Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1769
Chương 1769
Chương 1769:
Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
“Thế tử, tôi không cố ý làm hỏng tâm trạng của anh, chỉ là việc này rất quan trọng, là tình thế bất đắc dĩ”
Giọng nói của Chân Vũ Long rét lạnh như băng tuyết mùa đông, chậm rãi lên tiếng.
“Nói đi!”
Lê Hàn Nguyệt vội vàng ghé sát vào tai của anh ta, nhanh chóng báo cáo tình hình.
Sau mấy câu, vốn dĩ trên gương mặt của Chân Vũ Long là vẻ ung dung, trong nháy mắt đã biến mất, thay vào đó là một sự kinh ngạc không cách nào che giấu được.
“Dì Uông, dì cứ yên tâm đi, trước hừng đông cháu sẽ đưa Linh Đan về nhà một cách an toàn”
Chân Vũ Long khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, nhưng lại đứng lên, lạnh nhạt lên tiếng.
“Hôm nay chúng ta gặp mặt rất vui vẻ, nhưng cháu còn có chuyện cân phải đi xử lý, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn một bữa cơm, đến lúc đó để cháu làm chủ mời khách”
Cho dù xảy ra chuyện cấp bách gì, Chân Vũ Long vẫn luôn duy trì được phong độ.
“Được, cháu làm việc trước đi”
Ánh mắt Kim Tuyết Ngọc hơi lóe lên, không cố chấp giữ người ở lại, mà chính là mở miệng nói.
“Con bé Linh Đan này không hiểu chuyện, nế mặt con bé còn nhỏ, mong cháu bỏ qua cho”
Ở trong mắt Kim Tuyết Ngọc, chắc hẳn người mà Chân Vũ Long phái đi giết Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đã bị xác nhận là chết, cho nên lúc này đây Chân Vũ Long vô cùng tức giận, muốn quay về nghiên Bùi Nguyên Minh thành tro.
Điều này làm cho tâm trạng của cô ta rất vui vẻ.
Chỉ cần Chân Vũ Long đồng ý ra tay, như vậy cho dù mười cái Bùi Nguyên Minh cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
Chờ đến khi Chân Vũ Long rời đi, nụ cười trên mặt Kim Tuyết Ngọc dần dân biến mất, sau cùng biến thành cười to, rất ngông cuồng.
Mấy phút sau, một chiếc Toyota Alphard nhanh chóng hướng về phía Bách Lạc Môn.
Trên gương mặt của Chân Vũ Long đã sớm không còn dáng vẻ bình tĩnh như vừa rồi nữa, thay vào đó là vẻ mặt khó coi và âm trầm.
Lần này anh ta vội vàng từ Yến Kinh trở về, nguyên nhân quan trọng nhất chính là đã mất liên lạc với Đinh Nam Hành.
Kết quả Chân Vũ Long vừa trở về thì đã nhận được tin tức từ quản lý của Bách Lạc Môn là Phương Chí Trung truyền đến.
Ngay vừa rồi có người đưa trả đầu của Đinh Nam Hành về.
Tin tức này khiến cho Chân Vũ Long vô cùng tức giận.
Đinh Nam Hành không chỉ là cấp dưới số một của anh ta.
Quan trọng nhất chính là, Đinh Nam Hành đóng vai trò then chốt, là cầu nối trong quan hệ giữa anh ta và Đảo Quốc.
Hiện tại Đinh Nam Hành chết rồi, như vậy rất nhiều bố trí trước đó của anh ta đều sẽ mất đi tác dụng, có thể xem như là tổn thất to lớn.
Nếu như nói Uông Linh Đan “Phản bội” khiến †âm trạng anh ta vui vẻ, như vậy cái chết của Đinh Nam Hành khiến anh ta tức giận đến mức độ mất khống chế.
Sau khi hít sâu vài hơi, Chân Vũ Long mới chậm rãi nói.
“Là người nào đưa đầu đến?”
Lê Hàn Nguyệt lắc đầu nói.
“Không biết, tối nay sau khi tiệc rượu kết thúc thì lúc nhân viên phục vụ thu dọn phòng tiệc đã phát hiện ra một hộp quà mới tinh.”
“Sau khi mở ra thì phát hiện là một cái đầu người.”
“Quản lý Phương đã nhanh chóng quyết định phong tỏa hiện trường, hơn nữa giam người đầu tiên phát hiện ra chuyện này, tất cả mọi người đều không thể rời đi”
“Tất cả đều đang chờ anh đến để xử lý” Lê Hàn Nguyệt không nói lời dư thừa mà chính là nói ra những điểm chính.
Chân Vũ Long cau mày, một lúc sau anh ta lạnh lùng nói.
“Điều tra, điều tra cho tôi, xem lại hết camera giám sát, hỏi thăm những người có khả năng biết tin tức, tôi muốn biết rốt cuộc là ai làm chuyện này: “Tôi muốn khiến cho kẻ sau lưng phải trả giá đắt”
Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
“Tôi đã sắp xếp xong xuôi, thế tử yên tâm”
Chưa đến nửa tiếng sau, xe dừng lại ở cửa Bách Lạc Môn.
Lê Hàn Nguyệt bật chiếc ô màu đen lên, che cho Chân Vũ Long nhanh chân đi vào phòng hội nghị của Bách Lạc Môn.
Đây chính là nơi xảy ra chuyện.
Chương 1769:
Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
“Thế tử, tôi không cố ý làm hỏng tâm trạng của anh, chỉ là việc này rất quan trọng, là tình thế bất đắc dĩ”
Giọng nói của Chân Vũ Long rét lạnh như băng tuyết mùa đông, chậm rãi lên tiếng.
“Nói đi!”
Lê Hàn Nguyệt vội vàng ghé sát vào tai của anh ta, nhanh chóng báo cáo tình hình.
Sau mấy câu, vốn dĩ trên gương mặt của Chân Vũ Long là vẻ ung dung, trong nháy mắt đã biến mất, thay vào đó là một sự kinh ngạc không cách nào che giấu được.
“Dì Uông, dì cứ yên tâm đi, trước hừng đông cháu sẽ đưa Linh Đan về nhà một cách an toàn”
Chân Vũ Long khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, nhưng lại đứng lên, lạnh nhạt lên tiếng.
“Hôm nay chúng ta gặp mặt rất vui vẻ, nhưng cháu còn có chuyện cân phải đi xử lý, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn một bữa cơm, đến lúc đó để cháu làm chủ mời khách”
Cho dù xảy ra chuyện cấp bách gì, Chân Vũ Long vẫn luôn duy trì được phong độ.
“Được, cháu làm việc trước đi”
Ánh mắt Kim Tuyết Ngọc hơi lóe lên, không cố chấp giữ người ở lại, mà chính là mở miệng nói.
“Con bé Linh Đan này không hiểu chuyện, nế mặt con bé còn nhỏ, mong cháu bỏ qua cho”
Ở trong mắt Kim Tuyết Ngọc, chắc hẳn người mà Chân Vũ Long phái đi giết Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đã bị xác nhận là chết, cho nên lúc này đây Chân Vũ Long vô cùng tức giận, muốn quay về nghiên Bùi Nguyên Minh thành tro.
Điều này làm cho tâm trạng của cô ta rất vui vẻ.
Chỉ cần Chân Vũ Long đồng ý ra tay, như vậy cho dù mười cái Bùi Nguyên Minh cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
Chờ đến khi Chân Vũ Long rời đi, nụ cười trên mặt Kim Tuyết Ngọc dần dân biến mất, sau cùng biến thành cười to, rất ngông cuồng.
Mấy phút sau, một chiếc Toyota Alphard nhanh chóng hướng về phía Bách Lạc Môn.
Trên gương mặt của Chân Vũ Long đã sớm không còn dáng vẻ bình tĩnh như vừa rồi nữa, thay vào đó là vẻ mặt khó coi và âm trầm.
Lần này anh ta vội vàng từ Yến Kinh trở về, nguyên nhân quan trọng nhất chính là đã mất liên lạc với Đinh Nam Hành.
Kết quả Chân Vũ Long vừa trở về thì đã nhận được tin tức từ quản lý của Bách Lạc Môn là Phương Chí Trung truyền đến.
Ngay vừa rồi có người đưa trả đầu của Đinh Nam Hành về.
Tin tức này khiến cho Chân Vũ Long vô cùng tức giận.
Đinh Nam Hành không chỉ là cấp dưới số một của anh ta.
Quan trọng nhất chính là, Đinh Nam Hành đóng vai trò then chốt, là cầu nối trong quan hệ giữa anh ta và Đảo Quốc.
Hiện tại Đinh Nam Hành chết rồi, như vậy rất nhiều bố trí trước đó của anh ta đều sẽ mất đi tác dụng, có thể xem như là tổn thất to lớn.
Nếu như nói Uông Linh Đan “Phản bội” khiến †âm trạng anh ta vui vẻ, như vậy cái chết của Đinh Nam Hành khiến anh ta tức giận đến mức độ mất khống chế.
Sau khi hít sâu vài hơi, Chân Vũ Long mới chậm rãi nói.
“Là người nào đưa đầu đến?”
Lê Hàn Nguyệt lắc đầu nói.
“Không biết, tối nay sau khi tiệc rượu kết thúc thì lúc nhân viên phục vụ thu dọn phòng tiệc đã phát hiện ra một hộp quà mới tinh.”
“Sau khi mở ra thì phát hiện là một cái đầu người.”
“Quản lý Phương đã nhanh chóng quyết định phong tỏa hiện trường, hơn nữa giam người đầu tiên phát hiện ra chuyện này, tất cả mọi người đều không thể rời đi”
“Tất cả đều đang chờ anh đến để xử lý” Lê Hàn Nguyệt không nói lời dư thừa mà chính là nói ra những điểm chính.
Chân Vũ Long cau mày, một lúc sau anh ta lạnh lùng nói.
“Điều tra, điều tra cho tôi, xem lại hết camera giám sát, hỏi thăm những người có khả năng biết tin tức, tôi muốn biết rốt cuộc là ai làm chuyện này: “Tôi muốn khiến cho kẻ sau lưng phải trả giá đắt”
Lê Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
“Tôi đã sắp xếp xong xuôi, thế tử yên tâm”
Chưa đến nửa tiếng sau, xe dừng lại ở cửa Bách Lạc Môn.
Lê Hàn Nguyệt bật chiếc ô màu đen lên, che cho Chân Vũ Long nhanh chân đi vào phòng hội nghị của Bách Lạc Môn.
Đây chính là nơi xảy ra chuyện.
Bình luận facebook