Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3245
Chương 3245:
Vạn Khiếu Đường cười nói: “Người xưa có câu, sống chết có số, phú quý do trời mà.”
“Nếu tỉ lệ thành công cao thì cũng tốt.”
“Ông Lỗ Đạo Thiên từ xa đến không dễ chút nào. Trời ơi, mau viết chi phiếu chỉ cho ông Lỗ Đạo Thiên ba mươi tỷ”
Rõ ràng, Vạn Khiếu Đường không muốn dành thời gian còn lại của mình chỉ kéo dài hơi tàn trên giường bệnh.
Lỗ Đạo Thiên nghe xong cười nhạt nói: ‘Ông Vạn, cảm ơn lòng tốt của ông”
“Chỉ là tôi không tiện nhận số tiền này.”
Ninh Chí Lôi có chút không muốn từ bỏ, nói: “Ông Lỗ Đạo Thiên, ông là người đứng đầu trẻ nhất của Liên minh Y tế Quốc tế. Ông có kỹ năng y tế xuất sắc và được mệnh danh là khắc tinh của tử thần. Ông thực sự không còn biện pháp nào sao?”
“Ngoại trừ ghép tim, không còn cách nào khác.”
Lỗ Đạo Thiên hít một hơi sâu.
“Hoặc là thử cơ hội 30%, hoặc là chờ chết sau ba tháng.”
“Đừng nói là tôi, cho dù là chủ tịch Liên hiệp y tế quốc tế tới, cũng không có cách nào khác”
Nghe những lời của Lỗ Đạo Thiên, Ninh Chí Lôi im lặng trong giây lát.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, tiến lên võ vai Lõ Đạo Thiên nói: “Lỗ Đạo Thiên, y thuật của ông tốt, nhưng lại không đủ kiến thức.”
“Văn hóa của Đại Hạ vô cùng sâu rộng, mấy năm học ở Đại Hạ, chưa chắc ông có thể học hiểu được hết. Nên tôi không trách ông kiến thức nông cạn đâu.”
“Tuy nhiên, trong tương lai ở địa bàn Đại Hạ chúng tôi đừng có ra vẻ so sánh.”
Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa liếc mắt nhìn Vạn Khiếu Đường nói: “Ông Vạn, tôi có thể giải quyết được bệnh cũ của ông.”
Ninh Chí Lôi nghe xong thì sửng sốt, không tin nói: “Anh có thể giải quyết? Làm sao có thể chứ?”
“Chẳng lẽ anh còn giỏi hơn cả ông Lỗ Đạo Thiên hả?”
Vốn dĩ Lỗ Đạo Thiên bị mấy lời nói của Bùi Nguyên Minh làm cho đỏ bừng cả mặt.
Lúc này, nghe được Bùi Nguyên Minh nói răng anh thật sự nói có thể giải quyết, vẻ mặt Lỗ Đạo Thiên đột nhiên trở nên buồn cười.
Tuy bị thua thiệt một chút trước Bùi Nguyên Minh, nhưng Lỗ Đạo.
Thiên rất tin tưởng vào y thuật của mình. Ông ta tin chắc rằng nhận định của mình là đúng.
Nghe vậy, Vạn Kiếu Đường lại rất quan tâm liếc nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nói: “Bạn nhỏ Bùi có mấy phần chắc chắn?”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Mười phần.”
Mười phần sao?
Nghe được xác suất này, sắc mặt mọi người hơi thay đổi.
Ngay cả khắc tinh của tử thần – Lỗ Đạo Thiên cũng nói rằng mình chỉ có 30% cơ hội thành công. Nhưng Bùi Nguyên Minh lại nói rằng mình thực sự có xác suất thành công 100%.
“Mười phần?”
Vẻ Ninh Chí Lôi hơi thay đổi, tuy tính tình của cô ta tốt, nhưng lúc này cô cũng có chút tức giận.
“Anh Bùi, dù tôi không biết anh từ đâu đến, lại có thể nói chuyện nhảm nhí ở đây”
“Nhưng có một số chuyện, không được nói nhảm.”
“Cho dù Biển Thước sống lại hay Hoa Đà tái sinh cũng không dám nói rằng mình nắm chắc 100%”
“Bởi vì loại bệnh bác Vạn mắc phải là bệnh tim.”
“Anh nói nhảm như thế này sẽ chỉ khiến cho bác Vạn hy vọng hão huyền”
“Anh quá tồi tệ.”
‘Vạn Phước Nhân lại hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói: “Tôi tin rằng cậu Bùi có thể chắc chẳn 100%.”
Mặc dù vừa rồi Vạn Phước Nhân bị mấy lời nói của Lỗ Đạo Thiên hù dọa. Nhưng nếu tổng giáo đầu nói anh có thể chắc chắc mười phần, vậy thì ba anh ta nhất định sẽ được cứu.
Lúc này, Vạn Phước Nhân chỉ thở dài.
“Ö, chắc chắn mười phần?”
Lỗ Đạo Thiên nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt giễu cợt.
“Tôi thừa nhận cậu vừa rồi chỉ nhìn mà có thể biết được tình hình ông Vạn đúng là có chút thực lực.”
“Nhưng chữa bệnh cứu người là dựa vào thực lực chứ không phải lòe thiên hạ.”
“Nếu cậu thật sự có thể trị thương cho ông Vạn, sau này Lỗ Đạo.
Thiên tôi đi trên đường mà gặp phải cậu tôi sẽ quỳ xuống gọi cậu một tiếng thầy”
Vạn Khiếu Đường cười nói: “Người xưa có câu, sống chết có số, phú quý do trời mà.”
“Nếu tỉ lệ thành công cao thì cũng tốt.”
“Ông Lỗ Đạo Thiên từ xa đến không dễ chút nào. Trời ơi, mau viết chi phiếu chỉ cho ông Lỗ Đạo Thiên ba mươi tỷ”
Rõ ràng, Vạn Khiếu Đường không muốn dành thời gian còn lại của mình chỉ kéo dài hơi tàn trên giường bệnh.
Lỗ Đạo Thiên nghe xong cười nhạt nói: ‘Ông Vạn, cảm ơn lòng tốt của ông”
“Chỉ là tôi không tiện nhận số tiền này.”
Ninh Chí Lôi có chút không muốn từ bỏ, nói: “Ông Lỗ Đạo Thiên, ông là người đứng đầu trẻ nhất của Liên minh Y tế Quốc tế. Ông có kỹ năng y tế xuất sắc và được mệnh danh là khắc tinh của tử thần. Ông thực sự không còn biện pháp nào sao?”
“Ngoại trừ ghép tim, không còn cách nào khác.”
Lỗ Đạo Thiên hít một hơi sâu.
“Hoặc là thử cơ hội 30%, hoặc là chờ chết sau ba tháng.”
“Đừng nói là tôi, cho dù là chủ tịch Liên hiệp y tế quốc tế tới, cũng không có cách nào khác”
Nghe những lời của Lỗ Đạo Thiên, Ninh Chí Lôi im lặng trong giây lát.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, tiến lên võ vai Lõ Đạo Thiên nói: “Lỗ Đạo Thiên, y thuật của ông tốt, nhưng lại không đủ kiến thức.”
“Văn hóa của Đại Hạ vô cùng sâu rộng, mấy năm học ở Đại Hạ, chưa chắc ông có thể học hiểu được hết. Nên tôi không trách ông kiến thức nông cạn đâu.”
“Tuy nhiên, trong tương lai ở địa bàn Đại Hạ chúng tôi đừng có ra vẻ so sánh.”
Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa liếc mắt nhìn Vạn Khiếu Đường nói: “Ông Vạn, tôi có thể giải quyết được bệnh cũ của ông.”
Ninh Chí Lôi nghe xong thì sửng sốt, không tin nói: “Anh có thể giải quyết? Làm sao có thể chứ?”
“Chẳng lẽ anh còn giỏi hơn cả ông Lỗ Đạo Thiên hả?”
Vốn dĩ Lỗ Đạo Thiên bị mấy lời nói của Bùi Nguyên Minh làm cho đỏ bừng cả mặt.
Lúc này, nghe được Bùi Nguyên Minh nói răng anh thật sự nói có thể giải quyết, vẻ mặt Lỗ Đạo Thiên đột nhiên trở nên buồn cười.
Tuy bị thua thiệt một chút trước Bùi Nguyên Minh, nhưng Lỗ Đạo.
Thiên rất tin tưởng vào y thuật của mình. Ông ta tin chắc rằng nhận định của mình là đúng.
Nghe vậy, Vạn Kiếu Đường lại rất quan tâm liếc nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nói: “Bạn nhỏ Bùi có mấy phần chắc chắn?”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Mười phần.”
Mười phần sao?
Nghe được xác suất này, sắc mặt mọi người hơi thay đổi.
Ngay cả khắc tinh của tử thần – Lỗ Đạo Thiên cũng nói rằng mình chỉ có 30% cơ hội thành công. Nhưng Bùi Nguyên Minh lại nói rằng mình thực sự có xác suất thành công 100%.
“Mười phần?”
Vẻ Ninh Chí Lôi hơi thay đổi, tuy tính tình của cô ta tốt, nhưng lúc này cô cũng có chút tức giận.
“Anh Bùi, dù tôi không biết anh từ đâu đến, lại có thể nói chuyện nhảm nhí ở đây”
“Nhưng có một số chuyện, không được nói nhảm.”
“Cho dù Biển Thước sống lại hay Hoa Đà tái sinh cũng không dám nói rằng mình nắm chắc 100%”
“Bởi vì loại bệnh bác Vạn mắc phải là bệnh tim.”
“Anh nói nhảm như thế này sẽ chỉ khiến cho bác Vạn hy vọng hão huyền”
“Anh quá tồi tệ.”
‘Vạn Phước Nhân lại hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói: “Tôi tin rằng cậu Bùi có thể chắc chẳn 100%.”
Mặc dù vừa rồi Vạn Phước Nhân bị mấy lời nói của Lỗ Đạo Thiên hù dọa. Nhưng nếu tổng giáo đầu nói anh có thể chắc chắc mười phần, vậy thì ba anh ta nhất định sẽ được cứu.
Lúc này, Vạn Phước Nhân chỉ thở dài.
“Ö, chắc chắn mười phần?”
Lỗ Đạo Thiên nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt giễu cợt.
“Tôi thừa nhận cậu vừa rồi chỉ nhìn mà có thể biết được tình hình ông Vạn đúng là có chút thực lực.”
“Nhưng chữa bệnh cứu người là dựa vào thực lực chứ không phải lòe thiên hạ.”
“Nếu cậu thật sự có thể trị thương cho ông Vạn, sau này Lỗ Đạo.
Thiên tôi đi trên đường mà gặp phải cậu tôi sẽ quỳ xuống gọi cậu một tiếng thầy”
Bình luận facebook