Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1920
Chương 1920
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh đã hiểu rõ, người của mình đã dọn dẹp nhà họ Uông vô cùng sạch sẽ.
Cho nên lúc này, hẳn là có rất ít người biết Chân Vũ Long đã chết.
Kim Tuyết Ngọc cũng chú ý tới bên này, cô ta lắc lư chân dài đi tới, cười mà như không cười nói: “Đây không phải là cậu Bùi sao?”
“Nghe nói sáng hôm nay cậu tới nhà họ Uông chúng tôi gây chuyện, bị thế tử Chân bắt đi, không thể ngờ tới bây giờ còn có thể còn sống xuất hiện, đúng là chuyện đáng mừng”
Nhưng mà lúc nói những lời này, Kim Tuyết Ngọc lại cẩn thận nhìn chằm chằm mặt Bùi Nguyên Minh, giống như muốn nhìn ra điều gì đó.
Giao đấu với Bùi Nguyên Minh mấy lần xong, cô ta biết rõ Bùi Nguyên Minh rất khó đối phó.
Theo lý mà nói hôm nay Chân Vũ Long sẽ giải quyết anh, nhưng lúc này Bùi Nguyên Minh lại hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện ở đây, thực ra đã nói lên rất nhiều vấn đề.
Bùi Nguyên Minh thì đây hứng thú nhìn người phụ nữ này.
Sáng hôm nay mình vội vàng rời đi, không có thời gian trừng trị cô ta.
Nhưng không thể ngờ tới người phụ nữ này khôi phục nhanh như vậy, hiện giờ có thể xuất hiện lần nữa gây sóng gió.
Bùi Nguyên Minh ra hiệu bằng tay chỉ điện thoại, chỉ trong nháy mắt, sắc mặt Kim Tuyết Ngọc thay đổi, không dám nói nửa câu vô nghĩa.
Đối mặt với cảnh giác của Kim Tuyết Ngọc, còn có ánh mắt thăm dò của Uông Linh Đan, Bùi Nguyên Minh không giải thích gì.
Anh chỉ tràn ngập hứng thú nhìn lôi đài, thản nhiên nói: “Bên Ngô Kim Hổ, đã đánh bại mấy đối thủ rồi?”
“Bốn”
Uông Linh Đan nghe thấy thế, ngưng thân mở miệng.
“Bên ba tôi liên tục phái ra bốn đệ tử của Long Môn, đều không phải đối thủ của Ngô Kim Hổ”
“Nhưng không biết vì sao Tần Ý Hàm bị thương, hôm nay sẽ không có biện pháp ra tay.”
“Sở Tuấn Hiên thì là một tên phế vật”
“Tuy bên bọn họ không biết xuất hiện Ngô Kim Hổ từ lúc nào, nhưng nhìn tình hình hiện giờ, ba tôi định mài chết Ngô Kim Hổ này”
“Chỉ sợ tối nay..
”
Nói tới đây, vẻ mặt Uông Linh Đan hơi khó coi.
Nếu Uông Vĩ Thành ngôi vào vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô, đối với cô ta mà nói, cũng không phải là chuyện tốt gì.
Hiện giờ nhà họ Uông đã dám ép cô ta giao cổ phần công ty ra, nếu Uông Vĩ Thành lên nắm quyền, chỉ sợ nhà họ Uông sẽ ép cô ta tới cùng.
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế, vươn tay vỗ tay Uông Linh Đan, mỉm cười nói: “Cô yên tâm đi, ba cô vĩnh viễn không có cơ hội lên làm phân hội trưởng đâu.”
“Kết cục, đã sớm định sẵn”
- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh đã hiểu rõ, người của mình đã dọn dẹp nhà họ Uông vô cùng sạch sẽ.
Cho nên lúc này, hẳn là có rất ít người biết Chân Vũ Long đã chết.
Kim Tuyết Ngọc cũng chú ý tới bên này, cô ta lắc lư chân dài đi tới, cười mà như không cười nói: “Đây không phải là cậu Bùi sao?”
“Nghe nói sáng hôm nay cậu tới nhà họ Uông chúng tôi gây chuyện, bị thế tử Chân bắt đi, không thể ngờ tới bây giờ còn có thể còn sống xuất hiện, đúng là chuyện đáng mừng”
Nhưng mà lúc nói những lời này, Kim Tuyết Ngọc lại cẩn thận nhìn chằm chằm mặt Bùi Nguyên Minh, giống như muốn nhìn ra điều gì đó.
Giao đấu với Bùi Nguyên Minh mấy lần xong, cô ta biết rõ Bùi Nguyên Minh rất khó đối phó.
Theo lý mà nói hôm nay Chân Vũ Long sẽ giải quyết anh, nhưng lúc này Bùi Nguyên Minh lại hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện ở đây, thực ra đã nói lên rất nhiều vấn đề.
Bùi Nguyên Minh thì đây hứng thú nhìn người phụ nữ này.
Sáng hôm nay mình vội vàng rời đi, không có thời gian trừng trị cô ta.
Nhưng không thể ngờ tới người phụ nữ này khôi phục nhanh như vậy, hiện giờ có thể xuất hiện lần nữa gây sóng gió.
Bùi Nguyên Minh ra hiệu bằng tay chỉ điện thoại, chỉ trong nháy mắt, sắc mặt Kim Tuyết Ngọc thay đổi, không dám nói nửa câu vô nghĩa.
Đối mặt với cảnh giác của Kim Tuyết Ngọc, còn có ánh mắt thăm dò của Uông Linh Đan, Bùi Nguyên Minh không giải thích gì.
Anh chỉ tràn ngập hứng thú nhìn lôi đài, thản nhiên nói: “Bên Ngô Kim Hổ, đã đánh bại mấy đối thủ rồi?”
“Bốn”
Uông Linh Đan nghe thấy thế, ngưng thân mở miệng.
“Bên ba tôi liên tục phái ra bốn đệ tử của Long Môn, đều không phải đối thủ của Ngô Kim Hổ”
“Nhưng không biết vì sao Tần Ý Hàm bị thương, hôm nay sẽ không có biện pháp ra tay.”
“Sở Tuấn Hiên thì là một tên phế vật”
“Tuy bên bọn họ không biết xuất hiện Ngô Kim Hổ từ lúc nào, nhưng nhìn tình hình hiện giờ, ba tôi định mài chết Ngô Kim Hổ này”
“Chỉ sợ tối nay..
”
Nói tới đây, vẻ mặt Uông Linh Đan hơi khó coi.
Nếu Uông Vĩ Thành ngôi vào vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô, đối với cô ta mà nói, cũng không phải là chuyện tốt gì.
Hiện giờ nhà họ Uông đã dám ép cô ta giao cổ phần công ty ra, nếu Uông Vĩ Thành lên nắm quyền, chỉ sợ nhà họ Uông sẽ ép cô ta tới cùng.
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế, vươn tay vỗ tay Uông Linh Đan, mỉm cười nói: “Cô yên tâm đi, ba cô vĩnh viễn không có cơ hội lên làm phân hội trưởng đâu.”
“Kết cục, đã sớm định sẵn”
- -----------------
Bình luận facebook