Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76
Bọn người Thẩm Sở Sở đến phòng bao của nhà hàng được một lúc rồi, nhưng nam phụ vẫn chưa đến. Lại chờ thêm một lúc, anh ta mới xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.
Sau khi mở cửa, Thẩm Sở Sở nhìn thấy một chàng trai da trắng, môi hồng, trên mặt đeo một chiếc kính râm to bản. Không, nếu không nói đối phương là nam, Thẩm Sở Sở thậm chí cảm thấy anh ta nên là nữ mặc nam trang cơ.
"Xin lỗi, người hâm mộ ở sân bay nhiệt tình quá, mất cả tiếng mới ra được." Tề Vũ Phi tháo kính râm trên mặt xuống, nói.
Đạo diễn cười nói: "Không sao, người hâm mộ bây giờ đúng là quá nhiệt tình, có thể hiểu được. Đến, mọi người làm quen một chút nào."
"Chào các tiền bối, tôi là Tề Vũ Phi, rất vui được gặp mọi người, sau này mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn."
Nói xong, Tề Vũ Phi bắt tay với từng người một ở hiện trường. Không biết có phải là lỗi giác của Thẩm Sở Sở hay không, cô cứ cảm thấy Tề Vũ Phi hình như đặc biệt chú ý đến cô. Ví dụ như, Tề Vũ Phi trực tiếp ngồi ở vị trí còn trống bên cạnh cô.
Thẩm Sở Sở đang định nhắc anh ta là chỗ này đã có người ngồi rồi, nhưng phó đạo diễn sau khi đi vệ sinh về liền nói: "Không sao, các cô cậu người trẻ tuổi ngồi cùng nhau, tôi ngồi chỗ trống bên cạnh."
Tề Vũ Phi mặt hỗi lỗi nói: "Ngại quá phó đạo diễn, tôi vừa rồi không chú ý đến, đều là lỗi của tôi." Chẳng qua, Thẩm Sở Sở nhận thấy được, tuy là trên miệng nói là ngại, nhưng lại không hề có chút ý tứ sẽ đổi chỗ nào.
Lúc này mọi người đều đến rồi, vì thế phục vụ bắt đầu đưa thức ăn lên. Trong lúc dùng bữa, Tề Vũ Phi cười nói với Thẩm Sở Sở: "Sở Sở, tôi trước đây có xem điện ảnh của cô, thật sự là xem rất hay đó."
Thẩm Sở Sở nhàn nhạt cười đáp: "Cảm ơn, phim điện ảnh của anh cũng rất hay."
Tề Vũ Phi nói: "Diễn xuất của tôi không thể so với cô được, đạo diễn Thường cũng thường khen là diễn xuất của cô tốt, tôi thì kém nhiều. Chỉ có thể diễn phim thần tượng thôi."
Thẩm Sở Sở người không khỏe, nghe được những lời như vậy, nghĩ tới diễn xuất của Tề Vũ Phi, nói lời trái với lương tâm: "Anh quá khiêm tốn rồi, diễn xuất của anh cũng không tồi."
Tề Vũ Phi giả vờ mừng rỡ mà nói: "Thật sao, cô sẽ không phải là đang lừa tôi chứ? Tôi đã muốn quay phim điện ảnh lâu rồi. Tôi đặc biệt ngưỡng mộ đạo diễn Thường, nếu như có ngày được quay phim cùng đạo diễn Thường thì tốt quá."
Thẩm Sở Sở thấy là Tề Vũ Phi dường như trong lời nói có ẩn ý, nhưng loại chuyện này cô cũng sẽ không đi tiếp, chỉ mơ hồ nói: "Ừm, sẽ có cơ hội thôi."
Ăn một bữa cơm, Tề Vũ Phi lúc thì giúp cô thêm thức ăn, lúc lại dâng trà rót nước cho phó đạo diễn bên cạnh, rất là ân cần. Mọi người thấy anh ta chịu khó như vậy đều có ấn tượng khá tốt với anh ta. Thẩm Sở Sở nghĩ, trong này chắc trừ cô, mọi người đều khá là thích anh ta đi. Thật không hổ danh là lưu lượng tiểu sinh, luôn có thể dựa vào khuôn mặt đẹp của mình khiến cho mọi người đều yêu thích anh ta.
Thẩm Sở Sở lại cảm thấy người như thế quá là ngán, thế nên không thích thú gì.
Chờ đến lúc cơm cuối cùng cũng ăn xong, Tề Vũ Phi đề xuất muốn đưa Thẩm Sở Sở về khách sạn, Thẩm Sở Sở nhìn xe bảo mẫu đang dừng bên người, cười với Tề Vũ Phi, khách khí lại thêm xa cách nói: "Xe của tôi đến rồi, ngày mai gặp ở phim trường."
Tề Vũ Phi nhún nhún vai, nói: "Vậy thì tiếc quá. Ngủ ngon, mơ đẹp."
Thẩm Sở Sở nhịn xuống da gà da vịt trên người, cười với Tề Vũ Phi.
Sau khi xe bảo mẫu đi rồi, sắc mặt Thẩm Sở Sở liền lạnh xuống, cười cả một buổi tối, thật sự là quá mệt.
Hôm sau, sau khi đến trường quay, vốn cảnh quay buổi sáng là cảnh của Thẩm Sở Sở và Tề Vũ Phi, kết quả là thời gian sắp đến rồi mà vẫn chưa thấy Tề Vũ Phi đến. Đạo diễn để cho nhân viên thường vụ đi giục, kết quả là đợi cả nửa giờ, Tề Vũ Phi mới dẫn theo hai trợ lý đến phim trường.
Đạo diễn thấy thế sắc mặt cũng không còn dễ nhìn nữa.
"Xin lỗi đạo diễn, xin lỗi Sở Sở, tối qua tôi xem kịch bản muộn quá nên sáng nay dậy muộn mất, thật sự là rất xin lỗi. Lát nữa tôi mời mọi người cà phê nhé."
Thẩm Sở Sở đối với chuyện này không nói gì cả. Chẳng qua nghĩ đến vừa rồi vô ý xem Weibo của anh ta thấy được lúc nửa đêm phát Weibo, trong lòng cũng hiểu. Nửa đêm phơi kịch bản, thật là không biết xem thật hay là cố ý bày ra.
Tuy nhiên, rất nhanh Thẩm Sở Sở liền biết rồi.
Đạo diễn niệm tình Tề Vũ Phi vi phạm lần đầu, thái độ cũng khá tốt, cau mày nói: "Sau này nhớ là được."
"Được ạ, đạo diễn, ngày mai đảm bảo sẽ không đến muộn nữa."
Tất cả nhân viên đều đã ngồi yên ổn, mọi người đều đang chờ Tề Vũ Phi đến, vì thế chỉ chờ anh ta đến liền lập tức bắt đầu quay.
"Sở Sở, mong cô lượng thứ." Tề Vũ Phi cười vô cùng đẹp. Nhân viên công tác ở một bên thậm chí còn đang nhỏ giọng thể hiện lòng yêu mến đối với anh ta. Thật có thể coi là làm mê muội nửa cái giới giải trí rồi.
Thẩm Sở Sở đối với loại tướng mạo này có chút miễn dịch, chỉ cười nói: "Khách khí rồi, bắt đầu thôi."
Kết quả, vừa khai máy, Thẩm Sở Sở liền cảm thấy thất vọng thật sâu. Diễn xuất của Tề Vũ Phi không tốt, điểm này cô biết. Trước đây cô cũng từng xem phim thần tượng anh ta diễn chính, chỉ là không ngờ, qua mấy năm rồi, diễn xuất của anh ta tuyệt đối không tiến bộ chút nào. Loại cảm nhận này, vào lúc đối diễn với anh ta, thậm chí còn trực quan hơn là lúc xem ti vi.
"Công chúa, ngài cẩn thận một chút, bên ngoài hoàng cung quá nguy hiểm, ngài không thể đi mạo hiểm một mình được."
Thẩm Sở Sở nhìn vào biểu cảm khoa trương của Tề Vũ Phi, nghĩ thầm, anh diễn là tiểu hầu gia, không phải là thái giám có được không. Có thể đừng nịnh nọt đến vậy không, biểu tình đừng sống động thế được không.
"Cắt!"
Thẩm Sở Sở lần đầu tiên cảm thấy tiếng "Cắt" của đạo diễn lại sinh động dễ nghe như vậy.
Đạo diễn nhìn Tề Vũ Phi, nghĩ đến danh khí của anh ta, nghĩ tới người sau lưng anh ta, nhịn rồi lại nhịn, uyển chuyển nói: "Vũ Phi, động tác trên người giảm một chút, biên độ không cần quá lớn. Còn có, lúc nói chuyện với công chúa tuy là phải cung kính nhưng cũng cần nhớ chú ý thân phận tiểu hầu gia của mình."
Tề Vũ Phi nghe được kiến nghị của đạo diễn thì ngoan ngoan gật đầu nói: "Vâng thưa đạo diễn. Làm phiền thêm cho ông rồi, lần sau tôi nhất định sẽ chú ý."
Nói với đạo diễn xong, lại nhìn sang Thẩm Sở Sở trước mặt nói: "Sở Sở, xin lỗi, hại cô phải quay lại với tôi lần nữa. Tôi không nghĩ là yêu cầu của điện ảnh đối với diễn viên lại nghiêm khắc như vậy, có chút nghĩ quá đương nhiên rồi, sau này tôi sẽ chú ý."
Thẩm Sở Sở nói: "Không có gì."
Mười phút sau, lại bắt đầu quay màn này.
Lần này đúng là tốt hơn lần trước một chút, chỉ là đạo diễn nhìn vào ống kính, đôi mày nhìu chặt vẫn chưa giãn ra. Diễn xuất như thế này, thật là không giống một người đã quay phim ba bốn năm trong ngành giải trí. Cho dù là sinh viên vừa tốt nghiệp học viện điện ảnh cũng tốt hơn cái này.
Tuy vậy, vì chất lượng của bộ điện ảnh, đạo diễn vẫn là hô "Cắt".
Lúc này đạo diễn tự mình tiến tới, làm mẫu một chút nên diễn thế nào, làm thế nào để thông qua lời nói và ngôn ngữ cơ thể đi thể hiện tình cảm của bản thân. Tề Vũ Phi giờ đây cũng có chút bối rối, anh ta không nghĩ tới một cảnh đơn giản như vậy anh lại phải quay lâu như thế. Tuy rằng trước đây quay phim thần tượng cũng thường xuyên NG, nhưng đó đều là trường hợp nói sai lời thoại hoặc là đứng sai vị trí che mất ống kính. Kiểu coi trọng chi tiết như thế này rất hiếm.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Tề Vũ Phi vẫn là theo đạo diễn diễn một lúc. Vì thế, làm lần thứ ba tốt hơn trước đó rất nhiều. Chẳng qua, vẫn chưa đạt được yêu cầu trong lòng. Thế nên bọn họ lại quay lại một lần nữa.
Chờ lần thứ tư rốt cuộc quay xong, lúc tiếp tục quay cảnh phía sau, Tề Vũ Phi thế mà lại quên thoại.
Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, vậy tối qua anh xem kịch bản gì, kịch bản không khí à? Mời vừa bắt đầu quay, mấy câu đầu liền không nhớ được rồi.
Thẩm Sở Sở cũng là không ngờ tới Tề Vũ Phi không chỉ diễn xuất kém, năng lực học tập cũng không tốt lắm, nếu như cứ tiếp tục như thế này, bộ phim này quay hai năm cũng không quay xong. Tuy rằng cảnh của Tề Vũ Phi không nhiều, nhưng cơ bản đều là cảnh đối diễn với cô. Này đúng là giày vò hỏng hết tiết tấu của cô.
Không thể không nói, cảm giác của Thẩm Sở Sở vô cùng chuẩn xác. Vào buổi chiều, Tề Vũ Phi liền NG vô số lần.
Cả một ngày hôm nay cảnh phim của Thẩm Sở Sở mặc dù không nhiều, nhưng lại thấy mệt vô cùng. Đồng dạng cũng mệt còn có đạo diễn, nhiệm vụ của bọn họ hôm nay còn không hoàn thành!
Đến ngày thứ hai, liền tới tiểu cô nương Vương Thiến là kiểu không thích nói chuyện, vào lúc trở về xe bảo mẫu cũng nhịn không được mà châm chọc một câu với Thẩm Sở Sở: "Diễn xuất của anh ta cũng quá kém đi nha."
Thẩm Sở Sở mặt không biểu tình nói: "Em dùng sai từ rồi, một chữ "quá" sao có thể biểu đạt được đánh giá về diễn xuất của anh ta, ít ra cũng phải thêm ba chữ. Thật không biết là anh ta lấy đâu ra tự tin mà cứ không ngừng quay phim không biết."
Vương Thiến tiếp: "Chắc là người hâm mộ thích đi. Em thấy trong tổ kịch rất nhiều cô nhóc đều rất thích anh ta, hơn nữa bên ngoài còn có rất nhiều fan."
Thẩm Sở Sở gật gù, nói: "Có lý."
Đại khái là đạo diễn đã có được cái nhìn vô cùng rõ ràng và toàn diện về diễn xuất của Tề Vũ Phi rồi, vì thế, đến ngày thứ ba thì số lần NG thật là giảm đi, tiến độ quay cũng hơi nhanh hơn một chút.
Thẩm Sở Sở lại cảm thấy cảnh như thế này nếu cắt vào, thật sự là quá ảnh hưởng tới tổng thể. Cô rất muốn nói chuyện với đạo diễn, nhưng nghĩ tới diễn xuất của Tề Vũ Phi, cô thấy là cho dù cô có đi nói cũng vô dụng, hơn nữa đạo diễn sao lại không hiểu. Chỉ là, Tề Vũ Phi liền đại biểu cho lưu lượng, phần lưu lượng này tương lai sẽ là "phòng vé tiềm năng", hơn nữa cô cũng nghe nói là nhà đầu tư nhét vào. Thế nên, chỉ có thể nhịn thôi.
Chuyện không ngờ tới là, cách làm của đạo diễn lại cho Tề Vũ Phi rất nhiều tự tin.
Sau khi hạ màn, Tề Vũ Phi đề xuất ra muốn một mình nói chuyện với Thẩm Sở Sở.
Thẩm Sở Sở nhìn xem Tề Vũ Phi bề ngoài có vẻ rất có mị lực thực chất lại là lưu manh, cười như không cười nói: "Cái này không được thích hợp lắm đi? Nếu như có phần hợp tác công việc gì, có thể bàn với người đại diện của tôi."
Tề Vũ Phi không ngờ là Thẩm Sở Sở sẽ từ chối anh ta, với độ hot hiện nay của anh, nữ minh tinh trong giới dường như là tới đâu cũng tốt chứ. Vô số nữ minh tinh muốn cọ độ hot của anh. Chỉ cần là người dính được một chút lợi, dường như đều có thể lên hot search.
"Không phải chuyện công việc, là tôi thấy dạo này NG quá nhiều lần rồi, thấy có phần phải xin lỗi cô. Muốn mời cô đi ăn một bữa, cảm ơn sự khoan dung và thấu hiểu của cô."
Thẩm Sở Sở cười đáp: "Thế thì không cần đâu, đây đều là chuyện rất bình thường. Ngày trước tôi cũng thường xuyên NG mà, cũng đều nhờ vào sự chiếu cố của các tiền bối với tôi. Anh không cần để tâm, tôi cũng sẽ không để trong lòng đâu."
Tề Vũ Phi thấy dáng vẻ kiên quyết của Thẩm Sở Sở, nụ cười trên mặt có chút không giữ được, nói: "Không thể nói thể được, tôi chỉ là muốn biểu đạt một chút lòng biết ơn của mình. Nếu như cô thật không có thời gian, vậy chúng ta hôm khác lại ăn."
Thẩm Sở Sở hạ mắt suy tư một lát, hỏi lại: "Anh tìm tôi có phải là có chuyện gì không?"
Khóe miệng Tề Vũ Phi ngập ngừng một chút, sau đó cười cười, nói: "Cũng không phải chuyện lớn gì, chính là muốn hỏi cô xem sức khỏe đạo diễn Thường gần đây thế nào."
"Ồ, sức khỏe ông ấy rất tốt."
"Chà, Sở Sở, cô cũng thấy được sự tiến bộ về diễn xuất của tôi, cô ở trước mặt đạo diễn Thường nói tốt cho tôi mấy câu thế nào?" Tề Vũ Phi tự tin nói.
Thẩm Sở Sở kinh ngạc nhìn Tề Vũ Phi, cô đúng là không ngờ Tề Vũ Phi thế mà lại có loại chủ ý này. Hơn nữa, rốt cuộc là ai cho anh ta phần tự tin này?
Không đợi cô thoát khỏi sự chấn kinh, liền nghe thấy trợ lý bên người Tề Vũ Phi nói: "Thực ra cũng không cần nói nhiều cái gì, với danh khí và diễn xuất của anh Phi nhà chúng tôi, khẳng định có thể tham diễn điện ảnh của đạo diễn Thường."
Thẩm Sở Sở liếc mắt nhìn trợ lý của Tề Vũ Phi, nghĩ thầm, ừ, trợ lý cũng khá tự tin đấy.
Sau khi mở cửa, Thẩm Sở Sở nhìn thấy một chàng trai da trắng, môi hồng, trên mặt đeo một chiếc kính râm to bản. Không, nếu không nói đối phương là nam, Thẩm Sở Sở thậm chí cảm thấy anh ta nên là nữ mặc nam trang cơ.
"Xin lỗi, người hâm mộ ở sân bay nhiệt tình quá, mất cả tiếng mới ra được." Tề Vũ Phi tháo kính râm trên mặt xuống, nói.
Đạo diễn cười nói: "Không sao, người hâm mộ bây giờ đúng là quá nhiệt tình, có thể hiểu được. Đến, mọi người làm quen một chút nào."
"Chào các tiền bối, tôi là Tề Vũ Phi, rất vui được gặp mọi người, sau này mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn."
Nói xong, Tề Vũ Phi bắt tay với từng người một ở hiện trường. Không biết có phải là lỗi giác của Thẩm Sở Sở hay không, cô cứ cảm thấy Tề Vũ Phi hình như đặc biệt chú ý đến cô. Ví dụ như, Tề Vũ Phi trực tiếp ngồi ở vị trí còn trống bên cạnh cô.
Thẩm Sở Sở đang định nhắc anh ta là chỗ này đã có người ngồi rồi, nhưng phó đạo diễn sau khi đi vệ sinh về liền nói: "Không sao, các cô cậu người trẻ tuổi ngồi cùng nhau, tôi ngồi chỗ trống bên cạnh."
Tề Vũ Phi mặt hỗi lỗi nói: "Ngại quá phó đạo diễn, tôi vừa rồi không chú ý đến, đều là lỗi của tôi." Chẳng qua, Thẩm Sở Sở nhận thấy được, tuy là trên miệng nói là ngại, nhưng lại không hề có chút ý tứ sẽ đổi chỗ nào.
Lúc này mọi người đều đến rồi, vì thế phục vụ bắt đầu đưa thức ăn lên. Trong lúc dùng bữa, Tề Vũ Phi cười nói với Thẩm Sở Sở: "Sở Sở, tôi trước đây có xem điện ảnh của cô, thật sự là xem rất hay đó."
Thẩm Sở Sở nhàn nhạt cười đáp: "Cảm ơn, phim điện ảnh của anh cũng rất hay."
Tề Vũ Phi nói: "Diễn xuất của tôi không thể so với cô được, đạo diễn Thường cũng thường khen là diễn xuất của cô tốt, tôi thì kém nhiều. Chỉ có thể diễn phim thần tượng thôi."
Thẩm Sở Sở người không khỏe, nghe được những lời như vậy, nghĩ tới diễn xuất của Tề Vũ Phi, nói lời trái với lương tâm: "Anh quá khiêm tốn rồi, diễn xuất của anh cũng không tồi."
Tề Vũ Phi giả vờ mừng rỡ mà nói: "Thật sao, cô sẽ không phải là đang lừa tôi chứ? Tôi đã muốn quay phim điện ảnh lâu rồi. Tôi đặc biệt ngưỡng mộ đạo diễn Thường, nếu như có ngày được quay phim cùng đạo diễn Thường thì tốt quá."
Thẩm Sở Sở thấy là Tề Vũ Phi dường như trong lời nói có ẩn ý, nhưng loại chuyện này cô cũng sẽ không đi tiếp, chỉ mơ hồ nói: "Ừm, sẽ có cơ hội thôi."
Ăn một bữa cơm, Tề Vũ Phi lúc thì giúp cô thêm thức ăn, lúc lại dâng trà rót nước cho phó đạo diễn bên cạnh, rất là ân cần. Mọi người thấy anh ta chịu khó như vậy đều có ấn tượng khá tốt với anh ta. Thẩm Sở Sở nghĩ, trong này chắc trừ cô, mọi người đều khá là thích anh ta đi. Thật không hổ danh là lưu lượng tiểu sinh, luôn có thể dựa vào khuôn mặt đẹp của mình khiến cho mọi người đều yêu thích anh ta.
Thẩm Sở Sở lại cảm thấy người như thế quá là ngán, thế nên không thích thú gì.
Chờ đến lúc cơm cuối cùng cũng ăn xong, Tề Vũ Phi đề xuất muốn đưa Thẩm Sở Sở về khách sạn, Thẩm Sở Sở nhìn xe bảo mẫu đang dừng bên người, cười với Tề Vũ Phi, khách khí lại thêm xa cách nói: "Xe của tôi đến rồi, ngày mai gặp ở phim trường."
Tề Vũ Phi nhún nhún vai, nói: "Vậy thì tiếc quá. Ngủ ngon, mơ đẹp."
Thẩm Sở Sở nhịn xuống da gà da vịt trên người, cười với Tề Vũ Phi.
Sau khi xe bảo mẫu đi rồi, sắc mặt Thẩm Sở Sở liền lạnh xuống, cười cả một buổi tối, thật sự là quá mệt.
Hôm sau, sau khi đến trường quay, vốn cảnh quay buổi sáng là cảnh của Thẩm Sở Sở và Tề Vũ Phi, kết quả là thời gian sắp đến rồi mà vẫn chưa thấy Tề Vũ Phi đến. Đạo diễn để cho nhân viên thường vụ đi giục, kết quả là đợi cả nửa giờ, Tề Vũ Phi mới dẫn theo hai trợ lý đến phim trường.
Đạo diễn thấy thế sắc mặt cũng không còn dễ nhìn nữa.
"Xin lỗi đạo diễn, xin lỗi Sở Sở, tối qua tôi xem kịch bản muộn quá nên sáng nay dậy muộn mất, thật sự là rất xin lỗi. Lát nữa tôi mời mọi người cà phê nhé."
Thẩm Sở Sở đối với chuyện này không nói gì cả. Chẳng qua nghĩ đến vừa rồi vô ý xem Weibo của anh ta thấy được lúc nửa đêm phát Weibo, trong lòng cũng hiểu. Nửa đêm phơi kịch bản, thật là không biết xem thật hay là cố ý bày ra.
Tuy nhiên, rất nhanh Thẩm Sở Sở liền biết rồi.
Đạo diễn niệm tình Tề Vũ Phi vi phạm lần đầu, thái độ cũng khá tốt, cau mày nói: "Sau này nhớ là được."
"Được ạ, đạo diễn, ngày mai đảm bảo sẽ không đến muộn nữa."
Tất cả nhân viên đều đã ngồi yên ổn, mọi người đều đang chờ Tề Vũ Phi đến, vì thế chỉ chờ anh ta đến liền lập tức bắt đầu quay.
"Sở Sở, mong cô lượng thứ." Tề Vũ Phi cười vô cùng đẹp. Nhân viên công tác ở một bên thậm chí còn đang nhỏ giọng thể hiện lòng yêu mến đối với anh ta. Thật có thể coi là làm mê muội nửa cái giới giải trí rồi.
Thẩm Sở Sở đối với loại tướng mạo này có chút miễn dịch, chỉ cười nói: "Khách khí rồi, bắt đầu thôi."
Kết quả, vừa khai máy, Thẩm Sở Sở liền cảm thấy thất vọng thật sâu. Diễn xuất của Tề Vũ Phi không tốt, điểm này cô biết. Trước đây cô cũng từng xem phim thần tượng anh ta diễn chính, chỉ là không ngờ, qua mấy năm rồi, diễn xuất của anh ta tuyệt đối không tiến bộ chút nào. Loại cảm nhận này, vào lúc đối diễn với anh ta, thậm chí còn trực quan hơn là lúc xem ti vi.
"Công chúa, ngài cẩn thận một chút, bên ngoài hoàng cung quá nguy hiểm, ngài không thể đi mạo hiểm một mình được."
Thẩm Sở Sở nhìn vào biểu cảm khoa trương của Tề Vũ Phi, nghĩ thầm, anh diễn là tiểu hầu gia, không phải là thái giám có được không. Có thể đừng nịnh nọt đến vậy không, biểu tình đừng sống động thế được không.
"Cắt!"
Thẩm Sở Sở lần đầu tiên cảm thấy tiếng "Cắt" của đạo diễn lại sinh động dễ nghe như vậy.
Đạo diễn nhìn Tề Vũ Phi, nghĩ đến danh khí của anh ta, nghĩ tới người sau lưng anh ta, nhịn rồi lại nhịn, uyển chuyển nói: "Vũ Phi, động tác trên người giảm một chút, biên độ không cần quá lớn. Còn có, lúc nói chuyện với công chúa tuy là phải cung kính nhưng cũng cần nhớ chú ý thân phận tiểu hầu gia của mình."
Tề Vũ Phi nghe được kiến nghị của đạo diễn thì ngoan ngoan gật đầu nói: "Vâng thưa đạo diễn. Làm phiền thêm cho ông rồi, lần sau tôi nhất định sẽ chú ý."
Nói với đạo diễn xong, lại nhìn sang Thẩm Sở Sở trước mặt nói: "Sở Sở, xin lỗi, hại cô phải quay lại với tôi lần nữa. Tôi không nghĩ là yêu cầu của điện ảnh đối với diễn viên lại nghiêm khắc như vậy, có chút nghĩ quá đương nhiên rồi, sau này tôi sẽ chú ý."
Thẩm Sở Sở nói: "Không có gì."
Mười phút sau, lại bắt đầu quay màn này.
Lần này đúng là tốt hơn lần trước một chút, chỉ là đạo diễn nhìn vào ống kính, đôi mày nhìu chặt vẫn chưa giãn ra. Diễn xuất như thế này, thật là không giống một người đã quay phim ba bốn năm trong ngành giải trí. Cho dù là sinh viên vừa tốt nghiệp học viện điện ảnh cũng tốt hơn cái này.
Tuy vậy, vì chất lượng của bộ điện ảnh, đạo diễn vẫn là hô "Cắt".
Lúc này đạo diễn tự mình tiến tới, làm mẫu một chút nên diễn thế nào, làm thế nào để thông qua lời nói và ngôn ngữ cơ thể đi thể hiện tình cảm của bản thân. Tề Vũ Phi giờ đây cũng có chút bối rối, anh ta không nghĩ tới một cảnh đơn giản như vậy anh lại phải quay lâu như thế. Tuy rằng trước đây quay phim thần tượng cũng thường xuyên NG, nhưng đó đều là trường hợp nói sai lời thoại hoặc là đứng sai vị trí che mất ống kính. Kiểu coi trọng chi tiết như thế này rất hiếm.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Tề Vũ Phi vẫn là theo đạo diễn diễn một lúc. Vì thế, làm lần thứ ba tốt hơn trước đó rất nhiều. Chẳng qua, vẫn chưa đạt được yêu cầu trong lòng. Thế nên bọn họ lại quay lại một lần nữa.
Chờ lần thứ tư rốt cuộc quay xong, lúc tiếp tục quay cảnh phía sau, Tề Vũ Phi thế mà lại quên thoại.
Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, vậy tối qua anh xem kịch bản gì, kịch bản không khí à? Mời vừa bắt đầu quay, mấy câu đầu liền không nhớ được rồi.
Thẩm Sở Sở cũng là không ngờ tới Tề Vũ Phi không chỉ diễn xuất kém, năng lực học tập cũng không tốt lắm, nếu như cứ tiếp tục như thế này, bộ phim này quay hai năm cũng không quay xong. Tuy rằng cảnh của Tề Vũ Phi không nhiều, nhưng cơ bản đều là cảnh đối diễn với cô. Này đúng là giày vò hỏng hết tiết tấu của cô.
Không thể không nói, cảm giác của Thẩm Sở Sở vô cùng chuẩn xác. Vào buổi chiều, Tề Vũ Phi liền NG vô số lần.
Cả một ngày hôm nay cảnh phim của Thẩm Sở Sở mặc dù không nhiều, nhưng lại thấy mệt vô cùng. Đồng dạng cũng mệt còn có đạo diễn, nhiệm vụ của bọn họ hôm nay còn không hoàn thành!
Đến ngày thứ hai, liền tới tiểu cô nương Vương Thiến là kiểu không thích nói chuyện, vào lúc trở về xe bảo mẫu cũng nhịn không được mà châm chọc một câu với Thẩm Sở Sở: "Diễn xuất của anh ta cũng quá kém đi nha."
Thẩm Sở Sở mặt không biểu tình nói: "Em dùng sai từ rồi, một chữ "quá" sao có thể biểu đạt được đánh giá về diễn xuất của anh ta, ít ra cũng phải thêm ba chữ. Thật không biết là anh ta lấy đâu ra tự tin mà cứ không ngừng quay phim không biết."
Vương Thiến tiếp: "Chắc là người hâm mộ thích đi. Em thấy trong tổ kịch rất nhiều cô nhóc đều rất thích anh ta, hơn nữa bên ngoài còn có rất nhiều fan."
Thẩm Sở Sở gật gù, nói: "Có lý."
Đại khái là đạo diễn đã có được cái nhìn vô cùng rõ ràng và toàn diện về diễn xuất của Tề Vũ Phi rồi, vì thế, đến ngày thứ ba thì số lần NG thật là giảm đi, tiến độ quay cũng hơi nhanh hơn một chút.
Thẩm Sở Sở lại cảm thấy cảnh như thế này nếu cắt vào, thật sự là quá ảnh hưởng tới tổng thể. Cô rất muốn nói chuyện với đạo diễn, nhưng nghĩ tới diễn xuất của Tề Vũ Phi, cô thấy là cho dù cô có đi nói cũng vô dụng, hơn nữa đạo diễn sao lại không hiểu. Chỉ là, Tề Vũ Phi liền đại biểu cho lưu lượng, phần lưu lượng này tương lai sẽ là "phòng vé tiềm năng", hơn nữa cô cũng nghe nói là nhà đầu tư nhét vào. Thế nên, chỉ có thể nhịn thôi.
Chuyện không ngờ tới là, cách làm của đạo diễn lại cho Tề Vũ Phi rất nhiều tự tin.
Sau khi hạ màn, Tề Vũ Phi đề xuất ra muốn một mình nói chuyện với Thẩm Sở Sở.
Thẩm Sở Sở nhìn xem Tề Vũ Phi bề ngoài có vẻ rất có mị lực thực chất lại là lưu manh, cười như không cười nói: "Cái này không được thích hợp lắm đi? Nếu như có phần hợp tác công việc gì, có thể bàn với người đại diện của tôi."
Tề Vũ Phi không ngờ là Thẩm Sở Sở sẽ từ chối anh ta, với độ hot hiện nay của anh, nữ minh tinh trong giới dường như là tới đâu cũng tốt chứ. Vô số nữ minh tinh muốn cọ độ hot của anh. Chỉ cần là người dính được một chút lợi, dường như đều có thể lên hot search.
"Không phải chuyện công việc, là tôi thấy dạo này NG quá nhiều lần rồi, thấy có phần phải xin lỗi cô. Muốn mời cô đi ăn một bữa, cảm ơn sự khoan dung và thấu hiểu của cô."
Thẩm Sở Sở cười đáp: "Thế thì không cần đâu, đây đều là chuyện rất bình thường. Ngày trước tôi cũng thường xuyên NG mà, cũng đều nhờ vào sự chiếu cố của các tiền bối với tôi. Anh không cần để tâm, tôi cũng sẽ không để trong lòng đâu."
Tề Vũ Phi thấy dáng vẻ kiên quyết của Thẩm Sở Sở, nụ cười trên mặt có chút không giữ được, nói: "Không thể nói thể được, tôi chỉ là muốn biểu đạt một chút lòng biết ơn của mình. Nếu như cô thật không có thời gian, vậy chúng ta hôm khác lại ăn."
Thẩm Sở Sở hạ mắt suy tư một lát, hỏi lại: "Anh tìm tôi có phải là có chuyện gì không?"
Khóe miệng Tề Vũ Phi ngập ngừng một chút, sau đó cười cười, nói: "Cũng không phải chuyện lớn gì, chính là muốn hỏi cô xem sức khỏe đạo diễn Thường gần đây thế nào."
"Ồ, sức khỏe ông ấy rất tốt."
"Chà, Sở Sở, cô cũng thấy được sự tiến bộ về diễn xuất của tôi, cô ở trước mặt đạo diễn Thường nói tốt cho tôi mấy câu thế nào?" Tề Vũ Phi tự tin nói.
Thẩm Sở Sở kinh ngạc nhìn Tề Vũ Phi, cô đúng là không ngờ Tề Vũ Phi thế mà lại có loại chủ ý này. Hơn nữa, rốt cuộc là ai cho anh ta phần tự tin này?
Không đợi cô thoát khỏi sự chấn kinh, liền nghe thấy trợ lý bên người Tề Vũ Phi nói: "Thực ra cũng không cần nói nhiều cái gì, với danh khí và diễn xuất của anh Phi nhà chúng tôi, khẳng định có thể tham diễn điện ảnh của đạo diễn Thường."
Thẩm Sở Sở liếc mắt nhìn trợ lý của Tề Vũ Phi, nghĩ thầm, ừ, trợ lý cũng khá tự tin đấy.
Bình luận facebook