Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 41-42
Chương 41: Ngoài ý muốn (3)
Đám cảnh sát chỉ có thể nghe theo Hoàng Phủ Ngạn Thương bởi vì dạng thi thể này thật
sự quá mức quỷ dị , phải nói là cực kì quỷ dị.
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn khối xác nguyên hình này trong lúc nhất thời cũng lâm vào đau khổ trầm tư , kỳ thật từ góc độ pháp y để lý giải xác nguyên hình là không dễ dàng phân tích, xuất phát từ nguyên nhân tử vong , nhưng là cỗ thi thể này chỉ trong vài canh giờ ngắn ngủi liền biến thành xác nguyên hình việc này thực sự làm hắn cảm thấy hứng thú.
Hắn vừa muốn đứng dậy trợ lí tuân mệnh đến xử lí thi thể một chút , một viên cảnh sát đi lên phía trước nói khẽ với Hoàng Phủ Ngạn Thương : “Hoàng Phủ tiên sinh, có một cô gái tên là Mặc Di tìm ngài!”
“Mặc Di?”
Hoàng Phủ Ngạn Thương có chút kì quái , hắn liền nhìn ra ngoài cửa thấy một cô gái trông còn rất trẻ , cô mặc một chiếc quần lụa mỏng, màu sắc thanh đạm, mái tóc dài đen nhẹ nhàng tung bay trong gió, dung nhan thanh nhã như mây, cô gái xinh đẹp nhìn thấy cái xác vẫn còn nguyên hình kia, ánh mắt nhẹ nhàng dừng lại trên người Hoàng Phủ Ngạn Thương.
Hoàng Phủ Ngạn Thương tim hơi rung động một chút, hắn cảm thấy ánh mắt của cô giống như lông chim nhẹ nhàng quan trọng nhất là, vẻ đẹp của ánh mắt của cô dĩ nhiên là hắn chưa từng thấy qua ánh mắt màu tím như thế.
“ Cô gái này là ai?”
Hắn hơi chần chừ tiến lên: “ Xin hỏi, cô tìm tôi có việc gì ?”
Nhìn diện mạo của cô, Hoàng Phủ Ngạn Thương không biết cô là người nước nào liền dùng tiếng Anh nói với cô.
Cô gái ngẩng lên ánh mắt như sóng chỉ thấy cô nhẹ nhàng gật đầu một cái rồi lập tức vươn tay chỉ về phía cỗ thi thể kia, thản nhiên nói:
“Tôi nghĩ________ thi thể này giao cho tôi xử lý!”
“ Cái gì?”, không chỉ có Hoàng Phủ Ngạn Thương mà đông đảo cảnh sát cũng lâm vào kinh ngạc.
Người phụ nữ này muốn thi thể này làm gì? Cô lại là cảnh sát hay là bác sĩ khám nghiệm tử thi sao?
Hoàng Phủ Ngạn Thương phát ra một câu: “Tôi không hiểu ý của vị bác sĩ này lắm!”
Cô gái kia cũng mỉm cười nhưng chỉ hơi nhếch khóe miệng lên một chút, cô nhìn cảnh sát vây quanh bốn phía mà nói: “Không biết có thể nói chuyện thêm một chút với Hoàng Phủ tiên sinh được không?”
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn thi thể một cái sau đó gật đầu.
Biệt thự sáng sớm tràn ngập hương vị cỏ xanh mặt trời đã dần dần lộ ra sắc vàng sáng chói.
Ánh nắng chiếu xuống khiến thân hình đàn ông cao lớn cùng dáng người phụ nữ xinh đẹp càng thêm xa hoa lộng lẫy.
“Mặc tiểu thư tôi không rõ ý tứ trong lời nói khi nãy của cô!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn cô gái đứng dưới ánh mặt trời, xung quanh người cô được phản chiếu một vòng ánh sáng tựa như một thiên thân vậy.
Cô gái nhẹ nhàng lay động đầu nói: “Hoàng Phủ tiên sinh tôi với anh giống nhau đều là họ kép, Mặc Di là họ của tôi còn tên đầy đủ —— Mặc Di Nhiễm Dung!”
“Mặc Di Nhiễm Dung?” Hoàng Phủ Ngạn Thương tinh tế thưởng thức tên này thực độc đáo giống như người vậy.
Cô gái mỉm cười không giấu giếm nói: “Mặc Di Nhiễm Dung, Mặc Di gia lớn thứ 25 —— hàng đầu sư!”
Chuyện kì quái.
Hoàng Phủ Ngạn Thương ngẩn ra, hắn có chút khó hiểu mà nhìn cô gái trước mắt, cô tươi cười nói rất nhẹ nhàng nhưng hắn lại không dám tin những gì mình đang nghe.
“Hàng đầu sư?”
Tuy rằng hắn biết có hàng đầu sư tồn tại, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy hơn nữa
trong đầu hắn luôn nghĩ hàng đầu sư là những người đàn ông ăn mặc rất kì quái.
Mà cô gái trước mặt này nhìn qua thanh thuần như nước, tuy toàn thân cao thấp toát ra một cảm giác bí ẩn nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ đem cô với hàng đầu sư có liên hệ.
Nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương giật mình Mặc Di Nhiễm Dung cười cười: “Chỉ mong không
dọa đến Hoàng Phủ tiên sinh!”
“Đâu có, đâu có chỉ là cảm thấy hàng đầu sư là phụ nữ nên hơi ngạc nhiên!” Hoàng Phủ Ngạn Thương bị Mặc Di Nhiễm Dung nói vậy chính mình cảm thấy chút ngạc nhiên.
Mặc Di Nhiễm Dung lần này không cười không phải bởi vì Hoàng Phủ Ngạn Thương nói không tốt, mà chính là bây giờ cô đang nghĩ đến thi thể kia.
“Hoàng Phủ tiên sinh về thi thể kia không phải đơn giản giống như trong tưởng tượng của mọi người, cho nên lần này tôi mới ngàn dặm xa xôi đuổi đến chỗ này chính là muốn điều tra rõ sự tình!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương ánh mắt xẹt qua tia nghi hoặc: “ý cô là —— thi thể này có liên quan đến giáng đầu thuật?”
Suy đoán này không thành lập hắn không biết chính là hắn cảm thấy —— chuyện này có chút không tưởng tượng nổi!!
Mặc Di Nhiễm Dung cũng không giấu diếm tình hình làm gì nhẹ nhàng gật đầu: “Không tồi, Hoàng Phủ tiên sinh là bác sĩ khám nghiệm tử thi lừng danh thế giới, anh hẳn là rất rõ ràng một thi thể bình thường không có khả năng trong thời gian vài giờ ngắn ngủi như vậy lại trở thành xác nguyên hình. Tôi vừa mới nhìn thi thể kia tuy rằng không có tiến hành phân tích nhưng dám khẳng định chủ nhân của thi thể này khi còn sống cho tới khi cái chết ly kì này xảy ra có liên quan tới giáng đầu thuật!!”
“Nghe nói giáng đầu thuật có rất nhiều loại không biết Hàn bá tước rốt cuộc là thuộc loại nào loại?”
Hoàng Phủ Ngạn Thương thực không muốn tin tưởng việc này lắm. Hắn trước giờ vẫn luôn tin tưởng khoa học nhưng sự thật đặt ngay trước mắt hỏi hắn làm sao không tin đây??
Mặc Di Nhiễm Dung nâng mắt lên nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt nói: “Thi hàng!”
“Thi hàng?” Hoàng Phủ Ngạn Thương ánh mắt hơi lóe lên chỉ cảm thấy cái tên này nghe thực âm độc.
Không tồi chủ nhân của cỗ thi thể này là thi hàng, đơn giản mà nói là có người lợi dụng hàng đầu thuật không chỉ muốn khống chế thi thể quan trọng hơn là lợi dụng thi du để thực hiện bước âm độc hơn của giáng đầu thuật!” Giọng điệu của Mặc Di Nhiễm Dung tuy nhẹ nhàng bình thản nhưng lại rất sầu lo.
Lúc này Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn về phía cô không kìm được hỏi: “Cô vừa mới nói mình là ngàn dặm xa xôi đuổi tới chỗ này không lẽ cô có thể dự đoán trước.”
Điểm ấy càng làm hắn nghĩ không ra..
Mặc Di Nhiễm Dung biết trong lòng hắn có nghi hoặc liền nói thẳng: “Người nhà Mặc Di không chỉ có tinh thông giáng đầu thuật, còn rất giỏi bói toán, mà nơi tiếp theo xác nguyên hình này xuất hiện chính là —— Hongkong!”
“Hongkong?” Hoàng Phủ Ngạn Thương đột nhiên nghĩ đến anh cả Hoàng Phủ Ngạn Tước hiện nay đang ở Hongkong.
Mặc Di Nhiễm Dung nâng mắt lên như thể nhìn thấu tâm tư hắn khẽ mở miệng nói: “Không tồi, theo như bói toán của tôi giáng đầu thuật này xuất hiện lần này có liên qua tới Tứ đại tài phiệt.”
Toàn thân Hoàng Phủ Ngạn Thương run lên, hắn như cảm thấy một luồng gió lạnh thổi qua.
Chương 42: Cung Quý Dương nổi bão (1)
Tổng bộ Cung thị.
Sáng sơm, thư kí Đương theo thói quen đem một ly Milano mới pha đặt trên bàn làm việc của tổng giám đốc, đúng lúc Cung Quý Dương nhàn nhã đi tới.
“Chào buổi sáng, Cung tiên sinh!” Thư kí vội vàng lễ phép chào hỏi.
Cung Quý Dương nhẹ nhàng ngửi một chút hương vị của Milano, trên mặt gợi lên một tia cười tà mị, hắn có chút vất vả.
Thư kí mặt đỏ lên vội vàng hạ ánh mắt xuống chuẩn bị rời chỗ này, đối mặt với tổng giám đốc đẹp trai lại cười tà mị như vậy, người phụ nữ nào cũng đều tim đập loạn lên.
Hắn ngồi xuống, một ly cà phê nguyên chất tinh khiết đang bốc khói cũng lập tức đưa tới trước mặt hắn, Cung Quý Dương chậm rãi uống cà phê, động tác nhàn nhã mà biếng nhác, ngay sau đó mới mở hội nghị qua video, đối tượng là tổng giám đốc của Lãnh thị tại Pháp – Lãnh Thiên Dục.
“Xin chào buổi sáng Lãnh tổng!”, hắn hướng về phía webcam vẻ mặt sung sướng tiếp đón.
Chào buổi sáng chính là nhằm vào một người mà thôi.
Lãnh Thiên Dục vẫn như cũ vẻ mặt lãnh khốc, hắn thản nhiên mà mở miệng ngụ ý là nhắc nhở với thế giới không làm chậm chễ thời gian của hắn.
Cung Quý Dương ngược lại vẫn cười ha hả, hắn nhún vai, đối với người bạn tốt này, bộ dáng như ma quỷ từ bé hắn nhìn có chút không quen.
Thiên Dục, ”Sáng sớm tớ tìm cậu là muốn báo cho cậu một tin sốt dẻo, cậu có muốn nghe hay không nghe?”
Lãnh Thiên Dục ở trước màn hình video từ một nơi khác nhìn Cung Quý Dương cười vô lại, hắn không như lúc trước hay hờ hững ngược lại môi mỏng khạc ra một câu ngoài ý muốn :” Tớ cũng có một tin tốt muốn báo cho cậu!”
Cung Quý Dương nghe vậy, lập tức lấy lại tinh thần sau hắn vội vàng nói :” Có hai tin,cậu nói trước đi!”
Hắn biết Lãnh Thiên Dục giống hắn không thích nói giỡn, lại càng sẽ không cớ lấy bạn tốt ra làm trò đùa, nếu hắn nói có một tin tức như vậy nhất định chính là có giá trị, nhất định là có liên quan đến mình, Cung Quý Dương còn muốn trêu đùa hắn một chút nhưng mà có thể từ trong miệng hắn nghe được một tin tức cũng không sao.
Lãnh Thiên Dục cũng hiểu được đạo lý này, tuy rằng Cung Quý Dương bình thường làm việc có chút vô lý lại sâu không lường được, bình thường ra ngoài cũng không cần đến sớm như vậy, nay lại cố ý muốn tìm mình tiêu khiển nhất định có chuyện gì muốn nói rồi
Lãnh Thiên Dục nghe vậy gật gật đầu, tiếng nói trầm thấp mà hờ hững tràn ngập, giải thích với bạn tốt:”Cậu nói trước đi nếu không mình sợ cậu sau nghe xong tin tức của mình thì tâm tình sẽ bị kích động mà quên mất tin mình phải nói”
Cung Quý Dương khoanh hai tay________cái gì mà thần thần bí bí vậy?
“Ok! Nói ngắn gọn đi!”
Hắn bộ dáng phớt lờ người khác, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên nghiêm túc:” Thiên Dục à, Hàn bá tước bị hạ độc, chuyện này cậu đã biết chưa?”
Đám cảnh sát chỉ có thể nghe theo Hoàng Phủ Ngạn Thương bởi vì dạng thi thể này thật
sự quá mức quỷ dị , phải nói là cực kì quỷ dị.
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn khối xác nguyên hình này trong lúc nhất thời cũng lâm vào đau khổ trầm tư , kỳ thật từ góc độ pháp y để lý giải xác nguyên hình là không dễ dàng phân tích, xuất phát từ nguyên nhân tử vong , nhưng là cỗ thi thể này chỉ trong vài canh giờ ngắn ngủi liền biến thành xác nguyên hình việc này thực sự làm hắn cảm thấy hứng thú.
Hắn vừa muốn đứng dậy trợ lí tuân mệnh đến xử lí thi thể một chút , một viên cảnh sát đi lên phía trước nói khẽ với Hoàng Phủ Ngạn Thương : “Hoàng Phủ tiên sinh, có một cô gái tên là Mặc Di tìm ngài!”
“Mặc Di?”
Hoàng Phủ Ngạn Thương có chút kì quái , hắn liền nhìn ra ngoài cửa thấy một cô gái trông còn rất trẻ , cô mặc một chiếc quần lụa mỏng, màu sắc thanh đạm, mái tóc dài đen nhẹ nhàng tung bay trong gió, dung nhan thanh nhã như mây, cô gái xinh đẹp nhìn thấy cái xác vẫn còn nguyên hình kia, ánh mắt nhẹ nhàng dừng lại trên người Hoàng Phủ Ngạn Thương.
Hoàng Phủ Ngạn Thương tim hơi rung động một chút, hắn cảm thấy ánh mắt của cô giống như lông chim nhẹ nhàng quan trọng nhất là, vẻ đẹp của ánh mắt của cô dĩ nhiên là hắn chưa từng thấy qua ánh mắt màu tím như thế.
“ Cô gái này là ai?”
Hắn hơi chần chừ tiến lên: “ Xin hỏi, cô tìm tôi có việc gì ?”
Nhìn diện mạo của cô, Hoàng Phủ Ngạn Thương không biết cô là người nước nào liền dùng tiếng Anh nói với cô.
Cô gái ngẩng lên ánh mắt như sóng chỉ thấy cô nhẹ nhàng gật đầu một cái rồi lập tức vươn tay chỉ về phía cỗ thi thể kia, thản nhiên nói:
“Tôi nghĩ________ thi thể này giao cho tôi xử lý!”
“ Cái gì?”, không chỉ có Hoàng Phủ Ngạn Thương mà đông đảo cảnh sát cũng lâm vào kinh ngạc.
Người phụ nữ này muốn thi thể này làm gì? Cô lại là cảnh sát hay là bác sĩ khám nghiệm tử thi sao?
Hoàng Phủ Ngạn Thương phát ra một câu: “Tôi không hiểu ý của vị bác sĩ này lắm!”
Cô gái kia cũng mỉm cười nhưng chỉ hơi nhếch khóe miệng lên một chút, cô nhìn cảnh sát vây quanh bốn phía mà nói: “Không biết có thể nói chuyện thêm một chút với Hoàng Phủ tiên sinh được không?”
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn thi thể một cái sau đó gật đầu.
Biệt thự sáng sớm tràn ngập hương vị cỏ xanh mặt trời đã dần dần lộ ra sắc vàng sáng chói.
Ánh nắng chiếu xuống khiến thân hình đàn ông cao lớn cùng dáng người phụ nữ xinh đẹp càng thêm xa hoa lộng lẫy.
“Mặc tiểu thư tôi không rõ ý tứ trong lời nói khi nãy của cô!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn cô gái đứng dưới ánh mặt trời, xung quanh người cô được phản chiếu một vòng ánh sáng tựa như một thiên thân vậy.
Cô gái nhẹ nhàng lay động đầu nói: “Hoàng Phủ tiên sinh tôi với anh giống nhau đều là họ kép, Mặc Di là họ của tôi còn tên đầy đủ —— Mặc Di Nhiễm Dung!”
“Mặc Di Nhiễm Dung?” Hoàng Phủ Ngạn Thương tinh tế thưởng thức tên này thực độc đáo giống như người vậy.
Cô gái mỉm cười không giấu giếm nói: “Mặc Di Nhiễm Dung, Mặc Di gia lớn thứ 25 —— hàng đầu sư!”
Chuyện kì quái.
Hoàng Phủ Ngạn Thương ngẩn ra, hắn có chút khó hiểu mà nhìn cô gái trước mắt, cô tươi cười nói rất nhẹ nhàng nhưng hắn lại không dám tin những gì mình đang nghe.
“Hàng đầu sư?”
Tuy rằng hắn biết có hàng đầu sư tồn tại, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy hơn nữa
trong đầu hắn luôn nghĩ hàng đầu sư là những người đàn ông ăn mặc rất kì quái.
Mà cô gái trước mặt này nhìn qua thanh thuần như nước, tuy toàn thân cao thấp toát ra một cảm giác bí ẩn nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ đem cô với hàng đầu sư có liên hệ.
Nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương giật mình Mặc Di Nhiễm Dung cười cười: “Chỉ mong không
dọa đến Hoàng Phủ tiên sinh!”
“Đâu có, đâu có chỉ là cảm thấy hàng đầu sư là phụ nữ nên hơi ngạc nhiên!” Hoàng Phủ Ngạn Thương bị Mặc Di Nhiễm Dung nói vậy chính mình cảm thấy chút ngạc nhiên.
Mặc Di Nhiễm Dung lần này không cười không phải bởi vì Hoàng Phủ Ngạn Thương nói không tốt, mà chính là bây giờ cô đang nghĩ đến thi thể kia.
“Hoàng Phủ tiên sinh về thi thể kia không phải đơn giản giống như trong tưởng tượng của mọi người, cho nên lần này tôi mới ngàn dặm xa xôi đuổi đến chỗ này chính là muốn điều tra rõ sự tình!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương ánh mắt xẹt qua tia nghi hoặc: “ý cô là —— thi thể này có liên quan đến giáng đầu thuật?”
Suy đoán này không thành lập hắn không biết chính là hắn cảm thấy —— chuyện này có chút không tưởng tượng nổi!!
Mặc Di Nhiễm Dung cũng không giấu diếm tình hình làm gì nhẹ nhàng gật đầu: “Không tồi, Hoàng Phủ tiên sinh là bác sĩ khám nghiệm tử thi lừng danh thế giới, anh hẳn là rất rõ ràng một thi thể bình thường không có khả năng trong thời gian vài giờ ngắn ngủi như vậy lại trở thành xác nguyên hình. Tôi vừa mới nhìn thi thể kia tuy rằng không có tiến hành phân tích nhưng dám khẳng định chủ nhân của thi thể này khi còn sống cho tới khi cái chết ly kì này xảy ra có liên quan tới giáng đầu thuật!!”
“Nghe nói giáng đầu thuật có rất nhiều loại không biết Hàn bá tước rốt cuộc là thuộc loại nào loại?”
Hoàng Phủ Ngạn Thương thực không muốn tin tưởng việc này lắm. Hắn trước giờ vẫn luôn tin tưởng khoa học nhưng sự thật đặt ngay trước mắt hỏi hắn làm sao không tin đây??
Mặc Di Nhiễm Dung nâng mắt lên nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt nói: “Thi hàng!”
“Thi hàng?” Hoàng Phủ Ngạn Thương ánh mắt hơi lóe lên chỉ cảm thấy cái tên này nghe thực âm độc.
Không tồi chủ nhân của cỗ thi thể này là thi hàng, đơn giản mà nói là có người lợi dụng hàng đầu thuật không chỉ muốn khống chế thi thể quan trọng hơn là lợi dụng thi du để thực hiện bước âm độc hơn của giáng đầu thuật!” Giọng điệu của Mặc Di Nhiễm Dung tuy nhẹ nhàng bình thản nhưng lại rất sầu lo.
Lúc này Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn về phía cô không kìm được hỏi: “Cô vừa mới nói mình là ngàn dặm xa xôi đuổi tới chỗ này không lẽ cô có thể dự đoán trước.”
Điểm ấy càng làm hắn nghĩ không ra..
Mặc Di Nhiễm Dung biết trong lòng hắn có nghi hoặc liền nói thẳng: “Người nhà Mặc Di không chỉ có tinh thông giáng đầu thuật, còn rất giỏi bói toán, mà nơi tiếp theo xác nguyên hình này xuất hiện chính là —— Hongkong!”
“Hongkong?” Hoàng Phủ Ngạn Thương đột nhiên nghĩ đến anh cả Hoàng Phủ Ngạn Tước hiện nay đang ở Hongkong.
Mặc Di Nhiễm Dung nâng mắt lên như thể nhìn thấu tâm tư hắn khẽ mở miệng nói: “Không tồi, theo như bói toán của tôi giáng đầu thuật này xuất hiện lần này có liên qua tới Tứ đại tài phiệt.”
Toàn thân Hoàng Phủ Ngạn Thương run lên, hắn như cảm thấy một luồng gió lạnh thổi qua.
Chương 42: Cung Quý Dương nổi bão (1)
Tổng bộ Cung thị.
Sáng sơm, thư kí Đương theo thói quen đem một ly Milano mới pha đặt trên bàn làm việc của tổng giám đốc, đúng lúc Cung Quý Dương nhàn nhã đi tới.
“Chào buổi sáng, Cung tiên sinh!” Thư kí vội vàng lễ phép chào hỏi.
Cung Quý Dương nhẹ nhàng ngửi một chút hương vị của Milano, trên mặt gợi lên một tia cười tà mị, hắn có chút vất vả.
Thư kí mặt đỏ lên vội vàng hạ ánh mắt xuống chuẩn bị rời chỗ này, đối mặt với tổng giám đốc đẹp trai lại cười tà mị như vậy, người phụ nữ nào cũng đều tim đập loạn lên.
Hắn ngồi xuống, một ly cà phê nguyên chất tinh khiết đang bốc khói cũng lập tức đưa tới trước mặt hắn, Cung Quý Dương chậm rãi uống cà phê, động tác nhàn nhã mà biếng nhác, ngay sau đó mới mở hội nghị qua video, đối tượng là tổng giám đốc của Lãnh thị tại Pháp – Lãnh Thiên Dục.
“Xin chào buổi sáng Lãnh tổng!”, hắn hướng về phía webcam vẻ mặt sung sướng tiếp đón.
Chào buổi sáng chính là nhằm vào một người mà thôi.
Lãnh Thiên Dục vẫn như cũ vẻ mặt lãnh khốc, hắn thản nhiên mà mở miệng ngụ ý là nhắc nhở với thế giới không làm chậm chễ thời gian của hắn.
Cung Quý Dương ngược lại vẫn cười ha hả, hắn nhún vai, đối với người bạn tốt này, bộ dáng như ma quỷ từ bé hắn nhìn có chút không quen.
Thiên Dục, ”Sáng sớm tớ tìm cậu là muốn báo cho cậu một tin sốt dẻo, cậu có muốn nghe hay không nghe?”
Lãnh Thiên Dục ở trước màn hình video từ một nơi khác nhìn Cung Quý Dương cười vô lại, hắn không như lúc trước hay hờ hững ngược lại môi mỏng khạc ra một câu ngoài ý muốn :” Tớ cũng có một tin tốt muốn báo cho cậu!”
Cung Quý Dương nghe vậy, lập tức lấy lại tinh thần sau hắn vội vàng nói :” Có hai tin,cậu nói trước đi!”
Hắn biết Lãnh Thiên Dục giống hắn không thích nói giỡn, lại càng sẽ không cớ lấy bạn tốt ra làm trò đùa, nếu hắn nói có một tin tức như vậy nhất định chính là có giá trị, nhất định là có liên quan đến mình, Cung Quý Dương còn muốn trêu đùa hắn một chút nhưng mà có thể từ trong miệng hắn nghe được một tin tức cũng không sao.
Lãnh Thiên Dục cũng hiểu được đạo lý này, tuy rằng Cung Quý Dương bình thường làm việc có chút vô lý lại sâu không lường được, bình thường ra ngoài cũng không cần đến sớm như vậy, nay lại cố ý muốn tìm mình tiêu khiển nhất định có chuyện gì muốn nói rồi
Lãnh Thiên Dục nghe vậy gật gật đầu, tiếng nói trầm thấp mà hờ hững tràn ngập, giải thích với bạn tốt:”Cậu nói trước đi nếu không mình sợ cậu sau nghe xong tin tức của mình thì tâm tình sẽ bị kích động mà quên mất tin mình phải nói”
Cung Quý Dương khoanh hai tay________cái gì mà thần thần bí bí vậy?
“Ok! Nói ngắn gọn đi!”
Hắn bộ dáng phớt lờ người khác, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên nghiêm túc:” Thiên Dục à, Hàn bá tước bị hạ độc, chuyện này cậu đã biết chưa?”
Bình luận facebook