Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3422
Chương 3422:
Long Thương Húc thần sắc lạnh lẽo.
Ba ngàn năm trăm tỷ chẳng qua chỉ là chút tiền lẻ, đối với anh ta mà nói, muốn lấy ra chẳng qua chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.
Thế nhưng hôm nay anh ta còn phải bán đi gần mười ngàn căn phòng. Mà loại nổi tiếng trực tuyến này, quảng cáo chính là một cái khái niệm.
Nếu như hôm nay thực sự phải nhường cho Bùi Nguyên Minh trăm căn phòng này, vậy thì khái niệm đệ nhất khu nhà giàu Tây Nam sẽ biến mất.
Nói không chừng những phú hào bị tiết tấu này kéo lên cũng sẽ bình tĩnh lại, lựa chọn xem chừng.
Như vậy, ý nghĩ bán xong tất cả bất động sản giai đoạn hai trong vòng một ngày của Long Thương Húc chỉ sợ rằng cũng sẽ không bệnh mà chết.
Cho nên bất kể là vì mau chóng thu hồi lại tài chính hay vì tiếp tục quảng cáo.
Long Thương Húc cũng tuyệt đối sẽ không nhường lại trăm căn phòng này cho Bùi Nguyên Minh.
Hơn nữa, trong lòng Long Thương Húc bây giờ ít nhiều cũng có vài phần hối hận.
Sớm biết tên khốn Bùi Nguyên Minh này khó chơi như vậy, anh ta đã không nên có ý nghĩ xấu với người Thiên Trúc đó.
Chỉ có điều mọi chuyện đều đã qua rồi, bây giờ có nói gì cũng vô dụng.
“Cậu Long Thập Tam, ban nãy hình như tôi nghe thấy cậu ba hoa, cái gì mà đệ nhất khu nhà giàu Tây Nam, tương lại một mét vuông sẽ biến thành trăm vạn…”
Bùi Nguyên Minh cười như không cười nhìn về phía Long Thương Húc. “Bây giờ tôi sẽ nhường lại cơ hội kiếm ba mươi lăm ngàn tỷ cho anh!”
“Hơn nữa những căn phòng này là do tôi bỏ ra giá cao bảy ngàn tỷ để mua được.”
“Bây giờ tôi giảm nửa giá để bán lại cho anh, cho anh một món hời lớn như vậy!”
“Người thông minh như cầu Long Thập Tam đây thế mà lại lựa chọn không cần sao?”
“Anh đối với tương lai tự mình khoác lác ra một chút lòng tin cũng không có sao?”
“Hay là nói rằng, những điều mà anh vừa nói hết thảy đều là đang vẽ vời, cũng là đang lừa dối những người thông minh ở đây?”
“Hoặc là, cậu Long Thập Tam đây trong tay không có tiền?”
“Không có tiền, tôi cho phép anh ghi phiếu nợ, tính toán đủ lợi tức là được rồi.”
Thần sắc Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, nhưng những lời nói ra lại đánh trúng vào tim đen người khác.
Những người mua phòng vừa mới bị kéo theo tiết tấu bây giờ cũng đều bình tĩnh lại, đột nhiên cảm giác được có gì đó không đúng lắm.
Bùi Nguyên Minh nói không sai.
Ban nãy Long Thương Húc ba hoa rằng khu Vũ Thành mới chỉ trên trời có mà dưới đất không có, không chỉ là lý tưởng tốt, mà triển vọng cũng tốt.
Theo lý mà nói, trả phòng liền trả phòng thôi, đi đi về về có thể tiết kiệm nữa.
Thế nhưng Long Thương Húc cư nhiên lại không chịu trả phòng. Xem ra tất cả những gì mà anh ta nói với mình cũng không quá đáng tin. Quả nhiên miệng lưỡi của nhà tư bản đều là quỷ lừa người.
Trong phút chốc, rất nhiều người mua phòng đã chuẩn bị tiền bạc kĩ càng lập tức từng người từng người đều bình tĩnh lại.
Không ít người đều quyết định trước hết xem tình hình như thế nào rồi nói sau.
Dù sao thì nhỡ đâu có gì đó không ổn, có gì đó nguy hiểm, những đồng vàng đồng bạc mà bọn họ bỏ ra đều đổ xuống sông xuống biển.
Nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt Long Thương Húc thoáng có một tia sáng lạnh lẽo.
Mặc dù anh ta biết Bùi Nguyên Minh khó đối phó, nhưng cũng không ngờ tên khốn Bùi Nguyên Minh này lại thật sự ra tay, dùng thủ đoạn đánh vào tim đen.
Cũng khó trách đến cả bọn người Phạm Mục Cương cũng phải chịu lỗ vốn lớn trong tay anh ta.
Mặc dù là cùng ăn cơm chùa miễn cưỡng với Bùi Nguyên Minh, ôm đùi của một quý nhân thần bí.
Nhưng từ cục diện ngày hôm nay mà nói, không thể thoát khỏi quan hệ với tên Bùi Nguyên Minh âm độc này.
Có điều, Long Thương Húc dù sao cũng phông phải là người thường, lúc này anh ta cười nhạt một tiếng, trầm giọng mở miệng nói: “Cậu Bùi, hôm nay vốn là ngày lành tháng tốt của khu Vũ Thành mới chúng ta.”
“Anh tới đập phá quán của tôi như vậy, chúng tôi có thể truy cứu trách nhiệm của anh!”
“Nhưng mà để đảm bảo quyền lợi cho tất cả những người mua phòng, tôi phá lệ một lần, nếu như anh nhất định muốn trả phòng, cũng không phải là không được”.
“Làm phiền anh lời bước đến bộ phận phục vụ sau khi mua, đến đó làm thủ tục trả phòng”
“Nhân viên công tác ở đó nhất định sẽ khiến anh hài lòng!”
“Mặt khác, bởi vì việc này, tôi cũng sẽ cho mọi người một cái cam kết, nếu như có người bất mãn với phòng bất động sản mà mình mua, như vậy dựa theo quy định, đều có thể trả lại!”
Long Thương Húc thần sắc lạnh lẽo.
Ba ngàn năm trăm tỷ chẳng qua chỉ là chút tiền lẻ, đối với anh ta mà nói, muốn lấy ra chẳng qua chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.
Thế nhưng hôm nay anh ta còn phải bán đi gần mười ngàn căn phòng. Mà loại nổi tiếng trực tuyến này, quảng cáo chính là một cái khái niệm.
Nếu như hôm nay thực sự phải nhường cho Bùi Nguyên Minh trăm căn phòng này, vậy thì khái niệm đệ nhất khu nhà giàu Tây Nam sẽ biến mất.
Nói không chừng những phú hào bị tiết tấu này kéo lên cũng sẽ bình tĩnh lại, lựa chọn xem chừng.
Như vậy, ý nghĩ bán xong tất cả bất động sản giai đoạn hai trong vòng một ngày của Long Thương Húc chỉ sợ rằng cũng sẽ không bệnh mà chết.
Cho nên bất kể là vì mau chóng thu hồi lại tài chính hay vì tiếp tục quảng cáo.
Long Thương Húc cũng tuyệt đối sẽ không nhường lại trăm căn phòng này cho Bùi Nguyên Minh.
Hơn nữa, trong lòng Long Thương Húc bây giờ ít nhiều cũng có vài phần hối hận.
Sớm biết tên khốn Bùi Nguyên Minh này khó chơi như vậy, anh ta đã không nên có ý nghĩ xấu với người Thiên Trúc đó.
Chỉ có điều mọi chuyện đều đã qua rồi, bây giờ có nói gì cũng vô dụng.
“Cậu Long Thập Tam, ban nãy hình như tôi nghe thấy cậu ba hoa, cái gì mà đệ nhất khu nhà giàu Tây Nam, tương lại một mét vuông sẽ biến thành trăm vạn…”
Bùi Nguyên Minh cười như không cười nhìn về phía Long Thương Húc. “Bây giờ tôi sẽ nhường lại cơ hội kiếm ba mươi lăm ngàn tỷ cho anh!”
“Hơn nữa những căn phòng này là do tôi bỏ ra giá cao bảy ngàn tỷ để mua được.”
“Bây giờ tôi giảm nửa giá để bán lại cho anh, cho anh một món hời lớn như vậy!”
“Người thông minh như cầu Long Thập Tam đây thế mà lại lựa chọn không cần sao?”
“Anh đối với tương lai tự mình khoác lác ra một chút lòng tin cũng không có sao?”
“Hay là nói rằng, những điều mà anh vừa nói hết thảy đều là đang vẽ vời, cũng là đang lừa dối những người thông minh ở đây?”
“Hoặc là, cậu Long Thập Tam đây trong tay không có tiền?”
“Không có tiền, tôi cho phép anh ghi phiếu nợ, tính toán đủ lợi tức là được rồi.”
Thần sắc Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, nhưng những lời nói ra lại đánh trúng vào tim đen người khác.
Những người mua phòng vừa mới bị kéo theo tiết tấu bây giờ cũng đều bình tĩnh lại, đột nhiên cảm giác được có gì đó không đúng lắm.
Bùi Nguyên Minh nói không sai.
Ban nãy Long Thương Húc ba hoa rằng khu Vũ Thành mới chỉ trên trời có mà dưới đất không có, không chỉ là lý tưởng tốt, mà triển vọng cũng tốt.
Theo lý mà nói, trả phòng liền trả phòng thôi, đi đi về về có thể tiết kiệm nữa.
Thế nhưng Long Thương Húc cư nhiên lại không chịu trả phòng. Xem ra tất cả những gì mà anh ta nói với mình cũng không quá đáng tin. Quả nhiên miệng lưỡi của nhà tư bản đều là quỷ lừa người.
Trong phút chốc, rất nhiều người mua phòng đã chuẩn bị tiền bạc kĩ càng lập tức từng người từng người đều bình tĩnh lại.
Không ít người đều quyết định trước hết xem tình hình như thế nào rồi nói sau.
Dù sao thì nhỡ đâu có gì đó không ổn, có gì đó nguy hiểm, những đồng vàng đồng bạc mà bọn họ bỏ ra đều đổ xuống sông xuống biển.
Nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt Long Thương Húc thoáng có một tia sáng lạnh lẽo.
Mặc dù anh ta biết Bùi Nguyên Minh khó đối phó, nhưng cũng không ngờ tên khốn Bùi Nguyên Minh này lại thật sự ra tay, dùng thủ đoạn đánh vào tim đen.
Cũng khó trách đến cả bọn người Phạm Mục Cương cũng phải chịu lỗ vốn lớn trong tay anh ta.
Mặc dù là cùng ăn cơm chùa miễn cưỡng với Bùi Nguyên Minh, ôm đùi của một quý nhân thần bí.
Nhưng từ cục diện ngày hôm nay mà nói, không thể thoát khỏi quan hệ với tên Bùi Nguyên Minh âm độc này.
Có điều, Long Thương Húc dù sao cũng phông phải là người thường, lúc này anh ta cười nhạt một tiếng, trầm giọng mở miệng nói: “Cậu Bùi, hôm nay vốn là ngày lành tháng tốt của khu Vũ Thành mới chúng ta.”
“Anh tới đập phá quán của tôi như vậy, chúng tôi có thể truy cứu trách nhiệm của anh!”
“Nhưng mà để đảm bảo quyền lợi cho tất cả những người mua phòng, tôi phá lệ một lần, nếu như anh nhất định muốn trả phòng, cũng không phải là không được”.
“Làm phiền anh lời bước đến bộ phận phục vụ sau khi mua, đến đó làm thủ tục trả phòng”
“Nhân viên công tác ở đó nhất định sẽ khiến anh hài lòng!”
“Mặt khác, bởi vì việc này, tôi cũng sẽ cho mọi người một cái cam kết, nếu như có người bất mãn với phòng bất động sản mà mình mua, như vậy dựa theo quy định, đều có thể trả lại!”
Bình luận facebook