Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1601
Chương 1601
Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1601:
Long Nhật Minh chậm rãi ngẩng đầu, liếc mắt đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới xong, mới mỉm cười nói: “Không biết hôm nay tổng giám đốc Bùi mang theo lễ lớn như vậy tới, là chuẩn bị khởi binh hỏi tội, hay là chuẩn bị đòi tôi một câu trả lời thỏa đáng?”
Nghe thấy những lời Long Nhật Minh nói, toàn thân một đám thân tín bên cạnh ông ta chấn động, trên gương mặt lộ vẻ khó mà tin.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Rõ ràng bọn họ không thể ngờ tới, Long Nhật Minh vẫn luôn cường thế thậm chí còn có chút bảo thủ, ở trước mặt Bùi Nguyên Minh lại hiền hòa như vậy.
Phải biết rằng vừa rồi Bùi Nguyên Minh còn giết ba người nhà họ Ngụy ở bên ngoài đấy!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đây là trực tiếp vả mặt Long Nhật Minh, vả mặt Long Môn!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến nói: “Một câu trả lời thỏa đáng sao?
Một nhà Ngụy Hải Nam cấu kết với Nhẫn Môn của Đảo Quốc, ám sát, bố cục hãm hại tôi, chuyện này môn chủ Long không định cho tôi một câu trả lời thỏa đáng à?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Long Nhật Minh thản nhiên nói: “Tổng giám đốc Bùi, mấy ngày trước tôi cũng nhắc nhở cậu rồi, thế cục ở thủ đô rắc rối phức tạp, có người của Đảo Quốc nhúng tay vào”
“Nhưng mà một nhà Ngụy Hải Nam, thân là người của Long Môn lại cấu kết với kẻ thù bên ngoài, quả thật đáng diệt cả nhà”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Tôi sẽ bảo người bắt hết người nhà họ Ngụy, đương nhiên muốn xử lý thể nào cũng được hết”
Những lời này vừa vang lên, sắc mặt đám thân tín thay đổi lớn, lúc này bọn họ nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ khó mà tin.
Vốn cho rằng hôm nay Bùi Nguyên Minh vội tới là cho Long Nhật Minh một câu trả lời thỏa đáng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng không thể ngờ tới, lúc này biến thành Long Nhật Minh cho Bùi Nguyên Minh một câu trả lời thỏa đáng.
Rốt cuộc Bùi Nguyên Minh này có bản lĩnh gì?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Có ma lực gì?
Vậy mà khiển Long Nhật Minh coi trọng anh như vậy?
“Không cân, bên trong Long Môn thanh trừ như thế nào, đây là chuyện của môn chủ Long, cho dù tôi đến thủ đô, nhưng tôi chỉ làm chuyện của tôi thôi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nhưng mà nếu tôi lại phát hiện có đệ tử của Long Môn thông đồng với kẻ thù bên ngoài, vậy tôi không ngại khiến cả Long Môn biến mất.”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Những lời này vừa vang lên, vẻ mặt đám đệ tử của Long Môn đều vô cùng nghiêm trọng.
Phách lối!
Quá kiêu ngạo!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chỉ sợ từ trước tới nay, anh là người đầu tiên dám mở miệng nói như vậy trước mặt Long Nhật Minh.
“Được, được” Long Nhật Minh bật cười: “Tổng giám đốc Bùi không hổ là tổng giám đốc Bùi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Một khi đã như vậy, chuyện Long Môn phân hội thủ đô giao cho cậu, tôi ở Yến Kinh đợi tin tức của cậu”
“Nếu thật sự bị cậu tra ra Long Môn phân hội thủ đô còn có người thông đồng với kẻ thù bên ngoài, đến lúc đó tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thỏa đáng”
Bùi Nguyên Minh bĩu môi, anh cảm thấy Long Nhật Minh đang giăng bãy mình, lừa mình đến thủ đô giải quyết mọi chuyện giúp ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng mà mọi chuyện phát triển đến bước này, cho dù là vì chuyện Long Môn phân hội thủ đô, hay là nhà họ Trầm, nhà họ Chân thủ đồ, hành trình tới thủ đô một chuyến này, e rằng không thể thiếu.
“Nào, tới sớm không bằng tới đúng dịp, tổng giám đốc Bùi có hứng thú không?” Long Nhật Minh cầm một quân cờ, mỉm cười mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bùi Nguyên Minh tiến lên trước, cầm lấy quân cờ màu đen, đặt vào chính giữa bàn cờ.
“Rầm” một tiếng vang nhỏ, cuối cùng cục diện quân trắng sụp đổ trong bàn cờ.
Long Nhật Minh nhìn thấy cảnh này thì hơi sững sờ, một lát sau bật cười nói: “Kẻ trong cuộc thì u mê, thú vị…”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bùi Nguyên Minh đang định nói gì đó, bỗng nhiên anh liếc mắt nhìn về phía sau một cái.
Long Nhật Minh cũng híp mắt nhìn qua, thản nhiên nói: “Không thể ngờ tới đã muộn như vậy, còn có khách quý tới thăm hỏi, tổng giám đốc Bùi, cậu nói không sai, trên dưới Long Môn nên thanh trừ một lần rồi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau khi nói xong, chỉ thấy xung quanh lóe lên bóng người, vô số đệ tử của Long Môn xuất hiện.
Cùng lúc đó, ở phía xa, khí thế vô cùng cường đại lan tràn mà ra, bao phủ toàn trường.
Một người đàn ông trung niên mặc quần áo kiếm đạo, bên hông treo hai thanh đao một ngắn một dài của Đảo Quốc, bước về phía vườn hoa phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Bùi Nguyên Minh ngu ngốc, có dám quyết chiến sống chết với tôi không?”
Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1601:
Long Nhật Minh chậm rãi ngẩng đầu, liếc mắt đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới xong, mới mỉm cười nói: “Không biết hôm nay tổng giám đốc Bùi mang theo lễ lớn như vậy tới, là chuẩn bị khởi binh hỏi tội, hay là chuẩn bị đòi tôi một câu trả lời thỏa đáng?”
Nghe thấy những lời Long Nhật Minh nói, toàn thân một đám thân tín bên cạnh ông ta chấn động, trên gương mặt lộ vẻ khó mà tin.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Rõ ràng bọn họ không thể ngờ tới, Long Nhật Minh vẫn luôn cường thế thậm chí còn có chút bảo thủ, ở trước mặt Bùi Nguyên Minh lại hiền hòa như vậy.
Phải biết rằng vừa rồi Bùi Nguyên Minh còn giết ba người nhà họ Ngụy ở bên ngoài đấy!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đây là trực tiếp vả mặt Long Nhật Minh, vả mặt Long Môn!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến nói: “Một câu trả lời thỏa đáng sao?
Một nhà Ngụy Hải Nam cấu kết với Nhẫn Môn của Đảo Quốc, ám sát, bố cục hãm hại tôi, chuyện này môn chủ Long không định cho tôi một câu trả lời thỏa đáng à?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Long Nhật Minh thản nhiên nói: “Tổng giám đốc Bùi, mấy ngày trước tôi cũng nhắc nhở cậu rồi, thế cục ở thủ đô rắc rối phức tạp, có người của Đảo Quốc nhúng tay vào”
“Nhưng mà một nhà Ngụy Hải Nam, thân là người của Long Môn lại cấu kết với kẻ thù bên ngoài, quả thật đáng diệt cả nhà”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Tôi sẽ bảo người bắt hết người nhà họ Ngụy, đương nhiên muốn xử lý thể nào cũng được hết”
Những lời này vừa vang lên, sắc mặt đám thân tín thay đổi lớn, lúc này bọn họ nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ khó mà tin.
Vốn cho rằng hôm nay Bùi Nguyên Minh vội tới là cho Long Nhật Minh một câu trả lời thỏa đáng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng không thể ngờ tới, lúc này biến thành Long Nhật Minh cho Bùi Nguyên Minh một câu trả lời thỏa đáng.
Rốt cuộc Bùi Nguyên Minh này có bản lĩnh gì?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Có ma lực gì?
Vậy mà khiển Long Nhật Minh coi trọng anh như vậy?
“Không cân, bên trong Long Môn thanh trừ như thế nào, đây là chuyện của môn chủ Long, cho dù tôi đến thủ đô, nhưng tôi chỉ làm chuyện của tôi thôi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nhưng mà nếu tôi lại phát hiện có đệ tử của Long Môn thông đồng với kẻ thù bên ngoài, vậy tôi không ngại khiến cả Long Môn biến mất.”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Những lời này vừa vang lên, vẻ mặt đám đệ tử của Long Môn đều vô cùng nghiêm trọng.
Phách lối!
Quá kiêu ngạo!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chỉ sợ từ trước tới nay, anh là người đầu tiên dám mở miệng nói như vậy trước mặt Long Nhật Minh.
“Được, được” Long Nhật Minh bật cười: “Tổng giám đốc Bùi không hổ là tổng giám đốc Bùi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Một khi đã như vậy, chuyện Long Môn phân hội thủ đô giao cho cậu, tôi ở Yến Kinh đợi tin tức của cậu”
“Nếu thật sự bị cậu tra ra Long Môn phân hội thủ đô còn có người thông đồng với kẻ thù bên ngoài, đến lúc đó tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thỏa đáng”
Bùi Nguyên Minh bĩu môi, anh cảm thấy Long Nhật Minh đang giăng bãy mình, lừa mình đến thủ đô giải quyết mọi chuyện giúp ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng mà mọi chuyện phát triển đến bước này, cho dù là vì chuyện Long Môn phân hội thủ đô, hay là nhà họ Trầm, nhà họ Chân thủ đồ, hành trình tới thủ đô một chuyến này, e rằng không thể thiếu.
“Nào, tới sớm không bằng tới đúng dịp, tổng giám đốc Bùi có hứng thú không?” Long Nhật Minh cầm một quân cờ, mỉm cười mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bùi Nguyên Minh tiến lên trước, cầm lấy quân cờ màu đen, đặt vào chính giữa bàn cờ.
“Rầm” một tiếng vang nhỏ, cuối cùng cục diện quân trắng sụp đổ trong bàn cờ.
Long Nhật Minh nhìn thấy cảnh này thì hơi sững sờ, một lát sau bật cười nói: “Kẻ trong cuộc thì u mê, thú vị…”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bùi Nguyên Minh đang định nói gì đó, bỗng nhiên anh liếc mắt nhìn về phía sau một cái.
Long Nhật Minh cũng híp mắt nhìn qua, thản nhiên nói: “Không thể ngờ tới đã muộn như vậy, còn có khách quý tới thăm hỏi, tổng giám đốc Bùi, cậu nói không sai, trên dưới Long Môn nên thanh trừ một lần rồi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau khi nói xong, chỉ thấy xung quanh lóe lên bóng người, vô số đệ tử của Long Môn xuất hiện.
Cùng lúc đó, ở phía xa, khí thế vô cùng cường đại lan tràn mà ra, bao phủ toàn trường.
Một người đàn ông trung niên mặc quần áo kiếm đạo, bên hông treo hai thanh đao một ngắn một dài của Đảo Quốc, bước về phía vườn hoa phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Bùi Nguyên Minh ngu ngốc, có dám quyết chiến sống chết với tôi không?”