Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1042
Cả đời này không rời xa anh! - Chương 888.5 : Anh là của em rồi còn tặng gì nữa!
Chương 888.5 : Anh là của em rồi còn tặng gì nữa!
Lửng mật
Cô đi vào cửa, nhìn một đống túi xách, "Hoa em nhận , còn túi xách anh cho người đưa đi đi! Quá đắt ."
Đều là xa xỉ phẩm, tùy tiện lấy ra một cái , ít nhất đến trị giá cũng phải mấy chục triệu ...
Quá phá của!
Phó Cảnh Ngộ đi tới, từ phía sau ôm cô, " Sao em về sớm vậy?"
Diệp Phồn Tinh nói: "Làm sao, em về sớm anh không vui à ? Vậy để lần sau em về muộn hơn ."
" Anh rất vui ." Anh ôm lấy cô, bế cô lên giường , đầu gối chống đỡ ở trên giường, nhìn cô cởi áo khoác.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, cũng không phản kháng, chẳng qua là lẳng lặng nhìn lấy anh .
Nhiều khi Diệp Phồn Tinh rất bình tĩnh, tỉnh táo, làm cho người ta cảm thấy đáng sợ.
Mặt của Phó Cảnh Ngộ dán vào người cô , " Chuyện của Nhiếp Vân Đóa là do anh không xử lý chứ toàn , anh xin lỗi , Bảo Bảo đừng nóng giận nữa ."
Diệp Phồn Tinh nói, " Không phải anh xử lý không chu Toàn mà do em không hiểu chuyện thôi."
"Không có." Phó Cảnh Ngộ hôn lên má cô, "Là anh không tốt, không cảm nhận được tâm tình của em , sau này anh sẽ chú ý. Em nhìn anh đi ,anh độc thân nhiều năm như vậy, cũng đã bao giờ có bạn gái đâu, đây lần đầu tiên, có cái gì làm không tốt, em thông cảm cho anh, cho anh thêm cơ hội, được không?"
Anh nói rất nghiêm túc .
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, qua mấy giây, mới nói: "Nếu em không tha thứ cho anh , chắc ngày mai anh lại mua cho em một nhà túi xách nữa à?"
Phó Cảnh Ngộ nói: "Nếu như hữu dụng anh cũng không ngại."
"Vô dụng thôi, anh coi em là cái gì? Em vô lý tới như sao ?" Tặng đống quà vô dụng này mà cũng nghĩ ra được .
Còn không bằng anh đưa cô đi ăn !
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, "Vâng, anh biết anh vô dụng, vậy anh đem mình tặng cho em có được không?"
" Anh vốn là của em , dựa vào cái gì mà lấy làm quà tặng được ?" Diệp Phồn Tinh không nhịn được phản bác.
Mn nhớ bỏ phiếu cho mật để đến gần với cơn bão số 3 hơn nhé!
Chương 888.5 : Anh là của em rồi còn tặng gì nữa!
Lửng mật
Cô đi vào cửa, nhìn một đống túi xách, "Hoa em nhận , còn túi xách anh cho người đưa đi đi! Quá đắt ."
Đều là xa xỉ phẩm, tùy tiện lấy ra một cái , ít nhất đến trị giá cũng phải mấy chục triệu ...
Quá phá của!
Phó Cảnh Ngộ đi tới, từ phía sau ôm cô, " Sao em về sớm vậy?"
Diệp Phồn Tinh nói: "Làm sao, em về sớm anh không vui à ? Vậy để lần sau em về muộn hơn ."
" Anh rất vui ." Anh ôm lấy cô, bế cô lên giường , đầu gối chống đỡ ở trên giường, nhìn cô cởi áo khoác.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, cũng không phản kháng, chẳng qua là lẳng lặng nhìn lấy anh .
Nhiều khi Diệp Phồn Tinh rất bình tĩnh, tỉnh táo, làm cho người ta cảm thấy đáng sợ.
Mặt của Phó Cảnh Ngộ dán vào người cô , " Chuyện của Nhiếp Vân Đóa là do anh không xử lý chứ toàn , anh xin lỗi , Bảo Bảo đừng nóng giận nữa ."
Diệp Phồn Tinh nói, " Không phải anh xử lý không chu Toàn mà do em không hiểu chuyện thôi."
"Không có." Phó Cảnh Ngộ hôn lên má cô, "Là anh không tốt, không cảm nhận được tâm tình của em , sau này anh sẽ chú ý. Em nhìn anh đi ,anh độc thân nhiều năm như vậy, cũng đã bao giờ có bạn gái đâu, đây lần đầu tiên, có cái gì làm không tốt, em thông cảm cho anh, cho anh thêm cơ hội, được không?"
Anh nói rất nghiêm túc .
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, qua mấy giây, mới nói: "Nếu em không tha thứ cho anh , chắc ngày mai anh lại mua cho em một nhà túi xách nữa à?"
Phó Cảnh Ngộ nói: "Nếu như hữu dụng anh cũng không ngại."
"Vô dụng thôi, anh coi em là cái gì? Em vô lý tới như sao ?" Tặng đống quà vô dụng này mà cũng nghĩ ra được .
Còn không bằng anh đưa cô đi ăn !
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, "Vâng, anh biết anh vô dụng, vậy anh đem mình tặng cho em có được không?"
" Anh vốn là của em , dựa vào cái gì mà lấy làm quà tặng được ?" Diệp Phồn Tinh không nhịn được phản bác.
Mn nhớ bỏ phiếu cho mật để đến gần với cơn bão số 3 hơn nhé!
Bình luận facebook