Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 50 44
*Chương có nội dung hình ảnh
Khoảng 8 giờ sáng hôm sau, khi Bùi Nguyên Minh đang ăn bữa sáng, Đỗ Quang Khải lái một chiếc xe hồng kỳ khiêm tốn xuất hiện ở cổng Tập Phúc Đường.
“Lão Đỗ, ngươi nghĩ Đỗ tiên sinh, tìm ta làm cái gì?”
Bùi Nguyên Minh dựa vào ghế sau xe hồng kỳ, hứng thú nói.
“Đỗ Gia Phong Thủy không tốt sao? Cần ta giúp hay sao?”
“Hay là ngươi cho rằng, Đỗ thái tử tại chỗ này của ta mất mặt, muốn lấy lại công đạo?”
Đỗ Quang Khải suy nghĩ một chút nói: ” Tôi cảm thấy Đỗ tiên sinh, hẳn là muốn để ngài hỗ trợ nhìn xem Phong Thủy.”
“Ngài luôn cảm thấy, Phong Thủy Đỗ gia chúng tôi có vấn đề, khiến cho con cháu của Đỗ gia chết yểu.”
“Và người Đỗ gia, nếu có thể trưởng thành, không ai có thể vượt qua rào cản sáu mươi tuổi …”
” Chỉ có điều, đây đều là suy đoán của tôi.”
“Lúc Đỗ tiên sinh gặp tôi, ngài ấy chỉ nói với tôi rằng, ngài ấy nghĩ ngài có chút thú vị, nên muốn gặp ngài.”
” Có điều, ngài ấy hẳn không phải vì đỗ Thái tử mà ra mặt.”
” Dù sao, nếu như muốn ra mặt, ngài ấy liền không cần để cho tôi tới mời ngài.”
“Liền để cho thủ hạ Đại tướng quân ra tay, đến đem Bùi Thiếu đưa đi.”
Nghe Đỗ Quang Khải giải thích, Bùi Nguyên Minh không nói gì, chỉ là nhẹ gật đầu.
Bất kể Đỗ Lương đến cùng là chuẩn bị cùng mình kết giao, hay là chuẩn bị cùng mình không qua được, chính mình cũng có thể tiếp lấy.
Tuy nhiên, Bùi Nguyên Minh cho rằng, một người thông minh như Đỗ Lương, chắc không thể vì một hoàn khố tử đệ, mà cùng mình, một nhân vật vừa mới quật khởi ở Kim Lăng, không qua được.
Bởi vì nếu như vậy, hắn không đủ tư cách gọi là Đỗ Lương.
Một giờ sau, xe hồng kỳ đã đến một sơn trang cổ xưa ở ven hồ Huyền Vũ.
Sơn trang này, đã được phát triển ít nhất phải vài thập kỷ, và có những biệt thự dành cho một gia đình ở khắp mọi nơi, trông rất độc đáo.
Điều quan trọng nhất, những biệt thự này đều là những Tô thị lâm viên truyền thống, dù nhìn thế nào đi chăng nữa, cũng tràn đầy sức hút.
Những người xuất hiện ở đây, là những người đàn ông và phụ nữ mặc võ phục, trên võ trường, có không ít người đang lớn tiếng hò hét luyện võ.
Bùi Nguyên Minh tận mắt nhìn thấy, một cô gái trẻ, một quyền nện nổ tung bao cát.
Rõ ràng, đây chính là môn phái Giang Hồ cổ đại, thánh địa Võ Học thời hiện đại.
Bùi Nguyên Minh nheo mắt một cái, nhưng vẫn không nói gì.
Chẳng mấy chốc, xe đã dừng lại trước ngôi biệt thự cao nhất bên hồ.
Xem ảnh 1
Khoảng 8 giờ sáng hôm sau, khi Bùi Nguyên Minh đang ăn bữa sáng, Đỗ Quang Khải lái một chiếc xe hồng kỳ khiêm tốn xuất hiện ở cổng Tập Phúc Đường.
“Lão Đỗ, ngươi nghĩ Đỗ tiên sinh, tìm ta làm cái gì?”
Bùi Nguyên Minh dựa vào ghế sau xe hồng kỳ, hứng thú nói.
“Đỗ Gia Phong Thủy không tốt sao? Cần ta giúp hay sao?”
“Hay là ngươi cho rằng, Đỗ thái tử tại chỗ này của ta mất mặt, muốn lấy lại công đạo?”
Đỗ Quang Khải suy nghĩ một chút nói: ” Tôi cảm thấy Đỗ tiên sinh, hẳn là muốn để ngài hỗ trợ nhìn xem Phong Thủy.”
“Ngài luôn cảm thấy, Phong Thủy Đỗ gia chúng tôi có vấn đề, khiến cho con cháu của Đỗ gia chết yểu.”
“Và người Đỗ gia, nếu có thể trưởng thành, không ai có thể vượt qua rào cản sáu mươi tuổi …”
” Chỉ có điều, đây đều là suy đoán của tôi.”
“Lúc Đỗ tiên sinh gặp tôi, ngài ấy chỉ nói với tôi rằng, ngài ấy nghĩ ngài có chút thú vị, nên muốn gặp ngài.”
” Có điều, ngài ấy hẳn không phải vì đỗ Thái tử mà ra mặt.”
” Dù sao, nếu như muốn ra mặt, ngài ấy liền không cần để cho tôi tới mời ngài.”
“Liền để cho thủ hạ Đại tướng quân ra tay, đến đem Bùi Thiếu đưa đi.”
Nghe Đỗ Quang Khải giải thích, Bùi Nguyên Minh không nói gì, chỉ là nhẹ gật đầu.
Bất kể Đỗ Lương đến cùng là chuẩn bị cùng mình kết giao, hay là chuẩn bị cùng mình không qua được, chính mình cũng có thể tiếp lấy.
Tuy nhiên, Bùi Nguyên Minh cho rằng, một người thông minh như Đỗ Lương, chắc không thể vì một hoàn khố tử đệ, mà cùng mình, một nhân vật vừa mới quật khởi ở Kim Lăng, không qua được.
Bởi vì nếu như vậy, hắn không đủ tư cách gọi là Đỗ Lương.
Một giờ sau, xe hồng kỳ đã đến một sơn trang cổ xưa ở ven hồ Huyền Vũ.
Sơn trang này, đã được phát triển ít nhất phải vài thập kỷ, và có những biệt thự dành cho một gia đình ở khắp mọi nơi, trông rất độc đáo.
Điều quan trọng nhất, những biệt thự này đều là những Tô thị lâm viên truyền thống, dù nhìn thế nào đi chăng nữa, cũng tràn đầy sức hút.
Những người xuất hiện ở đây, là những người đàn ông và phụ nữ mặc võ phục, trên võ trường, có không ít người đang lớn tiếng hò hét luyện võ.
Bùi Nguyên Minh tận mắt nhìn thấy, một cô gái trẻ, một quyền nện nổ tung bao cát.
Rõ ràng, đây chính là môn phái Giang Hồ cổ đại, thánh địa Võ Học thời hiện đại.
Bùi Nguyên Minh nheo mắt một cái, nhưng vẫn không nói gì.
Chẳng mấy chốc, xe đã dừng lại trước ngôi biệt thự cao nhất bên hồ.
Xem ảnh 1
Bình luận facebook