Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1781
Chương 1781
!
Chương 1781:
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đi lên phía trước, vươn tay vỗ nhẹ lên mặt Thiệu Tĩnh Anh, sau đấy thản nhiên nói.
“Cô chính là chỗ dựa của Trần Duy Nghĩa hả?”
!
“Vâng… Không, không phải.”
“Bốp!” Bùi Nguyên Minh giơ tay lên, tát một cái lên mặt cô ta, lạnh giọng nói.
!
“Lớn tiếng lên, chưa ăn cơm à?”
“Tôi không phải là chỗ dựa của anh ta”
Thiệu Tĩnh Anh đột nhiên phản ứng lại, quỳ trên mặt đất run rẩy nói.
!
“Anh Bùi, tôi và người kia không có một chút quan hệ nào cả”
Anh Bùi? Nghe thấy xưng hô này tất cả mọi người đều sững sờ. Ai cũng không nghĩ đến, một người có khí thế ngông cuồng kiêu ngạo như Thiệu Tĩnh Anh, chẳng những quỳ xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh, sau khi bị anh tát một cái, thế mà còn mở miệng gọi một tiếng anh Bùi, ngậm miệng cũng là một tiếng anh Bùi.
!
Đây rốt cuộc là chuyện gì thế?
“Không phải chỗ dựa, vậy cô đến đây làm gì?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc lên tiếng.
!
“Tôi đến đây chào hỏi với anh Bùi một tiếng, nếu không còn chuyện gì nữa, bây giờ tôi xin phép đi trước, tôi…
Lúc này đây, Thiệu Tĩnh Anh chỉ ước mình chưa từng xuất hiện ở chỗ này.
!
Người đàn ông trước mắt kia, ngay cả Quách Tuấn Anh cũng dám đá bay, Thiệu Tĩnh Anh cô thì là cái thá gì chứ?
Ở trong mắt người ta, ngay cả một cọng lông, cô ta cũng không sánh được.
“Tôi cho cô đi rôi à?”
!
Bùi Nguyên Minh dùng chân đá Thiệu Tĩnh Anh đến bên cạnh, thản nhiên nói.
“Chống đối cảnh sát, tùy ý làm loạn, bây giờ tự mình đi chịu phạt.”
!
Sau khi nói xong, anh lại một lân nữa tự mình ngồi xuống, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay một cái, lạnh lùng nói.
“Anh còn mười lăm phút, hy vọng tiếp theo sau đó anh sẽ không khiến tôi thất vọng.” Những lời này là Bùi Nguyên Minh đang nói với Trần Duy Nghĩa.
Trong lúc ngạc nhiên, Trân Duy Nghĩa đột nhiên kịp phản ứng.
!
Lúc này trên trán anh ta đều là mồ hôi lạnh, Bùi Nguyên Minh dễ như trở bàn tay giãm nát chỗ dựa của anh ta là Thiệu Tĩnh Anh dưới lòng bàn chân, điều này khiến cho trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng kiêng ky.
Bình thường mà nói, anh ta tuyệt đối sẽ không muốn tiếp tục trêu chọc Bùi Nguyên Minh nữa, thế nhưng sự việc đã phát triển đến mức độ này rồi, anh ta đành phải đâm lao thì phải theo lao.
!
Lúc này đây Trần Duy Nghĩa không thể không một lần nữa bấm số điện thoại.
Mười mấy phút sau lập tức nhìn thấy một ông lão chắp tay sau lưng, dẫn theo một nam một nữ đi đến.
Ánh mắt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh dừng trên người đối phương, ngược lại nhận ra được.
!
Đây là một nhân vật rất nổi danh, cũng không phải vì ông ta rất có tiền, hoặc là có bản lĩnh gì đó.
Mà chính vì ông ta có địa vị rất cao trong giới giải trí.
!
Toàn bộ giới giải trí, nhất là những ngôi sao ở Cảng Thành cơ bản đều do ông ta một tay đưa ra.
Ngoại trừ điều đó thì ông ta chính là một người tài ba, ông ta năm trong tay cổ phiếu của nhiều công ty giải trí đã được đưa lên sàn chứng khoán, năng lực và lực ảnh hưởng đều rất kinh người.
Ngoại trừ điều đó, ông ta chính là càng già càng dẻo dai, mặc dù đã sắp sáu mươi tuổi, thế nhưng cùng cô bạn gái nhỏ của mình, cày cấy ra được một thằng con trai mập mạp.
!
Những chuyện đó đủ để cho thấy vị nhân vật lớn trong làng giải trí này rất được người ta chú ý.
Dù là người không có mấy hứng thú đối với giới giải trí như Bùi Nguyên Minh, từ nhiều năm trước cũng biết danh tiếng của người đàn ông tên Lý Khải Lâm.
!
Nhìn thấy Lý Khải Lâm xuất hiện, vẻ mặt Trần Duy Nghĩa tràn ngập ủy khuất đến gần.
“Tôi vừa mời Thiệu cách cách đến, thế nhưng thân phận của Thiệu cách cách không đủ.”
Bốp.
!
Kết quả anh ta còn chưa nói xong thì Lý Khải Lâm đã tát anh ta một cái.
Trong nháy mắt Trần Duy Nghĩa bị đánh ngã xuống đất.
!
“Rất xin lỗi ngài Lý, không phải tôi cố ý gây chuyện rắc rối” Vẻ mặt Trần Duy Nghĩa tràn đầy sợ hãi, cuống quýt dập đầu xuống đất.
Ở trước mặt những người khác anh ta có thể rất trâu bò, nhưng ở trước mặt ông trùm giới giải trí này, ngay cả cọng lông anh ta cũng không bằng.
!
Chương 1781:
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đi lên phía trước, vươn tay vỗ nhẹ lên mặt Thiệu Tĩnh Anh, sau đấy thản nhiên nói.
“Cô chính là chỗ dựa của Trần Duy Nghĩa hả?”
!
“Vâng… Không, không phải.”
“Bốp!” Bùi Nguyên Minh giơ tay lên, tát một cái lên mặt cô ta, lạnh giọng nói.
!
“Lớn tiếng lên, chưa ăn cơm à?”
“Tôi không phải là chỗ dựa của anh ta”
Thiệu Tĩnh Anh đột nhiên phản ứng lại, quỳ trên mặt đất run rẩy nói.
!
“Anh Bùi, tôi và người kia không có một chút quan hệ nào cả”
Anh Bùi? Nghe thấy xưng hô này tất cả mọi người đều sững sờ. Ai cũng không nghĩ đến, một người có khí thế ngông cuồng kiêu ngạo như Thiệu Tĩnh Anh, chẳng những quỳ xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh, sau khi bị anh tát một cái, thế mà còn mở miệng gọi một tiếng anh Bùi, ngậm miệng cũng là một tiếng anh Bùi.
!
Đây rốt cuộc là chuyện gì thế?
“Không phải chỗ dựa, vậy cô đến đây làm gì?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc lên tiếng.
!
“Tôi đến đây chào hỏi với anh Bùi một tiếng, nếu không còn chuyện gì nữa, bây giờ tôi xin phép đi trước, tôi…
Lúc này đây, Thiệu Tĩnh Anh chỉ ước mình chưa từng xuất hiện ở chỗ này.
!
Người đàn ông trước mắt kia, ngay cả Quách Tuấn Anh cũng dám đá bay, Thiệu Tĩnh Anh cô thì là cái thá gì chứ?
Ở trong mắt người ta, ngay cả một cọng lông, cô ta cũng không sánh được.
“Tôi cho cô đi rôi à?”
!
Bùi Nguyên Minh dùng chân đá Thiệu Tĩnh Anh đến bên cạnh, thản nhiên nói.
“Chống đối cảnh sát, tùy ý làm loạn, bây giờ tự mình đi chịu phạt.”
!
Sau khi nói xong, anh lại một lân nữa tự mình ngồi xuống, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay một cái, lạnh lùng nói.
“Anh còn mười lăm phút, hy vọng tiếp theo sau đó anh sẽ không khiến tôi thất vọng.” Những lời này là Bùi Nguyên Minh đang nói với Trần Duy Nghĩa.
Trong lúc ngạc nhiên, Trân Duy Nghĩa đột nhiên kịp phản ứng.
!
Lúc này trên trán anh ta đều là mồ hôi lạnh, Bùi Nguyên Minh dễ như trở bàn tay giãm nát chỗ dựa của anh ta là Thiệu Tĩnh Anh dưới lòng bàn chân, điều này khiến cho trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng kiêng ky.
Bình thường mà nói, anh ta tuyệt đối sẽ không muốn tiếp tục trêu chọc Bùi Nguyên Minh nữa, thế nhưng sự việc đã phát triển đến mức độ này rồi, anh ta đành phải đâm lao thì phải theo lao.
!
Lúc này đây Trần Duy Nghĩa không thể không một lần nữa bấm số điện thoại.
Mười mấy phút sau lập tức nhìn thấy một ông lão chắp tay sau lưng, dẫn theo một nam một nữ đi đến.
Ánh mắt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh dừng trên người đối phương, ngược lại nhận ra được.
!
Đây là một nhân vật rất nổi danh, cũng không phải vì ông ta rất có tiền, hoặc là có bản lĩnh gì đó.
Mà chính vì ông ta có địa vị rất cao trong giới giải trí.
!
Toàn bộ giới giải trí, nhất là những ngôi sao ở Cảng Thành cơ bản đều do ông ta một tay đưa ra.
Ngoại trừ điều đó thì ông ta chính là một người tài ba, ông ta năm trong tay cổ phiếu của nhiều công ty giải trí đã được đưa lên sàn chứng khoán, năng lực và lực ảnh hưởng đều rất kinh người.
Ngoại trừ điều đó, ông ta chính là càng già càng dẻo dai, mặc dù đã sắp sáu mươi tuổi, thế nhưng cùng cô bạn gái nhỏ của mình, cày cấy ra được một thằng con trai mập mạp.
!
Những chuyện đó đủ để cho thấy vị nhân vật lớn trong làng giải trí này rất được người ta chú ý.
Dù là người không có mấy hứng thú đối với giới giải trí như Bùi Nguyên Minh, từ nhiều năm trước cũng biết danh tiếng của người đàn ông tên Lý Khải Lâm.
!
Nhìn thấy Lý Khải Lâm xuất hiện, vẻ mặt Trần Duy Nghĩa tràn ngập ủy khuất đến gần.
“Tôi vừa mời Thiệu cách cách đến, thế nhưng thân phận của Thiệu cách cách không đủ.”
Bốp.
!
Kết quả anh ta còn chưa nói xong thì Lý Khải Lâm đã tát anh ta một cái.
Trong nháy mắt Trần Duy Nghĩa bị đánh ngã xuống đất.
!
“Rất xin lỗi ngài Lý, không phải tôi cố ý gây chuyện rắc rối” Vẻ mặt Trần Duy Nghĩa tràn đầy sợ hãi, cuống quýt dập đầu xuống đất.
Ở trước mặt những người khác anh ta có thể rất trâu bò, nhưng ở trước mặt ông trùm giới giải trí này, ngay cả cọng lông anh ta cũng không bằng.