Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3670
Bùi Nguyên Minh vẻ mặt làm như kinh ngạc nói: “Đầu năm nay, tùy tiện gặm chút thuốc, liền có thể tự xưng chiến thần sao?”
“Từ khi nào thì cánh cửa bước vào chiến thần thấp như vậy?”
Một tia sát ý hiện lên trong đôi mắt đỏ như máu của Long Thương Húc, hắn lạnh lùng nói: “Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, gọi điện thoại, thả Mã Linh Nhi, bỏ lại vợ của ngươi.”
“Nếu không, ta đem ngươi thiên đao vạn quả băm nát!”
Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Long Thiên Chiến đại ca của ngươi thật bản lĩnh phải không? Hắn như thế mà cũng không dám uy hiếp ta. Ai cho ngươi dũng khí nói chuyện với ta như vậy?”
” Gọi điện thoại! Thả người!”
Long Thương Húc sắc mặt u ám.
Cuộc đối đầu trên thị trường chứng khoán hôm nay, khiến hắn mất hết lý trí để tiếp tục chơi với Bùi Nguyên Minh.
Hắn chỉ muốn muốn tại tuyệt địa lật bàn, cho dù hắn luôn luôn khinh thường nhất, là trực tiếp dùng sử dụng vũ lực đến nghiền ép Bùi Nguyên Minh, nhưng giờ hắn cũng cảm thấy không quan trọng.
Vì vậy, trước khi tới đây, hắn đã đặc biệt nuốt một viên đan dược Thiên Trúc do Triệu Bản Tuyệt tặng, để sức mạnh của hắn tăng vọt.
Đúng lúc này, kẻ cắn thuốc Long Thương Húc một bước phóng ra.
Nháy mắt sau đó, một cỗ cường đại uy áp bao trùm nơi Bùi Nguyên Minh đang đứng.
Mà vào lúc này, Bùi Nguyên Minh dưới chân phát lực.
Liền nghe được “roạt roạt” vang lên dòn tan, xương cột sống Mã Linh Nhi trực tiếp gãy vụn.
Cho dù có thể cứu được, cũng tuyệt đối tàn phế.
Trước khi Mã Linh Nhi hôn mê, hai mắt còn trừng trừng, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
Cô không thể nghĩ ra, Long Thập Tam, người luôn luôn khiêm tốn và không bao giờ muốn thể hiện sức mạnh của mình, đã để lộ át chủ bài Chiến thần của mình.
Kết quả, Bùi Nguyên Minh còn không cho hắn mặt mũi.
Đột nhiên, Mã Linh Nhi cảm thấy được, chính mình đã đánh cuộc sai lầm.
Thì ra, ngay cả chữ Chiến Thần, cũng không có chút sức răn đe nào đối với Bùi Nguyên Minh.
Hoặc cũng nên nói, đối với người như Bùi Nguyên Minh, không ai có thể uy hiếp được anh ta.
Những người như anh ấy, số phận là quét ngang, số phận là bất khả chiến bại.
Cô muốn cảnh cáo Long Thương Húc một tiếng, để hắn không nên tiếp tục trêu chọc Bùi Nguyên Minh, đơn giản chỉ nên thừa nhận thất bại.
Nhưng vào lúc này, cô không còn sức để nói ra những lời cuối cùng này.
Một chân phế Mã Linh Nhi, Bùi Nguyên Minh cười nhạt, liếc mắt nhìn Long Thương Húc nói: ” Người, ta thả ra rồi, ngươi hài lòng chưa?”
Cảnh tượng trước mắt trực tiếp khiến Long Thương Húc sững sờ trợn mắt hốc mồm.
Những gã mặc vest đó cũng đờ đẫn, không nói được lời nào.
Rõ ràng, bọn hắn không có cách nào tin tưởng, Bùi Nguyên Minh lại thật sự dám phế Mã Linh Nhi trước mặt Long Thương Húc.
Đây là nữ thư ký yêu thích nhất của Long Thương Húc!
Nghe nói hai người còn *** trên mức bình thường, Long Thương Húc vẫn luôn cưng yêu chiều chuộng Mã Linh Nhi.
Hiện tại phế bỏ Mã Linh Nhi, họ Bùi lấy gì mà chịu nổi cơn thịnh nộ của Long Thương Húc?
Còn những mỹ nữ đang định mắng Bùi Nguyên Minh, thì tái mặt vì sợ hãi.
Bọn họ không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại ra tay tàn nhẫn như vậy.
Bọn họ muốn mắng vài câu, nhưng dù sao cũng không mở miệng ra được.
Rất nhanh, Long Thương Húc phản ứng lại, thần sắc của hắn nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn, gào to nói: “Vương bát đản, ngươi thế mà dám phế nàng!?”
Họ Bùi không chỉ tàn phá tài sản của chính mình, trên thị trường chứng khoán để cho mình quăng mũ cởi giáp, hiện tại còn phế cả nữ thư ký thân tín nhất của mình?
Đây quả thực là thúc thúc có thể nhịn, nhưng bà thím thì không thể nhịn nổi.
“Ngươi không phải muốn ta thả người sao?”
Bùi Nguyên Minh nhún vai.
“Ta đã thả người.”
“Về phần thị trường chứng khoán, ta chỉ sợ muốn giúp mà chẳng giúp được.”
“Bởi vì Vũ Thành Thương Minh của ngươi đã thành chó chết hết rồi.”
Đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại ra, mở lên phần mềm chứng khoán, trước mặt Long Thương Húc hiện ra một giao diện màu xanh lục.
Nhìn thấy giá cổ phiếu chỉ còn lại 38 đồng, tại thời khắc này, lửa giận cùng cừu hận tràn ngập trong lòng Long Thương Húc.
“Đồ chó đẻ!”
“Ta giết chết ngươi!”
Ngay sau đó, Long Thương Húc tức giận đến điên người, một bước phóng ra, lao tới nơi Bùi Nguyên Minh.
Quyền thế nặng như núi, mãnh liệt như hổ.
Giờ phút này, Long Thương Húc triệt để bộc phát, quả nhiên chạm tới ngưỡng cửa Chiến Thần.
Chỉ bất quá, hắn vốn chỉ là binh vương đỉnh phong mà thôi, liền xem như gặm thuốc, cũng miễn cưỡng có thể duy trì một lát thực lực chiến thần.
“Từ khi nào thì cánh cửa bước vào chiến thần thấp như vậy?”
Một tia sát ý hiện lên trong đôi mắt đỏ như máu của Long Thương Húc, hắn lạnh lùng nói: “Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, gọi điện thoại, thả Mã Linh Nhi, bỏ lại vợ của ngươi.”
“Nếu không, ta đem ngươi thiên đao vạn quả băm nát!”
Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Long Thiên Chiến đại ca của ngươi thật bản lĩnh phải không? Hắn như thế mà cũng không dám uy hiếp ta. Ai cho ngươi dũng khí nói chuyện với ta như vậy?”
” Gọi điện thoại! Thả người!”
Long Thương Húc sắc mặt u ám.
Cuộc đối đầu trên thị trường chứng khoán hôm nay, khiến hắn mất hết lý trí để tiếp tục chơi với Bùi Nguyên Minh.
Hắn chỉ muốn muốn tại tuyệt địa lật bàn, cho dù hắn luôn luôn khinh thường nhất, là trực tiếp dùng sử dụng vũ lực đến nghiền ép Bùi Nguyên Minh, nhưng giờ hắn cũng cảm thấy không quan trọng.
Vì vậy, trước khi tới đây, hắn đã đặc biệt nuốt một viên đan dược Thiên Trúc do Triệu Bản Tuyệt tặng, để sức mạnh của hắn tăng vọt.
Đúng lúc này, kẻ cắn thuốc Long Thương Húc một bước phóng ra.
Nháy mắt sau đó, một cỗ cường đại uy áp bao trùm nơi Bùi Nguyên Minh đang đứng.
Mà vào lúc này, Bùi Nguyên Minh dưới chân phát lực.
Liền nghe được “roạt roạt” vang lên dòn tan, xương cột sống Mã Linh Nhi trực tiếp gãy vụn.
Cho dù có thể cứu được, cũng tuyệt đối tàn phế.
Trước khi Mã Linh Nhi hôn mê, hai mắt còn trừng trừng, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
Cô không thể nghĩ ra, Long Thập Tam, người luôn luôn khiêm tốn và không bao giờ muốn thể hiện sức mạnh của mình, đã để lộ át chủ bài Chiến thần của mình.
Kết quả, Bùi Nguyên Minh còn không cho hắn mặt mũi.
Đột nhiên, Mã Linh Nhi cảm thấy được, chính mình đã đánh cuộc sai lầm.
Thì ra, ngay cả chữ Chiến Thần, cũng không có chút sức răn đe nào đối với Bùi Nguyên Minh.
Hoặc cũng nên nói, đối với người như Bùi Nguyên Minh, không ai có thể uy hiếp được anh ta.
Những người như anh ấy, số phận là quét ngang, số phận là bất khả chiến bại.
Cô muốn cảnh cáo Long Thương Húc một tiếng, để hắn không nên tiếp tục trêu chọc Bùi Nguyên Minh, đơn giản chỉ nên thừa nhận thất bại.
Nhưng vào lúc này, cô không còn sức để nói ra những lời cuối cùng này.
Một chân phế Mã Linh Nhi, Bùi Nguyên Minh cười nhạt, liếc mắt nhìn Long Thương Húc nói: ” Người, ta thả ra rồi, ngươi hài lòng chưa?”
Cảnh tượng trước mắt trực tiếp khiến Long Thương Húc sững sờ trợn mắt hốc mồm.
Những gã mặc vest đó cũng đờ đẫn, không nói được lời nào.
Rõ ràng, bọn hắn không có cách nào tin tưởng, Bùi Nguyên Minh lại thật sự dám phế Mã Linh Nhi trước mặt Long Thương Húc.
Đây là nữ thư ký yêu thích nhất của Long Thương Húc!
Nghe nói hai người còn *** trên mức bình thường, Long Thương Húc vẫn luôn cưng yêu chiều chuộng Mã Linh Nhi.
Hiện tại phế bỏ Mã Linh Nhi, họ Bùi lấy gì mà chịu nổi cơn thịnh nộ của Long Thương Húc?
Còn những mỹ nữ đang định mắng Bùi Nguyên Minh, thì tái mặt vì sợ hãi.
Bọn họ không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại ra tay tàn nhẫn như vậy.
Bọn họ muốn mắng vài câu, nhưng dù sao cũng không mở miệng ra được.
Rất nhanh, Long Thương Húc phản ứng lại, thần sắc của hắn nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn, gào to nói: “Vương bát đản, ngươi thế mà dám phế nàng!?”
Họ Bùi không chỉ tàn phá tài sản của chính mình, trên thị trường chứng khoán để cho mình quăng mũ cởi giáp, hiện tại còn phế cả nữ thư ký thân tín nhất của mình?
Đây quả thực là thúc thúc có thể nhịn, nhưng bà thím thì không thể nhịn nổi.
“Ngươi không phải muốn ta thả người sao?”
Bùi Nguyên Minh nhún vai.
“Ta đã thả người.”
“Về phần thị trường chứng khoán, ta chỉ sợ muốn giúp mà chẳng giúp được.”
“Bởi vì Vũ Thành Thương Minh của ngươi đã thành chó chết hết rồi.”
Đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại ra, mở lên phần mềm chứng khoán, trước mặt Long Thương Húc hiện ra một giao diện màu xanh lục.
Nhìn thấy giá cổ phiếu chỉ còn lại 38 đồng, tại thời khắc này, lửa giận cùng cừu hận tràn ngập trong lòng Long Thương Húc.
“Đồ chó đẻ!”
“Ta giết chết ngươi!”
Ngay sau đó, Long Thương Húc tức giận đến điên người, một bước phóng ra, lao tới nơi Bùi Nguyên Minh.
Quyền thế nặng như núi, mãnh liệt như hổ.
Giờ phút này, Long Thương Húc triệt để bộc phát, quả nhiên chạm tới ngưỡng cửa Chiến Thần.
Chỉ bất quá, hắn vốn chỉ là binh vương đỉnh phong mà thôi, liền xem như gặm thuốc, cũng miễn cưỡng có thể duy trì một lát thực lực chiến thần.
Bình luận facebook