• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (34 Viewers)

  • Chương 3171-3180

Chương 3171



‘Vẻ mặt Thanh Linh cứ biến đổi, sau đó lớn tiếng nói: “Không được, mẹ không tin thẳng nhóc Bùi Nguyên Minh này, mẹ lo rằng sau khi nó lấy được hợp đồng, nó sẽ quay đầu lại bán đứng chúng tai”



“Đến lúc đó, chúng ta sẽ ngồi trong tù cả đời đấy”



“Mẹ, mẹ đừng có náo loạn nữa!”



“Nguyên Minh sao có thể hại chúng ta được?”



Trịnh Tuyết Dương trông bất lực.



“Anh không phải loại người như vậy. Mẹ biết anh lâu như vậy mà vẫn không biết tính anh sao?”



“Nếu anh muốn làm hại chúng ta, cứ để chúng ta tự sinh tự diệt được rồi.”



“Tại sao lại lãng phí lời nói ở đây với chúng ta chứ?”



Bùi Nguyên Minh nhìn Thanh Linh lạnh lùng nói: “Thanh Linh, rốt cuộc bà muốn gì?”



“Bà thực sự muốn ở lại đây đấu với Long Thương Húc sao?”



“Chờ hắn phát hiện rằng hẳn đã sai, hay là chờ vận may của bà tìm đến?”



“Bà không thể thực tế chút sao?”



“Bây giờ, ngoài tôi ra, còn có ai tới cứu bà nữa?”



Thanh Linh chế nhạo Bùi Nguyên Minh, nói: “Được lảm, giờ biết uy hiếp tôi rồi!”



“Tôi cũng không giấu gì cậu, tôi không chỉ có giữ hợp đồng, mà hợp đồng này tuyệt đối có thể khiến tôi lật ngược thế cời”



“Giao cho cậu thứ này cũng được, nhưng chúng ta phải thỏa thuận điều kiện!”



Trịnh Tuyết Dương nhìn bất lực nói: “Mẹ, khi nào rồi mà mẹ còn nói chuyện này, có nghĩa lý gì?”



“Tất nhiên là có rồi!”



“Con có biết thăng này có thể nhận được bao nhiêu lợi ích nếu lấy được hợp đồng của chúng ta không?”



Thanh Linh tràn đầy khí thế và tự tin.



“Để đề phòng thằng này qua cầu rút ván, chắc chắn phải thỏa thuận giao kèo với nó!”



Trịnh Tuyết Dương còn nói cái gì nữa, Bùi Nguyên Minh đã nháy mắt với cô ta, sau đó nhẹ giọng nói: “Nói đi, điều kiện g “Coi như cậu biết điều!”



Thanh Linh giễu cợt nói: “Trước tiên, tôi có thể đưa cái cậu cần cho cậu, nhưng nếu sau khi cậu lấy đi, mà trong ba ngày không thể đưa chúng tôi ra khỏi đây, không lấy được mỏ vàng, vậy thì cậu phải rời khỏi Tuyết Dương càng xa càng t‹ Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Được”“



Thanh Linh tiếp tục: “Thứ hai, bất kể chuyện này cuối cùng có thành công hay không, cậu cũng phải đưa cho tôi 100 tỷ, coi như tổn thất tinh thần của tôi!”



“Dù sao nếu như không có cậu, chúng tôi cũng sẽ không bị rơi vào hoàn cảnh này.”



Thanh Linh đổ lỗi với vẻ mặt thâm độc.



“Thứ ba, lỡ vụ việc này không thành, và tôi bị bỏ tù, vậy thì toàn bộ cổ phần của Tập đoàn Thiện Nhân phải chuyển sang tên tôi!”



“Đây là ba điều kiện của tôi!”



“Có thể làm được không?”



Thanh Linh coi đó là đương nhiên, với vẻ mặt kiêu ngạo.



Bùi Nguyên Minh gần như bật cười tức giận khi nhìn thấy biểu hiện của bà ta.



Người phụ nữ này không biết mình đang ở trong tình thế nào sao?



Bà ta không lo lắng về việc liệu con gái bà ta có thể rời khỏi nhà tù không?



Anh muốn cứu họ, nhưng bà ta lại nhân cơ hội để thương lượng các điều khoản với anh?



Đưa họ ra ngoài, còn phải cho bà ta thêm 100 tỷ.



Một khi không cứu được, không chỉ hoàn toàn Trịnh Tuyết Dương, mà còn phải chuyển hết cổ phiếu của tậ đoàn Thiện Nhân cho bà ta?



“Thanh Linh, tôi có nên nói rằng bà là một tên khốn thực sự, hay là bà mơ mộng hão huyền quá mức đây, bà thực sự nghĩ răng mình có năng lực đó sao?”



Bùi Nguyên Minh chế nhạo.



“Thẳng khốn, đừng nhiều lời!”



Thanh Linh nhìn chằm chăm Bùi Nguyên Minh.



u có thể đồng ý hay không thôi!”



“Nếu không đồng ý, cút ngay!”



“Nếu như bà muốn giao dịch, thì chúng ta sẽ bàn chuyện giao dịch này!”



“Vậy nếu tôi thành công đưa hai người ra ngoài, sẵn tiện giúp bà lấy lại được mỏ vàng, thì tôi có lợi ích gì?”



Bùi Nguyên Minh nói đùa: “Cổ phần của mỏ vàng có phải sang tên hết cho tôi không?”



Thanh Linh chế nhạo nói: “Đừng có mơi”



“Đó là mạng sống của tôi!”
Chương 3172



Bùi Nguyên Minh không nhịn được mà vỗ tay cho sự ngang ngược của Thanh Linh.



Không ngờ lâu ngày không gặp, Thanh Linh bây giờ càng.



ngày càng quá đáng.



Bùi Nguyên Minh lúc này mới nhún vai nói: “Ba điều kiện của bà xem ra tôi không làm được rồi”



“Như vậy đi, tôi chỉ chịu trách nhiệm đưa Tuyết Dương ra ngoài.”



“Bà và cái hợp đồng của bà, cứ việc chờ ở trong ngục Long Thương Húc thương hại bà nhé!”



‘Vừa hết lời, Bùi Nguyên Minh quay người chuẩn bị rời đi.



“Mẹ, mẹ đừng quá đáng quá, giao cho Nguyên Minh đi, đừng nhiều lời nữa!”



Lúc này, Trịnh Tuyết Dương cũng đã không kìm được nữa, cô hít một hơi sâu, sau đó lạnh giọng nói.



Thanh Linh sắc mặt trầm xuống nói: “Tuyết Dương à, con cũng muốn hợp tác với kẻ người ngoài này lừa gạt mỏ vàng của mẹ sao?”



Trịnh Tuyết Dương thở dài: “Mẹ, mỏ vàng ngay từ đâu vốn không phải là của mẹ rồi, mẹ có thể đừng ngây thơ như vậy được không?”



Thanh Linh rất tức giận: “Tuyết Dương, mẹ là mẹ con, con ở đó thái độ gì thế?”



“Chỉ cần con chịu chia tay với thằng này, cậu Long Thập Tam nhất định phải thực hiện hợp đồng này!”



“Có vấn đề gì?”



“Hay là, con cũng không muốn nhìn thấy mẹ có cuộc sống tốt hơn sao?”



Thanh Linh bị giam mấy ngày nay một cách vô cớ, giờ phút này cuối cùng không thể kiềm chế được bản thân nữa, trong lòng có chút cưồng loạn “Bốp!”



Trịnh Tuyết Dương rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, cô ta cũng giơ tay tát vào mặt Thanh Linh, trực tiếp tát Thanh Linh đang cuồng loạn ngã xuống đất.



Thanh Linh sửng sốt một chút, sau đó che mặt kêu lên: “Đúng là oan nghiệp quá mài”



“Đứa con gái này dám làm như vậy với tôi!”



“Tôi chua xót quái”



Trịnh Tuyết Dương thở dài, bất lực nói: ‘Nguyên Minh, trước tiên cho người đưa mẹ đi chỗ khác đi, chúng ta nói vài câu.”



“Được!”



Bùi Nguyên Minh vỗ tay, ngay sau đó một viên thanh tra của sở cảnh sát bước vào kéo Thanh Linh lúc này đang lăn lộn trên sàn đi.



Sau khi tiếng hét cuồng loạn của bà ta biến mất sâu trong hành lang, Bùi Nguyên Minh đã cho người đem vào vài món ăn đặc sản của Vũ Thành vào.



Hai người xa nhau đã lâu, không có thời gian đi ăn cùng nhau.



Bây giờ hiếm khi được ăn cơm cùng nhau, thì lại ở trong bốn bức tường tù giam này, cảnh này cũng đủ khiến cho người ta buồn lòng.



Sau khi cẩn thận giúp Tuyết Dương cắt miếng bít tết, Bùi Nguyên Minh đưa dao rĩa, rồi nói nhỏ: “Nói đi, sự việc lần này, anh được Khánh Vân kể lại hết rồi”



“Tuy nhiên, về chỉ tiết của bản hợp đồng đó, anh vẫn muốn hiểu rõ thêm.”



Trịnh Tuyết Dương gật đầu, cô ta biết Bùi Nguyên Minh thực sự muốn cứu cô ra ngoài, cau mày một lúc rồi mới nói nhỏ: “Hợp đồng đó có lẽ đã được mẹ em và Long Thương.



Húc âm thầm ký kết trước khi đến Vũ Thành rồi.”



“Với bản lĩnh của anh cũng có thể thấy rãng, tất cả các chữ ký trên hợp đồng đều là thật cả. Từ góc độ này, hợp đồng đó là thật.”



“Vấn đề là, nội dung của hợp đồng quá khó tin.”



“Long Thương Húc lại hứa sẽ chuyển toàn bộ số cổ phần mà hẳn nắm giữ trong mỏ vàng sang tên mẹ em. Nói một cách đơn giản, theo hợp đồng, mẹ em hiện là cổ đông lớn nhất của Công ty vàng Vũ Thành”



“Vấn đề là công ty vàng Vũ Thành, cũng chính là công ty điều hành của mỏ vàng, có thành phần cổ đông rất phức tạp, từ cung điện hoàng kim, nhà họ Long, sau đó đến những đại gia bình thường.”



“Có quá nhiều nhóm lợi ích tham gia.”



“Nói một cách đơn giản, thời điểm mẹ em lấy được bản hợp đồng ra, không chỉ đắc tội với một mình Long Thương Húc, mà là toàn bộ giới thượng lưu của Vũ Thành.”
Chương 3173



“Cho nên, cho dù chúng em có tội hay không, thì bây giờ cũng vào đây rồi”



Trịnh Tuyết Dương thở dài.



“Điều duy nhất em không hiểu là Long Thương Húc đã phải mất rất nhiều công sức để lấy được sự tín nhiệm của mẹ em rồi lại đưa ra một bản hợp đồng như vậy. Rốt cuộc là vì saol”



“Không lẽ là do em từ chối lời tỏ tình của hắn ta, nên hẳn muốn trả đũa em?”



Bùi Nguyên Minh bình tĩnh nói: “Có thể đây là một trong những nguyên do, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, giờ mà nghiên cứu sâu về vấn đề này quá cũng không có ý nghĩa gì”



“Nói về những chuyện khác đi.”



“Hai người thực sự có chuẩn bị hợp đồng chưa đấy?”



“Chuẩn bị rồi”



Trịnh Tuyết Dương nhẹ giọng nói.



“Mặc dù mẹ em hơi ngang ngược, nhưng ở trong những chuyện lớn như vậy, bà ta vô cùng tỉ mi”



“Hợp đồng được lấy ra ở mỏ vàng hiện đã rơi vào tay của cảnh sát, nhưng nó chỉ là một bản sao.”



“Hợp đồng gốc vẫn bị khóa trong một tủ khóa ở sân bay.



quốc tế Vũ Thành.”



Nghe được lời nói của Trịnh Tuyết Dương, Bùi Nguyên Minh có chút kinh ngạc.



Thanh Linh, người đàn bà này, chỉ cần có liên quan đến lợi ích của bản thân, quả nhiên bà ta sẽ làm mọi cách để đảm bảo an toàn cho mình.



“Nói cho anh biết mã số của tủ khóa đó.”



Bùi Nguyên Minh đứng lên.



“Vì Long Thương Húc muốn sử dụng hợp đồng này khiến chúng ta cam chịu một thiệt hại lớn.



“Vậy thì anh sẽ dùng hợp đồng này để khiến hắn trộm gà không thành lại thiệt gạo!”



“Không biết là khi Công ty vàng Vũ Thành rơi vào tay.



chúng ta, khuôn mặt của Long Thương Húc sẽ có biểu cảm gì đây?”



“Anh định làm gï?” Trịnh Tuyết Dương rất tò mò, mặc dù cô ta biết Bùi Nguyên Minh bây giờ rất có thực lực và năng lực, nhưng cô không biết anh sẽ bắt đầu từ đâu.



Bùi Nguyên Minh nói: “Làm một hợp đồng khác, để Thanh Linh chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của công ty vàng Vũ Thành sang tên anh.”



“Anh sẽ có thể danh chính ngôn thuận mà tiếp quản công ty”



Trịnh Tuyết Dương sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Nếu như mẹ em mà biết được chuyện này, chắc bà sẽ tức.



chết mất”



Bùi Nguyên Minh hờ hững nói: “Tới lúc đó lấy vài chục tỷ chặn họng bà ta là được rồi.”



“Công ty vàng Vũ Thành không phải là thứ mà bà ta có thể điều khiển được.”



“Nhiều khi, kẻ lỗ mãng vô tội, còn người tài giỏi lại bị đính tội: Trịnh Tuyết Dương khế cười, nói rắng công ty vàng vốn dĩ không phải là của Thanh Linh.



Vì Long Thương Húc muốn sử dụng công ty vàng để lừa đảo người khác.



Cho nên nếu hôm nay bị Bùi Nguyên Minh lừa lại thì đó là chuyện bình thường thôi.



Ba giờ chiều.



Tại khu Phát triển Vũ Thành, tòa nhà văn phòng của Công ty vàng Vũ Thành Khu phát triển này năm ở vùng ngoại ô Vũ Thành, được coi là khu phát triển mới, tất cả các tòa nhà ở đây đều cao vút lên trời, nguy nga và tráng lệ.



‘Văn phòng của công ty Vàng cao tới ba mươi tám tầng, với hàng nghìn nhân viên đang làm việc trong đó.



Mặc dù hiện tại công ty vàng Vũ Thành không phải là công ty lớn nhất ở Vũ Thành, nhưng vì đã phát hiện ra mỏ vàng, chỉ cần công ty vàng Vũ Thành có thể phát hành trên thị trường chứng khoán, vậy thì quy mô này sẽ có khả năng trở thành công ty đỉnh nhất của Vũ Thành.



Đáng tiếc, công ty vàng Vũ Thành hiện nay có quá nhiều cổ đông, dưới tình trạng không có sự góp mặt của vị cổ đông chiếm 40% cổ phần nhà họ Long, các bên đều muốn lấy được vị thế cao trong công ty nên việc phát hành luôn bị họ gạt qua một bên.



Ngay tại lúc này, tại phòng họp đa chức năng tầng 38 đang diễn ra đại hội cổ đông.



Ngoài đại diện cổ đông của các bên, lúc này còn có một nhóm giám đốc điều hành, trên mặt ai cũng lộ ra vẻ hài lòng.



Xét cho cùng, trong một công ty mới nổi lên như vậy, việc có thể trở thành giám đốc hành và là cổ đông, được xem là rất có tiền đồ cho tương lai.
Chương 3174



Không lâu sau khi mọi người đến đủ, một người đàn ông mặc âu phục, dẫn theo mấy người vệ sĩ cùng với thư kí sắc mặt lãnh đạm đi vào.



Lúc thấy người đàn ông này xuất hiện, người quản lí cấp cao cùng với mấy nhà góp vốn đều đứng lên, đồng thanh nói: “Xin chào Tổng Giám đốc MãI”



Người tới, bất ngờ chính là một trong những người bên cạnh Long Thương Húc, nhà họ Mã ở Vũ Thành, Mã Gia Thành.



Đồng thời, hẳn cũng là Tổng Giám đốc điều hành của công ty vàng Vũ Thành, thay mặt cho Long Thương Húc quản lý công ty vàng Vũ Thành.



Mã Gia Thành hơi gật đầu với mọi người, sau đó nhận lấy.



tách trà Phổ Nhị từ trong tay của thư kí, ung dung uống một ngụm, rồi mới đi đến vị trí chính giữa, ngồi xuống, nhàn nhạt nói: “Có thông báo cho chấp pháp đường Long Môn để họ cử đại diện tới buổi họp hôm nay hay không?”



“Có nói cho họ rằng nếu như hôm nay không đến, dựa theo ước định ban đầu thì ba phần cổ phần của họ sẽ bị thu hồi lại hay không?”



Ban đầu, sau khi phát hiện mỏ vàng ở Vũ Thành, các gia tộc và thế lực ở Vũ Thành đều muốn tranh đoạt mỏ vàng.



Nhưng cuối cùng, là chấp pháp đường Long Môn đứng ra, duy trì trật tự mỏ vàng.



Hơn nữa, khi đó chấp pháp đường Long Môn là do Long.



Thiên Trường nắm giữ. Long Thiên Trường lại là một trong những thân tín của Long Thương Húc. Cho nên, sau khi thành lập công ty vàng Vũ Thành, lúc chia cổ phần, chấp pháp.



đường Long Môn nắm ba phần, Long Thương Húc nắm bốn phần, còn dư lại ba phần đem chia ra Đơn giản mà nói, Long Thương Húc chỉ cần liên kết với chấp pháp đường Long Môn là đã có thể nắm được công ty vàng trong tay, không cần phải để ý đến những người góp vốn khác.



Đây chính là một trong những nguyên nhân vì sao Long Thương Húc muốn ép Bùi Nguyên Minh bước xuống khỏi vị trí Đường chủ của chấp pháp đường Long Môn Trừ địa vị và quyền thế của cái ghế Đường chủ chấp pháp đường ra, ba phần cổ phần của mỏ vàng cũng là một nhân tố lớn.



Có điều, bây giờ Long Sa Vực cũng đã bị Bùi Nguyên Minh phế. Bên phía Long Thương Húc liền để cho Mã Gia Thành nhanh chóng giải quyết chuyện lần này.



Trong một buổi tối mà công ty vàng Vũ Thành đã liên tiếp mở chín đại hội cổ đông.



Mà bên phía chấp pháp đường Long Môn cũng chín lần liên tiếp không cử người đến tham dự đại hội cổ đông.



Lần này là đại hội cổ đông lần thứ mười, mà trước mắt vẫn còn chưa thấy người của chấp pháp đường Long Môn xuất hiện Như vậy, theo thỏa thuận ban đầu, dưới tình huống như.



vậy, có thể coi là chấp pháp đường Long Môn từ bỏ ba phần cố phần trong tay, những cổ phần này sẽ đưa ra để Long Thương Húc thu mua lại Giờ phút này, người thư kí xinh đẹp lộ ra nụ cười đẹp mắt, nói: “Tổng Giám đốc Mã, dựa theo điều lệ của công ty, cách mười lăm phút gọi một cuộc điện thoại thông báo cho chấp pháp đường Long Môn, nhưng tôi gọi đến, bên đó không ai bắt máy. Giống hệt chín lần đại hội cổ đông trước đó!”



“Dựa theo quy định, đợi thêm nửa giờ nữa, bọn họ không cử đại diện đến thì đồng nghĩa với việc họ không tham gia đại hội cổ đông. Liên tục mười lần không tham gia đại hội cổ đông có nghĩa là ba phần cổ phần của bọn họ sẽ bị chúng ta thu hồi”



“Ui, Tổng Giám đốc Mã, chủ ý này của anh được lắm!



Người của chấp pháp đường Long Môn có lợi hại hơn nữa cũng thua trước quy định của công ty!”



“Ông Trời có xuống cũng không thể vi phạm quy định!”



Mã Gia Thành hít vào một hơi, nhàn nhạt nói: “Người của.



chấp pháp đường Long Môn sao lại quá đáng như thế? Đại hội cổ đông quan trọng như vậy, chúng ta thông báo liên tục mà cũng không tới tham gial”



“Xem ra thật sự là không muốn ba phần cổ phần kia! Dựa theo quy định của công ty, bây giờ để cậu Long Thập Tam mua lại ba phần cổ phần này, mọi người thấy có vấn đề gì hay không?
Chương 3175:



Khi nghe những lời của Mã Gia Thành, các giám đốc điều hành và cổ đông có mặt đều biểu thị thái độ tức giận.



“Tổng giám đốc Mã, Chấp Pháp Đường Long Môn có lợi hại như thế nào đi nữa, nhưng nguyên tắc chính là nguyên tắc”



“Nói chính xác hơn không có quy tắc thì không thể thành tiêu chuẩn. Nếu Chấp Pháp Đường Long Môn coi thường đám cổ đông nhỏ bé như chúng ta đây, vậy thì cứ dựa theo.



quy trình thu hồi lại là được!”



“Nếu như ngày sau người của Chấp Pháp Đường Long Môn tìm đến, chúng ta sẽ tung bãng chứng bọn họ mười lần không tham dự đại hội cổ đông!”



“Vi sự phát triển của công ty, cho dù tất cả mọi người có phải đắc tội với Chấp Pháp Đường Long Môn đi chăng nữa, cũng phải đứng ra chủ trì công đạo!”



“Không sai! Chính là như vậy!



Một nhóm người bắt đầu ủng hộ Mã Gia Thành.



Trên thực tế, những người này có mối quan hệ dây mơ rễ má với Long Thương Húc.



Bây giờ ai không biết răng Long Sa Vực đã bị người ta cách chức rồi?



Cậu Long Thương Húc vì lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra với công ty Vàng Vũ Thành, nên mới tổ chức rất nhiều cuộc họp đại cổ đông ngay trong đêm như vậy, mọi việc đều được thực hiện theo đúng quy trình, mục đích là loại bỏ hoàn toàn Chấp Pháp Đường Long Môn và lấy lại 30% cổ phần Giờ đây, thời khắc quan trọng nhất của buổi biểu diễn này đã tới, vì vậy tất nhiên mọi người phải phối hợp với nhau để diễn trọn vẹn tiết mục này.



“Ôi chao, không ngờ được đường đường là Chấp Pháp Đường Long Môn mà lại bá đạo như vậy, ngay cả công ty Vàng Vũ Thành của chúng ta cũng coi thường!”



“Thôi bỏ đi, để tránh miệng lưỡi người đời, tôi sẽ đích thân gọi điện thoại, nếu gọi không được, vậy thì 30% cổ phần sẽ được thu hồi lại theo quy định”



Mã Gia Thành uống một ngụm trà Phổ Nhĩ, hẳn ta mong ngóng chuyện mau chóng kết thúc, rồi tất cả sẽ lắng xuống.



Nhưng suy cho cùng sự việc này có liên quan đến Long Môn, vậy nên mọi việc đều phải thận trọng, tất cả phải làm trong phạm vi quy định, có như vậy mới không bị người ta bắt thóp, dị nghị Dù sao thì mỏ vàng Vũ Thành này là miếng thịt mỡ to, có thể tác động đến tâm trí của nhiều thế lực.



“Thậm chí hai cậu lớn khác của nhà họ Long cũng có một ít cổ phần.



Mặc dù không đáng nhắc tới, nhưng tuyệt đối không thể xem nhẹ được.



Mã Gia Thành hắn nếu đã muốn giúp Long Thương Húc.



làm việc, vậy thì phải làm từng bước từng bước một, mọi việc đều nằm trong quy tắc, không để ai có cơ hội tìm ra sơ hở.



Tuy nhiên, Mã Gia Thành biết rõ rằng hôm nay Chấp.



Pháp Đường Long Môn không có bất kỳ ai có thể đến Dù sao thì Long Sa Vực đã bị cách chức, những đệ tử khác của ông ta cũng không có tư cách đến, thậm chí ngay cả những đệ tử đó cũng không biết được chuyện này.



Còn về cuộc điện thoại bọn họ vẫn luôn gọi kia, đều đến từ văn phòng của Long Sa Vực.



Ông ta không có mặt ở đấy, ai dám tự tiện tiếp điện thoại đây?



Nghĩ đến đây, trên mặt Mã Gia Thành nở một nụ cười lãnh đạm.



Thật đúng với câu trong phúc có họa, trong họa có phúc.



Cậu Long Thương Húc mất đi cánh tay đắc lực như Long Sa Vực, cũng giống như mất đi một phần quyền kiểm soát đối với Chấp Pháp Đường Long Môn.



Nhưng lại chớp thời cơ để lấy lại 30% cổ phần của công ty Vàng Vũ Thành.



Trên thực tế vẫn là điều đáng mừng “Tổng giám đốc Mã, ông thực sự là một người tuân thủ quy tắc. Dưới sự lãnh đạo của ông, công ty Vàng Vũ Thành nhất định sẽ phát triển rực rỡi”



“Không sail Cho dù ở thời điểm này, ông vẫn sẵn sàng cho Chấp Pháp Đường Long Môn một cơ hội!”



“Bất kể sau này ai sẽ lãnh đạo Chấp Pháp Đường Long Môn, nếu như biết chuyện xảy ra ngày hôm nay, sẽ không thể tìm ra lỗi của ông được!”



“Sau này chúng ta nhất định phải học hỏi nhiều hơn từ tổng giám đốc Mã, làm người hay làm việc đều phải tuân thủ nguyên tắc!”



“Miễn là mọi thứ đều nằm trong quy tắc, vậy thì không ai có thể nói rằng chúng ta không tuân thủ nguyên tắc!”



Một nhóm giám đốc điều hành và đại diện cổ đông bắt đầu tâng bốc Mã Gia Thành.



Còn cô thư ký xinh đẹp của hẳn ta cũng giả vờ gọi điện, rồi báo: “Tổng giám đốc Mã, điện thoại vẫn không liên lạc được!”
Chương 3176:



“Không quan tâm nữa “Chúng ta bắt đầu cuộc họp, chủ đề của buổi họp hôm nay chỉ có một!”



Đưa tay nhìn chiếc đồng hồ Royal Oak trên cổ tay, Mã Gia Thành lắc tay phải: “Kể từ bây giờ trở đi, nhận được sự đồng.



tâm nhất trí của tất cả các cố đông và giám đốc điều hành, 30% cổ phần của Chấp Pháp Đường Long Môn trong công ty sẽ bị bãi bỏ!”



“Kế từ thời điểm này, 30% cổ phần sẽ được cậu Long Thương Húc thu hồi lại, tất cả những gì chúng ta phải làm là Câu nói còn chưa kịp dứt thì đúng vào lúc này, cánh cửa của phòng họp đa chức năng bị người ta đạp bật tung, Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Tần Ý Hàm cùng nhau bước vào, phía sau lưng còn có hơn mười mấy người luật sư, trợ lý và thư ký.



“Xin lỗi, tôi tới trễ!”



“Kể từ bây giờ, Bùi Nguyên Minh tôi, sẽ tiếp quản toàn bộ công ty Vàng Vũ Thành”



“Tất cả các người, đều có thể tránh ra rồi”



Bùi Nguyên Minh trực tiếp đi tới ghế sô pha, thờ ơ ngồi xuống, liếc mắt nhìn chính giữa hội trường.



Sau khi sự kinh hãi của các cổ đông và giám đốc điều hành có mặt ở đây qua đi, mọi người nhanh chóng phản ứng lại.



“Cậu là ai?”



“Làm sao mà cậu có thể xông vào phòng họp của chúng tôi?”



“Cậu có biết đây là chỗ nào không?”



“Còn tiếp quản cái gì? Cậu coi mình là Thiên vương sao?”



Thấy người lạ mặt xông vào đây diễu võ dương oai, một đám giám đốc điều hành và cổ đông lập tức đứng dậy chửi bới.



Còn có một vài người là tay sai của Mã Gia Thành cao.



ngạo tiến lên phía trước, lớn giọng nói: “Cút ra ngoài!”



Mã Gia Thành khẽ cau mày, hẳn ta cảm thấy ba chữ của Bùi Nguyên Minh này có chút quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra được rốt cuộc là ai Bùi Nguyên Minh mặc kệ sự phẫn nộ của mọi người, mà đưa tay ra hiệu Tân Ý Hàm bước lên phía trước một bước, từ trong người lấy ra một tấm lệnh bài, trực tiếp ném lên trên bàn họp, lạnh nhạt nói: “Đây là lệnh bài của Chấp Pháp Đường Long Môn, nhìn thấy lệnh bài cũng giống như nhìn thấy đường chủ!”



“Nói một cách đơn giản, chúng tôi hiện nay sẽ đại diện cho Chấp Pháp Đường Long Môn tiếp quản 30% cổ phần của công ty Vàng Vũ Thành”



“Cầm một miếng lệnh bài đến, rồi muốn tiếp quản cổ phần sao?”



Mã Gia Thành sửng sốt một chút, sau đó cười lạnh nói.



“Nhóc con, mặc dù tôi không biết rốt cuộc các cậu có lai lịch như thế nào, nhưng các cậu có phải quá ngây thơ rồi không?



“Đừng nói là đại hội đồng cổ đông của chúng tôi đã quyết định lấy lại 30% cổ phần đó!”



“Cho dù còn chưa thu hồi, thì cậu dựa vào cái gì mà đại diện cho Chấp Pháp Đường Long Môn đây?”



“Cậu nghĩ mình là ai? Người đứng đầu Chấp Pháp Đường àm “Thật là nực cười!”



Trong khi nói, Mã Gia Thành hơi nheo mắt, trong mắt vụt qua một tia kinh sợ.



Ông ta đã nhớ ra Bùi Nguyên Minh rốt cuộc là ai rồi Nhưng vấn đề là, trong trường hợp như thế này, ông ta tuyệt đối không thể thừa nhận thân phận của Bùi Nguyên Minh.



Nếu không, tất cả những việc đã chuẩn bị trước đó đều là công cốc.



“Ông nói không sai”



Tân Ý Hàm nhàn nhạt nói.



“Cậu Minh nhà chúng tôi chính là người đứng đầu của Chấp Pháp Đường”



“Cậu ta? Đường chủ của Chấp Pháp Đường?”



Một người tay sai của Mã Gia Thành bước lên trước, đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới vài lần, lầm bầm nói.



“Ai mà không biết, nếu muốn trở thành đường chủ của Chấp Pháp Đường Long Môn, ít nhất phải là binh vương đứng đầu!”



“Cái tên công tử bột này, tay chân nhỏ bé, cô cảm thấy mình nói cậu ta chính là đường chủ của Chấp Pháp Đường, chúng tôi có thể tin được không?”



“Nếu như cậu ta chính là đường chủ, vậy tôi chính là môn chủ rồi!”



Ngay khi người này vừa dứt lời, Tân Ý Hàm đã tiến lên một bước, sau đó “bốp, bốp” tát thẳng vào mặt anh ta hai cái.



“Xúc phạm đến Long Môn, tội này cần phải trừng trị!”



“Lần đầu tiên anh phạm phải, tội chết có thể miễn, nhưng tội sống cũng không thể tha!”



Lời này vừa nói ra, Tân Ý Hàm dùng một chân đá thẳng bay ra ngoài.
Chương 3177:



Ngay lập tức, toàn bộ đều bàng hoàng.



Cả phòng họp rộng lớn, yên lặng như chết Nên biết, người trong phòng họp lúc này, cơ bản đều là nhân vật lớn trong giới thượng lưu ở Vũ Thành.



Người đi cùng bước ra khi nãy, mặc dù chỉ là một người ngoài lề trong giới thượng lưu, nhưng lại có thể ôm đùi được Mã Gia Thành, đủ để nói lên bản lĩnh của anh ta rồi.



Thế nhưng, lúc này anh ta lại bị một người phụ nữ đá cái một?



Điều này hiển nhiên là khiêu khích Mã Gia Thành!



Nữ thư kí xinh đẹp kia lúc này cả mặt đây vẻ hốt hoảng, cô ta che miệng chặn tiếng hét của mình lại.



Mà Mã Gia Thành nhìn thấy một cảnh này, sắc mặt bỗng chốc trở nên vô cùng u ám Hắn ta dứt khoác đứng dậy, đi thẳng đến phía trước nhìn chảm chảm Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Họ Bùi kia, đây không phải là nơi cậu có thể giễu võ giương oail”



“Đánh người của tôi, cậu có thể chịu nổi trách nhiệm này.



không?



“Cậu có thể gánh nổi hậu quả sao?”



“Yơ”



“Xem ra ông có quen biết tôi rồi”



Bùi Nguyên Minh đứng lên, vẻ mặt lãnh đạm bước đến trước mặt Mã Gia Thành.



“Nếu ông đã biết tôi, thế thì ông nên biết, Long Sa Vực đã bị tôi loại bỏ rồi, đánh người của ông thì sao?”



“Ông không nghe lời, thì đến ông tôi cũng đánh”



Mã Gia Thành khóe mắt giật giật, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu láo xược!”



“Ngay cả tôi cũng đánh? Cậu nghĩ đến hậu quả chưa?



Cậu..”



“Chát”



Không đợi Mã Gia Thành nói hết câu, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp vung tay đánh vào cái miệng lớn của hắn ta, phút chốc đánh túi bụi vào Mã Gia Thành đang nhảy dựng lên Tiếp sau đó, Bùi Nguyên Minh mới nhìn Mã Gia Thành cười một cách cực kì thích thú, nói: “Sau khi tôi đến Vũ Thành, đạp con chó con mèo đã không ít rồi “



“Thế nào? Ông còn cảm thấy tôi không dám đụng vào ông nữa không?”



“Dựa vào phía sau ông có Long Thương Húc?”



“Ông cảm thấy có anh ta chống lưng cho ông, ông liền có thể làm gì tùy thích à?”



“Cậu…”



Mã Gia Thành tức tối, lúc này nghiêm nghị nói: “Dạy dỗ cậu tal”



“Đánh cậu ta thật mạnh cho tôi “Có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm!”



Hiển nhiên, trước giờ hắn ta chưa từng bị người khác sỉ nhục qua như vậy.



Huống hồ chỉ, Mã Gia Thành từ xưa đến giờ cho răng bản thân mình tài trí mưu lược, làm theo kế hoạch của hẳn ta chắc chẩn sẽ thành công.



Lần này hẳn ta nhận quân lệnh từ chỗ Long Thương Húc, chuẩn bị rất nhiều thứ để giết chết Bùi Nguyên Minh.



Nhưng ai mà biết được, cái bẫy hẳn ta chuẩn bị còn chưa bắt đầu, Bùi Nguyên Minh liền trực tiếp tìm đến tận cửa!



Ngay lúc này, sắc mặt của Mã Gia Thành đã khó coi đến cực điểm.



Kèm theo với tiếng hét của hản ta, liền nhìn thấy tám tên vệ sĩ mặc vest đen xông đến từ bên kia, đám người này đều cao to, vẻ mặt hung tợn, vừa nhìn liền biết không phải người bình thường.



Bọn họ vặn vặn cổ, cười một cách ác độc tiến về phía Bùi Nguyên Minh “Bang bang bang.”



Không đợi bọn họ xông đến chỗ Bùi Nguyên Minh, đã nhìn thấy Tân Ý Hàm đứng bên cạnh đá một cái, đem cả đám không có mắt này toàn bộ đá ngã xuống đất Trước sau chưa đến ba giây, tám tên vệ sĩ cao to đừng nói là vây đánh, toàn bộ đều ngã nhào xuống đất, đến ngồi dậy cũng ngồi không nổi Cảnh tượng này khiến cho đám cổ đông và giám đốc điều hành tinh thần cuộn trào mãnh liệt phải dừng bước.



Mọi người đều lăn lộn ở Vũ Thành, đương nhiên đều tôn sùng vũ lực Vì vậy vừa rồi Tân Ý Hàm ra tay vài phát, liền khiến bọn họ hiểu, Tân Ý Hàm tuyệt đối không dễ đối phó Đi theo bên cạnh tên thư sinh họ Bùi này là một cao thủ, chẳng trách kiêu ngạo như vậy, dám đến công ty Vàng Vũ Thành ở Vũ Thành làm ầm1.



“Cậu nhóc, cậu lại có thể dám ra tay?”



“Cậu biết người cậu vừa đánh bị thương rốt cuộc là ai không?”



“Đây chính là tổng giám đốc Mã, cậu làm ông ta bị thương, đợi đến đồn cảnh sát Vũ Thành ngồi tù đi thôi!”

Chương 3178:

“Công ty Vàng Vũ Thành của chúng tôi không phải là nơi mà anh có thể tùy tiện đến!”

“Tổng giám đốc Mã của chúng tôi cũng không phải người anh có thể xúc phạm!”

“Người đâu, báo cảnh sát đi! Bắt hai kẻ gây rối này lại!”

Một nhóm giám đốc điều hành và cổ đông ai nấy đều đề cao đạo lý kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Vào lúc này, một số người bắt đầu lên án chỉ trích, một số người lại chuẩn bị báo cảnh sát “Bốp bốp bốp-”

Lần này, đối mặt với sóng gió của đám đông, Bùi Nguyên Minh không còn khách sáo nữa, mà thay vào đó anh tự mình ra tay, tát từng người một làm bọn họ đều văng ra xa Sau đó anh mới nhẹ giọng cất lời nói: “Tôi nắm giữ lệnh bài của Chấp Pháp Đường Long Môn, có thể kiểm soát ba mươi phần trăm cổ phần của công ty.”

“Đồng thời, tôi vẫn còn một bản hợp đồng ở đây, trong đó đã ghi rất rõ ràng rằng bốn mươi phần trăm số cổ phần trong “Nói một cách đơn giản hơn, tôi có quyền kiểm soát tuyệt đối với số cổ phần trong công ty Vàng Vũ Thành.”

“Nơi này, tôi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, không ai được quyền can thiệp!”

“Tôi đánh Mã Gia Thành là vì hắn ta muốn dùng thủ đoạn đáng xấu hổ để giành lấy ba mươi phần trăm số cổ phần đáng lẽ phải thuộc về tôi.”

ác anh là những người đã có mặt ở đó chắc là cũng tự bi “Vậy nên tôi khuyên mọi người đừng có phí lời trước mặt “Tôi sẽ cho các người thời gian mười phút để cút ra ngoài, nhân tiện quay về nói lại với chủ nhân đứng đẳng sau.”

“Công ty Vàng Vũ Thành đã thay đổi rồi!”

“Sau này chỉ cần Bùi Nguyên Minh tôi lên tiếng là được!”

Khí thế của Bùi Nguyên Minh rất mạnh mẽ, tuy rằng chỉ là hờ hững cất lời nói mà thôi, nhưng lại khiến những người có mặt ở đó liên tục phải lùi lại phía sau.

Họ không chỉ kinh sợ mà còn bị bàng hoàng vô cùng.

Nắm giữ ba mươi phần trăm cổ phần của Chấp Pháp Đường Long Môn?Bốn mươi phần trăm số cổ phần của Long Thương Húc cũng đã được chuyển nhượng cho anh ta rồi sao?

Nói cách khác, người đang đứng trước mặt họ đây nằm trong tay bảy mươi phần trăm số cổ phần của công ty Vàng Vũ Thành!

Đây là đang có quyền nảm giữ cổ phiếu tuyệt đối rồi đấy!

Đồng thời, điều này cũng có nghĩa là mỏ vàng Vũ Thành đã rơi vào tay người khác!

Làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy được cơ chứ?

Công ty Vàng Vũ Thành không phải là của họ Long sao?

Khi tất cả mọi người ai nấy đều kinh ngạc không dám nói bất cứ điều gì, chỉ có duy nhất cô thư ký xinh đẹp kia của Mã Gia Thành lại nghiến răng nghiến lợi nói: “Trò đùa gì vậy chứ!”

“Các người có bằng chứng gì không?”

“Tôi vừa nói rồi đây là lệnh bài của Chấp Pháp Đường Long Môn. Nhìn thấy nó như nhìn thấy đường chủ, tất nhiên sẽ có thể khống chế ba mươi phần trăm số cổ phần đó!” Tân Ý Hàm lãnh đạm nói.

“Vậy còn bốn mươi phần trăm số cổ phần của cậu Long Thương Húc thì sao? Làm sao anh ta có thể chuyển nhượng.

cổ phần cho người khác?”

Tần Ý Hàm cười nhạt một tiếng, lập tức ném ra vài phần văn kiện: “Đây là hợp đồng mà cậu Long Thương Húc của các người chuyển nhượng cổ phần cho bà Thanh Linh, còn có.

một loạt văn bản công chứng khác nữa!”

“Còn đây là hợp đồng mà bà Thanh Linh chuyển nhượng cổ phần cho cậu chủ Minh của chúng tôi, và cũng còn có một loạt văn bản được công chứng như vậy.”

“Nói một cách đơn giản, bắt đầu kể từ bây giờ, bốn mươi phần trăm cổ phần mà Long Thương Húc nắm giữ trong tay đã hoàn toàn được chuyển sang tên của cậu chủ Minh!”

“Về tính xác thực và tính khả thi của hợp đồng, chúng tôi đã mời mười vị luật sư giỏi từ khắp nơi đến công chứng rồi!”

“Các người có thể hoài nghĩ chúng tôi, nhưng các người không thể nào hoài nghỉ mười vị luật sư này!”

“Bởi vì bọn họ là đại diện của pháp luật!”

Nghe Tân Ý Hàm nói vậy, cô nữ thư ký xinh đẹp và những người khác đều trợn tròn xoe mắt.

Họ vô thức cầm bản hợp đồng lên và sau đó sắc mặt của họ trở nên tái nhợt.

Bởi vì trong hợp đồng giấy trắng mực đen đã ghi rõ ràng tất cả mọi thứ.

Cho dù các điều khoản ghi trong đó có khó tin như thế nào.

Nhưng trên thực tế là vào thời điểm này, số cổ phần của Long Thương Húc đã được chuyển sang tên của Bùi Nguyên Minh.

Bấy giờ Bùi Nguyên Minh chính là chủ nhân danh chính ngôn thuận của công ty Vàng Vũ Thành.

Bùi Nguyên Minh không quan tâm đến những con người này, mà chỉ bình thản đi tới trước mặt Mã Gia Thành và n‹ “Trở về hãy nói với Long Thương Húc.”

“Đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi.”
Chương 3179:



“Bùi Nguyên Minh!”



Sắc mặt Mã Gia Thành thay đổi mấy lần, lúc này thì lúc trằng lúc xanh, nhưng hảnta lại không cam lòng cúi đầu cao.



quý của mình trước bàn dân thiên hạ như vậy, cho nên lúc này chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi.



Trước sự xuất hiện bất ngờ của Bùi Nguyên Minh và sự thay đổi đột ngột của anh, Mã Gia Thành lúc này có cảm giác trở tay không kịp.



Hản ta biết rất rõ rằng vào lúc này nếu mình xung đột trực diện với Bùi Nguyên Minh sẽ không có kết cục tốt đẹp.



Nhưng hẳn ta lại không thể cút xéo một cách nhục nhã như vậy được.



Nếu cút khỏi nơi đây theo cách này, sau khi trở về Long Thương Húc chắc chắn sẽ cho hẳn ta một cái bạt tai đau đến chết!



Lúc này Mã Gia Thành hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: “Người họ Bùi kia, cậu đúng là to gan!”



“Đắc tội với cậu Long Thương Húc rồi mà còn không mau cút xéo đi nơi khác!”



“Còn dám đến công ty Vàng Vũ Thành gây chuyện!”



“Cho dù cậu có nắm trong tay bảy mươi phần trăm số cổ phần thì đã sao?”



“Tôi nói cho cậu biết, đây không phải Thủ đô, cũng không phải Dương Thành!”



“Đây là Vũ Thành!”



“Vũ Thành cao cao tại thượng!”



“Nước ở đây sâu đến nhường nào, không phải nơi cậu có thể chơi đùa được đâu!”



“Tôi khuyên cậu một câu, tốt nhất nên ngoan ngoãn giao.



lại cổ phần đi, rồi nhường lại vị trí của mình!”



“Nếu không thì cậu sẽ chết không có chỗ chôn thây đất “Bếp “



Bùi Nguyên Minh hất tay tát Mã Gia Thành làm hẳn ta choáng váng Sau đó, Bùi Nguyên Minh mới bình tĩnh nói: “Nể tình ông đã đi truyền tin giúp tôi, tôi sẽ không giết ông.”



“Nhưng nếu ông vẫn không chịu cút xéo đi, tôi không ngại tát chết ông đâu!



Nói đến đâ cổ đông, giám đốc điều hành và còn có các nhân viên chạy đến xem kịch vui ở xung quanh, nhẹ giọng nói: ‘Từ giờ phút này trở đi, Mã Gia Thành đã bị bãi nhiệm.”



“Tân Ý Hàm là chủ tịch điều hành của công ty Vàng Vũ Thành, toàn quyền xử lý mọi công việc của công ty!”



“Cô ấy còn chưa gật đầu, thì một tờ giấy cũng không thể mang ra khỏi công ty!”



“Cô ấy còn chưa gật đầu, không một con ruồi nào có thể bay vào mỏ vàng!”



“Ở công ty này, ý của cô ấy chính là ý của tôi!”



“Nếu có ai không phục, bây giờ hãy đứng ra.”



Rõ ràng, bây giờ Bùi Nguyên Minh muốn mạnh tay trấn áp mọi tiếng nói chống đối trong Công ty Vàng Vũ Thành và trực tiếp kiểm soát mọi thứ trong công ty.



Để tất cả mọi người đều không thể phản đối.



“Bùi Nguyên Minh, ai làm chủ tịch điều hành không phải chuyện cậu nói là được!”



Nhìn thấy mình trực tiếp bị thay thế như vậy, Mã Gia Thành nhìn chằm chẵm Bùi Nguyên Minh, nghiến răng nghiến lợi: “Đây là Vũ Thành!”



“Vũ Thành thì đã sao?”



Bùi Nguyên Minh hững hờ nói.



Bùi Nguyên Minh nhìn quét qua một lượt các “Vũ Thành chẳng qua cũng chỉ là một thành phố của Đại Hạ mà thôi!”



“Ông đừng nói với tôi là pháp luật của Đại Hạ không có hiệu lực gì ở đây đấy chứ?”



“Mọi thứ mà tôi làm tuân thủ luật pháp và quy định cả đấy”



“Nếu ông không phục thì cứ đi kiện tôi đi!



Mã Gia Thành run rẩy lắp bắp vì tức giận.



“Bùi Nguyên Minh, tôi biết là cậu có thể chịu đựng được!”



“Nhưng tôi và cậu Long Thương Húc không phải là những người cậu có thể đắc tội được đâu!”



“Nếu cậu dùng cái tư duy ếch ngồi đánh giếng của mình để nhìn nhận chúng tôi !”



“Tôi có thể cam đoan răng hôm nay cậu sẽ có thể uy phong một ngày!”



“Nhưng ngày mai, tôi vẫn sẽ đứng ở chỗ này chà đạp cậu ngay dưới lòng bàn chân của mình!”



“Vị trí này, công ty này, tất cả đều thuộc về tôi! Cũng là của cậu Long Thương Húc!”



“Sở hữu cung Vàng Vũ Thành, nhà họ Long, Vũ Thành Lục đại bang không phải là nơi mà người từ nơi khác tới như: anh có thể trấn áp được!”



“Ở tấc đất mẫu ruộng của chúng tôi, thì muốn cậu làm gì cậu phải làm theo như vậy!”



Lúc này, Mã Gia Thành ra vẻ ghê gớm khinh bỉ giễu cợt Bùi Nguyên Minh.



“Không tin thì cậu cứ nhìn mà xem, sau này sẽ có lúc cậu sẽ phải hối hận thôi!”



“Đến lúc đó, e rằng cậu sẽ phải quỳ xuống kêu một tiếng bat”
Chương 3180: ‘



Vừa dứt lời, Mã Gia Thành phách lối liền vung tay lên muốn đưa theo cả nhóm quản lý cao cấp và cổ đông rời đi.



Bùi Nguyên Minh không thèm đếm xỉa đến, mở miệng nói: “Đứng lại!”



Sắc mặt Mã Gia Thành thay đổi, quay đầu lại hét lên: “Tên họ Bùi kia, cậu còn muốn thế nào nữa.”



“Quỳ xuống, dập đầu xin lỗi”



Bùi Nguyên Minh bình thản nói “Ông có thể lựa chọn từ chối, tuy nhiên tôi cũng có thể chọn đập gãy tay chân ông, ném ông ra cho chó ăn”



Mã Gia Thành, cái tên này trước khi đi còn nói mấy câu hăm dọa, không dạy dỗ hắn ta một chút, e rằng hản ta lại không biết vì sao hoa lại có màu đỏ.



Sự tức giận của Mã Gia Thành bùng lên trong nháy mắt, hắn ta nhìn chòng chọc vào Bùi Nguyên Minh, muốn ăn thua đủ với anh, nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn xuống.



Sau khoảng chừng một phút, hắn ta cố gắng nặn ra một nụ cười, sau đó “huych” một cái quỳ xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh, dập đầu nói xin lỗi: “Cậu chủ Bùi, xin lỗi, là tôi nói linh tinh!”



“Nói tôi là cái rắm vậy phiền ông thả đi!”



Trong lúc anh nói, Mã Gia Thành hùng hổ và “bốp bốp bốp” mấy cái vào mặt mình, sau đó mới đứng dậy, quay người bỏ đi.



Chẳng qua là vào giây phút đó, trong lòng hắn ta đã sớm nghĩ đến chuyện làm sao báo thù Bùi Nguyên Minh rồi!



Hắn ta muốn Bùi Nguyên Minh phải chết!



Muốn Bùi Nguyên Minh chết không có chỗ chôn thân!



Sau khi ra khỏi tòa nhà văn phòng, Mã Gia Thành ngồi vào hàng ghế sau xe Bentley của hẳn ta, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại ra, lạnh giọng ra lệnh: “Thực hiện kế hoạch, tôi muốn cậu thực hiện kế hoạch kia ngay lập tức!”



“Tôi muốn nửa đời sau của tên họ Bùi kia…”



Sau khi đám người Mã Gia Thành cút về, Tân Ý Hàm lập tức đưa mấy người luật sư, trợ lý, thư ký… đi vào phòng làm việc.



Mặc dù Bùi Nguyên Minh mang hợp đồng đến, cứ thế.



cướp đi quyền cổ đông vốn thuộc về Long Thương Húc, nhưng muốn thật sự nắm giữ một công ty lớn như thế này không phải là chuyện một sớm một chiều … Vì vậy việc đầu tiên mà người được giao nhiệm vụ là Tân Ý Hàm làm là thanh trừ tất cả đám tay chân của Mã Gia Thành cài cảm vào, tránh cho những người này bán đứng, âm thầm gây chuyện.



Đồng thời cô ta còn để những đệ tử Long Môn đến theo lúc trước đưa thêm bảo vệ thân tín đến phong tỏa mỏ vàng ở vùng ngoại ô ngay lập tức, không cho bất kì ai ra vào.



Dù sao đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, hiện tại nắm giữ công ty Vàng Vũ Thành này cũng không phải bởi vì lợi nhuận, mà chỉ vì nắm quyền cổ đông mà thôi Ngoài việc chán ghét Long Thương Húc cũng nhân sự ảnh hưởng của chuyện này để thuận lợi cứu hai mẹ con Trịnh Tuyết Dương ra.



Dù sao chỉ cần ngồi vững cái ghế cổ đông thì dưới danh nghĩa của Bùi Nguyên Minh, tội danh lừa gạt của hai mẹ con Trịnh Tuyết Dương đương nhiên cũng được giải quyết êm thấm Rất nhanh, cả một công ty từ trên xuống dưới bị Tân Ý.



Hàm đưa người đi xử lý hết một lượt.



Sổ sách, sản phẩm, tư liệu…cái gì cần niêm phong cất đi đều niêm phong ngay lập tức.



Mà những nhân viên ban đầu có quan hệ không quá tốt với Mã Gia Thành có thể dùng tiếp thì cứ dùng tiếp.



Còn những vị trí quản lí cấp cao kia đều bị những người hôm nay đến tiếp quản hết.



Sau khi giải quyết vấn đề cơ cấu của công ty xong, Tân Ý Hàm tuyên bố trích ra một phần cổ phần cho những nhân viên được giữ lại.



Đương nhiên nếu như những nhân viên này rời chức hoặc là có ý đồ gì khác, Tân Ý Hàm có thể thu hồi lại cổ phần bất cứ lúc nào.



Ra tay một chiêu này khiến cho thu nhập một tháng của mỗi nhân viên được giữ lại đều có thể lên đến hơn ba chục triệu.



Chuyện này cũng khiến những “cỏ đầu tường” (gió chiều nào che chiều ấy) vốn định từ chức bây giờ mỗi người đều bắt đầu trung thành không đổi với Tân Ý Hàm.



Dù sao thì đầu năm nay cứ ai có sữa thì là mẹ mình.



Ai mà không mong mình được nhận hoa hồng của công ty, lại còn có lương cao?



Cùng lúc này, Tân Ý Hàm còn dùng danh nghĩa của công ty gửi cho sở cảnh sát Vũ Thành, làm rõ hai mẹ con Trịnh Tuyết Dương không lừa gạt bất kì ai…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom