Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 163
Vô luận Tô Tiểu Mễ đi tới phòng rửa tay hay là phòng giải khát, cảm giác sau lưng đều có một nhóm người chỉ chỉ trỏ trỏ, khi cô quay đầu lại, đồng nghiệp lại vui vẻ hướng về phía cô cười, vẫy tay thân thiết gọi tên cô.
Cô biết, những người đó cũng đang thảo luận về chuyện của cô, về việc cô xen vào giữa Lãnh Tĩnh Thi cùng Lâm Khải.
"Thật không biết loại phụ nữ này mặt dày đến cỡ nào nữa, đã đến nước này còn có mặt mũi ở công ty tiếp tục làm việc sao? Chỉ cần là có một chút tôn nghiêm chắc chắn sẽ cuốn gói đi ngay." Đồng nghiệp Giáp nói.
"Người thứ ba chính là có khả năng chịu nhục nha, cho nên mới nói chúng ta nhất định không thể làm tình nhân của Tổng giám đốc, chúng ta chính là không có cái loại mệnh đó, dù sao chúng ta vẫn có tôn nghiêm của con người!" Đồng nghiệp Ất liền hùa theo lên án.
Cô cầm một đống văn kiện chủ động đi tới phòng làm việc Lâm Khải.
"Tìm tôi có chuyện gì?" Hắn lời nói lãnh đạm, nhìn cô một cái liền cúi đầu trở lại.
"Lâm tổng, rất nhiều chuyện tôi tin tưởng anh cũng có nghe thấy, tôi còn im hơi lặng tiếng sống ở công ty này là bởi vì tôi đã đáp ứng anh, tôi nhất định sẽ tra ra chân tướng sự tình. Hiện tại, tôi mong anh có thể giúp tôi một lần nữa, phối hợp với tôi diễn một tuồng kịch."
"Diễn một tuồng kịch? Thật đúng là việc em am hiểu nha, nói thẳng đi em muốn làm gì!"Ánh mắt của hắn sắc như mũi tên nhọn.
"Ở hội nghị lần này, lần nữa nhắc tới dự án mô hình công viên ăn uống đặc sắc, hơn nữa yêu cầu tôi tiếp tục thực hiện, thậm chí yêu cầu trong vòng ba ngày, anh bảo tôi làm phương án giao cho anh!"
"Dẫn xà xuất động?" Hắn sờ soạng từng cái hồ sơ, có chút hăng hái nhìn cô một cái, đây quả thật có thể xem là một biện pháp tốt "Làm sao em xác định tôi sẽ đáp ứng em?"
"Bởi vì anh cùng tôi đều muốn biết chân tướng."
"Tô Tiểu Mễ, em tại sao phải làm chuyện như vậy?" Hắn đột nhiên lỡ miệng hỏi một câu không có gì liên quan.
"Tôi không có gì để giải thích. Chỉ có một câu tôi đã từng nói, việc tôi chưa từng làm tuyệt đối sẽ không nhận, Lâm tổng tin hay không tin, anh có thể tự hỏi chính mình, trên đời này có rất nhiều chuyện chúng ta cứ tưởng rằng đã thấy rõ ràng nhưng thật ra lại không thấy được gì cả." Cô thật rất muốn nhắc nhở hắn, có vài người không thể tin, tựa như Lãnh Tĩnh Thi, nhưng cô biết, nếu như bây giờ cô nói bất kỳ một câu nói xấu gì về Lãnh Tĩnh Thi, sẽ chỉ làm Lâm Khải ghét cô hơn, thậm chí tin chắc cô chính là mụ la sát hại người.
"Em bán nhà, đầu tư vào một nhà hàng ăn uống nhỏ, chẵn tròn bốn trăm vạn!" Chỉ là vừa ký hiệp ước hai ngày, Lâm Khải liền nhận được tin tức.
"Đúng vậy." Cô đã không còn đi hỏi ngược lại tại sao hắn điều tra cô, mà là thẳng thắn thừa nhận.
"Số tiền đó em lấy đâu ra? Là bên Thái Hoa đưa cho em sao?" Đôi mắt hắn lạnh lẽo nhìn Tiểu Mễ.
"Anh còn đang hoài nghi?"
"Tôi không có lí do để tin em, bởi vì hết thảy quá trùng hợp rồi, không phải sao?"
"Nếu nói là trùng hợp, đó thật sự chính là trùng hợp." Cô cố chấp thọt một câu trở lại.
"Gần đây, những chuyện trùng hợp, ngoài ý muốn phát sinh ở trên người em quá nhiều rồi, điều này không khỏi làm cho tôi hoài nghi, thậm chí hoài nghi em từ lúc bắt đầu đã dự mưu, bởi vì em hận tôi, không phải sao?"
Tô Tiểu Mễ cảm giác mình thật sự là nghe được chuyện cười, cô nhép nhép miệng, lại ức chế không được cười to hai tiếng, cười đến chảy cả nước mắt đã đè nén trong lòng.
"Lâm tổng, anh thật cảm thấy tôi sẽ vì một hai trăm vạn mà bán đi công ty sao? Anh đã từng cho tôi tiền, tôi có lấy sao? Anh cho tôi nhà ở, tôi có ở qua sao? Chỉ cần tôi chấp nhận, anh tùy tiện cũng có thể cho tôi mấy trăm vạn, nhưng Tô Tiểu Mễ tôi mặc dù thiếu tiền của anh, thiếu tình của anh, tôi cũng chưa từng nghĩ qua muốn ở trên người anh lấy đi thứ gì. Anh cảm thấy tôi là giả bộ thanh cao cũng được, ngu xuẩn cũng được, nhưng tôi có nhân cách của tôi. Nếu như anh không muốn phối hợp giúp đỡ, nếu như anh lựa chọn tiếp tục hoài nghi, tốt lắm, tôi lập tức rời đi!"
Khi hết thảy mọi việc đều không còn ai chấp nhận tin tưởng, tiếp tục kiên trì còn có ý nghĩa sao?
"Tâm tình em giống như rất kích động!"
"Anh TMD bị người mang vô số cái mũ chụp lên đầu, anh còn có thể hào phóng nói không có gì sao? Tại sao anh cứ như vậy không muốn tin tưởng tôi? Tôi ở trong lòng anh thật chính là dạng tội ác nào cũng có thể làm, một người phụ nữ đầy ác độc sao?" Cô lẩm bẩm đùa cợt "Nếu như tôi muốn có được sự chú ý của anh, anh cảm thấy tôi có cần thiết cố ý làm cho vị hôn thê của anh sanh non không? Nếu muốn gả vào nhà giàu có, tôi sao lại ngu ngốc đi phá hư công ty thuộc tài sản tôi đang ngắm tới kia? Tôi Tô Tiểu Mễ dù trí thông minh thấp đi nữa, cũng không đem mình vùi lấp đến loại không còn đường lui như thế!"
Tô Tiểu Mễ tức giận mắng thô tục, lần đầu tiên ở trong phòng làm việc hướng về phía Lâm Khải bộc lộ tính khí.
Nhìn cô như thế phát tiết đến mức không quan tâm tới hình tượng, hắn thế nhưng không có tức giận, thậm chí trong lòng còn rung động nhìn bộ dáng hiện tại của cô.
"Anh nói không tới mười câu, mà em lại dùng một trăm câu trả lại, em còn nói tâm tình không kích động? Nếu như em mang theo loại tâm tình này đi đối mặt địch nhân, em muốn anh thế nào tin tưởng em có thể đem chân tướng phơi bày ra cho anh!"Thanh âm của hắn vẫn còn âm lãnh nhưng đôi mày rậm kia giãn ra đã nói lên quyết định của hắn.
Tô Tiểu Mễ bị Lâm Khải làm cho có chút không thể nhận thức được sự việc. Hắn rốt cuộc muốn làm gì? Cho người điều tra việc của cô rồi lại nói những lời này là ý gì...
"Anh muốn em đặc biệt lưu ý Bạch Gấm cùng Thôi Viên Viên!"
"Bạch Gấm?" Lưu ý Thôi Viên Viên cô cảm thấy là có thể, nhưng là Bạch Gấm... cô chỉ là có ý niệm, chứ chưa từng hoài nghi sâu sắc.
"Hai người kia, em lưu ý nhiều là được, ba ngày sau, anh muốn biết đáp án, về phần công ty, anh sẽ nghĩ biện pháp!"
Thái độ biến chuyển làm cho lửa giận của Tô Tiểu Mễ lập tức giảm xuống, nhưng nội tâm lại dấy lên một hồi mất mát không hiểu nổi.
"Còn có chuyện gì sao?" Nhìn Tiểu Mễ không có phản ứng gì, hắn hỏi tiếp. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Không có, vậy tôi đi trước, nếu như Lâm tổng có chuyện tìm, xin trực tiếp gọi tôi là được!" Cô sau khi nói xong lập tức lui ra ngoài, nhưng trong lòng lại tuyệt không thể bình tĩnh được.
Tại sao Lâm Khải không có chất vấn việc cô cố ý làm hại Lãnh Tĩnh Thi sanh non? Mặc dù cô biết mình không phải cố ý, nhưng là lời đồn đãi lại truyền khắp công ty, Lâm Khải không thể nào không có nghe thấy.
Hắn không có chất vấn cô tại sao bán đi phòng ốc, đầu tư nhà hàng ăn uống đều không nói với hắn một tiếng... Rất nhiều, rất nhiều chuyện khác nữa..., hắn cũng không có phát giận, mà là bình tĩnh đem hết thảy từng chuyện một nói vài lời đề cập qua thôi, này không giống phong cách của hắn, không phải sao?
Lòng Tô Tiểu Mễ lại một lần nữa rối loạn.
Trở lại bàn làm việc không tới một phút, Tô Tiểu Mễ liền nhận được email của thư ký Lâm Khải gửi tới, mười lăm phút sau, tất cả cán bộ liên quan đều phải đi họp, bàn về dự án công viên ăn uống.
Tốc độ xử lý chuyện của Lâm Khải là nhanh như vậy, lần này, hắn lại một lần nữa lựa chọn tin tưởng Tô Tiểu Mễ, lựa chọn tin tưởng lòng mình.
Cô biết, những người đó cũng đang thảo luận về chuyện của cô, về việc cô xen vào giữa Lãnh Tĩnh Thi cùng Lâm Khải.
"Thật không biết loại phụ nữ này mặt dày đến cỡ nào nữa, đã đến nước này còn có mặt mũi ở công ty tiếp tục làm việc sao? Chỉ cần là có một chút tôn nghiêm chắc chắn sẽ cuốn gói đi ngay." Đồng nghiệp Giáp nói.
"Người thứ ba chính là có khả năng chịu nhục nha, cho nên mới nói chúng ta nhất định không thể làm tình nhân của Tổng giám đốc, chúng ta chính là không có cái loại mệnh đó, dù sao chúng ta vẫn có tôn nghiêm của con người!" Đồng nghiệp Ất liền hùa theo lên án.
Cô cầm một đống văn kiện chủ động đi tới phòng làm việc Lâm Khải.
"Tìm tôi có chuyện gì?" Hắn lời nói lãnh đạm, nhìn cô một cái liền cúi đầu trở lại.
"Lâm tổng, rất nhiều chuyện tôi tin tưởng anh cũng có nghe thấy, tôi còn im hơi lặng tiếng sống ở công ty này là bởi vì tôi đã đáp ứng anh, tôi nhất định sẽ tra ra chân tướng sự tình. Hiện tại, tôi mong anh có thể giúp tôi một lần nữa, phối hợp với tôi diễn một tuồng kịch."
"Diễn một tuồng kịch? Thật đúng là việc em am hiểu nha, nói thẳng đi em muốn làm gì!"Ánh mắt của hắn sắc như mũi tên nhọn.
"Ở hội nghị lần này, lần nữa nhắc tới dự án mô hình công viên ăn uống đặc sắc, hơn nữa yêu cầu tôi tiếp tục thực hiện, thậm chí yêu cầu trong vòng ba ngày, anh bảo tôi làm phương án giao cho anh!"
"Dẫn xà xuất động?" Hắn sờ soạng từng cái hồ sơ, có chút hăng hái nhìn cô một cái, đây quả thật có thể xem là một biện pháp tốt "Làm sao em xác định tôi sẽ đáp ứng em?"
"Bởi vì anh cùng tôi đều muốn biết chân tướng."
"Tô Tiểu Mễ, em tại sao phải làm chuyện như vậy?" Hắn đột nhiên lỡ miệng hỏi một câu không có gì liên quan.
"Tôi không có gì để giải thích. Chỉ có một câu tôi đã từng nói, việc tôi chưa từng làm tuyệt đối sẽ không nhận, Lâm tổng tin hay không tin, anh có thể tự hỏi chính mình, trên đời này có rất nhiều chuyện chúng ta cứ tưởng rằng đã thấy rõ ràng nhưng thật ra lại không thấy được gì cả." Cô thật rất muốn nhắc nhở hắn, có vài người không thể tin, tựa như Lãnh Tĩnh Thi, nhưng cô biết, nếu như bây giờ cô nói bất kỳ một câu nói xấu gì về Lãnh Tĩnh Thi, sẽ chỉ làm Lâm Khải ghét cô hơn, thậm chí tin chắc cô chính là mụ la sát hại người.
"Em bán nhà, đầu tư vào một nhà hàng ăn uống nhỏ, chẵn tròn bốn trăm vạn!" Chỉ là vừa ký hiệp ước hai ngày, Lâm Khải liền nhận được tin tức.
"Đúng vậy." Cô đã không còn đi hỏi ngược lại tại sao hắn điều tra cô, mà là thẳng thắn thừa nhận.
"Số tiền đó em lấy đâu ra? Là bên Thái Hoa đưa cho em sao?" Đôi mắt hắn lạnh lẽo nhìn Tiểu Mễ.
"Anh còn đang hoài nghi?"
"Tôi không có lí do để tin em, bởi vì hết thảy quá trùng hợp rồi, không phải sao?"
"Nếu nói là trùng hợp, đó thật sự chính là trùng hợp." Cô cố chấp thọt một câu trở lại.
"Gần đây, những chuyện trùng hợp, ngoài ý muốn phát sinh ở trên người em quá nhiều rồi, điều này không khỏi làm cho tôi hoài nghi, thậm chí hoài nghi em từ lúc bắt đầu đã dự mưu, bởi vì em hận tôi, không phải sao?"
Tô Tiểu Mễ cảm giác mình thật sự là nghe được chuyện cười, cô nhép nhép miệng, lại ức chế không được cười to hai tiếng, cười đến chảy cả nước mắt đã đè nén trong lòng.
"Lâm tổng, anh thật cảm thấy tôi sẽ vì một hai trăm vạn mà bán đi công ty sao? Anh đã từng cho tôi tiền, tôi có lấy sao? Anh cho tôi nhà ở, tôi có ở qua sao? Chỉ cần tôi chấp nhận, anh tùy tiện cũng có thể cho tôi mấy trăm vạn, nhưng Tô Tiểu Mễ tôi mặc dù thiếu tiền của anh, thiếu tình của anh, tôi cũng chưa từng nghĩ qua muốn ở trên người anh lấy đi thứ gì. Anh cảm thấy tôi là giả bộ thanh cao cũng được, ngu xuẩn cũng được, nhưng tôi có nhân cách của tôi. Nếu như anh không muốn phối hợp giúp đỡ, nếu như anh lựa chọn tiếp tục hoài nghi, tốt lắm, tôi lập tức rời đi!"
Khi hết thảy mọi việc đều không còn ai chấp nhận tin tưởng, tiếp tục kiên trì còn có ý nghĩa sao?
"Tâm tình em giống như rất kích động!"
"Anh TMD bị người mang vô số cái mũ chụp lên đầu, anh còn có thể hào phóng nói không có gì sao? Tại sao anh cứ như vậy không muốn tin tưởng tôi? Tôi ở trong lòng anh thật chính là dạng tội ác nào cũng có thể làm, một người phụ nữ đầy ác độc sao?" Cô lẩm bẩm đùa cợt "Nếu như tôi muốn có được sự chú ý của anh, anh cảm thấy tôi có cần thiết cố ý làm cho vị hôn thê của anh sanh non không? Nếu muốn gả vào nhà giàu có, tôi sao lại ngu ngốc đi phá hư công ty thuộc tài sản tôi đang ngắm tới kia? Tôi Tô Tiểu Mễ dù trí thông minh thấp đi nữa, cũng không đem mình vùi lấp đến loại không còn đường lui như thế!"
Tô Tiểu Mễ tức giận mắng thô tục, lần đầu tiên ở trong phòng làm việc hướng về phía Lâm Khải bộc lộ tính khí.
Nhìn cô như thế phát tiết đến mức không quan tâm tới hình tượng, hắn thế nhưng không có tức giận, thậm chí trong lòng còn rung động nhìn bộ dáng hiện tại của cô.
"Anh nói không tới mười câu, mà em lại dùng một trăm câu trả lại, em còn nói tâm tình không kích động? Nếu như em mang theo loại tâm tình này đi đối mặt địch nhân, em muốn anh thế nào tin tưởng em có thể đem chân tướng phơi bày ra cho anh!"Thanh âm của hắn vẫn còn âm lãnh nhưng đôi mày rậm kia giãn ra đã nói lên quyết định của hắn.
Tô Tiểu Mễ bị Lâm Khải làm cho có chút không thể nhận thức được sự việc. Hắn rốt cuộc muốn làm gì? Cho người điều tra việc của cô rồi lại nói những lời này là ý gì...
"Anh muốn em đặc biệt lưu ý Bạch Gấm cùng Thôi Viên Viên!"
"Bạch Gấm?" Lưu ý Thôi Viên Viên cô cảm thấy là có thể, nhưng là Bạch Gấm... cô chỉ là có ý niệm, chứ chưa từng hoài nghi sâu sắc.
"Hai người kia, em lưu ý nhiều là được, ba ngày sau, anh muốn biết đáp án, về phần công ty, anh sẽ nghĩ biện pháp!"
Thái độ biến chuyển làm cho lửa giận của Tô Tiểu Mễ lập tức giảm xuống, nhưng nội tâm lại dấy lên một hồi mất mát không hiểu nổi.
"Còn có chuyện gì sao?" Nhìn Tiểu Mễ không có phản ứng gì, hắn hỏi tiếp. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Không có, vậy tôi đi trước, nếu như Lâm tổng có chuyện tìm, xin trực tiếp gọi tôi là được!" Cô sau khi nói xong lập tức lui ra ngoài, nhưng trong lòng lại tuyệt không thể bình tĩnh được.
Tại sao Lâm Khải không có chất vấn việc cô cố ý làm hại Lãnh Tĩnh Thi sanh non? Mặc dù cô biết mình không phải cố ý, nhưng là lời đồn đãi lại truyền khắp công ty, Lâm Khải không thể nào không có nghe thấy.
Hắn không có chất vấn cô tại sao bán đi phòng ốc, đầu tư nhà hàng ăn uống đều không nói với hắn một tiếng... Rất nhiều, rất nhiều chuyện khác nữa..., hắn cũng không có phát giận, mà là bình tĩnh đem hết thảy từng chuyện một nói vài lời đề cập qua thôi, này không giống phong cách của hắn, không phải sao?
Lòng Tô Tiểu Mễ lại một lần nữa rối loạn.
Trở lại bàn làm việc không tới một phút, Tô Tiểu Mễ liền nhận được email của thư ký Lâm Khải gửi tới, mười lăm phút sau, tất cả cán bộ liên quan đều phải đi họp, bàn về dự án công viên ăn uống.
Tốc độ xử lý chuyện của Lâm Khải là nhanh như vậy, lần này, hắn lại một lần nữa lựa chọn tin tưởng Tô Tiểu Mễ, lựa chọn tin tưởng lòng mình.
Bình luận facebook