Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2995
Chương 2995
“Giả ma giả quỷ!”
Nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh cười lạnh, rồi sau đó hơi nheo mắt lại.
Ngay sau đó, anh tiện tay lấy khẩu trúng trên tay Bùi Cửu Phong, kéo chốt an toàn, rồi bắn thẳng vào đầu đối phương. “Pằng pằng pằng!”
Đạn chì bay ra khắp các phía, tên nhẫn giả đang ở trên đầu Bùi Nguyên Minh giật mình, trong mắt anh ta hiện lên sự khó tin, sau đó trên trán anh ta bỗng có một chấm đó, cơ thể anh ta cứ thế rơi thẳng xuống đất.
Máu bắn tung tóe, súng trong tay Bùi Nguyên Minh chuyển hướng, nhắm thẳng tên nhẫn giả đang đứng đằng sau mình mà bóp cò.
Phía sau lưng, một tên nhẫn giả khác đang định đánh lén cũng lại ngã xuống.
Ngay sau đó, nhân lúc những nhẫn giả nước Đảo chưa kịp phản ứng, Bùi Nguyên Minh không ngừng xoay họng súng, mỗi một lần anh bóp cò đều có một tên nhẫn giả ngã xuống.
“Bich!”
Âm thanh cuối cùng vang lên, tên nhẫn giả nước Đảo vẫn mang vẻ mặt không thể tin được mà ngã xuống.
Bao nhiêu nhẫn giả tài giỏi, đã bị Bùi Nguyên Minh giết hết trong nháy mắt.
Làm xong tất cả mọi việc, Bùi Nguyên Minh ném súng trở lại tay Bùi Cửu Phong, rồi sau đó mới bước ra ngoài.
“Đùng!”
Bên trong miếu thờ, cánh cổng lớn như cửa cung điện bị Bùi Nguyên Minh đá bay ngay lập tức.
“Xoet!”
Lưỡi kiểm xoẹt qua, cửa gỗ trực tiếp bị cắt làm đôi.
Giữa luồng sát khí mạnh mẽ, Tenkade Shiro cầm thanh kiếm của nước Đảo trong tay: “Lũ cướp khốn nạn, dám xông vào cấm. địa của tao sao?”
“Chúng mày muốn chết sao?”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tenkade Shiro, tôi nói rồi, tôi sẽ tới tìm ông.”
“Bùi Nguyên Minh?”
Vẻ mặt của Tenkade Shiro biến sắc.
Nhưng ông ta lập tức lộ ra vẻ mặt vui vẻ, cười tủm tỉm nói: “Hóa ra là cậu cả Bùi lặn lội đường xa đến đây, thật sự là lỗi của chúng tôi khi đã không thể tiếp đón các anh từ xa.”
“Nếu như anh Bùi nói với tôi một câu trước khi đến, tôi khẳng định sẽ để cho lũ thuộc hạ rác rưởi này làm tốt công tác tiếp đón anh.”
“Chứ không phải hoàn cảnh như hiện tại, thật đáng xấu hổ!”
Tenkade Shiro một bên thì nói bằng vẻ mặt cảm thán, một bên thì bước từng bước chậm chạp, đi về phía sau.
Hiển nhiên, sau khi giao thủ lần thứ nhất tại sòng bạc ở Cảng Thành, Tenkade Shiro đã hiểu rõ sức mạnh và sự đáng sợ của Bùi Nguyên Minh.
Vì vậy hiện tại ông ta không hề vội vã ra tay, mà cười híp mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên đang đợi thời cơ thích hợp.
“Không biết hôm nay cậu cả Bùi đến đây, là có mục đích gì?”
Tenkade Shiro nheo mắt tiếp tục mở miệng.
“Là muốn báo thù chuyện mũi tên lúc trước, hay định phá hủy chỗ nhỏ này của chúng tôi?”
Trong lúc nói chuyện, Tenkade Shiro lặng yên không một tiếng động bóp nát một chiếc cúc áo trên tay áo, nhưng vẻ mặt vẫn dửng dưng như cũ.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tenkade Shiro, không cần kéo dài thời gian.”
“Giao Lý Dịch cho tôi, tôi cho ông một cơ hội thoát khỏi cái chết”
“Lý Dịch?”
Tenkade Shiro hơi sững sờ, một lát sau ông ta nhớ ra cái gì đó, rồi sau đó cau mày nói: “Ý của anh là, hôm nay các anh tới nơi này, là vì anh ta hay sao?” “Gần như thế đi”.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.
“Cần phải hỏi rõ anh ta một số chuyện của sòng bạc Cảng Thành.”
“Giao người cho tôi, tôi sẽ cho ông một cơ hội”
“Không giao, thì tôi tiễn ông lên đường trước vậy”
Tenkade Shiro thả lỏng lông mày ra, rồi sau đó ông ta khẽ cười nói: “Đã như vậy, tôi liền làm theo là được rồi”
“Người tên là Lý Dịch, anh ta là…”
Ngay lúc này, giọng nói của Tenkade Shiro bỗng bé lại, làm Bùi Nguyên Minh tiến lại gần ông ta trong vô thức để nghe rõ hơn, bỗng nhiên thanh đạo của nước Đảo ở bên hông ông ta được rút khỏi vỏ.
Một đao chém tới!
Vừa tàn nhẫn vừa chính xác!
“Giả ma giả quỷ!”
Nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh cười lạnh, rồi sau đó hơi nheo mắt lại.
Ngay sau đó, anh tiện tay lấy khẩu trúng trên tay Bùi Cửu Phong, kéo chốt an toàn, rồi bắn thẳng vào đầu đối phương. “Pằng pằng pằng!”
Đạn chì bay ra khắp các phía, tên nhẫn giả đang ở trên đầu Bùi Nguyên Minh giật mình, trong mắt anh ta hiện lên sự khó tin, sau đó trên trán anh ta bỗng có một chấm đó, cơ thể anh ta cứ thế rơi thẳng xuống đất.
Máu bắn tung tóe, súng trong tay Bùi Nguyên Minh chuyển hướng, nhắm thẳng tên nhẫn giả đang đứng đằng sau mình mà bóp cò.
Phía sau lưng, một tên nhẫn giả khác đang định đánh lén cũng lại ngã xuống.
Ngay sau đó, nhân lúc những nhẫn giả nước Đảo chưa kịp phản ứng, Bùi Nguyên Minh không ngừng xoay họng súng, mỗi một lần anh bóp cò đều có một tên nhẫn giả ngã xuống.
“Bich!”
Âm thanh cuối cùng vang lên, tên nhẫn giả nước Đảo vẫn mang vẻ mặt không thể tin được mà ngã xuống.
Bao nhiêu nhẫn giả tài giỏi, đã bị Bùi Nguyên Minh giết hết trong nháy mắt.
Làm xong tất cả mọi việc, Bùi Nguyên Minh ném súng trở lại tay Bùi Cửu Phong, rồi sau đó mới bước ra ngoài.
“Đùng!”
Bên trong miếu thờ, cánh cổng lớn như cửa cung điện bị Bùi Nguyên Minh đá bay ngay lập tức.
“Xoet!”
Lưỡi kiểm xoẹt qua, cửa gỗ trực tiếp bị cắt làm đôi.
Giữa luồng sát khí mạnh mẽ, Tenkade Shiro cầm thanh kiếm của nước Đảo trong tay: “Lũ cướp khốn nạn, dám xông vào cấm. địa của tao sao?”
“Chúng mày muốn chết sao?”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tenkade Shiro, tôi nói rồi, tôi sẽ tới tìm ông.”
“Bùi Nguyên Minh?”
Vẻ mặt của Tenkade Shiro biến sắc.
Nhưng ông ta lập tức lộ ra vẻ mặt vui vẻ, cười tủm tỉm nói: “Hóa ra là cậu cả Bùi lặn lội đường xa đến đây, thật sự là lỗi của chúng tôi khi đã không thể tiếp đón các anh từ xa.”
“Nếu như anh Bùi nói với tôi một câu trước khi đến, tôi khẳng định sẽ để cho lũ thuộc hạ rác rưởi này làm tốt công tác tiếp đón anh.”
“Chứ không phải hoàn cảnh như hiện tại, thật đáng xấu hổ!”
Tenkade Shiro một bên thì nói bằng vẻ mặt cảm thán, một bên thì bước từng bước chậm chạp, đi về phía sau.
Hiển nhiên, sau khi giao thủ lần thứ nhất tại sòng bạc ở Cảng Thành, Tenkade Shiro đã hiểu rõ sức mạnh và sự đáng sợ của Bùi Nguyên Minh.
Vì vậy hiện tại ông ta không hề vội vã ra tay, mà cười híp mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên đang đợi thời cơ thích hợp.
“Không biết hôm nay cậu cả Bùi đến đây, là có mục đích gì?”
Tenkade Shiro nheo mắt tiếp tục mở miệng.
“Là muốn báo thù chuyện mũi tên lúc trước, hay định phá hủy chỗ nhỏ này của chúng tôi?”
Trong lúc nói chuyện, Tenkade Shiro lặng yên không một tiếng động bóp nát một chiếc cúc áo trên tay áo, nhưng vẻ mặt vẫn dửng dưng như cũ.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tenkade Shiro, không cần kéo dài thời gian.”
“Giao Lý Dịch cho tôi, tôi cho ông một cơ hội thoát khỏi cái chết”
“Lý Dịch?”
Tenkade Shiro hơi sững sờ, một lát sau ông ta nhớ ra cái gì đó, rồi sau đó cau mày nói: “Ý của anh là, hôm nay các anh tới nơi này, là vì anh ta hay sao?” “Gần như thế đi”.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.
“Cần phải hỏi rõ anh ta một số chuyện của sòng bạc Cảng Thành.”
“Giao người cho tôi, tôi sẽ cho ông một cơ hội”
“Không giao, thì tôi tiễn ông lên đường trước vậy”
Tenkade Shiro thả lỏng lông mày ra, rồi sau đó ông ta khẽ cười nói: “Đã như vậy, tôi liền làm theo là được rồi”
“Người tên là Lý Dịch, anh ta là…”
Ngay lúc này, giọng nói của Tenkade Shiro bỗng bé lại, làm Bùi Nguyên Minh tiến lại gần ông ta trong vô thức để nghe rõ hơn, bỗng nhiên thanh đạo của nước Đảo ở bên hông ông ta được rút khỏi vỏ.
Một đao chém tới!
Vừa tàn nhẫn vừa chính xác!
Bình luận facebook