-
Chương 1796
Bà đem những gì trước đây mình lặng lẽ thu thập được tới cho Mộ Dung Miên xem. Bà có chút bất đắc dĩ, nói: “Cái này, con xem dùng như thế nào, mẹ không phải không nghĩ đến, nhưng mẹ sợ khi dùng xong sẽ cho hiệu ứng ngược. Mẹ muốn làm chuyện này nhưng lại không thể, chuyện này mà bị bung ra sẽ tạo nên gièm pha lớn, khiến tập đoàn Mộ Dung bị tô đen, làm giá cổ phiếu sụt giảm mạnh hơn.” Mộ Dung Miên cảm thấy kinh ngạc bởi anh nghĩ Mộ Dung phu nhân hận Mộ Dung Chí Hoành, nhưng bản thân bà là người của Mộ Dung gia, phía sau lại suy nghĩ cho danh dự của tập đoàn Mộ Dung. “Không ngờ mẹ còn có khả năng như vậy.” “Mẹ không thể không suy nghĩ, mặc cho mọi chuyện thế nào, mẹ đã là người của Mộ Dung gia thì về sau sẽ sống ở đây, mẹ không muốn khiến nó sụp đổ. Mẹ làm vậy không phải vì Mộ Dung Chí Hoành mà là vì con trai mình.” Mộ Dung phu nhân ngồi xuống, liếc mắt thấy Mộ Dung Miên không nói gì nữa. Mộ Dung Miên không hỏi lại, chỉ nói: “Mẹ gọi điện thoại sắp xếp một chút, đưa danh sách tình nhân cho vợ bọn họ, để vợ bọn họ đi tìm mấy cô ả tình nhân này náo loạn, còn có vô số nhược điểm khác, chờ chúng ta đến nơi, bố trí người gọi điện thoại cho bọn họ...” Mộ Dung phu nhân hiểu ý gật đầu: “Được, mẹ đã biết.” Mộ Dung Miên lôi kéo Quý Miên Miên: “Chúng ta tới công ty nào.” Mộ Dung phu nhân gọi bọn họ lại: “Hai người chờ một chút, để mẹ đi cùng hai người. Ở tập đoàn, mẹ vẫn còn chút danh tiếng, nếu có chuyện xảy ra, mẹ vẫn có thể ứng phó được một chút.” Bà bố trí rất nhanh rồi đi cùng hai người đến công ty. Những kẻ gây náo loạn đang tập trung trước sảnh toà nhà, giương biểu ngữ: “Cần cơm ăn, cần tăng lương”, hay “Phản đối bóc lột sức lao động, yêu cầu ngày làm việc 8 giờ.” Mộ Dung phu nhân thấy cảnh này liền cười lạnh, ai mà không biết chế độ của Mộ Dung gia là tốt nhất thành phố, những yêu cầu này quá vô lý rồi. Xe dừng lại, đội bảo vệ nhanh chóng hình thành một vòng tròn, bảo vệ bọn họ ở bên trong. Những công nhân đang bãi công thấy họ thì lập tức xông lại, gọi người đàn ông cầm đầu lên yêu cầu bọn họ đưa ra câu trả lời thuyết phục, nếu không sẽ không quay lại làm việc. Những phóng viên được tìm đến cũng đem ba người Mộ Dung Miên vây lại. “Được, tôi sẽ cho mọi người câu trả lời.” Anh còn đang nói thì điện thoại của mấy tên cầm đầu đoàn bãi công đã đổ chuông. Bọn họ vừa nghe máy thì sắc mặt đều thay đổi, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Mộ Dung Miên. Người vụng trộm bao dưỡng tình nhân thì bị tình nhân gọi tới, nói con sư tử ở nhà đuổi tới, người thì bị sòng bạc yêu cầu trả cả gốc lẫn lãi... tất cả đều là những bí mật ám muội, dơ bẩn. Trong đó có một người là chú họ nội trong nhà Mộ Dung, là người đồng tính, mặc dù đã có vợ có con nhưng không muốn để mọi người biết giới tính thật sự của mình, vụng trộm nuôi hai gã trai ở bên ngoài, nay bị phát hiện, vợ hắn đã đuổi đánh đến nơi rồi Hắn đương nhiên biết là Mộ Dung Miên gây ra, điều này khiến hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, liền cầm tấm bảng gỗ, ném về phía Mộ Dung Miên: “Thằng súc sinh, không ngờ mày đê tiện như vậy…” Hắn còn chưa kịp đi ra đã bị Quý Miên Miên vặn cổ tay ngoặt ra đằng sau, đau đến kêu la thảm thiết: “Giữa thanh thiên bạch nhật mà muốn mưu sát người khác sao? Cô là ai, buông tôi ra.” Quý Miên Miên cười cười: “Tôi chả là ai cả, chỉ đơn giản là vợ của Mộ Dung Miên, đây là chồng tôi, ông nói tôi có nên đánh ông không?”