cả đời, quay đầu liền có thể lấy một người phụ nữ khác.
Hàn Hành Ngạn cảm thấy bờ biển càng ngày càng lạnh, thấy Diệp Kỳ Thâm cũng không còn uống nữa, từ từ bước qua. Đem áo khoác trên người choàng lên người Thẩm Sở Sở.
"Bãi biển rất lạnh, về thôi."
Thẩm Sở Sở nhìn Hàn Hành Ngạn một cái, cười đáp: "Được."
Diệp Kỳ Thâm nhìn qua Hàn Hành Ngạn, hỏi: "Bạn trai?"
Thẩm Sở Sở ngẫm nghĩ, lắc lắc đầu, đáp: "Không phải, là chồng chưa cưới."
Diệp Kỳ Thâm nói: "Chúc mừng."
Hàn Hành Ngạn ôm lấy vai Thẩm Sở Sở, nói: "Anh Diệp về sớm nghỉ ngơi đi thôi, uống rượu hại người."
"Ừm, cảm ơn đã nhắc nhở."
Sau khi về tới khách sạn, Thẩm Sở Sở nằm trên giường lật qua lật lại có chút ngủ không được. Nghĩ tới nội dung cuộc trò chuyện vừa rồi với Diệp Kỳ Thâm, cô có chút khó ngủ.
Vào lúc Thẩm Sở Sở vô thức thở dài lần thứ mười, Hàn Hành Ngạn nhịn không nổi nữa một tay kéo cô qua.
"Không mệt sao?" Nói rồi, tay siết lấy eo Thẩm Sở Sở.
Thẩm Sở Sở ưm một tiếng, nói: "Mệt."
Hàn Hành Ngạn nghe giọng nói này thì cười cười, hôn hôn Thẩm Sở Sở, nói: "Ừ, vừa rồi đang nghĩ gì thế?"
Thẩm Sở Sở ngẫm nghĩ nói: "Em vừa rồi đang nghĩ, nếu anh biết một bí mật của người khác, còn người trong cuộc kia lại không biết. Anh liệu có đi nói cho cô ấy không?"
Hàn Hành Ngạn đáp: "Thế thì còn phải xem là loại bí mật như thế nào."
"Nếu bí mật này có khả năng sẽ khiến cô ấy và người cô ấy yêu gương vỡ lại lành thì sao?" Thẩm Sở Sở hỏi tiếp, "Nhưng mà, em lại không nắm chắc nói ra là tốt hay không tốt. Nếu em không nói, người kia sau này có khả năng sẽ thích người khác nữa. Nếu em nói hai người họ cũng chưa chắc sẽ ở bên nhau. Ôi."
Nói xong mấy lời này, Thẩm Sở Sở tự mình cũng cảm thấy logic của mình có chút hỗn loạn.
Hàn Hành Ngạn lại chỉ ra trọng điểm của vấn đề: "Bí mật đó cô ấy có nên biết không?"
Thẩm Sở Sở nghe được lời này thì ngừng lại, cô suy tư một lát, trả lời là: "Nên biết."
Vợ cũ của mình có con chính mình, làm một người cha, không cần biết là nói từ phương diện đạo đức hay pháp luật, đều là nên có quyền được biết.
Hàn Hành Ngạn cười đáp: "Vậy nên, có đáp án chưa?"
Thẩm Sở Sở đáp: "Ừm, có rồi, cảm ơn anh."
"Ừ, thảo luận việc của người khác lâu như vậy, bây giờ nên thảo luận tới việc của chúng ta nhỉ." Hàn Hành Ngạn xoay người một cái liền đem Thẩm Sở Sở áp xuống dưới thân, "Cách thể hiện lòng biết ơn có rất nhiều loại, anh càng thích loại này."
Nói rồi, liền hôn lên môi Thẩm Sở Sở.
Hôm sau lúc tỉnh lại, Thẩm Sở Sở phát hiện chính mình lên hot search rồi. Cô có cảm giác độ phổ biến của mình cao hơn trước đây, dạo này cứ luôn lên hot tìm kiếm.
Mở ra nội dung hot search cô mới biết được, hóa ra là hôm qua lúc ở bờ biển bị chụp được.
Hơn nữa, đối phương vô cùng thần kỳ, thế mà lại không đưa ảnh cô cùng Hàn Hành Ngạn tản bộ trên bờ cát, chỉ chọn đoạn cô nói chuyện với Diệp Kỳ Thâm bên bờ biển kia.
Lúc ăn sáng, Thẩm Sở Sở cười nói: "Hàn tổng, cảm giác tồn tại của anh hình như có chút thấp quá, phóng viên thế mà không chụp anh vào."
Hàn Hành Ngạn đưa cho Thẩm Sở Sở một tờ giấy ăn, liếc một cái ảnh đăng trên Weibo, đáp: "Xem ra công ty truyền thông này cần phải thay phóng viên rồi."
Còn chưa ăn xong, điện thoại của Trần Tây Lệ liền gọi tới.
Không đợi Trần Tây Lệ nói, Thẩm Sở Sở liền mở lời trước: "Chị Lệ, em vừa rồi còn nghĩ ăn xong gọi cho chị đây. Tối qua em và Hành Ngạn cùng nhau đi ra ngoài, lúc đó Hành Ngạn cũng ở. Chỉ là phóng viên chỉ lựa chọn ảnh em ở cùng với Diệp Kỳ Thâm."
Trần Tây Lệ đã chuẩn bị một đống câu hỏi, nghe được giải thích của Thẩm Sở Sở lập tức bình phục lại, nói: "Thế thì được. Tuy nhiên, có một phương án chúng ta cần phải thay đổi một chút."
"Phương án gì?" Thẩm Sở Sở hỏi.
"Hiện giờ bên Diệp Kỳ Thâm vừa mới bị công khai việc ly hôn, xem ra lúc này chuyện độc thân không có lợi cho duy trì hình tượng của em, em rất dễ bị ảnh hưởng tới. Chuyện hôm nay, trên mạng rất nhiều người đang đoán mò em có phải tiểu tam kia không. Mà để giải quyết sự việc tối qua, cách tốt nhất chính là đem chuyện em có bạn trai nói ra. Chỉ có duy độc trợ lý ở hiện trường không thể nói rõ gì được."
Thẩm Sở Sở cười đáp: "Ừm, được ạ, thế em lát nữa tiếp nhận phỏng vấn sẽ nói một chút."
"Ừ, được. Có cần công bố đối phương là Hàn tổng hay không, tự em xem rồi làm nhé."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Sở Sở cười nói: "Hàn tiên sinh, anh có khả năng bị lộ rồi, anh chuẩn bị tốt chưa?"
Hàn Hành Ngạn đáp: "Có cần anh cùng đi đến phim trường không?"
Thẩm Sở Sở lắc đầu, nói: "Thế thì không cần, em sợ anh sau này ngày ngày sẽ bị phóng viên làm phiền chết."
Vương Thiến đi cùng Thẩm Sở Sở tới trường quay, lại vô cùng căng thẳng, có mấy lần cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Sở Sở. Thấy Thẩm Sở Sở hôm nay dáng vẻ một dạng tâm tình tốt đẹp, cô cảm thấy chuyện này quá là quái dị.
"Sếp, chị tối qua thật sự là đi gặp Diệp Kỳ Thâm à, hai người đến bờ biển uống rượu?"
Thẩm Sở Sở cười nói: "Chị tối qua đúng là ở bờ biển nhìn thấy Diệp Kỳ Thâm, chẳng qua không bồi anh ta uống rượu. Chỉ là, chị không đi một mình, Hàn tổng cũng ở đó."
Vừa nghe Hàn tổng cũng có mặt, Vương Thiến liền yên tâm.
Sau khi đến tổ kịch, quả nhiên, phóng viên bên ngoài cửa còn nhiều hơn trước đó.
"Thẩm Sở Sở, xin hỏi tối hôm qua có phải cô cùng Diệp Kỳ Thâm uống rượu?"
"Nghe nói cô rất giống vợ cũ của Diệp Kỳ Thâm, có phải là cô phá hoại hôn nhân của Diệp Kỳ Thâm hay không?"
"Cô là kẻ thứ ba xem vào sao? Xin hãy trực tiếp trả lời câu hỏi của chúng tôi."
......
Thẩm Sở Sở trước ống kính lại không có chút nào vì bị hỏi mà quẫn bách, cô cười đáp: "Tối qua tôi đúng là gặp được Diệp Kỳ Thâm ở bờ biển, chẳng qua, chúng tôi chỉ là ở bờ biển nói chuyện một lúc."
"Chỉ thuần túy nói chuyện sao? Cô có phải thừa nhận là cô phá hoại hôn nhân của Diệp Kỳ Thâm không?"
"Cô thật sự là kẻ thứ ba sao?"
Thẩm Sở Sở lắc đầu, nói: "Tôi không biết tối qua là người bạn phóng viên nào chụp được, nhưng tôi muốn nói là, mời người bạn này đem tất cả ảnh anh chụp được đều đăng lên được không?"
"Lời này của cô là có ý gì, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác?"
"Có phải là có người thứ ba ở hiện trường, cô sẽ không nói là trợ lý của cô chứ?"
"Chẳng lẽ trợ lý của các người không phải là ở đó chắn gió sao?"
Thẩm Sở Sở đáp: "Tối qua đúng là có người thứ ba cũng ở, tuy nhiên người đó không phải là trợ lý của tôi, mà là chồng chưa cưới của tôi. Chồng chưa cưới của tôi sáng nay còn đang oán thán, vì sao phóng viên không chụp cả anh ấy vào, anh ấy rõ ràng cảm thấy bản thân rất soái."
Bình luận facebook