Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-248
Chương 248
Âm nhạc dừng bước, ánh sáng tối dần
Tất cả mọi người đều rơi vào khủng hoảng, Tô Tố tóm lấy tay của Mộ Bạch nắm chặt
“Xảy ra sự cố rồi sao?”
“Đừng sợ” Mộ Bạch nắm lấy tay của cô, vỗ vỗ vai cô, “anh đi tìm người xem sao, em đừng cử động cứ đứng ở đây đợi anh được không?”
“.....vâng”
Bốn bề đều là tối om om, vả lại xung quanh đều là người, cô ấy lại đi giày cao gót, không cẩn thận sẽ đạp phải người khác, lúc này không cử động là tốt nhất
Mộ Bạch lấy điện thoại ra chiếu sáng, chen qua đám người chật chội, tiến thẳng lên trên bục đài
Người dẫn chương trình đã đợi ở đó, “chuẩn bị xong chưa?”
Mộ Bạch hít một hơi thật sâu, “được rồi”
Người dẫn chương trình gật gật đầu biểu thị đã nhận được, từ trong túi lấy ra bộ đàm, “sẵn sàng sẵn sàng, 3,2,1, bắt đầu”
Tiếng âm nhạc một lần nữa nổi lên
Lần này là tiết tấu nhẹ nhàng của đàn piano, bản nhạc được đánh bỗng nhiên là {dũng khí} của Lương Tịnh Như
Đám người nháo nhác bỗng bình tĩnh lại, đối mặt nhìn nhau
Bỗng nhiên----
Một ánh đèn san khấu từ trên đỉnh đầu chiếu xuống, vừa hay bao phủ Tô Tố trong vòng tròn đo
Phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người cô
Tô Tố đứng ở trong vòng tròn, có chút choáng ngợp
Đây rốt cuộc là có chuyện gì?
“Tôi hôm nay đặc biệt chọn bài {dũng cảm}, vì muốn cổ vũ dũng khí của ngày hôm nay, tôi đã phải chuẩn bị 3 năm tâm lý. 3 năm, từ lần đầu tiên nhìn thấy em tại quán cà phê trước cổng trường, đến khi tôi quyết định đến học viện điện ảnh học biểu diễn, 3 năm nay, tôi luôn luôn âm thầm quan tâm chú ý đến em, nhưng em thì trước giờ chưa từng chú ý đến sự tồn tại của tôi” Mộ Bạch cầm lấy micro, âm thanh truyền đến toàn bãi cỏ
Những người xung quanh đều đã rõ là chuyện gì rồi, toàn bộ yên lặng xuống, kinh ngạc nhìn cảnh này, đến nỗi có một số nữ sinh đã chảy nước mắt cảm động
Tô Tố hoàn toàn ngây ra
Âm thanh này là của Mộ Bạch, đây là đang bày tỏ với cô?
Cô căng thẳng nhìn bốn phía, nhưng cả bãi cỏ chỉ có một mình cô ở trong tâm vòng trong là sáng, xung quanh là một màu tối đen, cô cơ bản không nhìn thấy bóng hình của Mộ Bạch
“.....Tô Tố, trong 3 năm này, chúng mình tổng cộng đi ngang qua nhau 36 lần, trung bình 1 năm 12 lần, mỗi một tháng 1 lần tần xuất này đối với anh mà nói thật sự là giày vò, anh mỗi ngày đều đang mong ngóng lần gặp tới với em, anh vốn dĩ nghĩ rằng đây chỉ đơn giản là thích, cũng chỉ là âm thầm quan sát em, nhưng 3 năm rồi......anh cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hôm nay anh cuối cùng lấy hết dũng khí đứng ở đây. Anh biết em đi quay phim {Ngạo Vân truyền} thì âm thầm tìm cơ hội đóng quần chúng ở bên trong, cuối cùng, khiến em nhớ được tên của anh, đồng thời thành công tiếp cận em”
Tô Tố cắn môi
“Chúng mình lần đầu nắm tay, anh đến bây giờ vẫn có thể nhớ hơi ấm trong tay em, Tô Tố, anh không muốn lại phải mỗi ngày âm thầm hy vọng chờ đợi lần sau gặp mặt là khi nào, cũng không muốn lại âm thầm bảo vệ em như thế này, anh muốn mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút mỗi giây đều nhìn thấy em.....Tô Tố, làm bạn gái anh được không”
Ánh đèn lại một lần nữa sáng lên, bao bọc lấy áo trắng quần đen của Mộ Bạch
Tay trái của anh cầm mícro, tay phải ôm lấy một bó hoa hồng đỏ tươi, dưới ánh sáng chiếu xuống, từng bước từng bước tiến đến gần Tô Tố. Miệng anh nở nụ cười nhẹ nhàng ôn hòa, nhìn thì trông rất bình tĩnh, nhưng người nào thân với anh đều biết anh đang rất căng thẳng—cả phần lưng của anh đều đang cứng đơ
Anh đi đến bên Tô Tố, đưa tay tặng bó hoa hồng lên bên tay của Tô Tố, hai vòng trong ánh sáng hợp lại, biến thành một, Mộ Bạch nhìn chằm chằm Tô Tố, dường như toàn thế giới trong mắt chỉ còn lại sự tồn tại của cô ấy
Khán giả xung quanh bắt đầu cùng nhau cổ vũ, “đồng ý anh ấy à”
“Ở bên nhau”
“Ở bên nhau”
“Ở bên nhau-----”
Tôn Nguyên trong bóng tối đã gọi xong điện thoại quay lại, nhìn thấy hiện trường anh ôm lấy mặt, hoàn toàn không dám nhìn nữa
Mắt của Lãnh Mạc đã quen với bóng đêm, nhìn thấy anh ấy như thế lập tức cau mày, “cậu đây là phản ứng gì vậy, Mộ Bạch bày tỏ rồi cậu không vui mừng thay cho anh ấy?”
“Tớ vui mừng cái đít á” Tôn Nguyên nói bậy, “đổi là người phụ nữ khác tớ khẳng định sẽ thay cậu ta vui mừng à, cậu không nhìn thấy tớ vất vả bày trí hội trường sao, tớ đâu có biết nữ nhân vật chính là Tô Tố à”
Lãnh Mạc nhớ ra Tôn Nguyên biệt danh ở ngoài, phút chốc nghẹn lời
Ánh mắt của anh nghi ngờ nhìn Tôn Nguyên, “cậu và Tô Tố từng có quan hệ rồi?”
Dựa theo bản lĩnh của Tôn Nguyên mà nói chuyện này không nhất định không thể, cậu ta thay bạn gái trước giờ đều rất thường xuyên, mỗi tuần đều không cùng một người.
“Pi pi pi, Lãnh Mạc cậu đừng nói lung tung, cậu mà nói như vậy đại ca nghe thấy nhất định sẽ giết tớ” Tôn Nguyên có một vỗ vào ngực nỗi sợ trong lòng, “a a a, Lãnh Mạc cậu là không biết, Tô Tố là người phụ nữ của đại ca à, cậu còn nhớ lần trước đại ca nói đưa chị dâu cho chúng mình gặp không? Đó chính là Tô Tố à ở giữa bọn họ có xảy ra chút vấn đề, bây giờ đại ca đang nỗ lực theo đuổi lại cô ấy, nếu như biết được tớ giúp Mộ Bạch tạo nên chuyện này, đại ca không giết tớ không được”
Người phụ nữ của Tiêu Lăng
Tiêu Lăng lần đầu tiên nói với bọn họ sẽ đưa phụ nữ đến cho họ gặp, đây là ý nghĩ tình cảm thật sự
Anh nhìn Mộ Bạch ở trong đám người
Tình cảm mà Mộ Bạch đối với Tô Tố anh cũng hiểu rất rõ, yêu thầm đến 3 năm đã đủ nói rõ vấn đề rồi
Hai người đều là huynh đệ của họ, cũng không trách được Tôn Nguyên sẽ như thế này
“Tiêu Nguyên và Tô Tố? Vậy bọn họ có còn khả năng giải hòa không?”
“Tô Tố còn sinh cho đại ca một cặp sinh đôi long phượng nam nữ rồi, cậu nói bọn họ có thể giải hòa không”
Trương Hân sững lại, “anh nói Tô Tố cô ấy đã có hai đứa con rồi?”
“Đúng vậy, hai đứa trẻ đó năm nay đều đã 4 tuổi rồi, 2 ngày trước tin tức giải trí các cậu không xem sao? Chuyện của Tô Tố cô ấy và Đường Sảng, kết quả bị lộ ra chuyện có con, cậu nói chuyện này cũng thậy là trùng hợp đến thần kỳ, Tô Tố cô ấy cũng không biết hai đứa trẻ là của đại ca, cậu nói xem chuyện này gây ra chỉ bởi vì cô Đường Sảng đó,trực tiếp bị đại ca chấm dứt biểu diễn rồi “
Lãnh Mạc là biết Tô Tố có con, 2 ngày trước Mộ Bạch không phải bởi vì chuyện này say rượu sao
Nhưng anh không nghĩ đến con của Tô Tố lại là của Tiêu Lăng
Chuyện này cũng thật mang tính phim truyện quá rồi
Trương Hân cũng ngây ra
Chuyện của Đường Sảng trong giới giải trí ai mà không biết
Chỉ là Trương Hân 2 ngày trước bận không có quan tâm chú ý tin tức giải trí, càng khồn có nghĩ đến người phụ nữ chính còn lại trong câu chuyện của Đường Sảng lại là Tô Tố
Trương Hân trong lòng trầm lặng xuống
Câu nói này lại phá vỡ suy đoán vốn ở trong tim cô
Ánh mắt của cô nhìn thẳng về phía Tô Tố trong đám người, ánh mắt phức tạp khó hiểu khó nói
Lãnh Mạc cũng vô cùng đau đầu, “còn Tiêu Lăng, cậu thông báo cho cậu ta rồi chứ”
“Đã thông báo rồi, đại ca tối hôm nay cũng đến rồi, anh ấy vừa mới đi dạo xung quanh thôi, vừa nãy tớ gọi điện cho anh ấy, nói vợ anh ấy sắp bị cướp rồi, đại ca không nói lời thứ hai thì dập tắt điện thoại rồi, tớ tính toán chắc, anh ấy khẳng định đang về đây gấp rồi”
“Vậy tình huống bây giờ phải làm sao?”
“Tớ nào có biết phải làm sao à đại ca thù dai như vậy, nếu như biết được hôm nay tớ ở đây đóng vai trò quan trọng như thế này, vậy thì tớ chết chắc rồi” Tôn Nguyên muốn khóc mà không có nước mắt, vừa quay đầu, ánh mắt của anh nhìn thấy Tiêu Lăng cách đó không xa, mắt phút chốc căng lên, giật mình lùi luôn về sau 2 bước
“Đại, đại ca.....”
Âm nhạc dừng bước, ánh sáng tối dần
Tất cả mọi người đều rơi vào khủng hoảng, Tô Tố tóm lấy tay của Mộ Bạch nắm chặt
“Xảy ra sự cố rồi sao?”
“Đừng sợ” Mộ Bạch nắm lấy tay của cô, vỗ vỗ vai cô, “anh đi tìm người xem sao, em đừng cử động cứ đứng ở đây đợi anh được không?”
“.....vâng”
Bốn bề đều là tối om om, vả lại xung quanh đều là người, cô ấy lại đi giày cao gót, không cẩn thận sẽ đạp phải người khác, lúc này không cử động là tốt nhất
Mộ Bạch lấy điện thoại ra chiếu sáng, chen qua đám người chật chội, tiến thẳng lên trên bục đài
Người dẫn chương trình đã đợi ở đó, “chuẩn bị xong chưa?”
Mộ Bạch hít một hơi thật sâu, “được rồi”
Người dẫn chương trình gật gật đầu biểu thị đã nhận được, từ trong túi lấy ra bộ đàm, “sẵn sàng sẵn sàng, 3,2,1, bắt đầu”
Tiếng âm nhạc một lần nữa nổi lên
Lần này là tiết tấu nhẹ nhàng của đàn piano, bản nhạc được đánh bỗng nhiên là {dũng khí} của Lương Tịnh Như
Đám người nháo nhác bỗng bình tĩnh lại, đối mặt nhìn nhau
Bỗng nhiên----
Một ánh đèn san khấu từ trên đỉnh đầu chiếu xuống, vừa hay bao phủ Tô Tố trong vòng tròn đo
Phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người cô
Tô Tố đứng ở trong vòng tròn, có chút choáng ngợp
Đây rốt cuộc là có chuyện gì?
“Tôi hôm nay đặc biệt chọn bài {dũng cảm}, vì muốn cổ vũ dũng khí của ngày hôm nay, tôi đã phải chuẩn bị 3 năm tâm lý. 3 năm, từ lần đầu tiên nhìn thấy em tại quán cà phê trước cổng trường, đến khi tôi quyết định đến học viện điện ảnh học biểu diễn, 3 năm nay, tôi luôn luôn âm thầm quan tâm chú ý đến em, nhưng em thì trước giờ chưa từng chú ý đến sự tồn tại của tôi” Mộ Bạch cầm lấy micro, âm thanh truyền đến toàn bãi cỏ
Những người xung quanh đều đã rõ là chuyện gì rồi, toàn bộ yên lặng xuống, kinh ngạc nhìn cảnh này, đến nỗi có một số nữ sinh đã chảy nước mắt cảm động
Tô Tố hoàn toàn ngây ra
Âm thanh này là của Mộ Bạch, đây là đang bày tỏ với cô?
Cô căng thẳng nhìn bốn phía, nhưng cả bãi cỏ chỉ có một mình cô ở trong tâm vòng trong là sáng, xung quanh là một màu tối đen, cô cơ bản không nhìn thấy bóng hình của Mộ Bạch
“.....Tô Tố, trong 3 năm này, chúng mình tổng cộng đi ngang qua nhau 36 lần, trung bình 1 năm 12 lần, mỗi một tháng 1 lần tần xuất này đối với anh mà nói thật sự là giày vò, anh mỗi ngày đều đang mong ngóng lần gặp tới với em, anh vốn dĩ nghĩ rằng đây chỉ đơn giản là thích, cũng chỉ là âm thầm quan sát em, nhưng 3 năm rồi......anh cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hôm nay anh cuối cùng lấy hết dũng khí đứng ở đây. Anh biết em đi quay phim {Ngạo Vân truyền} thì âm thầm tìm cơ hội đóng quần chúng ở bên trong, cuối cùng, khiến em nhớ được tên của anh, đồng thời thành công tiếp cận em”
Tô Tố cắn môi
“Chúng mình lần đầu nắm tay, anh đến bây giờ vẫn có thể nhớ hơi ấm trong tay em, Tô Tố, anh không muốn lại phải mỗi ngày âm thầm hy vọng chờ đợi lần sau gặp mặt là khi nào, cũng không muốn lại âm thầm bảo vệ em như thế này, anh muốn mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút mỗi giây đều nhìn thấy em.....Tô Tố, làm bạn gái anh được không”
Ánh đèn lại một lần nữa sáng lên, bao bọc lấy áo trắng quần đen của Mộ Bạch
Tay trái của anh cầm mícro, tay phải ôm lấy một bó hoa hồng đỏ tươi, dưới ánh sáng chiếu xuống, từng bước từng bước tiến đến gần Tô Tố. Miệng anh nở nụ cười nhẹ nhàng ôn hòa, nhìn thì trông rất bình tĩnh, nhưng người nào thân với anh đều biết anh đang rất căng thẳng—cả phần lưng của anh đều đang cứng đơ
Anh đi đến bên Tô Tố, đưa tay tặng bó hoa hồng lên bên tay của Tô Tố, hai vòng trong ánh sáng hợp lại, biến thành một, Mộ Bạch nhìn chằm chằm Tô Tố, dường như toàn thế giới trong mắt chỉ còn lại sự tồn tại của cô ấy
Khán giả xung quanh bắt đầu cùng nhau cổ vũ, “đồng ý anh ấy à”
“Ở bên nhau”
“Ở bên nhau”
“Ở bên nhau-----”
Tôn Nguyên trong bóng tối đã gọi xong điện thoại quay lại, nhìn thấy hiện trường anh ôm lấy mặt, hoàn toàn không dám nhìn nữa
Mắt của Lãnh Mạc đã quen với bóng đêm, nhìn thấy anh ấy như thế lập tức cau mày, “cậu đây là phản ứng gì vậy, Mộ Bạch bày tỏ rồi cậu không vui mừng thay cho anh ấy?”
“Tớ vui mừng cái đít á” Tôn Nguyên nói bậy, “đổi là người phụ nữ khác tớ khẳng định sẽ thay cậu ta vui mừng à, cậu không nhìn thấy tớ vất vả bày trí hội trường sao, tớ đâu có biết nữ nhân vật chính là Tô Tố à”
Lãnh Mạc nhớ ra Tôn Nguyên biệt danh ở ngoài, phút chốc nghẹn lời
Ánh mắt của anh nghi ngờ nhìn Tôn Nguyên, “cậu và Tô Tố từng có quan hệ rồi?”
Dựa theo bản lĩnh của Tôn Nguyên mà nói chuyện này không nhất định không thể, cậu ta thay bạn gái trước giờ đều rất thường xuyên, mỗi tuần đều không cùng một người.
“Pi pi pi, Lãnh Mạc cậu đừng nói lung tung, cậu mà nói như vậy đại ca nghe thấy nhất định sẽ giết tớ” Tôn Nguyên có một vỗ vào ngực nỗi sợ trong lòng, “a a a, Lãnh Mạc cậu là không biết, Tô Tố là người phụ nữ của đại ca à, cậu còn nhớ lần trước đại ca nói đưa chị dâu cho chúng mình gặp không? Đó chính là Tô Tố à ở giữa bọn họ có xảy ra chút vấn đề, bây giờ đại ca đang nỗ lực theo đuổi lại cô ấy, nếu như biết được tớ giúp Mộ Bạch tạo nên chuyện này, đại ca không giết tớ không được”
Người phụ nữ của Tiêu Lăng
Tiêu Lăng lần đầu tiên nói với bọn họ sẽ đưa phụ nữ đến cho họ gặp, đây là ý nghĩ tình cảm thật sự
Anh nhìn Mộ Bạch ở trong đám người
Tình cảm mà Mộ Bạch đối với Tô Tố anh cũng hiểu rất rõ, yêu thầm đến 3 năm đã đủ nói rõ vấn đề rồi
Hai người đều là huynh đệ của họ, cũng không trách được Tôn Nguyên sẽ như thế này
“Tiêu Nguyên và Tô Tố? Vậy bọn họ có còn khả năng giải hòa không?”
“Tô Tố còn sinh cho đại ca một cặp sinh đôi long phượng nam nữ rồi, cậu nói bọn họ có thể giải hòa không”
Trương Hân sững lại, “anh nói Tô Tố cô ấy đã có hai đứa con rồi?”
“Đúng vậy, hai đứa trẻ đó năm nay đều đã 4 tuổi rồi, 2 ngày trước tin tức giải trí các cậu không xem sao? Chuyện của Tô Tố cô ấy và Đường Sảng, kết quả bị lộ ra chuyện có con, cậu nói chuyện này cũng thậy là trùng hợp đến thần kỳ, Tô Tố cô ấy cũng không biết hai đứa trẻ là của đại ca, cậu nói xem chuyện này gây ra chỉ bởi vì cô Đường Sảng đó,trực tiếp bị đại ca chấm dứt biểu diễn rồi “
Lãnh Mạc là biết Tô Tố có con, 2 ngày trước Mộ Bạch không phải bởi vì chuyện này say rượu sao
Nhưng anh không nghĩ đến con của Tô Tố lại là của Tiêu Lăng
Chuyện này cũng thật mang tính phim truyện quá rồi
Trương Hân cũng ngây ra
Chuyện của Đường Sảng trong giới giải trí ai mà không biết
Chỉ là Trương Hân 2 ngày trước bận không có quan tâm chú ý tin tức giải trí, càng khồn có nghĩ đến người phụ nữ chính còn lại trong câu chuyện của Đường Sảng lại là Tô Tố
Trương Hân trong lòng trầm lặng xuống
Câu nói này lại phá vỡ suy đoán vốn ở trong tim cô
Ánh mắt của cô nhìn thẳng về phía Tô Tố trong đám người, ánh mắt phức tạp khó hiểu khó nói
Lãnh Mạc cũng vô cùng đau đầu, “còn Tiêu Lăng, cậu thông báo cho cậu ta rồi chứ”
“Đã thông báo rồi, đại ca tối hôm nay cũng đến rồi, anh ấy vừa mới đi dạo xung quanh thôi, vừa nãy tớ gọi điện cho anh ấy, nói vợ anh ấy sắp bị cướp rồi, đại ca không nói lời thứ hai thì dập tắt điện thoại rồi, tớ tính toán chắc, anh ấy khẳng định đang về đây gấp rồi”
“Vậy tình huống bây giờ phải làm sao?”
“Tớ nào có biết phải làm sao à đại ca thù dai như vậy, nếu như biết được hôm nay tớ ở đây đóng vai trò quan trọng như thế này, vậy thì tớ chết chắc rồi” Tôn Nguyên muốn khóc mà không có nước mắt, vừa quay đầu, ánh mắt của anh nhìn thấy Tiêu Lăng cách đó không xa, mắt phút chốc căng lên, giật mình lùi luôn về sau 2 bước
“Đại, đại ca.....”
Bình luận facebook