Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3025
Chương 3025 “Xin lỗi nhé.”
Bùi Nguyên Minh cười rồi tiện tay nhặt một thanh kiếm dài trên mặt đất lên, thản nhiên nói: “Thiên Kiệt đúng không?”
“Con người tôi đầu gối cứng, tôi không quỳ xuống được”
“Hơn nữa tôi cũng không cho rằng mình là loài sâu kiến: “Hay là để tôi tiễn ông lên đường nhé.”
“Tin tôi lên đường”
Khuôn mặt Thiên Kiệt lộ ra vẻ hứng thú.
“Tôi phải thừa nhận, bao nhiêu năm qua đây là đầu tiên có người dám huênh hoang như vậy trước mặt tôi.”
“Nhưng nghĩ lại thấy cậu cũng không nể mặt cụ bà, có lẽ chuyện này cũng là điều đương nhiên thôi”
Lúc đang nói chuyện, Thiên Kiệt từ từ rút một thanh đao dài từ eo ra: “Ba phút thôi: “Với năng lực của cậu tôi chỉ cần khoảng ba phút là tôi có thể xử lý xong cậu”
“Giải quyết cậu xong”
“Tôi còn phải tới trước mặt cụ bà để nhận tội”
“Dù sao tôi cũng đã để cậu sống quá 24h đồng hồ”
“Đây là lỗi của tôi”
“Ba phút quá lâu” Bùi Nguyên Minh cười, vẻ mặt lạnh lùng: “Một phút thôi.”
“Tôi có thể giải quyết ông trong vòng một phút, sau đó tôi còn phải đi uống một chén trà sáng”
“Ngu dốt!”
Nghe những gì Bùi Nguyên Minh nói xong, khuôn mặt Thiên Kiệt càng trở nên lạnh lùng hơn.
Một giây sau, ông ta cũng không chần chừ lâu hơn nữa, cơ thể khẽ chuyển động rồi lao thẳng về phía Bùi Nguyên Minh, thanh đao trong tay chém ngang một đường.
Ánh mắt của Bùi Nguyên Minh cũng lạnh lùng và sắc bén như lưỡi đao.
Hai người không nói nhiều dài dòng, cứ thế động thủ chém giết lẫn nhau.
“Keng!”
Lưỡi đao chạm vào nhau phát ra một âm thanh rất lớn, một luồng khí rất lớn bùng nổ, cơ thể hai người cùng rung chuyển rồi lùi về sau.
Chân của Thiên Kiệt kéo lê trên mặt đất tạo ra hai rãnh dài và sâu trên mặt đất, lùi về sau được bảy tám mét, ông ta mới đâm đao xuống được mặt đất để kiềm mình lại.
Cùng lúc đó, sắc mặt ông ta hơi tái đi, lồng ngực hơi nhấp.
nhô phập phồng.
Bùi Nguyên Minh chỉ lùi lại ba bước, mỗi bước anh đều để lại một dấu chân rất rõ.
Cảnh tượng này khiến tất cả những người ở đó đều sững sờ kinh ngạc.
Không chỉ bất ngờ về chuyện Bùi Nguyên Minh có thể đỡ được một đao ấy của Thiên Kiệt mà còn bất ngờ hơn vì thái độ bình tĩnh như không có chuyện gì của anh.
Phải biết rằng Thiên Kiệt là cao thủ số một của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas, do đích thân môn chủ Bùi Thiên Trường bồi dưỡng nên.
Người như vậy nhất định không dễ đối phó.
Bởi vì trên chiến trường, ông ta đã từng chiến thắng không biết bao nhiêu nhân vật lớn.
Nhưng lúc này, một đao chết người của Thiên Kiệt lại bị Bùi Nguyên Minh ngăn cản thành công.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, sợ rắng đám người này cũng không tin chuyện đó là sự thật.
Lúc này Thiên Kiệt cũng từ từ nheo mắt lại, nhìn Bùi Nguyên Minh đang đứng cách đó mười mấy mét.
Khuôn mặt ông ta vô cùng nặng nề.
Sao có thể như vậy được?
Kế cả luyện võ từ khi mới sinh ra.
Thì tên ranh con này làm sao có thể mạnh được như vậy?
Đao vừa rồi Thiên Kiệt đã dùng chín phần công lực, mục: đích của ông ta là giết chết Bùi Nguyên Minh chỉ trong một đao đó.
Nhưng hiện giờ gã thanh niên này và ông ta còn không phân được cao thấp.
Không lẽ gã thanh niên này là Nhất Đại Chiến Thần sao?
Nghĩ thông được chuyện này, ánh mắt của Thiên Kiệt lại càng trở nên lạnh lùng hơn.
Trước khi ra tay, ông ta cũng đọc qua thông tin về Bùi Nguyên Minh, trong tài liệu cũng nói sở dĩ anh có thể huênh hoang như vậy là do còn có một con át chủ bài khác.
Bây giờ nhìn lại, có lẽ con át chủ bài của gã Bùi Nguyên Minh này chính là việc cậu ta cũng là Nhất Đại Chiến Thần.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Thiên Kiệt càng trở nên lạnh lùng hơn, sát khí cũng trở nên đáng sợ hơn.
Ông ta nhất định phải xử lý Bùi Nguyên Minh, nếu đế cậu †a sống, thực lực của cậu ta là một sự uy hiếp rất lớn với Bùi Cửu Thiên.
Sự uy hiếp này tuyệt đối không thể tồn tại được Đó là mới mà mục đích thật sự đẳng sau mệnh lệnh của cụ bà.
Bùi Nguyên Minh cười rồi tiện tay nhặt một thanh kiếm dài trên mặt đất lên, thản nhiên nói: “Thiên Kiệt đúng không?”
“Con người tôi đầu gối cứng, tôi không quỳ xuống được”
“Hơn nữa tôi cũng không cho rằng mình là loài sâu kiến: “Hay là để tôi tiễn ông lên đường nhé.”
“Tin tôi lên đường”
Khuôn mặt Thiên Kiệt lộ ra vẻ hứng thú.
“Tôi phải thừa nhận, bao nhiêu năm qua đây là đầu tiên có người dám huênh hoang như vậy trước mặt tôi.”
“Nhưng nghĩ lại thấy cậu cũng không nể mặt cụ bà, có lẽ chuyện này cũng là điều đương nhiên thôi”
Lúc đang nói chuyện, Thiên Kiệt từ từ rút một thanh đao dài từ eo ra: “Ba phút thôi: “Với năng lực của cậu tôi chỉ cần khoảng ba phút là tôi có thể xử lý xong cậu”
“Giải quyết cậu xong”
“Tôi còn phải tới trước mặt cụ bà để nhận tội”
“Dù sao tôi cũng đã để cậu sống quá 24h đồng hồ”
“Đây là lỗi của tôi”
“Ba phút quá lâu” Bùi Nguyên Minh cười, vẻ mặt lạnh lùng: “Một phút thôi.”
“Tôi có thể giải quyết ông trong vòng một phút, sau đó tôi còn phải đi uống một chén trà sáng”
“Ngu dốt!”
Nghe những gì Bùi Nguyên Minh nói xong, khuôn mặt Thiên Kiệt càng trở nên lạnh lùng hơn.
Một giây sau, ông ta cũng không chần chừ lâu hơn nữa, cơ thể khẽ chuyển động rồi lao thẳng về phía Bùi Nguyên Minh, thanh đao trong tay chém ngang một đường.
Ánh mắt của Bùi Nguyên Minh cũng lạnh lùng và sắc bén như lưỡi đao.
Hai người không nói nhiều dài dòng, cứ thế động thủ chém giết lẫn nhau.
“Keng!”
Lưỡi đao chạm vào nhau phát ra một âm thanh rất lớn, một luồng khí rất lớn bùng nổ, cơ thể hai người cùng rung chuyển rồi lùi về sau.
Chân của Thiên Kiệt kéo lê trên mặt đất tạo ra hai rãnh dài và sâu trên mặt đất, lùi về sau được bảy tám mét, ông ta mới đâm đao xuống được mặt đất để kiềm mình lại.
Cùng lúc đó, sắc mặt ông ta hơi tái đi, lồng ngực hơi nhấp.
nhô phập phồng.
Bùi Nguyên Minh chỉ lùi lại ba bước, mỗi bước anh đều để lại một dấu chân rất rõ.
Cảnh tượng này khiến tất cả những người ở đó đều sững sờ kinh ngạc.
Không chỉ bất ngờ về chuyện Bùi Nguyên Minh có thể đỡ được một đao ấy của Thiên Kiệt mà còn bất ngờ hơn vì thái độ bình tĩnh như không có chuyện gì của anh.
Phải biết rằng Thiên Kiệt là cao thủ số một của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas, do đích thân môn chủ Bùi Thiên Trường bồi dưỡng nên.
Người như vậy nhất định không dễ đối phó.
Bởi vì trên chiến trường, ông ta đã từng chiến thắng không biết bao nhiêu nhân vật lớn.
Nhưng lúc này, một đao chết người của Thiên Kiệt lại bị Bùi Nguyên Minh ngăn cản thành công.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, sợ rắng đám người này cũng không tin chuyện đó là sự thật.
Lúc này Thiên Kiệt cũng từ từ nheo mắt lại, nhìn Bùi Nguyên Minh đang đứng cách đó mười mấy mét.
Khuôn mặt ông ta vô cùng nặng nề.
Sao có thể như vậy được?
Kế cả luyện võ từ khi mới sinh ra.
Thì tên ranh con này làm sao có thể mạnh được như vậy?
Đao vừa rồi Thiên Kiệt đã dùng chín phần công lực, mục: đích của ông ta là giết chết Bùi Nguyên Minh chỉ trong một đao đó.
Nhưng hiện giờ gã thanh niên này và ông ta còn không phân được cao thấp.
Không lẽ gã thanh niên này là Nhất Đại Chiến Thần sao?
Nghĩ thông được chuyện này, ánh mắt của Thiên Kiệt lại càng trở nên lạnh lùng hơn.
Trước khi ra tay, ông ta cũng đọc qua thông tin về Bùi Nguyên Minh, trong tài liệu cũng nói sở dĩ anh có thể huênh hoang như vậy là do còn có một con át chủ bài khác.
Bây giờ nhìn lại, có lẽ con át chủ bài của gã Bùi Nguyên Minh này chính là việc cậu ta cũng là Nhất Đại Chiến Thần.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Thiên Kiệt càng trở nên lạnh lùng hơn, sát khí cũng trở nên đáng sợ hơn.
Ông ta nhất định phải xử lý Bùi Nguyên Minh, nếu đế cậu †a sống, thực lực của cậu ta là một sự uy hiếp rất lớn với Bùi Cửu Thiên.
Sự uy hiếp này tuyệt đối không thể tồn tại được Đó là mới mà mục đích thật sự đẳng sau mệnh lệnh của cụ bà.
Bình luận facebook