Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1608
Chương 1608:
Vietwriter
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriternet
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sáng ngày hôm sau, bên Lôi Tuấn Quang và Ngô Kim Hổ không truyền tới bất cứ tin tức gì liên quan tới Hạ Vân. Trái lại Hạ Vân gửi một tin nhắn tới, chỉ có ba chữ: Tôi không sao.
Tuy nhận được tin nhắn này, nhưng trái tim của Bùi Nguyên Minh đập nhanh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đặc biệt lúc gọi điện thoại lại, đối phương tắt máy lần nữa, Cuối cùng Bùi Nguyên Minh quyết định, anh sẽ tới thủ đô trước.
Vì thời gian hơi gấp gáp, Bùi Nguyên Minh không kịp nói gì với Trịnh Tuyết Dương, chi bảo Đường Nhân Đồ ở Dương Thành chú ý an toàn của cả nhà Trịnh Tuyết Dương, giúp nhà họ Trịnh thuận lợi chuyển giao quyền lực.
Mà Lôi Tuấn Quang ở lại phụ trách rất nhiều công việc ở tập đoàn Thiện Nhân. Cuối cùng Bùi Nguyên Minh chỉ dẫn theo Ngô Kim Hổ, hai người ngồi đường sắt cao tốc đến thủ đô.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Còn công tử Hải và Lão Cửu Đạo Môn đi theo bên cạnh Ngô Kim Hổ, mấy ngày trước cũng đã phụ trách tìm hiểu tin tức ở thủ đô, biết Bùi Nguyên Minh đích thân tới thủ đô, bọn họ đều xoa tay, chuẩn bị mở cục diện bất cứ lúc nào.
Trên đường sắt cao tốc, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh nghiêm trọng, đến thủ đô phải giải quyết nhiều chuyện làm, ngàn lời vạn chữ không biết nên ra tay từ đâu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Im lặng một lát xong, Bùi Nguyên Minh cầm lấy di động gọi cho một số ở thú đô. "Alo, Nguyễn Minh à? Sao đột nhiên gọi điện tới thế?" Đọc truyện mới nhất tại Vietwriternet
Bên kia điện thoại, giọng nói của Triệu Quốc Thái có chút nghi ngờ.
Bùi Nguyên Minh cười nói: "Chú Triệu, là thế này, hôm nay đúng lúc cháu có chuyện tới thủ đô một chuyến, nếu chú không ngại, qua vài ngày chúng ta dành thời gian ăn một bữa cơm, gặp mặt thì thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bên kia điện thoại Triệu Quốc Thái hơi sững sờ, bất chợt nói: "Cháu đi máy bay hay là đường sắt cao tốc? Hôm nay tới lúc nào?"
Bùi Nguyên Minh nhìn đồng hồ Rolex lỗi thời trên cổ tay, nói theo bản năng: "Hån là trước cơm trưa, nhưng mà.."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Triệu Quốc Thái không cho Bùi Nguyên Minh cơ hội nói chuyện, nhanh chóng nói: "Vậy chú sắp xếp lái xe đi đón cháu” “Buổi trưa hôm nay đúng lúc bọn chú có một buổi tụ họp, cháu cùng tham gia đi." "Đến lúc đó dì và Thanh Hạm đều sẽ tới." "Mọi người đã nhiều năm không gặp, cùng gặp mặt đi." “Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, chú còn có việc, vừa lúc có phương pháp làm thân với cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô, đợi chú lấy được vụ làm ăn này, cháu sẽ phát tài theo, ha ha ha..."
Triệu Quốc Thái cười sảng khoái, sau đó ông ta trực tiếp cúp điện thoại.
Bùi Nguyên Minh nhìn di động khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh vốn hoài nghi Triệu Quốc Thái có liên quan tới một loạt chuyện này, nhưng từ thái độ của Triệu Quốc Thái, chỉ là thể giao nhiệt tình mà thôi. Vietwriternet website cập nhật truyện nhanh nhất
Đương nhiên có khác thường gì hay không, chỉ sợ phải đợi gặp mặt mới biết được.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Gọi xong cuộc điện thoại này, Bùi Nguyên Minh nhìn đồng hồ, chuẩn bị đến toa đồ ăn mua bữa sáng. "Đứng lại!"
Ngay lúc Bùi Nguyên Minh chuẩn bị tiến vào toa đồ ăn, lập tức thấy được một người phụ nữ tóc ngắn mặc âu phục màu đen xuất hiện.
Gương mặt cô ta vô cùng tinh xảo, tuy mặc trang phục trung tính và để tóc ngắn, tràn ngập khí phách, nhưng chuyện như vậy hoàn toàn không tổn hao dáng dấp của cô ta, Nhìn người phụ nữ này, Bùi Nguyên Minh cau mày nói: "Có chuyện gì thế?” "Trong toa đồ ăn có người đang dùng cơm, bất luận người nào không liên quan đều không được tới gần!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vẻ mặt người phụ nữ trong veo mà lạnh lùng mở miệng "Nếu cậu muốn tới ăn cơm, cần một tiếng sau."
Lúc nói những lời này, thiếu nữ tóc ngắn lộ vẻ mặt kiêu căng, giống như Bùi Nguyên Minh chỉ là một con rệp. Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Toa đồ ăn là nơi công cộng, người nào muốn tiến vào đều có thể tiến vào, không phải nơi các cô bắt nạt người khác."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Người phụ nữ tóc ngắn nghe thây thể đôi mắt lạnh lùng, tát mạnh về phía Bùi Nguyên Minh một cái. "Bảo cậu cút thì cậu cút đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì!"
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriternet
Vietwriter
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriternet
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sáng ngày hôm sau, bên Lôi Tuấn Quang và Ngô Kim Hổ không truyền tới bất cứ tin tức gì liên quan tới Hạ Vân. Trái lại Hạ Vân gửi một tin nhắn tới, chỉ có ba chữ: Tôi không sao.
Tuy nhận được tin nhắn này, nhưng trái tim của Bùi Nguyên Minh đập nhanh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đặc biệt lúc gọi điện thoại lại, đối phương tắt máy lần nữa, Cuối cùng Bùi Nguyên Minh quyết định, anh sẽ tới thủ đô trước.
Vì thời gian hơi gấp gáp, Bùi Nguyên Minh không kịp nói gì với Trịnh Tuyết Dương, chi bảo Đường Nhân Đồ ở Dương Thành chú ý an toàn của cả nhà Trịnh Tuyết Dương, giúp nhà họ Trịnh thuận lợi chuyển giao quyền lực.
Mà Lôi Tuấn Quang ở lại phụ trách rất nhiều công việc ở tập đoàn Thiện Nhân. Cuối cùng Bùi Nguyên Minh chỉ dẫn theo Ngô Kim Hổ, hai người ngồi đường sắt cao tốc đến thủ đô.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Còn công tử Hải và Lão Cửu Đạo Môn đi theo bên cạnh Ngô Kim Hổ, mấy ngày trước cũng đã phụ trách tìm hiểu tin tức ở thủ đô, biết Bùi Nguyên Minh đích thân tới thủ đô, bọn họ đều xoa tay, chuẩn bị mở cục diện bất cứ lúc nào.
Trên đường sắt cao tốc, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh nghiêm trọng, đến thủ đô phải giải quyết nhiều chuyện làm, ngàn lời vạn chữ không biết nên ra tay từ đâu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Im lặng một lát xong, Bùi Nguyên Minh cầm lấy di động gọi cho một số ở thú đô. "Alo, Nguyễn Minh à? Sao đột nhiên gọi điện tới thế?" Đọc truyện mới nhất tại Vietwriternet
Bên kia điện thoại, giọng nói của Triệu Quốc Thái có chút nghi ngờ.
Bùi Nguyên Minh cười nói: "Chú Triệu, là thế này, hôm nay đúng lúc cháu có chuyện tới thủ đô một chuyến, nếu chú không ngại, qua vài ngày chúng ta dành thời gian ăn một bữa cơm, gặp mặt thì thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bên kia điện thoại Triệu Quốc Thái hơi sững sờ, bất chợt nói: "Cháu đi máy bay hay là đường sắt cao tốc? Hôm nay tới lúc nào?"
Bùi Nguyên Minh nhìn đồng hồ Rolex lỗi thời trên cổ tay, nói theo bản năng: "Hån là trước cơm trưa, nhưng mà.."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Triệu Quốc Thái không cho Bùi Nguyên Minh cơ hội nói chuyện, nhanh chóng nói: "Vậy chú sắp xếp lái xe đi đón cháu” “Buổi trưa hôm nay đúng lúc bọn chú có một buổi tụ họp, cháu cùng tham gia đi." "Đến lúc đó dì và Thanh Hạm đều sẽ tới." "Mọi người đã nhiều năm không gặp, cùng gặp mặt đi." “Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, chú còn có việc, vừa lúc có phương pháp làm thân với cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô, đợi chú lấy được vụ làm ăn này, cháu sẽ phát tài theo, ha ha ha..."
Triệu Quốc Thái cười sảng khoái, sau đó ông ta trực tiếp cúp điện thoại.
Bùi Nguyên Minh nhìn di động khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh vốn hoài nghi Triệu Quốc Thái có liên quan tới một loạt chuyện này, nhưng từ thái độ của Triệu Quốc Thái, chỉ là thể giao nhiệt tình mà thôi. Vietwriternet website cập nhật truyện nhanh nhất
Đương nhiên có khác thường gì hay không, chỉ sợ phải đợi gặp mặt mới biết được.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Gọi xong cuộc điện thoại này, Bùi Nguyên Minh nhìn đồng hồ, chuẩn bị đến toa đồ ăn mua bữa sáng. "Đứng lại!"
Ngay lúc Bùi Nguyên Minh chuẩn bị tiến vào toa đồ ăn, lập tức thấy được một người phụ nữ tóc ngắn mặc âu phục màu đen xuất hiện.
Gương mặt cô ta vô cùng tinh xảo, tuy mặc trang phục trung tính và để tóc ngắn, tràn ngập khí phách, nhưng chuyện như vậy hoàn toàn không tổn hao dáng dấp của cô ta, Nhìn người phụ nữ này, Bùi Nguyên Minh cau mày nói: "Có chuyện gì thế?” "Trong toa đồ ăn có người đang dùng cơm, bất luận người nào không liên quan đều không được tới gần!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vẻ mặt người phụ nữ trong veo mà lạnh lùng mở miệng "Nếu cậu muốn tới ăn cơm, cần một tiếng sau."
Lúc nói những lời này, thiếu nữ tóc ngắn lộ vẻ mặt kiêu căng, giống như Bùi Nguyên Minh chỉ là một con rệp. Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Toa đồ ăn là nơi công cộng, người nào muốn tiến vào đều có thể tiến vào, không phải nơi các cô bắt nạt người khác."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Người phụ nữ tóc ngắn nghe thây thể đôi mắt lạnh lùng, tát mạnh về phía Bùi Nguyên Minh một cái. "Bảo cậu cút thì cậu cút đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì!"
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriternet
Bình luận facebook