Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3382
Chương 3382:
Nhìn thấy đối phương dốc hết sức ra tay, bộ dạng dữ tợn, dường như ước gì đánh chết anh trên lôi đài vậy.
Bùi Nguyên Minh cũng không có khách khí. Anh tiến lên một bước, sau đó tát một cái.
“Chát..”
Người trung niên mập mạp cảm thấy mắt tối sầm lại, trên mặt tê rần lên, tiếp đó cả người bay ngược ra, đập vào bên ngoài lôi đài.
Trong lúc rơi xuống đất, ông ta hét thảm một tiếng, đau đến mức run rẩy cả người.
Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, sắc mặt lạnh lùng.
Điểm tối đa!
Giám khảo thấy cảnh này trên lôi đài, chỉ có thể cho Bùi Nguyên Minh. một cái điểm số tối đa.
Dù sao Bùi Nguyên Minh dùng một chiêu đánh bại một người đệ tử Long Môn, không có điểm tối đa thì không thể nào nói được.
Mà trên gương mặt xinh đẹp của Kim Phương Nhã lúc này cũng biến trở thành màu đen.
Cô ta đều không thể nghĩ ra được, Bùi Nguyên Minh lại thật sự có chút bản lĩnh.
Nhưng mà Bùi Nguyên Minh cũng lười để ý cô ta, mà ngoắc ngoắc ngón tay về phía dưới lôi đài.
Rất nhan sau đó, đối thủ thứ hai, đối thủ thứ ba theo thứ tự lên lôi đài.
Nhưng mà loại đệ tử Long Môn thông thường này thì sao có thể là đối thủ của Bùi Nguyên Minh.
Hai người tiếp theo này cũng đều bị Bùi Nguyên Minh đánh bại một cách dễ dàng.
Bùi Nguyên Minh lại cầm hai điểm số tối đa lần nữa.
Sau một tiếng, tất cả tranh tài đều kết thúc, trong cuộc thi đấu lôi đài này, chỉ có mười người tiến vào thi đấu tỉnh.
Bùi Nguyên Minh lại lần nữa độc chiếm ngôi đầu.
Mặc dù Kim Phương Nhã cũng coi như là lợi hại, nhưng bởi vì thời điểm đánh nhau cuối cùng bị thua kém một chiều, cho nên mặc dù cô ta cũng tham gia thi đấu tỉnh, nhưng lại vừa vặn xếp hạng thứ nhất đếm ngược.
Tất cả những người dự thi ở đây nhìn thấy Bùi Nguyên Minh lại xếp hạng thứ nhất, mỗi người đều biểu lộ ra vẻ mặt cô quái nhìn xem Bùi Nguyên Minh.
Dù sao Bùi Nguyên Minh không chỉ cầm vị trí thứ nhất về lý luận, bây giờ thực chiến cũng cầm vị trí thứ nhất.
“Điều này chẳng phải nói là Bùi Nguyên Minh văn võ song toàn, là con ngựa ô lớn nhất trong năm nay hay sao?”
Nhóm người Âu Dương Niên đều không nhịn được mà chạy tới chúc mừng Bùi Nguyên Minh: “Bùi Nguyên Minh, cậu rất không tệ, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên.”
“Chúc mừng cậu lấy được vị trí thứ nhất tiến vào thi đấu tỉnh”
Trên mặt của những người giám khảo này đều tràn đầy vẻ khâm phục.
Bọn họ đều chú ý đến cuộc tranh tài của Bùi Nguyên Minh, trên cơ bản Bùi Nguyên Minh chỉ dùng một chiêu đã đánh bại kẻ địch, căn bản không
cho đối phương có bất kỳ cơ hội nào.
Mặc dù đánh người bằng bàn tay cũng không tính là lịch sự, nhưng mà thắng chính là thắng.
Đối mặt với sự khen ngợi của đám người Âu Dương Niên, Bùi Nguyên Minh khiêm tốn: “Tôi may mắn mà thôi, vừa vặn gặp phải đối thủ không phải là quá mạnh.”
“Thôi đi, anh cũng biết cậu chỉ may mắn, thể cậu còn giả bộ làm cái gì?”
Kim Phương Nhã được mấy cô gái vây quanh, bây giờ cô lườm mắt nhìn | Bùi Nguyên Minh.
“Nếu như anh thật sự gặp phải đối thủ mạnh mẽ, e rằng bây giờ anh đã nằm rạp trên mặt đất kêu ba gọi mẹ rồi?”
Bùi Nguyên Minh nhíu mày nhìn xem người phụ nữ này, thản nhiên nói: “Kêu ba gọi mẹ cũng đỡ hơn nũng nịu giả ngây thơ trên lôi đài để giành thắng lợi.”
“Họ Bùi, anh có ý tứ gì?”
Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Kim Phương Nhã sầm mặt lại.
Mặc dù vừa rồi co ota thật sự dựa vào sắc đẹp mới giành được hai trận chiến thắng, nhưng mà cô ta luôn cảm thấy đó cũng là vũ khí của bản thân.
Là những người đàn ông kia mơ mộng hão huyền, cho nên mới bị cô ta chiếm món lợi nhỏ.
Vừa nghĩ đến đây, Kim Phương Nhã cắn chặt hàm răng, lạnh giọng nói: “Đánh thẳng mấy trận trên lôi đài đã cảm thấy chính mình vô địch thiên hạ rồi sao?”
“Anh rất đáng gờm sao?”
“Trên thế giới này, cường chả chân chính cũng không phải được tuyển ra
từ trên lôi đài, mà là luyện thành từ trong thực chiến”
“Hơn nữa, vì sao anh có thể dùng một chiêu đánh bại kẻ địch trong ba trận liên tiếp, rốt cuộc là vì điều gì, trong lòng anh không có điểm so sánh hay sao?”
“Nhất định phải để cho tôi nói công khai chuyện này ra, tất cả mọi người đều xuổng đài không được.”
Nhìn thấy đối phương dốc hết sức ra tay, bộ dạng dữ tợn, dường như ước gì đánh chết anh trên lôi đài vậy.
Bùi Nguyên Minh cũng không có khách khí. Anh tiến lên một bước, sau đó tát một cái.
“Chát..”
Người trung niên mập mạp cảm thấy mắt tối sầm lại, trên mặt tê rần lên, tiếp đó cả người bay ngược ra, đập vào bên ngoài lôi đài.
Trong lúc rơi xuống đất, ông ta hét thảm một tiếng, đau đến mức run rẩy cả người.
Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, sắc mặt lạnh lùng.
Điểm tối đa!
Giám khảo thấy cảnh này trên lôi đài, chỉ có thể cho Bùi Nguyên Minh. một cái điểm số tối đa.
Dù sao Bùi Nguyên Minh dùng một chiêu đánh bại một người đệ tử Long Môn, không có điểm tối đa thì không thể nào nói được.
Mà trên gương mặt xinh đẹp của Kim Phương Nhã lúc này cũng biến trở thành màu đen.
Cô ta đều không thể nghĩ ra được, Bùi Nguyên Minh lại thật sự có chút bản lĩnh.
Nhưng mà Bùi Nguyên Minh cũng lười để ý cô ta, mà ngoắc ngoắc ngón tay về phía dưới lôi đài.
Rất nhan sau đó, đối thủ thứ hai, đối thủ thứ ba theo thứ tự lên lôi đài.
Nhưng mà loại đệ tử Long Môn thông thường này thì sao có thể là đối thủ của Bùi Nguyên Minh.
Hai người tiếp theo này cũng đều bị Bùi Nguyên Minh đánh bại một cách dễ dàng.
Bùi Nguyên Minh lại cầm hai điểm số tối đa lần nữa.
Sau một tiếng, tất cả tranh tài đều kết thúc, trong cuộc thi đấu lôi đài này, chỉ có mười người tiến vào thi đấu tỉnh.
Bùi Nguyên Minh lại lần nữa độc chiếm ngôi đầu.
Mặc dù Kim Phương Nhã cũng coi như là lợi hại, nhưng bởi vì thời điểm đánh nhau cuối cùng bị thua kém một chiều, cho nên mặc dù cô ta cũng tham gia thi đấu tỉnh, nhưng lại vừa vặn xếp hạng thứ nhất đếm ngược.
Tất cả những người dự thi ở đây nhìn thấy Bùi Nguyên Minh lại xếp hạng thứ nhất, mỗi người đều biểu lộ ra vẻ mặt cô quái nhìn xem Bùi Nguyên Minh.
Dù sao Bùi Nguyên Minh không chỉ cầm vị trí thứ nhất về lý luận, bây giờ thực chiến cũng cầm vị trí thứ nhất.
“Điều này chẳng phải nói là Bùi Nguyên Minh văn võ song toàn, là con ngựa ô lớn nhất trong năm nay hay sao?”
Nhóm người Âu Dương Niên đều không nhịn được mà chạy tới chúc mừng Bùi Nguyên Minh: “Bùi Nguyên Minh, cậu rất không tệ, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên.”
“Chúc mừng cậu lấy được vị trí thứ nhất tiến vào thi đấu tỉnh”
Trên mặt của những người giám khảo này đều tràn đầy vẻ khâm phục.
Bọn họ đều chú ý đến cuộc tranh tài của Bùi Nguyên Minh, trên cơ bản Bùi Nguyên Minh chỉ dùng một chiêu đã đánh bại kẻ địch, căn bản không
cho đối phương có bất kỳ cơ hội nào.
Mặc dù đánh người bằng bàn tay cũng không tính là lịch sự, nhưng mà thắng chính là thắng.
Đối mặt với sự khen ngợi của đám người Âu Dương Niên, Bùi Nguyên Minh khiêm tốn: “Tôi may mắn mà thôi, vừa vặn gặp phải đối thủ không phải là quá mạnh.”
“Thôi đi, anh cũng biết cậu chỉ may mắn, thể cậu còn giả bộ làm cái gì?”
Kim Phương Nhã được mấy cô gái vây quanh, bây giờ cô lườm mắt nhìn | Bùi Nguyên Minh.
“Nếu như anh thật sự gặp phải đối thủ mạnh mẽ, e rằng bây giờ anh đã nằm rạp trên mặt đất kêu ba gọi mẹ rồi?”
Bùi Nguyên Minh nhíu mày nhìn xem người phụ nữ này, thản nhiên nói: “Kêu ba gọi mẹ cũng đỡ hơn nũng nịu giả ngây thơ trên lôi đài để giành thắng lợi.”
“Họ Bùi, anh có ý tứ gì?”
Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Kim Phương Nhã sầm mặt lại.
Mặc dù vừa rồi co ota thật sự dựa vào sắc đẹp mới giành được hai trận chiến thắng, nhưng mà cô ta luôn cảm thấy đó cũng là vũ khí của bản thân.
Là những người đàn ông kia mơ mộng hão huyền, cho nên mới bị cô ta chiếm món lợi nhỏ.
Vừa nghĩ đến đây, Kim Phương Nhã cắn chặt hàm răng, lạnh giọng nói: “Đánh thẳng mấy trận trên lôi đài đã cảm thấy chính mình vô địch thiên hạ rồi sao?”
“Anh rất đáng gờm sao?”
“Trên thế giới này, cường chả chân chính cũng không phải được tuyển ra
từ trên lôi đài, mà là luyện thành từ trong thực chiến”
“Hơn nữa, vì sao anh có thể dùng một chiêu đánh bại kẻ địch trong ba trận liên tiếp, rốt cuộc là vì điều gì, trong lòng anh không có điểm so sánh hay sao?”
“Nhất định phải để cho tôi nói công khai chuyện này ra, tất cả mọi người đều xuổng đài không được.”
Bình luận facebook