Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1602
Chương 1602
Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Chương 1602:
“Kiếm khách Đảo Quốc?”
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Long Nhật Minh cười nói: “Người này là kiếm khách của Đảo Quốc, mở một đạo quán kiếm đạo ở thủ đô, ở bên ngoài truyền thụ kiếm đạo, ngầm làm chuyện không thể lộ ra ánh sáng”
“Người Ngụy Hải Nam tìm tới sao?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Không sai, một hòn đá ném trúng hai con chim, dựa theo tính kế của ông ta, hôm nay nếu cậu không chết ở trong tay tôi, vị kiếm khách Đảo Quốc kia sẽ tới khiêu chiến với cậu”
“Nếu như cậu thua, cậu sẽ phải chết, nếu như.
cậu thắng, vậy sẽ gặp kiếm khách của Đảo Quốc, vô số phiền phức”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt không mở miệng.
Giữa sân, năm đệ tử của Long Môn cầm trường đao đi từ góc tối giết ra.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Tay phải của kiếm khách Đảo Quốc để lên trường đao bên hông, chỉ trong nháy mắt, đao mang xuất hiện.
Năm đệ tử của Long Môn xông ra toàn thân chấn động, cả đám đều ôm yết hầu ngã xuống.
Trên mặt bọn họ đều là khó có thể tin và không cam lòng, giống như không thể ngờ tới kiếm khách đảo quốc lại mạnh tới mức này.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Đao thuật của Đảo Quốc”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Kiếm khách của Đảo Quốc, tuy tên là kiếm khách, nhưng đều dùng đao của Đảo Quốc.
Mà đao thuật của Đảo Quốc rất khó tu thành, kiếm khách Đảo Quốc trước mắt có thể dùng một chiêu này, đủ để nói lên tài nghệ của ông ta đã đạt tới đỉnh cao trên con đường kiếm đạo rồi.
“VùI”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Lúc này, vị kiếm khách Đảo Quốc không có một chút dừng lại, mà chân trái vừa bước, thân thể vọt lên đằng trước, dựa thế xông tới chỗ Bùi Nguyên Minh chém giết.
Nhưng xung quanh có rất nhiều cao thủ của Long Môn xông tới, hai bên lập tức chém giết nhau.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Vẻ mặt kiếm khách của Đảo Quốc không thay đổi, trường đao Đảo Quốc trong tay quét ngang.
“Vù vù..”
Chỉ trong nháy mắt, mười mấy cao thủ của Long Môn ở xung quanh giống như rau hẹ bị cắt, cả đám đều ôm cổ quỳ xuống, ngay sau đó từng cái đầu bay lên.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Giết liên tục hơn mười người, kiếm khách của Đảo Quốc không dừng lại, mà tiếp tục tiến lên trước.
“Vù..”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Đao mang xuất hiện, cao thủ của Long Môn chặn đường ở phía trước lại có mấy người xụi lơ trên mặt đất, mà ông ta một người một đao, như đi vào chỗ không người.
Long Nhật Minh nhìn thấy cảnh này, thản nhiên nói: “Tổng giám đốc Bùi có thể nhìn ra thân thủ, lai lịch của người này không?”
Bùi Nguyên Minh nói: “Kiếm đạo của Đảo Quốc có sáu trường phái, Kashima Shinto Ryu là một thể loại kiếm đạo xuất hiện trong thời Chiến Quốc của Đảo Quốc, năm đó đánh khắp Đảo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Quốc cũng không có địch thủ”
“Người Đảo Quốc này tu kiếm đạo là Kashima Shinto Ryu, tuy cách đạt tới đỉnh cao còn có một khoảng cách ngắn, nhưng nói không ngoa là đang tiến dần từng bước rồi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Tôi tò mò là cao thủ như vậy, hoàn toàn không phải người Ngụy Hải Nam có thể khống chế, ông ta dựa vào cái gì ra tay giúp Ngụy Hải Nam?”
Long Nhật Minh thản nhiên nói: “Thiên hạ rộn ràng đều vì lợi tới, nếu Ngụy Hải Nam giết được cậu, vậy thì có thể danh chính ngôn thuận trở thành hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô: “Đấn lúc đó, chỉ cần Ngụy Hải Nam mở một mắt nhắm một mắt, người của Đảo Quốc có thể trắng trợn tiến vào thủ đô.”
Bùi Nguyên Minh nhíu mày: “Nếu môn chủ Long đều biết được chuyện này, sao không tự mình thanh lý môn hộ, còn cần mượn tay người ngoài như tôi làm gì?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Long Nhật Minh thở dài một hơi, chậm rãi nói: “Thứ nhất, Long Môn đuôi to khó vấy, nếu như tôi vô duyên vô cớ ra tay, phân hội trưởng khác khó tránh khỏi một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”
“Thứ hai, ông ta thật sự có quan hệ họ hàng với tôi, mà làm việc cẩn thận bí mật, trước khi có chứng cứ xác thực, tôi cũng không tiện ra tay.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Bùi Nguyên Minh cười châm chọc, nhìn giữa sân không nói lời nào.
Kiếm khách Đảo Quốc đều đã giết tới trước mặt các ông, đây gọi là hành động cẩn thận bí mật sao?
Long Nhật Minh chậm rãi nói: “Nếu không phải Ngụy Hải Nam đã chết, kiếm khách Đảo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Quốc chó cùng rứt giậu, lúc này ông ta đã xuất hiện ở cửa nhà cậu, mà không phải nơi này”
Những lời này vang lên, đôi mắt Bùi Nguyên Minh rét lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Chương 1602:
“Kiếm khách Đảo Quốc?”
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Long Nhật Minh cười nói: “Người này là kiếm khách của Đảo Quốc, mở một đạo quán kiếm đạo ở thủ đô, ở bên ngoài truyền thụ kiếm đạo, ngầm làm chuyện không thể lộ ra ánh sáng”
“Người Ngụy Hải Nam tìm tới sao?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Không sai, một hòn đá ném trúng hai con chim, dựa theo tính kế của ông ta, hôm nay nếu cậu không chết ở trong tay tôi, vị kiếm khách Đảo Quốc kia sẽ tới khiêu chiến với cậu”
“Nếu như cậu thua, cậu sẽ phải chết, nếu như.
cậu thắng, vậy sẽ gặp kiếm khách của Đảo Quốc, vô số phiền phức”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt không mở miệng.
Giữa sân, năm đệ tử của Long Môn cầm trường đao đi từ góc tối giết ra.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Tay phải của kiếm khách Đảo Quốc để lên trường đao bên hông, chỉ trong nháy mắt, đao mang xuất hiện.
Năm đệ tử của Long Môn xông ra toàn thân chấn động, cả đám đều ôm yết hầu ngã xuống.
Trên mặt bọn họ đều là khó có thể tin và không cam lòng, giống như không thể ngờ tới kiếm khách đảo quốc lại mạnh tới mức này.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Đao thuật của Đảo Quốc”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Kiếm khách của Đảo Quốc, tuy tên là kiếm khách, nhưng đều dùng đao của Đảo Quốc.
Mà đao thuật của Đảo Quốc rất khó tu thành, kiếm khách Đảo Quốc trước mắt có thể dùng một chiêu này, đủ để nói lên tài nghệ của ông ta đã đạt tới đỉnh cao trên con đường kiếm đạo rồi.
“VùI”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Lúc này, vị kiếm khách Đảo Quốc không có một chút dừng lại, mà chân trái vừa bước, thân thể vọt lên đằng trước, dựa thế xông tới chỗ Bùi Nguyên Minh chém giết.
Nhưng xung quanh có rất nhiều cao thủ của Long Môn xông tới, hai bên lập tức chém giết nhau.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Vẻ mặt kiếm khách của Đảo Quốc không thay đổi, trường đao Đảo Quốc trong tay quét ngang.
“Vù vù..”
Chỉ trong nháy mắt, mười mấy cao thủ của Long Môn ở xung quanh giống như rau hẹ bị cắt, cả đám đều ôm cổ quỳ xuống, ngay sau đó từng cái đầu bay lên.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Giết liên tục hơn mười người, kiếm khách của Đảo Quốc không dừng lại, mà tiếp tục tiến lên trước.
“Vù..”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Đao mang xuất hiện, cao thủ của Long Môn chặn đường ở phía trước lại có mấy người xụi lơ trên mặt đất, mà ông ta một người một đao, như đi vào chỗ không người.
Long Nhật Minh nhìn thấy cảnh này, thản nhiên nói: “Tổng giám đốc Bùi có thể nhìn ra thân thủ, lai lịch của người này không?”
Bùi Nguyên Minh nói: “Kiếm đạo của Đảo Quốc có sáu trường phái, Kashima Shinto Ryu là một thể loại kiếm đạo xuất hiện trong thời Chiến Quốc của Đảo Quốc, năm đó đánh khắp Đảo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Quốc cũng không có địch thủ”
“Người Đảo Quốc này tu kiếm đạo là Kashima Shinto Ryu, tuy cách đạt tới đỉnh cao còn có một khoảng cách ngắn, nhưng nói không ngoa là đang tiến dần từng bước rồi”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
“Tôi tò mò là cao thủ như vậy, hoàn toàn không phải người Ngụy Hải Nam có thể khống chế, ông ta dựa vào cái gì ra tay giúp Ngụy Hải Nam?”
Long Nhật Minh thản nhiên nói: “Thiên hạ rộn ràng đều vì lợi tới, nếu Ngụy Hải Nam giết được cậu, vậy thì có thể danh chính ngôn thuận trở thành hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô: “Đấn lúc đó, chỉ cần Ngụy Hải Nam mở một mắt nhắm một mắt, người của Đảo Quốc có thể trắng trợn tiến vào thủ đô.”
Bùi Nguyên Minh nhíu mày: “Nếu môn chủ Long đều biết được chuyện này, sao không tự mình thanh lý môn hộ, còn cần mượn tay người ngoài như tôi làm gì?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Long Nhật Minh thở dài một hơi, chậm rãi nói: “Thứ nhất, Long Môn đuôi to khó vấy, nếu như tôi vô duyên vô cớ ra tay, phân hội trưởng khác khó tránh khỏi một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”
“Thứ hai, ông ta thật sự có quan hệ họ hàng với tôi, mà làm việc cẩn thận bí mật, trước khi có chứng cứ xác thực, tôi cũng không tiện ra tay.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Bùi Nguyên Minh cười châm chọc, nhìn giữa sân không nói lời nào.
Kiếm khách Đảo Quốc đều đã giết tới trước mặt các ông, đây gọi là hành động cẩn thận bí mật sao?
Long Nhật Minh chậm rãi nói: “Nếu không phải Ngụy Hải Nam đã chết, kiếm khách Đảo.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Quốc chó cùng rứt giậu, lúc này ông ta đã xuất hiện ở cửa nhà cậu, mà không phải nơi này”
Những lời này vang lên, đôi mắt Bùi Nguyên Minh rét lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Bình luận facebook