Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2101
Chương 2101
Nhìn thấy lúc này Biên Bất Phụ cứ nhảy nhót tưng bừng, Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng: “Anh Biên, nể mặt giữa chúng ta cũng có chút giao tình, tôi khuyên anh một câu.”
“Có một số thứ không thể tùy tiện giả vờ”
“Cũng có những người không thể tùy tiện đắc tội được đâu”
“Ví dụ nhé, năng lực của tôi lớn hơn anh, quan hệ cũng rộng hơn nhiều, một người dựa vào ánh sáng của tôi để được vào đây, đã vậy còn giả vờ giả vịt trước mặt tôi nữa”
“Anh đã nghĩ đến hậu quả chưa?”
Bùi Nguyên Minh đứng dậy, giơ tay phải ra võ nhẹ lên bả vai Biên Bất Phụ, dáng vẻ như người trên cao đang răn dạy mấy kẻ thấp kém.
Động tác của Bùi Nguyên Minh nhìn có vẻ như tùy ý, nhưng lại làm cho Triệu Thanh Hạm tức giận đến mức cả người run lên, cô ta không nhịn được giơ tay chỉ về phía Bùi Nguyên Minh, gào to: “Năng lực của anh mạnh hơn anh Biên ư?”
“Quan hệ cũng rộng hơn anh ấy sao?”
“Bùi Nguyên Minh, anh là đồ không biết xấu hổi”
“Mấy câu như vậy mà anh cũng có thể nói ra được!”
“Tôi đã từng gặp rất nhiều người mặt dày, nhưng chưa từng thấy ai có thể mặt dày đến mức như anh đâu”
“Tôi nói cho anh biết, nhanh cút đi, nếu không lát nữa anh Biên không nhịn được mà ra tay ấy, tôi cũng không bảo vệ được anh đâu.”
Lúc nói ra những lời này, Triệu Thanh Hạm ngoài vẻ phần nộ và thất vọng ra, cô ta cũng có thêm chút thương hại với Bùi Nguyên Minh.
Rõ ràng là một tên nhà quê không có gì cả, vậy mà lại cho rằng mình có thể đánh thắng được Biên Bất Phụ? Anh đang nghĩ cái quái gì thế hả? Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Được rồi, tôi không có hứng thú nói nhảm với các người nữa, cút ngay”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh lập tức ngồi xuống, sau đó thuận tay cầm chén trà bên cạnh lên.
Mí mắt của Biên Bất Phụ giật giật, anh ta đã hành tẩu giang hồ lâu vậy rồi, đây là lần đầu tiên thấy có người không cho anh ta mặt mũi như vậy đấy! Rõ ràng anh ta cũng là một nhân vật lớn, ngay cả Trầm Thiên Ân cũng phải ra nghênh đón đấy.
||||| Truyện đề cử:
Thần Y Ở Rể |||||
Vậy mà một người xứ khác lại dám ngồi đây giả bộ, anh đang muốn tìm chết hải! Sau một lúc lâu, Biên Bất Phụ hít sâu một hơi rồi lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu rất lợi hại đấy!" “Dựa vào mặt mũi của tôi để bước vào buổi tiệc mừng thọ này, vậy mà bây giờ lại muốn làm màu với tôi ư?”
“Tôi nói cho cậu biết nhé, nể mặt hôm nay là ngày vui của ông cụ Trầm Thiên Ân, tôi sẽ không ra tay”
“Nhưng cậu phải quỳ xuống, sau đó cút ra khỏi cánh cửa này ngay “Đừng có từ chối đề nghị đó của tôi!”
“Mặc dù con người của tôi rất dễ nói chuyện, nhưng hiện tại tôi đang vô cùng tức giận đấy”
“Nếu cậu không có cách nào làm tôi nguôi giận, có lẽ tôi chỉ có thể để cho cậu biết, mấy chữ vua tán thủ của Đại Hạ rốt cuộc đại diện cho thứ gì”
Biên Bất Phụ chắp tay sau lưng, từ trên cao nhìn xuống Bùi Nguyên Minh, trong mắt của anh ta mang theo chút khinh thường và miệt thị.
“Đương nhiên, cậu cũng có thể thử phản kháng lại tôi.”
“Chỉ có điều, nếu như cậu ra tay trước thì tôi không ngại đánh gấy chân tay của cậu luôn đâu, phải dạy cho cậu biết người hạ đẳng thì nên đứng đúng chỗ của người hạ đẳng”
“Có nhiều nơi không phải chỗ cậu có thể tới”
“Cũng có những thứ ánh sáng không phải cứ muốn dính lấy là được”
“Có một số người cũng không phải là người mà cậu có thể đắc tội được!”
Giọng nói của Biên Bất Phụ lạnh lùng, sắc mặt cũng vô cùng thản nhiên.
Từ sau khi tới thủ đô, có người nào không cho Biên Bất Phụ anh ta ba phần thể diện chứ? Bướng bỉnh cứng đầu như người của Đảo Quốc, ngay cả người ngang ngược ở thủ đô như Thanh Hư đạo trưởng, chẳng phải mấy người này đều nhượng bộ lui binh trước mặt anh ta à? Hiện tại chỉ là một Bùi Nguyên Minh, thế mà còn muốn làm màu trước mặt anh ta? Anh nghĩ cái quái gì thế? Nhìn thấy lúc này khí thế trên người Biên Bất Phụ đã hoàn toàn bộc phát, trên mặt mấy cô nàng nổi tiếng trên mạng ở bên cạnh anh ta đều liên tục nở nụ cười, vẻ mặt vô cùng chờ mong.
Hiển nhiên bọn họ đều cho rằng hôm nay Bùi Nguyên Minh sẽ gặp xui xẻo.
Xung quanh nhanh chóng có không ít khách mời đi tới xem trò vui, tất cả mọi người đều chờ cảnh Bùi Nguyên Minh quỳ xuống, sau đó cút ra khỏi cánh cửa kia.
Thậm chí có người còn lấy điện thoại ra, sẵn sàng quay bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy lúc này Biên Bất Phụ cứ nhảy nhót tưng bừng, Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng: “Anh Biên, nể mặt giữa chúng ta cũng có chút giao tình, tôi khuyên anh một câu.”
“Có một số thứ không thể tùy tiện giả vờ”
“Cũng có những người không thể tùy tiện đắc tội được đâu”
“Ví dụ nhé, năng lực của tôi lớn hơn anh, quan hệ cũng rộng hơn nhiều, một người dựa vào ánh sáng của tôi để được vào đây, đã vậy còn giả vờ giả vịt trước mặt tôi nữa”
“Anh đã nghĩ đến hậu quả chưa?”
Bùi Nguyên Minh đứng dậy, giơ tay phải ra võ nhẹ lên bả vai Biên Bất Phụ, dáng vẻ như người trên cao đang răn dạy mấy kẻ thấp kém.
Động tác của Bùi Nguyên Minh nhìn có vẻ như tùy ý, nhưng lại làm cho Triệu Thanh Hạm tức giận đến mức cả người run lên, cô ta không nhịn được giơ tay chỉ về phía Bùi Nguyên Minh, gào to: “Năng lực của anh mạnh hơn anh Biên ư?”
“Quan hệ cũng rộng hơn anh ấy sao?”
“Bùi Nguyên Minh, anh là đồ không biết xấu hổi”
“Mấy câu như vậy mà anh cũng có thể nói ra được!”
“Tôi đã từng gặp rất nhiều người mặt dày, nhưng chưa từng thấy ai có thể mặt dày đến mức như anh đâu”
“Tôi nói cho anh biết, nhanh cút đi, nếu không lát nữa anh Biên không nhịn được mà ra tay ấy, tôi cũng không bảo vệ được anh đâu.”
Lúc nói ra những lời này, Triệu Thanh Hạm ngoài vẻ phần nộ và thất vọng ra, cô ta cũng có thêm chút thương hại với Bùi Nguyên Minh.
Rõ ràng là một tên nhà quê không có gì cả, vậy mà lại cho rằng mình có thể đánh thắng được Biên Bất Phụ? Anh đang nghĩ cái quái gì thế hả? Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Được rồi, tôi không có hứng thú nói nhảm với các người nữa, cút ngay”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh lập tức ngồi xuống, sau đó thuận tay cầm chén trà bên cạnh lên.
Mí mắt của Biên Bất Phụ giật giật, anh ta đã hành tẩu giang hồ lâu vậy rồi, đây là lần đầu tiên thấy có người không cho anh ta mặt mũi như vậy đấy! Rõ ràng anh ta cũng là một nhân vật lớn, ngay cả Trầm Thiên Ân cũng phải ra nghênh đón đấy.
||||| Truyện đề cử:
Thần Y Ở Rể |||||
Vậy mà một người xứ khác lại dám ngồi đây giả bộ, anh đang muốn tìm chết hải! Sau một lúc lâu, Biên Bất Phụ hít sâu một hơi rồi lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu rất lợi hại đấy!" “Dựa vào mặt mũi của tôi để bước vào buổi tiệc mừng thọ này, vậy mà bây giờ lại muốn làm màu với tôi ư?”
“Tôi nói cho cậu biết nhé, nể mặt hôm nay là ngày vui của ông cụ Trầm Thiên Ân, tôi sẽ không ra tay”
“Nhưng cậu phải quỳ xuống, sau đó cút ra khỏi cánh cửa này ngay “Đừng có từ chối đề nghị đó của tôi!”
“Mặc dù con người của tôi rất dễ nói chuyện, nhưng hiện tại tôi đang vô cùng tức giận đấy”
“Nếu cậu không có cách nào làm tôi nguôi giận, có lẽ tôi chỉ có thể để cho cậu biết, mấy chữ vua tán thủ của Đại Hạ rốt cuộc đại diện cho thứ gì”
Biên Bất Phụ chắp tay sau lưng, từ trên cao nhìn xuống Bùi Nguyên Minh, trong mắt của anh ta mang theo chút khinh thường và miệt thị.
“Đương nhiên, cậu cũng có thể thử phản kháng lại tôi.”
“Chỉ có điều, nếu như cậu ra tay trước thì tôi không ngại đánh gấy chân tay của cậu luôn đâu, phải dạy cho cậu biết người hạ đẳng thì nên đứng đúng chỗ của người hạ đẳng”
“Có nhiều nơi không phải chỗ cậu có thể tới”
“Cũng có những thứ ánh sáng không phải cứ muốn dính lấy là được”
“Có một số người cũng không phải là người mà cậu có thể đắc tội được!”
Giọng nói của Biên Bất Phụ lạnh lùng, sắc mặt cũng vô cùng thản nhiên.
Từ sau khi tới thủ đô, có người nào không cho Biên Bất Phụ anh ta ba phần thể diện chứ? Bướng bỉnh cứng đầu như người của Đảo Quốc, ngay cả người ngang ngược ở thủ đô như Thanh Hư đạo trưởng, chẳng phải mấy người này đều nhượng bộ lui binh trước mặt anh ta à? Hiện tại chỉ là một Bùi Nguyên Minh, thế mà còn muốn làm màu trước mặt anh ta? Anh nghĩ cái quái gì thế? Nhìn thấy lúc này khí thế trên người Biên Bất Phụ đã hoàn toàn bộc phát, trên mặt mấy cô nàng nổi tiếng trên mạng ở bên cạnh anh ta đều liên tục nở nụ cười, vẻ mặt vô cùng chờ mong.
Hiển nhiên bọn họ đều cho rằng hôm nay Bùi Nguyên Minh sẽ gặp xui xẻo.
Xung quanh nhanh chóng có không ít khách mời đi tới xem trò vui, tất cả mọi người đều chờ cảnh Bùi Nguyên Minh quỳ xuống, sau đó cút ra khỏi cánh cửa kia.
Thậm chí có người còn lấy điện thoại ra, sẵn sàng quay bất cứ lúc nào.
Bình luận facebook