Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3225
Chương 3225:
Bùi Nguyên Minh tiện tay mở hộp đồ ăn mua ngoài, sau đó nghiêng đâu hỏi: “Bọn họ không biết tôi là đường chủ Chấp Pháp Đường Long Môn hử?”
“Chạy đến đây gây sự không sợ tôi giết chết bọn họ?”
Vạn Phước Nhân cười gượng nói: “Nếu là bình thường thì nhất định những người này sẽ sợ anh.”
“Nhưng bây giờ là thời kỳ đặc biệt, sao bọn họ phải sợ anh?”
“Dưới góc nhìn của họ, không chừng anh vĩnh viễn không ra ngoài được”
“Rơi vào tình huống này, hơn nữa còn có người cố ý xúi giục, họ không bỏ đá xuống giếng thì còn đợi đến khi nào?”
Bùi Nguyên Minh gắp một miếng sủi cảo chiên, cười nói: “Người cố ý? Điều tra ra ai đang gây sự rồi?”
“Vẫn chưa, nhưng đối phương tổ chức chặt chẽ như vậy, một vòng lại một vòng, tôi không tin đằng sau không có ai sắp đặt.”
“Chỉ là chuyện này vừa xảy ra, tôi càng thêm khẳng định anh tuyệt đối vô tội trong hai vụ án diệt môn nhà họ Hùng và cái chết của Long Sa Vực”
“Bởi vì đối phương quá vội vàng, ước gì anh chết nhanh lên xíu…”
Bùi Nguyêt đã muốn tôi cl “Nhưng anh trai anh lại xuất hiện, dựa theo tính cách của anh ta, tuyệt đối sẽ công bằng chấp hành theo pháp luật, điều tra ra manh mối trong vụ này.”
“Đối phương sợ phí công dã tràng, cũng sợ không cẩn thận bị tìm ra sơ hở còn sót lại dẫn đến lửa thiêu thân.”
“Bây giờ cách làm thuận tiện nhất chính là trực tiếp tạo áp lực dư luận để sở cảnh sát các anh bắt buộc phải phá án sớm dưới tình huống chứng cứ không đầy đủ”
“Thậm chí bắt buộc phải giết chết t: “Như vậy bọn họ mới coi như giải quyết được tận gốc, mọi việc.
đều thuận lợi “Từ mặt này có thể thấy bên trong chuỗi bằng chứng liên quan trước đó sợ rắng có kẽ hở rất lớn.”
“Sở cảnh sát các anh chỉ cần tìm được kế hở này thì việc chứng minh tôi vô tội hẳn là dễ như trở bàn tay…”
Bùi Nguyên Minh vừa ăn sáng vừa giảng cho Vạn Phước Nhân một bài.
Vạn Phước Nhân hơi sửng sốt, anh ta nhanh chóng rút ra một chiếc điện thoại, không lâu sau đã có người mang một chồng hồ sơ thật dày vào.
Anh ta lật từng hồ sơ trong tay, một lúc sau mới trâm giọng hỏi: “
Anh Minh, vừa rồi anh nói không sai, đúng là chuỗi bằng chứng liên quan trước đó có một kế hở khổng lồ.
“Video giám sát do bọn họ cung cấp chỉ có hai đoạn hình ảnh anh đi vào hiện trường và rời khỏi hiện trường, không có đoạn phim giữa hai lúc đó…”
“Trừ cái đó ra, đoạn phim mấy tiếng trước và sau cũng chưa từng xuất hiện!”
“Nói đơn giản thì phần chứng cứ có sức thuyết phục nhất này, thật ra không được tính là chứng cứ đầy đủ trong mắt người chuyên nghiệp!”
“Bởi vì nó đã bị cắt ghép!”
“Nếu đã bị cắt ghép, vậy thì không cách nào dùng nó để định tội một người đơn giản như vậy!”
“Từ góc độ chứng cứ chưa đủ để buộc tội để cân nhắc, bây giờ anh tự do rồi…
“Trừ khi có chứng cứ mới, nếu không thì anh Minh anh không có liên quan đến vụ án này nữa…”
“Thậm chí Anh Minh ăn xong là có thể rời khỏi đây”
“Chỉ là bên ngoài…”
Lúc này vẻ mặt Vạn Phước Nhân có vài phần u ám.
Rõ ràng người ra tay đã tính đến chuyện kế hở lớn nhất trong hồ sơ có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào.
Trước đó không có ai phát hiện ra, có thể bộ phận thanh tra đang cố ý phối hợp.
Cho nên bây giờ mới có tình huống bên ngoài kia.
Dưới tình huống tinh thần nhân dân căm phẫn sục sôi này, nếu để linh thản nhiên nói: “Ban đầu chưa chắc đối phương Bùi Nguyên Minh rời đi, sợ rằng sẽ gây ra nhiễu loạn lớn…
“Tôi có thể đi rồi đúng không?”
Bùi Nguyên Minh đứng lên nhún vai.
“Nếu có thể đi rồi, chúng ta ra ngoài tìm hiểu phần lễ lớn đối phương tặng cho tôi xem thế nào!”
Bùi Nguyên Minh tiện tay mở hộp đồ ăn mua ngoài, sau đó nghiêng đâu hỏi: “Bọn họ không biết tôi là đường chủ Chấp Pháp Đường Long Môn hử?”
“Chạy đến đây gây sự không sợ tôi giết chết bọn họ?”
Vạn Phước Nhân cười gượng nói: “Nếu là bình thường thì nhất định những người này sẽ sợ anh.”
“Nhưng bây giờ là thời kỳ đặc biệt, sao bọn họ phải sợ anh?”
“Dưới góc nhìn của họ, không chừng anh vĩnh viễn không ra ngoài được”
“Rơi vào tình huống này, hơn nữa còn có người cố ý xúi giục, họ không bỏ đá xuống giếng thì còn đợi đến khi nào?”
Bùi Nguyên Minh gắp một miếng sủi cảo chiên, cười nói: “Người cố ý? Điều tra ra ai đang gây sự rồi?”
“Vẫn chưa, nhưng đối phương tổ chức chặt chẽ như vậy, một vòng lại một vòng, tôi không tin đằng sau không có ai sắp đặt.”
“Chỉ là chuyện này vừa xảy ra, tôi càng thêm khẳng định anh tuyệt đối vô tội trong hai vụ án diệt môn nhà họ Hùng và cái chết của Long Sa Vực”
“Bởi vì đối phương quá vội vàng, ước gì anh chết nhanh lên xíu…”
Bùi Nguyêt đã muốn tôi cl “Nhưng anh trai anh lại xuất hiện, dựa theo tính cách của anh ta, tuyệt đối sẽ công bằng chấp hành theo pháp luật, điều tra ra manh mối trong vụ này.”
“Đối phương sợ phí công dã tràng, cũng sợ không cẩn thận bị tìm ra sơ hở còn sót lại dẫn đến lửa thiêu thân.”
“Bây giờ cách làm thuận tiện nhất chính là trực tiếp tạo áp lực dư luận để sở cảnh sát các anh bắt buộc phải phá án sớm dưới tình huống chứng cứ không đầy đủ”
“Thậm chí bắt buộc phải giết chết t: “Như vậy bọn họ mới coi như giải quyết được tận gốc, mọi việc.
đều thuận lợi “Từ mặt này có thể thấy bên trong chuỗi bằng chứng liên quan trước đó sợ rắng có kẽ hở rất lớn.”
“Sở cảnh sát các anh chỉ cần tìm được kế hở này thì việc chứng minh tôi vô tội hẳn là dễ như trở bàn tay…”
Bùi Nguyên Minh vừa ăn sáng vừa giảng cho Vạn Phước Nhân một bài.
Vạn Phước Nhân hơi sửng sốt, anh ta nhanh chóng rút ra một chiếc điện thoại, không lâu sau đã có người mang một chồng hồ sơ thật dày vào.
Anh ta lật từng hồ sơ trong tay, một lúc sau mới trâm giọng hỏi: “
Anh Minh, vừa rồi anh nói không sai, đúng là chuỗi bằng chứng liên quan trước đó có một kế hở khổng lồ.
“Video giám sát do bọn họ cung cấp chỉ có hai đoạn hình ảnh anh đi vào hiện trường và rời khỏi hiện trường, không có đoạn phim giữa hai lúc đó…”
“Trừ cái đó ra, đoạn phim mấy tiếng trước và sau cũng chưa từng xuất hiện!”
“Nói đơn giản thì phần chứng cứ có sức thuyết phục nhất này, thật ra không được tính là chứng cứ đầy đủ trong mắt người chuyên nghiệp!”
“Bởi vì nó đã bị cắt ghép!”
“Nếu đã bị cắt ghép, vậy thì không cách nào dùng nó để định tội một người đơn giản như vậy!”
“Từ góc độ chứng cứ chưa đủ để buộc tội để cân nhắc, bây giờ anh tự do rồi…
“Trừ khi có chứng cứ mới, nếu không thì anh Minh anh không có liên quan đến vụ án này nữa…”
“Thậm chí Anh Minh ăn xong là có thể rời khỏi đây”
“Chỉ là bên ngoài…”
Lúc này vẻ mặt Vạn Phước Nhân có vài phần u ám.
Rõ ràng người ra tay đã tính đến chuyện kế hở lớn nhất trong hồ sơ có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào.
Trước đó không có ai phát hiện ra, có thể bộ phận thanh tra đang cố ý phối hợp.
Cho nên bây giờ mới có tình huống bên ngoài kia.
Dưới tình huống tinh thần nhân dân căm phẫn sục sôi này, nếu để linh thản nhiên nói: “Ban đầu chưa chắc đối phương Bùi Nguyên Minh rời đi, sợ rằng sẽ gây ra nhiễu loạn lớn…
“Tôi có thể đi rồi đúng không?”
Bùi Nguyên Minh đứng lên nhún vai.
“Nếu có thể đi rồi, chúng ta ra ngoài tìm hiểu phần lễ lớn đối phương tặng cho tôi xem thế nào!”
Bình luận facebook