Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-966
Chương 956
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriter
Rất nhanh đã có hai người tay chân của Ngô Kim Hổ lao đến, khống chế Tô Đức Thắng lại.
Bùi Nguyên Minh đi đến trước mặt Hồng Thất Phong, thản nhiên nói: “Trở về nói với Hồng Nhân Tổ, lời nói lúc nãy của tôi vẫn còn có hiệu lực như cũ, nếu ông ta muốn cứu đứa con trai nuôi này thì cứ đến lạy ba lần chín lạy đi." “Đương nhiên, nếu như ông ta cảm thấy bản thân có thể đối đầu với tôi, không ngại thì có thể kết hợp với nhà họ Tô cùng đến đây, tôi cũng đỡ phải chỉnh đốn từng đám một
Lời nói vừa dứt, Bùi Nguyên Minh quay người rời đi.
Còn Ngô Kim Hổ thì chụp lấy Tô Đức Thắng kéo đi theo.
Mãi đến khi bóng dáng của bọn họ đã biến mất, Hồng Thất Phong cũng không dám đi lên ngăn cản. "Thắng ở rể, rốt cuộc là ai chứ.." Sắc mặt của Hồng Thất
Phong thay đổi.
Trước khi bọn họ ra tay đã từng điều tra qua rồi, vị này nhiều nhất cũng chỉ là người đại diện của Thế Tử Minh mà thôi.
Nhưng bây giờ xem ra, thân phận của đối phương dường như không có đơn giản giống như bọn họ điều tra đến như vậy. "Anh Phong, bây giờ phải làm gì đây? Chẳng lẽ chúng ta lại trơ mắt nhìn bọn họ dẫn cậu chủ nhỏ đi sao?” Một tay chân bên cạnh Hồng Thất Phong sắc mặt khó coi mở miệng nói.
Hồng Thất Phong không có trả lời anh ta.
Thân thủ của Ngô Kim Hổ tốt hơn anh ta, mà tám phần lại là bộ binh giải nghệ.
Loại người này, trời sinh là khắc tinh của bọn họ, thậm chí đến những thuộc hạ kia của Ngô Kim Hổ đều có hàng ngàn dây mơ rễ má với bộ binh. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net
Ở dưới tình huống này, Hồng Thất Phong cũng không muốn mạo hiểm tính mạng cứu người dưới khả năng thất bại cao này. Chuyện này, chỉ sợ là đến khi Hồng Nhân Tổ tự mình ra mặt mới có thể giải quyết. "Aizz, ông Nhân Tổ, ông vốn dĩ đã rửa tay gác kiếm, bây giờ vì một người con nuôi, không biết đã đắc tội đến ai nữa, có đáng giá không chứ?"
Trong lòng Hồng Thất Phong bùi ngùi.
Dù sao anh ta chẳng qua cũng là một thuộc hạ mà thôi, có một số việc vốn dĩ không đến lượt anh ta lên tiếng, chuyện lúc này anh ta có thể làm chính là trở về tìm Hồng Nhân Tổ báo cáo lại hết tất cả mọi chuyện. “Đi! Trở về thôi!"
Hồng Thất Phong quyết định rồi vội vàng dẫn người đi đến nơi của Hồng Nhân Tổ.
Dù sao Tô Đức Thắng cũng là Thế Tử của nhà họ Tô, hơn nữa anh ta còn là con nuôi của Hồng Nhân Tổ, hai thân phận này ở chung một chỗ thì phân lượng thật sự ngoài sức tưởng tượng.
Mặc kệ cuối cùng Bùi Nguyên Minh kia có thân phận gì thì lần này cũng phải xong đời thôi!
Một bên khác, Trịnh Tuyết Dương với Trịnh Khánh Vân đều đã được đưa về Đế Cảnh Hoa Viên, may mắn là hai người Thanh Linh với Trịnh Tuấn cũng không có xảy ra việc gì, chỉ có điều là trong khoảng thời gian ngắn điện thoại bị cắt đứt khả năng gọi điện, bây giờ cũng đã khôi phục rồi.
Lôi Tuấn Quang ở lại dưới lầu của Đế Cảnh Hoa Viên lén lút bảo vệ cả nhà Trịnh Tuyết Dương. Đọc truyện mới nhất tại Truyệ nVietwriter
Mà ở bên này, Bùi Nguyên Minh với Ngô Kim Hổ cũng dẫn theo Tô Đức Thắng về ngôi biệt thự lúc trước kia. Lúc đi ngang qua chân núi, Lâm Gia Huy dẫn theo một đám người đứng ở phòng chờ đợi.
Nhìn thấy mấy người Bùi Nguyên Minh đến, bọn họ cũng không dám ngăn cản mà lanh trí nhường đường.
Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, cũng không để ý. Bọn người Lâm Gia Huy này rõ ràng là do nhà họ Tô gọi đến, chẳng qua là giờ phút này Đường Nhân Đồ đã muốn đánh ra con ách chủ bài của mình, nếu như những người này còn không biết chết sống thì Bùi Nguyễn Minh cũng không để ý mà dạy cho bọn họ một chút.
Về tới biệt thự, Ngô Kim Hổ bảo người làm cho Tô Đức Thắng đang ngất xỉu tỉnh lại. Tô Đức Thắng nhìn hoàn cảnh xung quanh, lại nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ở cách đó không xa, trong nháy mắt sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Nơi này là nơi anh ta dùng để giam cầm Trịnh Khánh Vân, thế nhưng không nghĩ đến thời thể thay đổi, bây giờ lại trở thành anh ta đây. "Tỉnh rồi sao? Vậy tiếp theo, Kim Hổ sẽ chơi đùa với anh thật tốt." Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng. Thế nhưng lời nói của anh lại khiến cho sắc mặt Tô Đức Thắng đột nhiên tái đi. "Cậu, rốt cuộc cậu muốn làm gì..." Sắc mặt của Tô Đức Thắng khó coi giống như đang ăn phân vậy, vừa mới nãy rõ ràng là Hồng Thất Phong dẫn theo mấy trăm người, vậy mà không có cách nào cứu anh ta đi được.
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriter
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriter
Rất nhanh đã có hai người tay chân của Ngô Kim Hổ lao đến, khống chế Tô Đức Thắng lại.
Bùi Nguyên Minh đi đến trước mặt Hồng Thất Phong, thản nhiên nói: “Trở về nói với Hồng Nhân Tổ, lời nói lúc nãy của tôi vẫn còn có hiệu lực như cũ, nếu ông ta muốn cứu đứa con trai nuôi này thì cứ đến lạy ba lần chín lạy đi." “Đương nhiên, nếu như ông ta cảm thấy bản thân có thể đối đầu với tôi, không ngại thì có thể kết hợp với nhà họ Tô cùng đến đây, tôi cũng đỡ phải chỉnh đốn từng đám một
Lời nói vừa dứt, Bùi Nguyên Minh quay người rời đi.
Còn Ngô Kim Hổ thì chụp lấy Tô Đức Thắng kéo đi theo.
Mãi đến khi bóng dáng của bọn họ đã biến mất, Hồng Thất Phong cũng không dám đi lên ngăn cản. "Thắng ở rể, rốt cuộc là ai chứ.." Sắc mặt của Hồng Thất
Phong thay đổi.
Trước khi bọn họ ra tay đã từng điều tra qua rồi, vị này nhiều nhất cũng chỉ là người đại diện của Thế Tử Minh mà thôi.
Nhưng bây giờ xem ra, thân phận của đối phương dường như không có đơn giản giống như bọn họ điều tra đến như vậy. "Anh Phong, bây giờ phải làm gì đây? Chẳng lẽ chúng ta lại trơ mắt nhìn bọn họ dẫn cậu chủ nhỏ đi sao?” Một tay chân bên cạnh Hồng Thất Phong sắc mặt khó coi mở miệng nói.
Hồng Thất Phong không có trả lời anh ta.
Thân thủ của Ngô Kim Hổ tốt hơn anh ta, mà tám phần lại là bộ binh giải nghệ.
Loại người này, trời sinh là khắc tinh của bọn họ, thậm chí đến những thuộc hạ kia của Ngô Kim Hổ đều có hàng ngàn dây mơ rễ má với bộ binh. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net
Ở dưới tình huống này, Hồng Thất Phong cũng không muốn mạo hiểm tính mạng cứu người dưới khả năng thất bại cao này. Chuyện này, chỉ sợ là đến khi Hồng Nhân Tổ tự mình ra mặt mới có thể giải quyết. "Aizz, ông Nhân Tổ, ông vốn dĩ đã rửa tay gác kiếm, bây giờ vì một người con nuôi, không biết đã đắc tội đến ai nữa, có đáng giá không chứ?"
Trong lòng Hồng Thất Phong bùi ngùi.
Dù sao anh ta chẳng qua cũng là một thuộc hạ mà thôi, có một số việc vốn dĩ không đến lượt anh ta lên tiếng, chuyện lúc này anh ta có thể làm chính là trở về tìm Hồng Nhân Tổ báo cáo lại hết tất cả mọi chuyện. “Đi! Trở về thôi!"
Hồng Thất Phong quyết định rồi vội vàng dẫn người đi đến nơi của Hồng Nhân Tổ.
Dù sao Tô Đức Thắng cũng là Thế Tử của nhà họ Tô, hơn nữa anh ta còn là con nuôi của Hồng Nhân Tổ, hai thân phận này ở chung một chỗ thì phân lượng thật sự ngoài sức tưởng tượng.
Mặc kệ cuối cùng Bùi Nguyên Minh kia có thân phận gì thì lần này cũng phải xong đời thôi!
Một bên khác, Trịnh Tuyết Dương với Trịnh Khánh Vân đều đã được đưa về Đế Cảnh Hoa Viên, may mắn là hai người Thanh Linh với Trịnh Tuấn cũng không có xảy ra việc gì, chỉ có điều là trong khoảng thời gian ngắn điện thoại bị cắt đứt khả năng gọi điện, bây giờ cũng đã khôi phục rồi.
Lôi Tuấn Quang ở lại dưới lầu của Đế Cảnh Hoa Viên lén lút bảo vệ cả nhà Trịnh Tuyết Dương. Đọc truyện mới nhất tại Truyệ nVietwriter
Mà ở bên này, Bùi Nguyên Minh với Ngô Kim Hổ cũng dẫn theo Tô Đức Thắng về ngôi biệt thự lúc trước kia. Lúc đi ngang qua chân núi, Lâm Gia Huy dẫn theo một đám người đứng ở phòng chờ đợi.
Nhìn thấy mấy người Bùi Nguyên Minh đến, bọn họ cũng không dám ngăn cản mà lanh trí nhường đường.
Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, cũng không để ý. Bọn người Lâm Gia Huy này rõ ràng là do nhà họ Tô gọi đến, chẳng qua là giờ phút này Đường Nhân Đồ đã muốn đánh ra con ách chủ bài của mình, nếu như những người này còn không biết chết sống thì Bùi Nguyễn Minh cũng không để ý mà dạy cho bọn họ một chút.
Về tới biệt thự, Ngô Kim Hổ bảo người làm cho Tô Đức Thắng đang ngất xỉu tỉnh lại. Tô Đức Thắng nhìn hoàn cảnh xung quanh, lại nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ở cách đó không xa, trong nháy mắt sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Nơi này là nơi anh ta dùng để giam cầm Trịnh Khánh Vân, thế nhưng không nghĩ đến thời thể thay đổi, bây giờ lại trở thành anh ta đây. "Tỉnh rồi sao? Vậy tiếp theo, Kim Hổ sẽ chơi đùa với anh thật tốt." Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng. Thế nhưng lời nói của anh lại khiến cho sắc mặt Tô Đức Thắng đột nhiên tái đi. "Cậu, rốt cuộc cậu muốn làm gì..." Sắc mặt của Tô Đức Thắng khó coi giống như đang ăn phân vậy, vừa mới nãy rõ ràng là Hồng Thất Phong dẫn theo mấy trăm người, vậy mà không có cách nào cứu anh ta đi được.
Cập nhật chương mới nhất tại TruyệnVietwriter
Bình luận facebook