Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2926-2935
Chương 2926
Nhìn thấy gần một trăm khẩu súng hướng về nhóm người của mình, sắc mặt Lý Liên Kiệt nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi.
Anh ta híp mắt nhìn phía trước, sau đó cười lạnh: “Họ Bùi, cho dù mày thắng thì thế nào?”
“Muốn mạng của tao? Mày có tư cách đó không?”
“Tao thân là Nam Tước của đế quốc Ba Tư, phó Đoàn trưởng Thánh Điện Kỵ sĩ đoàn, một thế hệ Chiến thần Hoa kiều, mạng nhỏ của tao không phải mày nói lấy là lấy được đâu!”
Lúc này Lý Linh Đơn cũng đột ngột đứng dậy, nằm súng bên hông quát khẽ: “Bảo vệ Lý thiếu chủ!”
Hơn hai mươi Thánh kỵ sĩ Hoa kiều nghe vậy cũng xoát một tiếng đứng dậy, đẳng đẳng sát khí nhìn chăm chăm bốn phương tám hướng.
Số Thánh kỵ sĩ này ít nhiều gì cũng có chút bản lĩnh, mỗi một tên đều có năng lực lấy một địch mười.
Cho nên dù cho lúc này số người bên Bùi Nguyễn Minh có gấp bên bọn họ mấy lần thì bọn họ cũng không có một chút kiêng kị nào .
Còn Bùi Cửu Thiên thì khẽ biến sắc mặt, sau một lát thì gào lên: “Bùi Nguyên Minh, trên chiếu bạc cậu tùy ý sỉ nhục Lý thiếu chủ, ván này không tính!”
“Nếu cậu muốn cưỡng chế làm xằng làm bậy, đó chính là đối nghịch với Bùi Cửu Thiên tôi, đối nghịch với Bùi Môn ở Cảng thành và Las Vegas.
Nói xong, Bùi Cửu Thiên vung tay lên, lập tức nhìn thấy mấy chục vệ sĩ của sòng bài Bùi Môn của Bùi thị vọt ra, che chở trước mặt ba người Bùi Cửu Thiên.
Rõ ràng rằng giờ phút này Bùi Cửu Thiên có thể để mặc Bùi Nguyễn Minh chặt một bàn tay của Lý Liên Kiệt nhưng tuyệt đối sẽ không để Bùi Nguyên Minh lấy mạng Lý Liên Kiệt.
Nếu Lý Liên Kiệt chết ở nơi này, bên phía để quốc Ba Tư tất sẽ cùng Bùi Nguyên Minh không chết không ngừng. Kéo theo Bùi Cửu Thiên anh ta cũng sẽ gặp phiền phức theo, phiền phức vô cùng ấy.
Cho nên dù có thể nào anh ta cũng không thể trơ mắt nhìn Lý Liên Kiệt chết được.
Nhìn một màn này Bùi Nguyên Minh nhún vai, ngón tay kẹp mấy lá bài, lạnh nhạt liếc mấy ông lão trong đoàn trọng tài làm chứng. “Mấy vị trọng tài đại nhân, chi phiếu mấy chục ngàn tỷ đã đưa đến trong tay các vị rồi.”
“Hiện tại có phải đến lượt chư vị đứng ra giữ gìn công bằng và quyền uy của trận đánh cược này không?”
Thời điểm này sắc mặt của hai rọng tài đến từ nước Mỹ và đế quốc Ba Tư đều đã biến thành màu đen, không hề lên tiếng.
Mà trọng tài làm chứng đến từ Cảng thành lại chính là Phân hội trưởng Long Môn tại Cảng thành và Las Vegas, Giang Hoành Lâm.
Lúc này Giang Hoành Lâm cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Bùi thiếu chủ, trận đánh cuộc hôm nay, cậu không có tư cách nhúng tay vào.”
“Hơn nữa, nơi này là Las Vegas, tại địa bàn này cậu không thể đại biểu cho quy tắc!”
“Còn về Lý Liên Kiệt “
“Las Vegas chúng tôi có câu nói, dám chơi dám chịu!”
“Nếu cậu đã thua, vậy phải chịu!”
“Nếu không, tôi và Đổ Vương thân là người làm chứng đều có thể bắt cậu lại.”
Bùi Cửu Thiên lạnh mặt nhìn chằm chằm Giang Hoành Lâm, lạnh lùng nói: “Ông cụ Giang, ông thật sự muốn vì một người ngoài mà đối nghịch với tôi sao?”
Lý Liên Kiệt ngược lại cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: “Nói gì mà dám chơi dám chịu chứ?”
“Chỉ tiếc, ở nơi này lại không có cái gọi là dám chơi dám chịu đó!”
“Con người tao luôn luôn chỉ tin nắm đấm của mình!”
“Mạng tao do tao không do trời!”
“Muốn mạng tao cũng được thôi, dùng thực lực của chúng mày đến bắt tao đi!”
Hai người Giang Hoành Lâm và Hòa Thanh Phong liếc mắt nhìn nhau một cái, tuy răng lúc này Bùi Nguyên Minh đã chuẩn bị người sẵn nhưng bọn họ vẫn-vung tay lên, lạnh nhạt nổi Bắt lấy!”
Đối với Giang Hoành Lâm và Hða tanli Phong, bọn họ và Bùi Nguyên Minh đã sớm trở thành đồng minh về lợi ích, hiện tại lại có thỏa thuận đánh cược bằng giấy trắng mực đen, sao bọn họ có thể không lên?
GCòn.về hai trợng tài đến từ nước Mỹ và để quốc Ba Tư, giờ này phút này bọn lọ đều đang nhíu mày im lặng.
Mà vị nào đó đến từ Đại Hạ lại hơi hơi híp mắt, vẻ mặt cao thâm khó dò.
Chương 2927
“Lên!”
Đồng thời với mệnh lệch của Giang Hoành Lâm, lập tức có mười tám đệ tử của Long Môn song thành đi về hướng Lý Liên Kiệt.
Trong số bọn họ, có người lấy ra đoản kiếm, có người lấy ra dây xích, rõ ràng là muốn bắt Lý Liên Kiệt trước rồi có gì nói sau.
Còn về sống chết, chắc chắn đến cuối cùng là do Bùi Nguyễn Minh định đoạt.
Một màn này khiến cho sắc mặt không ít thành viên trong hào môn ở đây đại biển, khung cảnh thế này ắt hẳn là muốn xé rách mặt mũ ra tay đánh nhau. “Cút ra!”
Lúc này Lý Linh Đơn tiến lên một bước, súng trong tay đã mở chốt an toàn, nhằm thẳng về hướng đệ tử Long Môn đang xông về bên này. “Pång pång pång “
Viên đạn tóe lửa nháy mắt bắn ra, mấy đệ tử Long Môn kia đột ngột không kịp đề phòng, trực tiếp bị súng quét đến bay ngang ra. “Rầm rầm rầm”
Lý Linh Đơn bắn xong, thân thể trực tiếp lao theo, một quyền đánh thẳng về phía đệ tử Long Môn mới bị bắn bay ngang đi.
Chỉ trong chốc lát mà thôi, đám đệ tử Long Môn chuẩn bị chấp pháp đã bị đánh cho tan tác đầy đất.
Mấy tên đệ tử còn sót lại thì sắc mặt xấu đến cực điểm.
Bọn họ không thể tưởng tượng nổi đám Thánh kỵ sĩ của đế quốc Ba Tư này lại ngang ngược vô lý đến vậy.
Rõ ràng đã thua lại không dám chịu.
Mà sức mạnh của Lý Linh Đơn cũng khiến quần chúng chấn động không thôi.
Lý Linh Đơn cũng chỉ là Đội trưởng của nhóm Thánh kỵ sĩ, một thế hệ Binh Vương mà thôi lại đã có sức chiến đấu cỡ này.
Vậy rốt cuộc Lý Liên Kiệt đến bây giờ vẫn chưa ra tay có sức chiến đấu thế nào, thực khiến cho người ta khó mà tưởng tượng nổi.
Lúc này Giang Hoành Lâm theo bản năng liếc Bùi Nguyễn Minh một cái, rõ ràng biết cái được gọi là chấp pháp này không có bất kỳ tác dụng nào.
Bùi Nguyễn Minh cười cười, vỗ nhẹ tay một cái.
Lập tức trông thấy gần trăm quân tinh nhuệ đã sớm chuẩn bị tốt của Long Điện nhanh nhẹn nhảy từ lầu hai xuống.
Súng trong tay bọn họ đã sớm mở chốt an toàn, nhằm thẳng về phía nhóm người Bùi Môn song thành và đoàn Thánh kỵ sĩ, hai bên giương cung bạt kiếm.
Thánh kỵ sĩ đoàn và vệ sĩ Bùi Môn chẳng những có thân phận cực cao, hơn nữa ý chí chiến đấu hiện tại đang sục sôi, đặc một vẻ sống chết cũng phải bảo vệ chủ nhân an toàn, khiến cho người nhìn không nhịn được cảm thấy bọn họ thật đáng sợ.
Ngược lại, tuy rằng quân tinh nhuệ của Long Điện đến nhưng dù sao bọn họ cũng là người của hai thành phố Cảng thành và Las Vegas, trời sinh đã có kiêng kị với thân phận của hai người Lý Liên Kiệt và Bùi Cửu Thiên.
Hiện tại tuy súng đều đã mở chốt an toàn nhưng nhất thời không ai dám bóp cò súng.
Chỉ có thể nói, mặc kệ là người đế quốc Ba Tư hay Bùi Môn, uy vọng của bọn họ đều đã ăn sâu bén rễ ở hai thành phố Cảng thành và Las Vegas “Lý Liên Kiệt, không thể không thừa nhận, anh thực sự khiến tôi rất thất vọng đấy!”
Giờ phút này Bùi Nguyễn Minh đang chấp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt tiến lên. “Một thế hệ quý tộc đế quốc, một thế hệ phó Đoàn trưởng Thánh Điện Kỵ sĩ đoàn, một thế hệ Chiến thần, kết quả lại nói không giữ lời!”
“Ở đây có nhiều người nhìn như vậy, đánh cược cũng dùng giấy trắng mực đen, anh lại dám chơi không dám chịu!”
“Dáng vẻ này của anh về sau làm thế nào lặn lộn trên giang hồ tiếp đây?”
“Anh lẽ nào không sợ đánh mất hết thể diện của đế quốc Ba Tư sao?”
“Tao lăn lộn trên giang hồ thế nào, mày nói không tính, tao có đánh mất hết thể diện của để quốc không, mày nói cũng không tính”
Vẻ mặt Lý Liên Kiệt lạnh nhạt, châm lửa đốt một điếu xì gà, trên mặt ngập ý khinh thường. “Lại nói, tao thân là một thế hệ Chiến thần, nếu bây giờ bị mày giết chết, còn lấy đâu ra về sau? Còn có cái gọi là tương lai sao?”
“Hơn nữa, tao có thể nói cho mày biết, cho dù là thân phận hay địa vị hoặc là thực lực của tao đều đã định trước mày không có tư cách lấy mạng tao!”
“Dựa vào một ván cược đã muốn giết chết một thế hệ Chiến thần?”
“Bùi Nguyên Minh, mày đang kể chuyện cười hå?”
Chương 2928:
“Nếu mày thức thời, đêm nay cút được bao xa thì cút bấy xa cho tao!”
“Cái gọi là đánh cược cũng dừng tại đây!”
“Thả tạo đi, tao có thể suy xét đến việc hủy bỏ hôn ước với Bùi Diễm Lan!”
“Sau đó chúng mày lại để tứ đại gia tộc đỉnh cấp đưa một nửa tài sản đến cửa nhà tạo, chuyển sòng bài giải trí Thủ Đô sang danh nghĩa của tao! Tao có thể suy xét không giết con cháu của bọn ho!”
“Đây là nhượng bộ lớn nhất tạo cho mày!” Biểu tình Lý Liên Kiệt lạnh lẽo, gằn từng chữ nhắc nhở Bùi Nguyên Minh. “Nể tình mày thắng, tạo cho mày một cơ hội.”
“Bằng không, đừng trách tạo không cho Bùi Nguyễn Minh mày mặt mũi.”
Bùi Nguyễn Minh híp mắt nhìn Lý Liên Kiệt, lạnh nhạt đáp: “Hủy bỏ hôn ước cũng được, xóa hết ân oán cũng thế.”
“Đây đều là thỏa thuận đánh cược giấy trắng mực đen.”
“Ngoại trừ giấy tờ này ra, toàn bộ quá trình của chúng ta đều có ghi âm, ghi hình”
“Nếu anh đã thua, mấy chuyện này là phải nhận, phải thực hiện.”
“Hiện tại anh chẳng những không thực hiện, còn dựa vào những thứ này cò kè mặc cả với tôi.”
“Lý Liên Kiệt, rốt cuộc là đầu anh bị úng nước hay một chút lễ nghĩa liêm sỉ cũng không còn?”
“A, đúng rồi, tôi quên mất, anh là một kẻ quên cả nguồn cội thì trong lòng làm gì có lễ nghĩa liêm sỉ chứ.”
“Mà đế quốc Ba Tư các người cũng luôn là lợi ích mới quan trọng nhất, lật mặt nhanh hơn lật sách với anh hẳn là chuyện thường ngày nhỉ?”
“Chẳng qua, gặp những người khác ấy mà, anh có thể không nhận ván cược này.”
“Nhưng gặp phải tôi, anh không nhận cũng phải nhận.”
“Đừng nói là anh, ngay cả Nữ vương của đế quốc Ba Tư các người đến thì ván cược lần này các người cũng không bùng được.”
“Anh ngoan ngoãn thực hiện ước định, tôi có thể cho anh một lần thoải mái.”
“Bằng không anh sẽ mất đi tất cả tôn nghiêm, đến một con chó cũng không bằng”
Bùi Nguyễn Minh gắn từng chữ, đồng thời mặt không cảm xúc tiến lên từng bước, đi đến trước đám người, híp mắt nhìn một bọn Lý Liên Kiệt. “Bùi Nguyễn Minh, ân oán giữa Lý thiếu chủ và Las Vegas có thể xí xóa hết, hôn ước với Bùi Diễm Lan cũng có thể hủy bỏ, lợi nhuận của toàn bộ sòng bài giải trí Thủ Đô có thể cho cậu hết, những cái này đều không thành vấn đề.
Bùi Cửu Thiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn Bùi Nguyễn Minh, chậm rãi mở miệng. “Tôi sẽ dốc toàn bộ năng lực để Lý thiếu chủ thực hiện tất cả chuyện này!”
“Ngoại trừ những chuyện này, tôi còn sẽ để Lý thiếu chủ lấy ra mấy chục ngàn tỷ chi trả toàn bộ chi phí cho nhóm trọng tài và các khoản khác.”
“Tôi tự mình cho cậu ba mươi lăm ngàn tỷ, coi như phí bồi thường tổn thất tinh thần”
“Yêu cầu của tôi chỉ có một, để Lý thiếu chủ đi, thế nào?”
“Hơn nữa, chỉ cần cậu đáp ứng coi như Bùi Cửu Thiên tôi, Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas nợ cậu một ân tình, thế nào?”
Rõ ràng là, đối với Bùi Cửu Thiên, chỉ cần không để Lý Liên Kiệt chết dù có để anh ta thiệt hại lớn thì coi như mục đích đêm nay của anh ta đã đạt được rồi.
Cho nên với tính cách của Bùi Cửu Thiên, hiện tại cũng cam tâm tình nguyện xuống nước, cầu xin Bùi Nguyễn Minh giơ cao đánh khẽ. “Thế nào? Bùi Cửu Thiên, anh đang ra điều kiện với tôi?”
Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt. “Thứ nhất, tôi không thiếu tiền, cũng không thiếu ba mươi lăm ngàn tỷ này của anh”
“Thứ hai, ở chỗ tôi Bùi Cửu Thiên anh không có trọng lượng.”
“Thứ ba, Bùi Cửu Thiên anh cũng không đại diện cho Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas được.”
“Mấu chốt chính là, anh ta một tên người ngoài dám kêu gào muốn xếp trên Bùi Môn ở Cảng thành và Las Vegas, anh ta nghĩ mình là ai?”
“Nói trắng ra, toàn bộ Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas, bao gồm cả Bùi Cửu Thiên anh, anh dám nói anh không muốn giết chết tên Lý Liên Kiệt ăn nói xấc xược này không?”
“Bùi Cửu Thiên, đừng diễn nữa, đừng tự lừa mình dối người!”
“Giết chết Lý Liên Kiệt anh mới càng xuôi chèo mát mái, đúng không?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, thọc cho Bùi Cửu Thiên một dao.
Anh ngược lại muốn nhìn xem, tình anh em kết nghĩa này rốt cuộc sâu cỡ nào, dày cỡ nào.
Chương 2929
Quả nhiên Lý Liên Kiệt theo bản năng lập tức nhìn Bùi Cửu Thiên một cái, con người chợt lóe lên sát ý.
Bùi Nguyễn Minh rèn sắt khi còn nóng, lạnh lùng nói: “Anh để Lý Liên Kiệt trở về, đơn giản là muốn giải quyết vấn đề hôn ước giữa anh ta và Bùi Diễm Lan, để bản thân anh leo lên lại không có người gây trở ngại!”
“Thế nào, bây giờ tôi muốn lấy mạng Lý Liên Kiệt, anh còn ở đây mèo khóc chuột giả từ bi?”
“Bùi Cửu Thiên, làm người có thể phóng khoảng một chút không?”
“Tên khốn kiếp, mày…”
Lúc này Bùi Cửu Thiên đã tức giận đến cả người phát run.
Có thể nào anh ta cũng không ngờ đến Bùi Nguyễn Minh thế mà lại không biết xấu hổ đến vậy, trực tiếp ném cho anh ta một cái nồi.
Nhưng mà vấn đề là, dưới tình huống thế này anh ta căn bản không thể giải thích.
Cẩn thận nhớ lại toàn bộ quá trình, vương giả trở về Lý Liên Kiệt rơi vào vào bước đường này, hình như thật sự có công sức Bùi Cửu Thiên hãn “nỗ lực”.
Ánh mắt Lý Liên Kiệt chợt lóe, sau đó lạnh lùng nói. “Họ Bùi, mày cũng đừng khiêu khích tình anh em của bọn tạo!”
“Tao sẽ không mắc mưu bị lừa!”
“Bùi Nguyễn Minh, mày động vào tạo, mày biết hậu quả nghiêm trọng ra sao không?”
“Tao cũng không tin mày dám thật sự đụng đến tao!”
“Tao là Nam Tước của đế quốc Ba Tư, lập tức sẽ thăng lên Bá Tước!”
“Tao là phó Đoàn trưởng Thánh Điện Kỵ sĩ đoàn, tương lai chính là Đoàn trưởng!”
“Tao là đại biểu Hoa kiều của đế quốc Ba Tư!”
“Tao là người đàn ông của Tứ Công chúa!”
“Giết tao, mày gánh nổi trách nhiệm này không?”
“Mày không sợ từ đây một bước khó đi, bị Thánh Điện Kỵ sĩ đuổi giết từ vực sâu đến góc biển sao?”
Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt nói, “Bọn họ xứng sao?”
“Có từ cách này sao?”
“Hơn nữa giấy trắng mực đen, video ghi hình, tất cả đều có.”
“Tôi giết anh, ai cũng không thể chỉ trích tôi!”
“Cho dù là đế quốc Ba Tư, nhiều nhất cũng chỉ dám kêu gào mấy câu chế tài không đau không ngứa trên trường quốc tế, sau đó âm thầm tính kế tôi!”
“Lại nói, có thể gánh được trách nhiệm này hay không liên quan rằm gì đến anh!”
“Anh vẫn nên lo lắng xem bản thân sau khi chết có thể an táng trong phần mộ tổ tiên Lý gia các người hay không đi.”
“Chẳng qua anh đã quên nguồn quên gốc, phỏng chừng chôn anh vào phần mộ tổ tiên, tổ tiên Lý gia cũng phải đội mồ sống dậy ấy nhỉ?”
“Khốn kiếp! Đến mặt mũi phó Đoàn trưởng nhà chúng tao cũng không nể, mày thật sự muốn chết hå?”
Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt nhục mạ Lý Liên Kiệt, Lý Linh Đơn một lòng muốn kiến công lập nghiệp cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Lúc này anh ta tiến lên một bước, rút trường kiếm kỵ sĩ bên hông ra, chém về phía Bùi Nguyên Minh.
Thánh Quang thập tự trảm!
Vừa ra tay chính là sát chiêu của Thánh điện kỵ sĩ đoàn, ánh sáng chỉ xuất hiện trong một số ít động tác đại chiêu của phương tây nháy mắt xuất hiện trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Chẳng qua nhìn thấy một kiếm lôi đình vạn quân này chém qua, vẻ mặt Bùi Nguyên:Minh vẫn lạnh nhạt nhứ cũ. ị Sau đó anh vươn tay phải, tùy ý hướng về phía trước rút một cái.
“Nguyện Thánh Quang chế tài mày!”
Lúc này Lý Linh Đơn còn gào to, động tác đã sắp đến,cực:hạn, Nhưng ngay sau đó…
“Rầm'” một tiếng.
Còn chưa kịp nhìn rõ phía trước xảy ra chuyện gì thì hai mắt Lý Linh Đơn đã tối sầm lại.
Nhấy mất tiếp theo, cả người anh ta bắn ngược ra, phịch rnột tiếng rơi trên người fãy tên Thánh Điện ky sĩ.
Toàn bộ mấy tên Thánh ky sĩ đó đều ‘hộc” một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, một đám rên lên một tiếng rồi ngã lăn quay ra đất, vô cùng chật vật.
Lý Linh Đơn giấy giụa muốn bờ dậy, kết quả lại “hộc” một tiếng nữa, phun ra một ngụm máu lớn, hôn mê bất tỉnh.
Chấn động!
Toàn trường đều chấn động đến mức.khó mà †in’được.
Một đám đều trợn mắt há hốc mồm, nhất thời không nói lên lời.
Chương 2930:
Thấy một màn như vậy, nháy mắt vẻ mặt hai người Lý Liên Kiệt và Bùi Cửu Thiên đều trở nên ngưng trọng.
Lý Linh Đơn là một thế hệ Binh Vương đỉnh cấp. Cho dù là hai Chiến thần mới lên như bọn họ muốn ra tay bắt lấy cũng phải dốc toàn lực ứng phó.
Nếu không nói là chắc chắn không thể ngăn chặn Lý Linh Đơn trong nháy mắt.
Nhưng Bùi Nguyễn Minh lại làm dễ như trở bàn tay, một cái phất tay đã đánh bay Lý Linh Đơn? Nếu không phải tận mắt chứng kiến, Lý Liên Kiệt và Bùi Cửu Thiên căn bản sẽ không tin.
Đặc biệt là Bùi Cửu Thiên, anh ta vốn cũng khá coi trong Bùi Nguyên Minh.
Nhưng hiện tại anh ta đã trực tiếp kéo mức độ nguy hiểm của Bùi Nguyên Minh trong lòng mình lên một bậc. “Đây là Thánh kỵ sĩ hiện tại? Tiêu chuẩn kém xa lúc trước mà”
Bùi Nguyên Minh rút khăn giấy ra lau bàn tay, vẻ mặt lạnh nhạt, mở miệng nói.
Mà một màn này càng khiến cho vẻ mặt Lý Liên Kiệt nghiêm túc hơn, tay phải anh ta nắm lấy súng bên hông, lạnh giọng nói: “Họ Bùi, mày thật sự muốn liều mạng sao?”
“Mày hẳn nên biết, tao là một thế hệ Chiến thần!”
“Nếu mày thật sự muốn liều mạng, chỉ sợ phải chết không ít người đấy?”
Bùi Cửu Thiên cũng lạnh giọng tiếp: “Bùi Nguyễn Minh, khoan dung độ lượng một chút đi, vạn sự chừa lại một con đường, ngày sau còn gặp lai!”
“Tối hôm qua khi Đổng Cảng đốc đi cầu tình, sao không thấy các người nói về sau còn gặp lại?” Bùi Nguyễn Minh lạnh lùng đáp, trên mặt là vẻ châm chọc. “Bây giờ tôi có lý, chiếm ưu thế, các người lại đến nói phải khoan dung với tôi?”
“Hơn nữa, các người muốn cá chết lưới rách, đã hỏi qua sự đồng ý của tôi chưa?”
“Không cần phải nhìn, sòng bạc giải trí Thủ Đô là địa bàn của Đổng gia!”
“Ngoại trừ hộ về của Đổng gia, tôi còn điều động người của phân hội Long Điện của Long Môn ở Càng thành và Las Vegas đến nữa!”
“Các người muốn liều mạng thì tôi cũng không có ý kiến gì!”
Giọng nói vừa dứt, lại có thêm gần trăm người xuất hiện trong đám người, đó đều là đệ tử Long Môn, trong tay cầm đao kiếm, một đám đằng đẳng sát khí.
Tình huống này khiến cho sắc mặt Bùi Cửu Thiên và Lý Liên Kiệt càng thêm khó coi.
Đặc biệt là Bùi Cửu Thiên, anh ta đã có chút hối hận, bản thân vì sao lại không điều hết quân tinh nhuệ của Bùi Môn ở Càng thành và Las Vegas đến chứ.
Hiện tại đi điều người đến bảy tám phần là không kịp rồi.
Lý Liên Kiệt ngược lại híp mắt, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyễn Minh, mày nhất quyết muốn mạng của tao?”
“Có bản lĩnh mày một đấu một với tạo đi!”
“Mày đánh thắng được tao, tao sẽ cam chịu!” Bùi Nguyên Minh hờ hững nói: “Vì sao tôi phải một đấu một với anh?”
“Anh chính là một thế hệ Chiến thần, thật sự lợi hai!”
“Hơn nữa bây giờ tôi chiếm hết ưu thế, vì sao tôi phải đơn thương độc mã đấu với anh?”
“Trừ phi đầu óc có vấn đề!”
“Đương nhiên, tôi cũng có thể cho anh một cơ hội.”
“Bây giờ anh ra tay, xử lý người anh em kết bái bên cạnh anh đi.
“Tôi sẽ không giết anh.
“Chẳng những không giết anh, tôi còn hộ tống anh an toàn xuất cảnh, thế nào?”
“Chỉ là kiên nhẫn của tôi có hạn, không đợi được lâu đâu.
“Như vậy đi, tôi.cho anh mười giây để ra tay.
“Mưỡi,€hín, tárñ)… ˆ Sắc mặt Bùi Cửu Thiên đột nhiên biến đổi.
Anh ta không ngờ đến tên khốn vô liềm sỉ Bùi Nguyên Minh này, thế mà lại dám châm ngòi tình cảm giữa anh em bọn họ như Vậy.
Tuy rằng-giữa.anh em bọn họ cúng chẳng cö tình cảm gì.
Khi Lý Liên Kiệt nghe vậy cũng giận tím mặt, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, giận dữ quát: “Họ Bùi, tên khốn nhà mày, mày chết cái suy nghĩ này đi.
“Tuy-†ão(khôrig muốn chết,nhưng cũng không có nghĩa là tao sợ chết!”
“Muốn tao ra tay với anh em kết nghĩa?”
“Đầu óc mày bị úng nước hả?”
“Mày không biết hắn là bạn thân nhất, anh em tay chân của tao sao?”
“Muốn tao xử lý Bùi Cửu Thiên?”
“Mày thêm tiền đi!”
“Pằng—”
Nháy mắt tiếp theo, trong lúc toàn trường còn chưa kịp lấy lại phản ứng đã thấy nòng súng của Lý Liên Kiệt rời đi, bóp cò súng.
Chương 2931:
“Pằng..”
Một viên đạn chì trúng vào lưng Bùi Cửu Thiêt Lực va chạm cực lớn trực tiếp làm cho thân hình Bùi Cửu Thiên văng ra, sau đó mạnh mẽ rơi xuống đập vào một tấm kính.
Tấm kính vỡ vụn, lộ ra vết nứt giống như mạng nhện, từng mảnh vỡ nhỏ rơi xuống.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Bùi Cửu Thiên rơi xuống đất, anh ta phun ra một ngụm máu, sắc mặt cực kì khó coi Phát súng này của Lý Liên Kiệt quá hiểm độc, cho dù Bùi Cửu Thiên có là đệ nhất Chiến ‘Thần cũng không thế phản ứng lại Lúc này Bùi Cửu Thiên tuy rằng chưa chết, nhưng cũng phải chịu đau đớn cùng cực, máu tươi tràn đầy miệng vết thương.
“Thiếu chủI”
Hộ vệ của Bùi môn tại Cảng Thành và Las ‘Vegas có mặt ở đó trong nháy mắt kinh hãi, một khắc sau cả đám người nhanh chóng lao ra, có hộ vệ chẵn trước thân thể của Bùi Cửu Thiên, thét lên: “Tên khốn kiếp họ Lý, thiếu chủ nhà chúng tôi vì anh mà vào sinh ra tử, vậy mà anh lại có thể ngấm ngầm ra tay độc ác!”
Có người nhanh chóng lấy ra viên đạn được, nhanh chóng nói: ‘Mau chóng đưa thuốc cho thiếu chủ, đưa thiếu chủ tới bệnh viện!”
Tình cảnh vô cùng rối loạn.
Không chỉ có người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chấn động, mọi người xung quanh cũng tinh thần hoảng hốt, ngay cả nhóm Thánh Điện Kị Sĩ nhất thời cũng không kịp phản ứng lại Lý Liên Kiệt rõ ràng trong tiếng gào thét, Bùi Cửu Thiên là bạn bè chí cốt, anh em thủ túc của anh ta, nhưng anh ta tại sao lại đột nhiên bóp cò súng?
Không lẽ nào, là hoả khí cướp cờ?
Bùi Cửu Thiên nhanh chóng nuốt xuống viên thuốc mang theo bên người, sắc mặt tái nhợt trông tốt hơn một chút.
Anh ta đẩy những hộ vệ đang chăn trước mặt ra, ánh mắt ẩn chứa đau xót nhìn Lý Liên Kiệt, nói: “Liên Kiệt, cậu có ý gì?”
Nhìn thấy một màn tương tàn của hai người anh em này, Bùi Nguyên Minh cười cười, dùng tay ra hiệu một cái, ám chỉ những người khác không cần làm việc dư thừa.
Dù sao bây giờ cũng là cảnh chó tranh mồi, thật hết sức đặc sắc, hà tất gì phải chen chân vào đó?
Thậm chí, Bùi Nguyên Minh còn mang lực lượng lùi về sau bốn năm mét, để cho hai anh em này không gian thoải mái.
“Có ý gì ưu?”
Lý Liên Kiệt cười lạnh nhìn chăm chăm Bùi Cửu Thiên.
“Anh còn nói với tôi, tôi với anh là anh em kết nghĩa?”
“Tôi còn nghĩ lần này tôi tới Cảng Thành, là để giúp anh thượng vị”
“Kết quả thì sao, theo anh từ đầu anh liền phối hợp với tên họ Bùi này hãm hại tôi”
“Anh muốn tôi chết có phải không?”
“Tôi nói cho anh biết, Bùi Cửu Thiên, nếu anh muốn tôi chết, anh có thể đường đường chính chính mà ra tay với tôi, dùng thứ ât mưu quỷ kế này liền nghĩ có thể hại chết tôi sao?
“Anh làm trò nực cười gì vậy?”
“Người đâu, bản chết Bùi Cửu Thiên cho tôi!”
“Vậy mà lại muốn hại chết Chiến Thần này!”
“Anh để Thánh Điện Kị Sĩ của tôi ở đâu?
“Đặt đế quốc Ba Tư ở đâu?”
Lý Liên Kiệt lúc này đây có thể nói là oai phong lẫm liệt, lời nói chính nghĩa.
Anh ta nói từng câu từng chữ như đau đớn tột cùng, dường như vừa khóc vừa kể, tựa hồ đang nâng cao chính nghĩa.
Cho dù là Thánh Điện Kị Sĩ luôn luôn sát phạt quyết đoán, giờ phút này lại có chút không thể hiểu được cục diện thay đổi này.
“Tên khốn!”
“Đầu óc cậu có vấn đề à?”
Bùi Cửu Thiên lúc này rốt cuộc mới có phản ứng lại, anh ta nhịn không được mà chỉ về phía Lý Liên Kiệt thét lên.
“Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia không dám giết tôi, vậy nên lúc này mới tới, cậu không nhìn ra được anh ta như vậy là muốn mượn đao giết người sao?”
Chương 2932:
“Trong đầu Lý Liên Kiệt nhà cậu mất não à”
“Tên họ Bùi nói gì cậu cũng tin sao?”
“Còn nói tôi quay về Cảnh Thành, là vì tôi muốn hãm hại cậu?”
“Lời này nói ra, cậu không cảm thấy khôi hài hay sao?”
“Cậu là đệ nhất Chiến Thần!”
“Ai có thể hãm hại cậu?”
Giờ phút này Bùi Cửu Thiên dường như.
muốn ói ra máu.
“Lý Liên Kiệt, cậu đúng là một tên phế vật”
“Khó trách sáu năm trước bị người khác.
một cước đá ra khỏi Cảng Thành!”
“Cậu như thế này còn muốn vương giả trở về “Tôi cười khinh cậu!”
Lý Liên Kiệt lạnh lùng nhìn Bùi Cửu Thiên, trầm giọng nói: “Nói một ngàn lần, nói một vạn lân, cũng không thể che dấu sự thật anh muốn hãm hại tôi”
“Hơn nữa bây giờ lại còn làm dơ bẩn danh tiếng đệ nhất Chiến Thần”
“Cậu làm như thế này, chính là bôi nhọ Thánh Điện Kị Sĩ, bôi nhọ Đế quốc Ba Tư!”
“Cho dù là vương pháp có thể tha cho cậu, tôi cũng không thể tha cho cậu!”
Lý Liên Kiệt giờ phút này lộ ra sắc mặt oai phong lẫm liệt, trong nháy mắt tiếp theo đột nhiên mạnh mẽ vung tay lên.
“Hành động đi, không nghe thấy sao?”
“Đều điếc hết rồi hay sao?”
“Giết chết anh ta cho tôi!”
Tiếng nói vừa dứt, anh ta tự mình nâng khẩu súng trong tay lên một lần nữa, trực tiếp.
bóp cò súng hướng về phía hướng mặt “Thiếu chủ, cẩn thận”
Thân ảnh vài hộ vệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas trong nháy mắt lướt ngang sang, chắn trước người Bùi Cửu Thiên.
Mấy viên đạn chì bản ra, những người hộ vệ này từng người bị bắn trúng, nhưng cho dù như vậy, vẫn đứng chắn ở trước mặt Bùi Cửu Thiên như cũ.
Một màn này làm cho đồng tử Bùi Cửu Thiên hơi co lại, sau đó lạnh giọng nói: “Lý Liên Kiệt, tên khốn này!”
“Cậu thật sự muốn chết sao?”
Anh ta nhìn không nổi muốn lên phía trước giết chết Lý Liên Kiệt, nhưng lúc này bị một người hộ vệ chặn lại.
“Thiếu chủ, anh bị thương rồi, anh ta là đệ nhất Chiến Thần, anh không phải là đối thủ”
“Anh đi trước đi!”
“Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas là địa bàn của chúng ta, chỉ cần có thể rời khỏi rời khỏi Sòng bài giải trí Thủ Đô, ai có thể động đến anh chứ?”
“Anh thân phận cao quý, sao có thế ở đây cùng với tên cặn bã một sống một chết chứ?”
“Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, mong sao có thể nhìn thấy anh ta và Lý Liên Kiệt liều mạng ở đây!”
Nghe được lời tố cáo của hộ vệ Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Nguyên Minh nhún vai, làm ra tư thái cao ngạo ra vẻ việc này không có liên quan gì đến anh.
Ở hai thành phố Cảng Thành và Las ‘Vegas, cho dù là anh, cũng không có biện pháp trực tiếp công khai ra tay với Bùi Cửu Thiên.
Nói cho cùng khi động thủ rồi, chính là thể hiện đã triệt để chơi bài ngửa với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas.
Mặc dù Bùi Nguyên Minh không sợ, nhưng cũng phải suy xét tới cảm nhận của mấy người Bùi Văn Cẩn, Đường Lan Nhã, Bùi Diễm Lan, Còn về việc nếu như Lý Liên Kiệt ra tay.
giết chết Bùi Cửu Thiên, việc này với Bùi Nguyên Minh anh có liên quan gì?
Thế nhưng vừa rồi anh đã quay lại video.
Lý Liên Kiệt khấp huyết tố cáo Bùi Cửu Thiên như thế nào, điều này đúng là có chứng cứ.
Sắc mặt Bùi Cửu Thiên khó coi đến cực điểm.
Anh ta biết rõ lần này, chính mình đã mất cả chì lẫn chài.
Anh ta bất luận dù sao cũng chưa từng tính đến, không chỉ có tên khốn Bùi Nguyên Minh này muốn hãm hại mình, ngay cả tên khốn Lý Liên Kiệt cũng dám ra tay với mình Sau chớp nhoáng, anh ta mạnh mẽ vung tay lên, trực tiếp xoay người, mà những người hộ vệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las ‘Vegas ở bên cạnh anh, cũng đã chĩa súng về phía Lý Liên Kiệt.
“Päng pẵng pãng…
Nhìn thấy đối phương đáp trả, thân hình Lý Liên Kiệt thoát ra, quát lên: “Lên! Cùng tiến lên!
“Dù thế nào đi chăng nữa cũng phải giết chết tên khốn Bùi Cửu Thiên!”
“Päng pằng pằng..”
Hai bên bắt đầu đối chọi dữ dội, còn Bùi Cửu Thiên bưng kín miệng vết thương, lạnh lùng nhìn Lý Liên Kiệt một cái, xoay người nhảy ra khỏi cửa sổ.
Chương 2933:
Trong nháy mắt Bùi Cửu Thiên nhảy ra khỏi cửa sổ, một đám Thánh Điện Kị Sĩ đã áp sát lên trên.
Số lượng súng đạn trong tay bọn họ so với số lượng vũ khí trong tay hộ vệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas nhiều hơn, rất nhanh chóng áp chế nhưng hộ vệ kia lớp lớp.
tan tác.
Có điều những hộ vệ đó trong giờ phút này cũng căn răng chống đỡ, để cho Bùi Cửu Thiên có đủ thời gian để tranh thủ rời đi Bên trong đám người, Thôi Nhã Tuyết đã đứng lên, nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, hỏi có cần phải ra tay bắt Bùi Cửu Thiên hay không Bùi Nguyên Minh cười lắc lắc đầu, đêm nay anh không ra tay chính là chiến thắng, một khi đã ra tay, sẽ không chiếm được lý lẽ.
Vậy nên, bây giờ an tĩnh xem trò vui là được rồi “Vù..”
Một lát sau, ở bên ngoài đã truyền đến tiếng động cơ xe ô tô, dễ thấy được Bùi Cửu Thiên đã thành công thoát ra khỏi sòng bài giải trí Thủ Đô, ngồi trên chiếc xe độc quyền của mình.
“Lý Liên Kiệt, Bùi Nguyên Minh, tao sẽ nhớ kĩ bọn mày!”
“Chuyện này đêm nay, tao sẽ không để yên đâu!”
Thanh âm của Bùi Cửu Thiên truyền đến, mang theo sát ý nồng đậm.
Bùi Nguyên Minh nhún vai, vẻ mặt vô tội: “Thiếu chủ Diệp, tôi không hề ra tay với anh, oan có đầu, nợ có chủ.”
“Nếu như anh đem món nợ này tính lên trên đầu tôi để tôi gặp rắc rối”
“Tôi chỉ là muốn tự vệ chính đáng”
Nghe được những lời này của Bùi Nguyên Minh, Bùi Cửu Thiên đang ngồi trên xe suýt chút nữa thổ ra một ngụm máu.
Anh ta không ngờ tới ngay cả những lời không biết xấu hổ này mà Bùi Nguyên Minh cũng có thể nói ra Rõ ràng là anh ta giật dây tên khốn Lý Liên Kiệt ra tay, kết quả bây giờ anh ta lại có thể không nhận tội “Tên khốn, anh chạy thoát được sao”
Lúc này, sắc mặt Lý Liên Kiệt khẽ biến.
Anh ta cũng hiểu rõ, nếu như Bùi Cửu Thiên cứ như thế này chạy thoát, như vậy dù cho Bùi Nguyên Minh không động đến anh ta, nhưng anh ta sau này cũng gặp rất nhiều phiền phức Giờ phút này anh ta không để ý đến những hộ vệ kia của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las ‘Vegas, mà mang theo mười mấy tên Thánh Điện Kị Sĩ còn lại bên mình vọt tới cửa sổ, sau đó toàn bộ bóp cò, vô tình xả súng.
“Păng pằng păng…”
‘Vô số những viên đạn trút xuống, chỉ tiếc Bùi Cửu Thiên ngồi trong xe đã lái đi đủ xa rồi.
Từng phát đạn của Lý Liên Kiệt ngoại trừ để lại mấy vết đạn trên thân xe ra, không thể làm cho Bùi Cửu Thiên bị thương chút nào.
Mười mấy giây sau, đuôi xe chiếc Toyota Century đã ngoặt vào một con hẻm nhỏ, triệt để biến mất khỏi tầm nhìn của Lý Liên Kiệt.
“Tên khốn!”
Thần sắc Lý Liên Kiệt âm lãnh đến cực.
hạn Anh ta bỗng nhiên mạnh mẽ vung tay lên, lạnh lùng nói: “Đuổi theo, tất cả mọi người cùng tôi đuổi theo!”
“Đêm nay không giết chết anh ta, nhất định tôi mất mạng”
Trong khi nói, Lý Liên Kiệt đạp một cước vào tên hộ vệ Bùi Môn ở Cảng Thành và Las ‘Vegas còn lại, sau đó mang theo Thánh Điện Kị Sĩ thừa dịp lao ra đại sảnh như ong vỡ tổ €ó phải thật sự đi truy sát Bùi Cửu Thiên không, hay chỉ muốn nhân dịp hỗn loạn này.
mà rời đi, vậy coi như là anh ta đã thẳng một nửa rồi.
Chỉ tiếc là, nhóm người Lý Liên Kiệt còn chưa rời đi, Bùi Nguyên Minh đã phất tay, ngay tức khắc liền nhìn thấy bốn phía xung quanh Long Điện tinh nhuệ chĩa súng lên, chặn đường đi.
Sắc mặt Lý Liên Kiệt khẽ biế nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có ý gì “Chính anh là người nói, muốn tôi giết chết Bùi Cửu Thiên!”
“Tôi bây giờ muốn đuổi cùng diệt tận, anh lại cản đường tôi?”
nh giọng “Anh rốt cuộc muốn như thế nào?”
“Trở mặt lật lọng sao?”
Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên nói: “Anh Lý nặng lời rồi, thuộc hạ cao thủ của anh rất đông, chỉ cần để bọn họ đi là được rồi.”
“Còn về phần anh, có lẽ phải lưu lại làm con tin.”
“Nếu không, anh thừa dịp hỗn loạn mà chạy đi, tôi chẳng phải là thiệt thòi lớn hay.
sao?”
Bùi Nguyên Minh thần sắc lãnh đạm, như cười như không, nhưng lại khiến cho Lý Liên Kiệt trong lòng trầm xuống đến cực điểm.
Anh ta không ngờ tới tên khốn Bùi Nguyên Minh này lại âm hiểm như vậy, ngay cả việc anh ta muốn thừa dịp hỗn loạn chạy đi cũng đã tính đến rồi.
Chương 2934:
Thần sắc Lý Liên Kiệt biến đối, sau đó lạnh giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, anh nên biết mấy.
tên thuộc hạ này của tôi không phải là đối thủ của Bùi Cửu Thiên”
“Trừ phi tôi tự mình ra tay, nếu không, bọn chúng không có cơ hội giết chết Bùi Cửu Thiên!”
Bùi Nguyên Minh nhún vai, thản nhiên nói: “Điều đó đâu liên quan đến tôi”
“Tôi nói rồi, anh có thể giết chết anh em kết nghĩa của anh, tôi sẽ không giết anh.”
“Bây giờ anh đã không còn cách nào để giết chết anh ấy, vậy anh muốn rời đi, đâu có đơn giản như vậy”
“Anh có thể ở đây sắp xếp mấy tên thuộc hạ đi phục sát, cũng có thể gọi điện thoại để điều binh khiển tướng”“
“Có thể nói, anh chỉ cần có năng lực, anh làm cái gì tôi cũng không ngăn cản anh”
“Chỉ có một điểm duy nhất, chính là anh không được rời khỏi đại sảnh nửa bước.”
“Nếu không, đừng trách những khẩu súng trong tay thuộc hạ của tôi không có mắt”
“Còn về suy nghĩ thừa nước đục thả câu kia, anh Lý tốt nhất nên thu lại đi”
“Ở trước mặt tôi, vô ích thôi”
Nhìn thấy vẻ bình tĩnh thản nhiên của Bùi Nguyên Minh giờ phút này, Lý Liên Kiệt thần sắc lạnh lùng giơ khẩu súng trong tay mình lên, ngắm chuẩn vào đầu của người phía trước.
Nhưng rất nhanh chóng, anh ta lại không thể không hạ súng xuống.
Bởi vì theo cùng động tác của anh ta, ít nhất có hai mươi khẩu súng đang kề sát trên ót của anh ta.
Chỉ cần anh có bất cứ hành động không nên nào, chỉ sợ sẽ bị bản mất xác.
Cho dù là Chiến Thần, cũng không thể nào.
cản được nhiều súng đạn như vậy.
Huống hồ anh vừa rồi đã sử dụng thuật thôi miên quá giới hạn, giờ phút này căn bản không thể phát huy nổi năm phần thực lực ngày thường.
Tiêu rồi `Ý nghĩ này hiện ra trong đầu Lý Liên Kiệt, anh ta rất rõ ràng, không thể cứu vấn được gì nữa rồi.
Anh ta vương giả trở về, mạnh mẽ tới Cảng Thành.
Nhưng đêm nay, anh ta chẳng qua chỉ mắc sai lầm ở một điểm, hiện ta đã mất hết tất cả.
Anh ta thua rồi, thua đến nỗi không còn tư cách để trở mình nữa.
Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, chẳng những giết người mà còn diệt tâm.
Hiện tại sức mạnh của anh ta tại Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, đều bị chính anh ta vừa rồi dùng vũ khí để bức thành kẻ thù.
Giờ phút này Lý Liên Kiệt tỉnh táo lại mới phát hiện ra, trong tay anh ta dường như không còn lá bài nào có thể đánh nữa rồi.
Hiện tại điều duy nhất có thể mong chờ vào, có lẽ chỉ có những vị đến từ hoàng thất của Đế quốc Ba Tư, nhưng bốn vị công chúa không màng tranh đấu.
Bốn vị công chúa thật sự có thể đối đầu với tên khốn Bùi Nguyên Minh này sao?
Nghĩ đến điểm này, Lý Liên Kiệt cảm thấy trong lòng mình trầm mặc đến cực điểm.
Một hồi lâu sau đó, Lý Liên Kiệt thở dài một tiếng, vứt vũ khí ở trong tay xuống, giơ hai tay lên cao Ngàn tính vạn tính, người tính không bằng trời tính.
Mười giờ tối, khách khứa rời đi, nhưng nguyên cả Cảng Thành vẫn đèn đuốc sáng trưng như trước.
Bùi Nguyên Minh ngồi ở vị trí cao nhất của sòng bài giải trí Thủ Đô, vừa nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, vừa uống cà phê để tinh thần được tỉnh táo.
Ở bên cạnh anh có hai người Bùi Diễm Lan và Thôi Nhã Tuyết.
Hai người đẹp, một người trong trẻo.
nhưng lạnh lùng đạm mạc, một người nồng đậm khí chất ngự tỷ, điều này làm cho Bùi Nguyên Mình không thể nhin được suy nghĩ, có giai nhân làm bạn quả thật không tồi Khó trách được có nhiều người thích cảm.
giác xa hoa đồi truy như vậy.
“Cậu Bùi!”
Ngay vào lúc này, Thôi Văn Triết nhanh chóng chạy vào.
Anh ta kính cẩn lễ phép đưa một tấm lệnh bài ôn nhuận như ngọc đặt ở trên bàn, trầm giọng nói: “Hoà đổ vương vẫn còn đang giải quyết công việc ở bên dưới, ông ấy sai tôi đưa tấm Đổ Bài này cho anh trước.”
“Theo như ý kiến của ông ấy, bắt đầu từ giờ phút này, tấm Đổ Bài này và sòng bài giải trí Thủ Đô , đều đưa về danh nghĩa của cậu Bùi”
“Còn về phần Lý Liên Kiệt, anh ta đã bị nhốt trong tầng hầm của sòng bài giải trí Thủ Đô, tôi đã sắp xếp lượng lớn hộ vệ canh giữ”
“Không có ai có thể tiếp cận anh ta, anh ta cũng không thể trốn ra ngoài.”
“Có , cậu Bùi, tại sao lại không diệt cỏ.
tận gốc? Sự tồn tại của tên đó dù sao cũng là một sự phiền phức, ngộ nhỡ đế quốc Ba Tư bên kia đến đòi người…”
Chương 2935:
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không vội, hiện tại người muốn giết anh ta nhất, không phải chúng ta, mà là Bùi Cửu Thiên.”
“Nếu đã như vậy, chúng ta tại sao lại để cho Bùi Cửu Thiên hài lòng hả dạ chứ?”
“Gửi lại người, lợi dụng sự tàn ác của anh ta không phải tốt sao?”
Thôi Văn Triết nhíu mày nói đó không phải là loại dễ đối phó.
“Sau khi bị chúng tôi bắt lại, anh ta liên tục.
cười lạnh, nói chúng tôi không thể làm gì được hẳn, nhốt anh ta vào như thế nào, sẽ phải thả anh ta ra như thế”
“Nếu như không phải anh đã ra lệnh, tôi đã cho người dùng hình rồi”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tên đó là đệ nhất Chiến Thần, tra tấn thông thường có.
thế làm gì được anh ta?”
“Cho dù có thể dập tắt sự kiêu căng của anh ta trong nhất thời, nhưng nói không chừng “Nhưng tên hành động của chúng ta có thể biến thành đang tôi rèn ý chí cho anh ta”
Bên cạnh, Bùi Diễm Lan thở dài một hơi, nói: “Không thể không thừa nhận, mặc dù Lý Liên Kiệt là một tên cặn bã, nhưng tên cặn bã này cũng có chỗ hơn người”
“Muốn huỷ diệt anh ta không khó, nhưng muốn anh ta chịu khuất phục, dường như không có khả năng”
“Thực ra vẫn còn có biện pháp”
Bùi Nguyên Minh cười cười, sau đó phất tay chỉ Thôi Văn Triết đi tới, thấp giọng nói vài câu Thôi Văn Triết lúc đầu hơi hơi sửng sốt, sau đó liên tục gật đầu, nhanh chóng đi sắp xếp công việc.
“Cậu Bùi, cậu muốn Văn Triết đi làm chuyện gì vậy?”
Thôi Nhã Tuyết ra vẻ tò mò.
“Tôi vừa mới suy luận ra, cho dù là Long Điện ở Cảng Thành và Las Vegas, cũng không thể đủ năng lực để đánh bại được ý chí của loại người như Lý Liên Kiệt”
“Có những lúc, biện pháp đơn giản nhất, thường hay là biện pháp hiệu quả nhất.”
Bùi Nguyên Minh cười cười.
“Đương nhiên, có hiệu quả hay không, đợi mấy ngày nữa liền biết được, có một số việc, nói ra rồi, sẽ không linh nghiệm nữa”
Sau đó, Bùi Nguyên Minh nâng chung trà lên, nhìn Bùi Diễm Lan một cái, nói: “Nào, trước tiên ăn mừng hôn ước của cô đã được huỷ bỏ”
“Có điều, Bùi Cửu Thiên ở bên kia sẽ không chịu để yên”
“Đêm nay anh ta chịu thiệt lớn như vậy, mặc dù Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas không có biện pháp coi đây là cái cớ đến gây rối cho tôi.”
“Nhưng Bùi Cửu Thiên sẽ không để cho việc này trôi qua như thế”
“Nói không chừng mấy ngày sau đây, chính là tranh đấu toàn diện giữa chúng ta và Bùi Cửu Thiên rồi”
Bùi Diễm Lan cười ảm đạm, nói: “Em vừa mới năm được tin, Bùi Cửu Thiên bị thương chạy về nhà cũ Bùi Môn rồi”
Bùi Nguyên Minh hơi hơi nhướng mày, hứng thú nhìn Bùi Diễm Lan.
“Đi thỉnh Như Lai Phật Tổ?”
“Không khác lắm” Bùi Diễm Lan thần sắc lạnh nhạt: “Bà cụ Hạ Mai của Bùi Môn ở Cảng.
Thành và Las Vegas, yêu thương nhất chính là đứa cháu trai bảo bối Bùi Cửu Thiên của bà ta”
“Bây giờ Bùi Cửu Thiên bị người khác dùng súng bản cho bị thương, bà ta tám phần là ngồi không yên.”
“Anh Bùi, tiếp theo đây, chỉ sợ anh gặp phiền toái rồi.”
Bùi Diễm Lan trong lòng than thở.
Chiêu thức châm ngòi ly gián này của Bùi Diễm Lan, chính là khiển cho Bùi Cửu Thiên và Lý Liên Kiệt triệt để trở mặt với nhau.”
Cũng khiến cho hào môn ở hai thành phố Las Vegas và Cảng Thành mất đi khả năng nương nhờ vào Đế quốc Ba Tư”
Nhưng anh đi nước cờ mạo hiểm này, nhất định sẽ khiến bản thân gặp nguy hiểm ở trong đó.
Thậm chí Bùi Diễm Lan suy nghĩ, Bùi Nguyên Minh đêm nay đã làm phải làm đến cùng việc giết chết Bùi Cửu Thiên, nói không chừng như vậy phiền phức sẽ ít đi một chút.
Cô ta có vài phần nghi hoặc nhìn Bùi Nguyên Minh, một lát sau mới nói ra sự hoài nghi của mình.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: ‘Không giết Bùi Cửu Thiên là có nguyên nhân”
“Thứ nhất, tuy rằng tôi và Bùi Cửu Thiên liên tục không đối phó nhau, liên tục mâu thuẫn, nhưng trên thực tế cơ hội chạm mặt của cả hai rất ít”
“Nếu như tôi đích thân ra tay, bất kể anh ta sống hay chết, tôi đều danh không chính ngôn không thuận.”
“Nếu như vậy, đối với sắp xếp sau này của chúng ta, chỉ có trăm hại chứ không có đến một lợi”
“Thứ hai, tuy Bùi Cửu T tôi chỉ nói mà thôi”
“Người đích thân hành động, là Lý Liên Kiệt, hoặc nên nói là, đế quốc Ba Tư…”
“Các cô hiểu ý của tôi rồi chứ?”
Nhìn thấy gần một trăm khẩu súng hướng về nhóm người của mình, sắc mặt Lý Liên Kiệt nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi.
Anh ta híp mắt nhìn phía trước, sau đó cười lạnh: “Họ Bùi, cho dù mày thắng thì thế nào?”
“Muốn mạng của tao? Mày có tư cách đó không?”
“Tao thân là Nam Tước của đế quốc Ba Tư, phó Đoàn trưởng Thánh Điện Kỵ sĩ đoàn, một thế hệ Chiến thần Hoa kiều, mạng nhỏ của tao không phải mày nói lấy là lấy được đâu!”
Lúc này Lý Linh Đơn cũng đột ngột đứng dậy, nằm súng bên hông quát khẽ: “Bảo vệ Lý thiếu chủ!”
Hơn hai mươi Thánh kỵ sĩ Hoa kiều nghe vậy cũng xoát một tiếng đứng dậy, đẳng đẳng sát khí nhìn chăm chăm bốn phương tám hướng.
Số Thánh kỵ sĩ này ít nhiều gì cũng có chút bản lĩnh, mỗi một tên đều có năng lực lấy một địch mười.
Cho nên dù cho lúc này số người bên Bùi Nguyễn Minh có gấp bên bọn họ mấy lần thì bọn họ cũng không có một chút kiêng kị nào .
Còn Bùi Cửu Thiên thì khẽ biến sắc mặt, sau một lát thì gào lên: “Bùi Nguyên Minh, trên chiếu bạc cậu tùy ý sỉ nhục Lý thiếu chủ, ván này không tính!”
“Nếu cậu muốn cưỡng chế làm xằng làm bậy, đó chính là đối nghịch với Bùi Cửu Thiên tôi, đối nghịch với Bùi Môn ở Cảng thành và Las Vegas.
Nói xong, Bùi Cửu Thiên vung tay lên, lập tức nhìn thấy mấy chục vệ sĩ của sòng bài Bùi Môn của Bùi thị vọt ra, che chở trước mặt ba người Bùi Cửu Thiên.
Rõ ràng rằng giờ phút này Bùi Cửu Thiên có thể để mặc Bùi Nguyễn Minh chặt một bàn tay của Lý Liên Kiệt nhưng tuyệt đối sẽ không để Bùi Nguyên Minh lấy mạng Lý Liên Kiệt.
Nếu Lý Liên Kiệt chết ở nơi này, bên phía để quốc Ba Tư tất sẽ cùng Bùi Nguyên Minh không chết không ngừng. Kéo theo Bùi Cửu Thiên anh ta cũng sẽ gặp phiền phức theo, phiền phức vô cùng ấy.
Cho nên dù có thể nào anh ta cũng không thể trơ mắt nhìn Lý Liên Kiệt chết được.
Nhìn một màn này Bùi Nguyên Minh nhún vai, ngón tay kẹp mấy lá bài, lạnh nhạt liếc mấy ông lão trong đoàn trọng tài làm chứng. “Mấy vị trọng tài đại nhân, chi phiếu mấy chục ngàn tỷ đã đưa đến trong tay các vị rồi.”
“Hiện tại có phải đến lượt chư vị đứng ra giữ gìn công bằng và quyền uy của trận đánh cược này không?”
Thời điểm này sắc mặt của hai rọng tài đến từ nước Mỹ và đế quốc Ba Tư đều đã biến thành màu đen, không hề lên tiếng.
Mà trọng tài làm chứng đến từ Cảng thành lại chính là Phân hội trưởng Long Môn tại Cảng thành và Las Vegas, Giang Hoành Lâm.
Lúc này Giang Hoành Lâm cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Bùi thiếu chủ, trận đánh cuộc hôm nay, cậu không có tư cách nhúng tay vào.”
“Hơn nữa, nơi này là Las Vegas, tại địa bàn này cậu không thể đại biểu cho quy tắc!”
“Còn về Lý Liên Kiệt “
“Las Vegas chúng tôi có câu nói, dám chơi dám chịu!”
“Nếu cậu đã thua, vậy phải chịu!”
“Nếu không, tôi và Đổ Vương thân là người làm chứng đều có thể bắt cậu lại.”
Bùi Cửu Thiên lạnh mặt nhìn chằm chằm Giang Hoành Lâm, lạnh lùng nói: “Ông cụ Giang, ông thật sự muốn vì một người ngoài mà đối nghịch với tôi sao?”
Lý Liên Kiệt ngược lại cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: “Nói gì mà dám chơi dám chịu chứ?”
“Chỉ tiếc, ở nơi này lại không có cái gọi là dám chơi dám chịu đó!”
“Con người tao luôn luôn chỉ tin nắm đấm của mình!”
“Mạng tao do tao không do trời!”
“Muốn mạng tao cũng được thôi, dùng thực lực của chúng mày đến bắt tao đi!”
Hai người Giang Hoành Lâm và Hòa Thanh Phong liếc mắt nhìn nhau một cái, tuy răng lúc này Bùi Nguyên Minh đã chuẩn bị người sẵn nhưng bọn họ vẫn-vung tay lên, lạnh nhạt nổi Bắt lấy!”
Đối với Giang Hoành Lâm và Hða tanli Phong, bọn họ và Bùi Nguyên Minh đã sớm trở thành đồng minh về lợi ích, hiện tại lại có thỏa thuận đánh cược bằng giấy trắng mực đen, sao bọn họ có thể không lên?
GCòn.về hai trợng tài đến từ nước Mỹ và để quốc Ba Tư, giờ này phút này bọn lọ đều đang nhíu mày im lặng.
Mà vị nào đó đến từ Đại Hạ lại hơi hơi híp mắt, vẻ mặt cao thâm khó dò.
Chương 2927
“Lên!”
Đồng thời với mệnh lệch của Giang Hoành Lâm, lập tức có mười tám đệ tử của Long Môn song thành đi về hướng Lý Liên Kiệt.
Trong số bọn họ, có người lấy ra đoản kiếm, có người lấy ra dây xích, rõ ràng là muốn bắt Lý Liên Kiệt trước rồi có gì nói sau.
Còn về sống chết, chắc chắn đến cuối cùng là do Bùi Nguyễn Minh định đoạt.
Một màn này khiến cho sắc mặt không ít thành viên trong hào môn ở đây đại biển, khung cảnh thế này ắt hẳn là muốn xé rách mặt mũ ra tay đánh nhau. “Cút ra!”
Lúc này Lý Linh Đơn tiến lên một bước, súng trong tay đã mở chốt an toàn, nhằm thẳng về hướng đệ tử Long Môn đang xông về bên này. “Pång pång pång “
Viên đạn tóe lửa nháy mắt bắn ra, mấy đệ tử Long Môn kia đột ngột không kịp đề phòng, trực tiếp bị súng quét đến bay ngang ra. “Rầm rầm rầm”
Lý Linh Đơn bắn xong, thân thể trực tiếp lao theo, một quyền đánh thẳng về phía đệ tử Long Môn mới bị bắn bay ngang đi.
Chỉ trong chốc lát mà thôi, đám đệ tử Long Môn chuẩn bị chấp pháp đã bị đánh cho tan tác đầy đất.
Mấy tên đệ tử còn sót lại thì sắc mặt xấu đến cực điểm.
Bọn họ không thể tưởng tượng nổi đám Thánh kỵ sĩ của đế quốc Ba Tư này lại ngang ngược vô lý đến vậy.
Rõ ràng đã thua lại không dám chịu.
Mà sức mạnh của Lý Linh Đơn cũng khiến quần chúng chấn động không thôi.
Lý Linh Đơn cũng chỉ là Đội trưởng của nhóm Thánh kỵ sĩ, một thế hệ Binh Vương mà thôi lại đã có sức chiến đấu cỡ này.
Vậy rốt cuộc Lý Liên Kiệt đến bây giờ vẫn chưa ra tay có sức chiến đấu thế nào, thực khiến cho người ta khó mà tưởng tượng nổi.
Lúc này Giang Hoành Lâm theo bản năng liếc Bùi Nguyễn Minh một cái, rõ ràng biết cái được gọi là chấp pháp này không có bất kỳ tác dụng nào.
Bùi Nguyễn Minh cười cười, vỗ nhẹ tay một cái.
Lập tức trông thấy gần trăm quân tinh nhuệ đã sớm chuẩn bị tốt của Long Điện nhanh nhẹn nhảy từ lầu hai xuống.
Súng trong tay bọn họ đã sớm mở chốt an toàn, nhằm thẳng về phía nhóm người Bùi Môn song thành và đoàn Thánh kỵ sĩ, hai bên giương cung bạt kiếm.
Thánh kỵ sĩ đoàn và vệ sĩ Bùi Môn chẳng những có thân phận cực cao, hơn nữa ý chí chiến đấu hiện tại đang sục sôi, đặc một vẻ sống chết cũng phải bảo vệ chủ nhân an toàn, khiến cho người nhìn không nhịn được cảm thấy bọn họ thật đáng sợ.
Ngược lại, tuy rằng quân tinh nhuệ của Long Điện đến nhưng dù sao bọn họ cũng là người của hai thành phố Cảng thành và Las Vegas, trời sinh đã có kiêng kị với thân phận của hai người Lý Liên Kiệt và Bùi Cửu Thiên.
Hiện tại tuy súng đều đã mở chốt an toàn nhưng nhất thời không ai dám bóp cò súng.
Chỉ có thể nói, mặc kệ là người đế quốc Ba Tư hay Bùi Môn, uy vọng của bọn họ đều đã ăn sâu bén rễ ở hai thành phố Cảng thành và Las Vegas “Lý Liên Kiệt, không thể không thừa nhận, anh thực sự khiến tôi rất thất vọng đấy!”
Giờ phút này Bùi Nguyễn Minh đang chấp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt tiến lên. “Một thế hệ quý tộc đế quốc, một thế hệ phó Đoàn trưởng Thánh Điện Kỵ sĩ đoàn, một thế hệ Chiến thần, kết quả lại nói không giữ lời!”
“Ở đây có nhiều người nhìn như vậy, đánh cược cũng dùng giấy trắng mực đen, anh lại dám chơi không dám chịu!”
“Dáng vẻ này của anh về sau làm thế nào lặn lộn trên giang hồ tiếp đây?”
“Anh lẽ nào không sợ đánh mất hết thể diện của đế quốc Ba Tư sao?”
“Tao lăn lộn trên giang hồ thế nào, mày nói không tính, tao có đánh mất hết thể diện của để quốc không, mày nói cũng không tính”
Vẻ mặt Lý Liên Kiệt lạnh nhạt, châm lửa đốt một điếu xì gà, trên mặt ngập ý khinh thường. “Lại nói, tao thân là một thế hệ Chiến thần, nếu bây giờ bị mày giết chết, còn lấy đâu ra về sau? Còn có cái gọi là tương lai sao?”
“Hơn nữa, tao có thể nói cho mày biết, cho dù là thân phận hay địa vị hoặc là thực lực của tao đều đã định trước mày không có tư cách lấy mạng tao!”
“Dựa vào một ván cược đã muốn giết chết một thế hệ Chiến thần?”
“Bùi Nguyên Minh, mày đang kể chuyện cười hå?”
Chương 2928:
“Nếu mày thức thời, đêm nay cút được bao xa thì cút bấy xa cho tao!”
“Cái gọi là đánh cược cũng dừng tại đây!”
“Thả tạo đi, tao có thể suy xét đến việc hủy bỏ hôn ước với Bùi Diễm Lan!”
“Sau đó chúng mày lại để tứ đại gia tộc đỉnh cấp đưa một nửa tài sản đến cửa nhà tạo, chuyển sòng bài giải trí Thủ Đô sang danh nghĩa của tao! Tao có thể suy xét không giết con cháu của bọn ho!”
“Đây là nhượng bộ lớn nhất tạo cho mày!” Biểu tình Lý Liên Kiệt lạnh lẽo, gằn từng chữ nhắc nhở Bùi Nguyên Minh. “Nể tình mày thắng, tạo cho mày một cơ hội.”
“Bằng không, đừng trách tạo không cho Bùi Nguyễn Minh mày mặt mũi.”
Bùi Nguyễn Minh híp mắt nhìn Lý Liên Kiệt, lạnh nhạt đáp: “Hủy bỏ hôn ước cũng được, xóa hết ân oán cũng thế.”
“Đây đều là thỏa thuận đánh cược giấy trắng mực đen.”
“Ngoại trừ giấy tờ này ra, toàn bộ quá trình của chúng ta đều có ghi âm, ghi hình”
“Nếu anh đã thua, mấy chuyện này là phải nhận, phải thực hiện.”
“Hiện tại anh chẳng những không thực hiện, còn dựa vào những thứ này cò kè mặc cả với tôi.”
“Lý Liên Kiệt, rốt cuộc là đầu anh bị úng nước hay một chút lễ nghĩa liêm sỉ cũng không còn?”
“A, đúng rồi, tôi quên mất, anh là một kẻ quên cả nguồn cội thì trong lòng làm gì có lễ nghĩa liêm sỉ chứ.”
“Mà đế quốc Ba Tư các người cũng luôn là lợi ích mới quan trọng nhất, lật mặt nhanh hơn lật sách với anh hẳn là chuyện thường ngày nhỉ?”
“Chẳng qua, gặp những người khác ấy mà, anh có thể không nhận ván cược này.”
“Nhưng gặp phải tôi, anh không nhận cũng phải nhận.”
“Đừng nói là anh, ngay cả Nữ vương của đế quốc Ba Tư các người đến thì ván cược lần này các người cũng không bùng được.”
“Anh ngoan ngoãn thực hiện ước định, tôi có thể cho anh một lần thoải mái.”
“Bằng không anh sẽ mất đi tất cả tôn nghiêm, đến một con chó cũng không bằng”
Bùi Nguyễn Minh gắn từng chữ, đồng thời mặt không cảm xúc tiến lên từng bước, đi đến trước đám người, híp mắt nhìn một bọn Lý Liên Kiệt. “Bùi Nguyễn Minh, ân oán giữa Lý thiếu chủ và Las Vegas có thể xí xóa hết, hôn ước với Bùi Diễm Lan cũng có thể hủy bỏ, lợi nhuận của toàn bộ sòng bài giải trí Thủ Đô có thể cho cậu hết, những cái này đều không thành vấn đề.
Bùi Cửu Thiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn Bùi Nguyễn Minh, chậm rãi mở miệng. “Tôi sẽ dốc toàn bộ năng lực để Lý thiếu chủ thực hiện tất cả chuyện này!”
“Ngoại trừ những chuyện này, tôi còn sẽ để Lý thiếu chủ lấy ra mấy chục ngàn tỷ chi trả toàn bộ chi phí cho nhóm trọng tài và các khoản khác.”
“Tôi tự mình cho cậu ba mươi lăm ngàn tỷ, coi như phí bồi thường tổn thất tinh thần”
“Yêu cầu của tôi chỉ có một, để Lý thiếu chủ đi, thế nào?”
“Hơn nữa, chỉ cần cậu đáp ứng coi như Bùi Cửu Thiên tôi, Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas nợ cậu một ân tình, thế nào?”
Rõ ràng là, đối với Bùi Cửu Thiên, chỉ cần không để Lý Liên Kiệt chết dù có để anh ta thiệt hại lớn thì coi như mục đích đêm nay của anh ta đã đạt được rồi.
Cho nên với tính cách của Bùi Cửu Thiên, hiện tại cũng cam tâm tình nguyện xuống nước, cầu xin Bùi Nguyễn Minh giơ cao đánh khẽ. “Thế nào? Bùi Cửu Thiên, anh đang ra điều kiện với tôi?”
Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt. “Thứ nhất, tôi không thiếu tiền, cũng không thiếu ba mươi lăm ngàn tỷ này của anh”
“Thứ hai, ở chỗ tôi Bùi Cửu Thiên anh không có trọng lượng.”
“Thứ ba, Bùi Cửu Thiên anh cũng không đại diện cho Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas được.”
“Mấu chốt chính là, anh ta một tên người ngoài dám kêu gào muốn xếp trên Bùi Môn ở Cảng thành và Las Vegas, anh ta nghĩ mình là ai?”
“Nói trắng ra, toàn bộ Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas, bao gồm cả Bùi Cửu Thiên anh, anh dám nói anh không muốn giết chết tên Lý Liên Kiệt ăn nói xấc xược này không?”
“Bùi Cửu Thiên, đừng diễn nữa, đừng tự lừa mình dối người!”
“Giết chết Lý Liên Kiệt anh mới càng xuôi chèo mát mái, đúng không?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, thọc cho Bùi Cửu Thiên một dao.
Anh ngược lại muốn nhìn xem, tình anh em kết nghĩa này rốt cuộc sâu cỡ nào, dày cỡ nào.
Chương 2929
Quả nhiên Lý Liên Kiệt theo bản năng lập tức nhìn Bùi Cửu Thiên một cái, con người chợt lóe lên sát ý.
Bùi Nguyễn Minh rèn sắt khi còn nóng, lạnh lùng nói: “Anh để Lý Liên Kiệt trở về, đơn giản là muốn giải quyết vấn đề hôn ước giữa anh ta và Bùi Diễm Lan, để bản thân anh leo lên lại không có người gây trở ngại!”
“Thế nào, bây giờ tôi muốn lấy mạng Lý Liên Kiệt, anh còn ở đây mèo khóc chuột giả từ bi?”
“Bùi Cửu Thiên, làm người có thể phóng khoảng một chút không?”
“Tên khốn kiếp, mày…”
Lúc này Bùi Cửu Thiên đã tức giận đến cả người phát run.
Có thể nào anh ta cũng không ngờ đến Bùi Nguyễn Minh thế mà lại không biết xấu hổ đến vậy, trực tiếp ném cho anh ta một cái nồi.
Nhưng mà vấn đề là, dưới tình huống thế này anh ta căn bản không thể giải thích.
Cẩn thận nhớ lại toàn bộ quá trình, vương giả trở về Lý Liên Kiệt rơi vào vào bước đường này, hình như thật sự có công sức Bùi Cửu Thiên hãn “nỗ lực”.
Ánh mắt Lý Liên Kiệt chợt lóe, sau đó lạnh lùng nói. “Họ Bùi, mày cũng đừng khiêu khích tình anh em của bọn tạo!”
“Tao sẽ không mắc mưu bị lừa!”
“Bùi Nguyễn Minh, mày động vào tạo, mày biết hậu quả nghiêm trọng ra sao không?”
“Tao cũng không tin mày dám thật sự đụng đến tao!”
“Tao là Nam Tước của đế quốc Ba Tư, lập tức sẽ thăng lên Bá Tước!”
“Tao là phó Đoàn trưởng Thánh Điện Kỵ sĩ đoàn, tương lai chính là Đoàn trưởng!”
“Tao là đại biểu Hoa kiều của đế quốc Ba Tư!”
“Tao là người đàn ông của Tứ Công chúa!”
“Giết tao, mày gánh nổi trách nhiệm này không?”
“Mày không sợ từ đây một bước khó đi, bị Thánh Điện Kỵ sĩ đuổi giết từ vực sâu đến góc biển sao?”
Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt nói, “Bọn họ xứng sao?”
“Có từ cách này sao?”
“Hơn nữa giấy trắng mực đen, video ghi hình, tất cả đều có.”
“Tôi giết anh, ai cũng không thể chỉ trích tôi!”
“Cho dù là đế quốc Ba Tư, nhiều nhất cũng chỉ dám kêu gào mấy câu chế tài không đau không ngứa trên trường quốc tế, sau đó âm thầm tính kế tôi!”
“Lại nói, có thể gánh được trách nhiệm này hay không liên quan rằm gì đến anh!”
“Anh vẫn nên lo lắng xem bản thân sau khi chết có thể an táng trong phần mộ tổ tiên Lý gia các người hay không đi.”
“Chẳng qua anh đã quên nguồn quên gốc, phỏng chừng chôn anh vào phần mộ tổ tiên, tổ tiên Lý gia cũng phải đội mồ sống dậy ấy nhỉ?”
“Khốn kiếp! Đến mặt mũi phó Đoàn trưởng nhà chúng tao cũng không nể, mày thật sự muốn chết hå?”
Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt nhục mạ Lý Liên Kiệt, Lý Linh Đơn một lòng muốn kiến công lập nghiệp cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Lúc này anh ta tiến lên một bước, rút trường kiếm kỵ sĩ bên hông ra, chém về phía Bùi Nguyên Minh.
Thánh Quang thập tự trảm!
Vừa ra tay chính là sát chiêu của Thánh điện kỵ sĩ đoàn, ánh sáng chỉ xuất hiện trong một số ít động tác đại chiêu của phương tây nháy mắt xuất hiện trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Chẳng qua nhìn thấy một kiếm lôi đình vạn quân này chém qua, vẻ mặt Bùi Nguyên:Minh vẫn lạnh nhạt nhứ cũ. ị Sau đó anh vươn tay phải, tùy ý hướng về phía trước rút một cái.
“Nguyện Thánh Quang chế tài mày!”
Lúc này Lý Linh Đơn còn gào to, động tác đã sắp đến,cực:hạn, Nhưng ngay sau đó…
“Rầm'” một tiếng.
Còn chưa kịp nhìn rõ phía trước xảy ra chuyện gì thì hai mắt Lý Linh Đơn đã tối sầm lại.
Nhấy mất tiếp theo, cả người anh ta bắn ngược ra, phịch rnột tiếng rơi trên người fãy tên Thánh Điện ky sĩ.
Toàn bộ mấy tên Thánh ky sĩ đó đều ‘hộc” một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, một đám rên lên một tiếng rồi ngã lăn quay ra đất, vô cùng chật vật.
Lý Linh Đơn giấy giụa muốn bờ dậy, kết quả lại “hộc” một tiếng nữa, phun ra một ngụm máu lớn, hôn mê bất tỉnh.
Chấn động!
Toàn trường đều chấn động đến mức.khó mà †in’được.
Một đám đều trợn mắt há hốc mồm, nhất thời không nói lên lời.
Chương 2930:
Thấy một màn như vậy, nháy mắt vẻ mặt hai người Lý Liên Kiệt và Bùi Cửu Thiên đều trở nên ngưng trọng.
Lý Linh Đơn là một thế hệ Binh Vương đỉnh cấp. Cho dù là hai Chiến thần mới lên như bọn họ muốn ra tay bắt lấy cũng phải dốc toàn lực ứng phó.
Nếu không nói là chắc chắn không thể ngăn chặn Lý Linh Đơn trong nháy mắt.
Nhưng Bùi Nguyễn Minh lại làm dễ như trở bàn tay, một cái phất tay đã đánh bay Lý Linh Đơn? Nếu không phải tận mắt chứng kiến, Lý Liên Kiệt và Bùi Cửu Thiên căn bản sẽ không tin.
Đặc biệt là Bùi Cửu Thiên, anh ta vốn cũng khá coi trong Bùi Nguyên Minh.
Nhưng hiện tại anh ta đã trực tiếp kéo mức độ nguy hiểm của Bùi Nguyên Minh trong lòng mình lên một bậc. “Đây là Thánh kỵ sĩ hiện tại? Tiêu chuẩn kém xa lúc trước mà”
Bùi Nguyên Minh rút khăn giấy ra lau bàn tay, vẻ mặt lạnh nhạt, mở miệng nói.
Mà một màn này càng khiến cho vẻ mặt Lý Liên Kiệt nghiêm túc hơn, tay phải anh ta nắm lấy súng bên hông, lạnh giọng nói: “Họ Bùi, mày thật sự muốn liều mạng sao?”
“Mày hẳn nên biết, tao là một thế hệ Chiến thần!”
“Nếu mày thật sự muốn liều mạng, chỉ sợ phải chết không ít người đấy?”
Bùi Cửu Thiên cũng lạnh giọng tiếp: “Bùi Nguyễn Minh, khoan dung độ lượng một chút đi, vạn sự chừa lại một con đường, ngày sau còn gặp lai!”
“Tối hôm qua khi Đổng Cảng đốc đi cầu tình, sao không thấy các người nói về sau còn gặp lại?” Bùi Nguyễn Minh lạnh lùng đáp, trên mặt là vẻ châm chọc. “Bây giờ tôi có lý, chiếm ưu thế, các người lại đến nói phải khoan dung với tôi?”
“Hơn nữa, các người muốn cá chết lưới rách, đã hỏi qua sự đồng ý của tôi chưa?”
“Không cần phải nhìn, sòng bạc giải trí Thủ Đô là địa bàn của Đổng gia!”
“Ngoại trừ hộ về của Đổng gia, tôi còn điều động người của phân hội Long Điện của Long Môn ở Càng thành và Las Vegas đến nữa!”
“Các người muốn liều mạng thì tôi cũng không có ý kiến gì!”
Giọng nói vừa dứt, lại có thêm gần trăm người xuất hiện trong đám người, đó đều là đệ tử Long Môn, trong tay cầm đao kiếm, một đám đằng đẳng sát khí.
Tình huống này khiến cho sắc mặt Bùi Cửu Thiên và Lý Liên Kiệt càng thêm khó coi.
Đặc biệt là Bùi Cửu Thiên, anh ta đã có chút hối hận, bản thân vì sao lại không điều hết quân tinh nhuệ của Bùi Môn ở Càng thành và Las Vegas đến chứ.
Hiện tại đi điều người đến bảy tám phần là không kịp rồi.
Lý Liên Kiệt ngược lại híp mắt, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyễn Minh, mày nhất quyết muốn mạng của tao?”
“Có bản lĩnh mày một đấu một với tạo đi!”
“Mày đánh thắng được tao, tao sẽ cam chịu!” Bùi Nguyên Minh hờ hững nói: “Vì sao tôi phải một đấu một với anh?”
“Anh chính là một thế hệ Chiến thần, thật sự lợi hai!”
“Hơn nữa bây giờ tôi chiếm hết ưu thế, vì sao tôi phải đơn thương độc mã đấu với anh?”
“Trừ phi đầu óc có vấn đề!”
“Đương nhiên, tôi cũng có thể cho anh một cơ hội.”
“Bây giờ anh ra tay, xử lý người anh em kết bái bên cạnh anh đi.
“Tôi sẽ không giết anh.
“Chẳng những không giết anh, tôi còn hộ tống anh an toàn xuất cảnh, thế nào?”
“Chỉ là kiên nhẫn của tôi có hạn, không đợi được lâu đâu.
“Như vậy đi, tôi.cho anh mười giây để ra tay.
“Mưỡi,€hín, tárñ)… ˆ Sắc mặt Bùi Cửu Thiên đột nhiên biến đổi.
Anh ta không ngờ đến tên khốn vô liềm sỉ Bùi Nguyên Minh này, thế mà lại dám châm ngòi tình cảm giữa anh em bọn họ như Vậy.
Tuy rằng-giữa.anh em bọn họ cúng chẳng cö tình cảm gì.
Khi Lý Liên Kiệt nghe vậy cũng giận tím mặt, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, giận dữ quát: “Họ Bùi, tên khốn nhà mày, mày chết cái suy nghĩ này đi.
“Tuy-†ão(khôrig muốn chết,nhưng cũng không có nghĩa là tao sợ chết!”
“Muốn tao ra tay với anh em kết nghĩa?”
“Đầu óc mày bị úng nước hả?”
“Mày không biết hắn là bạn thân nhất, anh em tay chân của tao sao?”
“Muốn tao xử lý Bùi Cửu Thiên?”
“Mày thêm tiền đi!”
“Pằng—”
Nháy mắt tiếp theo, trong lúc toàn trường còn chưa kịp lấy lại phản ứng đã thấy nòng súng của Lý Liên Kiệt rời đi, bóp cò súng.
Chương 2931:
“Pằng..”
Một viên đạn chì trúng vào lưng Bùi Cửu Thiêt Lực va chạm cực lớn trực tiếp làm cho thân hình Bùi Cửu Thiên văng ra, sau đó mạnh mẽ rơi xuống đập vào một tấm kính.
Tấm kính vỡ vụn, lộ ra vết nứt giống như mạng nhện, từng mảnh vỡ nhỏ rơi xuống.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Bùi Cửu Thiên rơi xuống đất, anh ta phun ra một ngụm máu, sắc mặt cực kì khó coi Phát súng này của Lý Liên Kiệt quá hiểm độc, cho dù Bùi Cửu Thiên có là đệ nhất Chiến ‘Thần cũng không thế phản ứng lại Lúc này Bùi Cửu Thiên tuy rằng chưa chết, nhưng cũng phải chịu đau đớn cùng cực, máu tươi tràn đầy miệng vết thương.
“Thiếu chủI”
Hộ vệ của Bùi môn tại Cảng Thành và Las ‘Vegas có mặt ở đó trong nháy mắt kinh hãi, một khắc sau cả đám người nhanh chóng lao ra, có hộ vệ chẵn trước thân thể của Bùi Cửu Thiên, thét lên: “Tên khốn kiếp họ Lý, thiếu chủ nhà chúng tôi vì anh mà vào sinh ra tử, vậy mà anh lại có thể ngấm ngầm ra tay độc ác!”
Có người nhanh chóng lấy ra viên đạn được, nhanh chóng nói: ‘Mau chóng đưa thuốc cho thiếu chủ, đưa thiếu chủ tới bệnh viện!”
Tình cảnh vô cùng rối loạn.
Không chỉ có người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chấn động, mọi người xung quanh cũng tinh thần hoảng hốt, ngay cả nhóm Thánh Điện Kị Sĩ nhất thời cũng không kịp phản ứng lại Lý Liên Kiệt rõ ràng trong tiếng gào thét, Bùi Cửu Thiên là bạn bè chí cốt, anh em thủ túc của anh ta, nhưng anh ta tại sao lại đột nhiên bóp cò súng?
Không lẽ nào, là hoả khí cướp cờ?
Bùi Cửu Thiên nhanh chóng nuốt xuống viên thuốc mang theo bên người, sắc mặt tái nhợt trông tốt hơn một chút.
Anh ta đẩy những hộ vệ đang chăn trước mặt ra, ánh mắt ẩn chứa đau xót nhìn Lý Liên Kiệt, nói: “Liên Kiệt, cậu có ý gì?”
Nhìn thấy một màn tương tàn của hai người anh em này, Bùi Nguyên Minh cười cười, dùng tay ra hiệu một cái, ám chỉ những người khác không cần làm việc dư thừa.
Dù sao bây giờ cũng là cảnh chó tranh mồi, thật hết sức đặc sắc, hà tất gì phải chen chân vào đó?
Thậm chí, Bùi Nguyên Minh còn mang lực lượng lùi về sau bốn năm mét, để cho hai anh em này không gian thoải mái.
“Có ý gì ưu?”
Lý Liên Kiệt cười lạnh nhìn chăm chăm Bùi Cửu Thiên.
“Anh còn nói với tôi, tôi với anh là anh em kết nghĩa?”
“Tôi còn nghĩ lần này tôi tới Cảng Thành, là để giúp anh thượng vị”
“Kết quả thì sao, theo anh từ đầu anh liền phối hợp với tên họ Bùi này hãm hại tôi”
“Anh muốn tôi chết có phải không?”
“Tôi nói cho anh biết, Bùi Cửu Thiên, nếu anh muốn tôi chết, anh có thể đường đường chính chính mà ra tay với tôi, dùng thứ ât mưu quỷ kế này liền nghĩ có thể hại chết tôi sao?
“Anh làm trò nực cười gì vậy?”
“Người đâu, bản chết Bùi Cửu Thiên cho tôi!”
“Vậy mà lại muốn hại chết Chiến Thần này!”
“Anh để Thánh Điện Kị Sĩ của tôi ở đâu?
“Đặt đế quốc Ba Tư ở đâu?”
Lý Liên Kiệt lúc này đây có thể nói là oai phong lẫm liệt, lời nói chính nghĩa.
Anh ta nói từng câu từng chữ như đau đớn tột cùng, dường như vừa khóc vừa kể, tựa hồ đang nâng cao chính nghĩa.
Cho dù là Thánh Điện Kị Sĩ luôn luôn sát phạt quyết đoán, giờ phút này lại có chút không thể hiểu được cục diện thay đổi này.
“Tên khốn!”
“Đầu óc cậu có vấn đề à?”
Bùi Cửu Thiên lúc này rốt cuộc mới có phản ứng lại, anh ta nhịn không được mà chỉ về phía Lý Liên Kiệt thét lên.
“Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia không dám giết tôi, vậy nên lúc này mới tới, cậu không nhìn ra được anh ta như vậy là muốn mượn đao giết người sao?”
Chương 2932:
“Trong đầu Lý Liên Kiệt nhà cậu mất não à”
“Tên họ Bùi nói gì cậu cũng tin sao?”
“Còn nói tôi quay về Cảnh Thành, là vì tôi muốn hãm hại cậu?”
“Lời này nói ra, cậu không cảm thấy khôi hài hay sao?”
“Cậu là đệ nhất Chiến Thần!”
“Ai có thể hãm hại cậu?”
Giờ phút này Bùi Cửu Thiên dường như.
muốn ói ra máu.
“Lý Liên Kiệt, cậu đúng là một tên phế vật”
“Khó trách sáu năm trước bị người khác.
một cước đá ra khỏi Cảng Thành!”
“Cậu như thế này còn muốn vương giả trở về “Tôi cười khinh cậu!”
Lý Liên Kiệt lạnh lùng nhìn Bùi Cửu Thiên, trầm giọng nói: “Nói một ngàn lần, nói một vạn lân, cũng không thể che dấu sự thật anh muốn hãm hại tôi”
“Hơn nữa bây giờ lại còn làm dơ bẩn danh tiếng đệ nhất Chiến Thần”
“Cậu làm như thế này, chính là bôi nhọ Thánh Điện Kị Sĩ, bôi nhọ Đế quốc Ba Tư!”
“Cho dù là vương pháp có thể tha cho cậu, tôi cũng không thể tha cho cậu!”
Lý Liên Kiệt giờ phút này lộ ra sắc mặt oai phong lẫm liệt, trong nháy mắt tiếp theo đột nhiên mạnh mẽ vung tay lên.
“Hành động đi, không nghe thấy sao?”
“Đều điếc hết rồi hay sao?”
“Giết chết anh ta cho tôi!”
Tiếng nói vừa dứt, anh ta tự mình nâng khẩu súng trong tay lên một lần nữa, trực tiếp.
bóp cò súng hướng về phía hướng mặt “Thiếu chủ, cẩn thận”
Thân ảnh vài hộ vệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas trong nháy mắt lướt ngang sang, chắn trước người Bùi Cửu Thiên.
Mấy viên đạn chì bản ra, những người hộ vệ này từng người bị bắn trúng, nhưng cho dù như vậy, vẫn đứng chắn ở trước mặt Bùi Cửu Thiên như cũ.
Một màn này làm cho đồng tử Bùi Cửu Thiên hơi co lại, sau đó lạnh giọng nói: “Lý Liên Kiệt, tên khốn này!”
“Cậu thật sự muốn chết sao?”
Anh ta nhìn không nổi muốn lên phía trước giết chết Lý Liên Kiệt, nhưng lúc này bị một người hộ vệ chặn lại.
“Thiếu chủ, anh bị thương rồi, anh ta là đệ nhất Chiến Thần, anh không phải là đối thủ”
“Anh đi trước đi!”
“Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas là địa bàn của chúng ta, chỉ cần có thể rời khỏi rời khỏi Sòng bài giải trí Thủ Đô, ai có thể động đến anh chứ?”
“Anh thân phận cao quý, sao có thế ở đây cùng với tên cặn bã một sống một chết chứ?”
“Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, mong sao có thể nhìn thấy anh ta và Lý Liên Kiệt liều mạng ở đây!”
Nghe được lời tố cáo của hộ vệ Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Nguyên Minh nhún vai, làm ra tư thái cao ngạo ra vẻ việc này không có liên quan gì đến anh.
Ở hai thành phố Cảng Thành và Las ‘Vegas, cho dù là anh, cũng không có biện pháp trực tiếp công khai ra tay với Bùi Cửu Thiên.
Nói cho cùng khi động thủ rồi, chính là thể hiện đã triệt để chơi bài ngửa với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas.
Mặc dù Bùi Nguyên Minh không sợ, nhưng cũng phải suy xét tới cảm nhận của mấy người Bùi Văn Cẩn, Đường Lan Nhã, Bùi Diễm Lan, Còn về việc nếu như Lý Liên Kiệt ra tay.
giết chết Bùi Cửu Thiên, việc này với Bùi Nguyên Minh anh có liên quan gì?
Thế nhưng vừa rồi anh đã quay lại video.
Lý Liên Kiệt khấp huyết tố cáo Bùi Cửu Thiên như thế nào, điều này đúng là có chứng cứ.
Sắc mặt Bùi Cửu Thiên khó coi đến cực điểm.
Anh ta biết rõ lần này, chính mình đã mất cả chì lẫn chài.
Anh ta bất luận dù sao cũng chưa từng tính đến, không chỉ có tên khốn Bùi Nguyên Minh này muốn hãm hại mình, ngay cả tên khốn Lý Liên Kiệt cũng dám ra tay với mình Sau chớp nhoáng, anh ta mạnh mẽ vung tay lên, trực tiếp xoay người, mà những người hộ vệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las ‘Vegas ở bên cạnh anh, cũng đã chĩa súng về phía Lý Liên Kiệt.
“Päng pẵng pãng…
Nhìn thấy đối phương đáp trả, thân hình Lý Liên Kiệt thoát ra, quát lên: “Lên! Cùng tiến lên!
“Dù thế nào đi chăng nữa cũng phải giết chết tên khốn Bùi Cửu Thiên!”
“Päng pằng pằng..”
Hai bên bắt đầu đối chọi dữ dội, còn Bùi Cửu Thiên bưng kín miệng vết thương, lạnh lùng nhìn Lý Liên Kiệt một cái, xoay người nhảy ra khỏi cửa sổ.
Chương 2933:
Trong nháy mắt Bùi Cửu Thiên nhảy ra khỏi cửa sổ, một đám Thánh Điện Kị Sĩ đã áp sát lên trên.
Số lượng súng đạn trong tay bọn họ so với số lượng vũ khí trong tay hộ vệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas nhiều hơn, rất nhanh chóng áp chế nhưng hộ vệ kia lớp lớp.
tan tác.
Có điều những hộ vệ đó trong giờ phút này cũng căn răng chống đỡ, để cho Bùi Cửu Thiên có đủ thời gian để tranh thủ rời đi Bên trong đám người, Thôi Nhã Tuyết đã đứng lên, nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, hỏi có cần phải ra tay bắt Bùi Cửu Thiên hay không Bùi Nguyên Minh cười lắc lắc đầu, đêm nay anh không ra tay chính là chiến thắng, một khi đã ra tay, sẽ không chiếm được lý lẽ.
Vậy nên, bây giờ an tĩnh xem trò vui là được rồi “Vù..”
Một lát sau, ở bên ngoài đã truyền đến tiếng động cơ xe ô tô, dễ thấy được Bùi Cửu Thiên đã thành công thoát ra khỏi sòng bài giải trí Thủ Đô, ngồi trên chiếc xe độc quyền của mình.
“Lý Liên Kiệt, Bùi Nguyên Minh, tao sẽ nhớ kĩ bọn mày!”
“Chuyện này đêm nay, tao sẽ không để yên đâu!”
Thanh âm của Bùi Cửu Thiên truyền đến, mang theo sát ý nồng đậm.
Bùi Nguyên Minh nhún vai, vẻ mặt vô tội: “Thiếu chủ Diệp, tôi không hề ra tay với anh, oan có đầu, nợ có chủ.”
“Nếu như anh đem món nợ này tính lên trên đầu tôi để tôi gặp rắc rối”
“Tôi chỉ là muốn tự vệ chính đáng”
Nghe được những lời này của Bùi Nguyên Minh, Bùi Cửu Thiên đang ngồi trên xe suýt chút nữa thổ ra một ngụm máu.
Anh ta không ngờ tới ngay cả những lời không biết xấu hổ này mà Bùi Nguyên Minh cũng có thể nói ra Rõ ràng là anh ta giật dây tên khốn Lý Liên Kiệt ra tay, kết quả bây giờ anh ta lại có thể không nhận tội “Tên khốn, anh chạy thoát được sao”
Lúc này, sắc mặt Lý Liên Kiệt khẽ biến.
Anh ta cũng hiểu rõ, nếu như Bùi Cửu Thiên cứ như thế này chạy thoát, như vậy dù cho Bùi Nguyên Minh không động đến anh ta, nhưng anh ta sau này cũng gặp rất nhiều phiền phức Giờ phút này anh ta không để ý đến những hộ vệ kia của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las ‘Vegas, mà mang theo mười mấy tên Thánh Điện Kị Sĩ còn lại bên mình vọt tới cửa sổ, sau đó toàn bộ bóp cò, vô tình xả súng.
“Păng pằng păng…”
‘Vô số những viên đạn trút xuống, chỉ tiếc Bùi Cửu Thiên ngồi trong xe đã lái đi đủ xa rồi.
Từng phát đạn của Lý Liên Kiệt ngoại trừ để lại mấy vết đạn trên thân xe ra, không thể làm cho Bùi Cửu Thiên bị thương chút nào.
Mười mấy giây sau, đuôi xe chiếc Toyota Century đã ngoặt vào một con hẻm nhỏ, triệt để biến mất khỏi tầm nhìn của Lý Liên Kiệt.
“Tên khốn!”
Thần sắc Lý Liên Kiệt âm lãnh đến cực.
hạn Anh ta bỗng nhiên mạnh mẽ vung tay lên, lạnh lùng nói: “Đuổi theo, tất cả mọi người cùng tôi đuổi theo!”
“Đêm nay không giết chết anh ta, nhất định tôi mất mạng”
Trong khi nói, Lý Liên Kiệt đạp một cước vào tên hộ vệ Bùi Môn ở Cảng Thành và Las ‘Vegas còn lại, sau đó mang theo Thánh Điện Kị Sĩ thừa dịp lao ra đại sảnh như ong vỡ tổ €ó phải thật sự đi truy sát Bùi Cửu Thiên không, hay chỉ muốn nhân dịp hỗn loạn này.
mà rời đi, vậy coi như là anh ta đã thẳng một nửa rồi.
Chỉ tiếc là, nhóm người Lý Liên Kiệt còn chưa rời đi, Bùi Nguyên Minh đã phất tay, ngay tức khắc liền nhìn thấy bốn phía xung quanh Long Điện tinh nhuệ chĩa súng lên, chặn đường đi.
Sắc mặt Lý Liên Kiệt khẽ biế nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có ý gì “Chính anh là người nói, muốn tôi giết chết Bùi Cửu Thiên!”
“Tôi bây giờ muốn đuổi cùng diệt tận, anh lại cản đường tôi?”
nh giọng “Anh rốt cuộc muốn như thế nào?”
“Trở mặt lật lọng sao?”
Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên nói: “Anh Lý nặng lời rồi, thuộc hạ cao thủ của anh rất đông, chỉ cần để bọn họ đi là được rồi.”
“Còn về phần anh, có lẽ phải lưu lại làm con tin.”
“Nếu không, anh thừa dịp hỗn loạn mà chạy đi, tôi chẳng phải là thiệt thòi lớn hay.
sao?”
Bùi Nguyên Minh thần sắc lãnh đạm, như cười như không, nhưng lại khiến cho Lý Liên Kiệt trong lòng trầm xuống đến cực điểm.
Anh ta không ngờ tới tên khốn Bùi Nguyên Minh này lại âm hiểm như vậy, ngay cả việc anh ta muốn thừa dịp hỗn loạn chạy đi cũng đã tính đến rồi.
Chương 2934:
Thần sắc Lý Liên Kiệt biến đối, sau đó lạnh giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, anh nên biết mấy.
tên thuộc hạ này của tôi không phải là đối thủ của Bùi Cửu Thiên”
“Trừ phi tôi tự mình ra tay, nếu không, bọn chúng không có cơ hội giết chết Bùi Cửu Thiên!”
Bùi Nguyên Minh nhún vai, thản nhiên nói: “Điều đó đâu liên quan đến tôi”
“Tôi nói rồi, anh có thể giết chết anh em kết nghĩa của anh, tôi sẽ không giết anh.”
“Bây giờ anh đã không còn cách nào để giết chết anh ấy, vậy anh muốn rời đi, đâu có đơn giản như vậy”
“Anh có thể ở đây sắp xếp mấy tên thuộc hạ đi phục sát, cũng có thể gọi điện thoại để điều binh khiển tướng”“
“Có thể nói, anh chỉ cần có năng lực, anh làm cái gì tôi cũng không ngăn cản anh”
“Chỉ có một điểm duy nhất, chính là anh không được rời khỏi đại sảnh nửa bước.”
“Nếu không, đừng trách những khẩu súng trong tay thuộc hạ của tôi không có mắt”
“Còn về suy nghĩ thừa nước đục thả câu kia, anh Lý tốt nhất nên thu lại đi”
“Ở trước mặt tôi, vô ích thôi”
Nhìn thấy vẻ bình tĩnh thản nhiên của Bùi Nguyên Minh giờ phút này, Lý Liên Kiệt thần sắc lạnh lùng giơ khẩu súng trong tay mình lên, ngắm chuẩn vào đầu của người phía trước.
Nhưng rất nhanh chóng, anh ta lại không thể không hạ súng xuống.
Bởi vì theo cùng động tác của anh ta, ít nhất có hai mươi khẩu súng đang kề sát trên ót của anh ta.
Chỉ cần anh có bất cứ hành động không nên nào, chỉ sợ sẽ bị bản mất xác.
Cho dù là Chiến Thần, cũng không thể nào.
cản được nhiều súng đạn như vậy.
Huống hồ anh vừa rồi đã sử dụng thuật thôi miên quá giới hạn, giờ phút này căn bản không thể phát huy nổi năm phần thực lực ngày thường.
Tiêu rồi `Ý nghĩ này hiện ra trong đầu Lý Liên Kiệt, anh ta rất rõ ràng, không thể cứu vấn được gì nữa rồi.
Anh ta vương giả trở về, mạnh mẽ tới Cảng Thành.
Nhưng đêm nay, anh ta chẳng qua chỉ mắc sai lầm ở một điểm, hiện ta đã mất hết tất cả.
Anh ta thua rồi, thua đến nỗi không còn tư cách để trở mình nữa.
Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, chẳng những giết người mà còn diệt tâm.
Hiện tại sức mạnh của anh ta tại Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, đều bị chính anh ta vừa rồi dùng vũ khí để bức thành kẻ thù.
Giờ phút này Lý Liên Kiệt tỉnh táo lại mới phát hiện ra, trong tay anh ta dường như không còn lá bài nào có thể đánh nữa rồi.
Hiện tại điều duy nhất có thể mong chờ vào, có lẽ chỉ có những vị đến từ hoàng thất của Đế quốc Ba Tư, nhưng bốn vị công chúa không màng tranh đấu.
Bốn vị công chúa thật sự có thể đối đầu với tên khốn Bùi Nguyên Minh này sao?
Nghĩ đến điểm này, Lý Liên Kiệt cảm thấy trong lòng mình trầm mặc đến cực điểm.
Một hồi lâu sau đó, Lý Liên Kiệt thở dài một tiếng, vứt vũ khí ở trong tay xuống, giơ hai tay lên cao Ngàn tính vạn tính, người tính không bằng trời tính.
Mười giờ tối, khách khứa rời đi, nhưng nguyên cả Cảng Thành vẫn đèn đuốc sáng trưng như trước.
Bùi Nguyên Minh ngồi ở vị trí cao nhất của sòng bài giải trí Thủ Đô, vừa nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, vừa uống cà phê để tinh thần được tỉnh táo.
Ở bên cạnh anh có hai người Bùi Diễm Lan và Thôi Nhã Tuyết.
Hai người đẹp, một người trong trẻo.
nhưng lạnh lùng đạm mạc, một người nồng đậm khí chất ngự tỷ, điều này làm cho Bùi Nguyên Mình không thể nhin được suy nghĩ, có giai nhân làm bạn quả thật không tồi Khó trách được có nhiều người thích cảm.
giác xa hoa đồi truy như vậy.
“Cậu Bùi!”
Ngay vào lúc này, Thôi Văn Triết nhanh chóng chạy vào.
Anh ta kính cẩn lễ phép đưa một tấm lệnh bài ôn nhuận như ngọc đặt ở trên bàn, trầm giọng nói: “Hoà đổ vương vẫn còn đang giải quyết công việc ở bên dưới, ông ấy sai tôi đưa tấm Đổ Bài này cho anh trước.”
“Theo như ý kiến của ông ấy, bắt đầu từ giờ phút này, tấm Đổ Bài này và sòng bài giải trí Thủ Đô , đều đưa về danh nghĩa của cậu Bùi”
“Còn về phần Lý Liên Kiệt, anh ta đã bị nhốt trong tầng hầm của sòng bài giải trí Thủ Đô, tôi đã sắp xếp lượng lớn hộ vệ canh giữ”
“Không có ai có thể tiếp cận anh ta, anh ta cũng không thể trốn ra ngoài.”
“Có , cậu Bùi, tại sao lại không diệt cỏ.
tận gốc? Sự tồn tại của tên đó dù sao cũng là một sự phiền phức, ngộ nhỡ đế quốc Ba Tư bên kia đến đòi người…”
Chương 2935:
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không vội, hiện tại người muốn giết anh ta nhất, không phải chúng ta, mà là Bùi Cửu Thiên.”
“Nếu đã như vậy, chúng ta tại sao lại để cho Bùi Cửu Thiên hài lòng hả dạ chứ?”
“Gửi lại người, lợi dụng sự tàn ác của anh ta không phải tốt sao?”
Thôi Văn Triết nhíu mày nói đó không phải là loại dễ đối phó.
“Sau khi bị chúng tôi bắt lại, anh ta liên tục.
cười lạnh, nói chúng tôi không thể làm gì được hẳn, nhốt anh ta vào như thế nào, sẽ phải thả anh ta ra như thế”
“Nếu như không phải anh đã ra lệnh, tôi đã cho người dùng hình rồi”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tên đó là đệ nhất Chiến Thần, tra tấn thông thường có.
thế làm gì được anh ta?”
“Cho dù có thể dập tắt sự kiêu căng của anh ta trong nhất thời, nhưng nói không chừng “Nhưng tên hành động của chúng ta có thể biến thành đang tôi rèn ý chí cho anh ta”
Bên cạnh, Bùi Diễm Lan thở dài một hơi, nói: “Không thể không thừa nhận, mặc dù Lý Liên Kiệt là một tên cặn bã, nhưng tên cặn bã này cũng có chỗ hơn người”
“Muốn huỷ diệt anh ta không khó, nhưng muốn anh ta chịu khuất phục, dường như không có khả năng”
“Thực ra vẫn còn có biện pháp”
Bùi Nguyên Minh cười cười, sau đó phất tay chỉ Thôi Văn Triết đi tới, thấp giọng nói vài câu Thôi Văn Triết lúc đầu hơi hơi sửng sốt, sau đó liên tục gật đầu, nhanh chóng đi sắp xếp công việc.
“Cậu Bùi, cậu muốn Văn Triết đi làm chuyện gì vậy?”
Thôi Nhã Tuyết ra vẻ tò mò.
“Tôi vừa mới suy luận ra, cho dù là Long Điện ở Cảng Thành và Las Vegas, cũng không thể đủ năng lực để đánh bại được ý chí của loại người như Lý Liên Kiệt”
“Có những lúc, biện pháp đơn giản nhất, thường hay là biện pháp hiệu quả nhất.”
Bùi Nguyên Minh cười cười.
“Đương nhiên, có hiệu quả hay không, đợi mấy ngày nữa liền biết được, có một số việc, nói ra rồi, sẽ không linh nghiệm nữa”
Sau đó, Bùi Nguyên Minh nâng chung trà lên, nhìn Bùi Diễm Lan một cái, nói: “Nào, trước tiên ăn mừng hôn ước của cô đã được huỷ bỏ”
“Có điều, Bùi Cửu Thiên ở bên kia sẽ không chịu để yên”
“Đêm nay anh ta chịu thiệt lớn như vậy, mặc dù Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas không có biện pháp coi đây là cái cớ đến gây rối cho tôi.”
“Nhưng Bùi Cửu Thiên sẽ không để cho việc này trôi qua như thế”
“Nói không chừng mấy ngày sau đây, chính là tranh đấu toàn diện giữa chúng ta và Bùi Cửu Thiên rồi”
Bùi Diễm Lan cười ảm đạm, nói: “Em vừa mới năm được tin, Bùi Cửu Thiên bị thương chạy về nhà cũ Bùi Môn rồi”
Bùi Nguyên Minh hơi hơi nhướng mày, hứng thú nhìn Bùi Diễm Lan.
“Đi thỉnh Như Lai Phật Tổ?”
“Không khác lắm” Bùi Diễm Lan thần sắc lạnh nhạt: “Bà cụ Hạ Mai của Bùi Môn ở Cảng.
Thành và Las Vegas, yêu thương nhất chính là đứa cháu trai bảo bối Bùi Cửu Thiên của bà ta”
“Bây giờ Bùi Cửu Thiên bị người khác dùng súng bản cho bị thương, bà ta tám phần là ngồi không yên.”
“Anh Bùi, tiếp theo đây, chỉ sợ anh gặp phiền toái rồi.”
Bùi Diễm Lan trong lòng than thở.
Chiêu thức châm ngòi ly gián này của Bùi Diễm Lan, chính là khiển cho Bùi Cửu Thiên và Lý Liên Kiệt triệt để trở mặt với nhau.”
Cũng khiến cho hào môn ở hai thành phố Las Vegas và Cảng Thành mất đi khả năng nương nhờ vào Đế quốc Ba Tư”
Nhưng anh đi nước cờ mạo hiểm này, nhất định sẽ khiến bản thân gặp nguy hiểm ở trong đó.
Thậm chí Bùi Diễm Lan suy nghĩ, Bùi Nguyên Minh đêm nay đã làm phải làm đến cùng việc giết chết Bùi Cửu Thiên, nói không chừng như vậy phiền phức sẽ ít đi một chút.
Cô ta có vài phần nghi hoặc nhìn Bùi Nguyên Minh, một lát sau mới nói ra sự hoài nghi của mình.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: ‘Không giết Bùi Cửu Thiên là có nguyên nhân”
“Thứ nhất, tuy rằng tôi và Bùi Cửu Thiên liên tục không đối phó nhau, liên tục mâu thuẫn, nhưng trên thực tế cơ hội chạm mặt của cả hai rất ít”
“Nếu như tôi đích thân ra tay, bất kể anh ta sống hay chết, tôi đều danh không chính ngôn không thuận.”
“Nếu như vậy, đối với sắp xếp sau này của chúng ta, chỉ có trăm hại chứ không có đến một lợi”
“Thứ hai, tuy Bùi Cửu T tôi chỉ nói mà thôi”
“Người đích thân hành động, là Lý Liên Kiệt, hoặc nên nói là, đế quốc Ba Tư…”
“Các cô hiểu ý của tôi rồi chứ?”