Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2197
Lộ Hướng Đông hỏi Du Dực: “Du tiên sinh, mọi người thu dọn xong hết chưa?”
Du Dực gật đầu: “Ừ, giường trải xong rồi, không còn gì nữa, đang định ra ngoài tham quan.”
“Vậy được, mọi người đi trước đi, tôi dẫn Tiểu Triệt đi trải giường đã.”
Lộ Tu Triệt hỏi Nhạc Thính Phong: “Này, cậu ngủ giường nào thế?”
Nhạc Thính Phong nói: “Sau khi vào cửa, giường trong cùng phía trên bên trái.”
“Vậy tớ ngủ bên dưới giường cậu, mọi người đi trước đi, tớ thu dọn xong sẽ ra tìm mọi người, trưa nay chúng ta cùng ra ngoài ăn trưa nha.”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Ok.”
Lộ Tu Triệt và Lộ Hướng Đông đi vào ký túc xá, nhìn thấy Lâm Trầm một mình trải giường, liền chào hỏi cậu ta: “Chào cậu, tớ là Lộ Tu Triệt, lớp 1, cậu cũng là...”
Lâm Trầm nhìn Lộ Tu Triệt, gật đầu: “Lâm Trầm, cũng là lớp 1.”
Lộ Tu Triệt vui vẻ nói: “Vậy thì tốt quá rồi, sau này sẽ cùng lớp cùng ký túc xá, chỗ chúng ta ở có phải tất cả đều là lớp 1 không?”
Lâm Trầm cúi đầu: “Không biết.”
Cậu ta dường như không muốn nói chuyện, Lộ Tu Triệt gật đầu: “Cũng đúng, ngoài cậu, cũng chỉ mới có Nhạc Thính Phong đến, còn ba người khác vẫn chưa đến.”
“Ba, con ngủ ở đây.” Lộ Tu Triệt chỉ vào giường bên dưới giường của Nhạc Thính Phong nói.
Lộ Hướng Đông gật đầu, ông cùng hai người bảo vệ dọn đồ ra, thường ngày ở nhà ông không hề làm việc này, đã rất nhiều năm không trải giường rồi. Ba người đàn ông, một hồi sau mới trải xong.
Lộ Hướng Đông lúc này mới quan sát xung quanh, thở dài nói: “Điều kiện trong ký túc xá ở trường này thật tệ, con trai, con có chịu được không?”
Lộ Tu Triệt cảm thấy ký túc xá này quá tệ, nhưng mà trường học dù sao cũng không phải là nhà, cậu nói: “Có gì đâu mà không chịu được, mọi người đều như vậy, Thính Phong không cảm thấy có vấn đề gì, con dĩ nhiên cũng ở được.”
Lộ Hướng Đông xúc động nói: “Con trai tôi thật sự trưởng thành rồi, lát nữa ba sẽ đi tìm hiệu trưởng, xem xem có thể cải thiện điều kiện sống ở ký túc xá không, xây một vài tòa nhà tốt hơn cho học sinh.”
Điều kiện tồi tệ thế này, con trai đến đây nhưng lại không nói gì, khiến Lộ Hướng Đông vô cùng xúc động. Nhà tắm và toilet đều dùng chung, ký túc xá chật hẹp, sống ở tầng năm nhưng lại không có thang máy, quần áo thay mỗi ngày, làm sao giặt cũng là cả vấn đề. Trong lòng Lộ Hướng Đông có chút lo lắng cho con trai, con trai chưa từng thiếu thứ gì, sống tập thể thế này Lộ Tu Triệt chưa từng trải qua, đây thật sự là một thử thách cho cậu.
Lộ Tu Triệt mỉm cười nói: “Yên tâm đi ba, con không lo lắng thì ba lo lắng cái gì, có nói thì cũng không thay đổi được.”
“Con cùng Thính Phong cùng học một trường phổ thông, ba cũng yên tâm rồi. Con trai, con phải học thật tốt, có thiếu gì thì nói với ba, quần áo bà nội soạn cho con đủ thay trong một tuần, đồ con thay không cần giặt, cuối tuần sẽ có tài xế đến đón con, mang về nhà giặt là được.”
“Dạ, con biết rồi, đi thôi, chúng ta đi tìm Thính Phong, con đã hẹn mọi người trưa nay cùng ăn cơm rồi.”
“Ừ, vậy chúng ta đi nào.”
Đang định đi, Lộ Hướng Đông ngẩng đầu hỏi Lâm Trầm đang ngồi ở giường trên: “Lâm Trầm cùng đi ăn cơm nhé? Căn tin trong trường hình như hôm nay vẫn chưa mở.”
Lâm Trầm nhìn ông rồi lắc đầu: “Cảm ơn, không cần đâu ạ.”
“Vậy chúng tôi đi trước nhé.”
“Dạ.”
Lộ Tu Triệt và Lộ Hướng Đông vừa ra khỏi ký túc xá, Lâm Trầm liền nhìn sang giường của Nhạc Thính Phong và giường cậu ta, sau đó nhìn lại giường của mình.
Du Dực gật đầu: “Ừ, giường trải xong rồi, không còn gì nữa, đang định ra ngoài tham quan.”
“Vậy được, mọi người đi trước đi, tôi dẫn Tiểu Triệt đi trải giường đã.”
Lộ Tu Triệt hỏi Nhạc Thính Phong: “Này, cậu ngủ giường nào thế?”
Nhạc Thính Phong nói: “Sau khi vào cửa, giường trong cùng phía trên bên trái.”
“Vậy tớ ngủ bên dưới giường cậu, mọi người đi trước đi, tớ thu dọn xong sẽ ra tìm mọi người, trưa nay chúng ta cùng ra ngoài ăn trưa nha.”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Ok.”
Lộ Tu Triệt và Lộ Hướng Đông đi vào ký túc xá, nhìn thấy Lâm Trầm một mình trải giường, liền chào hỏi cậu ta: “Chào cậu, tớ là Lộ Tu Triệt, lớp 1, cậu cũng là...”
Lâm Trầm nhìn Lộ Tu Triệt, gật đầu: “Lâm Trầm, cũng là lớp 1.”
Lộ Tu Triệt vui vẻ nói: “Vậy thì tốt quá rồi, sau này sẽ cùng lớp cùng ký túc xá, chỗ chúng ta ở có phải tất cả đều là lớp 1 không?”
Lâm Trầm cúi đầu: “Không biết.”
Cậu ta dường như không muốn nói chuyện, Lộ Tu Triệt gật đầu: “Cũng đúng, ngoài cậu, cũng chỉ mới có Nhạc Thính Phong đến, còn ba người khác vẫn chưa đến.”
“Ba, con ngủ ở đây.” Lộ Tu Triệt chỉ vào giường bên dưới giường của Nhạc Thính Phong nói.
Lộ Hướng Đông gật đầu, ông cùng hai người bảo vệ dọn đồ ra, thường ngày ở nhà ông không hề làm việc này, đã rất nhiều năm không trải giường rồi. Ba người đàn ông, một hồi sau mới trải xong.
Lộ Hướng Đông lúc này mới quan sát xung quanh, thở dài nói: “Điều kiện trong ký túc xá ở trường này thật tệ, con trai, con có chịu được không?”
Lộ Tu Triệt cảm thấy ký túc xá này quá tệ, nhưng mà trường học dù sao cũng không phải là nhà, cậu nói: “Có gì đâu mà không chịu được, mọi người đều như vậy, Thính Phong không cảm thấy có vấn đề gì, con dĩ nhiên cũng ở được.”
Lộ Hướng Đông xúc động nói: “Con trai tôi thật sự trưởng thành rồi, lát nữa ba sẽ đi tìm hiệu trưởng, xem xem có thể cải thiện điều kiện sống ở ký túc xá không, xây một vài tòa nhà tốt hơn cho học sinh.”
Điều kiện tồi tệ thế này, con trai đến đây nhưng lại không nói gì, khiến Lộ Hướng Đông vô cùng xúc động. Nhà tắm và toilet đều dùng chung, ký túc xá chật hẹp, sống ở tầng năm nhưng lại không có thang máy, quần áo thay mỗi ngày, làm sao giặt cũng là cả vấn đề. Trong lòng Lộ Hướng Đông có chút lo lắng cho con trai, con trai chưa từng thiếu thứ gì, sống tập thể thế này Lộ Tu Triệt chưa từng trải qua, đây thật sự là một thử thách cho cậu.
Lộ Tu Triệt mỉm cười nói: “Yên tâm đi ba, con không lo lắng thì ba lo lắng cái gì, có nói thì cũng không thay đổi được.”
“Con cùng Thính Phong cùng học một trường phổ thông, ba cũng yên tâm rồi. Con trai, con phải học thật tốt, có thiếu gì thì nói với ba, quần áo bà nội soạn cho con đủ thay trong một tuần, đồ con thay không cần giặt, cuối tuần sẽ có tài xế đến đón con, mang về nhà giặt là được.”
“Dạ, con biết rồi, đi thôi, chúng ta đi tìm Thính Phong, con đã hẹn mọi người trưa nay cùng ăn cơm rồi.”
“Ừ, vậy chúng ta đi nào.”
Đang định đi, Lộ Hướng Đông ngẩng đầu hỏi Lâm Trầm đang ngồi ở giường trên: “Lâm Trầm cùng đi ăn cơm nhé? Căn tin trong trường hình như hôm nay vẫn chưa mở.”
Lâm Trầm nhìn ông rồi lắc đầu: “Cảm ơn, không cần đâu ạ.”
“Vậy chúng tôi đi trước nhé.”
“Dạ.”
Lộ Tu Triệt và Lộ Hướng Đông vừa ra khỏi ký túc xá, Lâm Trầm liền nhìn sang giường của Nhạc Thính Phong và giường cậu ta, sau đó nhìn lại giường của mình.
Bình luận facebook