Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1373
Chương 1373
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1373
“Cậu…… Đừng có mà kiêu ngạo…”
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tát nhân viên bảo vệ đến ngất xỉu, Đường Tử Ngọc dù có ngốc đến đâu cũng biết Bùi Nguyên Minh không dễ đối phó.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này, bà ta sợ hãi liên tục lùi về phía sau, đợi đến khi có phản ứng lại, bà ta cảm thấy lòng tự trọng của mình đang bị khiêu khích.
Lúc này, Đường Tử Ngọc gần như cắn nát một cái răng bạc, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Mỹ Lệ, đi gọi điện thoại cho phó chỉ huy Lâm, nói cho anh ấy biết có người đang gây rối ở bệnh viện Nhân Ái của chúng tai”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau khi nói xong, Đường Tử Ngọc chỉ vào Bùi Nguyên Minh nói: “Cho dù cậu có lợi hại cỡ nào, tôi cũng không tin cậu dám động tay động chân ở đồn cảnh sát!”
“Cậu chờ ngồi tù đi là vừa!”
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, Đường Tử Ngọc này thật sự là phiền phức.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh không có hứng thú muốn tát vào mặt một kẻ lòng dạ hẹp hòi như vậy, nhưng bà ta cứ thích đưa mặt ra.
Đây thực sự là chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ mà.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhìn thấy biểu hiện của Bùi Nguyên Minh, Đường Tử Ngọc chế nhạo, bà ta tưởng rằng Bùi Nguyên Minh đang sợ hãi.
“Sợ?”
“Tôi nói cho cậu biết, hiện tại nếu cậu quỳ xuống xin tôi tha thì vẫn còn kịp đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nếu không, cậu cứ đợi vào tù mà hối hận cả đời đi!”
“Chỉ cần cậu đi vào, tôi đảm bảo cậu sẽ sống không băng chết!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trong lúc nói chuyện, Đường Tử Ngọc trực tiếp cho rất nhiều người của bệnh viện đi tới, từ bác sĩ, y tá đến người dọn dẹp, tóm lại là chặn cả hành lang.
Những người này bình thường vốn đều đã quen hung hăng, cho nên dù có thị vệ nằm dưới đất, bọn họ cũng đều không quan tâm, vẫn hùng hổ kiêu ngạo.
Đường Tử Ngọc còn chế nhạo: “Nhóc con, mau quỳ xuống xin lỗi tôi nhanh một chút, nếu không hôm nay cậu sẽ phải trả giá đắt!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lý Anh Kiệt vẻ mặt nghiêm túc, theo bản năng bảo vệ các thanh tra bị thương.
Bùi Nguyên Minh liếc hắn một cái, khẽ gật đầu, Lý Anh Kiệt quả nhiên là một người tốt, cũng không vô ích khi cho anh ta một cơ hội.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng mà, chuyện trước mắt phải xử lý tốt, lúc này Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nhìn Đường Tử Ngọc, nói: “Quả thực hôm nay có người phải trả giá, nhưng nhất định không phải là tôi, mà là người của bệnh viện Nhân Ái cùng vị trưởng khoa này”.
“Là một bác sĩ nhưng lại không có y đức, thậm chí còn không hiểu các nguyên tắc thân sinh của bác sĩ”
“Các người như vậy vậy là đang trêu đùa với mạng sống của người dân, không đủ tư cách tiếp tục mở bệnh viện.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Bà bây giờ có thể nói cho người đứng sau bà biết, cái gì mà Đường Môn, Khổng thiếu gia gì đấy đúng không”
“Bà nói với anh ta rằng bệnh viện này phải đóng cửa ngay bây giờ. Những gì Bùi Nguyên Minh tôi đã nói, thì Chúa Giê-su cũng không thể giữ được!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nghe Bùi Nguyên Minh nói, bọn người Mỹ Lệ đều khit mũi coi thường.
Họ đã nhìn thấy rất nhiều nhân vật nhỏ ba hoa khác lát, nhưng những người này xưa giờ chỉ có nổ bên ngoài, thực chất thì chả có tài năng gì.
Nếu Bùi Nguyên Minh này thực sự có năng lực, sao lại có thể ăn mặc bần hàn như vậy? Bên người cũng không mang theo nhiều người?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Họ đã thấy quá nhiều nhân vật lớn ở Bệnh viện Nhân Ái, và họ biết những nhân vật lớn là như thế nào!
Đường Tử Ngọc cũng giễu cọt: “Bệnh viện đóng cửa?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Cậu nghĩ cậu là ai!?”
“Dám đóng cửa bệnh viện của Khổng thiếu?”
“Đừng nói là ngươi, cho dù là Hạ Trung Hưng có đến thì cũng không có can đảm này!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nếu cậu cũng có thể đóng cửa bệnh viện này, thì ta sẽ học cách đi của chó ngay trên mặt đất!”
Mỹ Lệ và những người khác đều gật đầu đồng ý, và hết lần này đến lần khác chế nhạo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dưới cái nhìn của bọn họ, Bùi Nguyên Minh, tên nhà quê này thậm chí còn không biết mình đã khiêu khích ai.
Ở chỗ của bọn họ, các nhân vật lớn của Đà Nẵng đến cũng đều phải lễ phép.
Cái này vừa nhìn đã biết chính là nhà quê, là người thấp kém thì có tư cách gì kiêu ngạo chứ?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cho dù đánh đổ được cả chục người bảo an thì sao chứ?
Thời đại này cho dù có một nắm đấm cứng thì cũng làm được gì? Gó thể đánh bại cả đồn cảnh sát sao? Điều này còn khó hơn làm chính phủ?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quyền lực là tất cả!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1373
“Cậu…… Đừng có mà kiêu ngạo…”
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tát nhân viên bảo vệ đến ngất xỉu, Đường Tử Ngọc dù có ngốc đến đâu cũng biết Bùi Nguyên Minh không dễ đối phó.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này, bà ta sợ hãi liên tục lùi về phía sau, đợi đến khi có phản ứng lại, bà ta cảm thấy lòng tự trọng của mình đang bị khiêu khích.
Lúc này, Đường Tử Ngọc gần như cắn nát một cái răng bạc, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Mỹ Lệ, đi gọi điện thoại cho phó chỉ huy Lâm, nói cho anh ấy biết có người đang gây rối ở bệnh viện Nhân Ái của chúng tai”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau khi nói xong, Đường Tử Ngọc chỉ vào Bùi Nguyên Minh nói: “Cho dù cậu có lợi hại cỡ nào, tôi cũng không tin cậu dám động tay động chân ở đồn cảnh sát!”
“Cậu chờ ngồi tù đi là vừa!”
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, Đường Tử Ngọc này thật sự là phiền phức.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh không có hứng thú muốn tát vào mặt một kẻ lòng dạ hẹp hòi như vậy, nhưng bà ta cứ thích đưa mặt ra.
Đây thực sự là chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ mà.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhìn thấy biểu hiện của Bùi Nguyên Minh, Đường Tử Ngọc chế nhạo, bà ta tưởng rằng Bùi Nguyên Minh đang sợ hãi.
“Sợ?”
“Tôi nói cho cậu biết, hiện tại nếu cậu quỳ xuống xin tôi tha thì vẫn còn kịp đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nếu không, cậu cứ đợi vào tù mà hối hận cả đời đi!”
“Chỉ cần cậu đi vào, tôi đảm bảo cậu sẽ sống không băng chết!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trong lúc nói chuyện, Đường Tử Ngọc trực tiếp cho rất nhiều người của bệnh viện đi tới, từ bác sĩ, y tá đến người dọn dẹp, tóm lại là chặn cả hành lang.
Những người này bình thường vốn đều đã quen hung hăng, cho nên dù có thị vệ nằm dưới đất, bọn họ cũng đều không quan tâm, vẫn hùng hổ kiêu ngạo.
Đường Tử Ngọc còn chế nhạo: “Nhóc con, mau quỳ xuống xin lỗi tôi nhanh một chút, nếu không hôm nay cậu sẽ phải trả giá đắt!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lý Anh Kiệt vẻ mặt nghiêm túc, theo bản năng bảo vệ các thanh tra bị thương.
Bùi Nguyên Minh liếc hắn một cái, khẽ gật đầu, Lý Anh Kiệt quả nhiên là một người tốt, cũng không vô ích khi cho anh ta một cơ hội.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng mà, chuyện trước mắt phải xử lý tốt, lúc này Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nhìn Đường Tử Ngọc, nói: “Quả thực hôm nay có người phải trả giá, nhưng nhất định không phải là tôi, mà là người của bệnh viện Nhân Ái cùng vị trưởng khoa này”.
“Là một bác sĩ nhưng lại không có y đức, thậm chí còn không hiểu các nguyên tắc thân sinh của bác sĩ”
“Các người như vậy vậy là đang trêu đùa với mạng sống của người dân, không đủ tư cách tiếp tục mở bệnh viện.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Bà bây giờ có thể nói cho người đứng sau bà biết, cái gì mà Đường Môn, Khổng thiếu gia gì đấy đúng không”
“Bà nói với anh ta rằng bệnh viện này phải đóng cửa ngay bây giờ. Những gì Bùi Nguyên Minh tôi đã nói, thì Chúa Giê-su cũng không thể giữ được!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nghe Bùi Nguyên Minh nói, bọn người Mỹ Lệ đều khit mũi coi thường.
Họ đã nhìn thấy rất nhiều nhân vật nhỏ ba hoa khác lát, nhưng những người này xưa giờ chỉ có nổ bên ngoài, thực chất thì chả có tài năng gì.
Nếu Bùi Nguyên Minh này thực sự có năng lực, sao lại có thể ăn mặc bần hàn như vậy? Bên người cũng không mang theo nhiều người?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Họ đã thấy quá nhiều nhân vật lớn ở Bệnh viện Nhân Ái, và họ biết những nhân vật lớn là như thế nào!
Đường Tử Ngọc cũng giễu cọt: “Bệnh viện đóng cửa?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Cậu nghĩ cậu là ai!?”
“Dám đóng cửa bệnh viện của Khổng thiếu?”
“Đừng nói là ngươi, cho dù là Hạ Trung Hưng có đến thì cũng không có can đảm này!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nếu cậu cũng có thể đóng cửa bệnh viện này, thì ta sẽ học cách đi của chó ngay trên mặt đất!”
Mỹ Lệ và những người khác đều gật đầu đồng ý, và hết lần này đến lần khác chế nhạo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dưới cái nhìn của bọn họ, Bùi Nguyên Minh, tên nhà quê này thậm chí còn không biết mình đã khiêu khích ai.
Ở chỗ của bọn họ, các nhân vật lớn của Đà Nẵng đến cũng đều phải lễ phép.
Cái này vừa nhìn đã biết chính là nhà quê, là người thấp kém thì có tư cách gì kiêu ngạo chứ?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cho dù đánh đổ được cả chục người bảo an thì sao chứ?
Thời đại này cho dù có một nắm đấm cứng thì cũng làm được gì? Gó thể đánh bại cả đồn cảnh sát sao? Điều này còn khó hơn làm chính phủ?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quyền lực là tất cả!
Bình luận facebook