Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2102
Chương 2102
Mặc dù trong lòng Triệu Thanh Hạm có vài phần không đành lòng, nhưng lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cứ thích làm màu ở đây thì sự phẫn nộ kia đã chiếm ưu thế.
Lúc này cô ta cũng nâng cằm lên, dùng lỗ mũi nhìn Bùi Nguyên Minh.
Tên họ Bùi kia, không có ba tôi bảo vệ anh, cũng không có ai bên cạnh thay anh thu dọn rắc rối, vậy anh chả là cái thá gì ở thủ đô cả? Tối nay nhất định phải cho anh hiểu rõ chuyện này, cho anh biết phân lượng của mình...
Dưới vô số ánh mắt miệt thị và mỉa mai kia, sắc mặt của Bùi Nguyên Minh vẫn thản nhiên chậm rãi uống một ngụm trà, anh thoáng nhìn về phía Biên Bất Phụ nói: “Nếu anh còn không nhanh biến đi, chỉ sợ anh Biên anh cũng sẽ gặp xui xẻo.
đấy.
Vừa nghe thấy câu này, cả hội trường lập tức sững SỜ.
Tất cả mọi người nhanh chóng hít một hơi khí lạnh, sau đó nhìn về phía Bùi Nguyên Minh.
Dù sao hiện tại đã có rất nhiều người nhận ra vị Biên Bất Phụ này là vua tán thủ của Đại Hạ.
Anh hai ơi, anh có biết người đứng trước mặt mình là ai không? Người ta là cao thủ tay không cũng có thể bổ gạch đó, hơn nữa còn có tiếng tăm lừng lẫy trên sàn đấu! Nếu muốn giết chết anh, người ta căn bản không cần dùng chút sức lực nào cả? Chỉ cần dùng một đầu ngón tay là đủ khiến cho anh ngã xuống đất rồi.
Vậy mà anh còn giả vờ giả vịt trước mặt anh Biên kia làm gì nữa? Hơn nữa, những người nhận ra Biên Bất Phụ đều biết rất rõ một chuyện, anh ta là người vô cùng sĩ diện.
Nếu như Bùi Nguyên Minh nghe theo lời anh †a, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng anh lại khiêu khích Biên Bất Phụ trước mặt nhiều người như vậy, hơn nữa còn không cho anh ta mặt mũi, khiến anh ta không xuống đài được, việc này chắc chắn chưa xong đâu.
“Xui xẻo sao?”
Quả nhiên, hai mắt của Biên Bất Phụ nhanh chóng nheo lại, tò mò nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên cao xuống.
“Họ Bùi kia, cậu có gan thì nói lại lần nữa xem”
Giọng nói của Bùi Nguyên Minh lạnh như băng, sắc mặt anh lạnh lùng: “Nếu anh không xéo đi, hôm nay chắc chắn anh sẽ gặp xui xẻo đấy”
Sắc mặt của Biên Bất Phụ âm trầm hơn, nói: “Bùi Nguyên Minh, người cậu đắc tội là tôi đấy, chẳng lẽ cậu cho rằng còn có người nào khác sẽ xuất hiện thay cậu dọn dẹp mấy chuyện phiền phức này sao?”
“Những lần trước cũng vậy, đều là tôi giải quyết giúp cậu”
“Hiện tại tôi cũng muốn xem còn ai dám ra mặt giúp cậu nữa!”
“Rầm: Đúng lúc này, một bàn chân bên cạnh bỗng nhiên đá văng ra một cái, trực tiếp đạp Biên Bất Phụ ngã người trên mặt đất, nhanh chóng gục xuống.
Biên Bất Phụ không kịp đề phòng, cả người anh ta vô cùng chật vật, một lát sau mới cố giấy dụa quay đầu lại.
Đến khi thấy chân của người kia, sắc mặt của anh ta lại đột nhiên thay đổi.
Lập tức nhìn thấy cậu cả nhà họ Sở ở thủ đô
- Sở Tuấn Hiên, lúc này anh ta dẫn theo mấy tên thủ hạ đang nghênh ngang đi vào.
Trong tay anh ta đang cầm một điếu xì gà, nhanh chóng nhả một ngụm khói đặc lên trên mặt Biên Bất Phụ.
“Tôi đến dọn dẹp thay anh Bùi đấy, anh cảm thấy tôi có đủ tư cách không thế?”
Nói xong câu này, Sở Tuấn Hiên bước lên một bước, sau đó trở tay tát một cái, trực tiếp đánh bay Biên Bất Phụ.
Động tác của Sở Tuấn Hiên rất đơn giản, cũng không phát ra tiếng động quá lớn, nhưng lại đánh thẳng vào trái tim của tất cả nam nữ trong hội trường.
Bởi vì mọi người đều biết, khoảng thời gian gần đây Sở Tuấn Hiên ôm được bắp đùi của vị tân hội trưởng phân hội Long Môn thủ đô, anh ta đã sắp leo lên vị trí phó hội trưởng rồi.
Nghe nói thân phận và địa vị bây giờ của anh ta ở Long Môn cũng có thể ngang hàng với Tân Ý Hàm.
Uông Vĩ Thành xem trời bằng vung lúc trước đứng trước mặt anh ta cũng chẳng là gì.
Nói đơn giản hơn một chút thì anh ta là nhân vật đang nổi ở thủ đô, là phái thực quyền chính thức của phân hội Long Môn thủ đô.
Tuy Biên Bất Phụ được xưng là vua tán thủ của Đại Hạ, rất nổi tiếng trên sàn đấu, đồng thời cũng có rất nhiều người cho anh ta mặt mũi.
Nhưng nếu so với Sở Tuấn Hiên thì thật sự thua kém rất nhiều.
Mà quan trọng nhất chính là, vừa rồi Sở Tuấn Hiên rõ ràng gọi Bùi Nguyên Minh là anh Bùi? Chuyện này chuyện này chuyện này...
Một thằng nhóc đến từ nơi khác kia có tư cách gì lại khiến cho Sở Tuấn Hiên mở miệng gọi như vậy? Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này, lúc này bọn họ đang từ từ chờ đợi tình huống sẽ diễn biến ra sao.
Mặc dù trong lòng Triệu Thanh Hạm có vài phần không đành lòng, nhưng lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cứ thích làm màu ở đây thì sự phẫn nộ kia đã chiếm ưu thế.
Lúc này cô ta cũng nâng cằm lên, dùng lỗ mũi nhìn Bùi Nguyên Minh.
Tên họ Bùi kia, không có ba tôi bảo vệ anh, cũng không có ai bên cạnh thay anh thu dọn rắc rối, vậy anh chả là cái thá gì ở thủ đô cả? Tối nay nhất định phải cho anh hiểu rõ chuyện này, cho anh biết phân lượng của mình...
Dưới vô số ánh mắt miệt thị và mỉa mai kia, sắc mặt của Bùi Nguyên Minh vẫn thản nhiên chậm rãi uống một ngụm trà, anh thoáng nhìn về phía Biên Bất Phụ nói: “Nếu anh còn không nhanh biến đi, chỉ sợ anh Biên anh cũng sẽ gặp xui xẻo.
đấy.
Vừa nghe thấy câu này, cả hội trường lập tức sững SỜ.
Tất cả mọi người nhanh chóng hít một hơi khí lạnh, sau đó nhìn về phía Bùi Nguyên Minh.
Dù sao hiện tại đã có rất nhiều người nhận ra vị Biên Bất Phụ này là vua tán thủ của Đại Hạ.
Anh hai ơi, anh có biết người đứng trước mặt mình là ai không? Người ta là cao thủ tay không cũng có thể bổ gạch đó, hơn nữa còn có tiếng tăm lừng lẫy trên sàn đấu! Nếu muốn giết chết anh, người ta căn bản không cần dùng chút sức lực nào cả? Chỉ cần dùng một đầu ngón tay là đủ khiến cho anh ngã xuống đất rồi.
Vậy mà anh còn giả vờ giả vịt trước mặt anh Biên kia làm gì nữa? Hơn nữa, những người nhận ra Biên Bất Phụ đều biết rất rõ một chuyện, anh ta là người vô cùng sĩ diện.
Nếu như Bùi Nguyên Minh nghe theo lời anh †a, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng anh lại khiêu khích Biên Bất Phụ trước mặt nhiều người như vậy, hơn nữa còn không cho anh ta mặt mũi, khiến anh ta không xuống đài được, việc này chắc chắn chưa xong đâu.
“Xui xẻo sao?”
Quả nhiên, hai mắt của Biên Bất Phụ nhanh chóng nheo lại, tò mò nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên cao xuống.
“Họ Bùi kia, cậu có gan thì nói lại lần nữa xem”
Giọng nói của Bùi Nguyên Minh lạnh như băng, sắc mặt anh lạnh lùng: “Nếu anh không xéo đi, hôm nay chắc chắn anh sẽ gặp xui xẻo đấy”
Sắc mặt của Biên Bất Phụ âm trầm hơn, nói: “Bùi Nguyên Minh, người cậu đắc tội là tôi đấy, chẳng lẽ cậu cho rằng còn có người nào khác sẽ xuất hiện thay cậu dọn dẹp mấy chuyện phiền phức này sao?”
“Những lần trước cũng vậy, đều là tôi giải quyết giúp cậu”
“Hiện tại tôi cũng muốn xem còn ai dám ra mặt giúp cậu nữa!”
“Rầm: Đúng lúc này, một bàn chân bên cạnh bỗng nhiên đá văng ra một cái, trực tiếp đạp Biên Bất Phụ ngã người trên mặt đất, nhanh chóng gục xuống.
Biên Bất Phụ không kịp đề phòng, cả người anh ta vô cùng chật vật, một lát sau mới cố giấy dụa quay đầu lại.
Đến khi thấy chân của người kia, sắc mặt của anh ta lại đột nhiên thay đổi.
Lập tức nhìn thấy cậu cả nhà họ Sở ở thủ đô
- Sở Tuấn Hiên, lúc này anh ta dẫn theo mấy tên thủ hạ đang nghênh ngang đi vào.
Trong tay anh ta đang cầm một điếu xì gà, nhanh chóng nhả một ngụm khói đặc lên trên mặt Biên Bất Phụ.
“Tôi đến dọn dẹp thay anh Bùi đấy, anh cảm thấy tôi có đủ tư cách không thế?”
Nói xong câu này, Sở Tuấn Hiên bước lên một bước, sau đó trở tay tát một cái, trực tiếp đánh bay Biên Bất Phụ.
Động tác của Sở Tuấn Hiên rất đơn giản, cũng không phát ra tiếng động quá lớn, nhưng lại đánh thẳng vào trái tim của tất cả nam nữ trong hội trường.
Bởi vì mọi người đều biết, khoảng thời gian gần đây Sở Tuấn Hiên ôm được bắp đùi của vị tân hội trưởng phân hội Long Môn thủ đô, anh ta đã sắp leo lên vị trí phó hội trưởng rồi.
Nghe nói thân phận và địa vị bây giờ của anh ta ở Long Môn cũng có thể ngang hàng với Tân Ý Hàm.
Uông Vĩ Thành xem trời bằng vung lúc trước đứng trước mặt anh ta cũng chẳng là gì.
Nói đơn giản hơn một chút thì anh ta là nhân vật đang nổi ở thủ đô, là phái thực quyền chính thức của phân hội Long Môn thủ đô.
Tuy Biên Bất Phụ được xưng là vua tán thủ của Đại Hạ, rất nổi tiếng trên sàn đấu, đồng thời cũng có rất nhiều người cho anh ta mặt mũi.
Nhưng nếu so với Sở Tuấn Hiên thì thật sự thua kém rất nhiều.
Mà quan trọng nhất chính là, vừa rồi Sở Tuấn Hiên rõ ràng gọi Bùi Nguyên Minh là anh Bùi? Chuyện này chuyện này chuyện này...
Một thằng nhóc đến từ nơi khác kia có tư cách gì lại khiến cho Sở Tuấn Hiên mở miệng gọi như vậy? Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này, lúc này bọn họ đang từ từ chờ đợi tình huống sẽ diễn biến ra sao.