Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1463
Chương 1463
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1463:
Trên gương mặt An Tiến Bình là nụ cười biến thái mà vặn vẹo.
Một đám thuộc hạ cũng nở nụ cười theo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trong đôi mắt mọi người đều là trêu tức.
Tuy chiến lực của Bùi Nguyên Minh rất mạnh, nhưng đơn phương độc mã đấu với An Tiến Bình người đông thế mạnh, quả thực không biết tự lượng sức mình, châu chấu đá xe.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tao nói lần cuối cùng, thả người!”
“Hừ!”
An Tiến Bình phun một bãi nước bọt lên mặt đất, sau đó cười mỉa nói: “Quỳ xuống, liếm sạch sẽ!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Tao cho mày một phút suy nghĩ, liếm sạch sẽ thứ này, hoặc là tao giết chết Trịnh Khánh Vân”
Khi nói chuyện, An Tiến Bình lấy một khẩu súng từ trong ngực ra, mở chốt an toàn để trên trán Trịnh Khánh Vân.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Anh rể, đừng quỳ, anh đừng làm như vậy! Sao tên súc sinh này có thể sỉ nhục anh như vậy được!”
Nhìn thấy An Tiến Bình lấy mình ra uy hiếp anh rể mình yêu thương, Trịnh Khánh Vân sốt ruột tới mức chảy nước mắt, vô cùng đau lòng.
Anh rể là người kiêu ngạo, sao có thể chịu sỉ nhục như thế?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Quỳ xuống!”
An Tiến Bình gào to.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Liếm sạch sẽ!”
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh vô cùng khó coi, chậm rãi tiến lên.
Trịnh Khánh Vân nói theo bản năng: “Anh rể, đừng mà, đừng mài”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nước mắt của cô ta rơi như mưa, cô ta không ngốc, cho nên nhìn ra được chắc chắn là Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ chiếm ưu thế, nếu không dựa theo phong cách làm việc của An Tiến Bình đã không lấy mình ra uy hiếp.
Nhưng mà hiện giờ vì mình, vậy mà anh rể phải chịu sỉ nhục như thế, còn bó tay chịu trói?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này trái tim Trịnh Khánh Vân như bị dao cắt.
Lúc này cô ta mới biết được, anh rể đối xử với mình thật tốt, hình như mình không thể rời khỏi anh rể nữa…
Nhìn Bùi Nguyên Minh bước từng bước lên, sắc mặt vô cùng khó coi chậm rãi đi tới chỗ anh ta nhổ nước bọt.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
An Tiến Bình cười mỉa một tiếng, bỗng nhiên di chuyển khẩu súng trong tay, “pằng” một tiếng, bản vào bên chân Bùi Nguyên Minh.
“Được rồi, quỳ ở đây đi!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Sau đó liếm sạch sẽ!”
Sau đó khẩu súng trong tay An Tiến Bình chĩa về phía Đường Nhân Đồ vẻ mặt vô cùng khó coi, lạnh lùng nói: “Đường Chiến Thân đúng không?
Làm phiên anh vứt đường đao của mình, sau đó quỳ xuống cho ông đây!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Bốp!”
Đường Nhân Đồ chậm rãi buông tay, đường đao trong tay rơi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ngay sau đó gương mặt anh ta vặn vẹo, chậm rãi quỳ xuống đất.
Nhìn thấy cảnh tượng này, An Tiến Bình cười ha ha: “Còn không quỳ!”
“Ngay cả Chiến Thần đường đao đều đã quỳ xuống, thế tử Minh mày khá lắm sao? Quỳ cho ông đây!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Anh rể, đừng mài”
“Đừng để ý tới em, anh chết mà nói, kết cục của em sẽ khó chịu hơn chết!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Anh rể, em cầu xin anh, đừng quỳ mà, em chết sau này anh giết anh ta báo thù cho em “Em không muốn trước khi chết còn chịu sỉ nhục, em tình nguyện chết thuần khiết trong trắng Trịnh Khánh Vân vô cùng đau lòng, lúc này mở miệng.
Trơ mắt nhìn anh rể mình yêu thương bị người ta bắt nạt như vậy, trái tim cô ta như bị dao cắt.
“Bốp..: Nhìn thấy Trịnh Khánh Vân đang vùng vẫy, An Tiến Bình trở tay tát mạnh một cái: Bây giờ sức lực của anh ta rất mạnh, trực tiếp tát Trịnh Khánh Vân ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau đó An Tiến Bình mới phủi tay, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bây giờ không còn ai quấy rầy mày nữa, quỳ xuống cho ông đây!”
Một đám tinh nhuệ của Băng Quốc đều vui sướng khi người khác gặp họa nhìn Bùi Nguyên Minh.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Khiến người giống như sát thần khuất phục, quả nhiên là phó đại diện An vô cùng trâu bò!
Người Đại Hạ trâu bò tới mấy, ở trước mặt anh ta đều như con chó.
Không quỳ không được nha!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Được! Tôi quỳ!”
Lúc này Bùi Nguyên Minh cũng chậm rãi quỳ xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhìn thấy động tác của anh, An Tiến Bình cười ha ha.
Nhưng mà ngay lúc Bùi Nguyên Minh sắp quỳ xuống, Đường Nhân Đồ ở phía sau còn chưa hoàn toàn quỳ xuống đứng bật dậy, một quyền đánh về phía chỗ Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh đạp chân một cái, đúng lúc đạp lên quyền phong của Đường Nhân Đồ, lúc này mượn lực thân thể bắn nhanh mà ra.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1463:
Trên gương mặt An Tiến Bình là nụ cười biến thái mà vặn vẹo.
Một đám thuộc hạ cũng nở nụ cười theo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trong đôi mắt mọi người đều là trêu tức.
Tuy chiến lực của Bùi Nguyên Minh rất mạnh, nhưng đơn phương độc mã đấu với An Tiến Bình người đông thế mạnh, quả thực không biết tự lượng sức mình, châu chấu đá xe.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tao nói lần cuối cùng, thả người!”
“Hừ!”
An Tiến Bình phun một bãi nước bọt lên mặt đất, sau đó cười mỉa nói: “Quỳ xuống, liếm sạch sẽ!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Tao cho mày một phút suy nghĩ, liếm sạch sẽ thứ này, hoặc là tao giết chết Trịnh Khánh Vân”
Khi nói chuyện, An Tiến Bình lấy một khẩu súng từ trong ngực ra, mở chốt an toàn để trên trán Trịnh Khánh Vân.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Anh rể, đừng quỳ, anh đừng làm như vậy! Sao tên súc sinh này có thể sỉ nhục anh như vậy được!”
Nhìn thấy An Tiến Bình lấy mình ra uy hiếp anh rể mình yêu thương, Trịnh Khánh Vân sốt ruột tới mức chảy nước mắt, vô cùng đau lòng.
Anh rể là người kiêu ngạo, sao có thể chịu sỉ nhục như thế?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Quỳ xuống!”
An Tiến Bình gào to.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Liếm sạch sẽ!”
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh vô cùng khó coi, chậm rãi tiến lên.
Trịnh Khánh Vân nói theo bản năng: “Anh rể, đừng mà, đừng mài”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nước mắt của cô ta rơi như mưa, cô ta không ngốc, cho nên nhìn ra được chắc chắn là Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ chiếm ưu thế, nếu không dựa theo phong cách làm việc của An Tiến Bình đã không lấy mình ra uy hiếp.
Nhưng mà hiện giờ vì mình, vậy mà anh rể phải chịu sỉ nhục như thế, còn bó tay chịu trói?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này trái tim Trịnh Khánh Vân như bị dao cắt.
Lúc này cô ta mới biết được, anh rể đối xử với mình thật tốt, hình như mình không thể rời khỏi anh rể nữa…
Nhìn Bùi Nguyên Minh bước từng bước lên, sắc mặt vô cùng khó coi chậm rãi đi tới chỗ anh ta nhổ nước bọt.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
An Tiến Bình cười mỉa một tiếng, bỗng nhiên di chuyển khẩu súng trong tay, “pằng” một tiếng, bản vào bên chân Bùi Nguyên Minh.
“Được rồi, quỳ ở đây đi!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Sau đó liếm sạch sẽ!”
Sau đó khẩu súng trong tay An Tiến Bình chĩa về phía Đường Nhân Đồ vẻ mặt vô cùng khó coi, lạnh lùng nói: “Đường Chiến Thân đúng không?
Làm phiên anh vứt đường đao của mình, sau đó quỳ xuống cho ông đây!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Bốp!”
Đường Nhân Đồ chậm rãi buông tay, đường đao trong tay rơi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ngay sau đó gương mặt anh ta vặn vẹo, chậm rãi quỳ xuống đất.
Nhìn thấy cảnh tượng này, An Tiến Bình cười ha ha: “Còn không quỳ!”
“Ngay cả Chiến Thần đường đao đều đã quỳ xuống, thế tử Minh mày khá lắm sao? Quỳ cho ông đây!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Anh rể, đừng mài”
“Đừng để ý tới em, anh chết mà nói, kết cục của em sẽ khó chịu hơn chết!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Anh rể, em cầu xin anh, đừng quỳ mà, em chết sau này anh giết anh ta báo thù cho em “Em không muốn trước khi chết còn chịu sỉ nhục, em tình nguyện chết thuần khiết trong trắng Trịnh Khánh Vân vô cùng đau lòng, lúc này mở miệng.
Trơ mắt nhìn anh rể mình yêu thương bị người ta bắt nạt như vậy, trái tim cô ta như bị dao cắt.
“Bốp..: Nhìn thấy Trịnh Khánh Vân đang vùng vẫy, An Tiến Bình trở tay tát mạnh một cái: Bây giờ sức lực của anh ta rất mạnh, trực tiếp tát Trịnh Khánh Vân ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau đó An Tiến Bình mới phủi tay, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bây giờ không còn ai quấy rầy mày nữa, quỳ xuống cho ông đây!”
Một đám tinh nhuệ của Băng Quốc đều vui sướng khi người khác gặp họa nhìn Bùi Nguyên Minh.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Khiến người giống như sát thần khuất phục, quả nhiên là phó đại diện An vô cùng trâu bò!
Người Đại Hạ trâu bò tới mấy, ở trước mặt anh ta đều như con chó.
Không quỳ không được nha!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Được! Tôi quỳ!”
Lúc này Bùi Nguyên Minh cũng chậm rãi quỳ xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhìn thấy động tác của anh, An Tiến Bình cười ha ha.
Nhưng mà ngay lúc Bùi Nguyên Minh sắp quỳ xuống, Đường Nhân Đồ ở phía sau còn chưa hoàn toàn quỳ xuống đứng bật dậy, một quyền đánh về phía chỗ Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh đạp chân một cái, đúng lúc đạp lên quyền phong của Đường Nhân Đồ, lúc này mượn lực thân thể bắn nhanh mà ra.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bình luận facebook