Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1809
Chương 1809
Chương 1809: “
Thứ nhất, đây là chuyện nhỏ, mình tôi xử lý được, cũng không nhọc anh Uông làm phiền Uông Vĩ Thành hoặc Uông Linh Đan”
“Thứ hai, nếu lấy được khoản tiên này về, tôi muốn trích hai mươi phần trăm”
“Được không?”
Bùi Nguyên Minh muốn trích hai mươi phần trăm số tiên sao?
Nhìn thấy biểu cảm thản nhiên của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người cười mỉa.
Có lẽ tên nhóc này không biết mình sắp đối mặt với người nào đâu.
Nhân vật giống như Lục Trọng Bằng, có thể tùy tiện cho người khác mặt mũi sao?
Một người không quen tới cửa, có lẽ sẽ bị anh ta đạp ra, trực tiếp giãm tới mức hôn mê.
Đương nhiên anh ta ngôi trên xe lăn không làm được, nhưng dưới tay anh ta có rất nhiều thuộc hạ đấy!
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đứng ra, Triệu Thanh Hạm hơi sửng sốt một lát, sau đó kéo áo Bùi Nguyên Minh theo bản năng, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng quấy rối nữa!”
“Chuyện này căn bản không phải chuyện anh có thể xử lý được đâu!”
“Anh có thể đừng thích khoác lác như vậy không?”
Lúc này Uông Khải Trạch hơi sửng sốt, sau đó anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh hai ngày không xuất hiện từ trên xuống dưới, rất tò mò vì sao anh còn chưa bị Đinh Nam Hành giết chết.
Dù sao Uông Khải Trạch cùng lắm được xem như người bên cạnh giới thượng lưu, muốn nghe tin Đinh Nam Hành bị người ta giết chết, không biết còn phải đợi bao lâu.
Nhưng mà lúc này Uông Khải Trạch nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh với vẻ đầy hứng thú, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có thể lãy lại số tiên này sao?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Một cuộc điện thoại là xong.”
“Được, anh đã nói chắc chắn như vậy, vậy thì quyết định như vậy đi, nhiệm vụ này giao cho anhl”
“Chỉ cần anh thật sự có năng lực, có thể lấy được ba trăm năm mươi tỷ này về, tôi sẽ lập tức trích cho anh bảy mươi tỷ, rất nhiều người ở đây sẽ làm chứng!”
“Hơn nữa tôi còn đồng ý với anh, từ hôm nay trở đi, anh không cần phải đi làm, mỗi tháng tới lĩnh tiên lương là được”
Lúc này đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nếu Đỉnh Nam Hành còn chưa ra tay, như vậy anh ta không ngại mượn tay Lục Trọng Bằng trực tiếp bóp chết Bùi Nguyên Minh.
“Anh Uông, Bùi Nguyên Minh chỉ đang khoác lác thôi, anh ta có bản lĩnh này sao?”
“Anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với anh ta!”
Triệu Thanh Hạm vội vàng đứng dậy, kéo Bùi Nguyên Minh nói.
“Bùi Nguyên Minh, anh nhanh ngồi xuống đi, anh biết khách hàng là ai không? Đây là trường hợp anh thể hiện một cách mù quáng sao?”
“Nhỡ đâu anh thật sự đi đòi nợ, bị người ta đánh gãy tay chân là chuyện nhỏ!”
“Bị người ta ném xuống sông chết chìm, đều không có người ra mặt thay anh đâu!”
Lúc này, hiếm khi Triệu Thanh Hạm có chút sốt ruột.
Bùi Nguyên Minh thoáng kinh ngạc nhìn cô ta một cái, nói: “Yên tâm đi, tôi không sao đâu”
“Tôi chỉ gọi một cuộc điện thoại mà thôi.”
“Được, Bùi Nguyên Minh, đây chính là anh nói đấy nhé, tôi đồng ý với anh!” Uông Khải Trạch không cho Triệu Thanh Hạm cơ hội tiếp tục nói chuyện, mà lập tức quyết định chuyện này.
“Tôi cho anh ba ngày đòi lại khoản tiền này!”
“Anh lấy được khoản tiền này về, tôi cho anh bảy mươi tỷ!”
“Nếu không đòi được, anh lập tức cút đi cho tôi!”
“Còn nữa, phần trăm trích cho anh lúc trước cũng phải sung công quỹ, bởi vì anh lãng phí thời gian quý giá của mọi người!”
Uông Khải Trạch lập tức mở miệng, sau đó nhìn về phía Triệu Thanh Hạm nói: “Thanh Hạm, em đừng nói lời vô nghĩa với anh ta nữa, người trẻ tuổi, luôn phải gặp một số chuyện, mới biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!”
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm bất đắc dĩ, chỉ có thể giậm chân.
Cô ta biết Bùi Nguyên Minh chắc chắn không thể giải quyết được chuyện này.
Nói không chừng, cuối cùng vẫn là ba tự mình kéo gương mặt già nua đi cầu xin khắp nơi.
Vừa nghĩ tới đây, cô ta ước gì có thể bóp chết Bùi Nguyên Minh.
“Chút việc nhỏ ấy, còn cần ba ngày sao? Vẫn nên giống như lần trước, ba mươi phút”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lấy di động ra.
Chương 1809: “
Thứ nhất, đây là chuyện nhỏ, mình tôi xử lý được, cũng không nhọc anh Uông làm phiền Uông Vĩ Thành hoặc Uông Linh Đan”
“Thứ hai, nếu lấy được khoản tiên này về, tôi muốn trích hai mươi phần trăm”
“Được không?”
Bùi Nguyên Minh muốn trích hai mươi phần trăm số tiên sao?
Nhìn thấy biểu cảm thản nhiên của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người cười mỉa.
Có lẽ tên nhóc này không biết mình sắp đối mặt với người nào đâu.
Nhân vật giống như Lục Trọng Bằng, có thể tùy tiện cho người khác mặt mũi sao?
Một người không quen tới cửa, có lẽ sẽ bị anh ta đạp ra, trực tiếp giãm tới mức hôn mê.
Đương nhiên anh ta ngôi trên xe lăn không làm được, nhưng dưới tay anh ta có rất nhiều thuộc hạ đấy!
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đứng ra, Triệu Thanh Hạm hơi sửng sốt một lát, sau đó kéo áo Bùi Nguyên Minh theo bản năng, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng quấy rối nữa!”
“Chuyện này căn bản không phải chuyện anh có thể xử lý được đâu!”
“Anh có thể đừng thích khoác lác như vậy không?”
Lúc này Uông Khải Trạch hơi sửng sốt, sau đó anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh hai ngày không xuất hiện từ trên xuống dưới, rất tò mò vì sao anh còn chưa bị Đinh Nam Hành giết chết.
Dù sao Uông Khải Trạch cùng lắm được xem như người bên cạnh giới thượng lưu, muốn nghe tin Đinh Nam Hành bị người ta giết chết, không biết còn phải đợi bao lâu.
Nhưng mà lúc này Uông Khải Trạch nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh với vẻ đầy hứng thú, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có thể lãy lại số tiên này sao?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Một cuộc điện thoại là xong.”
“Được, anh đã nói chắc chắn như vậy, vậy thì quyết định như vậy đi, nhiệm vụ này giao cho anhl”
“Chỉ cần anh thật sự có năng lực, có thể lấy được ba trăm năm mươi tỷ này về, tôi sẽ lập tức trích cho anh bảy mươi tỷ, rất nhiều người ở đây sẽ làm chứng!”
“Hơn nữa tôi còn đồng ý với anh, từ hôm nay trở đi, anh không cần phải đi làm, mỗi tháng tới lĩnh tiên lương là được”
Lúc này đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nếu Đỉnh Nam Hành còn chưa ra tay, như vậy anh ta không ngại mượn tay Lục Trọng Bằng trực tiếp bóp chết Bùi Nguyên Minh.
“Anh Uông, Bùi Nguyên Minh chỉ đang khoác lác thôi, anh ta có bản lĩnh này sao?”
“Anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với anh ta!”
Triệu Thanh Hạm vội vàng đứng dậy, kéo Bùi Nguyên Minh nói.
“Bùi Nguyên Minh, anh nhanh ngồi xuống đi, anh biết khách hàng là ai không? Đây là trường hợp anh thể hiện một cách mù quáng sao?”
“Nhỡ đâu anh thật sự đi đòi nợ, bị người ta đánh gãy tay chân là chuyện nhỏ!”
“Bị người ta ném xuống sông chết chìm, đều không có người ra mặt thay anh đâu!”
Lúc này, hiếm khi Triệu Thanh Hạm có chút sốt ruột.
Bùi Nguyên Minh thoáng kinh ngạc nhìn cô ta một cái, nói: “Yên tâm đi, tôi không sao đâu”
“Tôi chỉ gọi một cuộc điện thoại mà thôi.”
“Được, Bùi Nguyên Minh, đây chính là anh nói đấy nhé, tôi đồng ý với anh!” Uông Khải Trạch không cho Triệu Thanh Hạm cơ hội tiếp tục nói chuyện, mà lập tức quyết định chuyện này.
“Tôi cho anh ba ngày đòi lại khoản tiền này!”
“Anh lấy được khoản tiền này về, tôi cho anh bảy mươi tỷ!”
“Nếu không đòi được, anh lập tức cút đi cho tôi!”
“Còn nữa, phần trăm trích cho anh lúc trước cũng phải sung công quỹ, bởi vì anh lãng phí thời gian quý giá của mọi người!”
Uông Khải Trạch lập tức mở miệng, sau đó nhìn về phía Triệu Thanh Hạm nói: “Thanh Hạm, em đừng nói lời vô nghĩa với anh ta nữa, người trẻ tuổi, luôn phải gặp một số chuyện, mới biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!”
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm bất đắc dĩ, chỉ có thể giậm chân.
Cô ta biết Bùi Nguyên Minh chắc chắn không thể giải quyết được chuyện này.
Nói không chừng, cuối cùng vẫn là ba tự mình kéo gương mặt già nua đi cầu xin khắp nơi.
Vừa nghĩ tới đây, cô ta ước gì có thể bóp chết Bùi Nguyên Minh.
“Chút việc nhỏ ấy, còn cần ba ngày sao? Vẫn nên giống như lần trước, ba mươi phút”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lấy di động ra.