Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3499 " Xéo ngay cho ta! Toàn bộ xéo đi!"
"Cứu cô ấy !?"
Lý Đại Thành trên dưới dò xét nhìn Bùi Nguyên Minh, giọng nói của hắn vô hình có tiến bộ.
" Đầu óc ngươi bị nước vào sao?"
"Ngươi cho rằng mình đủ tư cách cứu người?"
"Mặc dù những người vừa rồi ra tay trước ngươi, đều là rác rưởi phế vật, nhưng theo thông tin thì mọi người đều sinh ra trong gia đình Võ Học hoặc có sư phụ giỏi."
" Những người này có thể xưng gia học uyên thâm, cho nên ta mới cho bọn hắn cơ hội thử nhìn một chút."
" Mà ngươi đây? Ngươi hãy nhìn lý lịch của mình? Một tên ở rể, ngươi cảm thấy, mình có tư cách xuất thủ cứu người sao?"
"Cút đi cho ta, nơi này không phải là nơi để ngươi giả vờ giả vịt!"
Trước sự tức giận của Lý Đại Thành, Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ thờ ơ, lúc này mới lạnh lùng nói: "Sự tình của cô ấy, ta muốn giải quyết, không phải là quyết định của ngươi."
"Hơn nữa, ta cứu người cũng không phải xem ở mặt mũi của ngươi, mà ta không muốn một cô gái, phải chịu đau đớn của âm khí phệ thể."
"Nếu điều này tiếp tục để như vậy, cô ấy có thể thực sự trở thành một người thực vật."
“Âm khí phệ thể!?” Lý Đại Thành sửng sốt một chút, một lát sau quát chói tai một tiếng, "Ăn nói linh tinh, ngươi phán đoán sai lầm về chuyện xảy ra với nàng, sao dám nói có thể cứu người?
"Ngươi cho rằng ta là người bình thường. Ta sẽ bị loại giang hồ vớ vẩn của ngươi lừa dối sao?"
" Cút sang một bên cho ta, nơi này không phải là nơi, để loại giang hồ phiến tử như ngươi cơ hội biểu hiện."
Bùi Nguyên Minh nhìn Lý Đại Thành vẻ mặt lãnh đạm, một lát sau mới gật đầu nói: "Được thôi, nếu không muốn ta cứu người, ta sẽ không cứu người."
" Có điều, thi đấu cấp tỉnh, ta vẫn còn muốn kiểm tra, ngươi một lần nữa ra đề mục đi."
Lý Đại Thành hừ lạnh một tiếng, nói: " Một lần nữa ra đề mục?"
"Không cần!"
"Dù sao đám người các ngươi đều là rác rưởi phế vật, nhất định không có cách nào đi qua."
"Bây giờ ta thông báo, kỳ thi cấp tỉnh này, tất cả mọi người đều bị loại!"
" Xéo ngay cho ta! Toàn bộ xéo đi!"
" Có bao xa, lăn bao xa!"
Sự bất cần không thèm nói đạo lý của Lý Đại Thành khiến ánh mắt Bùi Nguyên Minh hơi lạnh đi.
Mà bốn phía cũng truyền tới không ít thanh âm.
Tuy rằng mọi người không thể nghe được cụ thể đối thoại giữa Bùi Nguyên Minh và Lý Đại Thành, nhưng cuối cùng Lý Đại Thành cho rằng mọi người sẽ bị truất quyền thăng cấp, ai cũng nghe được.
Lần này Phó Âu Dương Niên chịu không nổi nữa, tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Lý hội trưởng, hủy bỏ tư cách thăng cấp của Bùi Nguyên Minh mà không cần thi kiểu này, chỉ sợ không tốt lắm đâu?"
"Và tôi nghĩ cậu ta tràn đầy tự tin, nên khá đáng tin cậy."
Lý Đại Thành trên dưới dò xét nhìn Bùi Nguyên Minh, giọng nói của hắn vô hình có tiến bộ.
" Đầu óc ngươi bị nước vào sao?"
"Ngươi cho rằng mình đủ tư cách cứu người?"
"Mặc dù những người vừa rồi ra tay trước ngươi, đều là rác rưởi phế vật, nhưng theo thông tin thì mọi người đều sinh ra trong gia đình Võ Học hoặc có sư phụ giỏi."
" Những người này có thể xưng gia học uyên thâm, cho nên ta mới cho bọn hắn cơ hội thử nhìn một chút."
" Mà ngươi đây? Ngươi hãy nhìn lý lịch của mình? Một tên ở rể, ngươi cảm thấy, mình có tư cách xuất thủ cứu người sao?"
"Cút đi cho ta, nơi này không phải là nơi để ngươi giả vờ giả vịt!"
Trước sự tức giận của Lý Đại Thành, Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ thờ ơ, lúc này mới lạnh lùng nói: "Sự tình của cô ấy, ta muốn giải quyết, không phải là quyết định của ngươi."
"Hơn nữa, ta cứu người cũng không phải xem ở mặt mũi của ngươi, mà ta không muốn một cô gái, phải chịu đau đớn của âm khí phệ thể."
"Nếu điều này tiếp tục để như vậy, cô ấy có thể thực sự trở thành một người thực vật."
“Âm khí phệ thể!?” Lý Đại Thành sửng sốt một chút, một lát sau quát chói tai một tiếng, "Ăn nói linh tinh, ngươi phán đoán sai lầm về chuyện xảy ra với nàng, sao dám nói có thể cứu người?
"Ngươi cho rằng ta là người bình thường. Ta sẽ bị loại giang hồ vớ vẩn của ngươi lừa dối sao?"
" Cút sang một bên cho ta, nơi này không phải là nơi, để loại giang hồ phiến tử như ngươi cơ hội biểu hiện."
Bùi Nguyên Minh nhìn Lý Đại Thành vẻ mặt lãnh đạm, một lát sau mới gật đầu nói: "Được thôi, nếu không muốn ta cứu người, ta sẽ không cứu người."
" Có điều, thi đấu cấp tỉnh, ta vẫn còn muốn kiểm tra, ngươi một lần nữa ra đề mục đi."
Lý Đại Thành hừ lạnh một tiếng, nói: " Một lần nữa ra đề mục?"
"Không cần!"
"Dù sao đám người các ngươi đều là rác rưởi phế vật, nhất định không có cách nào đi qua."
"Bây giờ ta thông báo, kỳ thi cấp tỉnh này, tất cả mọi người đều bị loại!"
" Xéo ngay cho ta! Toàn bộ xéo đi!"
" Có bao xa, lăn bao xa!"
Sự bất cần không thèm nói đạo lý của Lý Đại Thành khiến ánh mắt Bùi Nguyên Minh hơi lạnh đi.
Mà bốn phía cũng truyền tới không ít thanh âm.
Tuy rằng mọi người không thể nghe được cụ thể đối thoại giữa Bùi Nguyên Minh và Lý Đại Thành, nhưng cuối cùng Lý Đại Thành cho rằng mọi người sẽ bị truất quyền thăng cấp, ai cũng nghe được.
Lần này Phó Âu Dương Niên chịu không nổi nữa, tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Lý hội trưởng, hủy bỏ tư cách thăng cấp của Bùi Nguyên Minh mà không cần thi kiểu này, chỉ sợ không tốt lắm đâu?"
"Và tôi nghĩ cậu ta tràn đầy tự tin, nên khá đáng tin cậy."
Bình luận facebook