Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2916-2925
Chương 2916
Bùi Nguyễn Minh nhàn nhạt liếc nhìn Bùi Cửu Thiên, hứng thú nói: “Tôi nói là ai? Hóa ra là Bùi Cửu Thiên thiếu chủ của Bùi môn tại Cảng Đô!”
“Tôi vốn dĩ không có hứng thú với thủ đoạn của Lý Liên Kiệt. Nhưng tôi nghe nói có người của Bùi môn ở Cảng Đổ đã bí mật đưa ra phần thưởng, nói ai có thể chặt được một tay của Lý Liên Kiệt thì có thể tới chỗ anh nhận ba trăm ngàn tỷ! Tuy tôi không biết là thật hay giả, nhưng cũng phải thử xem có đúng không?”
Vừa dứt lời, mọi người có mặt ở đây đều phô ra ánh mắt kỳ lạ, ánh mắt đều tập trung trên người Bùi Cửu Thiên.
Bởi vì ba điều kiện mà Lý Liên Kiệt đưa ra trước đó, mọi người ở hai thành phố Cảng Đổ đều đã biết hết rồi.
Bây giờ Bùi Cửu Thiên bí mật đưa ra phần thưởng cho một cánh tay của Lý Liên Kiệt, có vẻ cũng là hợp lý!
Chỉ có thể nói, hai anh em kết nghĩa này đúng là tình ý giả dối! Một người nhìn chằm chằm vào vị trí môn chủ của đối phương, một người muốn chặt tay đối phương.
Toàn hiện trường chỉ có một mình Bùi Cửu Thiên xém chút là muốn tông vào tường.
Anh ta thật sự rất muốn một cánh tay của Lý Liên Kiệt bị gãy trong tay Bùi Nguyễn Minh, cho nên hôm nay anh ta mới xuất hiện ở đây.
Nhưng vấn đề là, kiểu suy nghĩ này không đáng để nói với người ngoài. Nhưng bây giờ đã bị tên khốn Bùi Nguyễn Minh phát hiện!
Nhìn thấy ánh mắt của Lý Liên Kiệt rơi trên người mình, trong lòng Bùi Cửu Thiên như đánh một nhịp trống, nhưng mà, anh ta vẫn cười khẩy một tiếng, nói: “Lý thiếu, lời của tên khốn Bùi Nguyễn Minh này anh cũng tin sao?”
“Cậu ta thấy hai người chúng ta đi cùng nhau, nên mong cho hai chúng ta tự tàn sát lẫn nhau, cậu ta mới có thể ngư ông đắc lợi!”
“Nếu Lý thiếu không tin tôi, thì chuyện này để tôi làm di!”
“Tôi sẽ đấu cùng cái tên khốn Bùi Nguyễn Minh, tôi đang muốn tự tay chặt đứt một cánh tay của cậu ta đây!”
Lý Liên Kiệt liếc mắt nhìn Bùi Cửu Thiên một cái rồi cười nói: “Bùi thiếu chủ, tình bạn giữa tôi và anh cao hơn trời sâu hơn biển, sao có thể vì một tên khốn gây xích mích chia rẻ được chứ?”
“Anh yên tâm đi. Tôi sẽ không tin lời của cậu ta đâu!”
Vừa nói, ánh mắt Lý Liên Kiệt lúc này nhìn Bùi Cửu Thiên, lại có thêm một tia lạnh lẽo.
Tuy lúc đầu anh ta cũng không có ý thành thật với Bùi Cửu Thiên, nhưng bị Bùi Nguyễn Minh khiêu khích như thế, mâu thuẫn vốn tồn tại giữa hai người vì một chút bất cẩn mà sắp bị bại lộ ra ngoài.
Nhìn lời nói đanh thép của hai người, Bùi Nguyễn Minh cười thầm.
Có một số thứ biết dừng lại đúng lúc là được rồi, anh cũng không tiếp tục khiêu khích nữa, sau đó liếc mắt nhìn Lý Liên Kiệt, lạnh lùng nói: “Được rồi, Lý Liên Kiệt, mấy lời nói nhảm dừng ở đây thôi!”
“Có dám chơi hay không? Không dám chơi ngươi cút ngay đi!”
“Đổ thành không hoan nghênh anh”
Bùi Cửu Thiên ở một bên giả vờ giả vịt nói: “Lý thiếu, đừng rơi vào bẫy của tên khốn kiếp này, cậu ta chỉ đang khiêu khích hai anh em chúng ta.”
“Tôi biết ”
Lý Liên Kiệt tỏ vẻ thờ ơ “Cho nên tôi mới muốn quyết chiến một trận giết chết cậu ta, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đó, trước sức mạnh tuyệt đối của tôi, cũng chỉ là gà đất chó ngói mà thôi!”
Lý Liên Kiệt bước tới trước, nheo mắt nhìn Bùi Nguyên
Minh: “Họ Bùi kia, tôi đồng ý với cậu”
“Tuy nhiên, tôi cũng có một yêu cầu! Đó là cậu tự mình kết thúc trận chiến với tôi. Tôi muốn cậu thua một cách tâm phục khẩu phục, tôi muốn cậu đích thân chặt đứt tay của mình!”
“Thế nào? Cậu có dám chơi không? Nếu không dám thì cứ chui vào dưới đũng quần của tôi!”
Bùi Nguyên Minh khẽ mỉm cười, sau đó vỗ tay, điềm nhiên nói: “Đợi một câu này của Lý thiếu, người đâu, mang giấy bút ra!”
Theo sau hành động của Bùi Nguyễn Minh, giấy đánh cược sớm đã được chuẩn bị ba bản được đưa lên, nội dung đã được in ấn xong, đúng như những gì hai bên vừa thỏa thuận.
Cảnh tượng này khiến đồng tử của Lý Liên Kiệt hơi co lại, trò này, dường như anh ta phải chịu một chút thiệt thòi trước rồi.
Chương 2917
Nhưng mà tên đã bắn ra, không quay về được.
Sau khi Bùi Nguyên Minh ký tên lăn dấu vân tay của mình, Lý Liên Kiệt cũng chỉ có thể bắt chước theo.
Sau đó cả hai bên thỏa thuận một phần hợp đồng đánh cược, đoàn công chứng viên phụ trách phán quyết cũng giữ một bản.
Bùi Cửu Thiên nhìn cảnh này, ánh mắt lóe lên, nhưng anh ta cũng không nói gì mà lui sang một bên, giống như đang xem trận chiến. “Vậy thì bắt đầu thôi!”
Theo sau tiếng vỗ tay của Bùi Nguyên Minh, chỉ thấy mặt đất vốn bằng phẳng ban đầu, lúc này đã có thêm một cái bệ tròn trồi lên.
Phía trên bệ tròn, là một cái bàn đánh bạc dài và hẹp.
Ngoài ra còn có một trăm lẻ tám máy ảnh được treo khắp tứ phía, quan sát tất cả mọi hướng ở đây.
Trong cuộc thi đổ vương tranh bá này, an ninh giám sát cực kỳ nghiêm ngặt, một con ruồi cũng không thể thoát khỏi con mắt của camera.
Các nhân viên an ninh được lựa chọn ngẫu nhiên xếp hàng dọc hai bên bàn đánh bạc, yên lặng chờ Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt vào đấu trường.
Lý Liên Kiệt cười khẩy một tiếng, bước lên phía trước và để những nhân viên an ninh này khám xét bản thân rồi mới đi đến vị trí chính giữa ngồi xuống.
Bùi Nguyễn Minh khoác chiếc áo khoác lên vai, cũng chậm rãi bước vào bàn đánh bạc tiến hành kiểm tra khám xét.
Hành động của họ rất bình thường, nhưng đã thu hút tất cả các khách mời.
Suy cho cùng, mọi người đều biết rằng trận chiến tiếp theo sẽ quyết định quyền sở hữu của đổ bài.
Nên biết, cả Đổ thành cũng chỉ có sáu cái đổ bài, một đổ bài tương đương với doanh thu hàng trăm tỷ một năm, thậm chí có thể dễ dàng tạo ra một gia tộc đẳng cấp.
Nếu Lý Liên Kiệt thắng, thì trận đầu tiên của vương giả quy lai anh ta sẽ thắng một cách nhanh gọn.
Nhưng nếu Bùi Nguyên Minh thắng, thì anh sẽ chính thức bước vào trong giới đẳng cấp nhất của hai thành Cảng Đồ
Nói một cách đơn giản, trận chiến này không chỉ là thắng thua, mà còn để hai bên đánh cược địa vị ở trong hai thành phố Cảng Đổ.
Bùi Diễm Lan, Đổng Hoài An, Thôi Nhã Tuyết, Giang Ngọc Hạ và những phụ nữ khác cũng xuất hiện.
Bùi Diễm Lan, cô cả của Bùi môn tại hai thành Cảng Đổ, chủ tịch điều hành tập đoàn tài chính Cảng Thành Las Vegas; Đổng Hoài An, con gái của lãnh đạo Cảng Thành, thanh tra sở cảnh sát Cảng Thành; Thôi Nhã Tuyết, con gái của lãnh đạo Đổ thành, quản lý Long điện của Cảng Đổ; Giang Ngọc Hạ, con gái của chủ tịch chi nhánh Long môn ở Cảng Thành …
Những thiên kim nhà giàu này, mỗi người đều có một thân phận rất khác biệt.
Tất cả đều đang ngồi ở hàng ghế VIP, hồi hộp nhìn về phía trước, ai nấy cũng ăn mặc trang điểm xinh đẹp, lúc cau mặt cười đều khiến những người đàn ông ở đó phải âm thầm chảy nước miếng.
Chỉ là, những cậu ấm thế tử bình thường cũng không dám có chút suy nghĩ lung tung, bởi vì bọn họ biết những người phụ nữ này không dễ không chế.
Tuy nhiên, Lý Liên Kiệt lúc này đã bước vào sân đấu ánh mắt đều tập trung về phía những người phụ nữ này, với thân phận của anh ta, đương nhiên nắm chắc thông tin, biết được những người phụ nữ này đều có quan hệ với Bùi Nguyên Minh.
Sau khi thở dài khi thấy mấy cây cải thảo bị Bùi Nguyễn Minh gặm không chừa lại, anh ta cũng sẵn sàng chặt đứt một tay của Bùi Nguyên Minh, sau đó mang những người phụ nữ này về để hoàn thành việc hành hạ. “Lý thiếu, tối nay chơi như thế nào?”
“Xì dách? Bài cẩu? Tài xiểu?”
“Tôi miễn cưỡng cũng được coi là một nửa chủ nhân, cho nên tôi để cho cậu lựa chọn.” Bùi Nguyên Minh ngồi trên ghế, lãnh đạm nói.
Lý Liên Kiệt lạnh lùng nói: “Cứ chơi xì dách, một ván phân thắng bại. Nếu hòa thì cứ tiếp tục cho đến khi phân định thắng thua”
“Một khi đã phân định thắng thua, phải lập tức chặt tay ngay tại chỗ.”
“Đoàn trọng tài công chứng làm chứng!” Một vị trọng tài đáng kính nghe xong liền nhìn Bùi
Nguyễn Minh, thấy anh cũng nhẹ nhàng gật đầu, lúc này mới bước lên nói: “Nếu không có vấn đề gì, chúng ta bắt đầu đi.”
Bùi Nguyễn Minh khẽ gật đầu, làm ra tư thế mời: “Lý thiếu gia, mời vào chỗ.” Lý Liên Kiệt vươn tay phải búng tay về phía Bùi Nguyên Minh, sau một tiếng “phắc”, rồi điềm tĩnh nói: “Trân trọng giây phút cuối cùng bây giờ của cậu!”
“Bởi vì khi bước ra khỏi bàn đánh bạc này, cậu chỉ còn một bàn tay!”
Mọi người chỉ nghe thấy lời nói kiêu ngạo của Lý Liên Kiệt, nhưng không ai chú ý đến cái búng tay của Lý Liên Kiệt, ánh mắt Bùi Nguyên Minh dường như có vẻ thừ ra một hồi, sau đó mới hồi phục lại trạng thái tự nhiên.
Cảnh này khiến Lý Liên Kiệt nở một nụ cười mãn nguyện.
Chương 2918
Chẳng mấy chốc, một nữ dealer có vẻ ngoài tầm hai mươi tuổi bước tới. Cô ấy ăn mặc đơn giản, thoạt nhìn thì không có kinh nghiệm.
Theo thông tin, cô ấy chỉ được chọn ngẫu nhiên làm dealer từ những khách du lịch trong Đổ thành, cô ấy chỉ được huấn luyện trong mười lăm phút và nói cho cô ấy biết một chút kiến thức và việc cần phải chú ý.
Điều đáng nói là, để cô ấy làm dealer một ván, giá là ba tỷ đồng.
Vì vậy, ngay cả khi du khách may mắn cho dù có run cầm cập, thì vẫn tuân theo quy tắc và đưa ra mười bộ bài mới toanh cho Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt lựa chọn. Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt cũng không nói nhiều, thay vào đó họ nhanh chóng chọn ra một bộ bài.
Dealer mở hộp bài trước mặt mọi người, lấy ra những quân bài có hình joker bên trong, sau đó trộn hai bộ bài lại với nhau, rồi cho hai người chơi kinh bài.
Hành động của cô ấy vẫn chưa được thông thạo lắm, và thậm chí thỉnh thoảng để lộ một hoặc hai thẻ bài, nhưng cũng không ai can thiệp vào hành động của cô ấy, bởi vì hành động gà mờ của cô ấy mới chứng tỏ cô ấy sẽ không gian lận.
Nhưng mà, Bùi Cửu Thiên hơi nheo mắt lại, ánh mắt rơi người dealer kia, anh luôn cảm thấy dealer đó có chút quen mắt, nhưng lại không nhớ rõ mình đã nhìn thấy ở đâu.
Sau khi xáo bài, dealer nói khẽ: “Bùi thiếu, Lý thiếu, hai vị ai làm nhà cái?”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Dù sao tôi cũng là một nửa chủ nhân, nhà cái đương nhiên phải do tôi làm. Nếu Lý thiếu không có vấn đề gì thì cứ trực tiếp chia bài. Suy cho cùng tôi vẫn là chờ chặt đứt một tay của Lý thiếu!
Lý Liên Kiệt phá lên cười, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi phải thừa nhận đã lâu không có người dám tự mình tìm đường chết ở trước mặt tôi. Nhưng là, người ta càng tự tìm chết, tôi giẫm lên mới thấy sướng. Đối với những người như cậu, mỗi tháng tôi phải đạp đến mấy lần. Tháng này giẫm chết cậu xong, thì tôi có thể kết thúc một cách hoàn hảo rồi.”
“Vậy sao? Tôi hi vọng Lý thiếu có thể tự tin như bây giờ, đừng để lúc bị tôi chặt tay, khóc lóc gọi ba gọi mẹ đấy.”
Bùi Nguyên Minh cầm lấy chén trà phổ nhĩ trên bàn, sau đó nhẹ giọng nói: “chia bài.”
Dealer khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu chia bài có hơi không quen tay, hai người đều một sáng một tối
Bài của Bùi Nguyên Minh là một số chín.
Bài của Lý Liên Kiệt là một số ba. Bùi Nguyên Minh mỉm cười, ra hiệu với Lý Liên Kiệt.
Lý Liên Kiệt không thèm nhìn lá bài của mình, nhẹ nhàng nói: “Tôi không tin vận khí của mình kém như vậy, nào, cho tôi một lá nữa.”
Trong khi nói, Lý Liên Kiệt liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, trên mặt lộ ra vẻ tự mãn.
Ngay sau đó, dealer nhanh chóng chia một lá bài, chín. Chín cộng với ba, mười hai điểm, nếu thẻ bài của Lý Liên Kiệt là bất kỳ một trong mười, J, Q hoặc K, thì bài của anh sẽ quắc.
Tất nhiên, anh ta cũng có thể áp đảo Bùi Nguyên Minh.
Lý Liên Kiệt mỉm cười, sau khi xem qua con át chủ bài của mình, anh ta nhẹ giọng nói: “Không tệ, vận khí của tôi quả thật không tệ”
“Bùi thiếu chủ, đến phiên cậu.”
“Suy cho cùng, trừ khi tôi thực sự không may mắn, thẻ bài cuối của tôi là mười, nếu không tôi đè chết anh. Anh chắc cũng đoán ra, bài của tôi là hơn mười tám, đúng không?”
“Thế nào?”
“Cậu có cần rút bài nữa không? Hay là chuẩn bị nhận thua?” Trong khi nói, Lý Liên Kiệt búng tay, như thể đang chế giễu Bùi Nguyên Minh.
Nghe thấy âm thanh của ngón tay, con người của Bùi Nguyên Minh như có chút ngưng trệ, nhưng ngay sau đó lại trịnh trọng nói: “Tôi muốn rút bài!”
Ngay sau đó, dealer chia một lá bài, A.
Thêm điểm chín trên tay của anh để tạo thành điểm mười.
Trong ván này, bài Bùi Nguyên Minh đã rất lớn rồi. Nhưng ảnh cũng không thèm nhìn bài, lạnh lùng nói: “Rút tiếp!”
Chương 2919
Dealer lại đưa thêm một thẻ khác cho Bùi Nguyên Minh, vẫn là lá A.
Mười một điểm.
Vô số người trợn mắt ngoác mồm xem cảnh này, ngay cả hơi thở của Lý Liên Kiệt cũng như đông cứng lại.
Bởi vì chỉ cần thêm một lá bài nữa, nếu điểm của Bùi
Nguyên Minh không vượt quá hai mốt, thì ván bài này của anh sẽ được coi là ngũ linh. “Thêm một lá nửa!”
Dưới sự chú ý của mọi người, Bùi Nguyên Minh lại lên tiếng.
Dealer chia bài một lần nữa, lần này là lá số mười.
Tổng lá bài bỗng chốc biến thành hai mươi mốt, mặt kệ con bài chưa lật là gì, trên tay Bùi Nguyên Minh cũng rối như tơ vò.
Khi Bùi Nguyên Minh lật lá bài của mình lên, mọi người còn choáng váng hơn.
Lá bài chưa lật của Bùi Nguyên Minh là chín.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, cảm thấy bản thân như nhìn nhầm rồi/
Bùi Nguyên Minh có một lá bài chín, một lá mười, và một con át, đã là hai mươi, một con số rất lớn, chỉ nhỏ hơn con bài xì dách lớn nhất.
Trong tình thế về cơ bản đã ổn định bàn thắng, Bùi Nguyên Minh lại yêu cầu thêm một lá bài khác và trực tiếp cho ra một lá bài mười, vượt quá hai mươi mốt điểm quắc rôi.
Điều đó có nghĩa là gì? Đang tự tìm đường chết sao? “Ha ha ha, Bùi thiếu, cậu sợ quá rồi chăng!”
“Hai mươi điểm sợ không thắng nổi tôi? Còn muốn tiếp tục rút bài?”
“Cậu tưởng mình là thần bài sao?”
“Đáng đời, cậu tự quắc rồi!”
Lúc này, trên mặt Lý Liên Kiệt có biểu hiện thờ ơ. “Trình độ của cậu làm sao có thể thắng lại tôi?” Khi anh ta đang nói, có một chút ẩn ý lóe lên trong mắt Lý Liên Kiệt.
Ban đầu, anh ấy nghĩ rằng một nhân vật như Bùi Nguyên Minh có thể miễn nhiễm với các tín hiệu tâm lý và thôi miên nhẹ của anh ta.
Nhưng chứng kiến Bùi Nguyên Minh chơi bài quá tệ, Lý Liên Kiệt hiểu ra, những ám chỉ tâm lý của mình cũng có tác dụng với Bùi Nguyên Minh.
Lúc này, anh ta đã bắt đầu cân nhắc xem mình có nên chơi lớn hơn một chút và tăng tiền đặt cược hay không.
Nhưng lúc này sắc mặt Bùi Nguyên Minh ở đối diện vô cùng khó coi, anh nắm lấy thẻ bài trong tay, cả người khẽ run lên, không phân biệt được là sợ hãi hay tức giận.
Dealer lúc này mỉm cười với Lý Liên Kiệt và nói: “Lý thiếu, mời anh lật bài.”
“Không cần đâu, câu này, hòa rồi, họ Bùi kia cũng may mắn đấy!”
Lý Liên Kiệt đã trực tiếp đưa ra các lá bài của mình. Lá bài chưa lật của anh ta là lá K, cộng với số 9 và số ba ở phía trước, đã vượt quá hai mươi mốt điểm.
Nói cách khác, anh ta sớm đã quắc bài rồi, nhưng vẻ mặt bình tĩnh đến mức không ai có thể biết được.
Nhìn thấy cảnh này, cả khán phòng đều một phen náo loạn.
Không ai nghĩ rằng Lý Liên Kiệt lại kinh khủng như vậy, rõ ràng đã bị loại lâu rồi mà vẫn diễn sâu với Bùi Nguyên Minh.
Chỉ có thể nói đây là xứng danh Chiến Thần trong truyền thuyết, thực lực có thể ép chết Bùi Nguyên Minh bằng thủ pháp tâm lý.
Đúng là một nhân vật mà.
Cảnh tượng này khiến Lý Linh Đơn thở dài một hơi, trái tim đang treo lơ lửng của anh ta cũng nhẹ nhõm hơn.
Nó cũng làm cho Bùi Cửu Thiên khẽ nhíu mày, anh thậm chí còn hy vọng có thể nhìn thấy Bùi Nguyên Minh chặt tay Lý Liên Kiệt, bởi vì chỉ có như vậy cả hai mới có thể sống sót.
Nhưng bây giờ, Lý Liên Kiệt thực sự rất có khả năng giành chiến thắng …
Nghĩ đến đây, Bùi Cửu Thiên kiềm chế rất tốt cảm xúc của mình, vẻ mặt vô cùng lãnh đạm. “Bùi Nguyên Minh”
Tại thời điểm này, Lý Liên Kiệt bình tĩnh châm một điều xì gà và phun ra một làn khói lớn trước khi anh, lạnh lùng nói: “Chuyện này đã đạt đến mức như thế rồi, tại sao hai người chúng ta không đặt thêm cược? Suy cho cùng, đặt cược càng cao, trò chơi càng thú vị. Mọi người gọi đây là cuộc thi đổ vương tranh bá, không chơi lớn thì làm sao xứng với danh hiệu này?”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Lý thiếu muốn đánh cuộc gì?”
Lý Liên Kiệt cười khẩy một tiếng: “Các người không phải muốn cùng tôi nghị hòa sao? Chỉ cần cậu có thể thắng tôi, như thể tôi sẽ đồng ý nghị hoa, hơn nữa có thể trực tiếp rời đi mà không cần gì cả.”
“Nhưng nếu cậu thua, tôi muốn Bùi Nguyên Minh cậu giao toàn bộ tài nguyên của hai thành Cảng Đổ.”
“Long điện Cảng Đố, phân hội Long Môn, nhà họ Thôi, nhà họ Đồng, nhà họ Giang, nhà họ Hòa, v.v., chỉ cần cậu thua, những tài nguyên này sẽ là của tôi. Cậu có dám chơi không?”
Chương 2920
Nghe những gì Lý Liên Kiệt nói, cả khán phòng đều há hốc mồm.
Mọi chuyện đã phát triển đến thời điểm này, tối nay không còn là cuộc thi đổ vương tranh bá nữa mà là quyết định ai sẽ trở thành ông vua mới của Hai thành Cảng ĐỔ!
Nếu Bùi Nguyên Minh thắng, chỉ cần loại bỏ sự ưu ái của Lý Liên Kiệt sẽ khiến bốn gia tộc đẳng cấp ở Cảng
Thành phải cúi đầu trước anh.
Và nếu Lý Liên Kiệt thắng, anh ta sẽ có được giang sơn mà Bùi Nguyên Minh liều có được trong những ngày qua.
Cùng với năng lượng ban đầu của mình, có thể dễ dàng lật đổ cửa ải Bùi môn ở hai thành Cảng Đổ và xây dựng lại một môn phiệt hoàn toàn mới.
Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nhìn Lý Liên Kiệt, sau đó chậm rãi nói: “Lý thiếu, chuyện đã đến mức này, anh còn tâm trạng nói đến chuyện này, có phải là đang đánh giá thấp tồi rồi không?”
“Nếu anh muốn chơi, vậy thì chơi lớn hơn.”
“Tôi thua, ngoại trừ mọi thứ ở Cảng Thành, mọi thứ tôi có ở thủ đô và mọi thứ ở Dương Thành đều sẽ giao cho anh! Dựa vào những thứ này, anh chắc chắn có thể tạo ra một môn phiệt hoàn toàn mới. Nhưng nếu anh thua, tôi không muốn gì khác, tôi chỉ muốn cái mạng của anh”. “Lý Liên Kiệt anh có dám chơi cùng tôi không?”
Những lời nói của Bùi Nguyên Minh rất hờ hững, nhưng những điều kiện mà anh nói ra khiến khán giả phải sửng sốt.
Điều này mới bắt đầu lấy mạng sống ra chơi rồi sao!
Lý Liên Kiệt cũng sửng sốt một chút, sau đó cười khẩy một tiếng: “Thú vị, cậu muốn lấy mạng chơi, thì tôi sẽ chơi cùng cậu!”
“Tôi thua, tôi chết. Cậu thua, cậu chết! Người đâu, viết giấy cược!”
Bùi Nguyên Minh vẫn điềm tĩnh ký tên, sau đó lạnh lùng nói: “Phát bài ”
Dealer lúc này cũng hơi lo lắng, dù sao thì cả hai bên đều đã lấy mạng ra chơi rồi.
Cô rùng mình và chia bài cho hai người họ, và hành động lần này chậm hơn nhiều so với lần trước.
Bất kể là công chứng viên hay trọng tài, ngay cả những khán giả xem livestream ở những nơi khác đều rất căng thẳng.
Bùi Diễm Lan và những người phụ nữ khác đều cau mày, nhìn lên bàn đánh bạc với vẻ mặt lo lắng.
Bùi Cửu Thiên cũng chăm chú nhìn Bùi Nguyên Minh. Anh ta cảm thấy tối nay mọi thứ có chút mất kiểm soát, mọi thứ không diễn ra theo đúng kế hoạch của mình
Hy vọng của anh ta là Bùi Nguyên Minh sẽ hoàn toàn đắc tôi Lý Liên Kiệt, và sau đó cả hai bên sẽ đấu nhau không chết không thôi, chứ không phải như bây giờ. Cả hai bên đã lấy mạng sống của mình ra để đánh cược.
Tuy nhiên, ngay cả trong thân phận của Bùi Cửu Thiên, anh ta không đủ tư cách để cường hành can thiệp vào vấn bài này.
Ngay sau đó, quân bài của Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt được chia ra. “Bùi thiếu là A, Lý thiếu là 10.
Dealer run rẩy nói: “Lý thiếu, không biết có cần rút không?”
Lý Liên Kiệt không để ý tới dealer, mà là liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nhẹ nói: “Tôi phải thừa nhận, họ Bùi kia, cậu thật may mắn, thật sự có thể đạt được lá A.”
“Nhưng may mắn của tôi tốt hơn, bởi vì thẻ mặt của tôi là mười và thẻ bài úp của tôi là mười. Tôi đã lấy hai mươi điểm. Với ván bài này, xác suất chiến thắng của tôi là hơn chín mươi phần trăm. “Cho nên, tôi không muốn rút thẻ, còn nếu cậu không rút thẻ, cậu nhất định sẽ thua!”
Lý Liên Kiệt hít một hơi thuốc. “Tôi đang bắt đầu mong đợi lát nữa sẽ giết cậu như thế nào.”
“Là để cho cậu quỳ trước mặt tôi tự xử vui vẻ hơn một chút”
“Hay chính tay tôi bóp chết cậu thì tốt hơn?”
Lý Liên Kiệt vẻ mặt vui đùa, anh ta nhìn về phía Bùi Nguyên Minh ở đối diện, tựa hồ muốn từ vẻ mặt của anh ta nói ra chút manh mối.
Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, nhẹ giọng nói: “Anh nói nhảm quá nhiều, không rút bài thì đến lượt tôi.”
“Không phải tôi đã nói sao, tôi là hai mươi điểm, tại sao tôi phải rút bài?” Lý Liên Kiệt đưa ra những lá bài chưa lật của mình với một tiếng “bốp”. “Hỏi cậu sợ rồi sao?”
Thẻ bài úp K, khi cộng lại, có chính xác là hai mươi.
Khán giả há hốc mồm và bắt đầu tán thưởng bản lĩnh và sự tự tin của Lý Liên Kiệt. Vì anh ta đã đưa ra các thẻ bài úp của mình, điều đó có nghĩa là anh ta thực sự không thể rút thêm bài.
Nhưng đến hai mươi điểm, gần như chắc chắn thắng, Lý Liên Kiệt đương nhiên không thể thêm bài rồi.
Chương 2921:
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhìn thoáng qua lá bài trong tay, dường như không có ý định thêm bài.
Một màn này khiến cho trong lòng Lý Liên Kiệt “lộp bộp” một tiếng, nháy mắt sau đó anh ta búng tay một cái.
“Tách —”
Đồng thời với động tác của Lý Liên Kiệt, con người Bùi Nguyễn Minh cũng dại ra.
Kế tiếp vẻ mặt của anh lại mau chóng khôi phục bình thường.
Thấy một màn như vậy, Lý Liên Kiệt cười ha ha, nói: “Bùi Nguyên Minh, muốn thoải mái đánh một trận thì mau chóng thêm bài đi, bằng không cậu nhất định sẽ thua!”
Rõ ràng Bùi Nguyên Minh đã bị anh ta thôi miên với cường độ thấp, tâm lý Bùi Nguyên Minh chịu ám thị chắc chắn sẽ tự bạo ván này.
Dường như trong con ngươi Bùi Nguyên Minh xuất hiện một tia giãy giụa, chẳng qua rất nhanh anh đã thấp giọng nói: “Thêm bài!”
Người chia bài cười cười, sau đó cẩn thận thêm cho Bùi Nguyên Minh một lá bài, 2.
Lúc nhìn thấy điểm số này, biểu tình của Lý Liên Kiệt chợt cứng đờ, có thể nào anh ta cũng không ngờ đến Bùi Nguyên Minh thể mà lại có được lá bài điểm thấp đến vậy.
Hít sâu một hơi, vẻ mặt Lý Liên Kiệt lại khôi phục bình thường, lạnh nhạt nói: “Một thêm hai, mới ba điểm, họ Bùi kia, cho dù át chủ bài của cậu là mười cũng chỉ mới được mười ba điểm, xem ra cậu sẽ còn phải thêm bài đấy!”
Khóe miệng Bùi Nguyên Minh tựa như khẽ giật giật, sau đó tiếp tục lạnh nhạt nói: “Thêm bài.”
Người chia bài lại chia thêm cho Bùi Nguyên Minh một lá bài, lúc này xuất hiện chính là mười.
A, 2, 10…
Bài của Bùi Nguyễn Minh đã được mười ba điểm, nói đơn giản thì anh rất có thể sẽ tự bạo.
Thấy như vậy, trên mặt Lý Liên Kiệt hiện lên một nụ cười, anh ta lạnh lùng nói: “Không tệ đó người trẻ tuổi, bây giờ cậu đã có mười ba điểm, rất có tiền đồ đó!”
“Chẳng qua tôi cảm thấy đến cuối cùng điểm của cậu so với tôi vẫn nhỏ hơn một chút, dù sao tôi cũng là hai mươi điểm, tương đương với tuyệt sát, tôi kiến nghị cậu này, lại mở thêm một lá, thế nào?”
Rõ ràng khả năng bao thua của Bùi Nguyên Minh lúc này là rất lớn.
Nhưng cũng giống như vậy, Bùi Nguyên Minh cũng có khả năng thẳng với xác suất nhỏ.
Mà Lý Liên Kiệt lại không muốn nhìn thấy khả năng bé nhỏ này xảy ra, cũng không muốn Bùi Nguyên Minh lấy tư thể hòa mà thu tay lại, cho nên anh ta hy vọng có thể trực tiếp nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tự bạo thua.
Lời của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lúc này liếc mắt nhìn Lý liên Kiệt một cái, lạnh lùng nói: “Lại thêm một lá này anh chắc chắn sẽ thua”.
Một màn như gió thoảng mây trôi này khiến cho biểu tình của Lý Liên Kiệt hơi khựng lại, anh ta có linh cảm không chừng Bùi Nguyễn Minh thật sự gom đủ hai mươi mốt điểm thật.
Trong nháy mắt tiếp theo, anh ta lại cười lạnh, búng tay “tách” thêm một cái.
“Tôi cũng không tin, có bản lĩnh cậu lại thêm bài đi!”
Cái búng tay kia khiến cho động tác của Bùi Nguyên Minh hơi cứng đờ trong giây lát, trên mặt anh nhiều thêm một tia thống khổ, muốn nói lại thôi, giống như đáng kháng cự lại cái gì.
Mà nhìn thấy biểu hiện này của Bùi Nguyên Minh, Lý Liên Kiệt hơi híp mắt lại, theo bản năng nói: “Thêm đi! Có bản lĩnh cậu thêm đi!”
Bởi vì anh ta hiểu rõ, muốn nhờ vào thôi miên cường độ thấp để Bùi Nguyên Minh thêm lá bài thứ ba này là khó khăn rất lớn.
Rốt cuộc thì trước đó điểm bài của Bùi Nguyên Minh không tính là lớn, thêm bài cũng coi như thuận theo ý anh mà thôi.
Nhưng lúc này nói không chừng bài của Bùi Nguyên Minh đã đủ thắng anh ta, muốn cho anh thêm bài chỉ e khó khăn lớn gấp không biết bao nhiêu lần.
Nghĩ đến đây Lý Liên Kiệt liên tiếp bóng ngón tay ba lần “tách tách tách”.
Mạnh mẽ tăng cường độ thôi miên, cùng lúc đó cổ họng anh ta cũng trào lên vị tanh ngọt, một ngụm máu tươi suýt nữa thì bị phun ra, may là anh ta mạnh mẽ nuốt ngược vào.
Số lần sử dụng loại thôi miên cường độ thấp này mỗi ngày là có hạn.
Vừa mới thi triển liên tục ba lần, Lý Liên Kiệt đã hoàn toàn vượt qua giới hạn của thân thể có thể chịu đựng được, cho dù anh. ta là một thế hệ Chiến thần.
Chương 2922:
Chẳng qua ba cái búng tay này vẫn có tác dụng rất lớn, trán Bùi Nguyên Minh xuất hiện mồ hôi lạnh, biểu tính do dự.
Lý Liên Kiệt thấy như vậy là biết bản thân không thể chỉ dựa vào thôi miên cường độ thấp, tác dụng của ám thị tâm lý đã không còn lớn nữa, anh ta cần phải hoàn toàn áp chế Bùi Nguyên Minh trên đại cục.
Vào giờ phút này anh ta cần phải thêm một mồi lửa lớn.
“Bùi Nguyên Minh, nếu không chúng ta lại tăng tiền đặt cược lớn thêm một chút?”
Lúc này trên mặt anh ta hiện lên một nụ cười châm chọc.
“Cậu dám thêm bài, còn thắng được tôi, tôi lập tức hủy bỏ hôn ước với Bùi Diễm Lan, thế nào?”
Anh ta ném ra dụ hoặc giống như bom nổ dưới nước.
Bùi Diễm Lan đột nhiên đứng lên, khẽ kêu ra tiếng: “Nguyên Minh, đừng đáp ứng anh ta!” Bời vì lúc này dù là ai cũng có thể nhìn ra được điểm trên bài của Bùi Nguyên Minh đã không nhỏ rồi.
Đồng Hoài An cũng lớn tiếng: “Chỉ cần có thể thắng Lý Liên Kiệt ván này, chúng ta đã thắng lớn toàn trận, chỉ một cái hôn ước nho nhỏ tính là gì!”
Thôi Nhã Tuyết cũng mở miệng nói: “Cậu Bùi, cậu không thể xúc động quá…”
Nghe được mấy lời này, Lý Liên Kiệt tiếp tục lạnh nhạt nói: “Trừ chuyện này, tôi còn có thể đáp ứng trở thành một con chó của cậu, cậu kêu tôi cắn ai tôi sẽ cắn người đó!”
“Cậu dám chơi không?”
“Được! Một lời đã định!”
Cải Bùi Nguyên Minh chờ chính là những câu này, giờ phút này anh hướng về phía người chia bài, hơi mỉm cười: “Thêm bài!”
Vừa dứt lời, toàn trường chấn động, tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, đây là hành động tìm đường chết đó!
Rất nhiều người đều theo bản năng nhắm mắt lại, căn bản không muốn nhìn thấy hành vị tự bạo mà chết của Bùi Nguyên Minh.
Người chia bài lại cười cười, lúc này ngón trỏ thon dài cử động, một lần nữa thêm một lá bài cho Bùi Nguyên Minh.
Tính ra vừa khéo hai mươi điểm!
Một màn này khiến cho quần chúng vây xem đều run rẩy khóe miệng.
Bọn họ chấn động vì Bùi Nguyên Minh liều mạng, lại càng chấn động vì vận may của anh.
Liên tiếp thêm ba lá bài, điểm bên trên chỉ mới hai mươi, không hề tự bạo!
Ngay cả sắc mặt Lý Liên Kiệt cũng khẽ đổi, anh ta bắt đầu nghĩ đến có phải vận may của Bùi Nguyễn Minh cũng quá tốt rồi không, ngay cả như vậy cũng chưa tự bạo.
Nháy mắt sau đó, trong lòng Lý Liên Kiệt xuất hiện một loại xúc động, anh ta cảm thấy anh ta hẳn nên làm Bùi Nguyên Minh tiếp tục thêm bài.
“Tách tách tách tách tách —”
Lần này Lý Liên Kiệt liên tục bùng ngón tay năm cái, từ miệng và mũi anh ta bắt đầu tràn ra tơ máu, nhưng bản thân anh ta lại không hề phát hiện, chỉ thấp giọng lẩm bẩm: “Thêm bài, thêm bài..”
“Ngại quá, tôi không có hứng thú thêm bài”
Lúc này Bùi Nguyên Minh ở đối diện lại mỉm cười, vẻ dại ra trên mặt anh đã hoàn toàn biến mất, giống như Lý Liên Kiệt chưa từng dùng thôi miên cường độ thấp và ám thị tâm lý với anh.
Trên mặt Lý Liên Kiệt là vẻ khó mà tin được, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, anh ta muốn đứng lên nhưng lại hoàn toàn mất hết sức lực, cho dù làm thế nào cũng không đứng dậy nổi.
“Trò chơi, nên kết thúc rồi!”
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại. “Từ hôm nay trở đi, mạng anh chính là của tôi, hôn ước giữa anh và Bùi Diễm Lan cũng hoàn toàn xóa bỏ, mà anh cũng biến thành một con chó của tôi…”
“Tôi kêu anh cắn ai anh phải cắn người đó!”
“Hỗn xược!”
Trong phòng, Bùi Cửu Thiên là người đầu tiên đứng dậy.
“Bùi Nguyên Minh, Lý thiếu chủ là nhân vật thể nào, há lại để cậu vào lúc chưa rõ thắng bại đã có thể tùy tiện sỉ nhục?”
“Cậu biết thân phận giữa cậu và ngài ấy chênh lệch bao nhiêu không?” “Cậu chỉ là một ngọn cỏ, sao dám nhục nhã một thế hệ Chiến thần?”
“Xin lỗi ngay, cậu mà không xin lỗi Lý thiếu chủ thì ván này sẽ không được tính!”
Chương 2923:
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, quét mắt nhìn Bùi Cửu Thiên một cái, đối với cái gậy thọc phân đột nhiên nhảy ra gây rối này, anh chỉ lạnh mặt đáp lại.
Mà biểu hiện này khiến cho trong lòng Bùi Cửu Thiên đang chuẩn bị tiếp tục châm ngòi ly gián không nhịn được “lộp bộp” một tiếng.
Anh ta theo bản năng nhìn Lý Liên Kiệt đang trên chiếu bạc, trong lòng hiện lên một suy nghĩ khó mà tin nổi.
Giờ phút này sắc mặt Lý Liên Kiệt cực kỳ tái nhợt, anh ta nhìn vẻ mặt lạnh nhạt lúc này của Bùi Nguyên Minh, theo bản năng vươn tay phải, lại búng tay “tách” một cái.
Chẳng qua thôi miên cường độ thấp vốn rất thuận lợi đến thời khắc này lại như đá chìm vào đáy biển, ngoại trừ khiến cho khóe miệng Lý Liên Kiệt càng trào máu nhiều hơn thì không còn chút tác dụng nào khác.
Bùi Nguyên Minh cười nhạt, nói: “Anh Lý, không cần búng tay nữa đâu, có búng cũng vô dụng”
“Cái loại thôi miên cường độ thấp và ám thị tâm lý này của anh vô dụng với tôi.”
Sắc mặt Lý Liên Kiệt biến đổi cực lớn, giống như không thể tin rằng Bùi Nguyên Minh đã sớm nhìn thấy tất cả.
Sau đó anh ta hít sâu một hơi, mạnh mẽ ép chính mình bình tĩnh lại: “Bùi Nguyên Minh, tôi cũng không biết cậu đang nói gì”. “Nếu cậu muốn buộc tội tôi gian lận, tốt nhất nên lấy chứng cứ ra”
“Nếu không tôi sẽ kiện cậu tôi phỉ báng!”
“Hơn nữa, cậu không định thêm bài thì mau chóng mở bài đi!”
“Thời gian cũng hòm hòm rồi, tôi chuẩn bị đi tiếp nhận tài sản của cậu đây!” “Cuối cùng từ hôm nay trở đi tôi lại có thể một lần nữa thành lập một môn phiệt ở Đại Hạ này rồi!”
Tuy rằng hành động của Bùi Nguyên Minh khiến Lý Liên Kiệt kinh ngạc, chẳng qua khi nhìn thấy điểm bài của Bùi Nguyên Minh đã lên đến hai mươi, anh ta không nhịn được cười lạnh một tiếng.
Cho dù ở thời khắc mấu chốt Bùi Nguyên Minh tỉnh táo thì đã sao?
Điểm bài đã là hai mươi rồi!
Không có cách nào xoay chuyển tình thế!
Anh ta cũng không tin vận may của Bùi Nguyên Minh lại tốt đến vậy, át chủ bài là A!
“Bùi Nguyên Minh, điểm bài của cậu đúng là không tệ, hai mươi điểm, vừa khéo lớn bằng điểm bài của tôi!”
“Nhưng trừ khi át chủ bài của cậu là A, bằng không hôm nay cậu không thể nào thắng được tôi!”
“Mà dưới tình huống này, xác suất để át chủ bài của cậu là A đến nửa phần cũng không có!”.
Trên người Lý Liên Kiệt tràn ra khí thế của thượng vị giả, anh ta chậm rãi nói: “Tôi cũng không tin, cậu là con của thiên mệnh, lại càng không tin, át chủ bài của cậu là A!”
“Huống hồ, tôi cảm thấy cậu đã tự bạo từ sớm rồi, cậu chỉ vì muốn sống lâu thêm một lát, vì muốn dọa tôi sợ mới cố sống cố chết thêm bài mà thôi!”
“Rầm!”
Lý Liên Kiệt vỗ một cái lên bàn bạc, vẻ mặt lạnh lẽo: “Nào, mau mở bài, để tôi xem xem rốt cuộc át chủ bài của cậu là cái gì!”
“Tôi ngược lại muốn xem xem, lát nữa cậu sẽ chết thế nào!”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đầy châm chọc, thần sắc lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Lý Liên Kiệt.
“Thế nào, sắp chết còn muốn tôi tiễn cậu một đoạn đường?”
Lý Liên Kiệt cười lạnh một tiếng, bị thương và khẩn trương cao độ khiến anh ta mất đi khí độ và bình tĩnh ngày xưa, anh ta tiến lên, lật lá bài trên bàn của Bùi Nguyên Minh.
“Tôi ngược lại muốn xem xem, cậu tự bạo từ lúc nào, cậu…”
A bích!
Trong nháy mắt lá át chủ bài bị lật lên, biểu tình trên mặt Lý Liên Kiệt tức thì đọng lại.
Hai mươi mốt điểm?
Tên rùa rụt đầu Bùi Nguyễn Minh này thế mà lại được hai mươi mốt điểm?
Nam lá bài, hai mươi một điểm!
Đừng nói Lý Liên Kiệt chỉ có hai mươi điểm, dù cho anh ta có đến hai mươi mốt điểm thì ván này Bùi Nguyên Minh vẫn thắng như cũ.
“Sao có thể?”
Trên mặt Lý Liên Kiệt đầy vẻ khó tin nhìn mặt bàn, con người lần đầu tiên xuất hiện một tia mờ mịt: “Sao có thể là hai mươi một điểm!”
Bùi Nguyên Minh kẹp lấy lá át chủ bài, chậm rãi dán nó lên trán Lý Liên Kiệt, sau đó nhẹ giọng cười.
“Một lá A bích bé nhỏ, không đủ lòng thành, mạng nhỏ của Lý thiểu chủ đây tôi đành vui lòng nhận lấy vậy!”
Chương 2924:
Khiếp sợ! Toàn trường khiếp sợ!
Toàn bộ nhóm người Thánh Điện kỵ sĩ Lý Liên Kiệt mang đến cũng trợn mắt há hốc mồm, toàn thân cứng đờ, cảm thấy tinh thần bản thân đều hoảng hốt.
Còn có một người trong số đó hung hăng nhéo tay mình một cái, muốn dùng biện pháp này để chắc chắn bản thân không phải đang nằm mơ.
Mà nhóm người Bùi Diễm Lan cũng theo bản năng giữ im lặng, giảm bớt ảnh hưởng một màn này tác động đến.
Đổ Thần!
Đây là Đổ Thần chân chính!
Từ lúc bắt đầu Bùi Nguyên Minh đã bày mưu đặt kế, quyết thắng từ ngoài ngàn dặm!
Lý Liên Kiệt suốt quá trình đều huênh hoang và kiêu ngạo, lúc này nhớ lại chỉ thuần túy làm một thằng hề nhảy nhót qua lại mà thôi!
Cho dù Lý Liên Kiệt vẫn luôn lấy khí thể ra gây áp lực cho Bùi Nguyên Minh.
Cho dù Bùi Nguyên Minh không ngừng thêm bài, khiến người ta cảm thấy tài anh không bằng người.
Nhưng vấn đề là, đến cuối cùng kết cục lại thay đổi, Bùi Nguyên Minh thắng!
Một màn này cũng đủ hoang đường, đủ khiến người ta khiếp sợ rồi.
Trong nháy mắt một đám Lý Liên Kiệt đều cẩn thận nghĩ lại, có thể ngay từ đầu Bùi Nguyên Minh đã không chịu khống chế của thôi miên cường độ thấp, hơn nữa anh đã sớm phát hiện ra chuyện này, vốn vẫn luôn diễn kịch mà thôi.
Một vở kịch khiến cho Lý Liên Kiệt phải trả giá đắt hơn nữa.
“A bích? Tôi không nhìn nhầm chứ?”
“Thắng! Chúng ta thắng rồi!”
Đồng Hoài An là người đầu tiên lấy lại phản ứng, hưng phấn khoa tay múa chân.
Mấy thiên kim hào môn đều có một loại cảm giác trái tim treo cao cuối cùng cũng được thả xuống.
Bùi Diễm Lan càng là thở ra một hơi.
Dựa theo ước định, Bùi Nguyên Minh thắng trận này, hôn ước của cô và Lý Liên Kiệt cũng sẽ tự động xóa bỏ. Bùi Nguyên Minh cười cười, vẫy vẫy tay với đám người Bùi Diễm Lan xong thì tầm mắt lại rơi lên người Lý Liên Kiệt, giờ phút này sắc mặt anh ta đã khó coi đến cực điểm.
Bùi Cửu Thiên không nhịn được tiến lên, giương mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, thủ đoạn thật cao!”
“Tôi thẳng quang minh chính đại, lấy đâu ra thủ đoạn chứ?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn lại Bùi Cửu Thiên.
“Nếu anh cảm thấy tôi có vấn đề, hoặc tôi gian lận, vậy anh có thể tự mình đi xem băng ghi hình, cũng có thể hỏi đoàn trọng tài làm chứng.
“Hoặc là anh muốn chất vấn, vì sao Lý Liên Kiệt thôi miên cường độ thấp lại vô dụng với tôi?”
Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Vài ngày trước, Lý Linh Đơn dẫn người đến sòng bài giải trí Thủ Đồ chơi đùa, năm lần bảy lượt thắng người trong sòng bài, gần như đã cược thắng cả nửa cái sòng bài”
“Người ngoài nhìn vào thì thấy khả năng cá cược của Lý Linh Đơn kinh người, ngay cả đánh cược với tám Đổ Tướng của Đổ Vương mà bọn họ cũng đều trở thành thủ hạ bại tướng của hắn!”
“Nhưng theo tôi thấy thì chuyện này chẳng qua là do không nhìn ra người ta chơi tiểu xảo mà thôi!”
“Lý Linh Đơn dùng thôi miên cường độ thấp khống chế đối thủ!”
“Mà môi giới hắn dùng chính là búng ngón tay!”
“Hôm nay anh tự mình ra trận, lại muốn dùng lại trò cũ”
“Mọi người hẳn là thấy được, thời điểm cuối cùng anh muốn tôi thêm bài đã liên tiếp bóng ngón tay không ít lần đó?”
“Đây là chứng cứ thực tế nhất!”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt vạch trần thủ đoạn của nhóm người Lý Liên Kiệt.
Anh không những muốn thắng mà còn muốn Lý Liên Kiệt thua đến thân bại danh liệt.
“Cái gì?”
Vừa dứt lời toàn trường đã ồ lên, mọi người đều không nhìn được nhìn về phía nhóm người Lý Liên Kiệt.
Thắng lợi lúc trước là dựa vào thôi miên cường độ thấp?
Sắc mặt Lý Liên Kiệt biến đổi, thấp giọng nói: “Họ Bùi, cậu đừng có ngậm máu phun người, cậu có chứng cứ chứng minh chúng tôi dựa vào thôi miên cường độ thấp thắng các cậu không?”
“Hôm nay đúng là cậu thắng, nhưng chuyện này cũng không thể để cậu mang ra nói hươu nói vượn!”
“Có tin tôi một giây đánh chết cậu không!”
“Thế nào? Không chịu thua nổi?” Bùi Nguyên Minh cười cười.
“Tôi biết loại người như anh không chấp nhận nổi mình thua, cho nên tôi đã sớm chuẩn bị tốt lễ vật rồi, tôi hy vọng anh có thể thưởng thức tác phẩm của tôi.”
Chương 2925:
Đồng thời trong lúc Bùi Nguyên Minh đang nói, lập tức trông thấy giữa sảnh có hai màn hình TV LCD được thả xuống.
Trên màn hình LCD đang phát chính là hình ảnh cuộc đấu của Lý Linh Đơn lúc trước.
Đặc biệt là mỗi lần anh ta gõ ngón tay, con người mê mang của đối thủ, còn có mệnh lệnh yêu cầu thêm bài, trong video đều biểu hiện vô cùng rõ ràng.
Một màn này chính là chứng cứ thực tế nhất, bởi vì nếu chỉ đơn giản nhìn thấy một hình ảnh trong đó thì mọi người cũng không hiểu gì.
Nhưng hiện tại lại có nhiều hình ảnh so sánh như vậy, động tác mỗi lần của Lý Linh Đơn đều như nhau, kẻ ngốc cũng nhìn ra được có vấn đề.
Tiếp theo trên màn hình lại xuất hiện hình ảnh đánh cược hôm nay của Lý Liên Kiệt.
Mỗi một lần anh ta gõ ngón tay, mỗi một lần mệnh lệnh yêu cầu Bùi Nguyên Minh thêm bài, đều rõ ràng rành mạch xuất hiện trước mắt mọi người.
Một màn này khiến người ta hít vào một hơi khí lạnh, càng nghĩ càng ớn lạnh, càng thêm khinh thường với nhóm Lý Liên Kiệt.
Nháy mắt sắc mặt Lý Liên Kiệt đã trở nên khó coi đến cực điểm, anh ta đột nhiên hiểu ra vì sao hôm nay bản thân lại thua, hóa ra là do Bùi Nguyên Minh đã sớm nhìn thấu thủ đoạn của bọn họ, sau đó từng bước cẩn thận.
Vẻ mặt anh ta lạnh lẽo, liếc mắt nhìn Lý Linh Đơn một cái, nếu không phải tên phế vật này lúc trước vẫn luôn dựa vào thủ đoạn này để thẳng, sao hôm nay anh ta có thể thua được chứ?
“Họ Bùi, đừng lấy thứ này ra khiến người khác buồn cười!”
“Với kỹ thuật hiện tại muốn cắt nối biên tập thể nào mà không được!”
Lý Liên Kiệt hít sâu một hơi, cười lạnh nói.
“Nếu chúng tôi thật sự biết thôi miên cường độ thấp, thật sự dựa vào cái này để thẳng thì hôm nay sao tôi lại thua được?”
“Cậu coi mọi người là tên ngốc sao? Đển loại lời nói thế này cũng tin được?”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói: “Một trận hôm nay anh đương nhiên đã dùng thôi miên cường độ thấp với tôi.”
“Ví dụ như ván thứ nhất, tôi vốn đã thắng chắc rồi”
“Nhưng bởi vì anh thôi miên cường độ thấp mới khiến tôi thêm bài rồi tự bạo!”
“Chuyện này cũng trách tôi quá sơ ý!”
“Bắt đầu từ ván thứ hai, tôi biết rằng càng phải cẩn thận hơn nữa.”
“Chẳng qua khi nhìn thấy lá át chủ bài của tôi là A, tôi đã biết, tôi có thể lợi dụng thôi miên cường độ thấp của anh để đối phó anh!”
“Bởi vì mỗi lần sau khi anh ra lệnh cho tôi thêm bài cũng sẽ để tôi trở lại bình thường, như vậy sẽ khiến người ngoài cảm thấy trận đánh cuộc đã tiến hành rất thuận lợi”.
“Như vậy cũng giúp tôi sau khi thấy được lá bài của mình sẽ quyết định có đối kháng lại thôi miên của anh hay không!”
“Thực tế thì vận may của tôi cũng rất tốt, mãi đến lần cuối tôi mới quyết định không cần thêm bài nữa, mạnh mẽ kháng cự lại thôi miên của anh.”
“Bởi vì lúc ấy tôi đã được hai mươi mốt điểm!”
“Nhưng anh vì muốn tôi tự bạo lại cưỡng chế thôi miên, vì thế đã trả giá không nhỏ nhỉ?”
Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh lại vẫy tay, một video nữa xuất hiện.
Lập tức trông thấy hình ảnh Lý Liên Kiệt lại búng ngón tay, nhưng mỗi lần búng tay miệng mũi anh ta lại trào máu, chỉ là bị bản thân anh ta mạnh mẽ nuốt xuống mà thôi.
Một màn này khiến toàn trường ồ lên, cho dù là người ngu nhất cũng nhìn ra được vấn đề.
Nếu không phải là thuật thôi miên như lời Bùi Nguyên Minh, nếu không bị phản phệ, tại sao Lý Liên Kiệt lại hộc máu?
Hơn nữa cảnh tượng quỷ dị lúc trước dường như chỉ có thể dùng thuật thôi miên mới có thể giải thích được tất cả.
“Vu khống! Đây là vu khống!”
“Họ Bùi, mày đừng tưởng mày thắng bài là có thể giết người bịt miệng!”
“Hôm nay có thể nào mày cũng không thể dùng cách nói này khiến mọi người tâm phục khẩu phục!” Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, lạnh nhạt nói: “Tôi có nói là muốn mọi người tâm phục khẩu phục lúc nào.” “Tôi nói những chuyện này cũng chỉ là để kéo dài thời gian thôi…”
“Ba ba ba –”
Vừa nói Bùi Nguyên Minh vừa vỗ tay, lập tức nhìn thấy từ bốn phương tám hướng xuất hiện vô số vũ khí.
“Người đầu, tiễn Lý thiếu chủ lên đường!”
Bùi Nguyễn Minh nhàn nhạt liếc nhìn Bùi Cửu Thiên, hứng thú nói: “Tôi nói là ai? Hóa ra là Bùi Cửu Thiên thiếu chủ của Bùi môn tại Cảng Đô!”
“Tôi vốn dĩ không có hứng thú với thủ đoạn của Lý Liên Kiệt. Nhưng tôi nghe nói có người của Bùi môn ở Cảng Đổ đã bí mật đưa ra phần thưởng, nói ai có thể chặt được một tay của Lý Liên Kiệt thì có thể tới chỗ anh nhận ba trăm ngàn tỷ! Tuy tôi không biết là thật hay giả, nhưng cũng phải thử xem có đúng không?”
Vừa dứt lời, mọi người có mặt ở đây đều phô ra ánh mắt kỳ lạ, ánh mắt đều tập trung trên người Bùi Cửu Thiên.
Bởi vì ba điều kiện mà Lý Liên Kiệt đưa ra trước đó, mọi người ở hai thành phố Cảng Đổ đều đã biết hết rồi.
Bây giờ Bùi Cửu Thiên bí mật đưa ra phần thưởng cho một cánh tay của Lý Liên Kiệt, có vẻ cũng là hợp lý!
Chỉ có thể nói, hai anh em kết nghĩa này đúng là tình ý giả dối! Một người nhìn chằm chằm vào vị trí môn chủ của đối phương, một người muốn chặt tay đối phương.
Toàn hiện trường chỉ có một mình Bùi Cửu Thiên xém chút là muốn tông vào tường.
Anh ta thật sự rất muốn một cánh tay của Lý Liên Kiệt bị gãy trong tay Bùi Nguyễn Minh, cho nên hôm nay anh ta mới xuất hiện ở đây.
Nhưng vấn đề là, kiểu suy nghĩ này không đáng để nói với người ngoài. Nhưng bây giờ đã bị tên khốn Bùi Nguyễn Minh phát hiện!
Nhìn thấy ánh mắt của Lý Liên Kiệt rơi trên người mình, trong lòng Bùi Cửu Thiên như đánh một nhịp trống, nhưng mà, anh ta vẫn cười khẩy một tiếng, nói: “Lý thiếu, lời của tên khốn Bùi Nguyễn Minh này anh cũng tin sao?”
“Cậu ta thấy hai người chúng ta đi cùng nhau, nên mong cho hai chúng ta tự tàn sát lẫn nhau, cậu ta mới có thể ngư ông đắc lợi!”
“Nếu Lý thiếu không tin tôi, thì chuyện này để tôi làm di!”
“Tôi sẽ đấu cùng cái tên khốn Bùi Nguyễn Minh, tôi đang muốn tự tay chặt đứt một cánh tay của cậu ta đây!”
Lý Liên Kiệt liếc mắt nhìn Bùi Cửu Thiên một cái rồi cười nói: “Bùi thiếu chủ, tình bạn giữa tôi và anh cao hơn trời sâu hơn biển, sao có thể vì một tên khốn gây xích mích chia rẻ được chứ?”
“Anh yên tâm đi. Tôi sẽ không tin lời của cậu ta đâu!”
Vừa nói, ánh mắt Lý Liên Kiệt lúc này nhìn Bùi Cửu Thiên, lại có thêm một tia lạnh lẽo.
Tuy lúc đầu anh ta cũng không có ý thành thật với Bùi Cửu Thiên, nhưng bị Bùi Nguyễn Minh khiêu khích như thế, mâu thuẫn vốn tồn tại giữa hai người vì một chút bất cẩn mà sắp bị bại lộ ra ngoài.
Nhìn lời nói đanh thép của hai người, Bùi Nguyễn Minh cười thầm.
Có một số thứ biết dừng lại đúng lúc là được rồi, anh cũng không tiếp tục khiêu khích nữa, sau đó liếc mắt nhìn Lý Liên Kiệt, lạnh lùng nói: “Được rồi, Lý Liên Kiệt, mấy lời nói nhảm dừng ở đây thôi!”
“Có dám chơi hay không? Không dám chơi ngươi cút ngay đi!”
“Đổ thành không hoan nghênh anh”
Bùi Cửu Thiên ở một bên giả vờ giả vịt nói: “Lý thiếu, đừng rơi vào bẫy của tên khốn kiếp này, cậu ta chỉ đang khiêu khích hai anh em chúng ta.”
“Tôi biết ”
Lý Liên Kiệt tỏ vẻ thờ ơ “Cho nên tôi mới muốn quyết chiến một trận giết chết cậu ta, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đó, trước sức mạnh tuyệt đối của tôi, cũng chỉ là gà đất chó ngói mà thôi!”
Lý Liên Kiệt bước tới trước, nheo mắt nhìn Bùi Nguyên
Minh: “Họ Bùi kia, tôi đồng ý với cậu”
“Tuy nhiên, tôi cũng có một yêu cầu! Đó là cậu tự mình kết thúc trận chiến với tôi. Tôi muốn cậu thua một cách tâm phục khẩu phục, tôi muốn cậu đích thân chặt đứt tay của mình!”
“Thế nào? Cậu có dám chơi không? Nếu không dám thì cứ chui vào dưới đũng quần của tôi!”
Bùi Nguyên Minh khẽ mỉm cười, sau đó vỗ tay, điềm nhiên nói: “Đợi một câu này của Lý thiếu, người đâu, mang giấy bút ra!”
Theo sau hành động của Bùi Nguyễn Minh, giấy đánh cược sớm đã được chuẩn bị ba bản được đưa lên, nội dung đã được in ấn xong, đúng như những gì hai bên vừa thỏa thuận.
Cảnh tượng này khiến đồng tử của Lý Liên Kiệt hơi co lại, trò này, dường như anh ta phải chịu một chút thiệt thòi trước rồi.
Chương 2917
Nhưng mà tên đã bắn ra, không quay về được.
Sau khi Bùi Nguyên Minh ký tên lăn dấu vân tay của mình, Lý Liên Kiệt cũng chỉ có thể bắt chước theo.
Sau đó cả hai bên thỏa thuận một phần hợp đồng đánh cược, đoàn công chứng viên phụ trách phán quyết cũng giữ một bản.
Bùi Cửu Thiên nhìn cảnh này, ánh mắt lóe lên, nhưng anh ta cũng không nói gì mà lui sang một bên, giống như đang xem trận chiến. “Vậy thì bắt đầu thôi!”
Theo sau tiếng vỗ tay của Bùi Nguyên Minh, chỉ thấy mặt đất vốn bằng phẳng ban đầu, lúc này đã có thêm một cái bệ tròn trồi lên.
Phía trên bệ tròn, là một cái bàn đánh bạc dài và hẹp.
Ngoài ra còn có một trăm lẻ tám máy ảnh được treo khắp tứ phía, quan sát tất cả mọi hướng ở đây.
Trong cuộc thi đổ vương tranh bá này, an ninh giám sát cực kỳ nghiêm ngặt, một con ruồi cũng không thể thoát khỏi con mắt của camera.
Các nhân viên an ninh được lựa chọn ngẫu nhiên xếp hàng dọc hai bên bàn đánh bạc, yên lặng chờ Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt vào đấu trường.
Lý Liên Kiệt cười khẩy một tiếng, bước lên phía trước và để những nhân viên an ninh này khám xét bản thân rồi mới đi đến vị trí chính giữa ngồi xuống.
Bùi Nguyễn Minh khoác chiếc áo khoác lên vai, cũng chậm rãi bước vào bàn đánh bạc tiến hành kiểm tra khám xét.
Hành động của họ rất bình thường, nhưng đã thu hút tất cả các khách mời.
Suy cho cùng, mọi người đều biết rằng trận chiến tiếp theo sẽ quyết định quyền sở hữu của đổ bài.
Nên biết, cả Đổ thành cũng chỉ có sáu cái đổ bài, một đổ bài tương đương với doanh thu hàng trăm tỷ một năm, thậm chí có thể dễ dàng tạo ra một gia tộc đẳng cấp.
Nếu Lý Liên Kiệt thắng, thì trận đầu tiên của vương giả quy lai anh ta sẽ thắng một cách nhanh gọn.
Nhưng nếu Bùi Nguyên Minh thắng, thì anh sẽ chính thức bước vào trong giới đẳng cấp nhất của hai thành Cảng Đồ
Nói một cách đơn giản, trận chiến này không chỉ là thắng thua, mà còn để hai bên đánh cược địa vị ở trong hai thành phố Cảng Đổ.
Bùi Diễm Lan, Đổng Hoài An, Thôi Nhã Tuyết, Giang Ngọc Hạ và những phụ nữ khác cũng xuất hiện.
Bùi Diễm Lan, cô cả của Bùi môn tại hai thành Cảng Đổ, chủ tịch điều hành tập đoàn tài chính Cảng Thành Las Vegas; Đổng Hoài An, con gái của lãnh đạo Cảng Thành, thanh tra sở cảnh sát Cảng Thành; Thôi Nhã Tuyết, con gái của lãnh đạo Đổ thành, quản lý Long điện của Cảng Đổ; Giang Ngọc Hạ, con gái của chủ tịch chi nhánh Long môn ở Cảng Thành …
Những thiên kim nhà giàu này, mỗi người đều có một thân phận rất khác biệt.
Tất cả đều đang ngồi ở hàng ghế VIP, hồi hộp nhìn về phía trước, ai nấy cũng ăn mặc trang điểm xinh đẹp, lúc cau mặt cười đều khiến những người đàn ông ở đó phải âm thầm chảy nước miếng.
Chỉ là, những cậu ấm thế tử bình thường cũng không dám có chút suy nghĩ lung tung, bởi vì bọn họ biết những người phụ nữ này không dễ không chế.
Tuy nhiên, Lý Liên Kiệt lúc này đã bước vào sân đấu ánh mắt đều tập trung về phía những người phụ nữ này, với thân phận của anh ta, đương nhiên nắm chắc thông tin, biết được những người phụ nữ này đều có quan hệ với Bùi Nguyên Minh.
Sau khi thở dài khi thấy mấy cây cải thảo bị Bùi Nguyễn Minh gặm không chừa lại, anh ta cũng sẵn sàng chặt đứt một tay của Bùi Nguyên Minh, sau đó mang những người phụ nữ này về để hoàn thành việc hành hạ. “Lý thiếu, tối nay chơi như thế nào?”
“Xì dách? Bài cẩu? Tài xiểu?”
“Tôi miễn cưỡng cũng được coi là một nửa chủ nhân, cho nên tôi để cho cậu lựa chọn.” Bùi Nguyên Minh ngồi trên ghế, lãnh đạm nói.
Lý Liên Kiệt lạnh lùng nói: “Cứ chơi xì dách, một ván phân thắng bại. Nếu hòa thì cứ tiếp tục cho đến khi phân định thắng thua”
“Một khi đã phân định thắng thua, phải lập tức chặt tay ngay tại chỗ.”
“Đoàn trọng tài công chứng làm chứng!” Một vị trọng tài đáng kính nghe xong liền nhìn Bùi
Nguyễn Minh, thấy anh cũng nhẹ nhàng gật đầu, lúc này mới bước lên nói: “Nếu không có vấn đề gì, chúng ta bắt đầu đi.”
Bùi Nguyễn Minh khẽ gật đầu, làm ra tư thế mời: “Lý thiếu gia, mời vào chỗ.” Lý Liên Kiệt vươn tay phải búng tay về phía Bùi Nguyên Minh, sau một tiếng “phắc”, rồi điềm tĩnh nói: “Trân trọng giây phút cuối cùng bây giờ của cậu!”
“Bởi vì khi bước ra khỏi bàn đánh bạc này, cậu chỉ còn một bàn tay!”
Mọi người chỉ nghe thấy lời nói kiêu ngạo của Lý Liên Kiệt, nhưng không ai chú ý đến cái búng tay của Lý Liên Kiệt, ánh mắt Bùi Nguyên Minh dường như có vẻ thừ ra một hồi, sau đó mới hồi phục lại trạng thái tự nhiên.
Cảnh này khiến Lý Liên Kiệt nở một nụ cười mãn nguyện.
Chương 2918
Chẳng mấy chốc, một nữ dealer có vẻ ngoài tầm hai mươi tuổi bước tới. Cô ấy ăn mặc đơn giản, thoạt nhìn thì không có kinh nghiệm.
Theo thông tin, cô ấy chỉ được chọn ngẫu nhiên làm dealer từ những khách du lịch trong Đổ thành, cô ấy chỉ được huấn luyện trong mười lăm phút và nói cho cô ấy biết một chút kiến thức và việc cần phải chú ý.
Điều đáng nói là, để cô ấy làm dealer một ván, giá là ba tỷ đồng.
Vì vậy, ngay cả khi du khách may mắn cho dù có run cầm cập, thì vẫn tuân theo quy tắc và đưa ra mười bộ bài mới toanh cho Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt lựa chọn. Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt cũng không nói nhiều, thay vào đó họ nhanh chóng chọn ra một bộ bài.
Dealer mở hộp bài trước mặt mọi người, lấy ra những quân bài có hình joker bên trong, sau đó trộn hai bộ bài lại với nhau, rồi cho hai người chơi kinh bài.
Hành động của cô ấy vẫn chưa được thông thạo lắm, và thậm chí thỉnh thoảng để lộ một hoặc hai thẻ bài, nhưng cũng không ai can thiệp vào hành động của cô ấy, bởi vì hành động gà mờ của cô ấy mới chứng tỏ cô ấy sẽ không gian lận.
Nhưng mà, Bùi Cửu Thiên hơi nheo mắt lại, ánh mắt rơi người dealer kia, anh luôn cảm thấy dealer đó có chút quen mắt, nhưng lại không nhớ rõ mình đã nhìn thấy ở đâu.
Sau khi xáo bài, dealer nói khẽ: “Bùi thiếu, Lý thiếu, hai vị ai làm nhà cái?”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Dù sao tôi cũng là một nửa chủ nhân, nhà cái đương nhiên phải do tôi làm. Nếu Lý thiếu không có vấn đề gì thì cứ trực tiếp chia bài. Suy cho cùng tôi vẫn là chờ chặt đứt một tay của Lý thiếu!
Lý Liên Kiệt phá lên cười, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi phải thừa nhận đã lâu không có người dám tự mình tìm đường chết ở trước mặt tôi. Nhưng là, người ta càng tự tìm chết, tôi giẫm lên mới thấy sướng. Đối với những người như cậu, mỗi tháng tôi phải đạp đến mấy lần. Tháng này giẫm chết cậu xong, thì tôi có thể kết thúc một cách hoàn hảo rồi.”
“Vậy sao? Tôi hi vọng Lý thiếu có thể tự tin như bây giờ, đừng để lúc bị tôi chặt tay, khóc lóc gọi ba gọi mẹ đấy.”
Bùi Nguyên Minh cầm lấy chén trà phổ nhĩ trên bàn, sau đó nhẹ giọng nói: “chia bài.”
Dealer khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu chia bài có hơi không quen tay, hai người đều một sáng một tối
Bài của Bùi Nguyên Minh là một số chín.
Bài của Lý Liên Kiệt là một số ba. Bùi Nguyên Minh mỉm cười, ra hiệu với Lý Liên Kiệt.
Lý Liên Kiệt không thèm nhìn lá bài của mình, nhẹ nhàng nói: “Tôi không tin vận khí của mình kém như vậy, nào, cho tôi một lá nữa.”
Trong khi nói, Lý Liên Kiệt liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, trên mặt lộ ra vẻ tự mãn.
Ngay sau đó, dealer nhanh chóng chia một lá bài, chín. Chín cộng với ba, mười hai điểm, nếu thẻ bài của Lý Liên Kiệt là bất kỳ một trong mười, J, Q hoặc K, thì bài của anh sẽ quắc.
Tất nhiên, anh ta cũng có thể áp đảo Bùi Nguyên Minh.
Lý Liên Kiệt mỉm cười, sau khi xem qua con át chủ bài của mình, anh ta nhẹ giọng nói: “Không tệ, vận khí của tôi quả thật không tệ”
“Bùi thiếu chủ, đến phiên cậu.”
“Suy cho cùng, trừ khi tôi thực sự không may mắn, thẻ bài cuối của tôi là mười, nếu không tôi đè chết anh. Anh chắc cũng đoán ra, bài của tôi là hơn mười tám, đúng không?”
“Thế nào?”
“Cậu có cần rút bài nữa không? Hay là chuẩn bị nhận thua?” Trong khi nói, Lý Liên Kiệt búng tay, như thể đang chế giễu Bùi Nguyên Minh.
Nghe thấy âm thanh của ngón tay, con người của Bùi Nguyên Minh như có chút ngưng trệ, nhưng ngay sau đó lại trịnh trọng nói: “Tôi muốn rút bài!”
Ngay sau đó, dealer chia một lá bài, A.
Thêm điểm chín trên tay của anh để tạo thành điểm mười.
Trong ván này, bài Bùi Nguyên Minh đã rất lớn rồi. Nhưng ảnh cũng không thèm nhìn bài, lạnh lùng nói: “Rút tiếp!”
Chương 2919
Dealer lại đưa thêm một thẻ khác cho Bùi Nguyên Minh, vẫn là lá A.
Mười một điểm.
Vô số người trợn mắt ngoác mồm xem cảnh này, ngay cả hơi thở của Lý Liên Kiệt cũng như đông cứng lại.
Bởi vì chỉ cần thêm một lá bài nữa, nếu điểm của Bùi
Nguyên Minh không vượt quá hai mốt, thì ván bài này của anh sẽ được coi là ngũ linh. “Thêm một lá nửa!”
Dưới sự chú ý của mọi người, Bùi Nguyên Minh lại lên tiếng.
Dealer chia bài một lần nữa, lần này là lá số mười.
Tổng lá bài bỗng chốc biến thành hai mươi mốt, mặt kệ con bài chưa lật là gì, trên tay Bùi Nguyên Minh cũng rối như tơ vò.
Khi Bùi Nguyên Minh lật lá bài của mình lên, mọi người còn choáng váng hơn.
Lá bài chưa lật của Bùi Nguyên Minh là chín.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, cảm thấy bản thân như nhìn nhầm rồi/
Bùi Nguyên Minh có một lá bài chín, một lá mười, và một con át, đã là hai mươi, một con số rất lớn, chỉ nhỏ hơn con bài xì dách lớn nhất.
Trong tình thế về cơ bản đã ổn định bàn thắng, Bùi Nguyên Minh lại yêu cầu thêm một lá bài khác và trực tiếp cho ra một lá bài mười, vượt quá hai mươi mốt điểm quắc rôi.
Điều đó có nghĩa là gì? Đang tự tìm đường chết sao? “Ha ha ha, Bùi thiếu, cậu sợ quá rồi chăng!”
“Hai mươi điểm sợ không thắng nổi tôi? Còn muốn tiếp tục rút bài?”
“Cậu tưởng mình là thần bài sao?”
“Đáng đời, cậu tự quắc rồi!”
Lúc này, trên mặt Lý Liên Kiệt có biểu hiện thờ ơ. “Trình độ của cậu làm sao có thể thắng lại tôi?” Khi anh ta đang nói, có một chút ẩn ý lóe lên trong mắt Lý Liên Kiệt.
Ban đầu, anh ấy nghĩ rằng một nhân vật như Bùi Nguyên Minh có thể miễn nhiễm với các tín hiệu tâm lý và thôi miên nhẹ của anh ta.
Nhưng chứng kiến Bùi Nguyên Minh chơi bài quá tệ, Lý Liên Kiệt hiểu ra, những ám chỉ tâm lý của mình cũng có tác dụng với Bùi Nguyên Minh.
Lúc này, anh ta đã bắt đầu cân nhắc xem mình có nên chơi lớn hơn một chút và tăng tiền đặt cược hay không.
Nhưng lúc này sắc mặt Bùi Nguyên Minh ở đối diện vô cùng khó coi, anh nắm lấy thẻ bài trong tay, cả người khẽ run lên, không phân biệt được là sợ hãi hay tức giận.
Dealer lúc này mỉm cười với Lý Liên Kiệt và nói: “Lý thiếu, mời anh lật bài.”
“Không cần đâu, câu này, hòa rồi, họ Bùi kia cũng may mắn đấy!”
Lý Liên Kiệt đã trực tiếp đưa ra các lá bài của mình. Lá bài chưa lật của anh ta là lá K, cộng với số 9 và số ba ở phía trước, đã vượt quá hai mươi mốt điểm.
Nói cách khác, anh ta sớm đã quắc bài rồi, nhưng vẻ mặt bình tĩnh đến mức không ai có thể biết được.
Nhìn thấy cảnh này, cả khán phòng đều một phen náo loạn.
Không ai nghĩ rằng Lý Liên Kiệt lại kinh khủng như vậy, rõ ràng đã bị loại lâu rồi mà vẫn diễn sâu với Bùi Nguyên Minh.
Chỉ có thể nói đây là xứng danh Chiến Thần trong truyền thuyết, thực lực có thể ép chết Bùi Nguyên Minh bằng thủ pháp tâm lý.
Đúng là một nhân vật mà.
Cảnh tượng này khiến Lý Linh Đơn thở dài một hơi, trái tim đang treo lơ lửng của anh ta cũng nhẹ nhõm hơn.
Nó cũng làm cho Bùi Cửu Thiên khẽ nhíu mày, anh thậm chí còn hy vọng có thể nhìn thấy Bùi Nguyên Minh chặt tay Lý Liên Kiệt, bởi vì chỉ có như vậy cả hai mới có thể sống sót.
Nhưng bây giờ, Lý Liên Kiệt thực sự rất có khả năng giành chiến thắng …
Nghĩ đến đây, Bùi Cửu Thiên kiềm chế rất tốt cảm xúc của mình, vẻ mặt vô cùng lãnh đạm. “Bùi Nguyên Minh”
Tại thời điểm này, Lý Liên Kiệt bình tĩnh châm một điều xì gà và phun ra một làn khói lớn trước khi anh, lạnh lùng nói: “Chuyện này đã đạt đến mức như thế rồi, tại sao hai người chúng ta không đặt thêm cược? Suy cho cùng, đặt cược càng cao, trò chơi càng thú vị. Mọi người gọi đây là cuộc thi đổ vương tranh bá, không chơi lớn thì làm sao xứng với danh hiệu này?”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Lý thiếu muốn đánh cuộc gì?”
Lý Liên Kiệt cười khẩy một tiếng: “Các người không phải muốn cùng tôi nghị hòa sao? Chỉ cần cậu có thể thắng tôi, như thể tôi sẽ đồng ý nghị hoa, hơn nữa có thể trực tiếp rời đi mà không cần gì cả.”
“Nhưng nếu cậu thua, tôi muốn Bùi Nguyên Minh cậu giao toàn bộ tài nguyên của hai thành Cảng Đổ.”
“Long điện Cảng Đố, phân hội Long Môn, nhà họ Thôi, nhà họ Đồng, nhà họ Giang, nhà họ Hòa, v.v., chỉ cần cậu thua, những tài nguyên này sẽ là của tôi. Cậu có dám chơi không?”
Chương 2920
Nghe những gì Lý Liên Kiệt nói, cả khán phòng đều há hốc mồm.
Mọi chuyện đã phát triển đến thời điểm này, tối nay không còn là cuộc thi đổ vương tranh bá nữa mà là quyết định ai sẽ trở thành ông vua mới của Hai thành Cảng ĐỔ!
Nếu Bùi Nguyên Minh thắng, chỉ cần loại bỏ sự ưu ái của Lý Liên Kiệt sẽ khiến bốn gia tộc đẳng cấp ở Cảng
Thành phải cúi đầu trước anh.
Và nếu Lý Liên Kiệt thắng, anh ta sẽ có được giang sơn mà Bùi Nguyên Minh liều có được trong những ngày qua.
Cùng với năng lượng ban đầu của mình, có thể dễ dàng lật đổ cửa ải Bùi môn ở hai thành Cảng Đổ và xây dựng lại một môn phiệt hoàn toàn mới.
Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nhìn Lý Liên Kiệt, sau đó chậm rãi nói: “Lý thiếu, chuyện đã đến mức này, anh còn tâm trạng nói đến chuyện này, có phải là đang đánh giá thấp tồi rồi không?”
“Nếu anh muốn chơi, vậy thì chơi lớn hơn.”
“Tôi thua, ngoại trừ mọi thứ ở Cảng Thành, mọi thứ tôi có ở thủ đô và mọi thứ ở Dương Thành đều sẽ giao cho anh! Dựa vào những thứ này, anh chắc chắn có thể tạo ra một môn phiệt hoàn toàn mới. Nhưng nếu anh thua, tôi không muốn gì khác, tôi chỉ muốn cái mạng của anh”. “Lý Liên Kiệt anh có dám chơi cùng tôi không?”
Những lời nói của Bùi Nguyên Minh rất hờ hững, nhưng những điều kiện mà anh nói ra khiến khán giả phải sửng sốt.
Điều này mới bắt đầu lấy mạng sống ra chơi rồi sao!
Lý Liên Kiệt cũng sửng sốt một chút, sau đó cười khẩy một tiếng: “Thú vị, cậu muốn lấy mạng chơi, thì tôi sẽ chơi cùng cậu!”
“Tôi thua, tôi chết. Cậu thua, cậu chết! Người đâu, viết giấy cược!”
Bùi Nguyên Minh vẫn điềm tĩnh ký tên, sau đó lạnh lùng nói: “Phát bài ”
Dealer lúc này cũng hơi lo lắng, dù sao thì cả hai bên đều đã lấy mạng ra chơi rồi.
Cô rùng mình và chia bài cho hai người họ, và hành động lần này chậm hơn nhiều so với lần trước.
Bất kể là công chứng viên hay trọng tài, ngay cả những khán giả xem livestream ở những nơi khác đều rất căng thẳng.
Bùi Diễm Lan và những người phụ nữ khác đều cau mày, nhìn lên bàn đánh bạc với vẻ mặt lo lắng.
Bùi Cửu Thiên cũng chăm chú nhìn Bùi Nguyên Minh. Anh ta cảm thấy tối nay mọi thứ có chút mất kiểm soát, mọi thứ không diễn ra theo đúng kế hoạch của mình
Hy vọng của anh ta là Bùi Nguyên Minh sẽ hoàn toàn đắc tôi Lý Liên Kiệt, và sau đó cả hai bên sẽ đấu nhau không chết không thôi, chứ không phải như bây giờ. Cả hai bên đã lấy mạng sống của mình ra để đánh cược.
Tuy nhiên, ngay cả trong thân phận của Bùi Cửu Thiên, anh ta không đủ tư cách để cường hành can thiệp vào vấn bài này.
Ngay sau đó, quân bài của Bùi Nguyên Minh và Lý Liên Kiệt được chia ra. “Bùi thiếu là A, Lý thiếu là 10.
Dealer run rẩy nói: “Lý thiếu, không biết có cần rút không?”
Lý Liên Kiệt không để ý tới dealer, mà là liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nhẹ nói: “Tôi phải thừa nhận, họ Bùi kia, cậu thật may mắn, thật sự có thể đạt được lá A.”
“Nhưng may mắn của tôi tốt hơn, bởi vì thẻ mặt của tôi là mười và thẻ bài úp của tôi là mười. Tôi đã lấy hai mươi điểm. Với ván bài này, xác suất chiến thắng của tôi là hơn chín mươi phần trăm. “Cho nên, tôi không muốn rút thẻ, còn nếu cậu không rút thẻ, cậu nhất định sẽ thua!”
Lý Liên Kiệt hít một hơi thuốc. “Tôi đang bắt đầu mong đợi lát nữa sẽ giết cậu như thế nào.”
“Là để cho cậu quỳ trước mặt tôi tự xử vui vẻ hơn một chút”
“Hay chính tay tôi bóp chết cậu thì tốt hơn?”
Lý Liên Kiệt vẻ mặt vui đùa, anh ta nhìn về phía Bùi Nguyên Minh ở đối diện, tựa hồ muốn từ vẻ mặt của anh ta nói ra chút manh mối.
Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, nhẹ giọng nói: “Anh nói nhảm quá nhiều, không rút bài thì đến lượt tôi.”
“Không phải tôi đã nói sao, tôi là hai mươi điểm, tại sao tôi phải rút bài?” Lý Liên Kiệt đưa ra những lá bài chưa lật của mình với một tiếng “bốp”. “Hỏi cậu sợ rồi sao?”
Thẻ bài úp K, khi cộng lại, có chính xác là hai mươi.
Khán giả há hốc mồm và bắt đầu tán thưởng bản lĩnh và sự tự tin của Lý Liên Kiệt. Vì anh ta đã đưa ra các thẻ bài úp của mình, điều đó có nghĩa là anh ta thực sự không thể rút thêm bài.
Nhưng đến hai mươi điểm, gần như chắc chắn thắng, Lý Liên Kiệt đương nhiên không thể thêm bài rồi.
Chương 2921:
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhìn thoáng qua lá bài trong tay, dường như không có ý định thêm bài.
Một màn này khiến cho trong lòng Lý Liên Kiệt “lộp bộp” một tiếng, nháy mắt sau đó anh ta búng tay một cái.
“Tách —”
Đồng thời với động tác của Lý Liên Kiệt, con người Bùi Nguyễn Minh cũng dại ra.
Kế tiếp vẻ mặt của anh lại mau chóng khôi phục bình thường.
Thấy một màn như vậy, Lý Liên Kiệt cười ha ha, nói: “Bùi Nguyên Minh, muốn thoải mái đánh một trận thì mau chóng thêm bài đi, bằng không cậu nhất định sẽ thua!”
Rõ ràng Bùi Nguyên Minh đã bị anh ta thôi miên với cường độ thấp, tâm lý Bùi Nguyên Minh chịu ám thị chắc chắn sẽ tự bạo ván này.
Dường như trong con ngươi Bùi Nguyên Minh xuất hiện một tia giãy giụa, chẳng qua rất nhanh anh đã thấp giọng nói: “Thêm bài!”
Người chia bài cười cười, sau đó cẩn thận thêm cho Bùi Nguyên Minh một lá bài, 2.
Lúc nhìn thấy điểm số này, biểu tình của Lý Liên Kiệt chợt cứng đờ, có thể nào anh ta cũng không ngờ đến Bùi Nguyên Minh thể mà lại có được lá bài điểm thấp đến vậy.
Hít sâu một hơi, vẻ mặt Lý Liên Kiệt lại khôi phục bình thường, lạnh nhạt nói: “Một thêm hai, mới ba điểm, họ Bùi kia, cho dù át chủ bài của cậu là mười cũng chỉ mới được mười ba điểm, xem ra cậu sẽ còn phải thêm bài đấy!”
Khóe miệng Bùi Nguyên Minh tựa như khẽ giật giật, sau đó tiếp tục lạnh nhạt nói: “Thêm bài.”
Người chia bài lại chia thêm cho Bùi Nguyên Minh một lá bài, lúc này xuất hiện chính là mười.
A, 2, 10…
Bài của Bùi Nguyễn Minh đã được mười ba điểm, nói đơn giản thì anh rất có thể sẽ tự bạo.
Thấy như vậy, trên mặt Lý Liên Kiệt hiện lên một nụ cười, anh ta lạnh lùng nói: “Không tệ đó người trẻ tuổi, bây giờ cậu đã có mười ba điểm, rất có tiền đồ đó!”
“Chẳng qua tôi cảm thấy đến cuối cùng điểm của cậu so với tôi vẫn nhỏ hơn một chút, dù sao tôi cũng là hai mươi điểm, tương đương với tuyệt sát, tôi kiến nghị cậu này, lại mở thêm một lá, thế nào?”
Rõ ràng khả năng bao thua của Bùi Nguyên Minh lúc này là rất lớn.
Nhưng cũng giống như vậy, Bùi Nguyên Minh cũng có khả năng thẳng với xác suất nhỏ.
Mà Lý Liên Kiệt lại không muốn nhìn thấy khả năng bé nhỏ này xảy ra, cũng không muốn Bùi Nguyên Minh lấy tư thể hòa mà thu tay lại, cho nên anh ta hy vọng có thể trực tiếp nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tự bạo thua.
Lời của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lúc này liếc mắt nhìn Lý liên Kiệt một cái, lạnh lùng nói: “Lại thêm một lá này anh chắc chắn sẽ thua”.
Một màn như gió thoảng mây trôi này khiến cho biểu tình của Lý Liên Kiệt hơi khựng lại, anh ta có linh cảm không chừng Bùi Nguyễn Minh thật sự gom đủ hai mươi mốt điểm thật.
Trong nháy mắt tiếp theo, anh ta lại cười lạnh, búng tay “tách” thêm một cái.
“Tôi cũng không tin, có bản lĩnh cậu lại thêm bài đi!”
Cái búng tay kia khiến cho động tác của Bùi Nguyên Minh hơi cứng đờ trong giây lát, trên mặt anh nhiều thêm một tia thống khổ, muốn nói lại thôi, giống như đáng kháng cự lại cái gì.
Mà nhìn thấy biểu hiện này của Bùi Nguyên Minh, Lý Liên Kiệt hơi híp mắt lại, theo bản năng nói: “Thêm đi! Có bản lĩnh cậu thêm đi!”
Bởi vì anh ta hiểu rõ, muốn nhờ vào thôi miên cường độ thấp để Bùi Nguyên Minh thêm lá bài thứ ba này là khó khăn rất lớn.
Rốt cuộc thì trước đó điểm bài của Bùi Nguyên Minh không tính là lớn, thêm bài cũng coi như thuận theo ý anh mà thôi.
Nhưng lúc này nói không chừng bài của Bùi Nguyên Minh đã đủ thắng anh ta, muốn cho anh thêm bài chỉ e khó khăn lớn gấp không biết bao nhiêu lần.
Nghĩ đến đây Lý Liên Kiệt liên tiếp bóng ngón tay ba lần “tách tách tách”.
Mạnh mẽ tăng cường độ thôi miên, cùng lúc đó cổ họng anh ta cũng trào lên vị tanh ngọt, một ngụm máu tươi suýt nữa thì bị phun ra, may là anh ta mạnh mẽ nuốt ngược vào.
Số lần sử dụng loại thôi miên cường độ thấp này mỗi ngày là có hạn.
Vừa mới thi triển liên tục ba lần, Lý Liên Kiệt đã hoàn toàn vượt qua giới hạn của thân thể có thể chịu đựng được, cho dù anh. ta là một thế hệ Chiến thần.
Chương 2922:
Chẳng qua ba cái búng tay này vẫn có tác dụng rất lớn, trán Bùi Nguyên Minh xuất hiện mồ hôi lạnh, biểu tính do dự.
Lý Liên Kiệt thấy như vậy là biết bản thân không thể chỉ dựa vào thôi miên cường độ thấp, tác dụng của ám thị tâm lý đã không còn lớn nữa, anh ta cần phải hoàn toàn áp chế Bùi Nguyên Minh trên đại cục.
Vào giờ phút này anh ta cần phải thêm một mồi lửa lớn.
“Bùi Nguyên Minh, nếu không chúng ta lại tăng tiền đặt cược lớn thêm một chút?”
Lúc này trên mặt anh ta hiện lên một nụ cười châm chọc.
“Cậu dám thêm bài, còn thắng được tôi, tôi lập tức hủy bỏ hôn ước với Bùi Diễm Lan, thế nào?”
Anh ta ném ra dụ hoặc giống như bom nổ dưới nước.
Bùi Diễm Lan đột nhiên đứng lên, khẽ kêu ra tiếng: “Nguyên Minh, đừng đáp ứng anh ta!” Bời vì lúc này dù là ai cũng có thể nhìn ra được điểm trên bài của Bùi Nguyên Minh đã không nhỏ rồi.
Đồng Hoài An cũng lớn tiếng: “Chỉ cần có thể thắng Lý Liên Kiệt ván này, chúng ta đã thắng lớn toàn trận, chỉ một cái hôn ước nho nhỏ tính là gì!”
Thôi Nhã Tuyết cũng mở miệng nói: “Cậu Bùi, cậu không thể xúc động quá…”
Nghe được mấy lời này, Lý Liên Kiệt tiếp tục lạnh nhạt nói: “Trừ chuyện này, tôi còn có thể đáp ứng trở thành một con chó của cậu, cậu kêu tôi cắn ai tôi sẽ cắn người đó!”
“Cậu dám chơi không?”
“Được! Một lời đã định!”
Cải Bùi Nguyên Minh chờ chính là những câu này, giờ phút này anh hướng về phía người chia bài, hơi mỉm cười: “Thêm bài!”
Vừa dứt lời, toàn trường chấn động, tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, đây là hành động tìm đường chết đó!
Rất nhiều người đều theo bản năng nhắm mắt lại, căn bản không muốn nhìn thấy hành vị tự bạo mà chết của Bùi Nguyên Minh.
Người chia bài lại cười cười, lúc này ngón trỏ thon dài cử động, một lần nữa thêm một lá bài cho Bùi Nguyên Minh.
Tính ra vừa khéo hai mươi điểm!
Một màn này khiến cho quần chúng vây xem đều run rẩy khóe miệng.
Bọn họ chấn động vì Bùi Nguyên Minh liều mạng, lại càng chấn động vì vận may của anh.
Liên tiếp thêm ba lá bài, điểm bên trên chỉ mới hai mươi, không hề tự bạo!
Ngay cả sắc mặt Lý Liên Kiệt cũng khẽ đổi, anh ta bắt đầu nghĩ đến có phải vận may của Bùi Nguyễn Minh cũng quá tốt rồi không, ngay cả như vậy cũng chưa tự bạo.
Nháy mắt sau đó, trong lòng Lý Liên Kiệt xuất hiện một loại xúc động, anh ta cảm thấy anh ta hẳn nên làm Bùi Nguyên Minh tiếp tục thêm bài.
“Tách tách tách tách tách —”
Lần này Lý Liên Kiệt liên tục bùng ngón tay năm cái, từ miệng và mũi anh ta bắt đầu tràn ra tơ máu, nhưng bản thân anh ta lại không hề phát hiện, chỉ thấp giọng lẩm bẩm: “Thêm bài, thêm bài..”
“Ngại quá, tôi không có hứng thú thêm bài”
Lúc này Bùi Nguyên Minh ở đối diện lại mỉm cười, vẻ dại ra trên mặt anh đã hoàn toàn biến mất, giống như Lý Liên Kiệt chưa từng dùng thôi miên cường độ thấp và ám thị tâm lý với anh.
Trên mặt Lý Liên Kiệt là vẻ khó mà tin được, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, anh ta muốn đứng lên nhưng lại hoàn toàn mất hết sức lực, cho dù làm thế nào cũng không đứng dậy nổi.
“Trò chơi, nên kết thúc rồi!”
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại. “Từ hôm nay trở đi, mạng anh chính là của tôi, hôn ước giữa anh và Bùi Diễm Lan cũng hoàn toàn xóa bỏ, mà anh cũng biến thành một con chó của tôi…”
“Tôi kêu anh cắn ai anh phải cắn người đó!”
“Hỗn xược!”
Trong phòng, Bùi Cửu Thiên là người đầu tiên đứng dậy.
“Bùi Nguyên Minh, Lý thiếu chủ là nhân vật thể nào, há lại để cậu vào lúc chưa rõ thắng bại đã có thể tùy tiện sỉ nhục?”
“Cậu biết thân phận giữa cậu và ngài ấy chênh lệch bao nhiêu không?” “Cậu chỉ là một ngọn cỏ, sao dám nhục nhã một thế hệ Chiến thần?”
“Xin lỗi ngay, cậu mà không xin lỗi Lý thiếu chủ thì ván này sẽ không được tính!”
Chương 2923:
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, quét mắt nhìn Bùi Cửu Thiên một cái, đối với cái gậy thọc phân đột nhiên nhảy ra gây rối này, anh chỉ lạnh mặt đáp lại.
Mà biểu hiện này khiến cho trong lòng Bùi Cửu Thiên đang chuẩn bị tiếp tục châm ngòi ly gián không nhịn được “lộp bộp” một tiếng.
Anh ta theo bản năng nhìn Lý Liên Kiệt đang trên chiếu bạc, trong lòng hiện lên một suy nghĩ khó mà tin nổi.
Giờ phút này sắc mặt Lý Liên Kiệt cực kỳ tái nhợt, anh ta nhìn vẻ mặt lạnh nhạt lúc này của Bùi Nguyên Minh, theo bản năng vươn tay phải, lại búng tay “tách” một cái.
Chẳng qua thôi miên cường độ thấp vốn rất thuận lợi đến thời khắc này lại như đá chìm vào đáy biển, ngoại trừ khiến cho khóe miệng Lý Liên Kiệt càng trào máu nhiều hơn thì không còn chút tác dụng nào khác.
Bùi Nguyên Minh cười nhạt, nói: “Anh Lý, không cần búng tay nữa đâu, có búng cũng vô dụng”
“Cái loại thôi miên cường độ thấp và ám thị tâm lý này của anh vô dụng với tôi.”
Sắc mặt Lý Liên Kiệt biến đổi cực lớn, giống như không thể tin rằng Bùi Nguyên Minh đã sớm nhìn thấy tất cả.
Sau đó anh ta hít sâu một hơi, mạnh mẽ ép chính mình bình tĩnh lại: “Bùi Nguyên Minh, tôi cũng không biết cậu đang nói gì”. “Nếu cậu muốn buộc tội tôi gian lận, tốt nhất nên lấy chứng cứ ra”
“Nếu không tôi sẽ kiện cậu tôi phỉ báng!”
“Hơn nữa, cậu không định thêm bài thì mau chóng mở bài đi!”
“Thời gian cũng hòm hòm rồi, tôi chuẩn bị đi tiếp nhận tài sản của cậu đây!” “Cuối cùng từ hôm nay trở đi tôi lại có thể một lần nữa thành lập một môn phiệt ở Đại Hạ này rồi!”
Tuy rằng hành động của Bùi Nguyên Minh khiến Lý Liên Kiệt kinh ngạc, chẳng qua khi nhìn thấy điểm bài của Bùi Nguyên Minh đã lên đến hai mươi, anh ta không nhịn được cười lạnh một tiếng.
Cho dù ở thời khắc mấu chốt Bùi Nguyên Minh tỉnh táo thì đã sao?
Điểm bài đã là hai mươi rồi!
Không có cách nào xoay chuyển tình thế!
Anh ta cũng không tin vận may của Bùi Nguyên Minh lại tốt đến vậy, át chủ bài là A!
“Bùi Nguyên Minh, điểm bài của cậu đúng là không tệ, hai mươi điểm, vừa khéo lớn bằng điểm bài của tôi!”
“Nhưng trừ khi át chủ bài của cậu là A, bằng không hôm nay cậu không thể nào thắng được tôi!”
“Mà dưới tình huống này, xác suất để át chủ bài của cậu là A đến nửa phần cũng không có!”.
Trên người Lý Liên Kiệt tràn ra khí thế của thượng vị giả, anh ta chậm rãi nói: “Tôi cũng không tin, cậu là con của thiên mệnh, lại càng không tin, át chủ bài của cậu là A!”
“Huống hồ, tôi cảm thấy cậu đã tự bạo từ sớm rồi, cậu chỉ vì muốn sống lâu thêm một lát, vì muốn dọa tôi sợ mới cố sống cố chết thêm bài mà thôi!”
“Rầm!”
Lý Liên Kiệt vỗ một cái lên bàn bạc, vẻ mặt lạnh lẽo: “Nào, mau mở bài, để tôi xem xem rốt cuộc át chủ bài của cậu là cái gì!”
“Tôi ngược lại muốn xem xem, lát nữa cậu sẽ chết thế nào!”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đầy châm chọc, thần sắc lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Lý Liên Kiệt.
“Thế nào, sắp chết còn muốn tôi tiễn cậu một đoạn đường?”
Lý Liên Kiệt cười lạnh một tiếng, bị thương và khẩn trương cao độ khiến anh ta mất đi khí độ và bình tĩnh ngày xưa, anh ta tiến lên, lật lá bài trên bàn của Bùi Nguyên Minh.
“Tôi ngược lại muốn xem xem, cậu tự bạo từ lúc nào, cậu…”
A bích!
Trong nháy mắt lá át chủ bài bị lật lên, biểu tình trên mặt Lý Liên Kiệt tức thì đọng lại.
Hai mươi mốt điểm?
Tên rùa rụt đầu Bùi Nguyễn Minh này thế mà lại được hai mươi mốt điểm?
Nam lá bài, hai mươi một điểm!
Đừng nói Lý Liên Kiệt chỉ có hai mươi điểm, dù cho anh ta có đến hai mươi mốt điểm thì ván này Bùi Nguyên Minh vẫn thắng như cũ.
“Sao có thể?”
Trên mặt Lý Liên Kiệt đầy vẻ khó tin nhìn mặt bàn, con người lần đầu tiên xuất hiện một tia mờ mịt: “Sao có thể là hai mươi một điểm!”
Bùi Nguyên Minh kẹp lấy lá át chủ bài, chậm rãi dán nó lên trán Lý Liên Kiệt, sau đó nhẹ giọng cười.
“Một lá A bích bé nhỏ, không đủ lòng thành, mạng nhỏ của Lý thiểu chủ đây tôi đành vui lòng nhận lấy vậy!”
Chương 2924:
Khiếp sợ! Toàn trường khiếp sợ!
Toàn bộ nhóm người Thánh Điện kỵ sĩ Lý Liên Kiệt mang đến cũng trợn mắt há hốc mồm, toàn thân cứng đờ, cảm thấy tinh thần bản thân đều hoảng hốt.
Còn có một người trong số đó hung hăng nhéo tay mình một cái, muốn dùng biện pháp này để chắc chắn bản thân không phải đang nằm mơ.
Mà nhóm người Bùi Diễm Lan cũng theo bản năng giữ im lặng, giảm bớt ảnh hưởng một màn này tác động đến.
Đổ Thần!
Đây là Đổ Thần chân chính!
Từ lúc bắt đầu Bùi Nguyên Minh đã bày mưu đặt kế, quyết thắng từ ngoài ngàn dặm!
Lý Liên Kiệt suốt quá trình đều huênh hoang và kiêu ngạo, lúc này nhớ lại chỉ thuần túy làm một thằng hề nhảy nhót qua lại mà thôi!
Cho dù Lý Liên Kiệt vẫn luôn lấy khí thể ra gây áp lực cho Bùi Nguyên Minh.
Cho dù Bùi Nguyên Minh không ngừng thêm bài, khiến người ta cảm thấy tài anh không bằng người.
Nhưng vấn đề là, đến cuối cùng kết cục lại thay đổi, Bùi Nguyên Minh thắng!
Một màn này cũng đủ hoang đường, đủ khiến người ta khiếp sợ rồi.
Trong nháy mắt một đám Lý Liên Kiệt đều cẩn thận nghĩ lại, có thể ngay từ đầu Bùi Nguyên Minh đã không chịu khống chế của thôi miên cường độ thấp, hơn nữa anh đã sớm phát hiện ra chuyện này, vốn vẫn luôn diễn kịch mà thôi.
Một vở kịch khiến cho Lý Liên Kiệt phải trả giá đắt hơn nữa.
“A bích? Tôi không nhìn nhầm chứ?”
“Thắng! Chúng ta thắng rồi!”
Đồng Hoài An là người đầu tiên lấy lại phản ứng, hưng phấn khoa tay múa chân.
Mấy thiên kim hào môn đều có một loại cảm giác trái tim treo cao cuối cùng cũng được thả xuống.
Bùi Diễm Lan càng là thở ra một hơi.
Dựa theo ước định, Bùi Nguyên Minh thắng trận này, hôn ước của cô và Lý Liên Kiệt cũng sẽ tự động xóa bỏ. Bùi Nguyên Minh cười cười, vẫy vẫy tay với đám người Bùi Diễm Lan xong thì tầm mắt lại rơi lên người Lý Liên Kiệt, giờ phút này sắc mặt anh ta đã khó coi đến cực điểm.
Bùi Cửu Thiên không nhịn được tiến lên, giương mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, thủ đoạn thật cao!”
“Tôi thẳng quang minh chính đại, lấy đâu ra thủ đoạn chứ?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn lại Bùi Cửu Thiên.
“Nếu anh cảm thấy tôi có vấn đề, hoặc tôi gian lận, vậy anh có thể tự mình đi xem băng ghi hình, cũng có thể hỏi đoàn trọng tài làm chứng.
“Hoặc là anh muốn chất vấn, vì sao Lý Liên Kiệt thôi miên cường độ thấp lại vô dụng với tôi?”
Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Vài ngày trước, Lý Linh Đơn dẫn người đến sòng bài giải trí Thủ Đồ chơi đùa, năm lần bảy lượt thắng người trong sòng bài, gần như đã cược thắng cả nửa cái sòng bài”
“Người ngoài nhìn vào thì thấy khả năng cá cược của Lý Linh Đơn kinh người, ngay cả đánh cược với tám Đổ Tướng của Đổ Vương mà bọn họ cũng đều trở thành thủ hạ bại tướng của hắn!”
“Nhưng theo tôi thấy thì chuyện này chẳng qua là do không nhìn ra người ta chơi tiểu xảo mà thôi!”
“Lý Linh Đơn dùng thôi miên cường độ thấp khống chế đối thủ!”
“Mà môi giới hắn dùng chính là búng ngón tay!”
“Hôm nay anh tự mình ra trận, lại muốn dùng lại trò cũ”
“Mọi người hẳn là thấy được, thời điểm cuối cùng anh muốn tôi thêm bài đã liên tiếp bóng ngón tay không ít lần đó?”
“Đây là chứng cứ thực tế nhất!”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt vạch trần thủ đoạn của nhóm người Lý Liên Kiệt.
Anh không những muốn thắng mà còn muốn Lý Liên Kiệt thua đến thân bại danh liệt.
“Cái gì?”
Vừa dứt lời toàn trường đã ồ lên, mọi người đều không nhìn được nhìn về phía nhóm người Lý Liên Kiệt.
Thắng lợi lúc trước là dựa vào thôi miên cường độ thấp?
Sắc mặt Lý Liên Kiệt biến đổi, thấp giọng nói: “Họ Bùi, cậu đừng có ngậm máu phun người, cậu có chứng cứ chứng minh chúng tôi dựa vào thôi miên cường độ thấp thắng các cậu không?”
“Hôm nay đúng là cậu thắng, nhưng chuyện này cũng không thể để cậu mang ra nói hươu nói vượn!”
“Có tin tôi một giây đánh chết cậu không!”
“Thế nào? Không chịu thua nổi?” Bùi Nguyên Minh cười cười.
“Tôi biết loại người như anh không chấp nhận nổi mình thua, cho nên tôi đã sớm chuẩn bị tốt lễ vật rồi, tôi hy vọng anh có thể thưởng thức tác phẩm của tôi.”
Chương 2925:
Đồng thời trong lúc Bùi Nguyên Minh đang nói, lập tức trông thấy giữa sảnh có hai màn hình TV LCD được thả xuống.
Trên màn hình LCD đang phát chính là hình ảnh cuộc đấu của Lý Linh Đơn lúc trước.
Đặc biệt là mỗi lần anh ta gõ ngón tay, con người mê mang của đối thủ, còn có mệnh lệnh yêu cầu thêm bài, trong video đều biểu hiện vô cùng rõ ràng.
Một màn này chính là chứng cứ thực tế nhất, bởi vì nếu chỉ đơn giản nhìn thấy một hình ảnh trong đó thì mọi người cũng không hiểu gì.
Nhưng hiện tại lại có nhiều hình ảnh so sánh như vậy, động tác mỗi lần của Lý Linh Đơn đều như nhau, kẻ ngốc cũng nhìn ra được có vấn đề.
Tiếp theo trên màn hình lại xuất hiện hình ảnh đánh cược hôm nay của Lý Liên Kiệt.
Mỗi một lần anh ta gõ ngón tay, mỗi một lần mệnh lệnh yêu cầu Bùi Nguyên Minh thêm bài, đều rõ ràng rành mạch xuất hiện trước mắt mọi người.
Một màn này khiến người ta hít vào một hơi khí lạnh, càng nghĩ càng ớn lạnh, càng thêm khinh thường với nhóm Lý Liên Kiệt.
Nháy mắt sắc mặt Lý Liên Kiệt đã trở nên khó coi đến cực điểm, anh ta đột nhiên hiểu ra vì sao hôm nay bản thân lại thua, hóa ra là do Bùi Nguyên Minh đã sớm nhìn thấu thủ đoạn của bọn họ, sau đó từng bước cẩn thận.
Vẻ mặt anh ta lạnh lẽo, liếc mắt nhìn Lý Linh Đơn một cái, nếu không phải tên phế vật này lúc trước vẫn luôn dựa vào thủ đoạn này để thẳng, sao hôm nay anh ta có thể thua được chứ?
“Họ Bùi, đừng lấy thứ này ra khiến người khác buồn cười!”
“Với kỹ thuật hiện tại muốn cắt nối biên tập thể nào mà không được!”
Lý Liên Kiệt hít sâu một hơi, cười lạnh nói.
“Nếu chúng tôi thật sự biết thôi miên cường độ thấp, thật sự dựa vào cái này để thẳng thì hôm nay sao tôi lại thua được?”
“Cậu coi mọi người là tên ngốc sao? Đển loại lời nói thế này cũng tin được?”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói: “Một trận hôm nay anh đương nhiên đã dùng thôi miên cường độ thấp với tôi.”
“Ví dụ như ván thứ nhất, tôi vốn đã thắng chắc rồi”
“Nhưng bởi vì anh thôi miên cường độ thấp mới khiến tôi thêm bài rồi tự bạo!”
“Chuyện này cũng trách tôi quá sơ ý!”
“Bắt đầu từ ván thứ hai, tôi biết rằng càng phải cẩn thận hơn nữa.”
“Chẳng qua khi nhìn thấy lá át chủ bài của tôi là A, tôi đã biết, tôi có thể lợi dụng thôi miên cường độ thấp của anh để đối phó anh!”
“Bởi vì mỗi lần sau khi anh ra lệnh cho tôi thêm bài cũng sẽ để tôi trở lại bình thường, như vậy sẽ khiến người ngoài cảm thấy trận đánh cuộc đã tiến hành rất thuận lợi”.
“Như vậy cũng giúp tôi sau khi thấy được lá bài của mình sẽ quyết định có đối kháng lại thôi miên của anh hay không!”
“Thực tế thì vận may của tôi cũng rất tốt, mãi đến lần cuối tôi mới quyết định không cần thêm bài nữa, mạnh mẽ kháng cự lại thôi miên của anh.”
“Bởi vì lúc ấy tôi đã được hai mươi mốt điểm!”
“Nhưng anh vì muốn tôi tự bạo lại cưỡng chế thôi miên, vì thế đã trả giá không nhỏ nhỉ?”
Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh lại vẫy tay, một video nữa xuất hiện.
Lập tức trông thấy hình ảnh Lý Liên Kiệt lại búng ngón tay, nhưng mỗi lần búng tay miệng mũi anh ta lại trào máu, chỉ là bị bản thân anh ta mạnh mẽ nuốt xuống mà thôi.
Một màn này khiến toàn trường ồ lên, cho dù là người ngu nhất cũng nhìn ra được vấn đề.
Nếu không phải là thuật thôi miên như lời Bùi Nguyên Minh, nếu không bị phản phệ, tại sao Lý Liên Kiệt lại hộc máu?
Hơn nữa cảnh tượng quỷ dị lúc trước dường như chỉ có thể dùng thuật thôi miên mới có thể giải thích được tất cả.
“Vu khống! Đây là vu khống!”
“Họ Bùi, mày đừng tưởng mày thắng bài là có thể giết người bịt miệng!”
“Hôm nay có thể nào mày cũng không thể dùng cách nói này khiến mọi người tâm phục khẩu phục!” Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, lạnh nhạt nói: “Tôi có nói là muốn mọi người tâm phục khẩu phục lúc nào.” “Tôi nói những chuyện này cũng chỉ là để kéo dài thời gian thôi…”
“Ba ba ba –”
Vừa nói Bùi Nguyên Minh vừa vỗ tay, lập tức nhìn thấy từ bốn phương tám hướng xuất hiện vô số vũ khí.
“Người đầu, tiễn Lý thiếu chủ lên đường!”
Bình luận facebook