Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3238-3243
Chương 3238:
“Cho nên, tôi muốn nhờ anh Minh đến xem giúp ba tôi một chút.”
Nghe thấy câu chuyện này của nhà họ Vạn, Bùi Nguyên Minh hơi sững sở, sau đó cười khổ nói: “Phước Nhân, anh quên rồi, mặc dù tôi là tổng giáo đầu của anh, nhưng tôi đâu phải bác sĩ đâu”
*Mặc dù anh không phải bác sĩ, nhưng anh biết gần như hết tất cả những thuật giết người trên thế giới này.”
“Thất Tuyệt Đoạt Mệnh Chỉ, cũng là một trong những thuật giết người.”
“Nếu như không phải hết cách, tôi thực sự không dám mời anh Minh anh ra tay”
Hiển nhiên, Vạn Phước Nhân biết Bùi Nguyên Minh sẽ không dễ dàng ra tay, cho nên trước đó anh ta không dám mở miệng.
Thế nhưng sáng sớm hôm nay anh ta thấy sắc mặt ba mình tái nhợt, vô cùng đau đớn, cho nên anh ta mới mặt dày tới cầu xin Bùi Nguyên Minh.
“Phước Nhân, anh nói thế là khách sáo quá rồi”
“Tuy rằng tôi không dám cam đoan chắc chẩn rằng có thể chữa khỏi cho chú nhà, thế nhưng tôi sẽ dốc hết sức để ứng phó.”
“Anh yên tâm đi, dù sao mọi người trong mắt tôi, đều là anh em của tôi ‘Vạn Phước Nhân vô cùng cảm động: “Có những lời này của anh Minh, chúng tôi có chết cũng không tiếc!”
Cùng lúc đó, anh ta nhanh chóng ra dấu cho tài xế, ý bảo tài xế lái xe về phía nhà họ Vạn.
“Đúng rồi, anh Minh, hai ngày này khi tôi phái người đi thăm dò vụ án, phát hiện một manh mối”
*Đó chính là trong video theo dõi, xuất hiện một người có dáng dấp giống y hệt anh, rất có khả năng liên quan mật thiết đến Phạm Mục Cương…”
Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Tên Phạm Mục Cương này là ai?”
Vạn Phước Nhân nhẹ giọng nói: “Phạm Mục Cương là phó quản lý của thương hội Thiên Trúc, quyền cao chức trọng, còn trẻ nhưng lại nhiều tiền.”
“Nghe đâu anh ta là người dòng giống thứ hai của Thiên Trúc, cũng coi như là một đứa con trời trong thế hệ trẻ ở trong Thiên Trúc”
“Quan trọng nhất là, ngoại trừ anh ta có tài buôn bán ra, thì còn thông thạo kỹ thuật yoga của Thiên Trúc, bản lĩnh vượt trội này rất đáng sợ.”
“Tôi nghe nói, anh ta có danh hiệu là một trong Thập Đại Thiên Kiêu ở Thiên Trúc.”
Vạn Phước Nhân ngồi thẳng người, vẻ mặt thành thật: “Anh Minh, dù sao thì anh cũng đừng nghĩ kỹ thuật yoga ở Thiên Trúc chỉ dùng để rèn luyện thân thể”
“Đó thực sự là phương pháp giết người, một phương pháp giết người không chớp mắt.”
“Phạm Mục Cương này còn trẻ mà đã thành danh, hơn nữa cũng không thiếu cơ nghiệp ở Vũ Thành chúng ta, chắc chắn là khó đối phó.”
“Tôi nghi ngờ rắng, lần này chính là Long Phi Phàm mời anh ta ra.”
“Hơn nữa, có lẽ, để đối phó với anh Minh, Long Phi Phàm sẽ mời Phạm Mục Cương ra tay lần nữa.”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Yêu tăng ở Thiên Trúc, trại Đường Đao chúng ta giết trên chiến trường Âu Á còn ít sao?”
“Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.”
*Tên Phạm Mục Cương này không gây sự thì thôi”
“Nếu như anh ta dám chọc tới tôi, tôi không ngại tiễn anh ta đi gặp Diêm Vương”
Tuy rằng Vạn Phước Nhân nói Phạm Mục Cương rất trâu bò, thế nhưng Bùi Nguyên Minh lại hoàn toàn không hề đế ở trong lòng.
Nếu những người ở Thiên Trúc này thực sự dám làm loạn, anh không ngại đạp cho mỗi người bọn họ về lại Thiên Trúc.
Vạn Phước Nhân thấy bộ dáng đã tính trước mọi việc của Bùi Nguyên Minh, ngay sau đó cũng không nói thêm gì nữa, đưa một số tài liệu mà anh ta đã thu thập được cho Bùi Nguyên Minh Xe đi không nhanh, khi Bùi Nguyên Minh xem tài liệu trong tay, xe đúng lúc lái vào một sơn trang rộng lớn gần công viên um tùm cây ở trung tâm nội thành.
Tòa sơn trang này đã có lịch sử mấy chục năm, tên cũng rất tâm thường, là Nhất Hào Đại Viện.
Thế nhưng người của Vũ Thành đều biết, bốn chữ Nhất Hào Đại Viện này đại biểu cho điều gì?
Chương 3239:
Theo truyền thuyết, sơn trang này có từ lúc bắt đầu dựng nước, do một tay Vũ Thành hạ lệnh xây dựng.
Từ lúc đó đến tận bây giờ cũng đã qua gần trăm năm rồi, biệt thự ở chỗ này hết bị sửa sang, tháo dỡ, đến phá đi xây lại, nay chỉ còn lại không đến mười căn ít ỏi Nhưng mà chủ của mỗi căn biệt thự đều không hề tầm thường.
Nếu không phải là một nhân vật lớm tại Vũ Thành thì cũng là người đã có những cống hiến không thế phủ nhận đối với sự phát triển của ‘Vũ Thành.
Nếu không những người này tuyệt đối không có tư cách đi vào Nhất Hào Đại Viện.
Tuy Bùi Nguyên Minh không quá coi trọng nơi này, nhưng anh vẫn hiểu rõ một điều, chỗ này tương đương với tử cấm thành của Vũ Thành.
Vài phút sau, chiếc xe vững vàng dừng lại trước biệt thự số một ở Nhất Hào Đại Viện.
Biệt thự số một sở hữu vị trí địa lý cao nhất sơn trang, cũng là nơi có tâm nhìn đẹp nhất trong toàn bộ khu biệt thự.
Cửa xe mở ra, Bùi Nguyên Minh và Vạn Phước Nhân cùng nhau đi xuống Bùi Nguyên Minh rất thích thú nhìn những tòa nhà xung quanhh, có thể nhìn thấy gạch xanh ngói đỏ, rất độc đáo, lại vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của một số người lớn tuổi.
Mà điểm quan trọng nhất chính là, bốn phương tám hướng xung quanh các tòa nhà đều có bảo vệ mặc đồng phục được vũ trang đầy u này đủ để giải thích rất nhiều vấn đề.
“Anh Minh, mời đi bên này!”
Vạn Phước Nhân lấy các giấy tờ chứng nhận ra, sau khi bảo vệ kiểm tra xong xuôi mới được đưa Bùi Nguyên Minh vào bên trong sân của biệt thự số một: Sân không quá xa nhưng mỗi một chỉ tiết đều rất cực kỳ tinh xảo, các đường quanh co bên trong cũng rất nhiều.
Đi được hơn mười phút, hai người mới đi đến khu vườn phía sau.
Ở đây có một cái hòn non bộ, xung quanh có những lối đi bằng gỗ cho du khách, ngoài ra còn có một ít đình nghỉ chân, rất khác lạ.
Giữa đình nghỉ mát có một người đàn ông đang đứng thẳng tắp, tay chấp sau lưng, đưa mắt nhìn về phía ngọn núi thiêng của Vũ Thành.
Ngọn núi thiêng kia cao gần 8km so với mặt nước biển, đồng thời cũng là đỉnh núi cao nhất thế giới.
Bùi Nguyên Minh khá hứng thú nhìn bóng dáng này.
Mặc dù trông ông ta có chút già cỗi nhưng thân hình vẫn vô cùng cao lớn, tuy đầu tóc hoa râm nhưng lại rất sạch sẽ.
Hơn nữa, trên người ông ta tản ra một cỗ hơi thở cao thâm khó lường, chỉ có những người từng nắm giữ địa vị cao lâu năm mới có thể sở hữu khí chất bậc này.
Không thể nghi ngờ, người này chính là ba ruột của Vạn Phước Nhân, từng là một nhân vật lớn trong Vũ Thành, Vạn Khiếu Đường.
Không thể không nói, mặc kệ là khí thế hay cảm nhận, ông ta đều khiến người khác cảm thấy răng hai anh em Vạn Thiên Cửu và Vạn Phước Nhân khó mà bì kịp.
“Ba, con đã mời anh Minh đến rồi”
“Con hy vọng anh ấy có thể giúp ba chữa trị vết thương năm đó”
Nhìn thấy ba mình, Vạn Phước Nhân không nói lời thừa thãi, cung kính nói thẳng ra mục đích đến đây.
Bùi Nguyên Minh cũng rất tôn trọng những ông lão thế này, lúc này bước lên một bước nói: “Ông Vạn, vãn bối tên Bùi Nguyên Minh”
Không đợi Bùi Nguyên Minh nói hết câu, Vạn Khiếu Đường chưa hề quay đầu lại đã thản nhiên nói: “Bùi Nguyên Minh đúng không?”
người ông ta tràn ra khí thế, anh liền mỉm cười nói: “Ông già, ông đang dạy tôi cách làm việc sao?”
Chương 3240:
Chắc chắn Vạn Khiếu Đường đã từng điều tra Bùi Nguyên Minh, nếu không thì ông ta sẽ không nói ra những lời như vậy.
“Thăng nhóc cậu làm người làm việc không tốt nhưng nói năng lại rất càn rỡ đấy!”
Vạn Khiếu Đường không có bị lời nói của Bùi Nguyên Minh làm cho tức giận, chỉ tiến lên một bước, tựa như muốn dùng khí thế ngập trời của mình áp chế Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Làm người khiêm tốn, làm việc phách lối, đây là nguyên tắc của tôi”
“Diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi qua sẽ lại sinh sôi, đạo lý này tôi cũng hiểu được”
“Nhưng mà, trừ đạo lý này ra tôi còn hiểu được một cái khác nữa, chính là thả dây câu dài bắt con cá lớn!”
“Nếu có thể một lần vất vả cả đời nhàn hạ, vậy sao phải đi lãng phí công sức làm gì?”
“Cũng giống như việc bác sĩ xem bệnh cứu người, nhưng chỉ trị phần ngọn không trị phần gốc thì có tác dụng gì chứ?”
“Dùng thuốc nhẹ để nhìn ra trọng điểm, sau đó mới diệt trừ tận gốc”
“Như vậy mới có thể cứu người hoàn toàn, không đúng sao?”
Vạn Khiếu Đường lạnh lùng nói: “Cậu nói nói một ngàn một vạn thứ thì chẳng qua cũng chỉ là thứ cậu gọi là đạo lý mà thôi!”
“Nhưng theo ý tôi, hành động của cậu như vậy gọi là không quyết đoán, sẽ để lại hậu quả về sau”
Từ đầu Vạn Phước Nhân đã nghe không hiểu gì, nhưng mà anh ta nhanh chóng hiểu ra được ẩn ý.
Bùi Nguyên Minh cùng ông già nhà mình hẳn đang nói đến chuyện Long Phi Phàm.
Anh ta có chút tò mò, ông già nhà mình luôn đơn độc để ý toàn cục của Vũ Thành, sao cũng có lúc chú ý những việc cỏn con thế nàyvvv Cho dù là cậu chủ thứ mười ba Long Thương Húc chưa chắc có thể lọt vào mắt của ba anh ta, huống chỉ là một cái Long Phi Phàmvvv Chẳng qua Vạn Phước Nhân không dám hỏi Vạn Khiếu Đường, đành dùng vẻ mặt vô cùng tò mò nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh Minh, thật ra tôi cũng có chút không hiểu, vì sao anh phải lưu lại dạng người như Long Phi Phàm?”
“Dựa vào tình huống ngày hôm qua, chỉ cần anh đổ thêm chút dầu vào lửa, Long Phi Phàm nhất định phải chết”
“Đầu tiên, anh ta không xứng”
Bùi Nguyên Minh nhún vai, vẻ mặt lãnh đạm.
“Một nhân vật nhỏ mà thôi, không có tư cách chết trong tay tôi”
“Thứ hai, cho dù Long Phi Phàm có thể vươn lên lần nữa thì vĩnh viễn cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé.”
“Nhưng mà cái nhân vật nhỏ này lại là một mắt xích quan trọng kết nổi toàn cục!”
“Chỉ cần tôi muốn, tôi có thể kéo sợi phá kén rút hết những người sau lưng anh ta ra”
Vạn Phước Nhân khẽ nhíu mày: “Nhưng vấn đề là, chúng ta đều biết người đứng sau lưng anh ta là Long Thương Húc..”
Vạn Khiếu Đường cũng dùng khuôn mặt hờ hững nhìn Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Phước Nhân, anh cũng là người từng ở chiến trường, hẳn là anh biết điều quan trọng nhất trong quá trình bày binh bố trận là gì chứvvv ‘Vạn Phước Nhân trả lời theo bản năng: “Tam quân chưa động, lương thảo đi trước?”
“Không đúng” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Là danh tiếng”
“Từ xưa đến này, cho dù là loạn thần tặc tử muốn mưu phản thì trước hết đều cần một vị quân vương thanh liêm trong sạch”
“Cho dù bây giờ là thời bình, thì càng cần một cái danh tiếng hơn nữa”
“Tuy rằng chúng ta đều biết phía sau tất cả những chuyện của Long Phi Phàm đều có bóng dáng mơ hồ của Long Thương Húc nhưng mà chúng ta có chứng cứ nào không?”
“Trong tình huống không có bãng chứng, sao tôi có thể chạy đến nhà họ Long để gây phiền toái cho Long Thương Húc chứ?”
“Tuy chỉ một tên Long Thương Húc thì chẳng có gì đáng lo nhưng phía sau Long Thương Húc là nhà họ Long, nhà họ Long có liên hệ với mười đại gia tộc cấp cao nhất, mà mười đại gia tộc đứng đầu này lại có liên hệ với triều đình..”
“Chính là rút dây động rừng!”
“Cho nên, Long Phi Phàm chưa thể chết được, ít nhất trước mắt là không thể”
“Hơn nữa, tốt nhất là anh ta cứ tiếp tục đâm đầu vào chỗ chết đi”
“Như vậy tôi mới có thể quang minh chính đại tìm một cơ hội giết chết Long Thương Húc..”
‘Sắc mặt Bùi Nguyên Minh bình thản, phảng phất như đang nói về một chuyện nhỏ bé không đáng kể nào đó.
Trong lòng Vạn Phước Nhân rung động không thôi, thật lâu sau vẫn không thể nói được gì.
Anh ta nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ đến chỉ một cái Long Phi Phàm lại liên đới đến tận triều đình…
Chương 3241.
Trái ngược với sự kinh ngạc của Vạn Phước Nhân thì giây phút này vẻ mặt của Vạn Khiếu Đường vẫn lạnh nhạt như cũ, không nhìn ra được bất cứ hỉ nộ ái ố nào.
Sau đó liền nhìn thấy ông ấy bước tới giơ tay ra võ lên bả vai của Bùi Nguyên Minh.
Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh vẫn rất lạnh nhạt, anh không hề tránh né.
“Ba, con đã từng nói với ba rằng Bùi Nguyên Minh rất lợi hại, bây giờ thì ba tin chưa?”
Trên gương mặt Vạn Phước Nhân lộ ra một nụ cười.
“Có phải là bây giờ có thể để Bùi Nguyên Minh xem vết thương cho ba được rồi chứ?”
Vạn Khiếu Đường còn chưa kịp mở lời thì đúng vào lúc này ở bên ngoài đột nhiên vang lên một loại âm thanh.
“Bác Vạn, bác đang ở đâu vậy?”
“Chúng ta đi tới phòng khách đi”
Vạn Khiếu Đường vỗ tay, sau đó cười nhẹ nói: “Ninh Chí Lôi tới rồi”
“Mấy ngày trước cô ấy đã từng nói rằng sẽ tìm một bác sĩ nổi tiếng chữa bệnh cho ba. Nếu đã gặp mặt rồi thì mọi người cùng tới xem thế nào”
Vạn Phước Nhân ở bên cạnh thấp giọng nói: “Anh Minh, Ninh Chí Lôi chínhlà người nhà họ Ninh. Ba của cô ta là bạn tốt của ba tôi cho nên quan hệ của cô ta với nhà họ Vạn chúng tôi rất tốt. Tôi thật sự không hề biết là ngày hôm nay cô ta tới đây, còn dẫn theo bác sĩ tới nữa, thật sự là xin lỗi anh”
“Nhà họ Ninh?”
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế liền cười nói: “Là người đứng đầu mười đại gia tộc, Ninh tộc trưởng đó à?”
“Nghe đồn Ninh Chí Lôi này được mệnh danh là công chúa của nhà họ Ninh? Chính là cái người mà có biết bao nhiêu vị thế tử công tử muốn trở thành phò mã của nhà họ Ninh đó à?”
Vạn Phước Nhân hơi gật đầu.
Vạn Khiếu Đường nghe thấy thế thì hứng thú nhìn Bùi Nguyên Minh, rõ ràng là ông ấy không ngờ tới được Bùi Nguyên Minh lại có thể đoán ra được thân phận của Ninh Chí Lôi.
Chỉ là ông ấy cũng không nói gì cả mà đi trước tiên ra khỏi hoa viên và đi vào phòng khách.
Tại phòng khách của biệt thự, lúc này đã có mấy người bao gồm cả nam và nữ bước vào.
Dãn đầu chính là một người con gái có dáng người mảnh mai uyển chuyển, tuổi tác có vẻ mới hai mươi ba hoặc hai mươi tư.
Cô ta không trang điểm nhưng lại có bộ lông mày cong đẹp như tranh vẽ, trên người chỉ mặc đơn giản chiếc quần bò và áo phông trắng. Nhưng lại toát ra được loại khí chất thanh tú và tinh tế.
Chỉ cần là đàn ông nhìn thấy cô ta thì trong lòng đều có ấn tượng tốt đẹp.
Mà ở đăng sau cô ta là một người đàn ông phương Tây với mái tóc vàng và đôi mắt xanh như ngọc.
Nhìn thì có vẻ mới hơn ba mươi tuổi, nhưng mà dáng người rất cao, chiếc mũi cao ánh mắt sâu thảm nhìn rất kiêu ngạo.
Mà đẳng sau người đàn ông ngoại quốc đó còn có mười mấy người mang theo vali, chắc là đựng các dụng cụ y tế tỉnh vi.
“Bác Vạn, người này chính là anh Lỗ Đạo Thiên được cháu mời về từ Thụy Sỹ”
“Lỗ Đạo Thiên là giáo sư tại trường Cao đẳng y tế Quốc gia Thụy Sĩ và là thành viên của hội đồng Liên minh y tế Quốc Tế. Và khi còn trẻ anh ấy đã từng học tại trường đại học y tế của chúng ta”
“Nữ hoàng Anh cũng đã từng mời anh ấy tới điều trị cho mình rồi.
Lần đầu tiên cháu Anhthì biết được y thuật cao siêu của Lỗ Đạo Thiên, cho nên cháu mới mời anh ấy tới đây chữa bệnh cho bác”
Nhìn thấy Vạn Khiếu Đường bước tới thì Ninh Chí Lỗ bước đến bên ông ấy và giới thiệu người đàn ông phương tây ở bên cạnh mình.
Vạn Phước Nhân nghe thấy ba chữ Lỗ Đạo Thiênthì hơi sững người một chút, anh ta hỏi: “Cô Ninh, anh Lỗ Đạo Thiên này có phải là người được mệnh danh là kẻ thù của thần chết hay không?”
Lỗ Đạo Thiên nghe thấy danh xưng đó thì hơi cười một chút rồi khiêm tốn nói: “Xin chào anh Vạn, đấy chỉ là cái danh xưng đơn thuần thôi không đáng nhắc tới đâu. Hôm nay có vinh hạnh được tới đây để chữa bệnh cho ông Vạn thì chính là niềm hạnh phúc của tôi”
Vẻ mặt của vạn Phước Nhân có vẻ vui mừng, ba của mình mấy năm nay luôn bị thất tuyệt đoạn mệnh chỉ giày vò, năm nay rất có khả năng phải đi qua cửa một quan một vòng.
Anh ta mời Bùi Nguyên Minh tới đây nhưng mà cũng không dám ôm quá nhiều niềm hy vọng.
Nhưng mà không ngờ được Ninh Chí Lôi này lại có thế mời được Lỗ Đạo Thiên tới đây.
Chương 3242.
Cái danh hiệu khắc tinh Tử thần của Lỗ Đạo Thiên cũng không phải thổi phồng.
Nghe nói anh ta học cả đông y và tây y, đồng thời còn từng nghiên cứu về y thuật cổ xưa của Đảo quốc và Thiên Trúc, có thể nói là tri thức vô cùng hỗn hợp.
Nhưng mà anh ta có thể loại bỏ những điểm còn thiếu sót trong những lĩnh vực này, chỉ giữ lại tinh hoa, hoàng thất bên các nước Bắc.
Âu đều mời Lỗ Đạo Thiên về chữa bệnh chăm sóc sức khỏe, kéo dài tuổi thọ cho họ.
Nhưng mà Lỗ Đạo Thiên thu phí rất đắt, mỗi lần đến khám tại nhà đều phải tốn mấy chục tỷ.
Nếu như cần phải làm phẫu thuật, thì mỗi ca giải phẫu phải tốn hàng nghìn tỷ.
Thế nhưng cho dù là như vậy, vẫn có rất nhiều người tìm Lỗ Đạo Thiên đến khám bệnh.
Nhiều lúc nếu như không có quan hệ, cũng không mời được bọn họ đến chữa bệnh.
Vạn Phước Nhân đã nghe danh khắc tỉnh Tử thần của Lỗ Đạo Thiên từ lâu, nhưng mà, mặc dù nhà họ Vạn đứng đầu Vũ Thành, nhưng mà vẫn chưa đủ thể diện để đi mời vị khắc tinh Tử thần này về.
Lần này nếu như không phải cô công chúa Ninh Chí Lôi này tự mình ra mặt, chỉ sợ quý ngài khắc tinh Tử thân chuyên trị bệnh cho hoàng gia chưa chắc đã xuất hiện ở đây.
Lúc này Ninh Chí Lôi đang chớp chớp đôi mắt to, nói: “Anh Lỗ Đạo.
Thiên nghe được chuyện của bác Vạn, bày tỏ bác Vạn là một vị anh hùng vĩ đại, có thể đến xem bệnh cho bác ấy, là vinh dự của anh”
Lỗ Đạo Thiên cũng rất biết bắt chuyện, lập tức cười nói: “Công chúa Ninh nói không sai”
Nghe thấy những lời này, gương mặt của Vạn Phước Nhân lập tức mừng rỡ.
Nhưng Vạn Khiếu Đường lại tỏ ra nhàn nhạt, ông ta cười cười đáp lại: “Chí Lôi, cảm ơn cháu”
Bùi Nguyên Minh có chút hứng thú nhìn cô công chúa họ Ninh này, chỉ có thể nói, đây chắc chẳn không phải là một nhân vật đơn giản.
Chỉ có mấy câu nói đơn giản như vậy, lại né tránh được lời từ chối trị liệu của Vạn Khiếu Đường đối với Lỗ Đạo Thiên.
Lúc này ánh mắt của Vạn Khiếu Đường lại nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, mỉm cười nói: “Chí Lôi, bác giới thiệu cho cháu một chút. Đây là cậu Bùi Nguyên Minh, là cao thủ đặc trị mà anh Vạn của cháu mời về chữa bệnh cho bác, cũng giúp bác xem xét một chút bệnh cũ lâu năm.
Hôm nay hai người các cháu đụng phải nhau, chỉ e là lại phải phân bì một trận!”
Vạn Phước Nhân muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Ngược lại Ninh Chí Lôi lại quay quà đánh giá Bùi Nguyên Minh một lát sau, mới trầm giọng, nói: “Xin hỏi anh Bùi đây, không biết anh tốt nghiệp trường nào? Là học trò của đại sư nào?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tôi không phải bác sĩ, cũng không hiểu về y học. Tôi chỉ biết về thuật giết người thôi”
“Không hiểu y thuật vậy anh đến đây chữa bệnh cho bác Vạn làm gì?” Ninh Chí Lôi ngạc nhiên nhìn anh, sau đó tận tình khuyên nhủ: “Anh Bùi, mặc dù tôi không biết lai lịch của anh như thế nào. Nhưng mà tôi vẫn muốn khuyên anh một câu, nếu như anh là lang băm lừa đảo, muốn lừa gạt kiếm mấy đồng tiền, thì anh vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây đi”
“Bác Vạn không thích những kẻ lừa bịp, anh còn đứng đây lắc lư trước mặt bác ấy, thì kết cục sẽ rất thảm đó”
Cô ta hy vọng Lỗ Đạo Thiên xem bệnh cho Vạn Khiếu Đường.
Nhưng mà tính cách của cô ta rất tốt, khiến cho cô ta đuổi một người xa lạ ra khỏi cửa thì cô ta không làm được.
Cho dù đối phương có thế là một tên lừa bịp.
Chương 3243.
Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường và xem nhẹ của Lỗ Đạo Thiên lúc này.
Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt lên tiếng: “Đúng là tôi không phải bác.
sĩ,cũng không hiểu gì về y thuật: “Anh cũng đúng là khắc tinh của Tử thần trong truyền thuyết.”
“Chỉ là, y thuật của anh lợi hại như vậy, vì sao ngay cả cái tật khó nói của mình cũng không trị được.”
“Mỗi lần anh muốn làm việc nọ, đều sẽ phát hiện mình có tâm mà.
không có sức, khiến cho anh đau đến không muốn sống, cũng nghi ngờ về cuộc đời mình, có đúng vậy không?”
Vẻ mặt dương dương đắc ý của Lỗ Đạo Thiên lập tức cứng đờ.
Anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh bắng ánh mắt khó tin.
Anh ta hoàn toàn không ngờ tới, Bùi Nguyên Minh có thể nhìn ra ẩn tật khó nói của anh ta.
Điều quan trọng nhất là, chính anh ta tự xưng mình là khắc tinh của Tử thần, lại không giải quyết được ẩn tật của bản thân!
Nếu như những lời này bị truyền ra ngoài, chỉ sợ là bảng hiệu của anh ta sẽ bị đập nát!
Chớp mắt một cái, vẻ mặt của Lỗ Đạo Thiên tối sâm, sẵng giọng nói: “Anh điều tra tôi?”
Nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của Lô Đạo Thiên, Vạn Khiếu Đường và Vạn Phước Nhân đều nhìn Lỗ Đạo Thiên đầy kỳ quái.
Tất nhiên bọn họ hiểu ẩn tật khó nói trong lời của Bùi Minh Nguyên có nghĩa là gì.
Mà Ninh Chí Lôi ngay từ đầu còn có chút choáng váng không hiểu, nhưng một lát sau cô ấy kịp phản ứng lại, mọi người đang nhắc đến chuyện gì, nhịn không được mà ngậm miệng, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng lên.
“Tôi điều tra anh để làm cái gì? Anh cho rằng mình là mỹ nhân tuyệt thế, có thế làm cho tôi nảy sinh ham muốn đi tìm hiểu à?”
Bùi Nguyên Minh cạn lời với anh ta.
“Lại nói, đây là lần đầu tiên chúng ta là gặp nhau, tôi lấy đâu ra cơ hội điều tra anh”
“Nhưng mà, ngược lại tôi thật ra có thể tốt bụng nhắc nhở anh một câu: “Nội tạng của động vật có chứa rất nhiều chất kích thích tăng cường sinh lý, anh sử dụng nội tạng động vật làm thức ăn lâu dài, để cho bảo đảm cơ thể tràn đầy tinh lực, đó cũng là cái tốt.”
“Nhưng mà hăng quá hoá dở.”
“Điểm mấu chốt nhất là, loại ẩn tật khó nói này, ngay cả chính anh cũng không am hiểu, với thân phận của anh lại không tiện đi khám phụ khoa, thời gian lâu dần, hạnh phúc của nửa thân dưới sẽ không còn…”
Cả người Lỗ Đạo Thiên chấn động, vẻ mặt cứng ngắc.
Bởi thế chúng ta mới có câu không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về Đối với ẩn tật khó nói của mình, Lỗ Đạo Thiên cũng đã nghiên cứu rất lâu, phát hiện ra bệnh của mình cũng không nghiêm trọng lắm!
Có một khoảng thời gian, Lỗ Đạo Thiên còn tưởng rắng đây là bệnh tâm lý.
Nhưng mà không đoán ra nguyên nhân gây bệnh lại đơn giản như: vậy, chỉ vì mình thích ăn nội tạng của động vật, dẫn đến nội tiết tố trong cơ thể tăng cao.
Nhìn thấy vẻ mặt hiếu ra của Lõ Đạo Thiên, gương mặt xinh đẹp của Ninh Chí Lôi càng đỏ hơn.
Hóa ra Lỗ Đạo Thiên không được…
Hơn nữa, anh ta còn theo đuổi mình…
Vừa nghĩ đến đây, Ninh Chí Lôi không biết mình nên là mắng chửi, hay là phải cảm ơn Bùi Nguyên Minh.
Mà cảm nhận được ánh mắt của Ninh Chí Lôi, giờ phút này vẻ mặt của Lỗ Đạo Thiên càng trở nên khó coi hơn, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Tôi thừa nhận anh cũng có chút tài năng!”
“Nghe nói người Đại Hạ các anh đều am hiểu dưỡng sinh bằng đông y, xem ra anh là cao thủ trên lĩnh vực này!”
“Nhưng vấn đề là, cứu người chữa bệnh, không phải dựa vào ba cái trò trẻ con, mèo cào như vậy, phải dựa vào chân chân chính chính đỉnh cao của y học.”
“Có đúng vậy không?”
Bùi Nguyên Minh nhún vai.
*Nếu nói như vậy, không bằng để chúng ta cùng đi chứng kiến một chút, khắc tinh của Tử thần trong truyền thuyết, rốt cuộc lợi hại đến nhường nào!”
Nhìn thấy cảnh này, Vạn Khiếu Đường lập tức trở nên háo hức.
Mặc dù ông ấy có coi trọng Bùi Nguyên Minh, nhưng mà không hiểu, tại sao chỉ với vài câu nói mà Bùi Nguyên Minh đã khiến cho vị khắc tinh của Tử thần tự phụ này là Lỗ Đạo Thiên phải té lăn quay.
Cũng làm cho cô công chúa Ninh Chí Lôi này phải chịu thiệt ở trước mặt anh.
Lúc này Lỗ Đạo Thiên hít sâu một hơi, anh ta không hề khách sáo, ra hiệu cho các trợ thủ của mình nhanh chóng lấy ra các loại thiết bị.
Hôm nay, chỉ khi nào anh ta chữa khỏi bệnh cũ lâu năm của Vạn Khiếu Đường, thì mới có thể bảo vệ thể diện của khắc tinh Tử thần.
“Cho nên, tôi muốn nhờ anh Minh đến xem giúp ba tôi một chút.”
Nghe thấy câu chuyện này của nhà họ Vạn, Bùi Nguyên Minh hơi sững sở, sau đó cười khổ nói: “Phước Nhân, anh quên rồi, mặc dù tôi là tổng giáo đầu của anh, nhưng tôi đâu phải bác sĩ đâu”
*Mặc dù anh không phải bác sĩ, nhưng anh biết gần như hết tất cả những thuật giết người trên thế giới này.”
“Thất Tuyệt Đoạt Mệnh Chỉ, cũng là một trong những thuật giết người.”
“Nếu như không phải hết cách, tôi thực sự không dám mời anh Minh anh ra tay”
Hiển nhiên, Vạn Phước Nhân biết Bùi Nguyên Minh sẽ không dễ dàng ra tay, cho nên trước đó anh ta không dám mở miệng.
Thế nhưng sáng sớm hôm nay anh ta thấy sắc mặt ba mình tái nhợt, vô cùng đau đớn, cho nên anh ta mới mặt dày tới cầu xin Bùi Nguyên Minh.
“Phước Nhân, anh nói thế là khách sáo quá rồi”
“Tuy rằng tôi không dám cam đoan chắc chẩn rằng có thể chữa khỏi cho chú nhà, thế nhưng tôi sẽ dốc hết sức để ứng phó.”
“Anh yên tâm đi, dù sao mọi người trong mắt tôi, đều là anh em của tôi ‘Vạn Phước Nhân vô cùng cảm động: “Có những lời này của anh Minh, chúng tôi có chết cũng không tiếc!”
Cùng lúc đó, anh ta nhanh chóng ra dấu cho tài xế, ý bảo tài xế lái xe về phía nhà họ Vạn.
“Đúng rồi, anh Minh, hai ngày này khi tôi phái người đi thăm dò vụ án, phát hiện một manh mối”
*Đó chính là trong video theo dõi, xuất hiện một người có dáng dấp giống y hệt anh, rất có khả năng liên quan mật thiết đến Phạm Mục Cương…”
Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Tên Phạm Mục Cương này là ai?”
Vạn Phước Nhân nhẹ giọng nói: “Phạm Mục Cương là phó quản lý của thương hội Thiên Trúc, quyền cao chức trọng, còn trẻ nhưng lại nhiều tiền.”
“Nghe đâu anh ta là người dòng giống thứ hai của Thiên Trúc, cũng coi như là một đứa con trời trong thế hệ trẻ ở trong Thiên Trúc”
“Quan trọng nhất là, ngoại trừ anh ta có tài buôn bán ra, thì còn thông thạo kỹ thuật yoga của Thiên Trúc, bản lĩnh vượt trội này rất đáng sợ.”
“Tôi nghe nói, anh ta có danh hiệu là một trong Thập Đại Thiên Kiêu ở Thiên Trúc.”
Vạn Phước Nhân ngồi thẳng người, vẻ mặt thành thật: “Anh Minh, dù sao thì anh cũng đừng nghĩ kỹ thuật yoga ở Thiên Trúc chỉ dùng để rèn luyện thân thể”
“Đó thực sự là phương pháp giết người, một phương pháp giết người không chớp mắt.”
“Phạm Mục Cương này còn trẻ mà đã thành danh, hơn nữa cũng không thiếu cơ nghiệp ở Vũ Thành chúng ta, chắc chắn là khó đối phó.”
“Tôi nghi ngờ rắng, lần này chính là Long Phi Phàm mời anh ta ra.”
“Hơn nữa, có lẽ, để đối phó với anh Minh, Long Phi Phàm sẽ mời Phạm Mục Cương ra tay lần nữa.”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Yêu tăng ở Thiên Trúc, trại Đường Đao chúng ta giết trên chiến trường Âu Á còn ít sao?”
“Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.”
*Tên Phạm Mục Cương này không gây sự thì thôi”
“Nếu như anh ta dám chọc tới tôi, tôi không ngại tiễn anh ta đi gặp Diêm Vương”
Tuy rằng Vạn Phước Nhân nói Phạm Mục Cương rất trâu bò, thế nhưng Bùi Nguyên Minh lại hoàn toàn không hề đế ở trong lòng.
Nếu những người ở Thiên Trúc này thực sự dám làm loạn, anh không ngại đạp cho mỗi người bọn họ về lại Thiên Trúc.
Vạn Phước Nhân thấy bộ dáng đã tính trước mọi việc của Bùi Nguyên Minh, ngay sau đó cũng không nói thêm gì nữa, đưa một số tài liệu mà anh ta đã thu thập được cho Bùi Nguyên Minh Xe đi không nhanh, khi Bùi Nguyên Minh xem tài liệu trong tay, xe đúng lúc lái vào một sơn trang rộng lớn gần công viên um tùm cây ở trung tâm nội thành.
Tòa sơn trang này đã có lịch sử mấy chục năm, tên cũng rất tâm thường, là Nhất Hào Đại Viện.
Thế nhưng người của Vũ Thành đều biết, bốn chữ Nhất Hào Đại Viện này đại biểu cho điều gì?
Chương 3239:
Theo truyền thuyết, sơn trang này có từ lúc bắt đầu dựng nước, do một tay Vũ Thành hạ lệnh xây dựng.
Từ lúc đó đến tận bây giờ cũng đã qua gần trăm năm rồi, biệt thự ở chỗ này hết bị sửa sang, tháo dỡ, đến phá đi xây lại, nay chỉ còn lại không đến mười căn ít ỏi Nhưng mà chủ của mỗi căn biệt thự đều không hề tầm thường.
Nếu không phải là một nhân vật lớm tại Vũ Thành thì cũng là người đã có những cống hiến không thế phủ nhận đối với sự phát triển của ‘Vũ Thành.
Nếu không những người này tuyệt đối không có tư cách đi vào Nhất Hào Đại Viện.
Tuy Bùi Nguyên Minh không quá coi trọng nơi này, nhưng anh vẫn hiểu rõ một điều, chỗ này tương đương với tử cấm thành của Vũ Thành.
Vài phút sau, chiếc xe vững vàng dừng lại trước biệt thự số một ở Nhất Hào Đại Viện.
Biệt thự số một sở hữu vị trí địa lý cao nhất sơn trang, cũng là nơi có tâm nhìn đẹp nhất trong toàn bộ khu biệt thự.
Cửa xe mở ra, Bùi Nguyên Minh và Vạn Phước Nhân cùng nhau đi xuống Bùi Nguyên Minh rất thích thú nhìn những tòa nhà xung quanhh, có thể nhìn thấy gạch xanh ngói đỏ, rất độc đáo, lại vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của một số người lớn tuổi.
Mà điểm quan trọng nhất chính là, bốn phương tám hướng xung quanh các tòa nhà đều có bảo vệ mặc đồng phục được vũ trang đầy u này đủ để giải thích rất nhiều vấn đề.
“Anh Minh, mời đi bên này!”
Vạn Phước Nhân lấy các giấy tờ chứng nhận ra, sau khi bảo vệ kiểm tra xong xuôi mới được đưa Bùi Nguyên Minh vào bên trong sân của biệt thự số một: Sân không quá xa nhưng mỗi một chỉ tiết đều rất cực kỳ tinh xảo, các đường quanh co bên trong cũng rất nhiều.
Đi được hơn mười phút, hai người mới đi đến khu vườn phía sau.
Ở đây có một cái hòn non bộ, xung quanh có những lối đi bằng gỗ cho du khách, ngoài ra còn có một ít đình nghỉ chân, rất khác lạ.
Giữa đình nghỉ mát có một người đàn ông đang đứng thẳng tắp, tay chấp sau lưng, đưa mắt nhìn về phía ngọn núi thiêng của Vũ Thành.
Ngọn núi thiêng kia cao gần 8km so với mặt nước biển, đồng thời cũng là đỉnh núi cao nhất thế giới.
Bùi Nguyên Minh khá hứng thú nhìn bóng dáng này.
Mặc dù trông ông ta có chút già cỗi nhưng thân hình vẫn vô cùng cao lớn, tuy đầu tóc hoa râm nhưng lại rất sạch sẽ.
Hơn nữa, trên người ông ta tản ra một cỗ hơi thở cao thâm khó lường, chỉ có những người từng nắm giữ địa vị cao lâu năm mới có thể sở hữu khí chất bậc này.
Không thể nghi ngờ, người này chính là ba ruột của Vạn Phước Nhân, từng là một nhân vật lớn trong Vũ Thành, Vạn Khiếu Đường.
Không thể không nói, mặc kệ là khí thế hay cảm nhận, ông ta đều khiến người khác cảm thấy răng hai anh em Vạn Thiên Cửu và Vạn Phước Nhân khó mà bì kịp.
“Ba, con đã mời anh Minh đến rồi”
“Con hy vọng anh ấy có thể giúp ba chữa trị vết thương năm đó”
Nhìn thấy ba mình, Vạn Phước Nhân không nói lời thừa thãi, cung kính nói thẳng ra mục đích đến đây.
Bùi Nguyên Minh cũng rất tôn trọng những ông lão thế này, lúc này bước lên một bước nói: “Ông Vạn, vãn bối tên Bùi Nguyên Minh”
Không đợi Bùi Nguyên Minh nói hết câu, Vạn Khiếu Đường chưa hề quay đầu lại đã thản nhiên nói: “Bùi Nguyên Minh đúng không?”
người ông ta tràn ra khí thế, anh liền mỉm cười nói: “Ông già, ông đang dạy tôi cách làm việc sao?”
Chương 3240:
Chắc chắn Vạn Khiếu Đường đã từng điều tra Bùi Nguyên Minh, nếu không thì ông ta sẽ không nói ra những lời như vậy.
“Thăng nhóc cậu làm người làm việc không tốt nhưng nói năng lại rất càn rỡ đấy!”
Vạn Khiếu Đường không có bị lời nói của Bùi Nguyên Minh làm cho tức giận, chỉ tiến lên một bước, tựa như muốn dùng khí thế ngập trời của mình áp chế Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Làm người khiêm tốn, làm việc phách lối, đây là nguyên tắc của tôi”
“Diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi qua sẽ lại sinh sôi, đạo lý này tôi cũng hiểu được”
“Nhưng mà, trừ đạo lý này ra tôi còn hiểu được một cái khác nữa, chính là thả dây câu dài bắt con cá lớn!”
“Nếu có thể một lần vất vả cả đời nhàn hạ, vậy sao phải đi lãng phí công sức làm gì?”
“Cũng giống như việc bác sĩ xem bệnh cứu người, nhưng chỉ trị phần ngọn không trị phần gốc thì có tác dụng gì chứ?”
“Dùng thuốc nhẹ để nhìn ra trọng điểm, sau đó mới diệt trừ tận gốc”
“Như vậy mới có thể cứu người hoàn toàn, không đúng sao?”
Vạn Khiếu Đường lạnh lùng nói: “Cậu nói nói một ngàn một vạn thứ thì chẳng qua cũng chỉ là thứ cậu gọi là đạo lý mà thôi!”
“Nhưng theo ý tôi, hành động của cậu như vậy gọi là không quyết đoán, sẽ để lại hậu quả về sau”
Từ đầu Vạn Phước Nhân đã nghe không hiểu gì, nhưng mà anh ta nhanh chóng hiểu ra được ẩn ý.
Bùi Nguyên Minh cùng ông già nhà mình hẳn đang nói đến chuyện Long Phi Phàm.
Anh ta có chút tò mò, ông già nhà mình luôn đơn độc để ý toàn cục của Vũ Thành, sao cũng có lúc chú ý những việc cỏn con thế nàyvvv Cho dù là cậu chủ thứ mười ba Long Thương Húc chưa chắc có thể lọt vào mắt của ba anh ta, huống chỉ là một cái Long Phi Phàmvvv Chẳng qua Vạn Phước Nhân không dám hỏi Vạn Khiếu Đường, đành dùng vẻ mặt vô cùng tò mò nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh Minh, thật ra tôi cũng có chút không hiểu, vì sao anh phải lưu lại dạng người như Long Phi Phàm?”
“Dựa vào tình huống ngày hôm qua, chỉ cần anh đổ thêm chút dầu vào lửa, Long Phi Phàm nhất định phải chết”
“Đầu tiên, anh ta không xứng”
Bùi Nguyên Minh nhún vai, vẻ mặt lãnh đạm.
“Một nhân vật nhỏ mà thôi, không có tư cách chết trong tay tôi”
“Thứ hai, cho dù Long Phi Phàm có thể vươn lên lần nữa thì vĩnh viễn cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé.”
“Nhưng mà cái nhân vật nhỏ này lại là một mắt xích quan trọng kết nổi toàn cục!”
“Chỉ cần tôi muốn, tôi có thể kéo sợi phá kén rút hết những người sau lưng anh ta ra”
Vạn Phước Nhân khẽ nhíu mày: “Nhưng vấn đề là, chúng ta đều biết người đứng sau lưng anh ta là Long Thương Húc..”
Vạn Khiếu Đường cũng dùng khuôn mặt hờ hững nhìn Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Phước Nhân, anh cũng là người từng ở chiến trường, hẳn là anh biết điều quan trọng nhất trong quá trình bày binh bố trận là gì chứvvv ‘Vạn Phước Nhân trả lời theo bản năng: “Tam quân chưa động, lương thảo đi trước?”
“Không đúng” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Là danh tiếng”
“Từ xưa đến này, cho dù là loạn thần tặc tử muốn mưu phản thì trước hết đều cần một vị quân vương thanh liêm trong sạch”
“Cho dù bây giờ là thời bình, thì càng cần một cái danh tiếng hơn nữa”
“Tuy rằng chúng ta đều biết phía sau tất cả những chuyện của Long Phi Phàm đều có bóng dáng mơ hồ của Long Thương Húc nhưng mà chúng ta có chứng cứ nào không?”
“Trong tình huống không có bãng chứng, sao tôi có thể chạy đến nhà họ Long để gây phiền toái cho Long Thương Húc chứ?”
“Tuy chỉ một tên Long Thương Húc thì chẳng có gì đáng lo nhưng phía sau Long Thương Húc là nhà họ Long, nhà họ Long có liên hệ với mười đại gia tộc cấp cao nhất, mà mười đại gia tộc đứng đầu này lại có liên hệ với triều đình..”
“Chính là rút dây động rừng!”
“Cho nên, Long Phi Phàm chưa thể chết được, ít nhất trước mắt là không thể”
“Hơn nữa, tốt nhất là anh ta cứ tiếp tục đâm đầu vào chỗ chết đi”
“Như vậy tôi mới có thể quang minh chính đại tìm một cơ hội giết chết Long Thương Húc..”
‘Sắc mặt Bùi Nguyên Minh bình thản, phảng phất như đang nói về một chuyện nhỏ bé không đáng kể nào đó.
Trong lòng Vạn Phước Nhân rung động không thôi, thật lâu sau vẫn không thể nói được gì.
Anh ta nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ đến chỉ một cái Long Phi Phàm lại liên đới đến tận triều đình…
Chương 3241.
Trái ngược với sự kinh ngạc của Vạn Phước Nhân thì giây phút này vẻ mặt của Vạn Khiếu Đường vẫn lạnh nhạt như cũ, không nhìn ra được bất cứ hỉ nộ ái ố nào.
Sau đó liền nhìn thấy ông ấy bước tới giơ tay ra võ lên bả vai của Bùi Nguyên Minh.
Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh vẫn rất lạnh nhạt, anh không hề tránh né.
“Ba, con đã từng nói với ba rằng Bùi Nguyên Minh rất lợi hại, bây giờ thì ba tin chưa?”
Trên gương mặt Vạn Phước Nhân lộ ra một nụ cười.
“Có phải là bây giờ có thể để Bùi Nguyên Minh xem vết thương cho ba được rồi chứ?”
Vạn Khiếu Đường còn chưa kịp mở lời thì đúng vào lúc này ở bên ngoài đột nhiên vang lên một loại âm thanh.
“Bác Vạn, bác đang ở đâu vậy?”
“Chúng ta đi tới phòng khách đi”
Vạn Khiếu Đường vỗ tay, sau đó cười nhẹ nói: “Ninh Chí Lôi tới rồi”
“Mấy ngày trước cô ấy đã từng nói rằng sẽ tìm một bác sĩ nổi tiếng chữa bệnh cho ba. Nếu đã gặp mặt rồi thì mọi người cùng tới xem thế nào”
Vạn Phước Nhân ở bên cạnh thấp giọng nói: “Anh Minh, Ninh Chí Lôi chínhlà người nhà họ Ninh. Ba của cô ta là bạn tốt của ba tôi cho nên quan hệ của cô ta với nhà họ Vạn chúng tôi rất tốt. Tôi thật sự không hề biết là ngày hôm nay cô ta tới đây, còn dẫn theo bác sĩ tới nữa, thật sự là xin lỗi anh”
“Nhà họ Ninh?”
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế liền cười nói: “Là người đứng đầu mười đại gia tộc, Ninh tộc trưởng đó à?”
“Nghe đồn Ninh Chí Lôi này được mệnh danh là công chúa của nhà họ Ninh? Chính là cái người mà có biết bao nhiêu vị thế tử công tử muốn trở thành phò mã của nhà họ Ninh đó à?”
Vạn Phước Nhân hơi gật đầu.
Vạn Khiếu Đường nghe thấy thế thì hứng thú nhìn Bùi Nguyên Minh, rõ ràng là ông ấy không ngờ tới được Bùi Nguyên Minh lại có thể đoán ra được thân phận của Ninh Chí Lôi.
Chỉ là ông ấy cũng không nói gì cả mà đi trước tiên ra khỏi hoa viên và đi vào phòng khách.
Tại phòng khách của biệt thự, lúc này đã có mấy người bao gồm cả nam và nữ bước vào.
Dãn đầu chính là một người con gái có dáng người mảnh mai uyển chuyển, tuổi tác có vẻ mới hai mươi ba hoặc hai mươi tư.
Cô ta không trang điểm nhưng lại có bộ lông mày cong đẹp như tranh vẽ, trên người chỉ mặc đơn giản chiếc quần bò và áo phông trắng. Nhưng lại toát ra được loại khí chất thanh tú và tinh tế.
Chỉ cần là đàn ông nhìn thấy cô ta thì trong lòng đều có ấn tượng tốt đẹp.
Mà ở đăng sau cô ta là một người đàn ông phương Tây với mái tóc vàng và đôi mắt xanh như ngọc.
Nhìn thì có vẻ mới hơn ba mươi tuổi, nhưng mà dáng người rất cao, chiếc mũi cao ánh mắt sâu thảm nhìn rất kiêu ngạo.
Mà đẳng sau người đàn ông ngoại quốc đó còn có mười mấy người mang theo vali, chắc là đựng các dụng cụ y tế tỉnh vi.
“Bác Vạn, người này chính là anh Lỗ Đạo Thiên được cháu mời về từ Thụy Sỹ”
“Lỗ Đạo Thiên là giáo sư tại trường Cao đẳng y tế Quốc gia Thụy Sĩ và là thành viên của hội đồng Liên minh y tế Quốc Tế. Và khi còn trẻ anh ấy đã từng học tại trường đại học y tế của chúng ta”
“Nữ hoàng Anh cũng đã từng mời anh ấy tới điều trị cho mình rồi.
Lần đầu tiên cháu Anhthì biết được y thuật cao siêu của Lỗ Đạo Thiên, cho nên cháu mới mời anh ấy tới đây chữa bệnh cho bác”
Nhìn thấy Vạn Khiếu Đường bước tới thì Ninh Chí Lỗ bước đến bên ông ấy và giới thiệu người đàn ông phương tây ở bên cạnh mình.
Vạn Phước Nhân nghe thấy ba chữ Lỗ Đạo Thiênthì hơi sững người một chút, anh ta hỏi: “Cô Ninh, anh Lỗ Đạo Thiên này có phải là người được mệnh danh là kẻ thù của thần chết hay không?”
Lỗ Đạo Thiên nghe thấy danh xưng đó thì hơi cười một chút rồi khiêm tốn nói: “Xin chào anh Vạn, đấy chỉ là cái danh xưng đơn thuần thôi không đáng nhắc tới đâu. Hôm nay có vinh hạnh được tới đây để chữa bệnh cho ông Vạn thì chính là niềm hạnh phúc của tôi”
Vẻ mặt của vạn Phước Nhân có vẻ vui mừng, ba của mình mấy năm nay luôn bị thất tuyệt đoạn mệnh chỉ giày vò, năm nay rất có khả năng phải đi qua cửa một quan một vòng.
Anh ta mời Bùi Nguyên Minh tới đây nhưng mà cũng không dám ôm quá nhiều niềm hy vọng.
Nhưng mà không ngờ được Ninh Chí Lôi này lại có thế mời được Lỗ Đạo Thiên tới đây.
Chương 3242.
Cái danh hiệu khắc tinh Tử thần của Lỗ Đạo Thiên cũng không phải thổi phồng.
Nghe nói anh ta học cả đông y và tây y, đồng thời còn từng nghiên cứu về y thuật cổ xưa của Đảo quốc và Thiên Trúc, có thể nói là tri thức vô cùng hỗn hợp.
Nhưng mà anh ta có thể loại bỏ những điểm còn thiếu sót trong những lĩnh vực này, chỉ giữ lại tinh hoa, hoàng thất bên các nước Bắc.
Âu đều mời Lỗ Đạo Thiên về chữa bệnh chăm sóc sức khỏe, kéo dài tuổi thọ cho họ.
Nhưng mà Lỗ Đạo Thiên thu phí rất đắt, mỗi lần đến khám tại nhà đều phải tốn mấy chục tỷ.
Nếu như cần phải làm phẫu thuật, thì mỗi ca giải phẫu phải tốn hàng nghìn tỷ.
Thế nhưng cho dù là như vậy, vẫn có rất nhiều người tìm Lỗ Đạo Thiên đến khám bệnh.
Nhiều lúc nếu như không có quan hệ, cũng không mời được bọn họ đến chữa bệnh.
Vạn Phước Nhân đã nghe danh khắc tỉnh Tử thần của Lỗ Đạo Thiên từ lâu, nhưng mà, mặc dù nhà họ Vạn đứng đầu Vũ Thành, nhưng mà vẫn chưa đủ thể diện để đi mời vị khắc tinh Tử thần này về.
Lần này nếu như không phải cô công chúa Ninh Chí Lôi này tự mình ra mặt, chỉ sợ quý ngài khắc tinh Tử thân chuyên trị bệnh cho hoàng gia chưa chắc đã xuất hiện ở đây.
Lúc này Ninh Chí Lôi đang chớp chớp đôi mắt to, nói: “Anh Lỗ Đạo.
Thiên nghe được chuyện của bác Vạn, bày tỏ bác Vạn là một vị anh hùng vĩ đại, có thể đến xem bệnh cho bác ấy, là vinh dự của anh”
Lỗ Đạo Thiên cũng rất biết bắt chuyện, lập tức cười nói: “Công chúa Ninh nói không sai”
Nghe thấy những lời này, gương mặt của Vạn Phước Nhân lập tức mừng rỡ.
Nhưng Vạn Khiếu Đường lại tỏ ra nhàn nhạt, ông ta cười cười đáp lại: “Chí Lôi, cảm ơn cháu”
Bùi Nguyên Minh có chút hứng thú nhìn cô công chúa họ Ninh này, chỉ có thể nói, đây chắc chẳn không phải là một nhân vật đơn giản.
Chỉ có mấy câu nói đơn giản như vậy, lại né tránh được lời từ chối trị liệu của Vạn Khiếu Đường đối với Lỗ Đạo Thiên.
Lúc này ánh mắt của Vạn Khiếu Đường lại nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, mỉm cười nói: “Chí Lôi, bác giới thiệu cho cháu một chút. Đây là cậu Bùi Nguyên Minh, là cao thủ đặc trị mà anh Vạn của cháu mời về chữa bệnh cho bác, cũng giúp bác xem xét một chút bệnh cũ lâu năm.
Hôm nay hai người các cháu đụng phải nhau, chỉ e là lại phải phân bì một trận!”
Vạn Phước Nhân muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Ngược lại Ninh Chí Lôi lại quay quà đánh giá Bùi Nguyên Minh một lát sau, mới trầm giọng, nói: “Xin hỏi anh Bùi đây, không biết anh tốt nghiệp trường nào? Là học trò của đại sư nào?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tôi không phải bác sĩ, cũng không hiểu về y học. Tôi chỉ biết về thuật giết người thôi”
“Không hiểu y thuật vậy anh đến đây chữa bệnh cho bác Vạn làm gì?” Ninh Chí Lôi ngạc nhiên nhìn anh, sau đó tận tình khuyên nhủ: “Anh Bùi, mặc dù tôi không biết lai lịch của anh như thế nào. Nhưng mà tôi vẫn muốn khuyên anh một câu, nếu như anh là lang băm lừa đảo, muốn lừa gạt kiếm mấy đồng tiền, thì anh vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây đi”
“Bác Vạn không thích những kẻ lừa bịp, anh còn đứng đây lắc lư trước mặt bác ấy, thì kết cục sẽ rất thảm đó”
Cô ta hy vọng Lỗ Đạo Thiên xem bệnh cho Vạn Khiếu Đường.
Nhưng mà tính cách của cô ta rất tốt, khiến cho cô ta đuổi một người xa lạ ra khỏi cửa thì cô ta không làm được.
Cho dù đối phương có thế là một tên lừa bịp.
Chương 3243.
Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường và xem nhẹ của Lỗ Đạo Thiên lúc này.
Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt lên tiếng: “Đúng là tôi không phải bác.
sĩ,cũng không hiểu gì về y thuật: “Anh cũng đúng là khắc tinh của Tử thần trong truyền thuyết.”
“Chỉ là, y thuật của anh lợi hại như vậy, vì sao ngay cả cái tật khó nói của mình cũng không trị được.”
“Mỗi lần anh muốn làm việc nọ, đều sẽ phát hiện mình có tâm mà.
không có sức, khiến cho anh đau đến không muốn sống, cũng nghi ngờ về cuộc đời mình, có đúng vậy không?”
Vẻ mặt dương dương đắc ý của Lỗ Đạo Thiên lập tức cứng đờ.
Anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh bắng ánh mắt khó tin.
Anh ta hoàn toàn không ngờ tới, Bùi Nguyên Minh có thể nhìn ra ẩn tật khó nói của anh ta.
Điều quan trọng nhất là, chính anh ta tự xưng mình là khắc tinh của Tử thần, lại không giải quyết được ẩn tật của bản thân!
Nếu như những lời này bị truyền ra ngoài, chỉ sợ là bảng hiệu của anh ta sẽ bị đập nát!
Chớp mắt một cái, vẻ mặt của Lỗ Đạo Thiên tối sâm, sẵng giọng nói: “Anh điều tra tôi?”
Nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của Lô Đạo Thiên, Vạn Khiếu Đường và Vạn Phước Nhân đều nhìn Lỗ Đạo Thiên đầy kỳ quái.
Tất nhiên bọn họ hiểu ẩn tật khó nói trong lời của Bùi Minh Nguyên có nghĩa là gì.
Mà Ninh Chí Lôi ngay từ đầu còn có chút choáng váng không hiểu, nhưng một lát sau cô ấy kịp phản ứng lại, mọi người đang nhắc đến chuyện gì, nhịn không được mà ngậm miệng, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng lên.
“Tôi điều tra anh để làm cái gì? Anh cho rằng mình là mỹ nhân tuyệt thế, có thế làm cho tôi nảy sinh ham muốn đi tìm hiểu à?”
Bùi Nguyên Minh cạn lời với anh ta.
“Lại nói, đây là lần đầu tiên chúng ta là gặp nhau, tôi lấy đâu ra cơ hội điều tra anh”
“Nhưng mà, ngược lại tôi thật ra có thể tốt bụng nhắc nhở anh một câu: “Nội tạng của động vật có chứa rất nhiều chất kích thích tăng cường sinh lý, anh sử dụng nội tạng động vật làm thức ăn lâu dài, để cho bảo đảm cơ thể tràn đầy tinh lực, đó cũng là cái tốt.”
“Nhưng mà hăng quá hoá dở.”
“Điểm mấu chốt nhất là, loại ẩn tật khó nói này, ngay cả chính anh cũng không am hiểu, với thân phận của anh lại không tiện đi khám phụ khoa, thời gian lâu dần, hạnh phúc của nửa thân dưới sẽ không còn…”
Cả người Lỗ Đạo Thiên chấn động, vẻ mặt cứng ngắc.
Bởi thế chúng ta mới có câu không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về Đối với ẩn tật khó nói của mình, Lỗ Đạo Thiên cũng đã nghiên cứu rất lâu, phát hiện ra bệnh của mình cũng không nghiêm trọng lắm!
Có một khoảng thời gian, Lỗ Đạo Thiên còn tưởng rắng đây là bệnh tâm lý.
Nhưng mà không đoán ra nguyên nhân gây bệnh lại đơn giản như: vậy, chỉ vì mình thích ăn nội tạng của động vật, dẫn đến nội tiết tố trong cơ thể tăng cao.
Nhìn thấy vẻ mặt hiếu ra của Lõ Đạo Thiên, gương mặt xinh đẹp của Ninh Chí Lôi càng đỏ hơn.
Hóa ra Lỗ Đạo Thiên không được…
Hơn nữa, anh ta còn theo đuổi mình…
Vừa nghĩ đến đây, Ninh Chí Lôi không biết mình nên là mắng chửi, hay là phải cảm ơn Bùi Nguyên Minh.
Mà cảm nhận được ánh mắt của Ninh Chí Lôi, giờ phút này vẻ mặt của Lỗ Đạo Thiên càng trở nên khó coi hơn, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Tôi thừa nhận anh cũng có chút tài năng!”
“Nghe nói người Đại Hạ các anh đều am hiểu dưỡng sinh bằng đông y, xem ra anh là cao thủ trên lĩnh vực này!”
“Nhưng vấn đề là, cứu người chữa bệnh, không phải dựa vào ba cái trò trẻ con, mèo cào như vậy, phải dựa vào chân chân chính chính đỉnh cao của y học.”
“Có đúng vậy không?”
Bùi Nguyên Minh nhún vai.
*Nếu nói như vậy, không bằng để chúng ta cùng đi chứng kiến một chút, khắc tinh của Tử thần trong truyền thuyết, rốt cuộc lợi hại đến nhường nào!”
Nhìn thấy cảnh này, Vạn Khiếu Đường lập tức trở nên háo hức.
Mặc dù ông ấy có coi trọng Bùi Nguyên Minh, nhưng mà không hiểu, tại sao chỉ với vài câu nói mà Bùi Nguyên Minh đã khiến cho vị khắc tinh của Tử thần tự phụ này là Lỗ Đạo Thiên phải té lăn quay.
Cũng làm cho cô công chúa Ninh Chí Lôi này phải chịu thiệt ở trước mặt anh.
Lúc này Lỗ Đạo Thiên hít sâu một hơi, anh ta không hề khách sáo, ra hiệu cho các trợ thủ của mình nhanh chóng lấy ra các loại thiết bị.
Hôm nay, chỉ khi nào anh ta chữa khỏi bệnh cũ lâu năm của Vạn Khiếu Đường, thì mới có thể bảo vệ thể diện của khắc tinh Tử thần.