39902. “ Em cũng có thể nghĩ như vậy !”
Triệu Đình nhún vai, thật ra cô rất muốn giúp đỡ cho không, như vậy, ít ra Lục Sâm sẽ ôm lòng cảm kích hoặc áy náy với cô, nhưng mà Lục Sâm ngay cả một cơ hội cũng không cho cô .
Triệu Đình Đình than nhẹ một tiếng .
Được thôi .
Điều cô có thể làm cũng chỉ có nhiêu đây thôi .
Triệu Đình Đình lại uống thêm một lý rượu vang, thấy sắc mặt của Lục Sâm vẫn khó coi như vậy, cô có chút ngưỡng mộ Tiểu Thất, ai …
Thật sự là một cô gái được trời ưu ái, chuyện tốt gì cũng bị cô ấy chiếm lấy rồi .
Bất tri bất giác, Triệu Đình Đình đã uống hơn nửa chai rượu vang, mà Lục Sâm luôn thân sĩ ánh mắt cứ luôn để trên người của Tiểu Thất và người đàn ông lạ kia, căn bản không có chú ý đến Triệu Đình Đình uống nhiều như vậy, đợi sau khi anh phát hiện, Triệu Đình Đình đã hơi say, gò má đỏ lên, nhưng ánh mắt lại rất tỉnh táo .
“ Đừng uống nữa !”
Lục Sâm lấy chai rượu qua, nhíu mày nhìn Triệu Đình Đình, “ uống nhiều quá người khó chịu vẫn là em !”
Đây có được coi là quan tâm cô không ?
Triệu Đình Đình mím môi cười nhẹ một tiếng, cô cười lấy lại chai rượu, “ yên tâm đi, tửu lượng như vậy vẫn không làm khó được em, mấy năm nay em lăn lộn trên thương trường, có tiệc tùng gì chưa tham qua chứ, một mình uống một cân rượu trắng cũng không thành vấn đề, rượu vang càng khỏi phải nói .”
Nói xong, cô lại rót cho mình một ly nữa, ánh mắt tràn đầy ý cười nhìn sang Tiểu Thất ở chỗ không xa lắm, “ anh vẫn nên đi quan tâm Tiêu tiểu thư lần này xem mắt sẽ thành công không đi .”
“ Sẽ không !”
“ Hửm ?” Triệu Đình Đình nhếch lông mày lên, “ tự tin như vậy ?”
“ Không phải tự tin .” Lục Sâm thu hồi tầm mắt, nhìn Triệu Đình Đình nói, “ Tiểu Thất không phải là người dễ thay lòng đổi dạ, vả lại cho dù là thất tình, cũng tuyệt đối sẽ không bắt đầu một mối tình mới để trị thương, hôm nay lý do cô ấy đến xem mắt, chắc chắn là bị gạt đến .
“ Sao anh nhìn ra được ?”
Lục Sâm cắn răng chỉ sang bàn kế bên của Tiểu Thất, “ nhìn thấy người trẻ tuổi kia không ?”
Triệu Đình Đình nhìn qua theo hướng Lục Sâm chỉ, vừa nhìn đã thấy Tiêu Cảnh Thụy .
“ Qua, người đàn ông này đẹp trai quá !” Bởi vì Tiểu Thất và Cảnh Thụy đều đã trưởng thành, ngũ quang càng ngày càng không giống nhau, cho nên Triệu Đình Đình nhìn không ra quan hệ của anh ta với Tiểu Thất, hỏi Lục Sâm, “ anh quen người đàn ông đó sao ?”
“ Đâu chỉ là quen, xém chút thành anh vợ anh rồi !”
“ Anh trai của Tiêu tiểu thư ?”
“ Không sai, anh trai thai long phụng cùng cha cùng mẹ !” Lục Sâm nghiến răng nghiến lợi nói, “ Tiêu Cảnh Thụy lại đến cùng với Tiểu Thất, chắc chắn người đàn ông này là anh ta đồng ý, còn nữa hai người ngồi đối diện Tiêu Cảnh Thụy chắc là cha mẹ của người đàn ông đó, thấy họ trò chuyện như vậy, buổi coi mắt hôm nay tuyệt đối có mưu tính trước !”
Phân tích cũng tương đối có lý lẽ .
Triệu Đình Đình gật đầu, nhìn thấy sắc mặt u ám của Lục Sâm, mắc cười mà nói, “ được rồi, anh cũng đừng trách anh trai nhà người ta, em gái người ta thất tình, chắc chắn là đau lòng em gái, muốn để cô ấy bước ra từ mối tình trước kia, cho nên mới có chuyện ngày hôm nay .”
“ Anh biết !”
Biết thì biết, nhưng vẫn rất tức giận !
Đáng chết !
Tiêu Cảnh Thụy chắc chắn không ưa anh từ lâu rồi, nếu không sao anh vừa mới chia tay với Tiểu Thất, anh ta đã nóng lòng tìm người khác cho Tiểu Thất chứ .
Đáng hận nhất là …
Ánh mắt của Lục Sâm rơi trên người Tiểu Thất, đáng chết, cô lại cười nói vui vẻ với người đàn ông kia, chẳng lẽ nhìn trúng người đàn ông đó rồi sao ?!
…
Tiểu Thất cảm thấy sau lưng lành lạnh .
Cô không nhịn được run rẩy lên .
“ Rất lạnh sao ?”
“ Tạm ổn !”
Người đàn ông ân cần mà cởi chiếc áo khoác tây trên người ra, từ trên ghế đứng lên choàng chiếc áo lên vai Tiểu Thất, Tiểu Thất vội vàng từ chối, “ không cần đâu, tôi không lạnh .”
“ Không phải chứ .” Người đàn ông cười nói đùa, “ cho dù chúng ta làm không thành bạn trai bạn gái, em cũng là em gái của Tiêu Cảnh Thụy, tôi và Cảnh Thụy là bạn, em chính là em gái của bạn tôi, tôi thân là bạn của anh trai em, quan tâm em một chút chắc không sao đấy chứ .”
Thấy Tiểu Thất ngại ngùng mà cười, người đàn ông lại cười mà nói rằng, “ được rồi, thật sự cảm thấy ái ngại, đợi chút ăn xong cơm mới trả tôi .”
Nói tới mức này rồi, nếu như từ chối nữa, vậy thì quá không lễ phép rồi .”
“ Cám ơn .”
“ Không cần khách sáo .”
Hai người về lại chỗ ngồi, Tiểu Thất choàng áo vest của người đàn ông lạ, vô cùng khó chịu . Trên áo khoác tây của người đàn ông đó mang một mùi nước hoa nồng nặc, mùi này Tiểu Thất không thích chút nào cả, cô thích mùi bạc hà thanh mát trên người Lục Sâm .
Áo vest vẫn còn mang theo hơi ấm, Tiểu Thất khó chịu mà ngồi xuống, tiếp tục ăn đồ .
Nhưng mà …
Sau lưng vẫn lành lạnh .
Tiểu Thất cảm thấy tại sao sau khi cô choàng áo khoác lên, trái lại cô còn lạnh hơn nữa đây .
“ Sao vậy ?”
“ Không, không sao !” Tiểu Thất lắc đầu, nghi hoặc nhìn xung quanh, nhưng những người xung quanh lại ăn mặc rất mát mẻ, không có bộc lộ ra biểu cảm lạnh .
Chẳng lẽ chỉ một mình cô cảm thấy lạnh thôi sao ?
Tiểu Thất uống một ly nước nóng vào, cơ thể lập tức ấm áp đi nhiều .
Cô vừa ăn đồ, vừa tiếp tục nhìn sang bàn ăn của Lục Sâm .
“ Chắc Tiêu tiểu thư quen biết hai người kia à ?” Người đàn ông nhẹ giọng nói, “ đôi nam nữ kia rất xuất chúng .”
Trong lòng Tiểu Thất đau buồn, “ bọn họ … nhìn lên rất thích hợp đúng không ?”
“Phải đấy !”
Người đàn ông nhìn sang Lục Sâm và Triệu Đình Đình, hai người đàn ông thì anh tuấn, phụ nữ thì xinh đẹp, nhìn sao cũng cảm thấy ưa nhìn thích hợp .
Tiểu Thất nghe được đáp án, nhịn không được cười khổ lên .
Thì ra cho dù trong mắt người lạ, Lục Sâm và Triệu Đình Đình đều hợp với nhau .
“ Sao vậy, tôi nói sai gì à ?”
Tiểu Thất lắc đầu, “ không phải, là bản thân tôi nghĩ tới một chút chuyện không hay .”
Đối với đối tượng coi mắt .
Tiểu Thất cũng không định giao lưu sâu thêm, đương nhiên cũng không định đem chuyện của mình nói cho anh ta biết, cô hít sâu một hơi, tăng nhanh tốc độ ăn cơm, bây giờ … lúc này, cô chỉ muốn tìm một nơi trốn khỏi .
Tìm một chỗ mà Lục Sâm và Triệu Đình Đình không thấy được, sau đó sảng khoái mà khóc một trận .
…
“ Tiêu tiểu thư hình như nhìn thấy chúng ta rồi .”
“ Ừm !”
Lục Sâm luôn chú ý tới biểu cảm và động tác của Tiểu Thất, nhìn thấy tầm mắt của Tiểu Thất nhìn qua đây, sau đó tăng nhanh tốc độ ăn cơm, trong lòng anh cười khổ .
Tiểu Thất …
Bây giờ chắc chắn là đặc biệt không muốn nhìn thấy anh, cho nên mới nghĩ đến mau chóng rời khỏi .
“ Lục Sâm, vậy chúng ta … có cần thể hiện ân ái thêm một chút không ?”
Lục Sâm nhìn Triệu Đình Đình một cái, gò má cô có chút đỏ, cả người nhìn lên càng ủy mị rung động lòng người hơn, Lục Sâm đã nhận thức được cảm giác người mình yêu thân mật với người khác, lúc này nghe thấy lời đề nghị của Triệu Đình Đình, rõ ràng biết như vậy có thể khiến Tiểu Thất bỏ cuộc, nhưng mà anh vẫn từ chối lời đề nghị này .
“ Không cần, cứ như vậy tự nhiên một chút, nếu như quá cố tình, trái lại sẽ biến khéo thành vụng !”
Triệu Đình Đình thở dài một hơi .
Cơ hội như vậy cũng không cho cô .
Cô xoay mắt nhìn sang bàn của Tiểu Thất, phát hiện hai người đứng lên từ ghế ăn, bộ dạng sắp phải rời khỏi .
Mà bọn họ rời khỏi, nhất định phải đi ngang qua bàn của cô và Lục Sâm .
Bình luận facebook