Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2336
Chương 2336
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đạp ngã Hòa Ngọc Lân xuống đất một lần nữa, đám tay chân của nhà họ Hòa đã tức giận ngập trời, lúc này muốn tiến lên giết chết anh. “Dừng tay!”
Ngay lúc hai bên muốn vung tay, bỗng nhiên Trần Thái Tùng lạnh lùng quát một tiếng.
Anh ta xua tay, ngăn đám đồng bọn lại.
Sau đó, Trần Thái Tùng để hai tay ở sau lưng, chậm rãi đi tới trước mặt Bùi Nguyễn Minh, đồng thời vươn tay xoa má trái mình. “Một cái tát này rất có tiêu chuẩn, chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa lực lượng mạnh” “Nếu không phải tôi từng luyện tập mấy năm, bây giờ đã bị anh tát ngất đi.” “Không hổ là thế tử Minh, không hổ là người có thể dọa Quách Tuấn Anh nằm sấp, trâu bò...
Trần Thái Tùng giơ ngón tay cái với Bùi Nguyên Minh. “Vốn ở trong mắt tôi, anh chỉ là một nhân vật nhỏ, không lên được mặt bàn!” “Nhưng bây giờ tôi nói cho anh, Trần Thái Tùng tôi ghim chết anh!” “Anh có bản lĩnh thì đừng chạy, tin tưởng tôi, tôi nhanh chóng sẽ bảo đáp thật tốt cái tát này của anh!”
Rất rõ ràng, anh ta lớn như vậy, lăn lộn nhiều năm như thế, thân là thái tử của Hồng Hưng, có khi nào chịu thiệt như vậy?
Đối với anh ta mà nói, hôm nay chẳng những bị thương, còn bị mất mặt.
Quan trọng nhất chính là, một cái tát này tương đương vô cùng nhục nhã. Nhớ đọc truyện trên để ủng hộ team nha!!!
Không giết chết Bùi Nguyên Minh, không khiến tên nội địa này chết không có chỗ chôn.
Thái tử Hồng Hưng này của anh ta đừng làm nữa. “Thái tử Trần đúng không?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến. “Đã khó chịu với tôi như vậy, các người người đồng thế mạnh, không phải bên ngoài còn có mấy chục người sao?” “Cùng tiến lên! Phế tôi xem?” “Nếu không dám, anh là con rùa rụt đầu!”
Bùi Nguyễn Minh khiêu khích khiến Hòa Ngọc Lân phẫn nộ không thôi, lúc này anh ta nghiến răng nói: “Thái tử Trần, thằng khốn này quá kiêu ngạo!” “Chúng ta nhiều người như vậy, cùng tiến lên, giết chết anh ta!” “Tôi không tin không có biện pháp phế đi anh ta!”
Vẻ mặt Trần Thái Tùng đã khôi phục bình tĩnh, anh ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Cậu tư Hòa, cần gì phải kích động như vậy.” “Thế tử Minh xuất hiện ở nơi này, nói lên anh ta là khách quý của ông Thôi!” “Dù sao nơi này cũng là Las Vegas, ở nơi này khiêu khích nhà họ Thôi, không đáng!”. Truyện Đam Mỹ
Hòa Ngọc Lân hơi sửng sốt, rõ ràng là anh ta không thể ngờ tới, cũng có lúc thái tử Trần lại rơi vào thế yếu. “Hơn nữa ngoại trừ là khách quý của Thôi Thành Huân ra, cậu Bùi này của chúng ta còn là thế tử Minh của Đà Nẵng... “Anh ta còn có một thân phận khác nữa là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô.
Nghe thấy ba chữ thế tử Minh, Hòa Ngọc Lân vẫn không có cảm giác gì, bởi vì thế tử Minh Đà Nẵng trâu bò tới mấy, cũng không trâu được tới tận Las Vegas.
Nhưng lúc nghe thấy mấy chữ phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, bỗng nhiên Hòa Ngọc Lân hơi sửng sốt, tức giận ở trên mặt giảm đi hơn nửa.
Phân hội trưởng của Long Môn, cho dù là nhà họ Hòa ở Las Vegas cũng phải cho vài phần mặt mũi. “Bùi Nguyên Minh, nể mặt thân phận phân hội trưởng này, cho anh không ít tự tin tùy ý làm bậy!” “Cho dù là ở Las Vegas, Cảng Thành chúng tôi, anh cũng hung hãn ương ngạnh như vậy!”
Trần Thái Tùng híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh: “Anh không lo lắng, lúc anh ở Las Vegas, có người phế đi thân phận phân hội trưởng của anh, đến lúc đó anh sẽ thế nào sao?” “Có thể trực tiếp phơi thấy đầu đường hay không?” “Mà những người phụ nữ có quan hệ với anh, chỉ sợ đều bị bản tới phố đèn đỏ ấy chứ?”
Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, vẻ mặt lạnh nhạt tát một cái.
Bây giờ Trần Thái Tùng bị tát bay ngược về sau, chẳng qua khi sắp rơi xuống đất, toàn thân anh ta xoay lại, cưỡng ép đứng thẳng, mới không xụi lơ trên mặt đất.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đạp ngã Hòa Ngọc Lân xuống đất một lần nữa, đám tay chân của nhà họ Hòa đã tức giận ngập trời, lúc này muốn tiến lên giết chết anh. “Dừng tay!”
Ngay lúc hai bên muốn vung tay, bỗng nhiên Trần Thái Tùng lạnh lùng quát một tiếng.
Anh ta xua tay, ngăn đám đồng bọn lại.
Sau đó, Trần Thái Tùng để hai tay ở sau lưng, chậm rãi đi tới trước mặt Bùi Nguyễn Minh, đồng thời vươn tay xoa má trái mình. “Một cái tát này rất có tiêu chuẩn, chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa lực lượng mạnh” “Nếu không phải tôi từng luyện tập mấy năm, bây giờ đã bị anh tát ngất đi.” “Không hổ là thế tử Minh, không hổ là người có thể dọa Quách Tuấn Anh nằm sấp, trâu bò...
Trần Thái Tùng giơ ngón tay cái với Bùi Nguyên Minh. “Vốn ở trong mắt tôi, anh chỉ là một nhân vật nhỏ, không lên được mặt bàn!” “Nhưng bây giờ tôi nói cho anh, Trần Thái Tùng tôi ghim chết anh!” “Anh có bản lĩnh thì đừng chạy, tin tưởng tôi, tôi nhanh chóng sẽ bảo đáp thật tốt cái tát này của anh!”
Rất rõ ràng, anh ta lớn như vậy, lăn lộn nhiều năm như thế, thân là thái tử của Hồng Hưng, có khi nào chịu thiệt như vậy?
Đối với anh ta mà nói, hôm nay chẳng những bị thương, còn bị mất mặt.
Quan trọng nhất chính là, một cái tát này tương đương vô cùng nhục nhã. Nhớ đọc truyện trên để ủng hộ team nha!!!
Không giết chết Bùi Nguyên Minh, không khiến tên nội địa này chết không có chỗ chôn.
Thái tử Hồng Hưng này của anh ta đừng làm nữa. “Thái tử Trần đúng không?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến. “Đã khó chịu với tôi như vậy, các người người đồng thế mạnh, không phải bên ngoài còn có mấy chục người sao?” “Cùng tiến lên! Phế tôi xem?” “Nếu không dám, anh là con rùa rụt đầu!”
Bùi Nguyễn Minh khiêu khích khiến Hòa Ngọc Lân phẫn nộ không thôi, lúc này anh ta nghiến răng nói: “Thái tử Trần, thằng khốn này quá kiêu ngạo!” “Chúng ta nhiều người như vậy, cùng tiến lên, giết chết anh ta!” “Tôi không tin không có biện pháp phế đi anh ta!”
Vẻ mặt Trần Thái Tùng đã khôi phục bình tĩnh, anh ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Cậu tư Hòa, cần gì phải kích động như vậy.” “Thế tử Minh xuất hiện ở nơi này, nói lên anh ta là khách quý của ông Thôi!” “Dù sao nơi này cũng là Las Vegas, ở nơi này khiêu khích nhà họ Thôi, không đáng!”. Truyện Đam Mỹ
Hòa Ngọc Lân hơi sửng sốt, rõ ràng là anh ta không thể ngờ tới, cũng có lúc thái tử Trần lại rơi vào thế yếu. “Hơn nữa ngoại trừ là khách quý của Thôi Thành Huân ra, cậu Bùi này của chúng ta còn là thế tử Minh của Đà Nẵng... “Anh ta còn có một thân phận khác nữa là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô.
Nghe thấy ba chữ thế tử Minh, Hòa Ngọc Lân vẫn không có cảm giác gì, bởi vì thế tử Minh Đà Nẵng trâu bò tới mấy, cũng không trâu được tới tận Las Vegas.
Nhưng lúc nghe thấy mấy chữ phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, bỗng nhiên Hòa Ngọc Lân hơi sửng sốt, tức giận ở trên mặt giảm đi hơn nửa.
Phân hội trưởng của Long Môn, cho dù là nhà họ Hòa ở Las Vegas cũng phải cho vài phần mặt mũi. “Bùi Nguyên Minh, nể mặt thân phận phân hội trưởng này, cho anh không ít tự tin tùy ý làm bậy!” “Cho dù là ở Las Vegas, Cảng Thành chúng tôi, anh cũng hung hãn ương ngạnh như vậy!”
Trần Thái Tùng híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh: “Anh không lo lắng, lúc anh ở Las Vegas, có người phế đi thân phận phân hội trưởng của anh, đến lúc đó anh sẽ thế nào sao?” “Có thể trực tiếp phơi thấy đầu đường hay không?” “Mà những người phụ nữ có quan hệ với anh, chỉ sợ đều bị bản tới phố đèn đỏ ấy chứ?”
Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, vẻ mặt lạnh nhạt tát một cái.
Bây giờ Trần Thái Tùng bị tát bay ngược về sau, chẳng qua khi sắp rơi xuống đất, toàn thân anh ta xoay lại, cưỡng ép đứng thẳng, mới không xụi lơ trên mặt đất.
Bình luận facebook