Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20
Bên trong quầy rượu, bởi vì Ngả Thuỵ nói chuyện, không khí trở nên cực kỳ nhộn nhịp.
"Năm nay, tôi đã ba mươi tuổi, tôi tới Bắc Kinh vừa đúng mười năm, cuộc sống này có thể có mấy cái mười năm? Tất cả các anh chị em, tối nay tất cả mọi người phải uống vui vẻ, không say không về. Tối nay, sẽ là một đêm náo nhiệt nhất của Mtime, chúng ta vứt bỏ tất cả an tĩnh, chúng ta phải điên cuồng, điên cuồng nhảy dựng lên, vui vẻ lên đi!"
Người phía dưới cũng phụ họa theo, trong lúc nhất thời, huýt gió, tiếng vỗ tay không ngừng vang lên.
Ngả Thuỵ đột nhiên biến đổi phong cách, quầy rượu cũng thay đổi ồn ào lên, âm nhạc bên trong quầy rượu đột nhiên biến đổi sống động, đã có người can đảm lắc lư theo điệu nhạc.
"Nơi này rất lâu đều là yên tĩnh, chơi trò tình cảm mập mờ, điên cuồng giống như vầy từ khi tôi biết Mtime tới nay là lần đầu tiên." Đỗ Tử Hào cũng vui vẻ.
Tiếng nhạc từ từ trở nên to hơn, thanh âm nói chuyện của bọn họ cũng đề cao không ít.
Đầu Tô Tiểu Mễ có chút choáng, cô biết kế tiếp không thể uống nữa. Nhìn lại Đỗ Tử Hào một chút, sắc mặt của hắn cũng chầm chậm đỏ ửng, cũng đã uống kha khá.
"Tiểu Mễ, chúng ta cũng xuống nhảy đi!" Đỗ Tử Hào lớn tiếng hướng về phía cô la lên.
"Nhảy? Không, ta không biết nhảy!" Tô Tiểu Mễ bỏ tay, lớn tiếng cự tuyệt.
Bình thường nhàm chán, cô nhiều nhất luyện yoga một chút, loại Audition náo nhiệt này cô không mấy thích ứng.
"Không sao, ở chỗ này, không cần biết nhảy, cô chỉ cần đi theo bước chân của tôi là được, tôi giúp cô!" Đỗ Tử Hào vừa đứng lên, không có trải qua đồng ý của Tô Tiểu Mễ, thật tự nhiên, thậm chí là đương nhiên dắt tay cô đi về phía sàn nhảy.
Tô Tiểu Mễ muốn tránh thoát rồi lại cảm thấy ngượng ngùng, tới cũng tới, Đỗ Tử Hào lại không có động tay động chân với cô, nếu như phát giận ngược lại ra vẻ mình không phóng khoáng.
Cô bị Đỗ Tử Hào kéo đến trung tâm, hắn buông tay cô ra, nói cho cô biết chỉ cần lắc lư thân thể của mình là được, nghĩ uốn éo thế nào liền uốn éo thế nấy, đi theo tiết tấu là được rồi.
Tô Tiểu Mễ nhìn lại bốn phía một chút, con trai con gái đều điên cuồng nhảy nhót, có mấy người nhảy điệu nóng bỏng sát người, ánh sáng lóng lánh, khắp nơi đều là thân thể không an phận, cô đột nhiên cảm thấy mình và chỗ này thật không hợp nhau.
Đỗ Tử Hào tựa hồ nhìn ra bất an của cô, hắn đưa tay qua lôi kéo cô, đung đưa thân thể của cô, cười dạy cô.
"Tiểu Mễ, ra ngoài chơi liền buông lỏng, công việc để một bên, chúng ta to gan, vui vẻ chơi, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, tối hôm nay, chính là một đêm phóng túng mình!" Hắn dán lỗ tai của cô, lớn mật nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đầu Tô Tiểu Mễ bị âm nhạc ồn ào kích thích đến càng thêm choáng, Đỗ Tử Hào lắc thân thể của cô, cô càng thêm cảm thấy khó chịu, trong dạ dày đột nhiên cổn động một hồi, một cái tay của cô vội vàng che miệng lại, một cái tay khác dùng sức đẩy Đỗ Tử Hào ra.
Cô nhanh chóng chạy về phía phòng rửa tay.
Dưới ánh đèn lờ mờ, cô không cẩn thận đụng phải nhiều người, chỉ đành phải khom người ra vẻ xin lỗi, đang muốn vào phòng rửa tay thì trong bụng lại lăn lộn gấp bội.
Cả tay cũng không bưng bít được: "Nôn..." Chỉ cảm thấy mọi thứ trong bao tử nháy mắt đổ trào ra.
Đang lúc Tô Tiểu Mễ cảm thấy một hồi ngượng ngùng lại một trận thoải mái, đột ngột truyền đến:"Nôn...". Vừa ói nên thế nào cũng không nhịn được, Tô Tiểu Mễ chỉ có thể phó mặc cho trời, mạnh mẽ ói tiếp.
Lông mày người kia cơ hồ vặn thành một cổ dây thừng, hai tay nắm thật chặt, phát ra tiếng vang "ken két".
"Năm nay, tôi đã ba mươi tuổi, tôi tới Bắc Kinh vừa đúng mười năm, cuộc sống này có thể có mấy cái mười năm? Tất cả các anh chị em, tối nay tất cả mọi người phải uống vui vẻ, không say không về. Tối nay, sẽ là một đêm náo nhiệt nhất của Mtime, chúng ta vứt bỏ tất cả an tĩnh, chúng ta phải điên cuồng, điên cuồng nhảy dựng lên, vui vẻ lên đi!"
Người phía dưới cũng phụ họa theo, trong lúc nhất thời, huýt gió, tiếng vỗ tay không ngừng vang lên.
Ngả Thuỵ đột nhiên biến đổi phong cách, quầy rượu cũng thay đổi ồn ào lên, âm nhạc bên trong quầy rượu đột nhiên biến đổi sống động, đã có người can đảm lắc lư theo điệu nhạc.
"Nơi này rất lâu đều là yên tĩnh, chơi trò tình cảm mập mờ, điên cuồng giống như vầy từ khi tôi biết Mtime tới nay là lần đầu tiên." Đỗ Tử Hào cũng vui vẻ.
Tiếng nhạc từ từ trở nên to hơn, thanh âm nói chuyện của bọn họ cũng đề cao không ít.
Đầu Tô Tiểu Mễ có chút choáng, cô biết kế tiếp không thể uống nữa. Nhìn lại Đỗ Tử Hào một chút, sắc mặt của hắn cũng chầm chậm đỏ ửng, cũng đã uống kha khá.
"Tiểu Mễ, chúng ta cũng xuống nhảy đi!" Đỗ Tử Hào lớn tiếng hướng về phía cô la lên.
"Nhảy? Không, ta không biết nhảy!" Tô Tiểu Mễ bỏ tay, lớn tiếng cự tuyệt.
Bình thường nhàm chán, cô nhiều nhất luyện yoga một chút, loại Audition náo nhiệt này cô không mấy thích ứng.
"Không sao, ở chỗ này, không cần biết nhảy, cô chỉ cần đi theo bước chân của tôi là được, tôi giúp cô!" Đỗ Tử Hào vừa đứng lên, không có trải qua đồng ý của Tô Tiểu Mễ, thật tự nhiên, thậm chí là đương nhiên dắt tay cô đi về phía sàn nhảy.
Tô Tiểu Mễ muốn tránh thoát rồi lại cảm thấy ngượng ngùng, tới cũng tới, Đỗ Tử Hào lại không có động tay động chân với cô, nếu như phát giận ngược lại ra vẻ mình không phóng khoáng.
Cô bị Đỗ Tử Hào kéo đến trung tâm, hắn buông tay cô ra, nói cho cô biết chỉ cần lắc lư thân thể của mình là được, nghĩ uốn éo thế nào liền uốn éo thế nấy, đi theo tiết tấu là được rồi.
Tô Tiểu Mễ nhìn lại bốn phía một chút, con trai con gái đều điên cuồng nhảy nhót, có mấy người nhảy điệu nóng bỏng sát người, ánh sáng lóng lánh, khắp nơi đều là thân thể không an phận, cô đột nhiên cảm thấy mình và chỗ này thật không hợp nhau.
Đỗ Tử Hào tựa hồ nhìn ra bất an của cô, hắn đưa tay qua lôi kéo cô, đung đưa thân thể của cô, cười dạy cô.
"Tiểu Mễ, ra ngoài chơi liền buông lỏng, công việc để một bên, chúng ta to gan, vui vẻ chơi, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, tối hôm nay, chính là một đêm phóng túng mình!" Hắn dán lỗ tai của cô, lớn mật nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đầu Tô Tiểu Mễ bị âm nhạc ồn ào kích thích đến càng thêm choáng, Đỗ Tử Hào lắc thân thể của cô, cô càng thêm cảm thấy khó chịu, trong dạ dày đột nhiên cổn động một hồi, một cái tay của cô vội vàng che miệng lại, một cái tay khác dùng sức đẩy Đỗ Tử Hào ra.
Cô nhanh chóng chạy về phía phòng rửa tay.
Dưới ánh đèn lờ mờ, cô không cẩn thận đụng phải nhiều người, chỉ đành phải khom người ra vẻ xin lỗi, đang muốn vào phòng rửa tay thì trong bụng lại lăn lộn gấp bội.
Cả tay cũng không bưng bít được: "Nôn..." Chỉ cảm thấy mọi thứ trong bao tử nháy mắt đổ trào ra.
Đang lúc Tô Tiểu Mễ cảm thấy một hồi ngượng ngùng lại một trận thoải mái, đột ngột truyền đến:"Nôn...". Vừa ói nên thế nào cũng không nhịn được, Tô Tiểu Mễ chỉ có thể phó mặc cho trời, mạnh mẽ ói tiếp.
Lông mày người kia cơ hồ vặn thành một cổ dây thừng, hai tay nắm thật chặt, phát ra tiếng vang "ken két".
Bình luận facebook