• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (183 Viewers)

  • Chap-2522

Chương 2522




“Thứ hai, truyền tin tức ra bên ngoài, trên đến Bùi Môn ở Cảng Thành Las Vegas, dưới đến Hồng Hưng, suốt cả đêm qua đã tạo áp lực cho thống đốc Cảng Thành, Đổng Quốc Đạt. Bây giờ khắp nơi đều xoa tay xem trò, một khi ông có xu thế ngồi không vững ở vị trí này, vậy những người đó chắc chắn sẽ nghĩ cách kéo ông xuống. Mà bữa cơm này chính là để nói cho những người khác biết vị trí này, ông không những ngồi rất vững, mà còn ngồi rất tốt”



“Thứ ba, đó lại là tìm một đồng minh, dù sao thì sau khi tôi tới hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, không những làm lay chuyển Long Điện Cảng Thành và Las Vegas, mà còn ép cho Bùi Cửu Thiên phải nhiều lần ra tay. Cho nên, thống đốc Cảng Thành Đổng Quốc Đạt rất muốn xem xem, rốt cuộc tôi có bản lĩnh gì, có đáng giá để liên thủ hay không?”



Nghe được lời phân tích của Bùi Nguyên Minh, Đồng Hoài An hơi sững sờ. Rõ ràng là không ngờ được đêm qua ba mình lại phải đối mặt với áp lực lớn như vậy, lại còn phải nhờ người ngoài nói rõ sự việc. Đồng thời, cô ta cũng kinh ngạc với lý trí của Bùi Nguyên Minh, vậy mà lại có thể phân tích ra các tầng ý nghĩ sâu sắc.



Đổng Quốc Đạt nhìn Bùi Nguyên Minh một cách khá có hứng thú, bảo: “Hai ý trước, quả thực là suy nghĩ của tôi, nhưng ý thứ ba từ đâu ra vậy? Không bằng, chú em chỉ điểm cho tôi một chút đi?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!



Trong lúc bất tri bất giác, cách Đổng Quốc Đạt gọi Bùi Nguyên Minh đã có sự thay đổi, điều này thực sự chứng tỏ cách nhìn của ông ta đối với anh đã có sự biến đổi. Lúc này, trong mắt của Đổng Quốc Đạt, Bùi Nguyên Minh đã là người có thể | ngang hàng nói chuyện.



Bùi Nguyễn Minh thản nhiên đáp: “Trên trời không có hai mặt trời, dân không có hai chủ. Trước đây, Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas khá khiêm tốn, nhưng Bùi Cửu Thiên thì lại khác. Anh ta không những là Chiến Thần mới tấn phong của Long Điện, mà còn là người đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở Cảng Thành và Las Vegas, đồng thời nghe nói, có khả năng anh ta sẽ trở thành tổng giáo đầu của chín đại binh bộ.”.



“Nhưng theo quan điểm của thống đốc Đổng Quốc Đạt ông, chức tổng giáo đầu của chín đại binh bộ có lên được hay không, thì Bùi Cửu Thiên vẫn sẽ nhìn chằm chằm vào ông, đúng chứ? Bởi vì, với tính cách của Bùi Cửu Thiên và thái độ làm người của anh ta mà nói, một khi anh ta lên chức, sẽ không cho phép hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas có sự xuất hiện của người có tiếng nói thứ hai. Đến lúc đó, thống đốc Cảnh Thành ông đây, hoặc là chỉ có thể thoái vị, hoặc là chỉ có thể chịu khuất phục. Mà cả hai cái này, đều không phải là thứ ông muốn. Dưới tình huống này, | hợp lực với kẻ năm lần bảy lượt chọc giận Bùi Cửu Thiên, là rất kỳ quái hay sao?”.



Đổng Quốc Đạt cười ha ha, tự tay gắp miếng bánh bao gạch cua tinh xảo vào bát của Bùi Nguyên Minh, mỉm cười bảo: “Nào nào nào, chú em Bùi, thử món bánh bao gạch cua mà vợ tôi tự tay làm đi, đây chính là mỹ vị khó có được đấy! Ngoài ra, tôi tuyên bố một câu ở đây. Cho dù cậu muốn làm gì, thì từ nay trở đi, cậu sẽ có được sự hỗ trợ toàn lực của Đổng Quốc Đạt tôi”



| Bùi Nguyên Minh cười: “Thống đốc Đổng Quốc Đạt, ông không sợ tôi nhàn rỗi chiếm đoạt phụ nữ, bắt nạt đàn ông, làm xằng làm bậy hay sao?”



Đổng Quốc Đạt cười ha ha, đáp: “Nếu cậu là loại người đó, vậy cậu hoàn toàn không ra khỏi sở cảnh sát Cảng Thành và Las Vegas được. Được rồi, đừng nói tới mấy thứ có với không này nữa. Bắt đầu từ bây giờ, cậu đừng mở miệng thống đốc, đóng miệng người đứng đầu nữa. Ở chỗ tôi, cậu là chú em Bùi của tôi, tôi chính là anh Đồng của cậu, tôi không khách sáo với cậu, nên cậu cũng đừng khách sáo với tôi.”



| Bùi Nguyên Minh thán phục sự sảng khoái của ông ta, lập tức cười bảo: “Được, vậy chú em tôi đây cung kính không bằng tuân mệnh”. | Đổng Hoài An đứng ở bên cạnh mang vẻ mặt cạn lời, và chán ghét.



Bùi Nguyên Minh cảm giác được ánh mắt này, lập tức vỗ tay một cái, bảo: “Nào, Hoài An, gọi chú đi chứ”.



Sắc mặt của Đổng Hoài An nặng nề hẳn đi.



Đồng Quốc Đạt cười ha ha, bảo: “Không sao cả, Hoài An, con và chú Bùi của con | tự bàn nhau đi, con muốn gọi tên thì gọi tên, muốn gọi chú thì gọi chú, đều được cả”



- -----------------
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom