• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (123 Viewers)

  • Chương 2971-2985

Chương 2971

Bùi Cửu Thiên cảm nhận được rõ ràng đây là lần đầu tiên anh ta phải đối mặt với áp lực tử vong vô hạn kể từ khi được sinh ra cho tới lúc ngồi vào vị trí này.

Bởi vì lúc này không còn một người nào ở bên cạnh bảo vệ anh ta, trong năm phút này, anh ta chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

“Đùng đùng đùng.”

Ngay khi Bùi Cửu Thiên do dự không biết có nên trèo ra khỏi cống thoát nước hay không, một loạt tiếng súng vang lên.

Sau đó, tấm xi măng vốn không quá chắc chắn dùng để đậy cống thoát nước bắt đầu rung lên rồi rạn nứt.

Bùi Cửu Thiên nhục nhã cuộn mình, trước kia anh ta có bao giờ co rúc tại chỗ như một đống bùn nhão thế này đâu?

Đây là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong đời Bùi Cửu Thiên anh ta!

Trong lúc đang nghiến răng nghiến lợi, Bùi Cửu Thiên cũng khẽ cau mày, trong lòng tràn đầy kinh ngạc, tại sao tay súng bắn tỉa này lại tấn công một cách vô ích như vậy?

Nên biết rằng chỗ nấp của anh ta hiện tại là góc chết, tuy đối phương biết anh ta đang ở đâu, nhưng sẽ không làm gì được anh ta trong thời gian ngắn.

Bình thường, tấm xi măng bên cạnh là bùa cứu mạng của anh ta, nó có thể ngăn chặn mọi công kích.

Nhưng chẳng mấy chốc sắc mặt Bùi Cửu Thiên đã trở nên tối sầm, bởi vì anh ta ngạc nhiên phát hiện theo từng phát sáng của đối phương, tấm xi măng bắt đầu lung lay sắp đổ.

“Không ổn!”

Sau đó cả tấm xi măng ngã xuống, muốn đè chết Bùi Cửu Thiên ngay trong cống thoát nước, “Khốn kiếp!”

Bùi Cửu Thiên không quan tâm cơ thể mình đã bị lộ, lúc này anh ta chỉ có thể thét lớn một tiếng rồi lăn mình ra ngoài.

Nhưng khi cơ thể anh ta vừa lộ ra ngoài, một cảm giác sởn tóc gáy xuất hiện trong lòng anh ta.

Cảm giác nguy cơ của một Chiến Thần không ngừng nói với anh ta, nguy hiểm, nguy hiểm!

“Đùng đùng đùng.”

Một loạt viên đạn mạnh mẽ bay tới.

Bùi Cửu Thiên lăn sang một bên, né tránh ba phát súng nguy hiểm này, trông anh ta cực kỳ chật vật.

Nếu không phải vì cú nổ khi nấy ở tầng hầm ngầm làm anh ta không còn ở trong trạng thái một nửa thời kỳ đỉnh cao.

Với thực lực của Bùi Cửu Thiên, anh ta hoàn toàn có thể dễ dàng tránh được đạn chì của đối phương, sau đó đuổi giết ngược lại.

Chỉ tiếc sự việc đã phát triển tới bước này, nói gì, nghĩ gì cũng vô ích. Anh ta chỉ có thể cố hết sức né tránh, chờ đợi viện binh đến.

“Đừng…”

Khi Bùi Cửu Thiên nấp vào một cây cột đá cẩm thạch bị vỡ, một viên đạn chì xẹt lửa bay tới.

Anh ta cứ tưởng mình chết chắc rồi, vừa định nhắm mắt lại thì lúc này, một bóng người mang theo mùi thơm thoang thoảng chợt lóe qua.

Người phụ nữ mặc áo bào trắng xuất hiện sau lưng Bùi Cửu Thiên, thanh trường kiếm trong tay cô ta khẽ run, kiếm quang chợt hiện.

Một tiếng “Keng” giòn giã vang lên, một viên đạn chì rơi xuống đất.

Người phụ nữ lạnh nhạt, không lùi về sau, cũng không né tránh, mà là thong dong bình tĩnh đứng chính giữa sân.

Nơi đây rõ ràng là một vùng khí họ cò gáy, nhưng khi cô ta xuất hiện lại như biến thành phong cảnh đẹp nhất thế gian.

Đây là Sư Phi Tiên, Thánh nữ của Đạo Quan Ngũ Mai.

Cho dù là Bùi Cửu Thiên đang cực kỳ nhếch nhác, lúc này sâu trong ánh mắt của anh ta cũng hiện lên vẻ nồng nhiệt, bởi vì đây là người phụ nữ anh ta nhớ mong ngày đêm nhưng cầu cũng không được.

“Thánh nữ..”

Vẻ mặt Sự Phi Tiên hờ hững, cô ta không lên tiếng, chỉ đưa mắt nhìn về phía đỉnh một tháp nước được xây dựng từ những năm tám mươi.

Ngay sau đó, có vài người phụ nữ mặc áo bào đạo quan màu xanh lục lao ra từ xung quanh với tốc độ cực nhanh.

Nhìn thấy Thánh nữ Sư Phi Tiên xuất hiện bảo vệ Bùi Cửu Thiên, một bóng người đeo mặt nạ báo ở trên đỉnh tháp nước cách căn biệt thự ma quái khoảng năm trăm dặm nhanh chóng rút lui.
Chương 2972
Bệnh viện Từ Đức, Cảng Thành.
Bùi Lệ Thu vội vàng chạy tới, vừa đợi Bùi Cửu Thiên đang được giải phẫu trong phòng, vừa nghiến răng nghiến lợi nói: “Khốn kiếp, người đàn bà lại đó lại dám gài bẫy Cửu Thiên!”
“Tôi phải giết cô ta!”
“Tôi nhất định phải giết cô ta!”
Bùi Lệ Thu cứ tưởng lần này Tứ công chúa sẽ bị Bùi Cửu Thiên tính kế, ngay cả Lý Liên Kiệt cũng sẽ chết.
Thế nhưng cô ta không ngờ sự hợp tác tưởng chừng như có lợi cho hai bên lại là một cái bẫy.
tử thần có thể ép chết người ta bất cứ lúc nào.
Mười mấy tên thân tín của Bùi Cửu Thiên chết thì không nói, ngay cả Bùi Cửu Thiên cũng suýt bị giết chết.
Nếu như người của Đạo Quận Ngũ Mai không đến nơi kịp thời, giờ phút này, công sức Bùi Cửu Thiên bỏ ra nhiều năm sẽ hoàn toàn mất sạch.
So với nỗi sợ trong lòng, lúc này Bùi Lệ Thu càng phẫn nộ hơn.
“Còn tên khốn Bùi Nguyên Minh, con khốn Bùi Diễm Lan kia nữa, nếu không phải do chúng mượn dao giết người, Tứ công chúa cũng đâu dám chó cùng rút giậu!”
“Đôi nam nữ chó đẻ này cũng phải chết!”
“Người đầu, điều động đội quân tinh nhuệ cho tôi, tôi phải khiến tên khốn Bùi Nguyên Minh nợ máu trả máu!”
Ngay lúc Bùi Lệ Thu đang cực kỳ tức giận, chuẩn bị điều động bình tướng.
Lúc này, cuối cùng của phòng phẫu thuật cũng mở ra.
“Cô út, đừng kích động, cháu không sao”
Bùi Cửu Thiên ngồi trên xe lăn được vài tên thân tín đẩy ra, anh ta nở nụ cười yếu ớt, hờ hững.
nói: “Chúng ta không làm gì được hai người Bùi Nguyên Minh và Bùi Diễm Lan”
“Mặc dù chúng ta đều biết đây là cái bẫy của chúng.”
“Nhưng vấn đề là chúng ta không có bằng chứng gì cả”.
“Cô đừng quên hiện tại Bùi Nguyên Minh là khách quý hàng đầu của Môn chủ Bùi Môn, Bùi Diễm Lan là tổng giám đốc điều hành của tập đoàn tài chính Cảng Thành – Las Vegas”
“Cả hai người họ đều là nhân vật nòng cốt, quyền cao chức trọng trong Bùi Môn tại Cảnh Thành và Las Vegas”.
“Dưới tình huống chưa có bằng chứng xác thực, nếu chúng ta đi bắt người thì kết cục sẽ chỉ giống như Bùi Cửu Phong trước đây, bị đánh gãy xương sống mà thôi.”
Mặc dù vừa bước ra khỏi cửa âm phủ, nhưng trái lại thuốc tế trong ca phẫu thuật đã khiến Bùi Cửu Thiên hoàn toàn tỉnh táo lại.
Đồng thời cũng khiến vẻ mặt anh ta tràn đầy âm u.
“Không có bằng chứng là như thế nào?”
Vẻ mặt Bùi Lệ Thu trở nên lạnh lẽo, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói.
“Hôm đó ở Khu giải trí Thủ Độ, chính tên khốn Bùi Nguyên Minh đã nói chỉ cần Lý Liên Kiệt giết cháu, cậu ta sẽ được sống!”
“Đây không phải là bằng chứng hả?”
“Hôm nay Tứ công chúa gọi điện bảo cháu đi hợp tác, nhưng kết quả thì sao? Đó là một cái | bẫy chết người đã được chuẩn bị kỹ càng từ trước!”
“Hai tên khốn này kẻ xướng người họa, suýt chút nữa hại chết cháu, dù cô không làm phu nhân Long Điện nữa, cô cũng phải giết chết chúng!”
Bùi Cửu Thiên yếu ớt lắc đầu, nhẹ giọng bảo: “Cô út, tuy bây giờ nói câu này không đúng lúc lắm, nhưng cháu vẫn muốn nói với cô.”
“Mỗi khi gặp chuyện lớn phải bình tĩnh…”
“Quả thật rất nhiều người biết chuyện Khu giải trí Thủ Đô, nhưng vấn đề là chúng ta không có video theo dõi hiện trường, nhân chứng có mặt lúc đó cũng vô dụng”.
“Chúng ta nói Bùi Nguyên Minh đã nói, Bùi Nguyên Minh dù chết cũng không thừa nhận thì phải làm sao? Cuối cùng nó sẽ chỉ trở thành vụ án không rõ manh mối thôi!”
“Ngoài ra, cậu ta cũng có thể nói rằng cậu ta nói đùa với Lý Liên Kiệt, ai ngờ Lý Liên Kiệt lại tưởng là thật, lúc đó cháu lại làm được gì cậu ta đây?”
“Về việc kia, Tứ công chúa thật sự gọi chúng ta tới hợp tác, còn nói cho chúng ta biết kế hoạch, cô ta hẹn cháu đến biệt thự trên sườn núi gặp mặt, nói không chừng bây giờ cô ta vẫn đang đợi chúng ta đấy”.
“Do đó, chỉ sợ chúng ta biết biệt thự có ma là một cái bẫy, nhưng chúng ta đã chủ động bước vào, chúng ta không tìm được bằng chứng chỉ trích cô ta”.
“Nếu thật sự đi gây chuyện sẽ chỉ khiến chúng ta trở nên bị động hơn.”
“Lần này cháu đã mất thể diện đủ rồi, đừng đang yên đang lành lại đi gây thêm chuyện nữa.”
Chương 2973

Lúc nói ra câu này, vẻ mặt của Bùi Cửu Thiên hiện lên một chút độc ác.

Không lẽ anh ta định cứ thế là xong sao?

Anh ta không muốn. Nhưng quan trọng là anh ta không có cách nào cả.

Dưới tình huống không có bất kỳ chứng cứ nào trong tay vậy thì đối phương sẽ chiếm được thế thượng phong.

Mọi người đều là những người có địa vị xã hội, rất nhiều lúc không thể làm những chuyện như vậy được.

Lúc này Bùi Lệ Thu nghẹn lời, cô ta cảm thấy rất tức giận trong lòng, cô ta tuyệt đối không thể nuốt cơn giận này xuống được.

Thế nhưng giống như những gì Bùi Cửu Thiên nói, nếu như bây giờ cô ta đi tìm Bùi Nguyên Minh và tự công chúa gây chuyện thì sẽ là rảnh quá không có chuyện gì làm đi gây chuyện với người ta.

Theo lẽ thường tình thì sẽ khó mà phản bác lại được.

Hơn nữa nói năng không tốt còn bị đối phương trả đũa nữa, đến lúc ấy sẽ lại thành ra mất cả chì lẫn chài thật mất.

Nghĩ tới đây cuối cùng thì cơn tức của Bùi Lệ Thu cũng nguôi ngoai đi được phần nào, cô ta cũng đã bình tĩnh hơn: “Lẽ nào cứ bỏ qua chuyện này như thế thật sao? Suýt chút nữa cháu đã chết đấy”

Bùi Cửu Thiên thở dài một cái, anh ta tỏ vẻ suy tư rồi sau đó mới khẽ nói: “Cô út, chưa chắc chuyện này đã không có tác dụng gì với chúng ta đâu, nói một cách khác, hiện giờ trong ngoài bệnh viện đều là người của chúng ta hết cả”

“Bây giờ cháu sẽ tiếp tục nằm trong bệnh viện đóng vai người bị thương nặng và người vô tội, một mặt có thể khiến đối thủ mất đi cảnh giác mê hoặc người bên ngoài. Mặt khác chúng ta có thể dùng thủ đoạn đánh thẳng vào lòng người”

“Chẳng phải cụ bà ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas thích nhất cái chiêu này sao. Chỉ cần chúng ta thông báo bao lần bệnh tình nguy cấp trong một ngày thì cháu không tin bà ấy vẫn có thể ngồi yên được” .

“Có một số chuyện nếu chúng ta làm thì là người bị nắm cán, nhưng có một số chuyện cụ bà.

làm thì chính là cơn thịnh nộ”

“Mượn dao giết người mới là khôn ngoan”

“Còn về chuyện khu giải trí thủ đô, chuyện ma quái ở biệt thự, chuyện Lý Liên Kiệt, chuyện của Tứ công chúa, chúng ta cũng phải từ bỏ tất cả việc âm thầm điều tra, làm ra dáng vẻ như thể bỏ mặc buông xuôi. Đồng thời chúng ta còn phải xác định chuyện ma quái ở biệt thự không hề liên quan gì đến tử công chúa hết! Là thế lực thù địch nào đó muốn phá hoại ngày mừng thọ của cụ bà, cháu đã nhanh chóng phát hiện ra rồi đi ngăn cản nhưng suýt chút nữa cái mạng này của cháu đã không còn nữa rồi.”

“Làm như thế thì không những để người khác biết lúc nào cháu cũng quan tâm tới chuyện của cụ bà ra, mà hơn nữa còn có thể chia cắt mối quan hệ giữa Bùi môn chủ và bà cụ. Để cho cụ bà biết rõ chỉ có cháu trai bà ấy yêu thương nhất mới là người có thể chăm sóc cho bà ấy được thôi.”

“Chỉ có như thế thì cháu mới nắm chắc được chuyện lên nắm quyền ở trong tay trong ngày mừng thọ, cũng để cho cụ bà biết rõ cả nhà chú tư không đáng tin một chút nào.”

Bùi Cửu Thiên hít thở một hơi rồi nói liền một mạch.

Hôm nay là ngày anh ta thập tử nhất sinh nhưng nhất thời không thể báo thù được.

Thế nên cách tốt nhất chính là mượn đao giết người, trong tình huống như thế này thì mình mới chiếm được nhiều lợi ích nhất.

Nếu không phải như thế, anh ta sẽ bị tức chết mất.

Chỉ có thể làm tới mức này, trong lúc bày mưu tính kế thì Bùi Cửu Thiên mới có được cảm giác mưu tính trong màn trường mà quyết định được chiến thắng ở ngoài nghìn dặm.

Bùi Lệ Thu nhìn thấy Bùi Cửu Thiên trong thời gian ngắn như thế đã bình tĩnh lại được, hơn nữa anh ta còn sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa như thế thì cơn giận của cô ta cuối cùng cũng tiêu tạn, sau đó cô ta khẽ nói: “Cửu Thiên à, cháu đúng là đứa con của trời mà”

“Cho dù là ở trong tình huống thế này cũng có thể bình tĩnh như thể được”

“Bùi Diễm Lan sao có cửa thắng được cháu chứ?”

Bùi Cửu Thiên hờ hững nói: “Chẳng qua Bùi Diễm Lan chỉ là con cờ của Bùi môn chủ mà thôi, chúng ta không thể nhầm lẫn đối thủ của mình được chứ?”

Bùi Cửu Thiên nói xong câu này thì lại nghĩ tới một chuyện khác.
Chương 2974

“Đúng rồi cô, cô đi chọn một phần quà long trọng gửi đến Đạo Quận Ngũ Mại giúp cháu.”

Ánh mắt Bùi Cửu Thiên nóng rực, dù đối mặt với tình huống hiện tại vẫn có thể cảm nhận được đáy lòng hơi hưng phấn.

“Ngoài ra thì buông toàn bộ mấy chuyện chúng ta bắt thóp Đạo Quan Ngũ Mai đi, coi như trải lại ân tình lớn của bọn họ. Nói với Đạo Quan Ngũ Mai, Bùi Cửu Thiên cảm ơn ân cứu mạng của Thánh nữ. Chỉ cần Bùi Cửu Thiên còn tồn tại một ngày, Đạo Quận Ngũ Mại vĩnh viễn chính là thánh địa võ học của Đà Nẵng. Bất cứ ai cũng không thể khiêu chiến quyền uy của bọn họ!”

Bùi Lệ Thu khẽ cau mày, cô ta bắt được một phần ý tứ trong lòng Bùi Cửu Thiên. Cô ta. thoáng thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: “Chín ngày, cháu yên tâm đi, Đạo Quan Ngũ Mai vẫn luôn là một trong những thế lực ủng hộ trung thành của cháu. Cho dù không hạ mình đi tìm gã thái giám kia ra mặt cô cũng sẽ khiến Đạo Quan Ngũ Mai tiếp tục làm hậu thuẫn lớn nhất cho cháu”

Bùi Lệ Thu hiền lành nhìn cậu trai mình coi như con trước mặt, ánh mắt thoáng vẻ không đành lòng.

“Nhưng cháu phải nhớ kỹ, dù thế nào cũng không được sinh ra ý tưởng không thực tế gì nhé.

Những cô gái khác trong Đạo Quan Ngũ Mai cháu chơi qua cũng thôi đi, tuyệt đối không thể nhắm vào Thánh nữ Sư Phi Tiên đầu đấy. Cô ấy là người mà Đạo Quan Ngũ Mai dốc lòng bồi dưỡng mà ra, sự thái Ngũ Mai coi cô ấy như con ruột, cô ấy chắc chắn sẽ thành người thừa kế của Đạo Quan Ngũ Mai, cháu nhằm vào cô ấy chính là muốn động vào báu vật của bọn họ, nếu để sư thái Ngũ Mai biết thì bà ấy sẽ giết chết cháu. Đến lúc ấy chúng ta chẳng những thiếu một đồng bọn và chỗ dựa vững chắc mà ngược lại có khi còn tăng thêm một kẻ địch mạnh”

Bùi Lệ Thu cảnh giác vô cùng, tuy đau lòng nhưng chỉ có thể cắt đứt ý tưởng không hiện thực trong lòng Bùi Cửu Thiên.

Bùi Cửu Thiên thở dài một hơi, thản nhiên nói: “Cô út yên tâm đi, cháu đều hiểu mà, cháu chỉ kính trọng Thánh nữ thôi, tuyệt đối không có gì khác.”

“Tốt nhất là không có gì khác, nếu không với chúng ta chỉ là trăm hại không có một lợi mà thôi.

Thánh nữ có thể làm thành đạo của cháu, làm khiên chắn cho cháu, làm chỗ dựa vững. chắc sau lưng cháu, làm quân cờ cho cháu… Nhưng tuyệt đối không thể trở thành người phụ nữ của cháu, đây là mấu chốt của chúng ta.”

Bùi Cửu Thiên trầm tư không nói.

Thấy dáng vẻ anh ta như thế, Bùi Lệ Thu cười thản nhiên: “Yên tâm đi, chỉ cần cháu có quyền thế trong tay, có thể ổn định được địa vị hiện tại của mình, thậm chí càng tiến thêm một bước thì còn lo không có phụ nữ theo sao? Các cô gái nhà đăng đối sẽ có, phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần cũng không thiếu được. Ví như… thời gian này cô sẽ qua lại với nhà họ Long, nhìn thử có công chúa nhỏ nhà bọn họ có xứng với cháu không. Nếu thật sự không hợp cũng không cần vội.”

Bùi Lệ Thu nghiền ngẫm nói tiếp: “Cô nghe nói Đại Long Đầu có một cô con gái, chỉ là vẫn luôn không xuất hiện trước mặt công chúng. Nhưng là nam lớn cưới vợ, nữ lớn gả chồng, nói không chừng buổi quốc lễ Đại Long Đầu mời năm môn phiệt lớn đến chính là cơ hội của chúng ta…”

Bùi Cửu Thiên hít sâu một hơi khí lạnh: “Liên hôn với Đại Long Đầu ư? Nhưng Đại Long Đầu chính là… Người nhắm vào con gái của Đại Long Đầu chắc chắn không ít đâu, vì một khi thành công tương đương với trở thành phò mã quyền cao chức trọng của một quốc gia rồi. Bùi Môn ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas chúng ta trong năm môn phiệt lớn lại chỉ xếp hạng lót đáy, liệu có cơ hội thật sao?”

Bùi Lệ Thu vô cùng bình tĩnh: “Nếu chúng ta xếp hạng cao mới là không có cơ hội ấy. Dù sao đối với đế vương mà nói, thứ ông ta cần là sự cân bằng. Nếu để một nhà độc đại thì Đại Long Đầu cũng sống thấp thỏm bất an…”
Chương 2975

Bùi Cửu Thiên trầm ngâm suy tư lời Bùi Lệ Thu một lát, sau đó mới nhẹ giọng nói: “Cô út, tạm thời đừng nghĩ xa như vậy. Chúng ta cứ giải quyết xong phiền toái trước mắt đã. Nếu không thể lên cầm đầu Bùi Môn ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas này thì cũng đừng mơ tưởng làm phò mã của nước khác làm gì… Chuyện chúng ta cần làm ngay bây giờ là thả tin tức ra, có tin gì đều thả cả ra đi..”

Bùi Lệ Thu hít sâu một hơi, cô ta cũng hiểu được ý tứ của Bùi Cửu Thiên.

Việc gấp bây giờ là mượn thể bố trí tốt bữa tiệc mừng thọ. Không cần biết là làm cho cụ bà tức giận hay đau lòng đều được, chỉ cần có thể thương vị thì mọi chuyện đều dễ bàn.

Trong khi Bùi Lệ Thu và Bùi Cửu Thiên cảm thấy sống sót sau tai nạn, đồng thời dự mưu chuyện tiếp theo thì Bùi Văn Minh đang nghe Thôi Văn Triết hội báo tình huống.

“Diệp ít, Tứ công chúa thật sự ra tay với Bùi Cửu Thiên. Nhưng cô ấy bắt đầu dùng không ít thế lực ngầm giấu ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas hai thành, bại lộ không ít quan hệ.

Bên chỗ chị tôi đã có người theo vào. Nhanh thôi, chúng ta có thể thăm dò rõ toàn bộ người giấu trong chỗ tối ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas và cùng ngày không rơi đế quốc.”

Nói tới đây, vẻ mặt Thôi Văn Triết tràn đầy thán phục.

Tuy bây giờ Tổng giáo đầu không đích thân làm gì cả, nhưng anh ấy chân chính có thể lật tay.

làm mưa, úp tay làm gió.

Một đoạn video, một tấm ảnh chụp đã quấy cho thành phố Luna tại ngàn dặm xa xôi gà chó không yên, cũng làm cho rất nhiều thứ trồi lên trên mặt nước.

Lúc này không cần biết chuyện kế tiếp phát triển thế nào, ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, thế lực ngày không rơi đế quốc đại biểu cho Tứ công chúa nhất định sẽ đối lập với thế lực bên phía Bùi Cửu Thiên, không chết không ngừng.

Mà lúc này Bùi Cửu Thiên cũng đã thừa nhận đả kích rất lớn.

Không chỉ là đả kích đến từ người bên cạnh, còn là đả kích về uy tín của anh ta, năng lượng và địa vị cũng gặp bấp bênh nghiêm trọng.

Nói đơn giản là Bùi Văn Minh dùng cách dễ dàng nhất thắng hơn dùng ngàn quân vạn mã.

“Đáng tiếc là Bùi Cửu Thiên không chết”

Trên mặt Bùi Văn Minh không có rung động gì nhiều.

“Nhưng thôi, tốt xấu gì cũng là chiến thần vừa tăng cấp, tuy nghe nói là cần thuốc thăng lên, nhưng dù sao cũng từng ra chiến tuyến, không dễ chết như thế. Làm tôi bất ngờ là diệp Thiếu chủ này cũng thật không phải người thường, chuyện đến nước này rồi còn không sai người đến tập kích giết tôi hoặc xử lý Tứ công chúa. Khả năng nhẫn nhịn này thật siêu việt sự tưởng tượng của tôi…”

Thôi Văn Triết bản năng nói: “Có lẽ là anh ta không dám “

Bùi Văn Minh cười lắc đầu: “Người như anh ta có gì mà không dám chứ. Nhưng tôi đoán sau khi đi một chuyến quỷ môn quan về, Bùi Cửu Thiên đã bình tĩnh lại rồi. Chuyện lần này nếu anh ta không công khai trả thù thì chắc chắn sẽ mượn lực đánh lực, nghĩ mọi cách nhân cơ hội đoạt càng nhiều chỗ tốt … Thậm chí, rất có thể sẽ chơi khổ nhục kế, phá hư bố trí tỉ mỉ mấy ngày nay của chúng ta, khiến anh ta càng thuận lợi thượng vị…”

Thôi Văn Triết vừa định nói cái gì nhưng di động của anh ta đã rung lên.

Sau khi nghe máy, vẻ mặt anh ta sa sầm, nói với Bùi Văn Minh: “Diệp ít, anh tính toán thật không sai li nào. Bên phía Bùi Cửu Thiên vừa truyền ra tin tức nói sự kiện xảy ra ở biệt thự Quỷ ốc là do bên thể lực đối địch cố ý muốn phá hỏng sinh nhật của cụ bà. Sau khi Bùi Cửu Thiên nghe tin lập tức làm gương cho binh sĩ, giết thẳng vào, bây giờ đã bị trọng thương. Bên phía bệnh viện còn đưa ra thông báo bệnh tình nguy kịch. Còn nghe nói cụ bà biết tin liền đau lòng đến không uống nổi cháo tổ yến nữa.”
Chương 2976

Bùi Nguyên Minh híp mắt lại, biểu cảm trên mặt vẫn không thay đổi. Một lát sau, anh cười cười nói: “Tôi nghe nói lúc cụ bà của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas này còn trẻ được xưng là Sát Nhân Vương”

“Năm xưa, rất nhiều người của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas phản kháng, nhưng họ bị bà ta giết phơi thây đầy đồng, máu chảy thành sông.”

“Có chuyện này không?”

Thôi Văn Triết trầm giọng nói: “Đó đều là bản án năm xưa rồi. Năm xưa, Lão Môn chủ của Bùi Môn đã hạ lệnh cấm bàn tán về chuyện này nên tất cả đều chỉ là lời đồn mà thôi, chẳng ai biết là thật hay là giả”

“Nhưng bà ta cũng là nhân vật cấp bậc Tây Thiên Như Lai đấy nhé”

“Nếu như khổ nhục kế của Bùi Cửu Thiên thành công, bà cụ sẽ bị đuổi ra ngoài. Như vậy bên Bùi Diễm Lan sẽ phải chịu áp lực rất lớn”

Bùi Nguyên Mình cười thản nhiên nói: “Sợ cái gì chứ. Người muốn phá hỏng ngày sinh nhật cũng chẳng phải chúng ta. Bọn mình là công dân tốt. Cậu quên rồi sao? Đồng Hoài An còn nợ tôi cái bằng khen công dân tốt đấy!” .

“Nhưng nếu Tây Thiên Như Lai chuẩn bị ra tay, chúng ta có nên giúp Tứ công chúa một tay không? Ngộ nhỡ cô ta không đấu lại được cụ bà này thì sao? Tôi sẽ rất nhức đầu.”

Nói tới đây, Bùi Nguyên Minh đổi đề tài, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười: “Thiếu chủ Lý – Vương Giả Trở Về của chúng ta sao rồi? Đã quỳ xuống đất cầu xin tha thứ chưa? Tôi vẫn chờ anh ta ra ngoài giúp Tứ công chúa của anh ta mở mang bờ cõi đấy”

Thôi Văn Triết nghe vậy thì khẽ nói: “Cậu Minh, tôi đã nhốt anh ta vào phòng điều hòa bốn mười tám tiếng theo chỉ thị của anh rồi. Ngoài việc mỗi giờ đưa cho anh ta một chén cà phê có mùi phân, tôi còn bảo người cứ hai tiếng đồng hồ lại dùng nước lạnh giúp Thiếu chủ Lý tỉnh táo một chút.”

“Về phần điều hòa thì chắc chắn là mở cỡ to nhất rồi. Không thể ngờ một Chiến Thần kiêu ngạo khó thuần lại rơi vào tình cảnh người không ra người như thế này.”

“Tôi nghĩ chẳng bao lâu nữa vị Chiến Thần họ Lý này sẽ tè cả ra quần..”

“Tốt lắm” Bùi Nguyên Minh cười nhạt.

“Không thể không thừa nhận, cái trò mà Cơ quan hành chính của Cảng Thành dùng để đối phó với đám tham quan lại hay ho đến vậy. Kẻ kiêu ngạo khó thuần như vậy nhưng cũng sắp không trụ nổi nữa. Nếu như vậy, tôi nói cái gì, làm cái gì với anh ta thì người kia cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời”

Chọn được cách đối phó với Lý Liên Kiệt cũng được coi là một thành tích đáng nể của Bùi Nguyên Minh. Dù sao anh cũng rõ ràng đối với người cấp bậc Chiến Thần như thế này, việc chém giết chẳng có nghĩa lý gì, trái lại sẽ càng khiến người kia kiêu ngạo không khuất phục.

Chỉ có thủ đoạn đối phó với đám tội phạm, quan tham ô này mới có thể đập tan cái ý chí mà anh ta vốn cho rằng không gì có thể phá vỡ kia.

“Đi thôi, chúng ta đi gặp Thiểu chủ Lý – Chiến Thần Lý Liên Kiệt thôi” Bùi Nguyên Minh đứng lên, dùng khăn giấy lau tay.

“Tiện thể chuẩn bị một chút trà bánh cho tôi”

Thôi Văn Triết khẽ vuốt cằm, sau đó lập tức đi sắp xếp.

Mười phút sau, trong một gian phòng điều hòa ở tầng hầm của Khu giải trí thủ đô, một chiếc bàn ăn dài được đặt ở vị trí chính giữa, bên trên là vô số bánh kẹo và trà của Cảng Thành. Chỉ tính trà đã có mấy chục loại, mùi thơm xông vào mũi khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Đối diện bàn ăn là một người bị xích trên một chiếc ghế thép đặc chế. Toàn thân người này ướt sũng, đang run lên cầm cập. Mặt mũi anh ta hốc hác, môi khô nứt nẻ, không hề giống một Chiến Thần hăng hái, một thiếu chủ oai nghiêm như lúc trước nữa.

Khí thế ngang ngược, kiêu ngạo lúc trước nay đã biến mất hoàn toàn. Nhìn cốc cà phê trước mặt, anh ta không kìm được run rẩy. Vì phải chịu cái lạnh cực độ, cộng thêm bị bỏ đói nên anh ta không chịu được đã uống mấy cốc cà phê, chẳng khác nào uống thuốc độc để giải khát.

Giờ phút này cổ họng của Lý Liên Kiệt đau nhói, dạ dày như bị lửa thiêu. Bây giờ, anh ta có khát vọng vô tận với đồ ăn và nước uống.
Chương 2977

“Rắc..”

Vào lúc này, cửa lớn của phòng điều hòa bị một người đá văng. Bùi Nguyên Minh mặc một chiếc áo Hoodie ấm áp, bưng một chén trà Phổ Nhĩ tiến vào. Anh vô tư ngồi ở bàn ăn đối diện, híp mắt nhìn Lý Liên Kiệt.

Vào giây phút nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, sâu trong mắt anh ta lóe lên một tia thù hận. Nhưng chẳng mấy chốc, vẻ thù hận này đã tan thành mây khói, trong mắt vị Chiến Thần này không còn ý chí chiến đấu nữa.

Hai ngày qua, anh ta không ngủ không nghỉ, lại còn phải chịu cái lạnh thấu xương. Ngay từ đầu, Lý Liên Kiệt còn có thể miễn cưỡng chống cự nhờ vào thực lực và ý chí mạnh mẽ của bản thân.

Nhưng vì lúc trước dùng thôi miên cường độ thấp quá độ nên ý chí của Chiến Thần không chịu được bao lâu.

Chỉ có thể nói, Lý Liên Kiệt tự tạo nghiệt nên phải chịu hậu quả. Nếu anh ta không sử dụng thôi miên cường độ thấp quá nhiều lần, có lẽ sẽ chịu đựng được một thời gian. Chỉ tiếc, trên đời này không có nếu như.

“Tên họ Bùi kia, rốt cuộc cậu muốn thế nào?”

Mặc dù ý chí sắp suy sụp, nhưng khóe mắt anh ta vẫn giật giật thấy cảnh tượng trước mắt này.

Lý Liên Kiệt chậm rãi nói, chỉ có điều giọng nói của anh ta chẳng khác nào người sắp chết. Bùi Nguyên Minh thản nhiên uống một hộp trà, sau đó cười cười nói: “Thiếu chủ Lý, chào anh.

Một ngày không gặp anh mà như cách xa ba năm. Anh nói xem, sao anh lại vô dụng như vậy chứ?” .

“Nếu ngày đó, anh bắn một phát súng vào trán của Bùi Cửu Thiên, giết chết anh ta thì bây giờ dù anh có lưu vong ra nước ngoài, cũng không rơi vào tình cảnh như lúc này”

Bùi Nguyên Minh bước lên phía trước, vỗ vỗ vào mặt Lý Liên Kiệt, đồng thời đổ nước trà ấm áp lên mặt anh ta. Chén nước trà khơi dậy khát vọng sống trong Lý Liên Kiệt. Nó cũng giúp đôi môi khô nứt nẻ của anh ta được ẩm ướt.

Lý Liên Kiệt cố gắng lè lưỡi ra liếm, nhưng khi nhìn thấy nụ cười mỉa mai của Bùi Nguyên Minh thì anh ta sững người lại, giống như bị sét đánh. Lý Liên Kiệt biết động tác này của mình, đã khiến bản thân mất hết tôn nghiêm trước mặt Bùi Nguyên Minh. Anh ta ngây ra một lúc lâu rồi mới chậm rãi nói: “Bùi Nguyên Minh, rốt cuộc cậu muốn thế nào?”

Anh cười đáp lại: “Tôi chẳng muốn thể nào cả. Tôi chỉ hoàn thành trận cá cược giữa chúng ta thôi. Nếu Bùi Cửu Thiên vẫn còn sống khỏe mạnh thì cái mạng này của anh thuộc về tôi. Bây giờ, anh chỉ là một con chó của tôi thôi, hiểu chưa? Tôi muốn anh chết thì anh phải chết. Tôi bảo anh sống, anh mới được sống.”

Bùi Nguyên Minh híp mắt lại, trên mặt là nụ cười lạnh lùng: “Nhưng con người của tôi luôn thích cho người khác cơ hội. Dù bây giờ, anh chỉ như một con chó trong mắt tôi, nhưng tôi vẫn muốn cho anh một cơ hội”

“Người đâu, cởi trói cho Thiếu chủ Lý của chúng ta.”

Bùi Nguyên Minh cười cười bảo Thôi Văn Triết cởi trói cho Lý Liên Kiệt, sau đó tự tay rót một chén trà Phổ Nhỉ đặt ở trên mặt bàn trước mặt anh ta. Anh lấy một khẩu súng lục ở trong ngực áo ra, đặt ở bên cạnh.

“Anh nhìn đi, tôi đối xử với anh vẫn coi là khách sáo, phải không?”.

“Bây giờ, tôi cho anh cơ hội cuối cùng. Một là cầm súng lên để kết thúc sinh mệnh của mình, tôi sẽ tôn trọng anh như một người đàn ông. Ngày này năm sau, tôi sẽ đốt cho anh chút tiền giấy.

Hai là anh uống hết chén trà này, sau đó quỳ xuống.”

“Đương nhiên, quỳ gối cũng chẳng nhục nhã gì. Dù sao, Tứ công chúa cũng từng quỳ trước mặt tôi vì cái mạng nhỏ này của anh. Ngay cả công chúa của đế quốc Ba Tư cũng quỳ gối được, kẻ giả dạng làm người nước ngoài như anh có gì mà không quỳ nổi?”
Chương 2978

Toàn thân Lý Liên Kiệt run lên. Anh ta biết rõ lựa chọn mà Bùi Nguyên Minh cho mình là gì. Một là tự sát, hai là làm chó của anh. Ngay cả việc bảo mật Chiến Thần làm chó mà Bùi Nguyên Minh cũng nghĩ ra được.

Vào giờ phút này, Lý Liên Kiệt cực kỳ tức giận. Chút tôn nghiêm và lý trí cuối cùng còn sót lại nói cho anh ta biết, nếu bản thân thực sự quỳ gối thì cả đời này cũng không thể ngẩng nổi đầu trước mặt Bùi Nguyên Minh. Chỉ có điều, lúc anh ta run rẩy cầm lấy khẩu súng lục trên mặt bàn, trong mắt Lý Liên Kiệt tràn đầy vẻ không cam lòng.

Lần này anh ta trở về không phải để làm chó cho người khác. Lý Liên Kiệt muốn báo thù, còn rất nhiều chuyện cần làm. Nếu anh ta cứ thể chết đi thì còn ý nghĩa gì nữa? Nghiệp lớn mà Lý Liên Kiệt dày công tạo dựng sẽ đổ sông đổ biển.

Bùi Nguyên Minh nhìn anh ta với ánh mắt lạnh nhạt, anh cười và nói: “Thật ra tôi rất tán thưởng lòng can đảm của anh. Thân là người Đại Hạ, nhưng lại làm chó của đế quốc Ba Tư. Thế mà bây giờ còn ở đây tỏ ra can trường với tôi vì tôn nghiêm của một con chó.”

“Đối với anh mà nói, chuyện quỳ xuống này chẳng có chút khó khăn nào. Sáu năm trước, chẳng phải anh cũng đã quỳ một lần rồi sao? Lần đó anh chịu nhục vì trở về báo thù. Sao nào? Lần này không làm được à?” .

“Quỳ gối cũng chẳng phải chuyện nhục nhã gì. Dù sao năm xưa Việt Vương Câu Tiễn cũng có thể nằm gai nếm mật. Ngoan ngoãn làm chó của tôi đi, nói không chừng ngày nào đó tâm trạng của tôi tốt, tôi lại trả tự do cho anh” Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh rất lạnh nhạt, nụ cười lộ vẻ mỉa mai.

Anh biết rõ để đối phó với loại người như Lý Liên Kiệt thì nên khiến anh ta tuyệt vọng tới vô cùng tận, sau đó lại cho một tia hy vọng. Vì thường thường thì đây chính là cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.

“Xì..”

Lúc này, xương bò tiêu đen trên bàn đột nhiên phát ra tiếng dầu xèo xèo, mùi thơm xông vào mũi khiến người ta thèm nhỏ dãi.

“ỰC ực..”

Lý Liên Kiệt nuốt nước bọt. Vào giây phút đó, anh ta run rẩy bưng chén trà Phổ Nhĩ trên bàn lên uống một hơi cạn sạch. Sau đó, Lý Liên Kiệt quỳ sụp xuống đất và run rẩy nói: “Cậu Minh, từ hôm nay trở đi tối chính là một con chó của cậu.” “Tốt lắm!” Bùi Nguyên Minh cười cười, đạp anh ta ngã lăn trên đất.

“Thế thì hãy từ từ hưởng thụ cơm chó mà tôi ban cho đi. Ăn xong thì tắm rửa thay đồ rồi ra ngoài làm việc.”

Lý Liên Kiệt cung kính dập đầu với Bùi Nguyên Minh một cái, sau đó anh ta nhào về phía bàn ăn, ăn như gió cuốn.

Sau khi ra khỏi phòng điều hòa, trong đôi mắt của anh hiện lên vẻ trào phúng. Kẻ có thể quên tổ tiên, nguồn gốc, bán nước cầu vinh thì cho dù có cho thêm một cơ hội còn lại, anh ta vẫn sẽ chọn quỳ gối.

Chiến Thần? Loại người như Lý Liên Kiệt chỉ sỉ nhục hai chữ này mà thôi. Anh ta chỉ có thực lực của Chiến Thần, nhưng lại chẳng có tôn nghiêm của nhân vật bậc này. Đúng là thứ vô dụng.

Sau khi xử lý xong Lý Liên Kiệt, Bùi Nguyên Minh và Thôi Văn Triết gọi điện cho Tứ công chúa đang nóng lòng như con kiến bò trên chảo dầu, mời cô ta cùng đi ăn tối vào hôm sau.

Tứ công chúa hỏi lo lắng về cuộc điện thoại đột ngột của Bùi Nguyên Minh. Nhưng cuối cùng cô ta vẫn lựa chọn đồng ý. Dù là kế hoạch B của đêm nay thất bại hay thứ hai phải gặp anh thì chút kiêu ngạo cuối cùng trong lòng cô ta cũng đã bị áp đảo.

Tứ công chúa biết rõ mình đã thất bại thảm hại trong tay Bùi Nguyên Minh. Vào giờ phút này, cô ta chính là vắt mì mà anh có thể tùy ý đùa bỡn. Bùi Nguyên Minh muốn Tứ công chúa sống thì cô ta có thể sống. Anh muốn cô ta chết thì Tứ công chúa sẽ mất tất cả….
Chương 2979

Buổi tối ngày hôm sau, nhà hàng gần cảng biển Victoria, thành phố Hải Phòng.

Đây là sản nghiệp của Bùi Diễm Lan và cũng là địa điểm dùng cơm tương đối ưa thích của Bùi Nguyên Minh.

Lúc trước cũng ở nơi này, Bùi Nguyên Minh đã giải quyết được Trần Đồng Hoa- một cô gái nổi tiếng ở trên mạng.

Như vậy hôm nay, giải quyết thêm Tứ công chúa ở chỗ này, dường như cũng là chuyện đương nhiên.

Để bày tỏ thành ý của mình, Tứ công chúa đã bao toàn bộ nhà hàng này từ trước, chẳng những chuẩn bị những nguyên liệu cấp cao để nấu ăn, mà còn đặc biệt cử người sang đế quốc Ba Tư vận chuyển một chai Lafei Manor năm 82 về đây bằng đường hàng không, những chuyện này đã làm lộ rõ thành ý của cô ta đối với Bùi Nguyên Minh.

Đối mặt với một bàn thức ăn phong phú thơm ngon, Bùi Nguyên Minh không phải khách sáo mà vung đũa gắp thức ăn liên tục.

Giờ phút này, Tổ công chúa không cùng dùng cơm với Bùi Nguyễn Minh mà cô ta lại cầm một ly rượu chân cao, chậm rãi uống.

Dáng người uyển chuyển của cô ta như phát sáng dưới ánh hoàng hôn, trên cơ thể còn mang theo một mùi hương thơm ngát nhàn nhạt.

Lúc này, vệ sĩ của cô ta đều đã bị điều đi nơi khác, sự đắc ý và vênh váo trên khuôn mặt lạnh lùng đã hoàn toàn biến mất không còn thấy được nữa, chỉ còn vẻ tiều tụy và mệt mỏi.

“Tôi mệt rồi, có lẽ phải nói rằng tôi không làm được rồi.”

Cũng không biết là qua bao lâu, Tử công chúa mới thở dài rồi nói: “Ván này, tôi không bằng anh.”

“Tuy rằng tôi đã tính toán rất nhiều, sắp xếp kĩ càng” “Nhưng mà tất cả đều là số phận”

“Thời khắc mấu chốt của cuộc nội loạn của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, cả hai thành phố và thêm cả anh, điều này đã nói rõ sự thất bại được định trước của tôi”

“Vì vậy, tôi thừa nhận!”

“Cậu Bùi, nói ra tất cả những điều kiện mới của anh đi”

“Nói một điều kiện mà tôi có thể làm được, một điều kiện có thể để cho những người của tôi an toàn quay về.”

“Anh nên biết, trừ khi những thành viên tổ chức này có thể quay về dưới trướng của tôi, nếu không thì cho dù anh có muốn cái gì thì tôi cũng sẽ không thể làm cho anh được.” Nói xong những lời này, trên người của Tứ công chúa lại lộ ra một cảm giác vô lực khó tả.

Ở trước mặt của Bùi Nguyên Minh, vua của cô ta không hề có một chút ý nghĩa nào. Lý Liên Kiệt thua một mạng, kỵ sĩ Bàn Tròn trực tiếp bị giết chết, Thánh Điện Kỵ Sĩ và kỵ sĩ Hoa Kiều chạy tán loạn.

Có thể nói, cơ nghiệp mà cô ta vất vả tích lũy nhiều năm qua, gần như là đã tan thành mây khói chỉ trong một khoảng thời gian ngần ngủi.

Mà một chút sức mạnh cuối cùng của cô ta, chính là quyền kế thừa hoàng thất của đế quốc Ba Tư, giờ phút này cũng có thể vì một lời nói của Bùi Minh Nguyên mà thay đổi.

Chỉ cần bây giờ Bùi Nguyên Minh phát tiết thì ngay lập tức Tổ công chúa sẽ biến thành chó rơi xuống nước.

Nửa quãng đời còn lại, nếu không phải là lưu vong ở nước ngoài, sống trong sợ hãi mỗi ngày thì chính là biến thành đồ chơi của mấy tên quyền quý, mất hết tất cả.

Vì vậy, giờ phút này Tứ công chúa hiểu rất rõ ràng rằng mình đã không còn tư cách để đấu với Bùi Nguyên Minh nữa rồi. Bùi Nguyên Minh có thể đồng ý gặp mặt cô ta, nói không chừng đã là chút từ bi cuối cùng rồi.

Chứng kiến một Tứ công chúa chỉ biết vênh mặt hất hàm sai khiến, nay đã mất đi tôn nghiêm hoàng thất, Bùi Minh Nguyên cũng không ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: “Điều kiện cũng không nhiều lắm, chúng ta nói rõ ràng cái một đi.”

“Tôi muốn đế quốc Ba Tư bắt đầu từ nay về sau sẽ không nhúng tay vào việc của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas nữa”.

Tứ công chúa hơi hơi chần chờ, thế nhưng vẫn hạ giọng đáp lại: “Tôi sẽ cố gắng hết sức”

“Không phải là cố gắng hết sức, mà là nhất định phải làm được.”

“Thứ hai, tôi muốn có truyền tin ra bên ngoài rằng chuyện biệt thự ma quái là do cô thao túng”

“Mà mục đích của cô không phải là để phá hư tiệc mừng thọ của bà cụ Bùi mà là vì Bùi Cửu Thiên phụ tình bạc nghĩa với cô.

“Cô vì anh ta nên mới đến hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, kết quả là bây giờ đã mất hết tất cả, cô muốn kéo anh ta chết theo”.

Tứ công chúa hơi sững sờ, thế nhưng mà vẫn cắn răng nói: “Được, tôi đồng ý”. Tuy rằng việc chủ động công khai chuyện xấu như vậy là chuyện mà Tứ công chúa không muốn. Nhưng mà so với chuyện quỳ gối thì một chút chuyện xấu của công chúa hoàng thất đã tính là gì? Dù sao thì cô ta cũng không chỉ có một người đàn ông là Lý Liên Kiệt.
Chương 2980

“Thứ ba, tôi sẽ trả Lý Liên Kiệt về cho cô, cũng thả tất cả những người của cô ra”

“Mặt khác, nếu cô muốn súng, tôi sẽ cho cô súng, nếu cô muốn người nào, thì tôi cũng sẽ sắp xếp cho cô.

“Tôi hy vọng lúc cô rời khỏi hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, có thể làm một trận ầm ĩ với Bùi Cửu Thiên, anh chết tôi sống”

“Dù sao đi chăng nữa thì đối với những người đàn ông bội tình bạc nghĩa, chúng ta cũng không thể nhẹ tay mà đúng không?”

Sau một hồi trầm mặc, Tứ công chúa mới nói khẽ: “Cậu Bùi, không phải là tôi không muốn đồng ý với điều kiện cuối cùng của anh”

“Mà là tôi đã hiểu được cách làm người của anh và tác phong làm việc của anh”

“Nếu như anh đồng ý trả Lý Liên Kết về cho tôi thì chuyện đó đã nói lên, anh ta đã bị anh bắt chẹt rồi.”

“Tên đàn ông này, chí ít cũng đã là đồ bỏ đi.”

“Đối mặt với tình huống như thế này, thì cho dù anh có cho tôi thêm người, cho tôi sống thì tôi cũng không đối phó được với Bùi Cửu Thiên”

“Đổi một điều kiện khác phù hợp với khả năng của tôi đi”

Thời khắc này, Tứ công chúa đã hoàn toàn mất đi vẻ vênh váo hung hăng, ngược lại, giọng nói còn rất chân thành, vô cùng nghiêm túc mà phân tích mặt lợi, mặt hại với Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh cười cười, nói: “Đúng vậy, tôi rất thích thái độ của cô.”

“Tuy rằng cô không đáp ứng điều kiện này khiến tôi cảm thấy có hơi không vui nhưng tôi cũng đã nhận ra thành ý của cô.”

“Vậy thì tôi sẽ đổi một điều kiện khác”.

“Tôi muốn sau sự việc lần này, cô sẽ tìm lấy cớ rút lui” “Trở về để quốc Ba Tư, tiếp tục chấn chỉnh lực lượng Hoa Kiều dưới tay cô thật tốt.”

“Sau đó, phải sống thật tốt, sống thật lâu vào”

“Nói không chừng là sẽ có một ngày tâm trạng của tôi tốt lên, tôi sẽ đến thành phố Luna một chuyến”

“Không chừng còn có thể giúp cô lên ngôi”

Tứ công chúa hơi sững sờ, trên mặt lộ rõ vẻ khó có thể tin được.

Cô ta tính tới tính lui cũng không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh sẽ đưa ra điều kiện như vậy.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng nói: “Không cần nghi ngờ, cũng không cần cô phải rung động”

“Đế quốc Ba Tư các cô cũng đã để lại nhiều tại mắt ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas như vậy.”

“Tôi không phòng ngừa chu đáo ở thành phố Luna hay sao?” “Cô nên biết rõ, nếu như tôi đã đưa ra điều kiện như vậy, thì chính là tôi thật sự thành tâm muốn cô sẽ khỏe mạnh sống sót”

“Bởi vì chỉ khi cô sống sót, thì mới có giá trị đối với tôi.” “Cố gắng lên” Vừa nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vừa bước lên phía trước, vỗ vỗ bả vai của Tứ công chúa.

Tứ công chúa tỏ vẻ cân nhắc, dù thế nào đi chăng nữa thì cô ta cũng không thể ngờ được, cũng không thoát ra khỏi sự nghi ngờ.

Nếu như Bùi Nguyên Minh đồng ý đứng về phía cô ta thì cô ta quả thật càng có tư cách lên ngôi. Ngay cả khi cái giá phải trả là biến thành con chó.

Nhưng mà…

Nhớ đến ngôi vị vô cùng cao quý kia, nhớ đến vòng nguyệt quế và quyền trượng của nữ vương, đó đều là những thứ mà Tứ công chúa mong đợi cả đời này.

Tại thời khắc này, tất cả về chần chờ trên khuôn mặt của Tứ công chúa đã nhanh chóng biến mất.

Sau khi Bùi Nguyên Minh lau xong ngón tay, quay người rời đi, thì trong nháy mắt, Tứ công chúa từ sau lưng anh đã quỳ xuống một lần nữa, một tiếng “bịch” vang lên.
Chương 2981

Mười giờ đêm chính là thời khắc cảnh đêm mê hoặc nhất của toàn bộ cảng Victoria.

Biết bao nhiêu cặp tình nhân đã từng đi qua từng con phố lớn ngõ nhỏ của cảng Victoria để chứng kiến những thăng trầm của thành phố này.

Vào giờ phút này trong một số câu lạc bộ ban đêm và những nhà hàng cao cấp, còn có những câu chuyện linh tinh được truyền tai nhau.

Cái gì mà có người muốn phá đám tiệc mừng thọ của bà cụ Bùi!

Thiếu chủ Bùi Môn ở thành phố Cảng Thành và Las Vegas liều lĩnh chống trả, vì để bảo vệ an toàn cho bữa tiệc mừng thọ của bà cụ Bùi mà xông vào đánh nhau để rồi mang thương tích nặng, bây giờ bệnh viện Từ Đức cũng đã ba lần thông báo tình trạng bệnh nguy kịch rồi.

Đúng là một người thiếu thuận!

Tấm lòng ấy có thể nói là cảm động cả trời đất!

Có thể thấy rằng, dựa theo những tin tức là cái này mà nói thì ngày tổ chức tiệc mừng thọ đó, bà cụ Bùi đã không để cho Bùi Cửu Thiên lên ngôi, ước chừng sẽ có lỗi với lương tâm.

Thời điểm mọi người còn đang bàn tán xôn xao, thì đột nhiên, tấm màn sân khấu trong quảng trường của cảng Victoria bị ai đó kéo lên.

Ngay sau đó mọi người đều thấy một đám kỵ sĩ mang trang phục lộng lẫy xuất hiện ở trong quảng trường, còn dựng cả võ đài. Khi thấy khung cảnh này, tất cả du khách đều cho rằng đang có tiết mục gì đấy sắp bắt đầu biểu diễn.

“Hôm nay không phải là ngày lễ long trọng gì, sao lại có thể có chuyện như thế này vậy chứ?”

“Chẳng lẽ là chúng ta lại gặp đoàn du lịch trong truyền thuyết hay sao?” “Hình như những người này là Thánh Điện Kỵ Sĩ trong truyền thuyết đó?”

“Tôi nghe nói Tứ công chúa của đế quốc Ba Tư đã đến Cảng Thành, không phải là đêm nay chúng ta lại trùng hợp gặp được cô ấy đi ngang qua đấy chứ?” “Trời ạ, chúng ta lại có được may mắn gặp được người của hoàng gia, quý tộc hay sao?”

Khi Thánh Điện Kỵ Sĩ xuất hiện, bọn họ đều mang theo thần thái và tràn đầy khí thể khiến có người xem tim đập chân run. Bọn họ nhanh chóng hiểu được mọi chuyện.

Tứ công chúa của đế quốc Ba Tư đã xuất hiện ở quảng trường của cảng Victoria, Cảng Thành.

Trong lúc nhất thời, ngoại trừ du khách bên ngoài thì truyền thông trong và ngoài nước đều hội tụ. Đặc biệt là những ký giả của Cảng Thành, cả đám đều như cá mập ngửi được mùi máu tươi, đều điên cuồng nhấn máy chụp hình, chỉ mong rằng có thể đem về được một tin tức chấn động nhất.

Không lâu sau đó, Tổ công chúa mang một bộ trang phục lộng lẫy và khăn che mặt bước ra trước mắt mắt của bao người và vô số ánh đèn huỳnh quang.

“Xin chào các vị khách quý, tôi là Tứ công chúa của hoàng thất đế quốc Ba Tư, cũng là người sẽ kế thừa vị trí đệ tử của đế quốc Ba Tư!” “Lần này tôi đến Cảng Thành, mục đích thật sự không phải là đi tham quan nước ngoài mà là đến để tìm một người đàn ông!” “Một người đàn ông đã phụ tình tôi, một người đàn ông bội tình bạc nghĩa!”

Lời nói của Tứ công chúa khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên, chỉ một câu nói thôi đã khiến toàn quảng trường bùng nổ.

Công chúa? Người đàn ông? Bột tình bạc nghĩa?

Có thể nói bất kì một danh từ nào cũng đủ để khiến người ta viết ra một tiêu đề bài báo nóng hổi.

Nhiều du khách có mặt ở đây đã phải há hốc mồm kinh ngạc.

Mà một số ít người của Cảng Thành vô cùng tôn thờ đế quốc Ba Tư đều thấy vô cùng phẫn nộ, nghĩ rằng sao lại có người có thể bội tình bạc nghĩa đối với Tứ công chúa!

Vẻ mặt của Tứ công chúa lạnh nhạt, cô ta bỏ qua phẫn nộ của mọi người, rồi sau đó lại tùy ý vung tay lên, một bức ảnh ngay lập tức xuất hiện trên màn hình cực lớn.

Trên màn hình, hình ảnh của người phụ nữ vô cùng mơ hồ, nhưng có thể nhận ra đó là Tứ công chúa. Còn hình ảnh của người đàn ông thì lại vô cùng rõ ràng, khuôn mặt tuấn tú, thân hình cao gầy.

Hai người ôm nhau dưới màn đêm của cảng Victoria, nhìn mưa pháo hoa ở phía xa xa, trông có vẻ vô cùng hạnh phúc.

Đây là tấm hình mà Bùi Cửu Thiên chụp với Sư Tuệ Lan ngày trước.

Chỉ có điều bây giờ hình ảnh của Sư Tuệ Lan đã được làm mờ đi, thế nhưng bóng hình của Bùi Cửu Thiên lại vô cùng rõ ràng…
Chương 2982

Bóng hình của Bùi Cửu Thiên ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas này thật sự đã không phải là bí mật gì, có rất nhiều người đã nhận ra chỉ trong nháy mắt.

Mà khi Tổ công chúa nói về tên đàn ông cặn bã kia, bây giờ hình ảnh của thiếu chủ Bùi Cửu Thiên của Bùi Môn ở thành phố Cảng Thành và Las Vegas lại thình lình xuất hiện, mọi người lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Từ xưa đến nay, công chúa nên xứng với vương tử, Bùi Cửu Thiên xứng với Tử công chúa cũng là điều hiển nhiên, hoàn toàn có thể chấp nhận được!

Tứ công chúa nhận thấy có thể thu hút ánh mắt của mọi người một cách nhanh chóng, thế nên cô ta lại tiếp tục thản nhiên nói: “Nếu như tất cả mọi người đều đã nhận ra tên đàn ông bội tình bạc nghĩa này vậy thì có một số chuyện trở nên dễ bàn hơn rồi!”

“Ở tại đây, tôi tuyên bố chịu trách nhiệm với những chuyện ma quái ở biệt thự vào sập tối ngày hôm qua!”

“Sở dĩ tôi làm ra những việc như vậy, đều là vì Bùi Cửu Thiên!”

“Tôi sẽ cùng đi vào chỗ chết với tên chó khốn nạn đó!”

“Tên đàn ông khốn nạn đó rõ ràng còn muốn phủi bỏ mọi quan hệ” “Tôi sẽ không để hắn ta thực hiện được nguyện vọng đó!” “Cũng có thể coi rằng tôi đã liều mạng vứt bỏ mặt mũi của một công chúa, tôi sẽ không thể cho hắn sống dễ dàng!”

“Bùi Cửu Thiên, hôm nay tôi đứng ở đây để nói cho anh biết!”

“Nếu như anh dám bội tình bạc nghĩa đối với tôi, thì tôi sẽ đánh một lần, hai lần!”

“Anh cứ chờ đó cho tôi!”

“Đi!”

Vừa dứt lời, Tứ công chúa đã quay người rời đi.

Chỉ bằng vài câu nói đơn giản, trong nháy mắt đã phá hủy toàn bộ vở kịch lừa dối mà Bùi Cửu Thiên dựng lên.

Đồng thời cũng khiến cho Bùi Cửu Thiên trở tay không kịp.

Có đánh chết thì anh ta cũng không nghĩ rằng Tứ công chúa sẽ làm như vậy.

Lúc Tứ công chúa lên sân khấu biểu diễn, Bùi Nguyên Minh đứng trong đám người cũng giơ ngón tay cái về phía cô ta. Không thể không thừa nhận, quả nhiên người phụ nữ này không hề đơn giản.

Không chỉ là tàn nhẫn với chính mình, mà cũng vô cùng tàn nhẫn đối với đối thủ.

Đúng là một người không ra tay thì thôi, chứ một khi đã ra tay thì luôn đánh thẳng vào điểm trí mạng của người khác.

Xảy ra chuyện như thế này thì e rằng tấm bằng hiếu thảo của Bùi Cửu Thiên cũng hoàn toàn bị đập phá.

Ba lần thông báo bệnh tình nguy kịch kia của anh ta, cũng sẽ biến thành trò cười.

Mà tổn thất của Tử công chúa bây giờ, chỉ là sự trong sạch của bản thân mà thôi.

Chẳng qua là, đế quốc Ba Tư luôn luôn không sợ mấy tin tức bên rìa này, vì vậy chuyện này không hề có ý nghĩa gì đối với Tứ công chúa.

Nhưng đối với Bùi Cửu Thiên, lại là một đòn trí mạng. Nhìn bóng dáng đang xa dần của Tổ công chúa, Bùi Nguyên Minh lại nhìn về tòa cao ốc của Bùi Cửu Thiên. Khoảng cách từ đây đến nơi đó chắc chắn không quá năm trăm mét. Cũng không biết Bùi Cửu Thiên đang trốn ở trong đó để dưỡng thương”, sau khi biết chuyện này sẽ có biểu cảm gì đây.

“Rầm!”

“Con khốn!”

“Con khốn đó có ý gì?” “Tôi bội tình bạc nghĩa với cô ta khi nào chứ?”

“Ngay cả lông mày của cô ta tôi cũng chưa từng đụng đến!”

“Sao cô ta lại bôi nhọ tôi?”

“Con điên này!”

Trên ghế salon, Bùi Cửu Thiên nóng nảy nhảy dựng lên.

Anh ta kiềm chế không được mà đập luôn điện thoại, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Đêm nay anh ta đã làm rất nhiều chuyện, muốn để danh tiếng hiếu thảo của mình vang dội khắp Cảng Thành.

Thế nhưng Tứ công chúa lại xuất hiện và làm ra những chuyện như vậy khiến anh ta không thể nào hiểu được, trong lòng càng dâng lên cảm giác nguy hiểm không rõ ràng.

Rốt cuộc là ai, là ai đã vô số lần vượt mặt anh ta.

Nửa bước vô cùng đơn giản như thế này, đã có thể đạp anh ta xuống đến tận đáy, có thể nói, giờ phút này anh ta đã rơi vào tình hướng tiến thoái lưỡng nan.

Vẻ mặt của Bùi Lệ Thu vô cùng kinh ngạc nhìn cảnh này.

Một lát sau, cô ta không nhịn được, khuôn mặt tràn đầy ngờ vực nhìn Bùi Cửu Thiên: “Cửu Thiên, con nói thật cho cô biết, rốt cuộc con có biết người này hay không?”
Chương 2983

“Cháu có biết rằng không thể tùy tiện đụng vào phụ nữ của Hoàng tộc Đế quốc Ba Tư không hả? Nếu như là dòng chính có huyết thống cao quý thì cũng thôi đi, nhưng mà người phụ nữ này chỉ là một đứa con lại, một đứa con lại mà thôi!

Cháu thật sự cho rằng có cô ta ở bên cạnh sẽ mang lại lợi ích gì cho cháu sao? Có khi cô ta chỉ coi trọng quyền thế và sức mạnh trong tay cháu mà thôi. Cửu Thiên, sao cháu lại ngốc như vậy, ngay cả loại đàn bà này mà cũng đụng vào là sao hả?

Lấy thân phận và địa vị của cháu thì có loại đàn bà nào mà không lấy được vào tay cơ chứ? Tại sao lại phải đụng vào cô ta…” .

“Điều quan trọng nhất là đứa con lai này chẳng học được cái gì ra hồn, thế mà lại học được cái kiểu không biết xấu hổ của phụ nữ Đế quốc Ba Tư. Cô ta lại còn công khai chuyện tình cảm của hai người nữa chứ! Sao cô ta có thể làm như vậy? Tại sao cô ta lại dám làm như vậy cơ chứ?

Bây giờ, tất cả mọi người đều cảm thấy Bùi Cửu Thiên cháu là một thằng đàn ông bội tình bạc nghĩa. Mặc dù điều này ở trong giới thượng lưu cũng chẳng có gì, nhưng lỡ may bị Cụ bà nghe được thì..” .

Vẻ mặt Bùi Lệ Thu rất khó coi, cô ta cứ líu lo nói mãi không ngừng, đầu còn sự bình tĩnh lúc trước nữa.

Bởi vì bản thân cô ta cũng là phụ nữ, cho nên cô ta mới có thể hiểu được chuyện lần này sẽ ảnh hưởng đến Bùi Cửu Thiên nhiều như thế nào. Đây cũng không phải là về mặt thực lực, nhưng trước mắt thì e rằng danh dự của Bùi Cửu Thiên sẽ bị hủy hoại mất. Đặc biệt là thời điểm mấu chốt khi anh ta sắp lên nắm quyền.

Một chiều rút củi dưới đáy nồi này của Tử công chúa gần như sẽ phá hủy tương lai của Bùi Cửu Thiên.

“Cô út, cô đừng tức giận, cháu chưa từng chạm vào người phụ nữ kia, cháu có thể giơ tay lên trời thề luôn đó!”

Lúc này, sắc mặt Bùi Cửu Thiên đen thui, anh ta lạnh lùng nói. Mới rồi anh ta đã tự ngẫm lại những chuyện trong quá khứ, mặc dù Bùi Cửu Thiên anh ta có rất nhiều phụ nữ, nhưng mà nghĩ kiểu gì cũng không có cái cô Tứ công chúa này mới phải. “Thật sự không có sao?”

Bùi Lệ Thu hơi ngẩn ra, hỏi lại: “Nhưng nếu cháu chưa từng ngủ với cô ta, vậy tại sao cô ta lại chỉ trích cháu như thế chứ?”

Bùi Cửu Thiên im lặng một lúc lâu, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Có khi nào vì chúng ta muốn xây dựng hình tượng đứa con có hiếu nên hai người Bùi Nguyên Minh và Bùi Diễm Lan mới ra tay không? Bọn họ cố ý để Tứ công chúa ra tay làm loạn tùng phèo hết cả lên, đâm sau lưng cháu một cái, khiến cháu bị người ta chỉ trỏ, đồng thời cũng đẩy cháu lên đầu sóng ngọn gió”

Bùi Lệ Thu nhăn tít mày lại, một lúc lâu sau mới nói: “Đám Bùi Nguyên Minh thật sự có năng lực đến vậy sao? Có thể khiến công chúa của một nước làm ra loại chuyện như thế này?”

“Có.”

Bùi Cửu Thiên hít một hơi thật sâu và nói: “Cô đừng quên rằng Lý Liên Kiệt vẫn còn đang nằm trong tay Bùi Nguyên Minh, nếu lấy tính mạng của anh ta ra để uy hiếp thì người đàn bà điên Tứ công chúa kia có thể làm ra bất kỳ chuyện gì. Chuyện ma quỷ ở biệt thự không phải chính là bằng chứng lớn nhất sao?”

Bùi Cửu Thiên hơi gật đầu, nhìn từ góc độ này thì kẻ chủ mưu đứng đằng sau là ai đã quá rõ ràng rồi. Điểm duy nhất khiến người ta phải đau đầu đó là không tìm thấy bất kỳ chứng cứ nào cả.

“Được rồi, bây giờ không phải là lúc để truy cứu trách nhiệm thuộc về ai hay nguyên nhân là gì.

Vấn đề chúng ta cần giải quyết lúc này là phải làm sao bây giờ?”

Bùi Cửu Thiên cưỡng ép chính bản thân mình phải tỉnh táo lại, sau đó, anh ta nhấn vào một cái nút ở trên màn hình máy tính. Ngay lập tức, một đám thuộc hạ thân tín của anh ta đi vào.

Quách Tuấn Anh, Bùi Văn Kiên, Hứa Tuyết Kỳ…

Nhìn những người tài giỏi bên cạnh mình, lúc này Bùi Cửu Thiên mới nở một nụ cười, nói: “Nói ngắn gọn, chuyện xảy ra ở bên ngoài chắc mọi người cũng biết rồi… Tứ công chúa lên tiếng tố cáo đã phá hủy cục diện mà chúng ta khó khăn lắm mới tạo ra được. Đối với tình hình trước mắt, mọi người cảm thấy thế nào?”.
Chương 2984

Mọi người anh nhìn tôi tôi lại nhìn anh.

Một lát sau, Bùi Văn Kiên mới bước ra và nói nhỏ: “Thiếu chủ Bùi, nguy cơ trong chuyện này thật sự rất lớn, điểm mấu chốt của vấn đề không phải là chuyện này có phải thật hay không, mà là ở chỗ nó ảnh hưởng tới danh dự của anh.

Đặc biệt là ở thời khắc mấu chốt lúc anh sắp lên nắm quyền như bây giờ, nếu như sự ảnh hưởng lan ra tới nước ngoài thì có thể Bùi Môn chủ sẽ lấy điều này làm cái cớ không để anh lên nắm quyền nữa.

Bởi vậy, việc cấp bách nhất lúc này là phải nhanh chóng tìm ra người phụ trách truyền thông của các nước khác, giải quyết và dàn xếp với từng người một, nên đưa bao nhiêu tiền thì đưa bấy nhiêu tiền!

Sau đó, chúng ta lại thuê người lên mạng xây dựng lại hình tượng của Thiếu chủ Bùi. Tuy mất bò mới lo làm chuồng, nhưng cũng không phải là không kịp…”

Bùi Cửu Thiên hít sâu một hơi, mặc dù bắt một người có thân phận như anh ta phải ăn nói khép nép với mấy người phụ trách truyền thông kia khiến anh ta rất khó chịu, nhưng mà chuyện đã đến nước này rồi, tất nhiên anh ta cũng hiểu rằng bản thân phải cư xử lễ độ và đúng mực.

Nghĩ đến đây, Bùi Cửu Thiên hít sâu một hơi, sau đó nói: “Nếu đã như vậy, vì để giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt, tôi quyết định.”

Đinh…

Đúng lúc này, điện thoại của Quách Tuấn Anh đột nhiên reo lên. Sau khi nghe máy, vẻ mặt anh ta sầm xuống, nghiêm túc nhìn. về phía Bùi Cửu Thiên, nói: “Thiếu chủ, xảy ra chuyện lớn rồi.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà tin tức đã lan truyền đến các phương tiện truyền thông trong và ngoài nước, bây giờ đã leo lên top mười độ phổ biến trên mạng rồi. Có kẻ bỏ tiền ra thuê một đống người lên mạng nói xấu anh.

Đây chẳng phải là một sự kiện bình thường nữa, mà là một sự kiện mang tính công kích!

Ngay cả bên phía Đạo Quan Ngũ Mai cũng gọi điện đến dò hỏi rốt cuộc chuyện này là thế nào, nếu Thiếu chủ Bùi anh là loại người này thì có lẽ Đạo Quan Ngũ Mai sẽ truy hỏi về nguyên nhân cái chết của Sư Tuệ Lan.”

Những chuyện khác thì không sao, nhưng ngay khi mấy chữ Đạo Quan Ngũ Mai và Sư Tuệ Lan vừa phát ra thì vẻ mặt Bùi Cửu Thiên trở nên rất khó coi.

Bùi Cửu Thiên và Bùi Lệ Thu nhìn nhau một cái, hai người đều có cảm giác áp lực to lớn như mây đen kéo đến, gió nổi lên báo hiệu cho cơn giông sắp đến. “Cửu Thiên, không kịp nghĩ cách đối phó khác nữa rồi.”

Sắc mặt Bùi Lệ Thu rất khó coi, cô ta nói: “Bây giờ chúng ta chỉ có thể mời Cụ bà ra tay thôi!

Cũng may mà chúng ta đã đề phòng trước, mấy ngày nay ba cháu đều ở cùng Cụ bà, chứ không thì lần này xong đời thật rồi!”

Nghe thấy hai chữ Cụ bà, đám Quách Tuấn Anh đều có chút ngạc nhiên, vẻ mặt người nào người nấy trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Mười hai giờ đêm.

Bùi Lệ Thu và Bùi Cửu Thiên đi xuyên qua một đống bảo vệ, cuối cùng cũng đi tới Cung điện Bùi Môn ở trên sườn núi Thái Bình.

Trải qua nhiều năm, sản nghiệp của Bùi Môn đã trải dài khắp hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas cùng với nhiều nơi khác trên thế giới, tài sản và nhà cửa nhiều không đếm xuể. Không nói đến những môn nhân bình thường của Bùi Môn, có khi ngay cả Bùi Văn Cẩn cũng không biết rõ rốt cuộc Bùi Môn có bao nhiêu tài sản nữa là. .

Nhưng nơi quan trọng nhất đối với Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chỉ có thể là Cung điện Bùi Môn mà thôi. Đây là căn cứ đầu tiên được thành lập ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas của Bùi Môn, là nhà cũ và cũng là nơi của bà cụ Bùi, năm nay đã hơn tám mươi tuổi sinh sống.

Trong truyền thuyết, Lão Môn chủ Bùi Thiên Trường cũng tu luyện ở Cung điện Bùi Môn này, tìm kiếm Thiên Nhân Chi Đạo. Tất cả những điều này đã khiến Cung điện Bùi Môn trở thành một nơi huyền bí và thiêng liêng.

Ngay cả Môn chủ hiện tại là Bùi Văn Cẩn cũng phải thường xuyên đến đây quỳ lạy thăm hỏi chứ đừng nói là những người khác.
Chương 2985

Nghe nói, năm đó khi xây dựng Cung điện Bùi Môn ở chỗ này thì đây chỉ là một cái nghĩa địa khỉ ho cò gáy, dù sao thì hồi đó Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chỉ là một gia tộc rách nát nghèo nàn mà thôi.

Nhưng trải qua gần trăm năm thay đổi, nơi đây đã trở thành một nơi thanh tĩnh, phong cảnh xinh đẹp, còn có thác, có cầu, có đình đài này kia nữa.

Các phong cách kiến trúc khác nhau của Đại Hạ được kết hợp với nhau, có thể gọi nơi này là bản sao của Vườn Viên Minh, thắng cảnh có một không hai trên thế giới.

Đặc biệt là lúc về đêm, khung cảnh ở đây tuyệt đối có thể xem như là đẹp nhất ở Cảng Thành rồi. Chỉ tiếc là hiện tại tâm trạng của Bùi Cửu Thiên và Bùi Lệ Thu đang rất nặng nề, bọn họ chẳng còn tâm trí đầu mà thưởng thức cảnh đẹp này nữa, hai người vội vàng đi qua một loạt trạm gác.

Ngay cả Bùi Cửu Thiên và Bùi Lệ Thu cũng phải kiểm tra thân phận ba lần bảy lượt mới được ra vào Cung điện Bùi Môn, chớ nói chi là những người khác. Có thể khẳng định rằng nơi này chính là chỗ an toàn nhất ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

Cuối cùng, sau khi đi qua chín khoảng sân nhỏ thì một vườn hoa nhỏ cổ xưa cũng xuất hiện trước mắt hai người. Khu vườn này có vẻ không hòa hợp với không gian đẹp đẽ ở bên ngoài cho lắm, mà có mấy phần cổ kính và giản dị.

Tuy nhiên, những người có hiểu biết về lịch sử của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas đều biết rằng khoảng sân nhỏ này chính là nơi khởi đầu của Bùi Môn tại hai thành phố này.

Lúc này, hai bên sân có hai hàng phụ nữ mặc áo dài màu xám khoanh tay đứng đó. Trong yên lặng lại mang theo cảm giác uy nghiêm khó tả thành lời, khiến người ta cảm thấy tuyệt đối không thể khinh thường thực lực của những người này được.

Ngoài ra, ở giữa con đường mà các cô đang canh giữ còn có một chiếc ghế dựa cũ.

Một bà lão khoảng hơn tám mươi tuổi, mặc một bộ quần áo màu trắng đang tựa trên ghế, hai mắt bà ta híp lại, dường như đang chợp mắt.

Nhưng cho dù là như vậy thì trên người bà ta vẫn có một loại khí tức tao nhã không gì sánh được của kẻ bề trên đang nhẹ nhàng tản ra. Cảm giác uy nghiêm khó nói thành lời bao phủ khắp mọi nơi.

Nhìn thấy khung cảnh như vậy, khóe môi Bùi Cửu Thiên kéo ra một nụ cười, sau đó, anh ta bước tới mấy bước, nhỏ giọng nói: “Bà nội, cháu đến thăm bà đây ạ”

Bùi Lệ Thu cũng nhẹ nhàng gọi: “Mẹ”.

Có vẻ như lúc nghe thấy giọng nói của hai người thì Cụ bà mới tỉnh táo lại. Bà ta từ từ mở mắt ra, ngay lúc này, dường như có ma lực tràn ra từ đôi mắt của bà ta, khiến nụ cười thương mại trên mặt Bùi Lệ Thu đông cứng lại.

Mặc dù ở bên ngoài Bùi Lệ Thu có thể hô mưa gọi gió ra vẻ ta đây, nhưng lúc này, cô ta có thể cảm nhận được rằng khi ở trước mặt Cụ bà thì mình chỉ là một con thuyền lá lênh đênh trong sóng biển, có thể lật nhào bất kỳ lúc nào.

“Sao rồi? Bụng vẫn không có động tĩnh gì à?”

Lúc này, bà cụ Bùi đưa mắt nhìn xuống bụng dưới của Bùi Lệ Thu, khi nhìn thấy vòng eo thon thả của cô ta thì trên mặt bà cụ lộ ra vẻ không hài lòng. Hiển nhiên là bà cụ Bùi không quá yêu thích đứa con gái đã gả đi nhiều năm nhưng vẫn không sinh được đưa con nào này.

Bùi Lệ Thu nâng mắt lên, đang định nói gì đó nhưng Bùi Cửu Thiên đã liên tục nháy mắt với cô ta, sau đó bước nhanh đến bên cạnh bà cụ, nói: “Bà nội, bà cũng biết là chuyện này không thể trách cô út được mà.

Dượng út hết lòng vì nước, ba năm cũng không thèm về nhà, chuyện này thật sự không thể trách cô út được. Nhưng mà bà yên tâm đi, lần này bà làm lễ mừng thọ, cho dù dượng út có bận rộn đến mấy thì cũng phải về chúc thọ bà, đến lúc đó bà hối lượng một chút còn hiệu quả hơn nhiều so với hối cô út đó bà..”

Nghe Bùi Cửu Thiên nói thế, bà cụ Bùi hơi nhíu mày lại, sau đó mới gật đầu bảo: “Ừ, bà nghe lời cháu..”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom