Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-446
Chương 446
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net
Vốn dĩ, Bối Hoàng Triết không có chút hứng thú nào với việc tổ chức bữa tiệc khó giải thích này cả. Nếu không phải ông nội ép buộc cái nhiệm vụ này, anh sẽ không tới đâu. Nhưng đến lúc này, thì anh cảm thấy mình đã đúng.
Một người như Bối Hoàng Triết là một thợ săn thực thụ. Lúc này, mặc dù anh ta rất có cảm tình với Trịnh Tuyết Dương và Khánh Vân, nhưng anh ta thể cư xử như một người đàn ông thô tục được, mà phải lịch sự. Lúc này, Bối Hoàng Triết nâng ly với Trịnh Tuyết Dương, mặt đỏ bừng, nói: “Ông cụ Trịnh à, hôm nay, Bối Hoàng Triết thay mặt cho nhà họ Bối chúc mừng nhà họ Trịnh nhé!”
"Họ Trịnh là gia đình có quyền thế, nay đã đến với giới kinh doanh Dương Thành chúng ta như vậy, tương lai chúng ta sẽ là trở thành những gia đình có tiếng nói ở thành phố Dương Thành này rồi. Nào, tôi xin chúc ông cụ Trịnh đây một ly nhé”
Ông cụ Trịnh vui mừng đến mức hai tay run rẩy.
Đây là gia đình họ Bối cơ mà!
Gia đình họ Bối không chỉ tổ chức bữa tối chào mừng này cho nhà họ Trịnh mà còn đích thân nâng ly mời rượu, đây thật là một việc khó mà tưởng tượng được
"Cậu Bối Hoàng Triết quá lời rồi. Nhà họ Trịnh chúng tôi sau này sẽ phải nhờ vả nhà họ Bối nhiều!"
Ông cụ Trịnh mặt đỏ bừng nói.
Bối Hoàng Triết bình tĩnh liếc nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái, sau đó cười nói: "Nhắc mới nhớ, Bối Hoàng Triết tôi đây vẫn chưa kết hôn, không biết có cơ hội trở thành người nhà họ Trịnh hay không nhỉ?”.
Lời này nói ra, tất thảy mọi người có mặt đều tỏ vẻ rất đỗi ngạc nhiên,
Bối Hoàng Triết trong gia đình họ Bối tuy không có vị trí cao, cũng không phải người sẽ được thừa kế gia sản lớn nhất sau này, nhưng dù sao anh ta cũng là người của gia đình họ Bối.
Bình thường, biết bao thiên kim nhà giàu khác đều muốn được anh ta để mắt tới.
Không ngờ hôm nay anh ta lại chủ động nhắc tới vấn đề này như vậy.
Ông cụ Trịnh cười đến nỗi híp cả mắt nói: "Lúc trước tôi có nghe ông ba nhà tôi nói qua, người nhà họ Bối nguyện ý cùng nhà họ Trịnh kết thân, xem ra người của gia đình họ Bối đó chính là cậu Bối Hoàng Triết đây rồi nhỉ?”
Nói xong, ánh mắt ông cụ Trịnh sáng lên.
Ông ta thực ra chỉ coi trọng Bối Thiếu Long mà thôi, Bối Hoàng Triết không phải là người thừa kế, nên ông cụ Trịnh thật sự không thích anh ta.
Nhưng dù sao nhà họ Trịnh cũng chỉ còn lại một mình Trịnh Thu Hằng là độc thân, cũng không thể tùy tiện gả đi như thế được.
Bối Hoàng Triết mỉm cười nói: “Thì ra có chuyện này? Nói như vậy, người đó hẳn là không phải tôi rồi, nói không chừng lại là anh hai của tôi muốn cùng nhà họ Trịnh làm thông gia cũng nên đấy."
"Trước đây tôi vẫn không thể nào hiểu được, nhưng sau khi nhìn thấy cô Tuyết Dương đây, thì tôi cũng đã hiểu ra rồi."
Lúc này, ánh mắt Bối Hoàng Triết trở nên hung hăng: “Tôi không biết cô Tuyết Dương đã kết hôn hay chưa. Nhưng khi vừa nhìn thấy, tôi đã cảm giác yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên vậy đó...”
Trịnh Tuyết Dương không ngờ chuyện này lại xảy ra với cô, sắc mặt của cô lúc này có chút thay đổi, cô đang chuẩn bị nói gì đó.
Ở bên cạnh, Trịnh Chí Dụng đã bước tới, anh ta cười nói: “Anh Bối Hoàng Triết à, tôi sợ anh sẽ phải thất vọng đấy. Em họ Trịnh Tuyết Dương này của tôi không chỉ đã kết hôn, mà còn có người chồng đi ở rể đấy.”
"Thì ra là vậy” Bối Hoàng Triết cười cười, không nói gì nữa.
Nhìn thấy sự thay đổi sắc mặt của anh ta, Trịnh Chí Dụng lặng lẽ mỉm cười với Trịnh Tuyết Dương. Người phụ nữ rẻ tiền này cho rằng dựa vào một
chút nhan sắc đó thì có thể leo lên cành cao của gia
đình họ Bối sao, nghĩ sao vậy chứ? Giờ phút này, Trịnh Thu Hằng lại thể hiện vẻ mặt đắc ý, tự hào.
Vừa rồi rõ ràng cô ta nghe thấy Bối Hoàng Triề nói nhà họ Bối muốn cùng nhà họ Trịnh kết thông gia, quả nhiên người đó là Bối Thiếu Long.
Đợi đến khi được gả vào gia đình họ Bối, cô ta chính là mợ cả của nhà họ Bối rồi!
Sau này, cả nhà họ Trịnh đều sẽ phải dựa vào cô ta.
Mà Trịnh Tuyết Dương kia, thì ngoan ngoãn mà làm việc cả đời cho nhà họ Trịnh đi.
Mà chuyện này cùng lắm cũng chỉ là một chuyện nhỏ bình thường ở bữa ăn tối nay mà thôi, vì mọi người đều đã biết mối quan hệ giữa nhà họ Trịnh và nhà họ Bối rồi.
Thực ra hai nhà này luôn muốn kết thân với nhau, hơn nữa rất có thể là Bối Thiếu Long sẽ tự mình quyết định việc kết hôn cũng nên.
Nếu như vậy, nhà họ Trịnh sau này có thể sẽ tiến vào được vị thế cấp cao nhất ở Dương Thành này rồi.
Rất nhiều vị khách khác lúc này đều chủ động tới nói chuyện với ông cụ Trịnh, điều bọn họ nói tới nhiều nhất chính là sự việc phát sinh hôm nay.
"Ông cụ Trịnh à, ông có biết chuyện lớn gì đã xảy ra hôm nay không? Nhà họ Trịnh các ông cũng thật là may mắn quá rồi..."
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net
Vốn dĩ, Bối Hoàng Triết không có chút hứng thú nào với việc tổ chức bữa tiệc khó giải thích này cả. Nếu không phải ông nội ép buộc cái nhiệm vụ này, anh sẽ không tới đâu. Nhưng đến lúc này, thì anh cảm thấy mình đã đúng.
Một người như Bối Hoàng Triết là một thợ săn thực thụ. Lúc này, mặc dù anh ta rất có cảm tình với Trịnh Tuyết Dương và Khánh Vân, nhưng anh ta thể cư xử như một người đàn ông thô tục được, mà phải lịch sự. Lúc này, Bối Hoàng Triết nâng ly với Trịnh Tuyết Dương, mặt đỏ bừng, nói: “Ông cụ Trịnh à, hôm nay, Bối Hoàng Triết thay mặt cho nhà họ Bối chúc mừng nhà họ Trịnh nhé!”
"Họ Trịnh là gia đình có quyền thế, nay đã đến với giới kinh doanh Dương Thành chúng ta như vậy, tương lai chúng ta sẽ là trở thành những gia đình có tiếng nói ở thành phố Dương Thành này rồi. Nào, tôi xin chúc ông cụ Trịnh đây một ly nhé”
Ông cụ Trịnh vui mừng đến mức hai tay run rẩy.
Đây là gia đình họ Bối cơ mà!
Gia đình họ Bối không chỉ tổ chức bữa tối chào mừng này cho nhà họ Trịnh mà còn đích thân nâng ly mời rượu, đây thật là một việc khó mà tưởng tượng được
"Cậu Bối Hoàng Triết quá lời rồi. Nhà họ Trịnh chúng tôi sau này sẽ phải nhờ vả nhà họ Bối nhiều!"
Ông cụ Trịnh mặt đỏ bừng nói.
Bối Hoàng Triết bình tĩnh liếc nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái, sau đó cười nói: "Nhắc mới nhớ, Bối Hoàng Triết tôi đây vẫn chưa kết hôn, không biết có cơ hội trở thành người nhà họ Trịnh hay không nhỉ?”.
Lời này nói ra, tất thảy mọi người có mặt đều tỏ vẻ rất đỗi ngạc nhiên,
Bối Hoàng Triết trong gia đình họ Bối tuy không có vị trí cao, cũng không phải người sẽ được thừa kế gia sản lớn nhất sau này, nhưng dù sao anh ta cũng là người của gia đình họ Bối.
Bình thường, biết bao thiên kim nhà giàu khác đều muốn được anh ta để mắt tới.
Không ngờ hôm nay anh ta lại chủ động nhắc tới vấn đề này như vậy.
Ông cụ Trịnh cười đến nỗi híp cả mắt nói: "Lúc trước tôi có nghe ông ba nhà tôi nói qua, người nhà họ Bối nguyện ý cùng nhà họ Trịnh kết thân, xem ra người của gia đình họ Bối đó chính là cậu Bối Hoàng Triết đây rồi nhỉ?”
Nói xong, ánh mắt ông cụ Trịnh sáng lên.
Ông ta thực ra chỉ coi trọng Bối Thiếu Long mà thôi, Bối Hoàng Triết không phải là người thừa kế, nên ông cụ Trịnh thật sự không thích anh ta.
Nhưng dù sao nhà họ Trịnh cũng chỉ còn lại một mình Trịnh Thu Hằng là độc thân, cũng không thể tùy tiện gả đi như thế được.
Bối Hoàng Triết mỉm cười nói: “Thì ra có chuyện này? Nói như vậy, người đó hẳn là không phải tôi rồi, nói không chừng lại là anh hai của tôi muốn cùng nhà họ Trịnh làm thông gia cũng nên đấy."
"Trước đây tôi vẫn không thể nào hiểu được, nhưng sau khi nhìn thấy cô Tuyết Dương đây, thì tôi cũng đã hiểu ra rồi."
Lúc này, ánh mắt Bối Hoàng Triết trở nên hung hăng: “Tôi không biết cô Tuyết Dương đã kết hôn hay chưa. Nhưng khi vừa nhìn thấy, tôi đã cảm giác yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên vậy đó...”
Trịnh Tuyết Dương không ngờ chuyện này lại xảy ra với cô, sắc mặt của cô lúc này có chút thay đổi, cô đang chuẩn bị nói gì đó.
Ở bên cạnh, Trịnh Chí Dụng đã bước tới, anh ta cười nói: “Anh Bối Hoàng Triết à, tôi sợ anh sẽ phải thất vọng đấy. Em họ Trịnh Tuyết Dương này của tôi không chỉ đã kết hôn, mà còn có người chồng đi ở rể đấy.”
"Thì ra là vậy” Bối Hoàng Triết cười cười, không nói gì nữa.
Nhìn thấy sự thay đổi sắc mặt của anh ta, Trịnh Chí Dụng lặng lẽ mỉm cười với Trịnh Tuyết Dương. Người phụ nữ rẻ tiền này cho rằng dựa vào một
chút nhan sắc đó thì có thể leo lên cành cao của gia
đình họ Bối sao, nghĩ sao vậy chứ? Giờ phút này, Trịnh Thu Hằng lại thể hiện vẻ mặt đắc ý, tự hào.
Vừa rồi rõ ràng cô ta nghe thấy Bối Hoàng Triề nói nhà họ Bối muốn cùng nhà họ Trịnh kết thông gia, quả nhiên người đó là Bối Thiếu Long.
Đợi đến khi được gả vào gia đình họ Bối, cô ta chính là mợ cả của nhà họ Bối rồi!
Sau này, cả nhà họ Trịnh đều sẽ phải dựa vào cô ta.
Mà Trịnh Tuyết Dương kia, thì ngoan ngoãn mà làm việc cả đời cho nhà họ Trịnh đi.
Mà chuyện này cùng lắm cũng chỉ là một chuyện nhỏ bình thường ở bữa ăn tối nay mà thôi, vì mọi người đều đã biết mối quan hệ giữa nhà họ Trịnh và nhà họ Bối rồi.
Thực ra hai nhà này luôn muốn kết thân với nhau, hơn nữa rất có thể là Bối Thiếu Long sẽ tự mình quyết định việc kết hôn cũng nên.
Nếu như vậy, nhà họ Trịnh sau này có thể sẽ tiến vào được vị thế cấp cao nhất ở Dương Thành này rồi.
Rất nhiều vị khách khác lúc này đều chủ động tới nói chuyện với ông cụ Trịnh, điều bọn họ nói tới nhiều nhất chính là sự việc phát sinh hôm nay.
"Ông cụ Trịnh à, ông có biết chuyện lớn gì đã xảy ra hôm nay không? Nhà họ Trịnh các ông cũng thật là may mắn quá rồi..."
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net
Bình luận facebook