• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ (1 Viewer)

  • Chương 121

Bên trong bệnh viện, Lý Triết lẳng lặng phụng bồi Tô Tiểu Mễ, vì cô ở một bên gọt trái cây.
"Tiểu Mễ, em vẫn còn thích ăn lê sao?" Lý Triết nhẹ nhàng ở một bên vừa gọt lê cho cô, vừa nhẹ giọng nói, trong mắt hàm chứa nhàn nhạt nhu tình.
Tô Tiểu Mễ tựa vào bên giường, có chút cảm động nho nhỏ, không nghĩ tới hắn còn nhớ rõ cô thích ăn cái gì.
"Ừ, thích ăn lê, chỉ là không có giống như hồi đi học có thể ăn được nhiều." Ra ngoài đi làm, công việc càng ngày càng bận rộn, trái cây ăn càng ngày càng ít, những thứ đồ không có chất dinh dưỡng ăn càng ngày càng nhiều, nước trắng uống càng ngày càng ít, cà phê uống càng ngày càng nhiều... Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Anh còn nhớ, em yêu thích văn nghệ, thích quần dài, thích xem sách, thích mang máy mp3 nghe nhạc, thường gặp em cùng Hạ Tử Vi chạy xe đạp xuyên qua sân trường, tươi tắn bức người, xinh đẹp bức người. Các người bây giờ, đều có nghề nghiệp, ưu nhã xinh tươi cảm giác, càng có mùi vị của phụ nữ." Lý Triết nhớ lại thời đi học, các cô ở trường học là một đôi bạn được người người hoan nghênh chị em tốt.
"Em cũng mau quên, em chỉ nhớ Hạ Tử Vi mỗi ngày muốn thu thật nhiều thư tình cùng hoa, kí túc xá điện thoại thường bị đánh bạo." Tô Tiểu Mễ cười nhớ lại, Hạ Tử Vi rất được hoan nghênh, mà cô lại chẳng qua là một cái bóng đứng bên Hạ Tử Vi.
"Hai người các em cũng cùng một dạng, thường có người tìm các loại lý do gọi điện thoại đến kí túc xá tìm hai người, còn có rất nhiều người từ anh đây hỏi thăm nữa."
"Oa, học trưởng, anh là không được rồi, tại sao anh chưa từng có nói cho em biết?" Tô Tiểu Mễ giả bộ tức giận, đô đô chu miệng.
"Bọn họ không xứng với em, cho nên anh cũng đuổi bọn họ đi mất, ha ha! Có phải thật xấu hay không?" Lý Triết rất sảng lãng cười, đem lê bưng đến trước mặt cô, từng khối từng khối, được sắp rất chỉnh tề.
Tô Tiểu Mễ nhìn, có chút thật xin lỗi "Em ăn lê kiểu cách như vầy sao?"
"Anh còn nhớ có một lần em ngã bệnh, anh đi thăm em, em nói ăn lê muốn từng khối từng khối cắt thật đẹp như vậy mới chịu ăn, anh chính là từng khối từng khối giúp em cắt cho đẹp, hiện tại em cũng biết mình làm kiêu?" Hắn mang theo một tia cưng chiều nói.
Tô Tiểu Mễ dùng cây tăm, từng khối từng khối đem lê bỏ vào trong miệng, giống như dòng nước ngọt làm dịu thân thể khô khốc của cô.
"Tiểu Mễ, về sau có chuyện gì không vui cũng quên đi, chỉ nhớ rõ những điều tốt, giống như ở hồi còn đi học, thật vui vẻ, đơn giản. Phải chiếu cố thật tốt cho mình, không cần liều mạng làm thêm giờ, bằng không bác trai, bác gái nhất định sẽ không yên lòng." Hắn không nhịn được vuốt vuốt tóc của cô.
"Ha ha... em chính là chút bệnh vặt, bây giờ lại vô sự rồi, nhưng em nhất định sẽ nghe lời anh, chiếu cố thật tốt cho mình, dù sao sinh mạng là sinh hoạt tiền vốn, chờ em ra viện phải đi tập yoga, mỗi ngày kiên trì rèn luyện thân thể một giờ, như thế nào?" Tô Tiểu Mễ cười nói.
"Đó là tất nhiên, anh nhớ em lúc còn ở trường, múa cùng nhảy rất khá, nhất định phải điều dưỡng tốt thân thể, không nên lấy thân thể của mình đùa giỡn, nếu như một người cảm thấy nhàm chán, anh sẽ đi cùng em."
Tô Tiểu Mễ ở một bên tức cười, hắn bồi cô? Coi như cô nguyện ý, Lâm Khải cũng sẽ không bỏ qua cho cô, cô có lòng cũng không có gan!
Khi cô đang không biết cự tuyệt thế nào, Hiên thiếu gia lại cầm một bó cẩm chướng to đi vào.
Hiên thiếu gia thế nào cũng không có nghĩ đến sẽ bắt gặp Tô Tiểu Mễ bên trong phòng bệnh còn có một người đàn ông khác, hơn nữa nhìn qua vẫn còn rất thân mật, trong lòng hắn theo bản năng hoài nghi, trên mặt lại cười.
"Hiên thiếu gia..." Tô Tiểu Mễ có chút nho nhỏ kinh ngạc, Hiên thiếu gia thế nào nhanh như vậy cũng biết cô nhập viện rồi.
"Lại tới muộn một bước, thân thể như thế nào? Có còn cảm giác chỗ nào không thoải mái không?" Hiên thiếu gia lo lắng hỏi, khi hắn đến Dung Khoa, nghe được có đồng nghiệp đang nghị luận việc cô bị đưa vào bệnh viện, hắn cơ hồ ngay cả nghĩ cũng không hề nghĩ liền chạy thẳng tới đây, nhưng không có nghĩ đến bên cạnh cô có người so với hắn vượt lên trước một bước, trong lòng ít nhiều có chút khó chịu.
"Cám ơn anh quan tâm, em không có việc gì."
"Tiểu Mễ, em chính là thích khách khí với anh, về sau ít nói với anh cám ơn, đó là lời cảm ơn tốt nhất!" Hắn đem hoa cắm vào, nhìn sang Lý Triết, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
Tô Tiểu Mễ đang chuẩn bị giới thiệu, Lý Triết đã lên tiếng Tôi tên là Lý Triết."
"Tôi là Trần Cẩn Hiên!" Hiên thiếu gia vươn tay, hai người thật chặt bắt xuống. Lẫn nhau quan sát đối phương, hai người nhìn như hữu hảo cũng ngầm so sánh cân lượng của đối phương.
Tô Tiểu Mễ như nhớ tới cái gì, khẩn cấp xen vào nói: "Hiên thiếu gia, Lý Triết là bạn trai em, anh ấy vừa từ Mĩ trở về."
Lời này vừa nói ra, Hiên thiếu gia ở một bên có chút lúng túng cười, thì ra người đàn ông này chính là bạn trai ở đại học của Tiểu Mễ, xem ra có chút uy hiếp.
Lời giới thiệu của Tiểu Mễ làm cho Hiên thiếu gia có một loại cảm giác thất bại, loại cảm giác này làm cho hắn không biết phải làm như thế nào, một cỗ nhiệt tình bị người trong nháy mắt giội cho một thùng nước lạnh lớn.
Tô Tiểu Mễ biết lời như vậy sẽ làm Hiên thiếu gia khổ sở, nhưng thay vì để cho hắn lâu dài thống khổ, không bằng ngắn ngủi sâu đau. Nếu như cô không thể cùng hắn ở chung một chỗ, như vậy cô tình nguyện cho đối phương tổn thương ít một chút, Hiên thiếu gia là một người tốt, ít nhất đối với cô rất tốt, rất ân cần cũng rất chiếu cố.
Lý Triết ở một bên rất phối hợp phụng bồi cô đem trận này đùa giỡn cho trọn vẹn, thậm chí có một chút thỏa mãn, hắn cảm thấy nếu hắn thật trở thành bạn trai cô thì đó là một việc rất tốt.
Hiên thiếu gia đến không lâu, Lâm Khải cũng chạy tới.
Tô Tiểu Mễ nhìn ba người đàn ông đứng trong gian phòng, thật làm cho cô nhức đầu, hận không được lập tức biến mất khỏi nơi này. Mà Lý Triết diễn tuồng vui này càng lúc càng giống thật.
"Lâm tổng, tôi là bạn trai Tiểu Mễ, bác sĩ nói cô ấy quá mệt nhọc, cần nghỉ ngơi cho nên mấy ngày này đoán chừng muốn xin nghỉ, hi vọng Lâm tổng có thể đồng ý." Lý Triết đứng trên lập trường Tô Tiểu Mễ suy nghĩ vấn đề, mệt mỏi thành như vậy, vô luận như thế nào cũng cần nghỉ ngơi, mà cô lại cuồng công việc, khi xuất viện đoán chừng lại đi làm, lại giống trước kia gắng sức, luôn cố không làm trễ nãi tiến trình, coi như bị bệnh cũng sẽ mang bệnh tiếp tục làm việc.
"Có thể, Tô chủ quản ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi, hợp với Chủ nhật vừa vặn có bốn ngày, có thể đủ chứ?" Lâm tổng biểu tình cười cười, thế nào cũng muốn ra vẻ hắn là cấp trên, không thể để cho người khác cảm thấy hắn ngược đãi công nhân viên, ngay cả ngã bệnh xin nghỉ còn bày ra sắc mặt thối.
"Cám ơn Lâm tổng, thứ hai tôi nhất định có thể đi làm." Tô Tiểu Mễ ở một bên nhẹ giọng nói, chống lại ánh mắt Lâm Khải, vội vàng nhìn nơi khác.
Nhìn ba người lúng túng, Tô Tiểu Mễ chỉ đành phải bất chấp hậu quả, ngay trước mặt Lâm Khải hướng Lý Triết nháy mắt.
Lý Triết nhận được ánh mắt cô, há lại không hiểu ý tứ Tô Tiểu Mễ, đơn giản đối hai người đàn ông còn lại bày tỏ cám ơn họ đã quan tâm Tiểu Mễ, sau đó lấy lý do cần tĩnh dưỡng mời hai anh ra về.
Hiên thiếu gia ngược lại cười đến sáng suốt, lôi kéo Lâm Khải đi ra ngoài.
*********
Hiên thiếu gia cùng Lâm Khải hai người đều có tâm sự, một đường đi ra khỏi bệnh viện.
"Đi, theo mình đi uống một ly!" Hiên thiếu gia đầy bụng tâm sự, vô cùng ưu thương.
"Vì đâu uống?" Hắn âm trầm có một ít lãnh đạm.
"Trong lòng mình bất bình, vốn cho là có thể mượn khoảng cách Tiểu Mễ cùng Lý Triết chen vào một bước, nhưng là bây giờ, Lý Triết cư nhiên trở về nước, mình phải làm sao bây giờ? Muốn mình cứ như vậy buông tay, mình thật không có cam lòng!"
"Hiên thiếu gia cậu muốn dạng phụ nữ nào lại không có, làm gì lại đặt trọn tâm tư ở trên người cô ấy." Hắn vẫn như cũ không đồng ý Hiên thiếu gia theo đuổi Tô Tiểu Mễ, dĩ nhiên, tất cả đều là suy nghĩ riêng của hắn.
"Mình hiện tại chỉ muốn Tô Tiểu Mễ, cậu nói cho mình biết, mình phải làm như thế nào mới được đây?" Hiên thiếu gia đột nhiên nghiêm túc hỏi Lâm Khải.
"Cậu nói thật?" Hắn đột nhiên nghiêm túc làm cho Lâm Khải không khỏi có chút khẩn trương, trong ấn tượng của Lâm Khải, Hiên thiếu gia sẽ không đối với bất cứ người khác phái nào để ý nhiều như vậy.
"Nói nhảm, mình không nói thật chẳng lẽ còn giả, đôi khi mình muốn an bài một cuộc kiểu như anh hùng cứu mỹ nhân, cho đến khi Tiểu Mễ bị mình làm cho hoàn toàn cảm động, nhưng mình lại lo lắng, bởi vì đây là lần đầu tiên mình muốn chân thành cùng một người nói yêu thương." Hiên thiếu gia thổ lộ tiếng lòng.
"Thừa dịp còn không có vùi lấp quá sâu liền quên đi, cậu đừng đùa với tim mình nữa!" Lâm Khải rất khẳng định nói cho hắn biết, bởi vì Tô Tiểu Mễ cả đời này đều chỉ thuộc về một mình Lâm Khải hắn.
"Mình tìm cậu, là muốn tìm người thương lượng xem hiện tại nên hạ thủ thế nào chứ không phải muốn cậu tới đả kích mình!" Hiên thiếu gia dùng sức trên bờ vai hắn cho một quyền.
"Mình chỉ không muốn cậu hãm sâu trong đó, cô ấy không thích hợp với cậu, huống chi cô ấy đã có bạn trai. Nghe mình khuyên đi, buông tay, trở lại bản tính của Hiên thiếu gia, không cần vì bất kỳ người phụ nữ nào mà thay đổi!" Bất kể như thế nào, hắn là tuyệt đối sẽ không buông tha cho Tô Tiểu Mễ, chỉ cần hắn không buông tha, Hiên thiếu gia liền tuyệt đối sẽ không có cơ hội, cho nên Lâm Khải muốn làm cho Hiên thiếu gia buông tay, không muốn hắn bởi vì Tô Tiểu Mễ mà tiếp tục khổ sở.
Một người là bởi vì tình yêu, một người là bởi vì có tâm sự.
Bên trong quầy rượu, Lâm Khải phụng bồi Hiên thiếu gia uống rượu, hết ly này tới ly khác.
Hiên thiếu gia trong miệng không ngừng gọi ra tên Tô Tiểu Mễ, nhìn hắn như thế cố chấp cùng thống khổ, Lâm Khải thật không thể ngờ đến Hiên thiếu gia lại vùi lấp sâu như vậy.
"Tại sao mình không thể sớm gặp Tiểu Mễ?"
"Duyên phận không phải do người sắp đặt, cậu chính là không có duyên với cô ấy!" Hắn chỉ muốn cho Hiên thiếu gia nhận rõ một sự thật, Tiểu Mễ không thể nào thuộc về hắn, bởi vì cô chỉ thuộc về một mình Lâm Khải.
"Duyên phận là thiên định, thành hay không là do người, mình không tin Tiểu Mễ không vì mình cảm động, mình sẽ không buông tha cho, mình sẽ không buông tay..." Hiên thiếu gia vừa say vừa uống, nỉ non nói không ngừng.
Lâm Khải nhìn hắn, đầu tựa hồ cảm thấy đau hơn, muốn giải quyết khát vọng của Hiên thiếu gia đối với Tô Tiểu Mễ còn cần thêm một chút công phu, như thế nào mới có thể để cho hắn hoàn toàn chết tâm với Tô Tiểu Mễ đây?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom