Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 331
Người bị Lucy nhắm trúng không phải ai xa lạ, mà chính là Lê Như Nhã, viên đạn khiến bà ấy gục xuống tại chỗ. Liền tiếp sau đó, là đến những tên thuộc hạ của Âu Dương Thiên Khải.
" Nè nè, tôi giúp các người rồi đấy! Bây giờ bọn chúng không còn con tin để uy hiếp nữa đâu, mau xông lên đi nào!" Lucy tinh nghịch kêu lên.
Nơi này đã bị phát hiện, cả hai cũng không thể tiếp tục ở lại đây, hai người nhanh chóng rời khỏi đó, để đến một nơi an toàn hơn.
Âu Dương Thiên Khải nhìn con tin nằm dưới đất, ông ta vô cùng phẫn nộ." Cái tên khốn Âu Dương Tư Thần này, ngay cả mẹ vợ của hắn cũng ra tay được! Nếu như đã vậy, thì chúng ta cũng sẽ không nương tay nữa đâu!" Dứt lời, hai bên lại tiếp tục giao chiến, đạn bay khắp nơi.
Khương Bạc nhanh chân tiếp cận Lê Như Nhã, bà ấy có trúng đạn, nhưng vết thương không hề nguy hiểm đến tính mạng." Lâm phu nhân, xin lỗi nhé! Bà cố chịu một chút đi!" Hắn nói.
Có đồng bọn yểm trợ, Khương Bạc rất nhanh liền đưa bà ấy đến một nơi khá an toàn. Ở đây không có người của Âu Dương Thiên Khải, hắn có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
" Lâm phu nhân, bà cố chịu đau một chút! Người của Cửu ca sẽ đưa bà đến bệnh viện ngay thôi, cứ yên tâm!" Khương Bạc vỗ vào tay bà ấy trấn an.
Lần này quả thật bọn họ phải chơi trò mạo hiểm rồi, may mắn là kỹ năng của Lucy thuộc hàng đỉnh cao, cho nên Lê Như Nhã chỉ bị thương nhẹ mà thôi.
" Ninh Hinh và Tiểu Duệ không sao chứ? Hai đứa vẫn ổn có đúng không?" Bà ấy bị thương rồi, nhưng vẫn còn lo lắng cho con cháu của mình.
" Chị dâu và Tiểu Duệ đều rất an toàn, Lâm phu nhân đừng lo lắng quá! Vết thương của bà tuy không trúng chỗ hiểm, nhưng cũng là một vết thương đáng ngại. Bà đừng nên cử động nhiều, người của chúng tôi sẽ đến ngay đây!" Khương Bạc trả lời bà ấy.
Lê Như Nhã vì quá đau, cộng thêm việc bị đám người của Âu Dương Thiên Khải lôi kéo, bà ấy kiệt sức liền ngất đi. Cũng may mắn là bác sĩ của Âu Dương Tư Thần đã đến, họ đưa bà ấy lên xe đến bệnh viện.
Khương Bạc lúc này liền trở về với mọi người, bởi cuộc đấu sống còn với băng đản Shield vẫn chưa đến hồi kết.
Những chuyện này đều do một tay Âu Dương Tư Thần tính toán, anh biết chắc Âu Dương Thiên Khải sẽ tìm một con tin uy hiếp mình. Vậy nên anh đã liên lạc với nhóm người của Lucy, căn dặn bọn họ làm việc.
Dù chuyện này quả thật nguy hiểm, nhưng cũng tốt hơn là để đám người của Âu Dương Thiên Khải đắc ý. Anh trước nay chưa từng để người khác đe dọa mình, đặc biệt là với kẻ thù của mình thì càng không.
Bắn súng đã đời rồi, bọn họ hai bên đều nhanh chóng mà hết đạn. Vậy là cả bọn lại tiếp túc tản ra, lần này sẽ là đánh đấm trực diện.
" Khương Bạc, tôi đuổi theo tên Âu Dương Thiên Khải kia, còn phần của cậu là tên Hải Quỳ!" Nanh Sắt xông xáo chạy về phía trước, với bản tính háo thắng, hắn ta luôn muốn chọn đối thủ mạnh hơn.
" Có mà nằm mơ đi! Con rắn đầu đàn là của tôi!" Khương Bạc trừng mắt bác bỏ ý kiến của hắn ta.
Hai tên quỷ nhiều chuyện giờ phút này lại tự mình chơi trò chơi, bất chấp hoàn cảnh lúc này là không thích hợp.
Âu Dương Thiên Khải cũng chẳng phải muốn bỏ chạy, ông ta chỉ là muốn tìm thời cơ thích hợp để xử lý từng người mà thôi." Hừ, muốn bắt được ta, đợi kiếp sau đi!" Ông ta hừ lạnh nói khẽ.
Trường đua này rộng lớn vô cùng, xung quanh còn có cây cối rậm rạp, ẩn trốn ở đây là một chuyện quá sức dễ dàng. Khương Bạc và Nanh Sắt trong bóng tối cũng bị tách nhau ra, bọn họ không hề biết nguy hiểm đang rình rập sau lưng.
" Đến đây nhanh đi nào!" Hải Quỳ nhìn Nanh Sắt đang chậm rãi đi từng bước, hắn ta vui vẻ lên tiếng.
" Bốp!" Cứ tưởng là không bị phát hiện, nhưng hành động của Hải Quỳ không thể nào qua nổi cặp mắt sáng rực của Nanh Sắt. Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi, hắn ta đã phát hiện ra nơi ẩn nấp của Hải Quỳ rồi.
" Muốn đánh lén ta sao? Ngươi cứ chờ thêm một trăm năm nữa đi!"
" Nếu không thể đánh lén ngươi, vậy thì ta sẽ đánh trực diện, không lẽ ta sợ ngươi sao?" Hải Quỳ bộ mặt hung hăng đáp.
Vừa nói xong, hắn đã lấy dao thủ sẵn trong tay áo ra, rồi mạnh bạo đâm về phía của Nanh Sắt. Chỉ là như vậy cũng không nhằm nhò gì, bản lĩnh của Nanh Sắt kinh dị hơn bề ngoài nhiều, thủ thuật dùng súng của hắn không tệ, ngay cả chơi dao cũng chẳng ngán bố con thằng nào.
" Chậc, chậc, ngươi có phải là người mạnh nhất của Shield không vậy! Chỉ có một chiêu mà để lộ quá nhiều nhược điểm!"
" Ta thì không phải, nhưng hắn rất nhanh sẽ đến đây thôi!"
" Vậy thì ta phải tập dượt với ngươi trước rồi! Nếu ta đoán không nhầm, cái tên đánh lén Hạo Hiên chính là tên mạnh nhất có đúng không? Ta bắt đầu cảm thấy nóng lên rồi đó!"
Hai người đánh nhau không hề nương tay, nhưng Nanh Sắt rõ ràng là trên cơ của Hải Quỳ. Hắn ta bị đánh khá nhiều, khiến mặt mũi bầm dập tím tái.
" Bốp! Bốp!" Từng đường quyền Nanh Sắt vung lên người hắn, đều cảm thấy như lục phủ ngũ tạng đều muốn vỡ nát.
Hải Quỳ không chịu đựng nổi, hắn ngã lăn ra đất, sau cú đạp mạnh vào bụng của Nanh Sắt.
____**✒ To Be Continued ✒**____
" Nè nè, tôi giúp các người rồi đấy! Bây giờ bọn chúng không còn con tin để uy hiếp nữa đâu, mau xông lên đi nào!" Lucy tinh nghịch kêu lên.
Nơi này đã bị phát hiện, cả hai cũng không thể tiếp tục ở lại đây, hai người nhanh chóng rời khỏi đó, để đến một nơi an toàn hơn.
Âu Dương Thiên Khải nhìn con tin nằm dưới đất, ông ta vô cùng phẫn nộ." Cái tên khốn Âu Dương Tư Thần này, ngay cả mẹ vợ của hắn cũng ra tay được! Nếu như đã vậy, thì chúng ta cũng sẽ không nương tay nữa đâu!" Dứt lời, hai bên lại tiếp tục giao chiến, đạn bay khắp nơi.
Khương Bạc nhanh chân tiếp cận Lê Như Nhã, bà ấy có trúng đạn, nhưng vết thương không hề nguy hiểm đến tính mạng." Lâm phu nhân, xin lỗi nhé! Bà cố chịu một chút đi!" Hắn nói.
Có đồng bọn yểm trợ, Khương Bạc rất nhanh liền đưa bà ấy đến một nơi khá an toàn. Ở đây không có người của Âu Dương Thiên Khải, hắn có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
" Lâm phu nhân, bà cố chịu đau một chút! Người của Cửu ca sẽ đưa bà đến bệnh viện ngay thôi, cứ yên tâm!" Khương Bạc vỗ vào tay bà ấy trấn an.
Lần này quả thật bọn họ phải chơi trò mạo hiểm rồi, may mắn là kỹ năng của Lucy thuộc hàng đỉnh cao, cho nên Lê Như Nhã chỉ bị thương nhẹ mà thôi.
" Ninh Hinh và Tiểu Duệ không sao chứ? Hai đứa vẫn ổn có đúng không?" Bà ấy bị thương rồi, nhưng vẫn còn lo lắng cho con cháu của mình.
" Chị dâu và Tiểu Duệ đều rất an toàn, Lâm phu nhân đừng lo lắng quá! Vết thương của bà tuy không trúng chỗ hiểm, nhưng cũng là một vết thương đáng ngại. Bà đừng nên cử động nhiều, người của chúng tôi sẽ đến ngay đây!" Khương Bạc trả lời bà ấy.
Lê Như Nhã vì quá đau, cộng thêm việc bị đám người của Âu Dương Thiên Khải lôi kéo, bà ấy kiệt sức liền ngất đi. Cũng may mắn là bác sĩ của Âu Dương Tư Thần đã đến, họ đưa bà ấy lên xe đến bệnh viện.
Khương Bạc lúc này liền trở về với mọi người, bởi cuộc đấu sống còn với băng đản Shield vẫn chưa đến hồi kết.
Những chuyện này đều do một tay Âu Dương Tư Thần tính toán, anh biết chắc Âu Dương Thiên Khải sẽ tìm một con tin uy hiếp mình. Vậy nên anh đã liên lạc với nhóm người của Lucy, căn dặn bọn họ làm việc.
Dù chuyện này quả thật nguy hiểm, nhưng cũng tốt hơn là để đám người của Âu Dương Thiên Khải đắc ý. Anh trước nay chưa từng để người khác đe dọa mình, đặc biệt là với kẻ thù của mình thì càng không.
Bắn súng đã đời rồi, bọn họ hai bên đều nhanh chóng mà hết đạn. Vậy là cả bọn lại tiếp túc tản ra, lần này sẽ là đánh đấm trực diện.
" Khương Bạc, tôi đuổi theo tên Âu Dương Thiên Khải kia, còn phần của cậu là tên Hải Quỳ!" Nanh Sắt xông xáo chạy về phía trước, với bản tính háo thắng, hắn ta luôn muốn chọn đối thủ mạnh hơn.
" Có mà nằm mơ đi! Con rắn đầu đàn là của tôi!" Khương Bạc trừng mắt bác bỏ ý kiến của hắn ta.
Hai tên quỷ nhiều chuyện giờ phút này lại tự mình chơi trò chơi, bất chấp hoàn cảnh lúc này là không thích hợp.
Âu Dương Thiên Khải cũng chẳng phải muốn bỏ chạy, ông ta chỉ là muốn tìm thời cơ thích hợp để xử lý từng người mà thôi." Hừ, muốn bắt được ta, đợi kiếp sau đi!" Ông ta hừ lạnh nói khẽ.
Trường đua này rộng lớn vô cùng, xung quanh còn có cây cối rậm rạp, ẩn trốn ở đây là một chuyện quá sức dễ dàng. Khương Bạc và Nanh Sắt trong bóng tối cũng bị tách nhau ra, bọn họ không hề biết nguy hiểm đang rình rập sau lưng.
" Đến đây nhanh đi nào!" Hải Quỳ nhìn Nanh Sắt đang chậm rãi đi từng bước, hắn ta vui vẻ lên tiếng.
" Bốp!" Cứ tưởng là không bị phát hiện, nhưng hành động của Hải Quỳ không thể nào qua nổi cặp mắt sáng rực của Nanh Sắt. Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi, hắn ta đã phát hiện ra nơi ẩn nấp của Hải Quỳ rồi.
" Muốn đánh lén ta sao? Ngươi cứ chờ thêm một trăm năm nữa đi!"
" Nếu không thể đánh lén ngươi, vậy thì ta sẽ đánh trực diện, không lẽ ta sợ ngươi sao?" Hải Quỳ bộ mặt hung hăng đáp.
Vừa nói xong, hắn đã lấy dao thủ sẵn trong tay áo ra, rồi mạnh bạo đâm về phía của Nanh Sắt. Chỉ là như vậy cũng không nhằm nhò gì, bản lĩnh của Nanh Sắt kinh dị hơn bề ngoài nhiều, thủ thuật dùng súng của hắn không tệ, ngay cả chơi dao cũng chẳng ngán bố con thằng nào.
" Chậc, chậc, ngươi có phải là người mạnh nhất của Shield không vậy! Chỉ có một chiêu mà để lộ quá nhiều nhược điểm!"
" Ta thì không phải, nhưng hắn rất nhanh sẽ đến đây thôi!"
" Vậy thì ta phải tập dượt với ngươi trước rồi! Nếu ta đoán không nhầm, cái tên đánh lén Hạo Hiên chính là tên mạnh nhất có đúng không? Ta bắt đầu cảm thấy nóng lên rồi đó!"
Hai người đánh nhau không hề nương tay, nhưng Nanh Sắt rõ ràng là trên cơ của Hải Quỳ. Hắn ta bị đánh khá nhiều, khiến mặt mũi bầm dập tím tái.
" Bốp! Bốp!" Từng đường quyền Nanh Sắt vung lên người hắn, đều cảm thấy như lục phủ ngũ tạng đều muốn vỡ nát.
Hải Quỳ không chịu đựng nổi, hắn ngã lăn ra đất, sau cú đạp mạnh vào bụng của Nanh Sắt.
____**✒ To Be Continued ✒**____