Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3232-3234
Chương 3232:
“May mà chúng tôi đều là người thông minh, đã sớm cài đặt tin nhắn nhắc nhở, nếu không thì chúng tôi đều đã bị anh lừa!”
“Tôi cảnh cáo anh, mọi chuyện chúng tôi đã dựa theo yêu cầu của anh mà làm, anh không trả tiền thì chuyện này còn không xong đâu!”
“Chúng tôi còn có thể đứng ra nói cho phóng viên cùng với người của đồn cảnh sát rằng những lời tố cáo vừa rồi của chúng tôi với Bùi Nguyên Minh đều là những lời mà anh bảo chúng tôi nói!”
“Vì hại Bùi Nguyên Minh cho nên anh mới bảo chúng tôi tố cáo anh tại “Trong tay chúng tôi đã có một trăm triệu tiền đặt cọc mà anh cho, đã có ghi chép chuyển tiền!”
“Nếu như không phải lần đầu anh đưa tiền dứt khoát như vậy thì đầu óc chúng tôi bị hỏng mới có thể tin tưởng anh!”
“Long Phi Phàm, vở kịch này của chúng tôi không thể diễn không công, máu cũng không thể chảy vô íchl”
Sắc mặt Long Phi Phàm âm u, mặc dù anh ta không biết mưu kế mình tận tâm bày ra đến cùng vì sao lại bị lộ ra ngoài.
Thế nhưng bây giờ anh ta cũng hiểu được, vở kịch nhãm vào Bùi Nguyên Minh này đã không thể diễn tiếp được nữa.
Nhìn thấy một đám người muốn qua đây truy tìm nguồn gốc, sắc mặt Long Phi Phàm hơi biến hóa, sau đó anh ta mang theo mười mấy người nam nữ mặc quần áo truyền thống bên cạnh đứng lên, khẽ quát: “Chúng ta đi!”
“Đi?
“Anh đi được chắc?”
“Tôi nói cho anh biết, hôm nay nếu anh không trả tiền thì chỗ nào anh cũng không được đi!”
Một đám thân thích nhìn thấy Long Phi Phàm muốn rời đi thì toàn bộ đều xông lên vây lại.
Những người này cũng đã từng luyện võ, thân thủ không tệ, trong nháy mắt đã đánh nhau với đám vệ sĩ của Long Phi Phàm.
Hai bên căn bản không có ý hạ thủ lưu tình, vừa ra tay đã đánh nhau, làm cho hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.
Đám Tân Ý Hàm cùng Vạn Phước Nhân mặt đầy mê mang mà nhìn một màn này, ai cũng không nghĩ tới mọi chuyện lại phát triển thành thế này.
Một đám phóng viên ngu ngơ tại chỗ một lát, sau đó mỗi người đều xông về phía trước, muốn công bố tin tức này ra ngoài.
Bởi vì vở kịch này quả thực là quá lớn, chỉ cần công bố ra bên ngoài thì tuyệt đối sẽ là tin tức trên trang bìa.
Lúc này nỗi oan uổng trên người Bùi Nguyên Minh đã được cởi bỏ, thần sắc anh lãnh đạm nhìn một màn này, tựa hồ đã sớm tính toán được tất cả.
Một hồi lâu sau, Tân Ý Hàm nhìn Bùi Nguyên Minh đi đến phía hậu đài, vô ý thức hỏi: “Anh Minh, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”
Bùi Nguyên Minh cười cười, làm một động tác tay, cô liền thấy được Hàn Sang đang đi nhanh ra từ trong đám người.
Sau đó anh ta ngẩng đầu ưỡn ngực giải thích nói: “Buổi sáng hôm nay anh Minh đã gửi tin nhản cho tôi, để cho tôi giả bộ là người của Long Phi Phàm, tự mình tiếp xúc với những thân thích của người bị hại kia”
“Sau khi bí mật ký kết hợp đồng thì lại hẹn sẽ chuyển khoản cho bọn họ mỗi người một tỷ, sau hai mươi tư giờ tiền sẽ được chuyển vào trong tài khoản”
“Mà nhiệm vụ của bọn họ chính là nghĩ hết biện pháp phối hợp với Long Phi Phàm để hại anh Minh, chuyện tốt như vậy sao có thể từ chối”
“Vừa rồi anh Minh lại gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi rút lại số tiền chuyển khoản”
“Những người tham lam này nhìn thấy con vịt đã nấu xong cứ thế mà bay mất, bọn họ sao có thể cam tâm được?”
“Đúng rồi, vì để cho bọn họ kịp thời nhận được tin nhản, buổi sáng tôi đã phải đặc biệt giúp bọn họ cài đặt thêm chức năng tự động nhận tin nhắn đấy”
“Cho nên sau khi bọn họ nhận được tin nhắn thì sẽ liều mạng chỉ trích Long Phi Phàm”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lãnh đạm nhìn cảnh tượng rối loạn cách đó không xa, thản nhiên nói: “Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều”
“Một tỷ là số tiền mà cả đời những người này đều không kiếm được, mắt thấy tiền đã tới tay mà còn bay mất thì làm sao có thể giữ vững lý trí”
“Đừng cảm thấy tôi đây âm hiểm, nếu ngay từ đầu bọn họ không chấp nhận năm mươi vạn kia của Long Phi Phàm thì cũng sẽ không có chuyện bây giờ”
“Ván này Long Phi Phàm xong đời rồi..”
Chương 3233:
Mọi thứ đều nằm trong dự liệu của Bùi Nguyên Minh, ván này Long Phi Phàm hoàn toàn xong đời rồi.
Bị lật lọng một tỷ khiến cho mỗi một gia đình của những người bị hại này đều phát điên, bọn họ không chỉ đuổi đánh Long Phi Phàm mà còn lên án tất cả âm mưu của anh ta.
Mấy ngày trước Long Phi Phàm đã liên hệ với đám người này, ra giá trăm triệu mua chuộc bọn họ để bọn họ nghe theo sai khiến, chỉ cần bọn họ gây rối bất cứ lúc nào anh ta cần.
Hơn nữa còn có người chỉ ra, Long Phi Phàm đã từng phao tin đồn ngay cả video theo dõi anh ta cũng có thể làm được, bây giờ lại tìm thêm vài người đến làm nhân chứng giả thì cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nói tóm lại, những chuyện này không chỉ vạch trần bụng dạ khó lường của Long Phi Phàm mà còn hoàn toàn chứng minh sự trong sạch của Bùi Nguyên Minh.
Đám phóng viên đưa tin đều thích soi mói chuyện của người khác, đã đến nước này rồi thì còn ai thèm quan tâm đến chuyện chừa lại mặt mũi cho Long Phi Phàm chứ?
Tất cả mọi người đều thi nhau đưa tin bên ngoài, trước mắt chỉ đơn giản nói Long Phi Phàm đã hoàn toàn xong đời thôi.
Vũ Thành, Võ Đạo quán Long Môn.
Sắc mặt của Mã Gia Thành rất khó coi đang ở bên cạnh Long Thương Húc báo cáo sự việc.
“Cậu Long, Long Phi Phàm xong đời rồi.”
“Ván này cậu ta không những thua mà còn thua triệt để”
*Ván cờ mà chúng ta dày công sắp đặt đã coi như hoàn toàn vô dụng”
“Hơn nữa, Long Phi Phàm còn trở thành một tên tiểu nhân bỉ ổi thích vu oan hãm hại người khác nữa.”
“Có người nói, hiện tại Vạn Phước Nhân đang bắt tay vào điều tra vụ án và đưa ra các manh mối chủ chốt đều hướng về Long Phi Phàm.”
“Chỉ cần sơ ý một chút thì e rằng bọn họ sẽ điều tra ra rất nhiều chuyện”
“Cậu Long, chúng ta có nên làm một số chuyện để ứng phó trước không?”
Long Thương Húc vẫn thờ ơ vừa nhâm nhí tách trà vừa nghe Mã Gia Thành báo cáo, sau khi nghe rõ ràng mọi chuyện thì trên mặt Long Thương Húc chợt hiện lên một nụ cười: “Có chút thú vị đó, vị đường chủ Minh, thế tử Minh, cậu chủ Minh này của chúng ta đúng là khiến tôi phải bất ngờ mà”
“Một ván cờ được bố trí tỉ mỉ lại bị anh ta phá hư một cách dễ dàng như vậy.”
“Điểm then chốt nhất trong toàn bộ quá trình này là anh ta không hề dùng đến bất kỳ người tai to mặt lớn nào, mà chỉ mất chục đồng phí tin nhắn thông báo mà thôi”
“Đây mới thực sự là bốn lạng địch ngàn cân.”
“Khả năng quan sát, thủ đoạn của anh ta đều không đơn giản đâu.”
“Xem ra trước đây tôi đã quá xem thường anh ta rồi.”
“Trước kia tôi còn cho rằng anh ta dựa vào người ngoài, dựa vào thủ đoạn mới có thể ngồi vào vị trí đó.”
“Hiện tại xem ra phần dã tâm này của anh ta đều đã được tính toán kỹ lưỡng, không hề bỏ sót bất cứ sơ hở nào”
Trước trận đấu ngày hôm nay, mặc dù Long Thương Húc đánh giá cao Bùi Nguyên Minh nhưng cũng không đến mức để anh ta phải sẵn sàng dốc hết toàn lực để ứng phó.
Nhưng trận đấu ngày hôm nay đã khiến Long Thương Húc nhận thức được mức độ khó đối phó của Bùi Nguyên Minh, đồng thời cũng để cho anh ta cảm nhận được một loại áp lực vô hình.
Từ cổ phần của công ty vàng Vũ Thành, cho đến chức đường chủ Chấp Pháp Đường của Long Môn, hôm nay lại đến chuyện của Long Phi Phàm…
Mặc dù hai người vẫn chưa chính thức chạm mặt, nhưng qua mấy lân đối đầu thì bên phía Long Thương Húc đều rơi vào tình thế bất lợi.
Mã Gia Thành nhìn dáng vẻ hờ hững của Long Thiếu Thiên thì thoáng ngập ngừng một chút, sau đó mới lên tiếng nói: “Cậu Long, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
Chương 3234:
Long Thương Húc khép hờ mắt một lát, sau đó mới chậm rãi nói: “Vài ngày nữa thì giai đoạn hai của khu bất động sản Vũ Thành mà tôi đang đặt kế hoạch xây dựng sẽ chính thức ra mắt.”
“Nếu ba nghìn căn hộ đó được thuận lợi bán ra thì chúng ta sẽ thu hồi được phần lớn nguồn vốn”
“Tạm thời phải đồn hết tâm trí vào chuyện này trước.”
*Còn về phần Bùi Nguyên Minh thì cứ để Long Phi Phàm tự xử lý đi.”
“Nói cho anh ta biết, nếu đã không giở trò trong âm thầm được thì phải biết cách cứng rắn, nuôi binh ngàn ngày dụng binh một giờ”’ “Bùi Nguyên Minh không chết thì chính là anh ta chết”
“Cạn ly”
“Chúc mừng anh rế được giải oan.”
*Tôi đã nói rồi mà, nhất định anh rể không có chuyện gì đâu.”
Sáu giờ ba mươi tối, trong một phòng bao của khách sạn Vũ Thành vẫn còn sáng đèn.
Bữa cơm này là do Trịnh Khánh Vân móc tiền túi của cô ta để mời khách, mặc dù món ăn trên bàn lúc này cũng không tính là cao lương mỹ vị gì nhưng có thể thấy được tâm ý của Trịnh Khánh Vân.
Ngoài ba mẹ con Trịnh Tuyết Dương ra thì đám người Tân Ý Hàm, Hàn Sang đều được mời vào bàn, toàn bộ quá trình chỉ có Thanh Linh Rất rõ ràng, bà ta không thể nào ngờ rằng tên khốn Bùi Nguyên Minh này lại có thể dễ dàng thoát thân hơn nữa còn tiếp tục quấn lấy con gái mình, chuyện này khiến cho bà ta nhịn không được phải nghiến răng nghiến lợi Chẳng qua Bùi Nguyên Minh cũng lười tính toán với Thanh Linh trong một ngày vui như hôm nay, anh rút một tờ chí phiếu tùy tiện viết lên nó con số trăm rưỡi tỷ rồi đẩy đến trước mặt của Thanh Linh, vì vậy mọi chuyện mới có thể tạm thời yên ổn lại…
*Tiếp theo anh định làm gì? Trở về Thủ đô hay tiếp tục ở lại Vũ Thành?”
Bùi Nguyên Minh bưng ly rượu đi tới bên cạnh Trịnh Tuyết Dương, cười nói: “Anh cũng chưa biết nữa, lần này đến đây vì mỏ vàng ở Vũ Thành, nhưng bây giờ mỏ vàng đã nằm trong tay của anh rồi…”
Hiển nhiên Trịnh Tuyết Dương cũng không phải kẻ ngốc, cô biết rõ nhất định Tân Ý Hàm đang làm việc cho Bùi Nguyên Minh.
“Nếu em muốn lấy lại bốn mươi phần trăm cổ phần thì cũng có thể”
“Nhưng nếu như vậy thì tạm thời em phải ở lại ở xử lý chuyện của công ty vàng Vũ Thành đấy” Bùi Nguyên Minh vừa cười vừa nói.
Đối với anh mà nói, cổ phần của công ty vàng Vũ Thành vẫn chưa đáng để lọt vào mắt anh, nếu như Trịnh Tuyết Dương có hứng thú thì anh có thể giao nó cho cô bất kỳ lúc nào.
“Tuy nhiên, Vũ Thành không thể so với Thủ đô, nếu em muốn tạo ra một đế chế cho riêng mình ở Vũ Thành thì chắc chắn không dễ dàng như em nghĩ đâu.”
Trịnh Tuyết Dương do dự một lát, sau đó mới thở dài nói: “Bùi Nguyên Minh, anh biết không, bây giờ với tư cách là người đứng đầu khiến em rất mệt mỏi, mà bên phía nhà họ Chân cũng gặp phải rất nhiều phiền phức *Em cùng mẹ đến Vũ Thành lần này, ngoại trừ nguyên nhân do bà ấy khăng khăng yêu cầu ra thì vẫn còn một nguyên nhân khác nữa, đó là em thật sự muốn một số cổ phần của mỏ vàng ở Vũ Thành, bởi vì nó có thể giúp em ổn định vị trí đứng đầu này…”
“Cho nên nếu anh thực sự không để ý…”
“Anh thực sự không để ý” Bùi Nguyên Minh mỉm cười.
*Mặc dù bây giờ Tân Ý Hàm đang phụ trách quản lý công ty vàng ‘Vũ Thành”
“Nhưng cô ấy vẫn đặt nhiều tâm tư vào Chấp Pháp Đường bên này hơn”
“Chỉ cần em muốn, anh có thể đưa công ty vàng Vũ Thành cho em.”
“Sau khi giao công ty cho em thì em cứ yên tâm làm việc đi.”
“Những chuyện khác cứ để cho anh…”
“Anh đã nói rồi, chỉ cần là thứ em muốn anh đều có thể cho…”
Nhìn thấy nụ cười ấm áp của Bùi Nguyên Minh khiến Trịnh Tuyết Dương thoáng sững sờ một chút, tỉnh thần cô có hơi ngẩn ngơ.
Đôi lúc cô nghĩ mãi vẫn không ra, tại sao bất kể lúc nào người đàn ông này cũng có thể bao dung tất cả những suy nghĩ nhỏ mọn lại có phần tùy hứng của mình như vậy…
“May mà chúng tôi đều là người thông minh, đã sớm cài đặt tin nhắn nhắc nhở, nếu không thì chúng tôi đều đã bị anh lừa!”
“Tôi cảnh cáo anh, mọi chuyện chúng tôi đã dựa theo yêu cầu của anh mà làm, anh không trả tiền thì chuyện này còn không xong đâu!”
“Chúng tôi còn có thể đứng ra nói cho phóng viên cùng với người của đồn cảnh sát rằng những lời tố cáo vừa rồi của chúng tôi với Bùi Nguyên Minh đều là những lời mà anh bảo chúng tôi nói!”
“Vì hại Bùi Nguyên Minh cho nên anh mới bảo chúng tôi tố cáo anh tại “Trong tay chúng tôi đã có một trăm triệu tiền đặt cọc mà anh cho, đã có ghi chép chuyển tiền!”
“Nếu như không phải lần đầu anh đưa tiền dứt khoát như vậy thì đầu óc chúng tôi bị hỏng mới có thể tin tưởng anh!”
“Long Phi Phàm, vở kịch này của chúng tôi không thể diễn không công, máu cũng không thể chảy vô íchl”
Sắc mặt Long Phi Phàm âm u, mặc dù anh ta không biết mưu kế mình tận tâm bày ra đến cùng vì sao lại bị lộ ra ngoài.
Thế nhưng bây giờ anh ta cũng hiểu được, vở kịch nhãm vào Bùi Nguyên Minh này đã không thể diễn tiếp được nữa.
Nhìn thấy một đám người muốn qua đây truy tìm nguồn gốc, sắc mặt Long Phi Phàm hơi biến hóa, sau đó anh ta mang theo mười mấy người nam nữ mặc quần áo truyền thống bên cạnh đứng lên, khẽ quát: “Chúng ta đi!”
“Đi?
“Anh đi được chắc?”
“Tôi nói cho anh biết, hôm nay nếu anh không trả tiền thì chỗ nào anh cũng không được đi!”
Một đám thân thích nhìn thấy Long Phi Phàm muốn rời đi thì toàn bộ đều xông lên vây lại.
Những người này cũng đã từng luyện võ, thân thủ không tệ, trong nháy mắt đã đánh nhau với đám vệ sĩ của Long Phi Phàm.
Hai bên căn bản không có ý hạ thủ lưu tình, vừa ra tay đã đánh nhau, làm cho hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.
Đám Tân Ý Hàm cùng Vạn Phước Nhân mặt đầy mê mang mà nhìn một màn này, ai cũng không nghĩ tới mọi chuyện lại phát triển thành thế này.
Một đám phóng viên ngu ngơ tại chỗ một lát, sau đó mỗi người đều xông về phía trước, muốn công bố tin tức này ra ngoài.
Bởi vì vở kịch này quả thực là quá lớn, chỉ cần công bố ra bên ngoài thì tuyệt đối sẽ là tin tức trên trang bìa.
Lúc này nỗi oan uổng trên người Bùi Nguyên Minh đã được cởi bỏ, thần sắc anh lãnh đạm nhìn một màn này, tựa hồ đã sớm tính toán được tất cả.
Một hồi lâu sau, Tân Ý Hàm nhìn Bùi Nguyên Minh đi đến phía hậu đài, vô ý thức hỏi: “Anh Minh, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”
Bùi Nguyên Minh cười cười, làm một động tác tay, cô liền thấy được Hàn Sang đang đi nhanh ra từ trong đám người.
Sau đó anh ta ngẩng đầu ưỡn ngực giải thích nói: “Buổi sáng hôm nay anh Minh đã gửi tin nhản cho tôi, để cho tôi giả bộ là người của Long Phi Phàm, tự mình tiếp xúc với những thân thích của người bị hại kia”
“Sau khi bí mật ký kết hợp đồng thì lại hẹn sẽ chuyển khoản cho bọn họ mỗi người một tỷ, sau hai mươi tư giờ tiền sẽ được chuyển vào trong tài khoản”
“Mà nhiệm vụ của bọn họ chính là nghĩ hết biện pháp phối hợp với Long Phi Phàm để hại anh Minh, chuyện tốt như vậy sao có thể từ chối”
“Vừa rồi anh Minh lại gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi rút lại số tiền chuyển khoản”
“Những người tham lam này nhìn thấy con vịt đã nấu xong cứ thế mà bay mất, bọn họ sao có thể cam tâm được?”
“Đúng rồi, vì để cho bọn họ kịp thời nhận được tin nhản, buổi sáng tôi đã phải đặc biệt giúp bọn họ cài đặt thêm chức năng tự động nhận tin nhắn đấy”
“Cho nên sau khi bọn họ nhận được tin nhắn thì sẽ liều mạng chỉ trích Long Phi Phàm”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lãnh đạm nhìn cảnh tượng rối loạn cách đó không xa, thản nhiên nói: “Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều”
“Một tỷ là số tiền mà cả đời những người này đều không kiếm được, mắt thấy tiền đã tới tay mà còn bay mất thì làm sao có thể giữ vững lý trí”
“Đừng cảm thấy tôi đây âm hiểm, nếu ngay từ đầu bọn họ không chấp nhận năm mươi vạn kia của Long Phi Phàm thì cũng sẽ không có chuyện bây giờ”
“Ván này Long Phi Phàm xong đời rồi..”
Chương 3233:
Mọi thứ đều nằm trong dự liệu của Bùi Nguyên Minh, ván này Long Phi Phàm hoàn toàn xong đời rồi.
Bị lật lọng một tỷ khiến cho mỗi một gia đình của những người bị hại này đều phát điên, bọn họ không chỉ đuổi đánh Long Phi Phàm mà còn lên án tất cả âm mưu của anh ta.
Mấy ngày trước Long Phi Phàm đã liên hệ với đám người này, ra giá trăm triệu mua chuộc bọn họ để bọn họ nghe theo sai khiến, chỉ cần bọn họ gây rối bất cứ lúc nào anh ta cần.
Hơn nữa còn có người chỉ ra, Long Phi Phàm đã từng phao tin đồn ngay cả video theo dõi anh ta cũng có thể làm được, bây giờ lại tìm thêm vài người đến làm nhân chứng giả thì cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nói tóm lại, những chuyện này không chỉ vạch trần bụng dạ khó lường của Long Phi Phàm mà còn hoàn toàn chứng minh sự trong sạch của Bùi Nguyên Minh.
Đám phóng viên đưa tin đều thích soi mói chuyện của người khác, đã đến nước này rồi thì còn ai thèm quan tâm đến chuyện chừa lại mặt mũi cho Long Phi Phàm chứ?
Tất cả mọi người đều thi nhau đưa tin bên ngoài, trước mắt chỉ đơn giản nói Long Phi Phàm đã hoàn toàn xong đời thôi.
Vũ Thành, Võ Đạo quán Long Môn.
Sắc mặt của Mã Gia Thành rất khó coi đang ở bên cạnh Long Thương Húc báo cáo sự việc.
“Cậu Long, Long Phi Phàm xong đời rồi.”
“Ván này cậu ta không những thua mà còn thua triệt để”
*Ván cờ mà chúng ta dày công sắp đặt đã coi như hoàn toàn vô dụng”
“Hơn nữa, Long Phi Phàm còn trở thành một tên tiểu nhân bỉ ổi thích vu oan hãm hại người khác nữa.”
“Có người nói, hiện tại Vạn Phước Nhân đang bắt tay vào điều tra vụ án và đưa ra các manh mối chủ chốt đều hướng về Long Phi Phàm.”
“Chỉ cần sơ ý một chút thì e rằng bọn họ sẽ điều tra ra rất nhiều chuyện”
“Cậu Long, chúng ta có nên làm một số chuyện để ứng phó trước không?”
Long Thương Húc vẫn thờ ơ vừa nhâm nhí tách trà vừa nghe Mã Gia Thành báo cáo, sau khi nghe rõ ràng mọi chuyện thì trên mặt Long Thương Húc chợt hiện lên một nụ cười: “Có chút thú vị đó, vị đường chủ Minh, thế tử Minh, cậu chủ Minh này của chúng ta đúng là khiến tôi phải bất ngờ mà”
“Một ván cờ được bố trí tỉ mỉ lại bị anh ta phá hư một cách dễ dàng như vậy.”
“Điểm then chốt nhất trong toàn bộ quá trình này là anh ta không hề dùng đến bất kỳ người tai to mặt lớn nào, mà chỉ mất chục đồng phí tin nhắn thông báo mà thôi”
“Đây mới thực sự là bốn lạng địch ngàn cân.”
“Khả năng quan sát, thủ đoạn của anh ta đều không đơn giản đâu.”
“Xem ra trước đây tôi đã quá xem thường anh ta rồi.”
“Trước kia tôi còn cho rằng anh ta dựa vào người ngoài, dựa vào thủ đoạn mới có thể ngồi vào vị trí đó.”
“Hiện tại xem ra phần dã tâm này của anh ta đều đã được tính toán kỹ lưỡng, không hề bỏ sót bất cứ sơ hở nào”
Trước trận đấu ngày hôm nay, mặc dù Long Thương Húc đánh giá cao Bùi Nguyên Minh nhưng cũng không đến mức để anh ta phải sẵn sàng dốc hết toàn lực để ứng phó.
Nhưng trận đấu ngày hôm nay đã khiến Long Thương Húc nhận thức được mức độ khó đối phó của Bùi Nguyên Minh, đồng thời cũng để cho anh ta cảm nhận được một loại áp lực vô hình.
Từ cổ phần của công ty vàng Vũ Thành, cho đến chức đường chủ Chấp Pháp Đường của Long Môn, hôm nay lại đến chuyện của Long Phi Phàm…
Mặc dù hai người vẫn chưa chính thức chạm mặt, nhưng qua mấy lân đối đầu thì bên phía Long Thương Húc đều rơi vào tình thế bất lợi.
Mã Gia Thành nhìn dáng vẻ hờ hững của Long Thiếu Thiên thì thoáng ngập ngừng một chút, sau đó mới lên tiếng nói: “Cậu Long, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
Chương 3234:
Long Thương Húc khép hờ mắt một lát, sau đó mới chậm rãi nói: “Vài ngày nữa thì giai đoạn hai của khu bất động sản Vũ Thành mà tôi đang đặt kế hoạch xây dựng sẽ chính thức ra mắt.”
“Nếu ba nghìn căn hộ đó được thuận lợi bán ra thì chúng ta sẽ thu hồi được phần lớn nguồn vốn”
“Tạm thời phải đồn hết tâm trí vào chuyện này trước.”
*Còn về phần Bùi Nguyên Minh thì cứ để Long Phi Phàm tự xử lý đi.”
“Nói cho anh ta biết, nếu đã không giở trò trong âm thầm được thì phải biết cách cứng rắn, nuôi binh ngàn ngày dụng binh một giờ”’ “Bùi Nguyên Minh không chết thì chính là anh ta chết”
“Cạn ly”
“Chúc mừng anh rế được giải oan.”
*Tôi đã nói rồi mà, nhất định anh rể không có chuyện gì đâu.”
Sáu giờ ba mươi tối, trong một phòng bao của khách sạn Vũ Thành vẫn còn sáng đèn.
Bữa cơm này là do Trịnh Khánh Vân móc tiền túi của cô ta để mời khách, mặc dù món ăn trên bàn lúc này cũng không tính là cao lương mỹ vị gì nhưng có thể thấy được tâm ý của Trịnh Khánh Vân.
Ngoài ba mẹ con Trịnh Tuyết Dương ra thì đám người Tân Ý Hàm, Hàn Sang đều được mời vào bàn, toàn bộ quá trình chỉ có Thanh Linh Rất rõ ràng, bà ta không thể nào ngờ rằng tên khốn Bùi Nguyên Minh này lại có thể dễ dàng thoát thân hơn nữa còn tiếp tục quấn lấy con gái mình, chuyện này khiến cho bà ta nhịn không được phải nghiến răng nghiến lợi Chẳng qua Bùi Nguyên Minh cũng lười tính toán với Thanh Linh trong một ngày vui như hôm nay, anh rút một tờ chí phiếu tùy tiện viết lên nó con số trăm rưỡi tỷ rồi đẩy đến trước mặt của Thanh Linh, vì vậy mọi chuyện mới có thể tạm thời yên ổn lại…
*Tiếp theo anh định làm gì? Trở về Thủ đô hay tiếp tục ở lại Vũ Thành?”
Bùi Nguyên Minh bưng ly rượu đi tới bên cạnh Trịnh Tuyết Dương, cười nói: “Anh cũng chưa biết nữa, lần này đến đây vì mỏ vàng ở Vũ Thành, nhưng bây giờ mỏ vàng đã nằm trong tay của anh rồi…”
Hiển nhiên Trịnh Tuyết Dương cũng không phải kẻ ngốc, cô biết rõ nhất định Tân Ý Hàm đang làm việc cho Bùi Nguyên Minh.
“Nếu em muốn lấy lại bốn mươi phần trăm cổ phần thì cũng có thể”
“Nhưng nếu như vậy thì tạm thời em phải ở lại ở xử lý chuyện của công ty vàng Vũ Thành đấy” Bùi Nguyên Minh vừa cười vừa nói.
Đối với anh mà nói, cổ phần của công ty vàng Vũ Thành vẫn chưa đáng để lọt vào mắt anh, nếu như Trịnh Tuyết Dương có hứng thú thì anh có thể giao nó cho cô bất kỳ lúc nào.
“Tuy nhiên, Vũ Thành không thể so với Thủ đô, nếu em muốn tạo ra một đế chế cho riêng mình ở Vũ Thành thì chắc chắn không dễ dàng như em nghĩ đâu.”
Trịnh Tuyết Dương do dự một lát, sau đó mới thở dài nói: “Bùi Nguyên Minh, anh biết không, bây giờ với tư cách là người đứng đầu khiến em rất mệt mỏi, mà bên phía nhà họ Chân cũng gặp phải rất nhiều phiền phức *Em cùng mẹ đến Vũ Thành lần này, ngoại trừ nguyên nhân do bà ấy khăng khăng yêu cầu ra thì vẫn còn một nguyên nhân khác nữa, đó là em thật sự muốn một số cổ phần của mỏ vàng ở Vũ Thành, bởi vì nó có thể giúp em ổn định vị trí đứng đầu này…”
“Cho nên nếu anh thực sự không để ý…”
“Anh thực sự không để ý” Bùi Nguyên Minh mỉm cười.
*Mặc dù bây giờ Tân Ý Hàm đang phụ trách quản lý công ty vàng ‘Vũ Thành”
“Nhưng cô ấy vẫn đặt nhiều tâm tư vào Chấp Pháp Đường bên này hơn”
“Chỉ cần em muốn, anh có thể đưa công ty vàng Vũ Thành cho em.”
“Sau khi giao công ty cho em thì em cứ yên tâm làm việc đi.”
“Những chuyện khác cứ để cho anh…”
“Anh đã nói rồi, chỉ cần là thứ em muốn anh đều có thể cho…”
Nhìn thấy nụ cười ấm áp của Bùi Nguyên Minh khiến Trịnh Tuyết Dương thoáng sững sờ một chút, tỉnh thần cô có hơi ngẩn ngơ.
Đôi lúc cô nghĩ mãi vẫn không ra, tại sao bất kể lúc nào người đàn ông này cũng có thể bao dung tất cả những suy nghĩ nhỏ mọn lại có phần tùy hứng của mình như vậy…
Bình luận facebook