Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1991
Chương 1991
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu Quốc Thái hiểu rất rõ vợ mình, lúc này vẻ mặt lạnh lùng nói: “Lý Tú Quyên, bà đã lớn rồi, cần gì phải chấp nhặt với một đứa nhóc như Bùi Nguyên Minh chứ?”
“Làm như vậy thú vị sao?”
Miwa Fujiwara cười khanh khách nói: “Chú Triệu, chú cần gì phải tức giận? Chuyện này không thể trách dì được”
“Chúng cháu đều tò mò rốt cuộc biệt thự số một trông như thể nào mà thôi”
“Bùi Nguyên Minh cố gắng khoe khoang, chúng cháu mới tới đây xem náo nhiệt.”
“Đã đến bước này rồi, chẳng lẽ mọi người tới đây uổng công?”
“Không có ý nghĩa gì đâu!”
Sau khi nói xong, Miwa Fujiwara không để ý tới biểu cảm khó coi của Triệu Quốc Thái, mà nhìn Bùi Nguyên Minh mới gọi điện thoại xong, cười nói: “Anh Bùi, gọi điện thoại xong chưa?”
“Còn cần chúng tôi đợi thêm lát nữa hay không?”
“Không phải anh nói biệt thự số một là của anh sao?”
“Nhanh mở cửa để chúng tôi vào đi!”
“Anh đừng nói cho chúng tôi biết, anh quên mang chìa khóa đấy nhé!”
“Loại cửa ở biệt thự này, chắc chắn là khóa mật mã và vân tay đúng không?”
“Quên mang chìa khóa, không tính là lấy cớ được..."
Miwa Fujiwara cố ý giả bộ ngạc nhiên, trực tiếp khiến mấy người phụ nữ nổi trên mạng che miệng cười khẽ, liên tục cười duyên, mà lúc đối mặt với Bùi Nguyên Minh, bọn họ càng lộ vẻ khinh thường và khinh miệt.
Loại nghèo kiết xác này, nên trực tiếp bị giãm chết, không thể có lựa chọn thứ hai.
Triệu Thanh Hạm vốn còn định nể mặt Triệu Quốc Thái nói mấy lời hay giúp, nhưng nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của Bùi Nguyên Minh, phông má giả làm người mập lúc này, cô ta vô cùng tức giận.
Đã đến nước này rồi còn chết vì sĩ diện, xứng đáng bị người ta trào phúng! Triệu Quốc Thái cũng thở dài một hơi: “Bùi Nguyên Minh, nhận lỗi đi!”
“Tất cả mọi người là người của mình, nếu cháu có thể nhận sai, không ai sẽ trách cháu.”
“Mọi chuyện đã phát triển tới bước này, chết vì sĩ diện có ý nghĩa gì?”
“Ngoại trừ khiến người ta càng phản cảm ra, còn có chỗ tốt gì?”
Bùi Nguyên Minh cười, không giải thích gì nữa, thực tế lúc này giải thích cái gì cũng không có tác dụng.
Anh tiến lên trước, tùy ý ấn một ngón trỏ tay phải.
Chỉ nghe “tích”
một tiếng, cửa lập tức trượt sang hai bên.
Ngọn đèn vốn có vẻ mờ tối lập tức sáng lên, một luồng ánh sáng trực tiếp chiếu lên người Bùi Nguyên Minh, vào lúc này, Bùi Nguyên Minh giống như thân thánh, khiến đám người Miwa Fujiwara
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu Quốc Thái hiểu rất rõ vợ mình, lúc này vẻ mặt lạnh lùng nói: “Lý Tú Quyên, bà đã lớn rồi, cần gì phải chấp nhặt với một đứa nhóc như Bùi Nguyên Minh chứ?”
“Làm như vậy thú vị sao?”
Miwa Fujiwara cười khanh khách nói: “Chú Triệu, chú cần gì phải tức giận? Chuyện này không thể trách dì được”
“Chúng cháu đều tò mò rốt cuộc biệt thự số một trông như thể nào mà thôi”
“Bùi Nguyên Minh cố gắng khoe khoang, chúng cháu mới tới đây xem náo nhiệt.”
“Đã đến bước này rồi, chẳng lẽ mọi người tới đây uổng công?”
“Không có ý nghĩa gì đâu!”
Sau khi nói xong, Miwa Fujiwara không để ý tới biểu cảm khó coi của Triệu Quốc Thái, mà nhìn Bùi Nguyên Minh mới gọi điện thoại xong, cười nói: “Anh Bùi, gọi điện thoại xong chưa?”
“Còn cần chúng tôi đợi thêm lát nữa hay không?”
“Không phải anh nói biệt thự số một là của anh sao?”
“Nhanh mở cửa để chúng tôi vào đi!”
“Anh đừng nói cho chúng tôi biết, anh quên mang chìa khóa đấy nhé!”
“Loại cửa ở biệt thự này, chắc chắn là khóa mật mã và vân tay đúng không?”
“Quên mang chìa khóa, không tính là lấy cớ được..."
Miwa Fujiwara cố ý giả bộ ngạc nhiên, trực tiếp khiến mấy người phụ nữ nổi trên mạng che miệng cười khẽ, liên tục cười duyên, mà lúc đối mặt với Bùi Nguyên Minh, bọn họ càng lộ vẻ khinh thường và khinh miệt.
Loại nghèo kiết xác này, nên trực tiếp bị giãm chết, không thể có lựa chọn thứ hai.
Triệu Thanh Hạm vốn còn định nể mặt Triệu Quốc Thái nói mấy lời hay giúp, nhưng nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của Bùi Nguyên Minh, phông má giả làm người mập lúc này, cô ta vô cùng tức giận.
Đã đến nước này rồi còn chết vì sĩ diện, xứng đáng bị người ta trào phúng! Triệu Quốc Thái cũng thở dài một hơi: “Bùi Nguyên Minh, nhận lỗi đi!”
“Tất cả mọi người là người của mình, nếu cháu có thể nhận sai, không ai sẽ trách cháu.”
“Mọi chuyện đã phát triển tới bước này, chết vì sĩ diện có ý nghĩa gì?”
“Ngoại trừ khiến người ta càng phản cảm ra, còn có chỗ tốt gì?”
Bùi Nguyên Minh cười, không giải thích gì nữa, thực tế lúc này giải thích cái gì cũng không có tác dụng.
Anh tiến lên trước, tùy ý ấn một ngón trỏ tay phải.
Chỉ nghe “tích”
một tiếng, cửa lập tức trượt sang hai bên.
Ngọn đèn vốn có vẻ mờ tối lập tức sáng lên, một luồng ánh sáng trực tiếp chiếu lên người Bùi Nguyên Minh, vào lúc này, Bùi Nguyên Minh giống như thân thánh, khiến đám người Miwa Fujiwara
Bình luận facebook